Yêu Thầy... Có Được Không???

Chương 37

2 tuần... khoảng thời gian không dài không ngắn, đủ để giữ lại vô vàn kỉ niệm.

Một sự việc hết sức đặc biệt xảy ra, không biết nên khóc hay nên cười?

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

Vì mới đáp xuống sân bay, cũng hơi hơi lệch múi giờ cộng với việc trên máy bay bị bắt ép ngủ rất nhiều. Đêm cô tỉnh như sáo

-Anh.....

-Hửm? Ngủ đi, mai còn dậy sớm đi chơi...

-Hoiii... Chả buồn ngủ gì hết á

-Không buồn nghe thì nằm yên đi, tôi cần ngủ, rất mệt.

-Hic...hic.. Anh, có phải hết thương em rồi đúng không?

Đúng như cô nghĩ, câu nói này liền làm anh hé 1 bên mắt ra nhìn cô, miệng lại hoạt động

-Thử nghĩ xem?

-Đúng là anh không thương emm

-Ừ, không thương, không thương thì cô im cho tôi cái...

-Anh... quá đáng....-Cô chỉ trêu đùa một chút vậy thôii, chứ không cố ý. Anh làm cô tủi thân mà...

Còn anh thì dần mất kiên nhẫn và đang rất mệt mỏi, cũng không cố ý nói như vậy

-Anh, nếu hết thương em rồi... Thì, chúng ta chia tay nhé? Bao giờ anh chán thì cứ nói với em, em không buồn đâu..-Vẫn cứ dúi đầu vào người anh, lại có chất lỏng gì chảy ra ướt áo rồi
Tác giả : phlien04
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại