Y Thủ Che Thiên
Quyển 3 - Chương 43: Kết quả của Hàn Như Hạo

Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 43: Kết quả của Hàn Như Hạo

Nhìn thấy Hỏa Lang, Hàn Như Hạo hừ lạnh một tiếng, bàn tay to giơ lên, đồng dạng một đầu Hỏa Lang cũng trống rỗng xuất hiện.

Hai cái Hỏa Lang nhanh chóng đụng lại với nhau, cắn xé. Ngọn lửa nóng rực làm không khí trở nên vặn vẹo, hai cái Hỏa Lang hoàn toàn do Thiên Lực ngưng tụ ra giống như có linh trí của mình điên cuồng cùng đối phương tiến hành đọ sức.

Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly liền biết đây sợ là vũ kỹ Hàn gia, cho nên hai người mới có thể huyễn hóa ra đồng dạng Hỏa Lang. Mặc dù chỉ có thể nhìn, nàng lại có thể nhìn ra được uy lực của Hỏa Lang này.

Nếu không phải Hàn Như Hạo cũng có thể huyễn hóa ra Hỏa Lang, thì muốn giải quyết nó rất dễ dàng. Dù sao Hỏa Lang này động tác rất là nhanh nhẹn, muốn ở trong khoảng thời gian ngắn công kích được nó rất khó khăn.

Hỏa Lang của Hàn Như Hạo bị trọng thương, dù sao thực lực Hàn Như Liệt so với Hàn Như Hạo cao hơn hẳn một bậc, nên Hỏa Lang huyễn hóa ra cũng cường đại hơn không ít.

Thấy thế, sắc mặt Hàn Như Hạo căng thẳng, lập tức lại một lần nữa huyễn hóa ra một đầu Hỏa Lang .

Hàn Như Liệt cũng không hề tạo ra Hỏa Lang nữa, hai tay phiên động, trong lúc đó một kết ấn phức tạp nhanh chóng ngưng kết ra, xung quanh không trung phảng phất như bị Thiên Lực kia hấp dẫn tràn vào trong cơ thể của hắn.

Đây cũng là đặc điểm nửa bước Sinh Tử, khi chiến đấu cũng có thể nhanh chóng đem Thiên Lực trong không khí hấp thu vào trong cơ thể, đây cũng là nguyên nhân Thiên Huyền Cửu cảnh đỉnh không thể nào chiến thắng nửa bước Sinh Tử. Cho dù là dựa vào Thiên Lực tiêu hao, cũng có thể giày vò đối phương cho đến chết.

Cùng với kết ấn xuất hiện trong tay Hàn Như Liệt, khí thế cường hãn cũng dần dần khuếch tán ra.

Cảm nhận được khí thế cường hãn này, sắc mặt đột nhiên biến hóa. Mặc dù giữa hai người chỉ có cách nhau một bước, nhưng Hàn Như Liệt phát tán ra uy thế lại làm cho hắn dâng lên một cảm giác khó mà chống cự. Chỉ có ở thực lực tuyệt đối chênh lệch mới có thể sinh ra cảm giác như thế, không! Cái này không thể nào!

Hàn Như Hạo ở trong lòng điên cuồng reo hò, đem cảm giác như vậy từ trong tâm phát ra, trong mắt hiện đầy vẻ không cam lòng. Sau khi Hỏa Lang thứ hai xuất hiện, hai cái Hỏa Lang rốt cục thành công đem Hỏa Lang của Hàn Như Liệt phá hủy.

Lập tức không có chút nào do dự, hai tay lập tức phiên động, kết ấn phức tạp ở hai tay chậm rãi tạo thành, đồng dạng có một cỗ uy thế cũng từ trên người phát ra ra.

Phía sau lưng Hàn Như Liệt chợt dâng lên một mảnh ánh lửa, ngọn lửa cực nóng phảng phất như có thể đem hết thảy đều thiêu đốt hết, ngọn lửa xinh đẹp quấn quanh, sóng lửa cuộn xoắn mà đến.

Màu hỏa hồng làm nổi bật lên, Hàn Như Liệt giống như Hỏa Thần, màu đỏ của áo phảng phất đã bị biển lửa bao trùm, chỉ có thể nhìn đến gương mặt tuấn dật cùng với một đầu tóc đen tung bay.

