Yêu Thầy... Có Được Không???
Chương 29
-Bao nhiêu đây?
-Ko.-Cô phồng mồm ngồi phịch xuống giường
-Em càng ngày càng bướng rồi..
-Anh.. người yêu rồi còn phạt người ta nói Bạo lực gia đình đó..
-Em nói đúng.. Nhưng mà, 1 là phạt hết giận, 2 là Ko phạt vẫn giận; chọn cái nào? Tôi cũng nghĩ tới việc sẽ Ko phạt em nữa, nên bình đẳng..
-Chuẩn
-Lại nghĩ lại rồi, chọn đi. 20 giây, bắt đầu...-Anh nhẹ nhàng nói, lời nói nhẹ như gió thoảng mây xanh, nội dung câu nói mới chính là nặng đè chết người
Nghĩ đi lại nghĩ lại, anh giận rất mệt, rất phiền, thôii.. chịu vài roi cho anh bớt giận vậy..
-Em chịu phạt mà.. đừng giận nữa...-Cô kéo kéo tay áo anh, từ đằng sau ôm lấy anh, tựa cằm lên đầu anh
-Ra kia đứng úp mặt vào tường 30" kiểm điểm.-Lạnh lùng, thập phần đáng sợ. Cô đảm bảo anh có thể là diễn viên đại tài, ôn nhu được, dịu dàng được, vui vẻ được, lạnh lùng được, băng lãnh được, cao ngạo được, cái gì cũng làm được hết... Lếch cái thân ra góc tường đứng úp mặt vào tường ngoan ngoãn, thật xấu hổ, quỳ cho dù mỏi hơn đứng nhưng như vậy công xấu hổ gấp nghìn lần... Chính cô cũng Ko hiểu sao lại vậy..
-Thẳng chân lên. Đứng nghiêm.-Anh là rất chăm chú làm việc nhưng vẫn nhìn cô. Có mắt thần đó... Cô bèn ngoan ngoãn đứng thẳng chân, thấy cái gì đó gọi là nhục nhã a?? Cô đã đi làm rồi đó
-Ko.-Cô phồng mồm ngồi phịch xuống giường
-Em càng ngày càng bướng rồi..
-Anh.. người yêu rồi còn phạt người ta nói Bạo lực gia đình đó..
-Em nói đúng.. Nhưng mà, 1 là phạt hết giận, 2 là Ko phạt vẫn giận; chọn cái nào? Tôi cũng nghĩ tới việc sẽ Ko phạt em nữa, nên bình đẳng..
-Chuẩn
-Lại nghĩ lại rồi, chọn đi. 20 giây, bắt đầu...-Anh nhẹ nhàng nói, lời nói nhẹ như gió thoảng mây xanh, nội dung câu nói mới chính là nặng đè chết người
Nghĩ đi lại nghĩ lại, anh giận rất mệt, rất phiền, thôii.. chịu vài roi cho anh bớt giận vậy..
-Em chịu phạt mà.. đừng giận nữa...-Cô kéo kéo tay áo anh, từ đằng sau ôm lấy anh, tựa cằm lên đầu anh
-Ra kia đứng úp mặt vào tường 30" kiểm điểm.-Lạnh lùng, thập phần đáng sợ. Cô đảm bảo anh có thể là diễn viên đại tài, ôn nhu được, dịu dàng được, vui vẻ được, lạnh lùng được, băng lãnh được, cao ngạo được, cái gì cũng làm được hết... Lếch cái thân ra góc tường đứng úp mặt vào tường ngoan ngoãn, thật xấu hổ, quỳ cho dù mỏi hơn đứng nhưng như vậy công xấu hổ gấp nghìn lần... Chính cô cũng Ko hiểu sao lại vậy..
-Thẳng chân lên. Đứng nghiêm.-Anh là rất chăm chú làm việc nhưng vẫn nhìn cô. Có mắt thần đó... Cô bèn ngoan ngoãn đứng thẳng chân, thấy cái gì đó gọi là nhục nhã a?? Cô đã đi làm rồi đó
Tác giả :
phlien04