Yêu Mình Tôi Được Không
Chương 26
Đêm đó, từng kí ức về anh ùa về như một đoạn phim nó đã khóc ướt thẫm cả cái gối. Trong mơ, nó đã thấy anh bối rối lau nước mắt cho nó và nói:
-Ngoan, anh cho Di nhi kẹo nè. Em mà khóc nữa đêm nay bà phù thủy sẽ đến bắt em đi đó.
Mẹ cô ngồi thêu nói:
-Con đang dỗ em hay đe dọa em vậy?
-Con đâu biết dỗ con nít chứ. Mẹ ra mà dỗ Di nhi đi.
Anh hai phồng hai cái má lên như hai cái bánh bao trắng rất đáng yêu làm nó túm lấy anh rồi cắn vào má anh làm anh la hét:
-Á Á. Mẹ ơi Di nhi nó cắn con. Mẹ ơi cứu con. Buông ra anh ra, đau quá.
Bà mẹ hiền hậu nhìn hai cục cưng bé nhỏ của mình mỉm cười rồi ra bế nó lên và nói:
-Nào, Di nhi cắn anh hai vậy là không được đâu. Anh hai sẽ đau lắm đó.
Nó với với tay về phía anh và nói:
-Hai cục bánh bao ngon ngon.
Anh lấy tay xoa má mình, nói:
-Bánh bao nào ở đây, Di nhi hư lắm anh không chơi với Di nhi nữa.
Nói rồi anh vùng vằng lên phòng của mình, mẹ nó nói:
-Coi anh hai con kìa lớn rồi mà còn giận với chả dỗi. Mà lát Di nhi đi xin lỗi anh hai đi nhé.
-Vâng.
Nó xuống khỏi lòng mẹ rồi lon ton chạy lên phòng anh hai nó. Nó mở cửa đi vào thấy anh đang nằm ngay người về phía cửa sổ, tay thì xoa má. Nó chạy đến gần anh nó và nói:
-Anh hai, Di xin lỗi anh hai nha. Tại Di thấy đáng yêu quá mà.
Anh im lặng không nói gì cũng chẳng thèm quay mặt ra nhìn nó, nó tiếp tục nói:
-Di hứa từ này sẽ nghe lời anh hai mà, anh hai tha lỗi cho Di nha.
Anh vẫn không thèm nói gì, nó trèo lên giường hôn chụt phát vào má anh làm anh vội bật dậy, mặt đỏ như trái cà chua và nói:
-Em đang làm gì vậy?
-Di cũng hôn bama như vậy mà, bama rất vui khi Di làm vậy với họ mà.
-Họ khác. Ngoài bama và anh ra em đã hôn ai chưa?
-Di cũng không nhớ. Anh hai hết giận Di rồi à?
-Lúc nãy Di nhi đã hứa sẽ nghe lời anh vì vậy Di nhi không bao giờ được hôn người khác nghe chưa?
-Vì sao vậy anh hai?
-Họ sẽ lây bệnh truyền nhiễm như ung thư gan, gan nhiễm mỡ, nấm da cho em đó.
-Nghe ghê quá đi vậy anh hai có lây không?
-Không anh hai của Di nhi là một người rất khỏe mạnh.
Anh lấy tay bẹo má nó làm nó kêu:
-A...A đau đó bỏ tay ra đi. Anh hai làm Di đau đó.
-Anh hai trả thù vụ lúc nãy Di nhi dám cắn má anh.
-Di xin lỗi anh hai rồi mà. Đau..đau
-Xin lỗi chưa đủ đâu.
Hai mắt nó rớm rớm nước mắt, anh mới chịu buông ra. Hai má nó đỏ ửng vì đau, nó ôm lấy má và nói:
-Anh hai xấu xa. Di ghét anh hai.
-Xin lỗi Di nhi. Muốn coi anh hai làm ảo thuật không?
Mắt nó sáng rực rỡ nhìn anh và nói:
-Có, anh hai làm cho Di xem đi.
Anh niệm:
-Hỏa chú.
Một ngọn lửa từ đâu xuất hiện trên tay anh, nó vỗ tay:
-Anh hai giỏi quá. Anh hai dạy Di đi.
Anh thở phù một cái nói:
-May quá chưa cháy nhà, khi nào Di nhi bằng tuổi anh, anh sẽ dạy cho nha.
-Um. Anh hai có tạo ra bồ câu với chim không?
-Cái đó thì anh không có làm được đâu nhưng anh có thể làm được cái này.
Anh nắm bàn tay lại xong xòe ra một con bồ câu bằng lửa, nó vỗ tay:
-Con bồ câu này đẹp quá.
-Ngoan, anh cho Di nhi kẹo nè. Em mà khóc nữa đêm nay bà phù thủy sẽ đến bắt em đi đó.
Mẹ cô ngồi thêu nói:
-Con đang dỗ em hay đe dọa em vậy?
-Con đâu biết dỗ con nít chứ. Mẹ ra mà dỗ Di nhi đi.
Anh hai phồng hai cái má lên như hai cái bánh bao trắng rất đáng yêu làm nó túm lấy anh rồi cắn vào má anh làm anh la hét:
-Á Á. Mẹ ơi Di nhi nó cắn con. Mẹ ơi cứu con. Buông ra anh ra, đau quá.
Bà mẹ hiền hậu nhìn hai cục cưng bé nhỏ của mình mỉm cười rồi ra bế nó lên và nói:
-Nào, Di nhi cắn anh hai vậy là không được đâu. Anh hai sẽ đau lắm đó.
Nó với với tay về phía anh và nói:
-Hai cục bánh bao ngon ngon.
Anh lấy tay xoa má mình, nói:
-Bánh bao nào ở đây, Di nhi hư lắm anh không chơi với Di nhi nữa.
Nói rồi anh vùng vằng lên phòng của mình, mẹ nó nói:
-Coi anh hai con kìa lớn rồi mà còn giận với chả dỗi. Mà lát Di nhi đi xin lỗi anh hai đi nhé.
-Vâng.
Nó xuống khỏi lòng mẹ rồi lon ton chạy lên phòng anh hai nó. Nó mở cửa đi vào thấy anh đang nằm ngay người về phía cửa sổ, tay thì xoa má. Nó chạy đến gần anh nó và nói:
-Anh hai, Di xin lỗi anh hai nha. Tại Di thấy đáng yêu quá mà.
Anh im lặng không nói gì cũng chẳng thèm quay mặt ra nhìn nó, nó tiếp tục nói:
-Di hứa từ này sẽ nghe lời anh hai mà, anh hai tha lỗi cho Di nha.
Anh vẫn không thèm nói gì, nó trèo lên giường hôn chụt phát vào má anh làm anh vội bật dậy, mặt đỏ như trái cà chua và nói:
-Em đang làm gì vậy?
-Di cũng hôn bama như vậy mà, bama rất vui khi Di làm vậy với họ mà.
-Họ khác. Ngoài bama và anh ra em đã hôn ai chưa?
-Di cũng không nhớ. Anh hai hết giận Di rồi à?
-Lúc nãy Di nhi đã hứa sẽ nghe lời anh vì vậy Di nhi không bao giờ được hôn người khác nghe chưa?
-Vì sao vậy anh hai?
-Họ sẽ lây bệnh truyền nhiễm như ung thư gan, gan nhiễm mỡ, nấm da cho em đó.
-Nghe ghê quá đi vậy anh hai có lây không?
-Không anh hai của Di nhi là một người rất khỏe mạnh.
Anh lấy tay bẹo má nó làm nó kêu:
-A...A đau đó bỏ tay ra đi. Anh hai làm Di đau đó.
-Anh hai trả thù vụ lúc nãy Di nhi dám cắn má anh.
-Di xin lỗi anh hai rồi mà. Đau..đau
-Xin lỗi chưa đủ đâu.
Hai mắt nó rớm rớm nước mắt, anh mới chịu buông ra. Hai má nó đỏ ửng vì đau, nó ôm lấy má và nói:
-Anh hai xấu xa. Di ghét anh hai.
-Xin lỗi Di nhi. Muốn coi anh hai làm ảo thuật không?
Mắt nó sáng rực rỡ nhìn anh và nói:
-Có, anh hai làm cho Di xem đi.
Anh niệm:
-Hỏa chú.
Một ngọn lửa từ đâu xuất hiện trên tay anh, nó vỗ tay:
-Anh hai giỏi quá. Anh hai dạy Di đi.
Anh thở phù một cái nói:
-May quá chưa cháy nhà, khi nào Di nhi bằng tuổi anh, anh sẽ dạy cho nha.
-Um. Anh hai có tạo ra bồ câu với chim không?
-Cái đó thì anh không có làm được đâu nhưng anh có thể làm được cái này.
Anh nắm bàn tay lại xong xòe ra một con bồ câu bằng lửa, nó vỗ tay:
-Con bồ câu này đẹp quá.
Tác giả :
tui chứ ai