Vốn là khí trời mát mẻ trong nháy mắt trở nên vô cùng nóng, đứng ở phía xa nhìn đây hết thảy và Mộ Chỉ Ly cũng bị nhiệt độ ảnh hưởng, trên trán rịn ra vài giọt mồ hôi. Hai mắt nhìn chăm chú vào hết thảy sự việc, biển lửa khổng lồ kia mà trong khoảng thời gian ngắn liền có thể biến ảo ra, thực lực như vậy thật sự quá mạnh mẽ.

Lúc này, ở phía sau Hàn Như Hạo cũng là xuất hiện vòng sáng màu đỏ, đem Hàn Như Hạo vây quanh ở trung tâm vòng sáng, trên vòng sáng tản ra một cỗ chấn động kỳ dị. Mặc dù trên vòng sáng phụt lên lửa cháy, nhưng nhiệt độ không cao, ngược lại lại có một cỗ khí âm hàn từ trong đó phát ra.

Hơn thế đồng thời, ở miệng Hàn Như Hạo một thanh Tiểu Kiếm màu đỏ như máu bắt đầu từ trong miệng phụt lên ra. Tiểu Kiếm màu đỏ vừa xuất hiện sau trong nháy mắt biến thành thanh kiếm bình thường rồi nhanh chóng tiến vào trong vòng sáng, sau khi Tiểu Kiếm tiến vào, vòng sáng phảng phất được rót năng lượng vào nhanh chóng vận chuyển, trong đó khí âm hàn tản mát ra càng phát ra nồng nặc.

“Hỏa Lãng Thao Thiên!" Hàn Như Liệt quát lạnh một tiếng, làn sóng lửa liền cuồn cuộn đánh tới Hàn Như Hạo, dường như muốn đem mọi thứ bao phủ ở bên trong sóng lửa.

Lúc này sắc mặt Hàn Như Hạo cũng không tốt nhìn, hắn không nghĩ tới Hàn Như Liệt thế mà đã luyện thành Hỏa Lãng Thao Thiên rồi, phải biết rằng Hỏa Lãng Thao Thiên này uy lực khổng lồ, bất quá tiêu hao Thiên Lực cũng cực kì khủng bố. Cho nên mặc dù bọn họ biết đến uy lực của Hỏa Lãng Thao Thiên nhưng cũng không cách nào vận dụng, hôm nay thật ra khiến hắn thấy được uy lực của nó.

“Huyền Âm Kiếm Quyển!" Hàn Như Hạo quát lớn một tiếng, phía sau Huyền Âm Kiếm Quyển liền xoay tròn hướng làn sóng lửa đánh tới.

“Xì…Xì…Xì" hai người tiếp xúc cũng không ngoài ý nghĩ đã tạo ra tiếng vang rung trời, bất quá nhìn trường cảnh kia cũng đẹp mắt dị thường.

Thời điểm Huyền Âm Kiếm Quyển gặp phải sóng lửa trong nháy mắt lớn hơn mấy lần, không ngừng cắn nuốt sóng lửa, mà sóng lửa cũng từng đợt từng đợt phảng phất vĩnh viễn không dừng lại dường như tận cùng không ngừng vỗ vào mà đến.

Hai người nghĩ tiếp xúc lẫn nhau làm hao mòn dần năng lượng của đối phương mà phát ra tiếng vang, năng lượng bốn phía chung quanh hết thảy giống như đi vào trong sóng lửa.

Cỗ ba động này cực kỳ cường hãn, những người Hàn gia ở trong phòng tu luyện cảm nhận được chấn động mãnh liệt cũng rối rít chạy tới, này vừa nhìn mọi người cũng liền ngây ngẩn cả người.

Hàn Như Liệt cùng Hàn Như Hạo hai người làm sao đã ra tay rồi? Nhìn bộ dáng kia hai người tựa hồ không phải là đang luận bàn, mà là chân chính muốn đưa đối phương vào chỗ chết! Hơn nữa mọi người chú ý tới tay Hàn Như Hạo tựa hồ bị cắt đứt, mặc dù hắn khép lại tốc độ rất nhanh, nhưng bọn họ cũng có thể nhìn ra đầu mối.

Trong ngày thường mọi người đều biết quan hệ giữa hai người bọn họ không tốt, nhưng lại chưa bao giờ từng biểu hiện rõ ràng như vậy, dù sao ở Hàn gia bọn họ cũng muốn chú ý thân phận, nhưng hôm nay đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?

“Đây là tại sao? Đại ca cùng nhị ca làm sao lại đánh nhau?"

“Nhị ca hơi thở cường hãn lên rất nhiều a! Chẳng lẽ nhị ca đã bước đầu tấn nhập nửa bước sinh cảnh?"

“Hẳn là như vậy, nếu không có tấn nhập nửa bước sinh cảnh, nhị ca làm sao có thể thi triển Hỏa Lãng Thao Thiên đây?"

“Đây là tại sao? Trong ngày thường trên mặt nhị ca luôn là nụ cười, nhưng bây giờ trên mặt nhị ca rõ ràng chính là vẻ giận dữ a!"

Các đệ tử Hàn gia rối rít thảo luận, hôm nay hai người biểu hiện thật sự là quá kỳ quái. Trong ngày thường bọn họ cũng là động tác ngầm, minh mục trương đảm giống như vậy cũng là lần đầu tiên, ai cũng nghĩ không ra nguyên nhân.

Lúc này, không ít người cũng là chú ý tới Mộ Chỉ Ly đang đứng ở một bên.

Thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, mọi người trong mắt không tự chủ hiện lên một tia kinh diễm. Nàng này có thể nói là tuyệt đại giai nhân, lẳng lặng đứng ở đó liền làm cho người ta có một cảm giác không cách nào bỏ qua. Tuyệt mỹ gương mặt càng làm cho mọi người xem không dời mắt, mặc dù đồng dạng là cô gái, ở thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, các nàng không thừa nhận cũng không được nàng kia lớn lên thật sự là xinh đẹp.

Cô gái có khí chất tướng mạo đẹp bọn họ gặp không ít, nhưng lại chưa từng có ra thấy bất kỳ một nữ tử nào có thể xinh đẹp thuần túy như thế, toát ra nhàn nhạt cảm giác xa cách lại làm cho người càng thêm muốn đến gần.

Chẳng qua là, một nữ tử như vậy làm sao lại xuất hiện ở nơi này? Phải biết rằng Hàn gia đề phòng sâm nghiêm, nếu không được cho phép bất luận kẻ nào cũng không thể đi tới.

Nhìn Mộ Chỉ Ly đang nhìn phía hai người đang đại chiến, mọi người trong lòng không khỏi liên tưởng ra một khắc có thể . . . . . .

“Chẳng lẽ đại ca cùng nhị ca chiến đấu là bởi vì cô gái kia?" Một người hướng nam tử bên cạnh lên tiếng hỏi.

Nam tử suy nghĩ một chút, cảm thấy có thể lại cảm thấy không thể nào, nhíu mày nói: “Nếu là nói đại ca ta cảm thấy được khả năng rất lớn, nhưng nhị ca lúc nào vì một nữ tử như vậy mà tranh đấu?"

Người bên cạnh cảm thấy có lý: “Ta cũng cho là như vậy, nhị ca trừ Mộ Chỉ Ly ra đối với bất kỳ cô gái nào tựa hồ cũng không có cảm giác."

Lời này vừa nói ra, hai người đồng thời mở to hai mắt nhìn, trăm miệng một lời nói: “Chẳng lẽ nàng chính là Mộ Chỉ Ly?"

Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có khả năng này lớn nhất rồi, trừ cái đó ra bọn họ nghĩ không ra những đích lý do khác .

Mộ Chỉ Ly cũng không có để ý mọi người đàm luận, nhưng đã hấp dẫn nhiều đệ tử như vậy, tin tưởng không được bao lâu những trưởng lão kia cũng sẽ đến. Nếu là khi đó còn không có giải quyết, tin tưởng các trưởng lão nhất định sẽ ngăn cản chuyện này, kể từ đó kết quả nàng cùng Liệt muốn liền không đạt tới.

Nghĩ tới đây, một cây ngân châm màu đen xuất hiện ở trong tay Mộ Chỉ Ly.

Thiên Lực của Hàn Như Liệt bộc phát tuôn ra, làn sóng lửa cũng tăng nhanh tốc độ hướng Hàn Như Hạo dũng mãnh lao tới. Ở sóng lửa đánh sâu vào, Huyền Âm Kiếm Quyển càng ngày càng không cách nào chống đỡ, ngay cả trong lúc này Tiểu Kiếm màu đỏ đang xoay tròn tốc độ cũng chậm rất nhiều, tin tưởng không được bao lâu Hàn Như Hạo liền duy trì không được.

Sắc mặt Hàn Như Hạo tái nhợt, giữa kiếm kia cùng hắn có liên lạc, hôm nay thân kiếm đã bị hao tổn, hắn cũng đã bị thương. Hắn rõ ràng biết mình không thể nào chiến thắng Hàn Như Liệt, mà bây giờ hắn cũng chỉ có thể đủ sức chống đỡ thôi. Nếu không phải toàn lực chống cự, sợ là Hàn Như Liệt sẽ chân chính đem mình tàn phá đi, bây giờ hắn chỉ có thể tranh thủ thời gian chống đỡ đợi các trưởng lão đến.

Đang ở thời khắc Hàn Như Hạo phân tâm, ngón giữa Mộ Chỉ Ly bắn ra, một cây ngân châm liền chính xác không có lầm xâm nhập vào trong cơ thể Hàn Như Hạo. Hàn Như Hạo chỉ cảm thấy một cỗ đau nhói truyền đến, cũng không cách nào đi xem đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

Hàn Như Liệt cũng nhìn thấu ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly, nhất thời công kích trở nên càng thêm mãnh liệt. Ở sóng lửa bao vây Huyền Âm Kiếm Quyển nhất thời lộ ra vẻ lảo đảo muốn ngã, thấy thế sắc mặt Hàn Như Hạo lần nữa tái nhợt thêm mấy phần.

Đột nhiên, sóng lửa trong nháy mắt đem Hàn Như Hạo bao trùm, cả người đều biến mất ở bên trong sóng lửa, nhất thời truyền ra tiếng kêu (tê tâm liệt phế) thảm thiết.

Thời điểm chư vị trưởng lão chạy tới chính là thấy một bước này, muốn lên tiếng ngăn lại nhưng không kịp rồi. Sắc mặt Tam trưởng lão đột nhiên trở nên khó nhìn, bàn tay to mở ra liền đem làn sóng lửa tách ra đem Hàn Như Hạo cứu ra ngoài.

Chẳng qua là hiện tại Hàn Như Hạo vô cùng thê thảm, áo trên người bị sóng lửa đốt cho không còn gì, ngay cả tóc trên đầu cũng biến mất sạch sẽ, trên người tràn đầy khói bụi, thậm chí có chỗ bị ngọn lửa cháy làm da tróc thịt bong.

Hàn Như Hạo trước khi bị sóng lửa cắn nuốt đã mở ra vòng năng lượng bảo hộ, chẳng qua là ngọn lửa kia năng lượng thức sự quá cường đại, kia vòng năng lượng bảo hộ chống đỡ không được trong chốc lát liền biến mất triệt triệt để để. Vốn tưởng rằng hôm nay mình sợ là tươi sống chết cháy rồi, không nghĩ tới mình còn sống, nghĩ tới đây trên mặt Hàn Như Hạo không khỏi lộ ra nụ cười.

Gió nhẹ nhẹ nhàng phất qua, Hàn Như Hạo chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, vừa nhìn nhất thời phát hiện quần áo của mình thế nhưng biến mất triệt triệt để để! Xung quanh các đệ tử lại càng nhìn hắn cười ha ha, chỉ cảm thấy muốn tìm cái lỗ chui xuống.

Lập tức nhanh chóng rời đi, đi mặc quần áo . . . . . .

“Ha ha ha"

“Quá khôi hài rồi."

Xung quanh đệ tử ôm bụng cười to, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi cười ra tiếng. Chuyện mất mặt nàng gặp không ít, nhưng kiểu mất thể diện này cũng là lần đầu tiên thấy. Hôm nay đối với Hàn Như Hạo mà nói cũng thật là một ngày khó quên.

Rất nhanh, Hàn Như Hạo đã đổi lại y phục lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người, đi tới bên người Tam trưởng lão nói: “Gia gia, Nhị đệ đây là muốn đưa ta vào chỗ chết a!"

Tam trưởng lão trợn mắt nhìn Hàn Như Hạo một cái, mới vừa rồi thật sự là quá mất mặt quá xấu hổ rồi. Chợt quay mặt sang nghiêm túc nói: “Hàn Như Liệt, ngươi đây là ý gì? Hàn Như Hạo là thân huynh trưởng của ngươi, lần này ngươi lại dám hạ tử thủ?"

“Tam trưởng lão thật là đổi trắng thay đen, Hàn Như Hạo không phải là không muốn đưa ta vào chỗ chết, chẳng qua là thực lực không đủ mạnh không đạt tới thôi." Hàn Như Liệt cười lạnh nói

Nghe vậy, mọi người cũng là ngẩn ra, sau khi kịp phản ứng cũng cảm thấy Hàn Như Liệt nói rất có đạo lý. Dù sao chuyện này lúc ban đầu là thế nào bọn họ cũng không biết, chẳng qua là hai người đối chiến Hàn Như Liệt thắng, nhưng này cũng không có thể nói rõ đây là lỗi của Hàn Như Liệt.

Lúc này, gia chủ Hàn Thành Hạo nghe thấy tin tức cũng là nhanh chóng chạy tới. Thứ nhất chính là nghe được Tam trưởng lão chất vấn, khẽ nhíu mày đứng ở bên cạnh Hàn Như Liệt.

“Liệt nhi, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?"

Hàn Như Liệt chậm rãi nói: “Hàn Như Hạo định khinh bạc Chỉ Ly, ngăn cản Chỉ Ly đi đường không để cho nàng rời đi, nếu là ta không có kịp thời chạy tới, còn không biết hắn sẽ làm ra gì chuyện ."

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người cũng biến đổi. Sắc mặt Hàn Thành Hạo có chút khó chịu, nhìn về phía Hàn Như Hạo sắc mặt cũng trở nên bất thiện: “Chuyện này thật không?"

Nghe Hàn Thành Hạo chất vấn, Hàn Như Hạo nhất thời một cái giật mình, nói: “Ta không biết nàng là Mộ Chỉ Ly, ta. . . . . ."

“Đủ rồi!" Không đợi Hàn Như Hạo nói xong, Hàn Thành Hạo liền cắt đứt lời của hắn: “Mặc dù ngươi không biết nàng là người nào, đối mặt một cô gái xa lạ ngươi có thể làm như thế sao? Thân là đại đệ tử Hàn gia, ngươi làm ra chuyện như vậy rồi còn mặt mũi tới chất vấn Như Liệt?"

Nghe được Hàn Thành Hạo nói, sắc mặt Tam trưởng lão cũng là khó coi. Hắn cũng không còn nghĩ đến Hàn Như Hạo sẽ làm ra chuyện như vậy, chẳng qua là gia chủ chỉ trích không khỏi cũng quá nghiêm trọng: “Gia chủ, Như Hạo hắn cũng không phải là cố ý. Nếu biết Mộ cô nương là vị hôn thê của Hàn Như Liệt, hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Huống chi hắn bây giờ đã bị trừng phạt, mới vừa rồi suýt nữa mệnh cũng không có. Mặc dù chuyện này là Hàn Như Hạo có sai ở phía trước, nhưng Hàn Như Liệt hạ thủ không khỏi cũng quá tàn nhẫn sao."

Nghe vậy, Hàn Thành Hạo cũng căn bản không lĩnh hội: “Bất luận như thế nào, chuyện này phân tích ra người sai chính là Hàn Như Hạo, bắt đầu từ hôm nay cấm túc Hàn Như Hạo một năm, không được đến phê chuẩn không cho phép ra ." Rồi hướng phía mọi người nói: “Tất cả mọi người trở về đi thôi."

Thấy Hàn Thành Hạo nói như vậy, mọi người mặc dù còn muốn tiếp tục xem tiếp nhưng cũng phải rời đi. Ở Hàn gia, uy nghiêm của gia chủ là tuyệt đối, tất cả mọi người không thể phản đối.

Đợi tất cả mọi người rời đi, Tam trưởng lão chuẩn bị lần nữa lên tiếng cũng trực tiếp bị Hàn Thành Hạo cho bác bỏ: “Không cần nhiều lời, chuyện này cứ như vậy quyết định."

Nhìn Hàn Thành Hạo mạnh mẽ như thế, Tam trưởng lão mặc dù nín một bụng khí cũng không có cách nào, chỉ có mang theo Hàn Như Hạo rời đi.

Đợi tất cả mọi người sau khi rời đi, Hàn Thành Hạo lúc này mới đem tầm mắt chuyển đến trên người Hàn Như Liệt .

“Gia chủ, con. . . . . ."

Hàn Thành Hạo khoát khoát tay, trên mặt mang theo vẻ tươi cười: “Hảo tiểu tử, làm được không tệ! Trên cái thế giới này rất nhiều chuyện có thể nhẫn, nhưng cũng bị khi dễ đến cùng thì cũng muốn trả lại. Nếu là hiệu suất cao hơn một chút là được rồi, Hàn Như Hạo qua nhiều năm như vậy tạo thành không ít phiền toái cho con, hẳn là sớm đi giải quyết."

Hành động của Hàn Như Liệt hôm nay có thể nói là giận dữ vì hồng nhan, nhưng hắn thật thưởng thức. Dù sao thế này mới phù hợp với nhiệt huyết người trẻ tuổi!

Hàn Như Liệt sửng sốt, không nghĩ tới Hàn Thành Hạo thế nhưng lại nói như vậy, kịp phản ứng sau liền cười nói: “Con hiểu được." Xem ra cha cũng ủng hộ tự mình giải quyết Hàn Như Hạo, cứ như vậy thì càng không cần lo lắng.

“Hiện tại đã đột phá đến nửa bước sinh cảnh rồi? Quả là không tệ, hãy cố gắng cho tốt!" Hàn Thành Hạo thích ý vỗ vỗ bả vai Hàn Như Liệt, chính biểu hiện của con trai để cho hắn vẫn rất hài lòng!

“Con sẽ, cha." Hàn Như Liệt cười yếu ớt nói, chỉ cảm thấy hôm nay quan hệ phụ tử kéo gần lại không ít.

Hàn Thành Hạo gật đầu, chợt nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Chuyện mới vừa rồi kinh sợ đến cháu sao, thật sự không tốt. Hai người các cháu tùy ý nhìn xem đi, ta cũng vậy sẽ không quấy rầy các cháu."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu nói: “Đa tạ bá phụ, không có vấn đề gì."

Hàn Thành Hạo khẽ mỉm cười rời đi, bây giờ hắn cảm giác mình quyết định thật không sai. Liệt nhi cùng Mộ Chỉ Ly thật sự rất xứng đôi, thấy Liệt nhi vui vẻ như vậy hắn cũng cảm thấy tâm tình vô cùng tốt.

Đợi Hàn Thành Hạo rời đi, Hàn Như Liệt lôi kéo tay Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, thật là xin lỗi, ta tới chậm."

“Liệt, chàng tới vô cùng kịp thời a, huống chi lại không xảy ra chuyện gì." Mộ Chỉ Ly cười nói, chuyện này vốn là ngoài ý muốn, ai cũng không nghĩ tới. Bất quá nàng cảm thấy cái ngoài ý muốn này xuất hiện cũng không tệ, ít nhất có thể mượn cơ hội này đem Hàn Như Hạo giải quyết.

Hàn Như Liệt thở dài: " Chẳng qua chỉ tiếc là Hàn Như Hạo bị thương nặng lại không có thể đem hắn giải quyết." Nếu Tam trưởng lão đến chậm một bước, chuyện này kết cục có thể không giống với lúc trước.

Nghe được Hàn Như Liệt nói, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng giương lên nụ cười: “Vậy cũng không nhất định nha?"

Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt không khỏi hồi tưởng lại một màn mới vừa rồi, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ vừa rồi nàng bắn một ngân châm có tác dụng khác sao?" Lúc ấy hắn thấy Chỉ Ly bắn ra một ngân châm, nhưng thấy Hàn Như Hạo vẫn không có chuyện còn cho là ngân châm bình thường, bây giờ nhìn lại hẳn không phải đơn giản như vậy.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Trên ngân châm kia ta có bôi độc dược. Liệt chàng còn nhớ hay không lần đầu tiên chúng ta gặp nhau chính là lúc chàng trúng độc?"

“Không sai, nếu không phải là nương tử, ta hiện tại sợ là đã chết."

“Trên ngân châm ta bôi chính là Tây Tử độc mà ban đầu chàng trúng phải, nhưng độc này bị ta cải biến một phen, tính giấu diếm cao hơn, giải độc khó khăn lớn hơn nữa. Xem hắn có hay không khả năng đem độc này giải hết." Khóe miệng Mộ Chỉ Ly độ cong làm lớn ra mấy phần, nàng đối với độc này có lòng tin vô cùng, người bình thường muốn giải căn bản là không thể nào!

Hàn Như Liệt khóe miệng vung lên vẻ độ cung, nói: “Vẫn là nương tử ta thông minh! Vi phu thật đúng là may mắn." Đem Hàn Như Hạo giải quyết rồi, có thể nói Hàn gia không có ai có thể uy hiếp được hắn.
Tác giả : Mộ Anh Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại