Yêu Ma Đạo
Chương 185
Xích Luyện ái muội hàm chứa môi của nam nhân, đầu lưỡi liếm qua đôi môi nam nhân: “Bất quá nếu ngươi muốn thì ta cũng sẽ thỏa mãn ngươi, chỉ cần nơi đó của ngươi có thể chứa được nhiều như vậy, ta khẳng định sẽ cực lực phối hợp ngươi".
Hơi thở của Xích Luyện kích thích làm môi nam nhân ngưa ngứa………
Chỉ cần có thể chứa nổi…….
Liền hai xà cái cùng cắm vào……..
Độ ấm kia, mức thô to kia đều làm cho nam nhân cảm giác được sự đâm chọc mãnh liệt, phân thân của Xích Luyện đâm chọc ra vào trong cơ thể nam nhân, sóng nước đang bập bềnh, y vuốt ngực nam nhân, ngay khi nam nhân cảm giác được phân thân của y chạm vào chỗ làm cho người ta phát cuồng thì tiếng rên rỉ của nam nhân trở nên trầm thấp lại.
Cùng lúc đó nam nhân cảm giác được có vật cực nóng để ở giữa 2 chân hắn, 1 cái phân thân khác của Xích Luyện cũng dựng đứng để ở giữa 2 chân hắn, độ ấm nóng bỏng, nóng rực kia khiến cho hắn sững sờ nhìn chằm chằm Xích Luyện.
" Muốn hay không?". Xích Luyện hỏi nam nhân.
“…….". Thần tình trong mắt của nam nhân đang xao động.
“Có muốn thứ càng thô, càng lớn hơn nữa khiến ngươi càng ướt, càng mềm, để ngươi kêu càng dễ nghe hơn không?". Trong khóe mắt, khóe miệng Xích Luyện hàm chứa tươi cười thản nhiên, y lại đang dụ dỗ nam nhân.
“…….". Nam nhân không nói gì. Hắn rõ ràng cảm giác được tần suất trừu tặng trong cơ thể mình, hơn nữa vật thể cực nóng để ở giữa hai chân hắn, khiến cho hắn vốn bởi vì cực nóng mà hô hấp trở nên nặng nề, trở nên càng thêm nặng nề.
Xích Luyện tiến đến bên tai nam nhân thấp giọng nói một câu: “Thật ra thử cũng được". Y dứt lời thì nhìn nam nhân 1 lúc, thấy nam nhân không có phản ứng gì thì y chế trụ cặp mông của nam nhân, chậm rãi chen ngón tay vào địa phương tương liên của 2 người, 2 ngón tay tiến vào từ phía sau của nam nhân, thong thả khuếch trương cẩn thận.
Có nước chảy vào thân thể của nam nhân khiến hắn khó chịu mà nhíu mày, mỗi lần như vậy thì Xích Luyện sẽ hôn hắn, làm cho toàn thân hắn như nhũn ra để dời đi lực chú ý.
Thời gian trôi qua rất chậm, ngón tay Xích Luyện rút ra khỏi thân thể của nam nhân, tiếp theo nam nhân liền cảm giác được 2 xà cái cùng nhau chậm rãi xâm nhập trong cơ thể hắn, quá trình này cần thời gian rất dài, nhưng may mắn có nước ấm làm dịu, hơn nữa kỹ thuật của Xích Luyện cao siêu nên làm cho hắn không đến mức quá khó chịu.
Tuy rằng có hơi đau, có chút trướng nhưng vẫn còn chịu được, chính là làm ở dưới nước càng thêm thuận lợi hơn so với bình thường, có nước ấm trợ giúp.
Xích Luyện hôn cổ nam nhân, cái đuôi quấn chặt thân thể nam nhân, thân thể cực nóng của nam nhân khiến cho y cảm thấy thực thoải mái, thực mê hồn, càng thoải mái hơn so với bất kì nữ nhân nào, tuy rằng ngày thường nam nhân lạnh lùng thản nhiên, luôn một bộ bộ dáng cấm dục nhưng là mỗi lần thời điểm y ôm nam nhân thì đều có chút mất tự chủ ham muốn càng nhiều.
Y nâng hai chân của nam nhân lên, hai chân của nam nhân khoát lên trên cánh tay y, y đưa tay chế trụ thắt lưng của nam nhân, khiến cho cả người nam nhân đều treo ở trên người y, đuôi rắn của Xích Luyện vòng qua lưng nam nhân, lướt qua đầu vai nam nhân, quấn quanh hai người gắt gao cùng một chỗ, đuôi rắn tùy tiện siết chặt thì phân thân của y càng thêm xâm nhập bên trong nóng ướt của nam nhân…….
Xích Luyện nghe được tiếng rên rỉ của nam nhân, tiếng rên rỉ cùng với thanh âm thở dốc bất ổn tràn ngập, nam nhân rõ ràng cảm giác được phân thân của y đang va chạm cặp mông của mình, va chạm lúc sâu lúc nông làm cho tiếng rên rỉ của nam nhân trở nên lớn hơn nữa, hơi nước tràn ngập mặt nước, mơ hồ có thể nhìn đến thân ảnh của nhân xà (người rắn).
Tính dục của xà rất mạnh, rất kéo dài, Xích Luyện có thể duy trì thật lâu thật lâu, tốc độ ổn định cùng lực va chạm ái muội khiến cho nam nhân hút không khí, rên rỉ, trong đó còn kèm theo tiếng khóc rất nhỏ, không biết là thống khổ hay là vui sướng, mỗi khi phân thân của Xích Luyện đỉnh tới chỗ mẩn cảm của nam nhân, kích thích làm cho nam nhân run rẩy, qua thật lâu thật lâu, sự triền miên này giống như không có điểm dừng, trên khuôn mặt mỏi mệt của nam nhân nhiễm thượng màu sắc *** khiến cho Xích Luyện thất thần mất 1 lát……..
Cho tới ban đêm thì Xích Luyện rốt cuộc mới phun nhiệt dịch trong cơ thể nam nhân, sợi tóc nam nhân dính bọt nước, trên thân thể màu mật ong của hắn có bọt nước rơi xuống liên tục, nhiệt dịch trong cơ thể vừa nhiều lại nóng khiến cho hắn “ân" mấy tiếng, thanh âm của hắn rơi vào trong tai Xích Luyện lại đặc biệt dụ hoặc, Xích Luyện nhìn chằm chằm đôi môi đỏ hồng đang run rẩy của hắn, mắt hắn có chút ướt át, Xích Luyện vươn đầu lưỡi liếm môi hắn, xúc cảm kia làm cho hắn cảm thấy ẩm ướt, ngứa ngứa, lập tức hắn mỏi mệt tiếp nhận nụ hôn sâu của Xích Luyện……..
Sau mấy canh giờ thì nam nhân ngồi ở bên cạnh ao mặc quần, Xích Luyện ở phía sau hắn thong thả hôn lưng hắn, Xích Luyện ôm hắn, hình như không muốn hắn rời đi, hắn cũng không có sốt ruột tùy ý để Xích Luyện ôm đủ, liếm đủ, hôn đủ thì hắn mới thong thả mặc xong y phục, hắn đứng ở bên cạnh ao đeo đai lưng, Xích Luyện tỏ vẻ hy vọng lần sau hắn lại đến đây tìm Xích Luyện.
“Ngươi phải tu hành bao lâu?". Nam nhân cúi đầu nhìn về phía Xích Luyện ở trong nước, thân trên của Xích Luyện trần trụi còn ở dưới là đuôi rắn, cái đuôi của Xích Luyện linh hoạt lúc ẩn lúc hiện ở trong nước.
Xích Luyện ngẩng đầu, con ngươi u tĩnh lẳng lặng nhìn chăm chú vào vẻ mặt có chút mỏi mệt của nam nhân: “Không biết, Tích đại ca, khi nào ngươi rảnh rỗi thì đến gặp ta". Y nhìn nam nhân khiến nam nhân hơi đỏ mặt.
Nam nhân thản nhiên gật gật đầu: “Vậy hôm nay ta đi về trước, ngươi tu hành tốt đi". Hắn nhẹ nhàng mà phủi phủi bùn đất trên người, nhìn thấy tươi cười nhợt nhạt nơi khóe miệng của Xích Luyện thì trước khi đi hắn xoay người mỉm cười với Xích Luyện.
……..
Trận hoan ái này làm cho nam nhân mệt mỏi không chịu nổi, thời điểm hắn xuống núi trở về sơn thủy trúc xá thì 2 chân hơi run rẩy, sắc trời đã khuya, bốn phía nơi nơi đều là ma trơi đang di chuyển, thỉnh thoảng sẽ có sói tru cùng quỷ kêu, hắn chưa bao giờ sợ mấy thứ đó, hắn không bị chúng quấy nhiễu mà vẫn tiếp tục đi hướng trúc xá, trước trúc xá có treo mấy trản đèn ***g, hồng quang u ám kia có vẻ có chút yêu dị, hòa vào sương mù mờ mịt trong núi.
Thời điểm nam nhân trở về thì thấy 1 mình Nham Vân ngồi ở bên ngoài, vừa nướng gà vừa uống rượu: “Ngươi chạy đi chết ở đâu mà muộn như vậy mới trở về?". Thanh âm lạnh lùng của Nham Vân vang lên……
Trong đống lửa vang lên tiếng “lép bép", nam nhân dừng chân nhìn Nham Vân 1 cái, không giấu diếm mà nói: “Gặp Xích huynh đệ, Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng có trở về chưa?".
“Lúc ngươi chưa về thì chủ trì của Hoằng Pháp Tự tới, Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng theo chủ trì đi Thanh Phong cốc giải quyết vấn đề". Nham Vân uống một ngụm rượu, lạnh lùng liếc mắt nhìn nam nhân một cái, “Ngươi hỏi nhiều như vậy thì ngươi cũng không giúp được gì đâu, hỏi cũng như không".
Sở dĩ Nham Vân không đi cũng là bởi vì không giúp được gì, nam nhân không định để ý tới Nham Vân, nhưng thời điểm nam nhân chuẩn bị trở về phòng thì Nham Vân gọi hắn lại……..
“Ngươi đã ăn gì chưa?". Nham Vân bất ngờ hỏi nam nhân nhưng y vẫn bình tĩnh lãnh đạm như cũ.
Nam nhân không trả lời…….
“Chưa thì tới đây ăn cùng ta". Vừa xoay gà nướng vừa lãnh đạm nhắc nhở nam nhân: “Hôm nay bọn họ chỉ mua rượu, vốn chuẩn bị muộn chút mới đi mua đồ ăn, nhưng mà Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng bị chủ trì kêu đi rồi, hôm nay trong phòng ngươi không có đồ ăn gì hết".
“Không cần khách khí, ta chịu được".
“Ngươi đứng lại". Nham Vân đứng lên đi tới bên cạnh nam nhân, y cầm gà nướng đi tới trước mặt nam nhân, giơ tay đưa nó qua, “Cho ngươi". Y lạnh lùng như băng, bộ dáng thản nhiên làm cho nam nhân không biết y đang suy nghĩ cái gì.
Nam nhân không cầm mà hoài nghi hỏi: “Cho ta để làm gì?".
“Ăn".
Nham Vân bực mình nói, bởi vì nam nhân lùi lại không cầm gà nướng nên y lại đưa qua thêm 1 chút, còn kém trực tiếp nhét gà nướng vào trong tay nam nhân, nam nhân bình tĩnh nhìn y 1 lát mới nhẹ nhàng đẩy tay y ra.
" Ngươi có ý gì? Là ghét bỏ đồ của ta? Hay là sợ ta hạ độc?". Sắc mặt Nham Vân nháy mắt trở nên khó coi, y biết nam nhân vẫn còn tức giận sự tình ngày ấy, ngày ấy y để nam nhân mạo hiểm đi nhặt Hỏa Nhận thì đích xác có chút quá đáng. Nhưng mà y sẽ trả công cho nam nhân.
“Không có ý gì cả". Nam nhân lắc đầu, thản nhiên nói một câu, “Bởi vì trên người ta không có gì để trao đổi đồ ăn với ngươi".
Ngươi nghĩ rằng ta muốn làm gì ngươi nên mới nướng đồ ăn cho ngươi sao?". Con mắt lạnh lùng của Nham Vân nhìn chằm chằm nam nhân, nam nhân này thật là xem thường y quá rồi. Y sao sẽ vì làm cái loại chuyện này mà nướng đồ ăn cho nam nhân chứ, đó là bởi vì thời điểm hôm nay y luyện công vì cảm tạ nam nhân đã chỉ điểm nên làm cho nam nhân thứ này.
Nham Vân cũng không muốn giải thích, y kéo tay nam nhân, chuẩn bị nhét gà nướng vào tay nam nhân nhưng nam nhân lại tránh được: “Ngươi vẫn nên giữ lại để tự ăn, ta về phòng trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi". Từ trước đến nay hắn đều thực khách khí, nhưng mà hắn không muốn tiếp nhận ý tốt của Nham Vân rồi lại phải mở 2 chân ra để trả lại. Cho nên vẫn là không cần ăn.
…….
Nam nhân đẩy cửa phòng ra, đầu tiên mắt liền nhìn đến Phật Hàng 1 đầu tóc bạc nằm nghỉ ở trên giường hắn, hắn phóng nhẹ động tác, hắn chậm rãi đóng cửa lại, khi đóng cửa thì hắn nhìn thấy Nham Vân ném con gà nướng vào đống lửa, sau đó thì cầm 1 bình rượu trở về phòng, hắn sửng sốt một chút mới hoàn toàn khép kín cửa.
Nam nhân không đánh thức Phật Hàng, hắn chậm rãi đi tới bên giường, chậm rãi ngồi xuống, bởi vì Phật Hàng không có tu vi nên không cảm giác được động tĩnh của hắn, hắn thay Phật Hàng đắp chăn………
Vẻ mặt khi ngủ của Phật Hàng thực tinh xảo, y nghiêng đầu, vài sợi tóc lộn xộn rối tung rơi bên mặt y, cổ áo y rộng mở, bộ dáng khi ngủ của y mất đi vài phần ngạo khí của thường ngày.
Thực im lặng…….
Nam nhân nhìn Phật Hàng 1 lát, lo lắng y bị cảm lạnh nên đưa tay khép áo y lại, y hình như bị nam nhân làm tỉnh dậy, tay nam nhân bị tay y tóm lấy…….
Đôi mắt Phật Hàng vẫn nhắm lại như cũ, y có chút rất buồn ngủ hỏi nam nhân: “Sao muộn như vậy mới trở về?".
Nam nhân không che dấu mà nói thật: “Bởi vì hôm nay lên núi bắt sơn quỷ, thuận đường tắm luôn, còn gặp Xích Luyện".
Phật Hàng kéo nam nhân một phen, khiến nam nhân ngã vào trong lòng ngực của y, nam nhân hơi muốn cười nhưng bởi vì mỏi mệt quá mức nên nam nhân cũng không có đẩy y ra, thân thể của y rất ấm áp, nam nhân tựa vào trong ngực của y thì thấy rất an tâm.
Phật Hàng liền ôm nam nhân ngủ 1 lát, cho tới khi ngủ đủ rồi mới buông nam nhân ra rồi ngồi lên.
Nam nhân đứng ở bên giường cởi bỏ ngoại y, tùy ý bỏ bên giường, Phật Hàng im lặng không lên tiếng mà ôm nam nhân nằm xuống, nam nhân kéo chăn đắp lên người, Phật Hàng thì ngủ ở bên người hắn.
" Ngủ".
Nam nhân thấp giọng nói một câu thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hắn nghe được tiếng cười khẽ của Phật Hàng, hắn kéo chăn đắp cho cả 2, nhưng Phật Hàng vẫn chưa ngủ.
“Một chút nữa ngô phải đi ra ngoài". Phật Hàng ôm nam nhân, cảm giác được thân thể của nam nhân rất nóng, hai người liền chỉ ngủ, nhìn thấy nam nhân mở mắt ra nhìn mình thì y nói tiếp: “Ngô đi chợ mua thêm đồ ăn cho mấy ngày nữa, Cửu Hoàng đi làm việc rồi, ngô không có pháp lực nên chỉ có thể đi ra ngoài, phải đi rất xa, nếu không ngày mai nhất định không trở về kịp". Y vừa cười khẽ giải thích mục đích của mình vừa sáp tới hôn mặt nam nhân.
“Ta đi cùng ngươi". Nam nhân hơi lo lắng.
“Không cần,ta tự đi". Phật Hàng để nam nhân nghỉ ngơi, y ôm nam nhân ngủ 1 lát, cho tới khi nam nhân ngủ rồi thì y mới đứng dậy, mặc y phục đi ra ngoài.
Nam nhân ngủ rất sâu, cửa bị 1 trận âm phong va vào, đèn ***g trước trúc xá bị gió thổi tắt……..
Nham Vân cũng không muốn lại suy nghĩ nữa, y buông vò rượu, mới vừa ngủ thì chợt nghe trong phòng cách vách của nam nhân truyền đến thanh âm kỳ quái……..
Nham Vân lập tức cảnh giác ngồi dậy. Y cẩn thận nghe thanh âm kia, hình như là tiếng thở dốc nặng nề, thanh âm kia rất kỳ quái, trong đó tựa hồ còn mang theo vài phần giãy dụa, y biết nam nhân nghỉ ngơi 1 mình ở trúc xá, bởi vì trước đó y nghe được động tĩnh khi Phật Hàng rời đi, nhưng mà thanh âm lúc này rất kỳ quái, không giống như là thanh âm phát ra khi làm chuyện kia……….
Nham Vân cảnh giác cầm Hỏa Nhận trên bàn, chậm rãi mở cửa đi ra ngoài, y thả nhẹ bước chân, càng tới gần phòng của nam nhân thì tiếng thở dốc nặng nề kia càng phát ra rõ ràng.
Nham Vân đẩy cửa phòng nam nhân ra rồi trực tiếp đi vào, thanh âm kia vẫn đang tiếp tục, trong phòng nam nhân có ma trơi màu xanh đang lay động, Hỏa Nhận trong tay y đang chấn động………
Nham Vân đi qua, y cảnh giác dùng 1 phần của Hỏa Nhận chậm rãi vén màn giường lên……….
Tiếng thở dốc nặng nề lại sâu kia giống như thanh âm quỷ dị phát ra từ sâu trong cổ họng, nháy mắt trở nên càng thêm rõ ràng, lúc nhấc màn lên thì Nham Vân nhìn thấy 1 đôi mắt tản ra ánh sáng u ám lẳng lặng nhìn y chằm chằm, cặp mắt kia giống như cặp mắt của dã thú ẩn núp trong bóng đêm………
Từ trước đến nay Nham Vân đều bình tĩnh nhưng lại vào lúc này lùi ra phía sau từng bước……..
Bởi vì Nham Vân nhìn thấy…… Hình ảnh khiến cho y khiếp sợ lại khó có thể tin.
Hơi thở của Xích Luyện kích thích làm môi nam nhân ngưa ngứa………
Chỉ cần có thể chứa nổi…….
Liền hai xà cái cùng cắm vào……..
Độ ấm kia, mức thô to kia đều làm cho nam nhân cảm giác được sự đâm chọc mãnh liệt, phân thân của Xích Luyện đâm chọc ra vào trong cơ thể nam nhân, sóng nước đang bập bềnh, y vuốt ngực nam nhân, ngay khi nam nhân cảm giác được phân thân của y chạm vào chỗ làm cho người ta phát cuồng thì tiếng rên rỉ của nam nhân trở nên trầm thấp lại.
Cùng lúc đó nam nhân cảm giác được có vật cực nóng để ở giữa 2 chân hắn, 1 cái phân thân khác của Xích Luyện cũng dựng đứng để ở giữa 2 chân hắn, độ ấm nóng bỏng, nóng rực kia khiến cho hắn sững sờ nhìn chằm chằm Xích Luyện.
" Muốn hay không?". Xích Luyện hỏi nam nhân.
“…….". Thần tình trong mắt của nam nhân đang xao động.
“Có muốn thứ càng thô, càng lớn hơn nữa khiến ngươi càng ướt, càng mềm, để ngươi kêu càng dễ nghe hơn không?". Trong khóe mắt, khóe miệng Xích Luyện hàm chứa tươi cười thản nhiên, y lại đang dụ dỗ nam nhân.
“…….". Nam nhân không nói gì. Hắn rõ ràng cảm giác được tần suất trừu tặng trong cơ thể mình, hơn nữa vật thể cực nóng để ở giữa hai chân hắn, khiến cho hắn vốn bởi vì cực nóng mà hô hấp trở nên nặng nề, trở nên càng thêm nặng nề.
Xích Luyện tiến đến bên tai nam nhân thấp giọng nói một câu: “Thật ra thử cũng được". Y dứt lời thì nhìn nam nhân 1 lúc, thấy nam nhân không có phản ứng gì thì y chế trụ cặp mông của nam nhân, chậm rãi chen ngón tay vào địa phương tương liên của 2 người, 2 ngón tay tiến vào từ phía sau của nam nhân, thong thả khuếch trương cẩn thận.
Có nước chảy vào thân thể của nam nhân khiến hắn khó chịu mà nhíu mày, mỗi lần như vậy thì Xích Luyện sẽ hôn hắn, làm cho toàn thân hắn như nhũn ra để dời đi lực chú ý.
Thời gian trôi qua rất chậm, ngón tay Xích Luyện rút ra khỏi thân thể của nam nhân, tiếp theo nam nhân liền cảm giác được 2 xà cái cùng nhau chậm rãi xâm nhập trong cơ thể hắn, quá trình này cần thời gian rất dài, nhưng may mắn có nước ấm làm dịu, hơn nữa kỹ thuật của Xích Luyện cao siêu nên làm cho hắn không đến mức quá khó chịu.
Tuy rằng có hơi đau, có chút trướng nhưng vẫn còn chịu được, chính là làm ở dưới nước càng thêm thuận lợi hơn so với bình thường, có nước ấm trợ giúp.
Xích Luyện hôn cổ nam nhân, cái đuôi quấn chặt thân thể nam nhân, thân thể cực nóng của nam nhân khiến cho y cảm thấy thực thoải mái, thực mê hồn, càng thoải mái hơn so với bất kì nữ nhân nào, tuy rằng ngày thường nam nhân lạnh lùng thản nhiên, luôn một bộ bộ dáng cấm dục nhưng là mỗi lần thời điểm y ôm nam nhân thì đều có chút mất tự chủ ham muốn càng nhiều.
Y nâng hai chân của nam nhân lên, hai chân của nam nhân khoát lên trên cánh tay y, y đưa tay chế trụ thắt lưng của nam nhân, khiến cho cả người nam nhân đều treo ở trên người y, đuôi rắn của Xích Luyện vòng qua lưng nam nhân, lướt qua đầu vai nam nhân, quấn quanh hai người gắt gao cùng một chỗ, đuôi rắn tùy tiện siết chặt thì phân thân của y càng thêm xâm nhập bên trong nóng ướt của nam nhân…….
Xích Luyện nghe được tiếng rên rỉ của nam nhân, tiếng rên rỉ cùng với thanh âm thở dốc bất ổn tràn ngập, nam nhân rõ ràng cảm giác được phân thân của y đang va chạm cặp mông của mình, va chạm lúc sâu lúc nông làm cho tiếng rên rỉ của nam nhân trở nên lớn hơn nữa, hơi nước tràn ngập mặt nước, mơ hồ có thể nhìn đến thân ảnh của nhân xà (người rắn).
Tính dục của xà rất mạnh, rất kéo dài, Xích Luyện có thể duy trì thật lâu thật lâu, tốc độ ổn định cùng lực va chạm ái muội khiến cho nam nhân hút không khí, rên rỉ, trong đó còn kèm theo tiếng khóc rất nhỏ, không biết là thống khổ hay là vui sướng, mỗi khi phân thân của Xích Luyện đỉnh tới chỗ mẩn cảm của nam nhân, kích thích làm cho nam nhân run rẩy, qua thật lâu thật lâu, sự triền miên này giống như không có điểm dừng, trên khuôn mặt mỏi mệt của nam nhân nhiễm thượng màu sắc *** khiến cho Xích Luyện thất thần mất 1 lát……..
Cho tới ban đêm thì Xích Luyện rốt cuộc mới phun nhiệt dịch trong cơ thể nam nhân, sợi tóc nam nhân dính bọt nước, trên thân thể màu mật ong của hắn có bọt nước rơi xuống liên tục, nhiệt dịch trong cơ thể vừa nhiều lại nóng khiến cho hắn “ân" mấy tiếng, thanh âm của hắn rơi vào trong tai Xích Luyện lại đặc biệt dụ hoặc, Xích Luyện nhìn chằm chằm đôi môi đỏ hồng đang run rẩy của hắn, mắt hắn có chút ướt át, Xích Luyện vươn đầu lưỡi liếm môi hắn, xúc cảm kia làm cho hắn cảm thấy ẩm ướt, ngứa ngứa, lập tức hắn mỏi mệt tiếp nhận nụ hôn sâu của Xích Luyện……..
Sau mấy canh giờ thì nam nhân ngồi ở bên cạnh ao mặc quần, Xích Luyện ở phía sau hắn thong thả hôn lưng hắn, Xích Luyện ôm hắn, hình như không muốn hắn rời đi, hắn cũng không có sốt ruột tùy ý để Xích Luyện ôm đủ, liếm đủ, hôn đủ thì hắn mới thong thả mặc xong y phục, hắn đứng ở bên cạnh ao đeo đai lưng, Xích Luyện tỏ vẻ hy vọng lần sau hắn lại đến đây tìm Xích Luyện.
“Ngươi phải tu hành bao lâu?". Nam nhân cúi đầu nhìn về phía Xích Luyện ở trong nước, thân trên của Xích Luyện trần trụi còn ở dưới là đuôi rắn, cái đuôi của Xích Luyện linh hoạt lúc ẩn lúc hiện ở trong nước.
Xích Luyện ngẩng đầu, con ngươi u tĩnh lẳng lặng nhìn chăm chú vào vẻ mặt có chút mỏi mệt của nam nhân: “Không biết, Tích đại ca, khi nào ngươi rảnh rỗi thì đến gặp ta". Y nhìn nam nhân khiến nam nhân hơi đỏ mặt.
Nam nhân thản nhiên gật gật đầu: “Vậy hôm nay ta đi về trước, ngươi tu hành tốt đi". Hắn nhẹ nhàng mà phủi phủi bùn đất trên người, nhìn thấy tươi cười nhợt nhạt nơi khóe miệng của Xích Luyện thì trước khi đi hắn xoay người mỉm cười với Xích Luyện.
……..
Trận hoan ái này làm cho nam nhân mệt mỏi không chịu nổi, thời điểm hắn xuống núi trở về sơn thủy trúc xá thì 2 chân hơi run rẩy, sắc trời đã khuya, bốn phía nơi nơi đều là ma trơi đang di chuyển, thỉnh thoảng sẽ có sói tru cùng quỷ kêu, hắn chưa bao giờ sợ mấy thứ đó, hắn không bị chúng quấy nhiễu mà vẫn tiếp tục đi hướng trúc xá, trước trúc xá có treo mấy trản đèn ***g, hồng quang u ám kia có vẻ có chút yêu dị, hòa vào sương mù mờ mịt trong núi.
Thời điểm nam nhân trở về thì thấy 1 mình Nham Vân ngồi ở bên ngoài, vừa nướng gà vừa uống rượu: “Ngươi chạy đi chết ở đâu mà muộn như vậy mới trở về?". Thanh âm lạnh lùng của Nham Vân vang lên……
Trong đống lửa vang lên tiếng “lép bép", nam nhân dừng chân nhìn Nham Vân 1 cái, không giấu diếm mà nói: “Gặp Xích huynh đệ, Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng có trở về chưa?".
“Lúc ngươi chưa về thì chủ trì của Hoằng Pháp Tự tới, Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng theo chủ trì đi Thanh Phong cốc giải quyết vấn đề". Nham Vân uống một ngụm rượu, lạnh lùng liếc mắt nhìn nam nhân một cái, “Ngươi hỏi nhiều như vậy thì ngươi cũng không giúp được gì đâu, hỏi cũng như không".
Sở dĩ Nham Vân không đi cũng là bởi vì không giúp được gì, nam nhân không định để ý tới Nham Vân, nhưng thời điểm nam nhân chuẩn bị trở về phòng thì Nham Vân gọi hắn lại……..
“Ngươi đã ăn gì chưa?". Nham Vân bất ngờ hỏi nam nhân nhưng y vẫn bình tĩnh lãnh đạm như cũ.
Nam nhân không trả lời…….
“Chưa thì tới đây ăn cùng ta". Vừa xoay gà nướng vừa lãnh đạm nhắc nhở nam nhân: “Hôm nay bọn họ chỉ mua rượu, vốn chuẩn bị muộn chút mới đi mua đồ ăn, nhưng mà Cửu Hoàng cùng Mạt Đồng bị chủ trì kêu đi rồi, hôm nay trong phòng ngươi không có đồ ăn gì hết".
“Không cần khách khí, ta chịu được".
“Ngươi đứng lại". Nham Vân đứng lên đi tới bên cạnh nam nhân, y cầm gà nướng đi tới trước mặt nam nhân, giơ tay đưa nó qua, “Cho ngươi". Y lạnh lùng như băng, bộ dáng thản nhiên làm cho nam nhân không biết y đang suy nghĩ cái gì.
Nam nhân không cầm mà hoài nghi hỏi: “Cho ta để làm gì?".
“Ăn".
Nham Vân bực mình nói, bởi vì nam nhân lùi lại không cầm gà nướng nên y lại đưa qua thêm 1 chút, còn kém trực tiếp nhét gà nướng vào trong tay nam nhân, nam nhân bình tĩnh nhìn y 1 lát mới nhẹ nhàng đẩy tay y ra.
" Ngươi có ý gì? Là ghét bỏ đồ của ta? Hay là sợ ta hạ độc?". Sắc mặt Nham Vân nháy mắt trở nên khó coi, y biết nam nhân vẫn còn tức giận sự tình ngày ấy, ngày ấy y để nam nhân mạo hiểm đi nhặt Hỏa Nhận thì đích xác có chút quá đáng. Nhưng mà y sẽ trả công cho nam nhân.
“Không có ý gì cả". Nam nhân lắc đầu, thản nhiên nói một câu, “Bởi vì trên người ta không có gì để trao đổi đồ ăn với ngươi".
Ngươi nghĩ rằng ta muốn làm gì ngươi nên mới nướng đồ ăn cho ngươi sao?". Con mắt lạnh lùng của Nham Vân nhìn chằm chằm nam nhân, nam nhân này thật là xem thường y quá rồi. Y sao sẽ vì làm cái loại chuyện này mà nướng đồ ăn cho nam nhân chứ, đó là bởi vì thời điểm hôm nay y luyện công vì cảm tạ nam nhân đã chỉ điểm nên làm cho nam nhân thứ này.
Nham Vân cũng không muốn giải thích, y kéo tay nam nhân, chuẩn bị nhét gà nướng vào tay nam nhân nhưng nam nhân lại tránh được: “Ngươi vẫn nên giữ lại để tự ăn, ta về phòng trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi". Từ trước đến nay hắn đều thực khách khí, nhưng mà hắn không muốn tiếp nhận ý tốt của Nham Vân rồi lại phải mở 2 chân ra để trả lại. Cho nên vẫn là không cần ăn.
…….
Nam nhân đẩy cửa phòng ra, đầu tiên mắt liền nhìn đến Phật Hàng 1 đầu tóc bạc nằm nghỉ ở trên giường hắn, hắn phóng nhẹ động tác, hắn chậm rãi đóng cửa lại, khi đóng cửa thì hắn nhìn thấy Nham Vân ném con gà nướng vào đống lửa, sau đó thì cầm 1 bình rượu trở về phòng, hắn sửng sốt một chút mới hoàn toàn khép kín cửa.
Nam nhân không đánh thức Phật Hàng, hắn chậm rãi đi tới bên giường, chậm rãi ngồi xuống, bởi vì Phật Hàng không có tu vi nên không cảm giác được động tĩnh của hắn, hắn thay Phật Hàng đắp chăn………
Vẻ mặt khi ngủ của Phật Hàng thực tinh xảo, y nghiêng đầu, vài sợi tóc lộn xộn rối tung rơi bên mặt y, cổ áo y rộng mở, bộ dáng khi ngủ của y mất đi vài phần ngạo khí của thường ngày.
Thực im lặng…….
Nam nhân nhìn Phật Hàng 1 lát, lo lắng y bị cảm lạnh nên đưa tay khép áo y lại, y hình như bị nam nhân làm tỉnh dậy, tay nam nhân bị tay y tóm lấy…….
Đôi mắt Phật Hàng vẫn nhắm lại như cũ, y có chút rất buồn ngủ hỏi nam nhân: “Sao muộn như vậy mới trở về?".
Nam nhân không che dấu mà nói thật: “Bởi vì hôm nay lên núi bắt sơn quỷ, thuận đường tắm luôn, còn gặp Xích Luyện".
Phật Hàng kéo nam nhân một phen, khiến nam nhân ngã vào trong lòng ngực của y, nam nhân hơi muốn cười nhưng bởi vì mỏi mệt quá mức nên nam nhân cũng không có đẩy y ra, thân thể của y rất ấm áp, nam nhân tựa vào trong ngực của y thì thấy rất an tâm.
Phật Hàng liền ôm nam nhân ngủ 1 lát, cho tới khi ngủ đủ rồi mới buông nam nhân ra rồi ngồi lên.
Nam nhân đứng ở bên giường cởi bỏ ngoại y, tùy ý bỏ bên giường, Phật Hàng im lặng không lên tiếng mà ôm nam nhân nằm xuống, nam nhân kéo chăn đắp lên người, Phật Hàng thì ngủ ở bên người hắn.
" Ngủ".
Nam nhân thấp giọng nói một câu thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hắn nghe được tiếng cười khẽ của Phật Hàng, hắn kéo chăn đắp cho cả 2, nhưng Phật Hàng vẫn chưa ngủ.
“Một chút nữa ngô phải đi ra ngoài". Phật Hàng ôm nam nhân, cảm giác được thân thể của nam nhân rất nóng, hai người liền chỉ ngủ, nhìn thấy nam nhân mở mắt ra nhìn mình thì y nói tiếp: “Ngô đi chợ mua thêm đồ ăn cho mấy ngày nữa, Cửu Hoàng đi làm việc rồi, ngô không có pháp lực nên chỉ có thể đi ra ngoài, phải đi rất xa, nếu không ngày mai nhất định không trở về kịp". Y vừa cười khẽ giải thích mục đích của mình vừa sáp tới hôn mặt nam nhân.
“Ta đi cùng ngươi". Nam nhân hơi lo lắng.
“Không cần,ta tự đi". Phật Hàng để nam nhân nghỉ ngơi, y ôm nam nhân ngủ 1 lát, cho tới khi nam nhân ngủ rồi thì y mới đứng dậy, mặc y phục đi ra ngoài.
Nam nhân ngủ rất sâu, cửa bị 1 trận âm phong va vào, đèn ***g trước trúc xá bị gió thổi tắt……..
Nham Vân cũng không muốn lại suy nghĩ nữa, y buông vò rượu, mới vừa ngủ thì chợt nghe trong phòng cách vách của nam nhân truyền đến thanh âm kỳ quái……..
Nham Vân lập tức cảnh giác ngồi dậy. Y cẩn thận nghe thanh âm kia, hình như là tiếng thở dốc nặng nề, thanh âm kia rất kỳ quái, trong đó tựa hồ còn mang theo vài phần giãy dụa, y biết nam nhân nghỉ ngơi 1 mình ở trúc xá, bởi vì trước đó y nghe được động tĩnh khi Phật Hàng rời đi, nhưng mà thanh âm lúc này rất kỳ quái, không giống như là thanh âm phát ra khi làm chuyện kia……….
Nham Vân cảnh giác cầm Hỏa Nhận trên bàn, chậm rãi mở cửa đi ra ngoài, y thả nhẹ bước chân, càng tới gần phòng của nam nhân thì tiếng thở dốc nặng nề kia càng phát ra rõ ràng.
Nham Vân đẩy cửa phòng nam nhân ra rồi trực tiếp đi vào, thanh âm kia vẫn đang tiếp tục, trong phòng nam nhân có ma trơi màu xanh đang lay động, Hỏa Nhận trong tay y đang chấn động………
Nham Vân đi qua, y cảnh giác dùng 1 phần của Hỏa Nhận chậm rãi vén màn giường lên……….
Tiếng thở dốc nặng nề lại sâu kia giống như thanh âm quỷ dị phát ra từ sâu trong cổ họng, nháy mắt trở nên càng thêm rõ ràng, lúc nhấc màn lên thì Nham Vân nhìn thấy 1 đôi mắt tản ra ánh sáng u ám lẳng lặng nhìn y chằm chằm, cặp mắt kia giống như cặp mắt của dã thú ẩn núp trong bóng đêm………
Từ trước đến nay Nham Vân đều bình tĩnh nhưng lại vào lúc này lùi ra phía sau từng bước……..
Bởi vì Nham Vân nhìn thấy…… Hình ảnh khiến cho y khiếp sợ lại khó có thể tin.
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân