Yêu Người IQ Cao
Chương 2
Yêu người IQ cao (Phần 2)
Năm thứ nhất đại học, khi mà tất cả sinh viên đều đang ngất ngây trong men say chiến thắng thì việc học hành được xếp xuống thứ yếu. Yêu đương mới là vấn đề tiên quyết cần tuyệt đối chú trọng với những thanh niên FA bấy giờ.
Tôi cũng không phải là ngoại lệ.
Sinh ra và lớn lên ở Nam Định, Đến lớp 9, mấy thằng bạn cùng lớp đã hì hục đạp xe 40km từ thành phố xuống Quất Lâm, bỏ ra 100k để tự nguyện phá đi trinh tiết đời trai. Có chậm lắm thì, đến lớp 12, dưới sự thôi thúc của sinh lý và sự động viên của bạn bè, các cháu cũng cố gắng nhịn ăn sáng mấy tuần để hiến dâng đời trai vào những ki ôt nhớp nhúa đầy “gõ".
Tôi không được may mắn như vậy . Mẹ tôi là giáo viên, bố tôi là bộ đội về mất sức, 2 ông bà quản tôi chặt khủng khiếp. Đến trốn đi chơi half life còn bị đánh tuốt xác nữa là Quất Lâm. Thế nên, 12 năm học phổ thông, mặc dù “Cô giáo thảo" cũng đã tu luyện được một vài hoả hầu, cũng trải qua môt vài mối tình theo kiểu thích từ xa và yêu đơn phương, nhưng tựu chung tôi vẫn chung thủy với tay phải, chỉ thỉnh thoảng ngoại tình với tay trái mà thôi.
Nhóm 6 thằng bọn tôi, ngoài Tâm già đã có vợ con với thằng Thanh luôn xoen xoét mồm là mỗi đêm ngủ với một đứa con gái ra thì mấy thằng còn lại đều ôm tâm tư hoài bão nhanh chóng kiếm được gấu để vênh váo với đời.
Kỳ lạ là 3 thằng kia đều chung một mục tiêu là cái con bé bị tôi lừa mượn giáo trình. Cũng vì 3 thằng mất dậy đó mà lên lớp tôi chẳng học hành được gì cả. Suốt ngày nghe bọn nó túm tụm nhauy lại tìm cách nào tiếp cận được em Thư (Tên con nhỏ bị tôi lừa mượn giáo trình).
Thằng Thành Thối (Hỗn danh là Thôi Chấn Thành) lúc nào cũng lải nhải: “Sao lại có người dễ thương đến thế, mặt sang nhưng vẫn kute, ánh mắt thì lúc nào cũng mơ mộng …"
Bình triết cũng lim dim mắt: “Mặt đẹp như ngọc, Môi đỏ như thoa son, Trán cao, miệng chúm chím, tựa như cười mà không phải cười, đôi mắt to tròn, không giận mà uy, em Thư sau này sớm muộn cũng sẽ làm đến mẫu nghi thiên hạ. Không lấy được em ấy, tao thề ở vậy suốt đời"
Thằng Đồng nát thì thô tục hơn, nó lè nhè cái giọng say rượu: “Ngực to, mông nở, cái giống này là mắn đẻ lắm đấy"
Khen chán thì 3 thằng quay ra cãi nhau đến sùi bọt mép để giành em Thư cho mình. Những lúc như vậy, Tâm già sẽ lại đằng hắng vuốt râu mà tự sướng rằng: “Các chú đừng vì một đứa con gái mà huynh đệ tương tàn, ngày xưa anh cũng vì một đứa con gái mà đánh nhau đến bị đuổi học. Nhưng gái của anh nó đáng đồng tiền bát gạo lắm. Cả cái trường này làm gì có đứa nào ngon bằng gái của anh".
Lần đầu chúng tôi còn nhao nhao hỏi, gái anh ngon như nào, xinh như nào, giờ ở đâu … Nhưng sau khi được Tâm già thổ lộ, gái của ổng chính là vợ ông ấy bây giờ,xong lại được tận mục sở thị dung nhan thị nở của vợ ổng, chúng tôi đâm ra bớt tin với vị nể ông ấy đi mấy phần.
Cãi nhau thế nhưng rốt cục lại thì cũng chẳng thằng nào dám tiếp cận em Thư cả. Ở em ấy toát ra vẻ gì đó lãnh cảm với băng sương khiến không qi dám lại gần. Cũng bởi thế mà ba thằng bọn nó cùng thống nhất đặt cho em ấy cái ních nêm là tiểu long nữ. Vâng, tiểu long nữ trong Thần điêu đại hiệp ấy ạ. Mà nếu ẻm là cô cô thì tôi nhường cho 3 thằng dở người tranh nhau cái vai Quá cụt, chứ tôi thì nhất định làm Doãn Chí Bình thôi.
Mọi chuyện có lẽ sẽ chỉ dừng ở đó, 3 thằng dở người kia sẽ mãi mãi tự đứng đái vào chân mình (yêu đơn phương giống như tự đái vào chân mình, người ngoài thì thấy điên, nhưng mình thì thấy ấm, phải cái hơi khai tí thôi - văn của bạn nào trên voz ấy) nếu không có một hôm, Bình triết đến lớp và khoe ầm lên: Tao biết ngay là số trời đã định, cô cô sẽ là của Bình mỗ mà.
Thằng Thành đập bàn quát: Đờ mờ thằng triết dở , đêm qua mày quay tay chưa ra hết hay sao mà sáng nay đến lớp vẫn còn tự sướng. Cô cô nào của mày, Người băng thanh ngọc khiết như tiểu long nữ mà vớ phải cái thằng suốt ngày nhai nhải triết học với lý luận như mày chắc cũng phải chui ngược vào cổ mộ mà bế quan luyện ngọc nữ tâm kinh một mình thôi.
Bình triết cười khẩy: Chú không phải cay cú, anh nói để chú biết mà chuẩn bị phong bì mừng cho bọn anh. Hôm qua anh đã bắt chuyện được với cô cô rồi. Không những thế, bọn anh lại gần nhà nhau nữa. Nhất cự ly, nhì tốc độ. Các chú đi bộ, là đã kém anh rồi, giờ anh lại gần cô cô hơn các chú nữa. Thôi, đừng chấp nê nữa, Tình là bể khổ, sớm quay đầu lại đi.
Đồng nát nãy giờ nằm trong xó quay ra lè nhè: Cái con xe đạp cà tàng của mày thì cũng nhanh hơn bọn tao đi bộ là mấy. Mà em ấy đi LX cơ mà. Đi bộ hay đạp xe thì cũng phọt cứt mới đuổi được em ấy.
Bình triết vẫn cười hềnh hệch: Đéo quan trọng, đã có thằng nào trong số bọn mày tiếp cận được cô cô đâu. Trong khi hôm qua tao nói chuyện với em ấy cả tiếng đồng hồ đó.
“Cả tiếng đồng hồ ??" Cả nhóm bọn tôi đồng thanh.
Đù má cái thằng ngẫn ngợ này. Người mà có thể ngồi tiếp chuyện nó được đến 15p khẳng định còn chưa ra đời chứ Ở đó mà 1h. Thằng triết dở này nói chuyện được 3 câu thì sẽ có 2 câu là thay đổi chế độ, trong sạch bộ máy cầm quyền, rồi thì diến biến hoà bình với bạo loạn lật đổ… Đến bố nó ở nhà chắc cũng cho nó ăn tát chứ đừng nói người ngoài.
Thằng triết dở vẫn ung dung: “ Bọn mày không tin có thể ra hỏi cô cô, hôm qua tao gặp ẻm ở Hoàng Hoa Thám. Đúng là những nhân cách lớn và những tâm hồn đồng điệu sớm muộn cũng sẽ gặp nhau. Em ấy cũng có tình yêu cây cối và thiên nhiên vĩ đại giống như tao vậy.
Đồng nát lè nhè ngắt lời: Mày thì yêu mông với yêu zú em ấy chứ yêu thiên nhiên cái con c a c (Xin lỗi anh em, nhưng thằng Đồng nát này nói chuyện lúc éo nào cũng như thế này, mình không muốn sửa lại, bởi nó mất đi tính thực tế của câu chuyện).
Triết dở vẫn thao thao như ko nghe thấy câu chọc ngoáy của thằng Đồng nát: Cô cô nói với tao là em ấy đang tìm mua mấy cây Quỳnh, cây ở nhà em ấy mới bị chết. Chết mẹ. …
Nói đến dây thằng triết dở văng tục rồi lấy tay bịt mồm, nhưng không kịp nữa rồi, Thằng Thành Thối với Đồng nát nghe đến thế mắt đã sáng lên như sao. Lập tức 2 thằng lao vào đè ngửa Bình triết ra, xong thằng giữ tay, thằng giữ chân tra khảo: Rốt cục lại là hôm qua em ấy đã mua được quỳnh chưa.
Bình triết kêu lên oai oái nhưng vẫn nhất định không nói gì. Đồng nát không chút nể nang, búng liền 3 phát vào thằng nhỏ của Bình triết làm mặt thằng này tái dại vì đau. Rốt cục thì Bình triết cũng phải khai là nó đi với em Thư cả buổi chiều nhưng không tìm được cây Quỳnh nào ưng ý.
Đồng nát lúc đó mới chịu buông Bình triết ra, đoạn ngửa mặt lên trời cười ha hả: “Cơ hội đây rồi, thật đúng là trời giúp ta mà .."
Bình triết lẩm bẩm: “*** mẹ, bố mày đây chứ trời nào …"
Thằng Thành Thối lúc đó quay lưng về phía bọn tôi khẳng khái nói: “Không biết nắm bắt cơ hội, chỉ là kẻ thất bại" đoạn nó quay ra nói với tôi. “T.A Mày giúp tao chứ"
Quên kể với các bạn là tôi với thằng con rời này cũng đã có một đoạn nhân duyên không hề đơn giản, nên khi nó nói câu đó, tôi cũng buộc lòng phải đáp “Yên tâm đi, nếu cả thế giới quay lưng lại với mày thì bố sẽ chổng mông vào cả thế giới".
Thằng Thành nghe thế thì lấy làm cảm động mà thốt lên 3 chữ “Hảo huynh đệ".
Vâng, vậy là cuộc chiến tam quốc để giành vai Quá cụt đặng nhận được tình cảm của tiểu long nữ đã bắt đầu như vậy đấy ạ.
Năm thứ nhất đại học, khi mà tất cả sinh viên đều đang ngất ngây trong men say chiến thắng thì việc học hành được xếp xuống thứ yếu. Yêu đương mới là vấn đề tiên quyết cần tuyệt đối chú trọng với những thanh niên FA bấy giờ.
Tôi cũng không phải là ngoại lệ.
Sinh ra và lớn lên ở Nam Định, Đến lớp 9, mấy thằng bạn cùng lớp đã hì hục đạp xe 40km từ thành phố xuống Quất Lâm, bỏ ra 100k để tự nguyện phá đi trinh tiết đời trai. Có chậm lắm thì, đến lớp 12, dưới sự thôi thúc của sinh lý và sự động viên của bạn bè, các cháu cũng cố gắng nhịn ăn sáng mấy tuần để hiến dâng đời trai vào những ki ôt nhớp nhúa đầy “gõ".
Tôi không được may mắn như vậy . Mẹ tôi là giáo viên, bố tôi là bộ đội về mất sức, 2 ông bà quản tôi chặt khủng khiếp. Đến trốn đi chơi half life còn bị đánh tuốt xác nữa là Quất Lâm. Thế nên, 12 năm học phổ thông, mặc dù “Cô giáo thảo" cũng đã tu luyện được một vài hoả hầu, cũng trải qua môt vài mối tình theo kiểu thích từ xa và yêu đơn phương, nhưng tựu chung tôi vẫn chung thủy với tay phải, chỉ thỉnh thoảng ngoại tình với tay trái mà thôi.
Nhóm 6 thằng bọn tôi, ngoài Tâm già đã có vợ con với thằng Thanh luôn xoen xoét mồm là mỗi đêm ngủ với một đứa con gái ra thì mấy thằng còn lại đều ôm tâm tư hoài bão nhanh chóng kiếm được gấu để vênh váo với đời.
Kỳ lạ là 3 thằng kia đều chung một mục tiêu là cái con bé bị tôi lừa mượn giáo trình. Cũng vì 3 thằng mất dậy đó mà lên lớp tôi chẳng học hành được gì cả. Suốt ngày nghe bọn nó túm tụm nhauy lại tìm cách nào tiếp cận được em Thư (Tên con nhỏ bị tôi lừa mượn giáo trình).
Thằng Thành Thối (Hỗn danh là Thôi Chấn Thành) lúc nào cũng lải nhải: “Sao lại có người dễ thương đến thế, mặt sang nhưng vẫn kute, ánh mắt thì lúc nào cũng mơ mộng …"
Bình triết cũng lim dim mắt: “Mặt đẹp như ngọc, Môi đỏ như thoa son, Trán cao, miệng chúm chím, tựa như cười mà không phải cười, đôi mắt to tròn, không giận mà uy, em Thư sau này sớm muộn cũng sẽ làm đến mẫu nghi thiên hạ. Không lấy được em ấy, tao thề ở vậy suốt đời"
Thằng Đồng nát thì thô tục hơn, nó lè nhè cái giọng say rượu: “Ngực to, mông nở, cái giống này là mắn đẻ lắm đấy"
Khen chán thì 3 thằng quay ra cãi nhau đến sùi bọt mép để giành em Thư cho mình. Những lúc như vậy, Tâm già sẽ lại đằng hắng vuốt râu mà tự sướng rằng: “Các chú đừng vì một đứa con gái mà huynh đệ tương tàn, ngày xưa anh cũng vì một đứa con gái mà đánh nhau đến bị đuổi học. Nhưng gái của anh nó đáng đồng tiền bát gạo lắm. Cả cái trường này làm gì có đứa nào ngon bằng gái của anh".
Lần đầu chúng tôi còn nhao nhao hỏi, gái anh ngon như nào, xinh như nào, giờ ở đâu … Nhưng sau khi được Tâm già thổ lộ, gái của ổng chính là vợ ông ấy bây giờ,xong lại được tận mục sở thị dung nhan thị nở của vợ ổng, chúng tôi đâm ra bớt tin với vị nể ông ấy đi mấy phần.
Cãi nhau thế nhưng rốt cục lại thì cũng chẳng thằng nào dám tiếp cận em Thư cả. Ở em ấy toát ra vẻ gì đó lãnh cảm với băng sương khiến không qi dám lại gần. Cũng bởi thế mà ba thằng bọn nó cùng thống nhất đặt cho em ấy cái ních nêm là tiểu long nữ. Vâng, tiểu long nữ trong Thần điêu đại hiệp ấy ạ. Mà nếu ẻm là cô cô thì tôi nhường cho 3 thằng dở người tranh nhau cái vai Quá cụt, chứ tôi thì nhất định làm Doãn Chí Bình thôi.
Mọi chuyện có lẽ sẽ chỉ dừng ở đó, 3 thằng dở người kia sẽ mãi mãi tự đứng đái vào chân mình (yêu đơn phương giống như tự đái vào chân mình, người ngoài thì thấy điên, nhưng mình thì thấy ấm, phải cái hơi khai tí thôi - văn của bạn nào trên voz ấy) nếu không có một hôm, Bình triết đến lớp và khoe ầm lên: Tao biết ngay là số trời đã định, cô cô sẽ là của Bình mỗ mà.
Thằng Thành đập bàn quát: Đờ mờ thằng triết dở , đêm qua mày quay tay chưa ra hết hay sao mà sáng nay đến lớp vẫn còn tự sướng. Cô cô nào của mày, Người băng thanh ngọc khiết như tiểu long nữ mà vớ phải cái thằng suốt ngày nhai nhải triết học với lý luận như mày chắc cũng phải chui ngược vào cổ mộ mà bế quan luyện ngọc nữ tâm kinh một mình thôi.
Bình triết cười khẩy: Chú không phải cay cú, anh nói để chú biết mà chuẩn bị phong bì mừng cho bọn anh. Hôm qua anh đã bắt chuyện được với cô cô rồi. Không những thế, bọn anh lại gần nhà nhau nữa. Nhất cự ly, nhì tốc độ. Các chú đi bộ, là đã kém anh rồi, giờ anh lại gần cô cô hơn các chú nữa. Thôi, đừng chấp nê nữa, Tình là bể khổ, sớm quay đầu lại đi.
Đồng nát nãy giờ nằm trong xó quay ra lè nhè: Cái con xe đạp cà tàng của mày thì cũng nhanh hơn bọn tao đi bộ là mấy. Mà em ấy đi LX cơ mà. Đi bộ hay đạp xe thì cũng phọt cứt mới đuổi được em ấy.
Bình triết vẫn cười hềnh hệch: Đéo quan trọng, đã có thằng nào trong số bọn mày tiếp cận được cô cô đâu. Trong khi hôm qua tao nói chuyện với em ấy cả tiếng đồng hồ đó.
“Cả tiếng đồng hồ ??" Cả nhóm bọn tôi đồng thanh.
Đù má cái thằng ngẫn ngợ này. Người mà có thể ngồi tiếp chuyện nó được đến 15p khẳng định còn chưa ra đời chứ Ở đó mà 1h. Thằng triết dở này nói chuyện được 3 câu thì sẽ có 2 câu là thay đổi chế độ, trong sạch bộ máy cầm quyền, rồi thì diến biến hoà bình với bạo loạn lật đổ… Đến bố nó ở nhà chắc cũng cho nó ăn tát chứ đừng nói người ngoài.
Thằng triết dở vẫn ung dung: “ Bọn mày không tin có thể ra hỏi cô cô, hôm qua tao gặp ẻm ở Hoàng Hoa Thám. Đúng là những nhân cách lớn và những tâm hồn đồng điệu sớm muộn cũng sẽ gặp nhau. Em ấy cũng có tình yêu cây cối và thiên nhiên vĩ đại giống như tao vậy.
Đồng nát lè nhè ngắt lời: Mày thì yêu mông với yêu zú em ấy chứ yêu thiên nhiên cái con c a c (Xin lỗi anh em, nhưng thằng Đồng nát này nói chuyện lúc éo nào cũng như thế này, mình không muốn sửa lại, bởi nó mất đi tính thực tế của câu chuyện).
Triết dở vẫn thao thao như ko nghe thấy câu chọc ngoáy của thằng Đồng nát: Cô cô nói với tao là em ấy đang tìm mua mấy cây Quỳnh, cây ở nhà em ấy mới bị chết. Chết mẹ. …
Nói đến dây thằng triết dở văng tục rồi lấy tay bịt mồm, nhưng không kịp nữa rồi, Thằng Thành Thối với Đồng nát nghe đến thế mắt đã sáng lên như sao. Lập tức 2 thằng lao vào đè ngửa Bình triết ra, xong thằng giữ tay, thằng giữ chân tra khảo: Rốt cục lại là hôm qua em ấy đã mua được quỳnh chưa.
Bình triết kêu lên oai oái nhưng vẫn nhất định không nói gì. Đồng nát không chút nể nang, búng liền 3 phát vào thằng nhỏ của Bình triết làm mặt thằng này tái dại vì đau. Rốt cục thì Bình triết cũng phải khai là nó đi với em Thư cả buổi chiều nhưng không tìm được cây Quỳnh nào ưng ý.
Đồng nát lúc đó mới chịu buông Bình triết ra, đoạn ngửa mặt lên trời cười ha hả: “Cơ hội đây rồi, thật đúng là trời giúp ta mà .."
Bình triết lẩm bẩm: “*** mẹ, bố mày đây chứ trời nào …"
Thằng Thành Thối lúc đó quay lưng về phía bọn tôi khẳng khái nói: “Không biết nắm bắt cơ hội, chỉ là kẻ thất bại" đoạn nó quay ra nói với tôi. “T.A Mày giúp tao chứ"
Quên kể với các bạn là tôi với thằng con rời này cũng đã có một đoạn nhân duyên không hề đơn giản, nên khi nó nói câu đó, tôi cũng buộc lòng phải đáp “Yên tâm đi, nếu cả thế giới quay lưng lại với mày thì bố sẽ chổng mông vào cả thế giới".
Thằng Thành nghe thế thì lấy làm cảm động mà thốt lên 3 chữ “Hảo huynh đệ".
Vâng, vậy là cuộc chiến tam quốc để giành vai Quá cụt đặng nhận được tình cảm của tiểu long nữ đã bắt đầu như vậy đấy ạ.
Tác giả :
Lizza Wolf