Yêu Giả Vi Vương
Chương 442: Chiến Đấu Với Chư Vương
- Tiểu Bạch, đưa Thanh Minh trốn vào trong sơn động!Ánh mắt Tiêu Lãng quay về phía Tiểu Bạch ám chỉ mấy lần. Tiểu Bạch lập tức hiểu ra, vòng qua một vòng tròn, bơi về phía Thanh Minh đang trôi nổi trong biển.Giờ phút này, Tiêu Lãng không rõ Thanh Minh sống chết ra sao. Nếu như không chết, phải lập tức đưa về sơn động, bằng không hắn sẽ bị nghẹt thở mà chết.Tiêu Lãng không khiếp sợ phóng về phía sáu tên võ giả kia. Thật ra hắn có thể sử dụng chiến xa Thiên Cơ lập tức trốn thoát. Nhưng hắn không muốn chạy trốn. Trong khoảng thời gian qua, hắn trốn đủ rồi. Hắn quyết định dốc toàn lực chiến đấu với sáu võ giả này một trận. Hiện tại hắn đã tu luyện kỹ năng chiến đấu Thiên Ma đến tam trọng, hắn cũng không phải không có lực đánh một trận.Vèo!Võ giả có thực lực mạnh nhất kia vọt tới trước tiên. Khí lưu màu trắng vờn xung quanh thân thể hắn. Thiết quyền biến thành một tàn ảnh, khiến nước biển cuộn trào. Hắn lại đánh một quyền về phía Tiêu Lãng.- Đến rất hay!Tiêu Lãng không né tránh, trái lại còn nghênh đón. Nắm đấm cũng mang theo một hoa nước, va chạm với thiết quyền kia. Chiến kỹ Thiên Ma đến tam trọng. Hắn muốn xác định xem lực lượng của mình mạnh như thế nào. 爱Ầm!Nước biển xuất hiện bọt nước trắng cuộn trào. Lớp da ngoài trên cánh tay Tiêu Lãng liên tiếp nổ mạnh. Rất nhiều chỗ đã lộ ra xương trắng. Thân thể của hắn cũng bị đánh bay lên phía trên, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên hắn đã bị trọng thương.Mà thân thể của võ giả Chư Vương cảnh lại hoàn toàn không có chút chấn động nào. Thực lực của hắn rõ ràng mạnh hơn Tiêu Lãng rất nhiều.- Tại sao lại chênh lệch nhiều như vậy? Là thực lực của ta quá thấp, hay thực lực của người quá cường đại?Tiêu Lãng thất kinh. Thân thể hắn vọt về phía bầu trời, rất nhanh đã phá tan mặt nước bắn mạnh ra ngoài.Sáu võ giả kia không để ý tới Tiểu Bạch và Thanh Minh. Ở trong mắt bọn họ, Tiểu Bạch và Thanh Minh chính là mặc cho bọn họ hiếp đáp, hoàn toàn không có uy hiếp. Trái lại bọn họ cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Dưới công kích của bọn họ, Tiêu Lãng lại không chết?Vèo!Sáu bóng người vọt ra khỏi mặt nước. Điều khiến bọn họ lại vô cùng kinh ngạc chính là Tiêu Lãng không trốn, trái lại đứng ở trên hoang đảo chờ đợi bọn họ.- Hừ, tiểu súc sinh. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma thì có thể làm gì? Cho dù ngươi đột phá chiến kỹ Thiên Ma tam trọng, chính là thực lực Chư Vương tam trọng, nhưng có thể là đối thủ của Chư Vương lục trọng ta sao?Lão đại của nhóm võ giả này cười lạnh một tiếng. Vừa rồi, hắn và Tiêu Lãng va chạm một quyền. Hắn có thể dễ dàng đoán ra được lực lượng của Tiêu Lãng. Cho dù tu luyện chiến kỹ Thiên Ma sẽ có tốc độ phòng ngự siêu cường, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Chênh lệch tam trọng, kém quá xa!- Chư Vương tam trọng, thật ra cũng không tệ lắm. Người này lại có thể là Chư Vương lục trọng. Chẳng trách lực lượng của ta hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.Tiêu Lãng vui vẻ. Hắn vốn nghĩ thực lực của mình chung quy chỉ đến Chiến Đế cảnh. Sau khi luyện hóa ba viên huyền thạch mới đạt được Chiến Thánh cao giai. Thật không ngời viên huyền thạch cuối cùng này lại giúp hắn đột phá chiến kỹ Thiên Ma tam trọng, thực lực đạt được Chư Vương cảnh tam trọng.Sai rồi!Hắn nhếch miệng cười hì hì. Thực lực của hắn tuyệt đối không phải chênh lệch tam trọng. Bởi vì... Hắn còn có Thảo Đằng!Vèo!Sáu cái bóng người kia vọt về hướng hoang đảo, bao vây xung quanh hắn. Sáu đạo khí lưu màu trắng hóa thành đao quang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn phóng về phía hắn. Đó là sáu năng lượng khủng bố. Hắn tin tưởng cho dù mình có thân thể cường đại, một khi bị đánh trúng cũng sẽ phải bỏ mình.Cho nên hắn động trước. Thảo Đằng gào thét lao ra, kéo hắn vọt vào trong long đất. Chờ khi những năng lượng kia đập đến chỗ hắn, thân thể hắn đã từ một hướng khác bắn mạnh đến. Bàn tay hắn chộp lấy chân của một võ giả.ẦmTrời đất nghiêng ngả. Tất cả hoang đảo đều chấn động. Nước biển xung quanh hoang đảo giống như phát sinh biển gầm. Từng đợt sóng cuốn lên từng mấy trăm mét. Cảnh tượng thực sự dọa người.- Lão ngũ, tiểu súc sinh ngươi dám?- Lão ngũ cẩn thận!Mấy tên võ giả quát lớn. Thân thể võ giả Chư Vương lục trọng giống như hóa thành tia chớp lao về phía Tiêu Lãng. Nắm đấm phá không tạo thành những tiếng xé gió chói tai. Không khí xung quanh nắm đấm đều bốc cháy.Ầm!Tiêu Lãng nắm lấy một chân, ung dung kéo võ giả kia vào trong mặt đất, thuận lợi đột nhiên dung trảo đánh về dưới khố của võ giả kia. Võ giả kia lập tức đau giống như giết heo kêu to. Trên mặt hắn hồng như máu, thân thể liên tục run rẩy, cuộn mình thành một con tôm...Dưới khố nam tử có vô số các dây thần kinh. Một khi bị trọng thương nhẹ thì cảm giác vô cùng đau đớn. Nặng thì có thể bị sốc. Điều cũng khiến chiêu hầu tử thâu đào bị xem là ám chiêu độc ác nhất. Nữ tử phòng sắc lang, cũng thường dùng chiêu này nhất.Tiêu Lãng bóp nát khả năng sinh sản của võ giả này, sau đó không quan tâm tới thân thể hắn nữa bắn mạnh ra, va chạm một quyền với võ giả Chư Vương lục trọng.Ầm!Tính công kích tự sát của Tiêu Lãng khiến võ giả Chư Vương lục trọng cảm thấy rất kỳ quái. Một quyền của hắn làm cánh tay con lại của Tiêu Lãng bị gẫy, cũng đánh bay Tiêu Lãng ra ngoài. Thân thể hắn đứng nguyên tại chỗ, cau mày không hiểu vì sao Tiêu Lãng lại có hành động ngu ngốc như vậy?Bây giờ hai nắm đấm của hắn đều bị phế bỏ, sau đó sẽ dùng cái gì để đánh?Vù!Thảo Đằng từ dưới đất gào thét lao ra, cuốn lấy Tiêu Lãng kéo xuống long đất. Chỉ một lát sau, Tiêu Lãng lại vọt ra. Điều khiến sáu võ giả đều không dám tin tưởng chính là, cánh tay Tiêu Lãng đã được trị liệu tốt. Mà trong nháy mắt như thế, hắn lại tới gần một võ giả...- A… a… a!Cùng lúc đó, võ giả bị Tiêu Lãng phá hủy bộ phận sinh sản hét thảm, khiến võ giả Chư Vương lục trọng sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại. Không ngờ hắn nhìn thấy thân thể người kia đã biến thành xương trắng. Một Thảo Đằng màu vàng lóe lên một cái rồi biến mất vào trong lòng đất!- A, tiểu súc sinh! Ta xé xác ngươi!Võ giả Chư Vương lục trọng nổi giận, thân thể hắn không hề dừng lại, nhanh chóng phóng về phía Tiêu Lãng.Chỉ có điều khiến tất cả mọi người không ngừng sợ hãi chính là, Tiêu Lãng căn bản chính là một tiểu cường đánh không chết. Mỗi lần võ giả Chư Vương lục trọng đều có thể ung dung đánh trúng hắn, khiến hắn bị thương nặng. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại bắn ra, truy sát những võ giả còn lại.Ầm!Một võ giả Chư Vương tam trọng bị Tiêu Lãng phối hợp với Thảo Đằng đánh lén giết chết. Nửa thân thể của hắn đã bị cắn nuốt mất, chết không nhắm mắt ngã xuống. Ngoại trừ võ giả Chư Vương lục trọng kia ra, chỉ còn lại hai võ giả đang hoảng sợ, không dám tiếp tục truy sát Tiêu Lãng nữa, trái lại bỏ chạy.- Còn trốn được sao? Ngày hôm nay tất cả các ngươi đều phải ở lại nơi này!Trong mắt Tiêu Lãng đầy vẻ thâm trầm. Trận chiến ngày hôm nay, tuy rằng Tiêu Lãng liên tiếp bị thương, nhưng hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái. Tám cường giả Chư Vương, còn lại hai tên Chư Vương tam trọng, một tên Chư Vương lục trọng. Năm người còn lại đã bị hắn giết chết. Tại biển Thần Hồn hắn bị người đuổi giết như chó, hôm nay ngọn lửa tức giận trong lòng kìm nén đã lâu đã hoàn toàn được trút xuống.Tiêu Lãng hét dài một tiếng. Hắn không nhìn võ giả Chư Vương lục trọng kia, thân thể tiếp tục bắn về phía hai võ giả khác. Võ giả Chư Vương lục trọng không giết được hắn. Hai võ giả kia càng không giết được hắn. Tốc độ cũng không bằng hắn, hai người kia chỉ có một con đường chết.Sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió. Tiêu Lãng không tránh né, mặc cho nắm đấm kia đánh vào phía trên lưng mình. Trái lại hắn nương lực đạo kia tốc độ tăng vọt lên. Thân thể Tiêu Lãng còn ở trong không trung, Thảo Đằng đã gào thét lao ra, cuốn lấy phía sau lưng hắn nhanh chóng trị liệu.- Nhận lấy cái chết!Hai nắm tay nổ tung. Không để ý tới phản kích của hai võ giả trước khi chết, thiết quyền của Tiêu Lãng nện xuống đầu hai người.- Cùng chết đi!Hai võ giả bắt đầu rống lên, hai nắm đấm đánh về phía ngực Tiêu Lãng. Đồng thời sau lưng bọn họ xuất hiện hai hư ảnh thần hồn, vọt về phía Tiêu Lãng.- Tự làm bậy, không thể sống!Tiêu Lãng cười lạnh. Thảo Đằng gào thét lao ra, quấn lấy thần hồn của hai người. Hai quyền của hắn nhanh như tia chớp đập trúng đầu hai người. Cùng lúc đó, công kích của hai người kia cũng đập trúng tim hắn..Tiêu Lãng có lực phòng ngự cường đại đến mức nào?Tuy rằng ngực nứt, xương bị gãy mấy cái, nội tạng còn bị thương, nhưng không có vết thương nào trí mạng.Đầu của hai người kia hiển nhiên không cứng rắn như vậy, lập tức vỡ nát. Máu tươi, óc dính lại một chỗ. Thần hồn của hai võ giả giữa không trung còn thảm hại hơn, bị Thảo Đằng cắn nuốt hơn nửa, nửa còn lại diệt ngay trên không trung.Bị đập bay mấy trăm mét, nửa thân thể Tiêu Lãng rơi vào trong biển, khóe miệng rỉ máu. Hắn nhếch miệng nở nụ cười, bộ dạng xem ra cực kỳ dữ tợn. Hắn nhìn võ giả Chư Vương lục trọng kia, ngạo nghễ nói:- Huynh đệ của ngươi đều chết hết. Ngươi không đi xuống cùng bọn chúng sao?
Tác giả :
Yêu Dạ