Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 68: Ngã xuống

Trên mặt Mộ Chỉ Ly nổi lên một tia kinh ngạc, hắn làm sao lại biết tên của mình? Nàng xác định cho tới bây giờ mình chưa từng thấy qua Hoàng Húc Kiệt.

Thiên Nhi và Hàn Như Liệt nghi hoặc nhìn Mộ Chỉ Ly, người Hoàn Lăng quốc này làm sao biết nàng? Song sau khi nhìn thấy vẻ mặt Mộ Chỉ Ly liền biết nàng cũng không hiểu ra sao.

Bắt đầu từ lúc ở Mộ gia, Thiên Nhi vẫn ở chung một chỗ cùng Chỉ Ly, nàng cũng rất rõ ràng bọn họ chưa từng thấy qua nam tử kia, chẳng qua là đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?

Nhưng những lời này của Hoàng Húc Kiệt lại nổ vang trong tai đám người Hoàng Thiên Minh, kinh ngạc nói: “Nàng chính là Mộ Chỉ Ly?"

Hoàng Húc Kiệt gật đầu: “Chính là nàng không sai, ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm bộ dáng của nàng!" Vừa mới bắt đầu chẳng qua là cảm thấy nàng nhìn rất quen mắt, dù sao người kia không thể nào xuất hiện ở Hoàn Lăng quốc mới đúng, nhưng là hắn càng xem càng giống, ngoại trừ nàng tuyệt đối sẽ không có những người khác!

“Ngươi là Mộ Chỉ Ly?" Giọng nói của Hoàng Hoàn Nhi mang theo một tia run rẩy, tựa hồ đang cực lực cất dấu tâm tình của nàng.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói: “Các ngươi là người phương nào, vì sao biết tên của ta?" Thời điểm hỏi ra những lời này, Mộ Chỉ Ly liền đại khái đoán được một loại khả năng. Nàng chưa bao giờ tới Hoàn Lăng quốc, mà bọn họ nhận biết mình cũng chỉ có một khả năng.

Sau khi Mộ Chỉ Ly khẳng định thân phận của nàng, sắc mặt bọn người Hoàng Gia liền biến hóa, kèm theo một cổ tức giận, tất cả mọi người oán hận nhìn Mộ Chỉ Ly.

“Chính là ngươi giết đại ca của ta!" Hoàng Hoàn Nhi tức giận nói, dung nhan kiều diễm nhất thời trở nên dữ tợn, trong đôi mắt lại càng tràn ngập tia màu đỏ tươi.

Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi liếc nhau một cái, xem ra phỏng đoán lúc trước củabọn họ đúng là thật. Nói vậy những người này là người nhà nam tử các nàng giết ở trong chiến trường Thiên Huyền đi! Trừ lần đó ra không còn có nguyên nhân khác.

“Đại ca của ngươi là ai." Sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh như trước, không có bởi vì bọn họ thể hiện ra tức giận mà biến hóa chút nào. Ở trong mắt của nàng, những người này tức giận căn bản không là cái gì.

Ban đầu người ở trong chiến trường Thiên Huyền cũng không ít, nàng không thể phán đoán đến tột cùng là người phương nào.

Lời nói này của Mộ Chỉ Ly khiến cho sắc mặt đám người Hoàng Gia càng thêm khó coi, nàng thế nhưng không biết chết ở trên tay nàng là người nào? Hoàng Gia bọn họ lại có thể để cho bọn hắn khinh thị như vậy sao?

“Đại ca của ta chính là khi xưa tiến vào chiến trường Thiên – Huyền Hoàng Húc Lỗi!" Hoàng Hoàn Nhi cắn mạnh ba chữ cuối cùng, Hoàng Húc Lỗi là thiên tài Hoàng Gia bọn hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, cũng là người duy nhất tiến vào chiến trường Thiên Huyền được coi là có khả năng nhất tiến vào môn phái.

Tại thời điểm toàn gia đều vì thế mà cảm thấy vui vẻ, lại đột nhiên nhận được tin tức Hoàng Húc Lỗi bỏ mình. Bọn họ Hoàng Gia có một loại pháp bảo, có thể biết đệ tử Hoàng Gia là chết như thế nào, lại là chết ở trên tay người phương nào.

Đó là tin dữ của cả Hoàng Gia, lúc ấy thời điểm biết được tin này cơ hồ tất cả mọi người không thể tin được, mà bọn họ cũng thấy rõ ràng thân ảnh Mộ Chỉ Ly. Đạo thân ảnh kia tuy là trong chớp mắt, nhưng bọn hắn vẫn thấy rõ.

Khi đó gia chủ Hoàng Gia liền hạ lệnh, Mộ Chỉ Ly là địch nhân của Hoàng Gia bọn họ. Ngày sau chỉ cần có đệ tử có thể tiến vào môn phái, tất phải cho Mộ Chỉ Ly trả giá thật nhiều!

Các đệ tử Hoàng Gia đều ghi nhớ điểm này, cũng muốn đợi đến ngày bọn họ thành công liền vì đại ca báo thù, chưa từng nghĩ bọn họ thế nhưng ở chỗ này thấy thân ảnh Mộ Chỉ Ly, thật sự là ngoài dự liệu của bọn họ.

Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra một tia bừng tỉnh: “Thì ra các ngươi là người Hoàng gia." Kèm theo thanh âm cảm khái, sắc mặt Mộ Chỉ Ly khôi phục lạnh lùng, nhìn mấy người nói: “Hoàng Húc Lỗi chết ở chết ở trên tay của ta không sai, nhưng như vậy thì thế nào, dựa vào thực lực các ngươi hôm nay căn bản không có biện pháp đối kháng với ta."

Từ việc Hoàng Gia có thể có được Thiên Huyền nhất cảnh cao thủ liền có thể biết được thực lực Hoàng Gia không kém, dù sao ban đầu cả Thiên thăng quốc cao thủ mạnh nhất cũng bất quá là Cực Thành cảnh thôi.

Ước chừng chênh lệch ba cảnh giới đủ để chứng minh chênh lệch giữa Tiểu Vương quốc cùng vương quốc trung đẳng, trước kia nàng có lẽ sẽ vì loại thực lực này mà cảm thấy rung động, nhưng ngày hôm nay thực lực Thiên Huyền nhất cảnh đối với nàng mà nói căn bản không là cái gì.

Có thể nói ở cả Hoàn Lăng quốc này không tồn tại người có thể uy hiếp nàng Mộ Chỉ Ly!

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, sắc mặt Hoàng Thiên Minh có chút khó coi. Mặc dù rất không nguyện ý thừa nhận, nhưng là không thể phủ nhận Mộ Chỉ Ly nói rất đúng. Ở trước mặt thực lực Thiên Huyền Ngũ cảnh, thực lực của mình căn bản là không đủ nhìn .

Quả thực khó mà tin được Mộ Chỉ Ly trong thời gian thật ngắn liền có thể tăng thực lực lên tới trình độ như vậy, không lẽ môn phái thật là mạnh như thế? Chỉ có tiến vào ngắn ngủi thời gian liền có thể tăng thực lực đệ tử lên đến như vậy?

Nghĩ tới đây, trong lòng Hoàng Thiên Minh đối môn phái cũng tràn đầy khát vọng. Chỉ tiếc tuổi của hắn quá lớn, đời này cũng không có cách nào tiến vào môn phái.

“Mặc dù thực lực của chúng ta không bằng ngươi vậy thì như thế nào! Chúng ta nhất định sẽ vì đại ca báo thù !" Hoàng Húc Kiệt tức giận nói, nói xong, hơi thở của hắn cũng trong nháy mắt bộc phát ra, Lăng Thiên cảnh trung cấp!

Cảm nhận được hơi thở của Hoàng Húc Kiệt, Mộ Chỉ Ly không thể không thừa nhận thực lực Hoàng Gia này thật là không kém. Tin tưởng thời điểm chiến trường Thiên Huyền mở ra tiếp theo Hoàng Húc Kiệt liền có thể tiến vào lại một lần nữa, tin tưởng đợi đến khi đó thực lực của hắn cũng sẽ không yếu hơn bao nhiêu so với Hoàng Húc Lỗi.

Hoàng Húc Kiệt xông tới hướng Mộ Chỉ Ly, song thủ kiếm*(hai tay hai kiếm) cự đại tràn ra hàn quang lạnh lẽo, năng lượng cường đại ba động lại càng khiến cho trên mặt đám người Hoàng Hoàn Nhi lộ ra vẻ kinh ngạc. Trong ngày thường Hoàng Húc Kiệt biểu hiện cũng không cao, không nghĩ tới thực lực của hắn thế nhưng đã mạnh đến loại trình độ này.

Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng tại chỗ, tốc độ Hoàng Húc Kiệt rơi vào trong mắt của nàng lại vô cùng chậm rãi. Nàng không có né tránh, đứng ở nơi đó chờ Hoàng Húc Kiệt công kích.

“Song Đao Trảm!"

Hoàng Húc Kiệt hét lớn một tiếng, song thủ kiếm trầm trọng vô cùng lúc huy vũ trong hai tay hắn lại có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, rốt cục, song đao đồng thời bổ về phía Mộ Chỉ Ly.

Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng động. Trong tay kiếm Vị Ương giơ ngang tại phía trước, hời hợt cản trở một kích cực lực của Hoàng Húc Kiệt.

Chỉ thấy sắc mặt Hoàng Húc Kiệt xanh tím, cơ hồ dùng hết tất cả khí lực gia tăng ở trên thân song thủ kiếm, cố gắng muốn đè kiếm Vị Ương. Song, Mộ Chỉ Ly chỉ một tay giơ kiếm, trên mặt lại càng không có vẻ thống khổ chút nào.

Hết thảy tựu phảng phất khí lực Hoàng Húc Kiệt căn bản chưa tạo thành chút nào ảnh hưởng đối với nàng.

Nhìn thấy một màn này, trên mặt đám người Hoàng Hoàn Nhi cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Đây cũng là vũ kỹ mạnh nhất của Hoàng Húc Kiệt a, thậm chí ngay cả tay Mộ Chỉ Ly cũng không cách nào ép một chút, thực lực Mộ Chỉ Ly không khỏi cũng quá kinh khủng đi.

Mộ Chỉ Ly đôi con ngươi lạnh lùng nhìn Hoàng húc Kiệt: “Thực lực của ngươi quá yếu, muốn vì Hoàng Húc Lỗi báo thù, vẫn là phải tu luyện thêm mấy năm đi. Rất đáng tiếc đối thủ của ngươi là ta, cho nên ngươi đời này cũng không có cơ hội đó."

Hoàng Húc Kiệt kinh ngạc ngẩng đầu lên, lời của Mộ Chỉ Ly giống như một cây châm bén nhọn đâm vào trái tim của hắn, để cho sự tin tưởng của hắn ầm ầm sụp đổ. Nàng nói không sai, hôm nay thực lực của mình ở trong mắt của nàng bất quá là một con tôm tép nhãi nhép thôi.

Khóe miệng vung lên nét cười yếu ớt, đầu ngón tay Mộ Chỉ Ly vung lên, Hoàng Húc Kiệt liền giống như nhận lấy lực lượng không cách nào chống cự bay ngược ra thật nhanh, dọc đường đụng ngã mấy chục câu gỗ mục, thời điểm té trên mặt đất mọi người cũng đã không nhìn thấy hắn đến tột cùng ở nơi nào.

Đây cũng là lực lượng Thiên Huyền Ngũ cảnh.

Hời hợt phất tay liền có thể đánh bay Lăng Thiên cảnh trung cấp Hoàng Húc Kiệt, sinh tử không biết.

Nói vậy nàng muốn giải quyết bọn họ tại chỗ cũng không cần tốn nhiều khí lực đi, vào giờ khắc này bọn họ đột nhiên biết được Mộ Chỉ Ly cường hãn không thể chiến thắng. Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, tất cả bọn họ hết thảy đều chẳng qua là trò cười thôi.

Hoàng Thiên Minh đứng tại chỗ, sắc mặt âm trầm làm cho người ta nhìn không ra ý nghĩ trong lòng hắn.

Đám người Hoàng Hoàn Nhi sắc mặt trắng bệch, nếu là mới vừa rồi chịu đòn nghiêm trọng là bọn hắn, sợ là lúc này bọn họ đã hoàn toàn rời đi cái thế giới này đi. Ai cũng không nghĩ tới hôm nay đi ra ngoài thế nhưng gặp được sát tinh này, hiện tại thật là cưỡi hổ khó xuống.

Mộ Chỉ Ly quét mấy người một cái, thực lực của bọn họ quá yếu, làm cho nàng không có nổi chút hứng thú nào, chẳng qua là trảm thảo trừ căn, chuyện này nàng chưa bao giờ quên, chỉ có thể nói là bọn họ xui xẻo.

Thiên lực bàng bạc trong cơ thể trong nháy mắt bắt đầu khởi động, hóa thành những đóa Bạch Liên*(hoa sen trắng) tinh xảo xuất hiện ở trong tay của nàng. Trong nháy mắt trong Bạch Liên liền hướng mấy người bay đến, tốc độ cực nhanh càng làm cho bọn họ ngay cả thời gian tránh né cũng không có.

Hoàng Thiên Minh cố gắng muốn cứu những người khác, lại phát hiện mình căn bản không cách nào né tránh Bạch Liên. Đây tột cùng là thực lực như thế nào, một đóa Bạch Liên nhỏ bé như thế liền làm cho mình đánh mất năng lực chống cự, nếu là dĩ vãng hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, nhưng bây giờ thực sự xuất hiện ở trước mặt của hắn.

Chẳng qua là mình bây giờ mới hiểu tựa hồ quá muộn, nếu không phải hôm nay mình nổi lòng tham, cũng sẽ không rơi vào tình trạng này.

Xoay người, ba người cùng nhau đi ra xa, chưa từng quay đầu lại nhìn kết quả, bởi vì một khắc Mộ Chỉ Ly xuất thủ cũng đã quyết định kết quả. Cho dù là Hoàng Thiên Minh cũng sẽ không là đối thủ của Mộ Chỉ Ly.

“Phanh"

“Bang bang"

Tiếng nổ mạnh thanh thúy vang lên ở trung ương sơn mạch Lạc Hà, kèm theo từng đợt tiếng kêu thảm thiết, cuối cùng một mảnh đống hỗn độn. . . . . .

“Ly Nhi, Hoàng Húc Lỗi là do các ngươi giết ở chiến trường Thiên Huyền sao?" Hàn Như Liệt lên tiếng hỏi, song trong tim của hắn cũng có một tia buồn bực. Bởi vì có quá nhiều chuyện tình Chỉ Li trải qua hắn cũng không biết, so ra thì Thiên Nhi biết được nhiều hơn so với mình.

Hắn thật hy vọng mình có thể vẫn ngốc ở bên người Chỉ Ly, cứ như vậy chuyện tình nàng trải qua hắn cũng có thể biết được, toàn bộ là hai người bọn họ cùng trải qua.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ban đầu ở chiến trường Thiên Huyền chúng ta cùng người Hoàn Lăng quốc nổi lên mâu thuẫn, cuối cùng giết hết các đệ tử Hoàn Lăng quốc có tham gia chiến trường Thiên Huyền, không nghĩ tới lần này lại trùng hợp như thế gặp được bọn họ."

Hàn Như Liệt kéo qua bả vai Mộ Chỉ Ly: “Ai đắc tội với Ly Nhi nhà ta đều đáng chết!" Tính tình Chỉ Ly hắn cực kì rõ ràng, nếu không phải đối phương tìm Chỉ Ly gây phiền toái, nàng sẽ không dẫn đầu xuất thủ, muốn trách chỉ có thể trách những người đó không có mắt.

Phong Hàn nhìn kết quả biểu hiện trên gương, trên mặt lộ ra một nụ cười. Hết thảy quả nhiên hắn giống như dự đoán, Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi đã thành công bắt được Mị ảnh thần điêu, hơn nữa bọn họ là bắt được trước tiên.

“Thực lực hai tỷ muội Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi thật là cường hãn, vậy mà nhanh như vậy đã bắt được Mị ảnh thần điêu, là bọn họ nắm chắc danh ngạch lần này." Trương chấp sự cười nói, mặc dù có phần vuốt mông ngựa, nhưng đây thật là sự thật.

Điện Chu Tước có thể có đệ tử ưu tú như vậy tuyệt đối là một kiện vui mừng, tin tưởng tương lai điện Chu Tước cũng có thể bởi vì bọn họ triển khai vinh quang!

“Đúng vậy a, tốc độ này không còn gì để nói. Lấy thực lực Mộ Chỉ Ly Thiên Huyền Ngũ cảnh có thể bắt được Mị ảnh thần điêu nhanh như vậy thật sự không dễ dàng, bất quá Thiên Nhi tựa hồ càng thêm thâm tàng bất lộ a!" Lý Chấp sự chậm rãi nói, tầm mắt của hắn vẫn dừng lại ở trên người Thiên Nhi.

Mấy ngày nay Mộ Chỉ Ly cố gắng và tiến bộ bọn họ đều thấy rõ, có kết quả này bọn họ cũng không bất ngờ. Nhưng là lúc trước Thiên Nhi cơ hồ cũng chưa từng hành động quá, lại nhanh như vậy đã bắt được xong, có thể thấy được kỳ thực thực lực tuyệt đối không phải cường hãn bình thường.

Phong Hàn gật đầu: “Thực lực Thiên Nhi rất mạnh, thậm chí ngay cả ta cũng không biết thực lực của nàng ấy đến tột cùng đạt đến loại trình độ nào." Hắn không cách nào thăm dò ra thực lực Thiên Nhi, cũng chỉ có hai loại có thể, loại thứ nhất là Thiên Nhi có phương pháp ẩn dấu thực lực, loại thứ hai chính là thực lực nàng mạnh hơn so với hắn.

Người khác xem ra đây tuyệt đối là loại khả năng thứ nhất, nhưng là Phong Hàn lại cảm thấy loại khả năng thứ hai đúng hơn. Hắn cũng không có chứng cớ để chứng minh điểm này, nhưng đây chính là một loại trực giác. . . . . .

Chỉ Ly nha đầu này có thể làm cho cường giả như vậy cam tâm ở bên cạnh nàng làm bạn, thật đúng là không đơn giản. Tin tưởng thành tựu tương lai của nha đầu này tuyệt đối cao hơn nhiều so với mình a, nghĩ tới đây, trong mắt Phong Hàn lại có một tia vui mừng.

Hoàng gia.

Lúc này sắc mặt Hoàng Triển Bằng âm trầm.

“Đây là xảy ra chuyện gì! Hoàng Thiên Minh, Hoàn Nhi cùng với Húc Kiệt bọn họ làm sao lại toàn bộ đã ngã xuống?" Trước một khắc hắn còn đang thảnh thơi thưởng thức trà, sau một khắc tộc nhân lại nói cho hắn cái tin tức xấu vô cùng hỏng bét này.

Đây quả thực ngoài dự liệu của hắn, đầu tiên nghe được hắn chỉ cảm thấy đây là giả dối, ở Hoàn Lăng quốc chuyện như vậy căn bản là không thể nào phát sinh, bởi vì Hoàng Thiên Minh là đệ nhất cao thủ Hoàn Lăng quốc, chỗ có hắn ở căn bản là không thể nào xuất hiện nguy hiểm.

Nhưng đồng dạng, hắn cũng rõ ràng tộc nhân tuyệt đối không thể nào đem chuyện như vậy nói giỡn, thời điểm hắn nhìn thấy Trường Sinh đèn tắt, tim của hắn cũng nguội đi, điều này ý nghĩa hết thảy đều là sự thật.

Chẳng những đệ nhất cao thủ trong gia tộc chết đi, thậm chí mấy tiểu bối kiệt xuất nhất cũng đều ngã xuống.
Tác giả : Mộ Anh Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại