Y Thủ Che Thiên
Quyển 2 - Chương 23: ĐÁNH CƯỢC
Tại sao nàng ta lại có tư cách đi lên đây?" Phí Văn nhíu mày, vẻ mặt tức giận nói với nữ tử bên cạnh.“Cái này… Ta cũng không biết a!" Nghe lời Phí Văn nói, nữ tử áo vàng cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, trong mắt một mảnh khó hiểu.
“Nàng là do tiểu nhị dẫn tới, chắc hẳn là lần đầu tiên đi lên lầu hai a! Nếu không tự nàng đi lên là được rồi." Lam y nữ tử mở miệng nói.
“Vấn đề là nàng đã lên rồi a! Nàng ta rốt cuộc có cái tư cách gì mà lên đây!" Phí Văn nhìn bộ dáng không quan tâm của Mộ Chỉ Ly, cảm thấy như nàng ta đang cười nhạo mình.
Mộ Chỉ Ly cũng thấy đám người Phí Văn, lại càng chú ý tới bộ dáng không chịu nổi mà phát điên của Phí Văn, khóe miệng giương lên nụ cười không rõ ý tứ.
Những nữ nhân này quả thật vô cùng buồn cười, nhìn thấy mình đi lên lại có thể tức giận thành bộ dáng này, nàng cũng không rõ việc này có cái gì tức giận, chẳng lẽ cảm thấy nàng chắc chắn không có tư cách đi lên thế mà lại xuất hiện ở đây, làm hạ thấp danh dự của các nàng chăng?
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng xác định đây chính là nguyên nhân.
“Cô nương, xin ngài ở chỗ này chờ một chút, ta đi gọi chưởng quầy." Tiểu nhị khẽ khom người, cười nói với Mộ Chỉ Ly.
“Tốt" Mộ Chỉ Ly cũng mỉm cười đồng ý, thái độ của tiểu nhị trong cửa hàng đan dược này thật không tệ, không giống chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. (* Ỷ vào có người bảo hộ mà kiêu căng, ngạo mạn)
Sau khi đợi tiểu nhị kia rời đi, Mộ Chỉ Ly bắt đầu đánh giá lầu hai của cửa hàng đan dược, cùng lầu một bố trí tương tự, vẫn là đầy các quầy hàng như cũ, chỉ có khác biệt lớn nhất là lầu hai so với lầu một điệu thấp hơn, nhưng cũng hoa lệ hơn.
Tuy điệu thấp hoa lệ, nhưng cũng không phải là tráng lệ, lại có thể làm cho người ta cảm nhận được sự vinh hoa, nhìn qua rất dễ dàng để lại ấn tượng tốt.
Đến khi nhìn các quầy hàng, nhìn đan dược bên trong, lúc này mới có thể hiểu rõ được sự khác nhau của lầu một và lầu hai, bởi vì phẩm cấp đan dược ở lầu hai cao hơn không phải ít.
Ở lầu một là Phàm phẩm từ Nhất phẩm đan dược đến Tam phẩm đan dược, mà ở lầu hai là tiên phẩm đan dược, nhiều nhất là Tứ phẩm, ngũ phẩm hơi thiếu, lục phẩm lại càng ít hơn, bất quá mỗi phẩm cấp đan dược khác nhau, giá tiền cũng thay đổi rất kinh người.
Trừ bản thân nàng vốn có Thất phẩm Tử tâm hồn chướng đan, Tam phẩm đan dược trở lên nàng rất ít khi gặp, dù sao cấp bậc dược sư của nàng cũng chưa đạt tời trình độ như vậy, lúc trước tiến vào di tích nào đã thử luyện chế Tam phẩm đan dược, nhưng cũng không thành công, tuy nhiên nàng cảm giác được mình sắp thành công.
Nghĩ đến không bao lâu nữa nàng có thể luyện chế ra, đến lúc đó thực lự của bản thân nàng cũng sẽ tăng cường mấy phần. Dù sao, con đường tu luyện cần không ít đan dược, mà nàng vốn luôn tự mình phấn đấu, nếu có thể luyện chế đan dược, sẽ đem lại lợi ích rất lớn.
Về phần Tiên phầm đan dược, nàng cũng chưa nghĩ tới, dù sao tam phẩm cùng tứ phẩm khác biệt rất lớn, một cái là phàm phẩm, một cái lại là tiên phẩm, muốn luyện chế ra Tứ phẩm đan dược sợ là còn khó khăn hơn luyện chế Tam phẩm đan dược mấy lần.
Nàng cũng cảm giác được, phẩm cấp đan dược càng cao thì càng khó luyện chế, giống như lúc nàng luyện chế Nhị phẩm đan dược tốn ít thời gian hơn so với khi luyện chế tam phẩm đan dược.
Phí Văn thấy Mộ Chỉ Ly không để ý đến bọn họ, suy nghĩ một chút rồi đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly: “Ơ, thật không nhìn ra ngươi là kẻ có tiền đấy, ngươi lên lầu hai là để mua đan dược sao?"
Trong lời nói phảng phất một chút cũng không thèm để ý đến câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, nhưng nếu nhìn kĩ thì có thể phát hiện một tia khẩn trương trong mắt nàng.
Đối với người bình thường mà nói, có lẽ không có cách nào phát hiện ra, nhưng Mộ Chỉ Ly chỉ cần nhìn một cái liền hiểu rõ, nhìn ánh mắt người bên cạnh nhiều năm như vậy, chẳng tâm tư nho nhỏ của Phí Văn nàng còn nhìn không ra?
Mộ Chỉ Ly cười lắc đầu: “Ta không có mua đan dược." Nàng đến là để bán đan dược, mua làm gì a? Đan dược cao cấp nàng cũng chưa cần dùng đến, chờ lúc cần rồi mua cũng không muộn, dù sao cửa hàng đan dược ở mỗi thành trì đều có, không cần lo lắng.
Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, lúc này Phí Văn với đem lo lắng trong lòng thả xuống, vẻ mặt không thể chấp nhận được: “Ta đã nói rồi mà, người như ngươi làm sao có thể mua được? Quỷ nghèo chính là Quỷ nghèo, xem ta ra tay xa xỉ như thế nào này!"
Mộ Chỉ Ly nhún nhún vai:"Ta cũng vô cùng muốn xem cô nương ra tay xa xỉ như thế nào đây!"
“Hừ" Phí Văn hừ lạnh một tiếng, cười vô cùng đắc ý, vung tay lên nói với bồi bàn: “Lấy cho ta ba viên Tứ phẩm Hồi Khí Đan, một viên Ngũ phẩm Phục Thương Đan."Nghe vậy, nữ tử áo vàng cũng hít một ngụm khí lạnh: “Phí Văn, sao ngươi mua nhiều đan dược như vậy? Giá trị không có rẻ đâu a!" Giá tiền của Tiên phẩm đan dược cùng Phàm phẩm đan dược không thể so sánh nổi, huống chi đây là tự Phí Văn muốn mua, không phải do gia tộc mua cho nàng.
“Mua trước, đợi đến cuộc so tài cả nước cũng có đan dược để dự bị chứ? Này là ta dùng tiền riêng, sau này còn có đan dược gia tộc cấp cho ta nữa!" Nói đến đây, còn cố ý nhìn Mộ Chỉ Ly một cái.
Tiểu nhị thấy Phí Văn một lần liền mua bốn viên đan dược, trên mặt tươi cười, nói: “Phí tiểu thư, ngài chờ một lát, ta đi lấy giúp ngài." Khách hàng hào sảng như vậy cũng không gặp thường xuyên a.
Mộ Chỉ Ly lúc nhìn đan dược cũng đã chú ý tới hai loại đan dược này và giá tiền của nó.
Tứ phẩm Hồi Khí Đan, có thể làm cho cường giả Toàn Thiên cảnh khôi phục tám trên mười phần thiên lực, thực lực càng mạnh, khôi phục càng ít.
Phái biết rằng thiên lực trong cơ thể Toàn Thiên cảnh cường giả rất nhiều, nó có thể nhanh chóng khôi phục tám trên mười phần thiên lực, hiệu quả này cũng đã rất kinh khủng rồi!
So với Nhị phẩm Tăng Khí Đan tốt hơn nhiều, tuy nhiên giá tiền cũng đắt hơn Tăng Khí Đan nhiều. Một vạn kim tệ một viên, Tăng Khí Đan là hai nghìn kim tệ một viên, một viên Hồi Khí Đan có thể mua năm viên Tăng Khí Đan.
Về phần Ngũ phẩm Phục Thương Đan, nó có thể làm cho vết thường nhanh chóng khép lại, dù là bị thương ở trái tim cũng có thể chuyển biến tốt đẹp.
Một vết thương không trí mạng có thể nhanh chóng khép lại, không cần lo lắng, mà vết thương trí mạng thì sẽ khép lại một chút, ít nhất có thể trì hoãn thời gian để suy nghĩ tìm cách chữa trị.
Phục Thương Đan này là đan dược cực kì được hoan nghênh ở Thiên Huyền đại lục, trên cơ bản chỉ cần có tiền tài cùng thực lực mọi người sẽ mua nó để dành, chuẩn bị lúc cần thiết.
Dù sao ở thế giới này, thương vong là chuyện rất bình thường, không ai có thể đảm bảo mình tuyệt đối sẽ không bị thương, cho nên Phục Thương Đan sẽ giúp bọn họ bảo đảm tính mạng.
Cũng vì vậy, giá tiền của Phục Thương Đan cũng rất cao, ba vạn kim tệ một viên, chỉ có người giàu có mới có thể mua, chỉ một cái giá này truyền ra đối với người bình thường đã là giá trên trời, đừng nói là tiêu hao chỉ trong một lần mua.
Phí Văn lần này mua bốn viên đan dược tổng cộng hết bảy vạn kim tệ, quả thật là không ít, thời điểm ban đầu nàng bán đan dược đượng một vạn rưỡi kim tệ, đã chống đỡ cho nàng một đoạn thời gian rất dài.
Tiểu nhị tốc độ rất nhanh, lập tức cầm ra đan dược Phí Văn cần, cung kính đưa cho Phí Văn: “Phí tiểu thư, đan dược ngài muốn đã được gói kĩ."
Nghe vậy, Phí Văn gật đầu: “Đem ra đây." Xong liền lấy bảy vạn kim tệ đưa cho bồi bàn, đắc ý nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, phảng phất như cười nhạo Mộ Chỉ Ly mua không nổi.
Mà mấy người phía sau nàng cũng cười nhìn Mộ Chỉ Ly, cuộc sống của họ quá thỏa mãn, luôn muốn tìm chút việc vui đùa, không thể nghi ngờ, hiện tại Mộ Chỉ Ly là trò vui của bọn họ.
Đều chờ đợi thần sắc kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, song bọn họ cũng đành thất vọng, bởi vì sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh như trước, không biến hóa chút nào, căn bản là không thèm để ý.
Lúc này, tiểu nhị rời đi cũng mang theo chưởng quầy trở lại.
Chưởng quầy nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trên mặt lộ ra nụ cười: “Cô nương, ngài muốn bán đan dược sao?"
Mặc dù Mộ Chỉ Ly lớn lên rất bình thường, nhưng khí chất cũng không phải của người bình thường, không kiêu ngạo không siểm nịnh, còn nhỏ tuổi mà một mình đi đến bán đan dược, người như thế hắn cũng không phải chưa thấy qua, mà la thân phận của họ chỉ có một — dược sư.
Dược sư trẻ tuổi bọn họ đem đan dược luyện chế thành công ra cửa hàng đan dược bán, sau đó lại cầm kim tệ có được đi mua dược liệu, từ đó luyện tập kĩ thuật luyện đan của mình.
Thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trong đầu hắn đã suy nghĩ như vậy, hơn nữa hắn tin tưởng phán đoán của hắn sẽ không sai, cho nên thái độ của rất tốt.
Dù sao dược sư ở Thiên Huyền Đại Lục địa vị không tầm thường, dù là một gã dược sư cấp thấp cũng vậy, huống chi tiểu cô nương trước mặt tuổi trẻ như vậy, thành tựu tương lai ra sao còn chưa biết đâu! Mua đan dược từ trong tay nàng đi bán, hắn cũng đạt không ít lợi nhuận.
Cho nên chỉ cần gặp người bán đan dược, bọn họ đều vô cùng cung kính cùng khách khí.
Bọn người Phí Văn thấy chưởng quầy khách khí với Mộ Chỉ Ly như thế, cảm đám đều ngây ngẩn cả người, mặc dù bọn họ thường tới cửa hàng đan dược, nhưng chưởng quầy cũng không có khách khí với bọn họ như Mộ Chỉ Ly.
Làm chưởng quầy cửa hàng đan dược, hắn luôn rất có khí phách, rất ít khi khách khí với người khác như thế, tuy nhiên điều này cũng bình thường, có ai lại muốn tìm phiền toái ở cửa hàng đan dược đâu?
Thế nhưng, tại sao hắn lại khách khí với Mộ Chỉ Ly như thế?
Nghe chưởng quầy hỏi, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ cười gật đầu: “Đúng vậy"
“Không biết cô nương xưng hô thế nào? Muốn bán đan dược gì?"
“Ta họ Mộ, ta muốn bán rất nhiều chủng loại đan dược, nhưng cũng chỉ là nhất phẩm cùng nhị phẩm đan dược, chưởng quầy không biết có mua không?" Nàng cũng không rõ mình có bao nhiêu đan dược, nhưng tuyệt đối không ít.
Hơn một năm nay, nàng chưa từng bỏ bê việc luyện đan, trừ khi không đủ tiền mua dược liệu mới bán môt ít ra ngoài, những đan dược khác đều được nàng cất trong túi càn khôn, tích lũy lâu như vậy sợ cũng không ít a.
Đám người Phí Văn thừa lúc chưởng quầy cùng Mộ Chỉ Ly nói chuyện cũng đã chậm rãi đi đến gần họ, lúc này mới nghe rõ bọn họ nói gì?
“Tên quỷ nghèo này thế nhưng lại đến bán đan dược? Điều này sao có thể?" Phí Văn cảm thấy như nghe chuyện bất ngờ nhất thế gian, nếu nàng bán đan dược chẳng lẽ nàng ta là dược sư?
Chưởng quầy nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, càng chắc chắn suy đoán của chính mình, tiểu cô nương này đương nhiên là một dược sư, tuy nhiên nhỏ tuổi như vậy lại có thể luyện chế thành công nhị phẩm đan dược, thật là làm cho người khác kinh ngạc!
Hắn đã gặp không ít dược sư, nhưng rất nhiều dược sư lớn hơn Mộ Chỉ Ly cũng chỉ có thể chế ra nhất phẩm đan dược thôi! Xem ra bối cảnh của tiểu cô nương này quả thực không đơn giản, nếu không có bối cảnh lớn, làm sao có thể bồi dưỡng nàng xuất sắc như vậy.
“Mua! Có bao nhiêu mua bấy nhiêu!’ Cửa hàng đan dược bọn họ chưa bao giờ ngại có quá nhiều đan dược! Tuy nói Nhất, Nhị phẩm đan dược giá tiền không cao, nhưng lượng tiêu thụ nhiều nhất cũng là Nhất, Nhị phẩm đan dược, dù sao đan dược phẩm cấp cao cũng thật quá mắc, đại đa số mọi người không thế mua được, cho nên Nhất, Nhị phẩm đan dược trở thành đan dược được mua nhiều nhất.
“Ha hả, như thế thật tốt. Vậy chúng ta có thể vào trong phòng thương lượng kĩ càng không?" Số lượng đan dược này hơi nhiều một chút, nếu mọi người nhìn thấy, sợ là sẽ kinh ngạc.
Nghe vậy, trong mắt chưởng quầy cũng nhiều hơn một tia sáng, xem ra số lượng đan dược cũng không ít a! Nếu không nhiều lắm thì trực tiếp lấy ra là được rồi.
Lúc chưởng quầy chuẩn bị gật đầu, Phí Văn lại đi tới bên cạnh hắn, nói: “Đừng đi, ở chỗ này bán là được rồi, lầu hai cũng chỉ có mấy người chúng ta, cũng cho ta học hỏi thêm kiến thức a!" Dù sao, thế nào cũng không đáng giá bảy vạn kim tệ! Nàng tin chắc.
Phí Văn đột nhiên nói chen vào, làm cho chưởng quầy cũng không ngờ tới, Phí Văn đến cửa hàng đan dược không ít lần, cho nên hắn cũng biết nàng.
“Phí tiểu thư, như vậy sợ là không ổn đâu." Mặc dù hắn nói chuyện uyển chuyển, nhưng cũng là cự tuyệt.
Thân là chưởng quầy cửa hàng đan dược, cho dù gia tộc Phí Văn thế lực khá lớn, nhưng hắn cũng không lo lắng, dù sao núi dựa phía sau hắn là hoàng gia, ai dám trêu chọc?
Nghe chưởng quầy nói như vậy, Phí Văn cũng biết chỉ có thể đánh chủ ý lên người Mộ Chỉ Ly, liền đem tầm mắt hướng về phía Mộ Chỉ Ly: “Sao nào? Sợ chính mình bán những đan dược không đáng giá, nên không dám cho ta xem? Hay là ngươi may mắn nhặt được một viên đan dược, muốn đổi ít tiền xài tạm?"
“Phí tiểu thư, xin ngài nói chuyện tự trọng." Chưởng quầy nhíu mày nhìn Phí Văn, hắn cũng không vui với thái độ của Phí Văn, rõ ràng là hắn cùng Mộ cô nương đang nói chuyện làm ăn, nàng ta chặn ngang như vậy là có ý gì?
Tuy nhiên hắn cũng đã nhìn ra, Phí Văn cùng Mộ tiểu thư tất nhiên có chút đụng chạm, Phí Văn rõ ràng là cố ý nhắm vào nàng, chắc là muốn bêu xấu Mộ cô nương, chẳng qua theo ánh mắt của hắn, Mộ cô nương một chút cũng không lo lắng, ý nghĩ của Phí Văn nhất định bị ngâm nước nóng rồi (ý định thất bại).
Mộ Chỉ Ly đem ánh mắt chuyển đến bên người Phí Văn, khỏe miệng cong cong: “Ngươi làm sao biết ta không có tiền? Không bằng chúng ta đánh cuộc xem sao?"
“Đánh cuộc như thế nào?"
“Không phải ngươi muốn xem ta có bao nhiêu đan dược sao? Tốt, ta liền cho ngươi xem. Nếu đan dược ta bán được vượt qua giá tiền của đan dược ngươi vừa mua, thì ngươi liền đem đan dược đó tặng cho ta.
Nếu là đan dược của ta không đủ giá tiền đan dược của ngươi, thì kim tệ ta bán được đan dược sẽ đưa cho ngươi được không?" Lời nói của Mộ Chỉ Ly đột nhiên xoay chuyển: “Nếu người không dám đánh cuộc, thì tự động rời đi, đừng có om sòm trước mặt ta."
“Ngươi… Ta om sòm cái gì!"
Mộ Chỉ Ly cũng mặc kệ nàng: “Rốt cuộc ngươi có đánh cuộc hay không."
Nghe vậy, Phí Văn nhìn bộ dáng lạnh nhạt của Mộ Chỉ Ly, trong lòng do dự, chẳng lẽ nàng ta thật sự tự tin như vậy? Nếu quả thật nàng ta thắng, nàng tiết kiệm rất lâu mới được bảy vạn kim tệ, chẳng lẽ cứ vậy đưa cho nàng?
Thế nhưng một quỷ nghèo như nàng làm sao có thể? Không chừng là nàng lừa gạt mình, nếu mình không đánh cuộc, thì chính là thua dưới tay nàng ta……
Nếu người xung quanh nghe lời nói đó, tuyệt đối sẽ không thể tin tưởng Mộ cô nương thắng, nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của nàng, lại không tự chủ mà tin tưởng……
Mấy người phía sau Phí Văn cũng nhìn nhau, không nghĩ tới Mộ chỉ Ly lại đưa ra đề nghị như vậy, rốt cuộc có nên đánh cuộc? Bọn họ nhìn Phí Văn, xem nàng quyết định thế nào.
Nữ tử áo xanh nhìn bộ dáng chắc chắn của Mộ Chỉ Ly, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác hoảng hốt, nàng cảm thấy cô gái trước mặt không đơn giản như vậy, không phải là quỷ nghèo như bọn họ nghĩ.
Lấy tay đụng nhẹ Phí Văn, nhẹ giọng nói: “Phí Văn, chuyện này có chút kì lạ, sợ là không đơn giản như vậy, tốt nhất đừng đánh cuộc a!"
“Nếu không đánh cược, hiện tại xin mời đi đi." Mộ Chỉ Ly tốt bụng nhắc nhỏ, nàng đã nhìn rõ tính tình của Phí Văn, căn bản là không chịu nổi phép khích tướng.
Hiển nhiên, Phí Văn vốn đang do dự nghe những lời này của Mộ Chỉ Ly, lập tức trả lời: “Ngươi nói bậy cái gì đó, ta mà sợ ngươi? Ta nói cho ngươi biết, ta đánh cuộc đấy!"
Nghe vậy, nụ cười ở khóe miệng của Mộ Chỉ Ly càng sâu, nói với chưởng quầy: “Chưởng quầy, hiện tại nhờ ngươi làm nhân chứng đánh cuộc cho chúng ta a!"
“Ha ha, tốt! Ta cũng vô cùng tò mò rốt cuộc là ai thắng đây!" Chưởng quầy vô cùng thoải mái đáp ứng.
Mà Phí Văn nhìn thấy nụ cười của Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng mơ hồ dâng lên một tia bất an……
Mộ Chỉ Ly mỗi lần luyện chế đan dược cũng là đặt trong bình sứ, lúc này lấy ra từng bình từng bình, bên trong mỗi bình đều có mười viên đan dược.
Thời điểm nhìn Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ nhất, tất cả mọi người rất bình tĩnh.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ năm, mọi người vẫn miễn cưỡng giữ bình tĩnh.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ muời, tay cầm đan dược của Phí Văn bắt đầu run rẩt, khóe miệng của chưởng quầy cũng co quắp lại.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ hai mươi, sắc mặt Phí Văn đã biến thành màu tím đỏ, chưởng quầy nhìn Mộ Chỉ Ly với ánh mắt không phải người.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly dừng lại động tác, nói: “Cứ như vậy đã, trong mười lăm bình sứ phía trước là Nhất phẩm đan dược, năm bình sau là Nhị phẩm đan dược."
Thật ra, trong túi càn khôn có không ít đan dược, do tự nàng luyện chế cũng chưa lấy ra hết, chưa kể còn có đan dược lấy được trong di tích nữa? Nếu mà lấy hết toàn bộ ra, sợ là hù chết bọn họ.
Dĩ nhiên, làm bọn họ sợ cũng không có vấn đề gì, chủ yếu nếu làm đúng như vậy, thì lại tự tìm phiền toái cho mình, người thấy mùi tiền nổi lòng tham cũng không phải ít a!
Hai mươi bình đan dược này mặc dù rất nhiều, nhưng cũng không đạt tới mức không thể tiếp nhận nổi.
“Mộ cô nương, cô nương muốn bán hai mươi bình đan dược này sao?" Khoé miệng chưởng quầy lúc nói chuyện có chút co quắp, hắn gặp không ít người bán đan dược, nhưng một lần bán nhiều như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy a!
Cho dù hắn đã đoán nàng bán không ít đan dược, nhưng cũng không nghĩ tới là nhiều như vậy! Chỉ cần là người ai gặp tình huống này cũng sẽ kinh ngạc.
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy"
Chợt nàng đưa mắt nhìn sang trạng thái ngây dại của Phí Văn, cười nói: “Có còn cảm thấy ta là quỷ nghèo không?"
Những lời nói ra lúc này rất có mùi vị châm chọc, nếu như nàng đúng là quỷ nghèo, thì đám người Phí Văn căn bản chinh là nghèo đến một cái quần cũng không có!
Sắc mặt đám người Phí Văn có chút khó khăn, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại có nhiều đan dược như vậy, nghĩ tới lúc trước bọn họ còn cười nhạo nàng, bây giờ ngược lại là tự bêu xấu mình.
Dĩ nhiên, người không thể chấp nhận nhất là Phí Văn. Đây cũng là bảy vạn kim tệ nàng để dành rất lâu a, vì tiết kiệm, nàng đã không mua rất nhiều thứ, dành để mua đan dược nhằm biểu hiện tốt trong cuộc so tài cả nước, bây giờ lại phải dâng hai tay đưa cho người ta! Điều này khiến nàng thực sự không chịu được!
Đối với lời nói của Mộ Chỉ Ly, năm người đều không trả lời được, mỗi người đều đưa mắt nhìn sang chỗ khác, thật sự không có mặt mũi nhìn Mộ Chỉ Ly a!
Chưởng quầy bắt đầu nhìn đan dược trong bình sứ, từ hiệu quả, màu sắc của đan dược để tính giá tiền.
Song, khi hắn thấy rõ đan dược này, trên mặt càng thêm kinh ngạc! Bởi vì đan dược này toàn bộ là thượng phẩm, bất luận là về mặt nào cũng đều có thể nói là hoàn mỹ! Không thiếu sót chút nào, thường chỉ có dược sư nhiều năm mới có thể luyện chế được a.
“Mộ cô nương, những đan dược này toàn bộ là thượng phẩm , Lão phu lâu rồi mới thấy đan dược tốt như vậy, mặc dù là nhất phẩm đan dược, cũng đã gần đến Nhị phẩm, còn Nhị phẩm lại gần đến tam phẩm, giá trị của nó so với Nhất, Nhị phẩm đan dược cao hơn mấy phần."
Đan dược bởi vì phẩm cấp của chính nó hạn chế, nên chỉ thuộc về Nhất phẩm đan dược, nhưng bởi vì thủ pháp luyện chế thượng thừa, khiến cho hiệu quả của đan dược tăng lên, nên giá trị cũng tăng theo.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu, đan dược nàng luyện chế đương nhiên nàng hiểu rõ. Đối với phương diện thủ pháp luyện chế, nàng cũng đã trải qua trăm ngàn lần luyện tập, tự nhiên là tốt hơn nhiều.
Lúc này, đám người còn lại trực tiếp im lặng, nghe ông chủ nói, hi vọng lại dần dần rớt xuống, vốn số lượng đã nhiều, này giá tiền còn cao, nhất định là vượt qua bảy vạn kim tệ rồi, đồng thời cũng có nghĩa, bảy vạn kim tệ của Phí Vân sẽ không cánh mà bay.
Tuy nhiên trong lòng mấy người vẫn cảm thấy mình may mắn, dù sao người đánh cuộc cũng không phải là mình, nếu không chắc sẽ thương tâm chết mất?
“Vậy không biết chưởng quầy ra giá bao nhiêu?"“Nhất phẩm đan dược này ba trăm kim tệ một viên, nhị phẩm đan dược bốn ngàn kim tệ một viên được không?"
Nghe lời ông chủ nói, đan dược trong tay Phí Văn trực tiếp rớt trên mặt đất……
“Nàng là do tiểu nhị dẫn tới, chắc hẳn là lần đầu tiên đi lên lầu hai a! Nếu không tự nàng đi lên là được rồi." Lam y nữ tử mở miệng nói.
“Vấn đề là nàng đã lên rồi a! Nàng ta rốt cuộc có cái tư cách gì mà lên đây!" Phí Văn nhìn bộ dáng không quan tâm của Mộ Chỉ Ly, cảm thấy như nàng ta đang cười nhạo mình.
Mộ Chỉ Ly cũng thấy đám người Phí Văn, lại càng chú ý tới bộ dáng không chịu nổi mà phát điên của Phí Văn, khóe miệng giương lên nụ cười không rõ ý tứ.
Những nữ nhân này quả thật vô cùng buồn cười, nhìn thấy mình đi lên lại có thể tức giận thành bộ dáng này, nàng cũng không rõ việc này có cái gì tức giận, chẳng lẽ cảm thấy nàng chắc chắn không có tư cách đi lên thế mà lại xuất hiện ở đây, làm hạ thấp danh dự của các nàng chăng?
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng xác định đây chính là nguyên nhân.
“Cô nương, xin ngài ở chỗ này chờ một chút, ta đi gọi chưởng quầy." Tiểu nhị khẽ khom người, cười nói với Mộ Chỉ Ly.
“Tốt" Mộ Chỉ Ly cũng mỉm cười đồng ý, thái độ của tiểu nhị trong cửa hàng đan dược này thật không tệ, không giống chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. (* Ỷ vào có người bảo hộ mà kiêu căng, ngạo mạn)
Sau khi đợi tiểu nhị kia rời đi, Mộ Chỉ Ly bắt đầu đánh giá lầu hai của cửa hàng đan dược, cùng lầu một bố trí tương tự, vẫn là đầy các quầy hàng như cũ, chỉ có khác biệt lớn nhất là lầu hai so với lầu một điệu thấp hơn, nhưng cũng hoa lệ hơn.
Tuy điệu thấp hoa lệ, nhưng cũng không phải là tráng lệ, lại có thể làm cho người ta cảm nhận được sự vinh hoa, nhìn qua rất dễ dàng để lại ấn tượng tốt.
Đến khi nhìn các quầy hàng, nhìn đan dược bên trong, lúc này mới có thể hiểu rõ được sự khác nhau của lầu một và lầu hai, bởi vì phẩm cấp đan dược ở lầu hai cao hơn không phải ít.
Ở lầu một là Phàm phẩm từ Nhất phẩm đan dược đến Tam phẩm đan dược, mà ở lầu hai là tiên phẩm đan dược, nhiều nhất là Tứ phẩm, ngũ phẩm hơi thiếu, lục phẩm lại càng ít hơn, bất quá mỗi phẩm cấp đan dược khác nhau, giá tiền cũng thay đổi rất kinh người.
Trừ bản thân nàng vốn có Thất phẩm Tử tâm hồn chướng đan, Tam phẩm đan dược trở lên nàng rất ít khi gặp, dù sao cấp bậc dược sư của nàng cũng chưa đạt tời trình độ như vậy, lúc trước tiến vào di tích nào đã thử luyện chế Tam phẩm đan dược, nhưng cũng không thành công, tuy nhiên nàng cảm giác được mình sắp thành công.
Nghĩ đến không bao lâu nữa nàng có thể luyện chế ra, đến lúc đó thực lự của bản thân nàng cũng sẽ tăng cường mấy phần. Dù sao, con đường tu luyện cần không ít đan dược, mà nàng vốn luôn tự mình phấn đấu, nếu có thể luyện chế đan dược, sẽ đem lại lợi ích rất lớn.
Về phần Tiên phầm đan dược, nàng cũng chưa nghĩ tới, dù sao tam phẩm cùng tứ phẩm khác biệt rất lớn, một cái là phàm phẩm, một cái lại là tiên phẩm, muốn luyện chế ra Tứ phẩm đan dược sợ là còn khó khăn hơn luyện chế Tam phẩm đan dược mấy lần.
Nàng cũng cảm giác được, phẩm cấp đan dược càng cao thì càng khó luyện chế, giống như lúc nàng luyện chế Nhị phẩm đan dược tốn ít thời gian hơn so với khi luyện chế tam phẩm đan dược.
Phí Văn thấy Mộ Chỉ Ly không để ý đến bọn họ, suy nghĩ một chút rồi đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly: “Ơ, thật không nhìn ra ngươi là kẻ có tiền đấy, ngươi lên lầu hai là để mua đan dược sao?"
Trong lời nói phảng phất một chút cũng không thèm để ý đến câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, nhưng nếu nhìn kĩ thì có thể phát hiện một tia khẩn trương trong mắt nàng.
Đối với người bình thường mà nói, có lẽ không có cách nào phát hiện ra, nhưng Mộ Chỉ Ly chỉ cần nhìn một cái liền hiểu rõ, nhìn ánh mắt người bên cạnh nhiều năm như vậy, chẳng tâm tư nho nhỏ của Phí Văn nàng còn nhìn không ra?
Mộ Chỉ Ly cười lắc đầu: “Ta không có mua đan dược." Nàng đến là để bán đan dược, mua làm gì a? Đan dược cao cấp nàng cũng chưa cần dùng đến, chờ lúc cần rồi mua cũng không muộn, dù sao cửa hàng đan dược ở mỗi thành trì đều có, không cần lo lắng.
Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, lúc này Phí Văn với đem lo lắng trong lòng thả xuống, vẻ mặt không thể chấp nhận được: “Ta đã nói rồi mà, người như ngươi làm sao có thể mua được? Quỷ nghèo chính là Quỷ nghèo, xem ta ra tay xa xỉ như thế nào này!"
Mộ Chỉ Ly nhún nhún vai:"Ta cũng vô cùng muốn xem cô nương ra tay xa xỉ như thế nào đây!"
“Hừ" Phí Văn hừ lạnh một tiếng, cười vô cùng đắc ý, vung tay lên nói với bồi bàn: “Lấy cho ta ba viên Tứ phẩm Hồi Khí Đan, một viên Ngũ phẩm Phục Thương Đan."Nghe vậy, nữ tử áo vàng cũng hít một ngụm khí lạnh: “Phí Văn, sao ngươi mua nhiều đan dược như vậy? Giá trị không có rẻ đâu a!" Giá tiền của Tiên phẩm đan dược cùng Phàm phẩm đan dược không thể so sánh nổi, huống chi đây là tự Phí Văn muốn mua, không phải do gia tộc mua cho nàng.
“Mua trước, đợi đến cuộc so tài cả nước cũng có đan dược để dự bị chứ? Này là ta dùng tiền riêng, sau này còn có đan dược gia tộc cấp cho ta nữa!" Nói đến đây, còn cố ý nhìn Mộ Chỉ Ly một cái.
Tiểu nhị thấy Phí Văn một lần liền mua bốn viên đan dược, trên mặt tươi cười, nói: “Phí tiểu thư, ngài chờ một lát, ta đi lấy giúp ngài." Khách hàng hào sảng như vậy cũng không gặp thường xuyên a.
Mộ Chỉ Ly lúc nhìn đan dược cũng đã chú ý tới hai loại đan dược này và giá tiền của nó.
Tứ phẩm Hồi Khí Đan, có thể làm cho cường giả Toàn Thiên cảnh khôi phục tám trên mười phần thiên lực, thực lực càng mạnh, khôi phục càng ít.
Phái biết rằng thiên lực trong cơ thể Toàn Thiên cảnh cường giả rất nhiều, nó có thể nhanh chóng khôi phục tám trên mười phần thiên lực, hiệu quả này cũng đã rất kinh khủng rồi!
So với Nhị phẩm Tăng Khí Đan tốt hơn nhiều, tuy nhiên giá tiền cũng đắt hơn Tăng Khí Đan nhiều. Một vạn kim tệ một viên, Tăng Khí Đan là hai nghìn kim tệ một viên, một viên Hồi Khí Đan có thể mua năm viên Tăng Khí Đan.
Về phần Ngũ phẩm Phục Thương Đan, nó có thể làm cho vết thường nhanh chóng khép lại, dù là bị thương ở trái tim cũng có thể chuyển biến tốt đẹp.
Một vết thương không trí mạng có thể nhanh chóng khép lại, không cần lo lắng, mà vết thương trí mạng thì sẽ khép lại một chút, ít nhất có thể trì hoãn thời gian để suy nghĩ tìm cách chữa trị.
Phục Thương Đan này là đan dược cực kì được hoan nghênh ở Thiên Huyền đại lục, trên cơ bản chỉ cần có tiền tài cùng thực lực mọi người sẽ mua nó để dành, chuẩn bị lúc cần thiết.
Dù sao ở thế giới này, thương vong là chuyện rất bình thường, không ai có thể đảm bảo mình tuyệt đối sẽ không bị thương, cho nên Phục Thương Đan sẽ giúp bọn họ bảo đảm tính mạng.
Cũng vì vậy, giá tiền của Phục Thương Đan cũng rất cao, ba vạn kim tệ một viên, chỉ có người giàu có mới có thể mua, chỉ một cái giá này truyền ra đối với người bình thường đã là giá trên trời, đừng nói là tiêu hao chỉ trong một lần mua.
Phí Văn lần này mua bốn viên đan dược tổng cộng hết bảy vạn kim tệ, quả thật là không ít, thời điểm ban đầu nàng bán đan dược đượng một vạn rưỡi kim tệ, đã chống đỡ cho nàng một đoạn thời gian rất dài.
Tiểu nhị tốc độ rất nhanh, lập tức cầm ra đan dược Phí Văn cần, cung kính đưa cho Phí Văn: “Phí tiểu thư, đan dược ngài muốn đã được gói kĩ."
Nghe vậy, Phí Văn gật đầu: “Đem ra đây." Xong liền lấy bảy vạn kim tệ đưa cho bồi bàn, đắc ý nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, phảng phất như cười nhạo Mộ Chỉ Ly mua không nổi.
Mà mấy người phía sau nàng cũng cười nhìn Mộ Chỉ Ly, cuộc sống của họ quá thỏa mãn, luôn muốn tìm chút việc vui đùa, không thể nghi ngờ, hiện tại Mộ Chỉ Ly là trò vui của bọn họ.
Đều chờ đợi thần sắc kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, song bọn họ cũng đành thất vọng, bởi vì sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh như trước, không biến hóa chút nào, căn bản là không thèm để ý.
Lúc này, tiểu nhị rời đi cũng mang theo chưởng quầy trở lại.
Chưởng quầy nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trên mặt lộ ra nụ cười: “Cô nương, ngài muốn bán đan dược sao?"
Mặc dù Mộ Chỉ Ly lớn lên rất bình thường, nhưng khí chất cũng không phải của người bình thường, không kiêu ngạo không siểm nịnh, còn nhỏ tuổi mà một mình đi đến bán đan dược, người như thế hắn cũng không phải chưa thấy qua, mà la thân phận của họ chỉ có một — dược sư.
Dược sư trẻ tuổi bọn họ đem đan dược luyện chế thành công ra cửa hàng đan dược bán, sau đó lại cầm kim tệ có được đi mua dược liệu, từ đó luyện tập kĩ thuật luyện đan của mình.
Thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trong đầu hắn đã suy nghĩ như vậy, hơn nữa hắn tin tưởng phán đoán của hắn sẽ không sai, cho nên thái độ của rất tốt.
Dù sao dược sư ở Thiên Huyền Đại Lục địa vị không tầm thường, dù là một gã dược sư cấp thấp cũng vậy, huống chi tiểu cô nương trước mặt tuổi trẻ như vậy, thành tựu tương lai ra sao còn chưa biết đâu! Mua đan dược từ trong tay nàng đi bán, hắn cũng đạt không ít lợi nhuận.
Cho nên chỉ cần gặp người bán đan dược, bọn họ đều vô cùng cung kính cùng khách khí.
Bọn người Phí Văn thấy chưởng quầy khách khí với Mộ Chỉ Ly như thế, cảm đám đều ngây ngẩn cả người, mặc dù bọn họ thường tới cửa hàng đan dược, nhưng chưởng quầy cũng không có khách khí với bọn họ như Mộ Chỉ Ly.
Làm chưởng quầy cửa hàng đan dược, hắn luôn rất có khí phách, rất ít khi khách khí với người khác như thế, tuy nhiên điều này cũng bình thường, có ai lại muốn tìm phiền toái ở cửa hàng đan dược đâu?
Thế nhưng, tại sao hắn lại khách khí với Mộ Chỉ Ly như thế?
Nghe chưởng quầy hỏi, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ cười gật đầu: “Đúng vậy"
“Không biết cô nương xưng hô thế nào? Muốn bán đan dược gì?"
“Ta họ Mộ, ta muốn bán rất nhiều chủng loại đan dược, nhưng cũng chỉ là nhất phẩm cùng nhị phẩm đan dược, chưởng quầy không biết có mua không?" Nàng cũng không rõ mình có bao nhiêu đan dược, nhưng tuyệt đối không ít.
Hơn một năm nay, nàng chưa từng bỏ bê việc luyện đan, trừ khi không đủ tiền mua dược liệu mới bán môt ít ra ngoài, những đan dược khác đều được nàng cất trong túi càn khôn, tích lũy lâu như vậy sợ cũng không ít a.
Đám người Phí Văn thừa lúc chưởng quầy cùng Mộ Chỉ Ly nói chuyện cũng đã chậm rãi đi đến gần họ, lúc này mới nghe rõ bọn họ nói gì?
“Tên quỷ nghèo này thế nhưng lại đến bán đan dược? Điều này sao có thể?" Phí Văn cảm thấy như nghe chuyện bất ngờ nhất thế gian, nếu nàng bán đan dược chẳng lẽ nàng ta là dược sư?
Chưởng quầy nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, càng chắc chắn suy đoán của chính mình, tiểu cô nương này đương nhiên là một dược sư, tuy nhiên nhỏ tuổi như vậy lại có thể luyện chế thành công nhị phẩm đan dược, thật là làm cho người khác kinh ngạc!
Hắn đã gặp không ít dược sư, nhưng rất nhiều dược sư lớn hơn Mộ Chỉ Ly cũng chỉ có thể chế ra nhất phẩm đan dược thôi! Xem ra bối cảnh của tiểu cô nương này quả thực không đơn giản, nếu không có bối cảnh lớn, làm sao có thể bồi dưỡng nàng xuất sắc như vậy.
“Mua! Có bao nhiêu mua bấy nhiêu!’ Cửa hàng đan dược bọn họ chưa bao giờ ngại có quá nhiều đan dược! Tuy nói Nhất, Nhị phẩm đan dược giá tiền không cao, nhưng lượng tiêu thụ nhiều nhất cũng là Nhất, Nhị phẩm đan dược, dù sao đan dược phẩm cấp cao cũng thật quá mắc, đại đa số mọi người không thế mua được, cho nên Nhất, Nhị phẩm đan dược trở thành đan dược được mua nhiều nhất.
“Ha hả, như thế thật tốt. Vậy chúng ta có thể vào trong phòng thương lượng kĩ càng không?" Số lượng đan dược này hơi nhiều một chút, nếu mọi người nhìn thấy, sợ là sẽ kinh ngạc.
Nghe vậy, trong mắt chưởng quầy cũng nhiều hơn một tia sáng, xem ra số lượng đan dược cũng không ít a! Nếu không nhiều lắm thì trực tiếp lấy ra là được rồi.
Lúc chưởng quầy chuẩn bị gật đầu, Phí Văn lại đi tới bên cạnh hắn, nói: “Đừng đi, ở chỗ này bán là được rồi, lầu hai cũng chỉ có mấy người chúng ta, cũng cho ta học hỏi thêm kiến thức a!" Dù sao, thế nào cũng không đáng giá bảy vạn kim tệ! Nàng tin chắc.
Phí Văn đột nhiên nói chen vào, làm cho chưởng quầy cũng không ngờ tới, Phí Văn đến cửa hàng đan dược không ít lần, cho nên hắn cũng biết nàng.
“Phí tiểu thư, như vậy sợ là không ổn đâu." Mặc dù hắn nói chuyện uyển chuyển, nhưng cũng là cự tuyệt.
Thân là chưởng quầy cửa hàng đan dược, cho dù gia tộc Phí Văn thế lực khá lớn, nhưng hắn cũng không lo lắng, dù sao núi dựa phía sau hắn là hoàng gia, ai dám trêu chọc?
Nghe chưởng quầy nói như vậy, Phí Văn cũng biết chỉ có thể đánh chủ ý lên người Mộ Chỉ Ly, liền đem tầm mắt hướng về phía Mộ Chỉ Ly: “Sao nào? Sợ chính mình bán những đan dược không đáng giá, nên không dám cho ta xem? Hay là ngươi may mắn nhặt được một viên đan dược, muốn đổi ít tiền xài tạm?"
“Phí tiểu thư, xin ngài nói chuyện tự trọng." Chưởng quầy nhíu mày nhìn Phí Văn, hắn cũng không vui với thái độ của Phí Văn, rõ ràng là hắn cùng Mộ cô nương đang nói chuyện làm ăn, nàng ta chặn ngang như vậy là có ý gì?
Tuy nhiên hắn cũng đã nhìn ra, Phí Văn cùng Mộ tiểu thư tất nhiên có chút đụng chạm, Phí Văn rõ ràng là cố ý nhắm vào nàng, chắc là muốn bêu xấu Mộ cô nương, chẳng qua theo ánh mắt của hắn, Mộ cô nương một chút cũng không lo lắng, ý nghĩ của Phí Văn nhất định bị ngâm nước nóng rồi (ý định thất bại).
Mộ Chỉ Ly đem ánh mắt chuyển đến bên người Phí Văn, khỏe miệng cong cong: “Ngươi làm sao biết ta không có tiền? Không bằng chúng ta đánh cuộc xem sao?"
“Đánh cuộc như thế nào?"
“Không phải ngươi muốn xem ta có bao nhiêu đan dược sao? Tốt, ta liền cho ngươi xem. Nếu đan dược ta bán được vượt qua giá tiền của đan dược ngươi vừa mua, thì ngươi liền đem đan dược đó tặng cho ta.
Nếu là đan dược của ta không đủ giá tiền đan dược của ngươi, thì kim tệ ta bán được đan dược sẽ đưa cho ngươi được không?" Lời nói của Mộ Chỉ Ly đột nhiên xoay chuyển: “Nếu người không dám đánh cuộc, thì tự động rời đi, đừng có om sòm trước mặt ta."
“Ngươi… Ta om sòm cái gì!"
Mộ Chỉ Ly cũng mặc kệ nàng: “Rốt cuộc ngươi có đánh cuộc hay không."
Nghe vậy, Phí Văn nhìn bộ dáng lạnh nhạt của Mộ Chỉ Ly, trong lòng do dự, chẳng lẽ nàng ta thật sự tự tin như vậy? Nếu quả thật nàng ta thắng, nàng tiết kiệm rất lâu mới được bảy vạn kim tệ, chẳng lẽ cứ vậy đưa cho nàng?
Thế nhưng một quỷ nghèo như nàng làm sao có thể? Không chừng là nàng lừa gạt mình, nếu mình không đánh cuộc, thì chính là thua dưới tay nàng ta……
Nếu người xung quanh nghe lời nói đó, tuyệt đối sẽ không thể tin tưởng Mộ cô nương thắng, nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của nàng, lại không tự chủ mà tin tưởng……
Mấy người phía sau Phí Văn cũng nhìn nhau, không nghĩ tới Mộ chỉ Ly lại đưa ra đề nghị như vậy, rốt cuộc có nên đánh cuộc? Bọn họ nhìn Phí Văn, xem nàng quyết định thế nào.
Nữ tử áo xanh nhìn bộ dáng chắc chắn của Mộ Chỉ Ly, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác hoảng hốt, nàng cảm thấy cô gái trước mặt không đơn giản như vậy, không phải là quỷ nghèo như bọn họ nghĩ.
Lấy tay đụng nhẹ Phí Văn, nhẹ giọng nói: “Phí Văn, chuyện này có chút kì lạ, sợ là không đơn giản như vậy, tốt nhất đừng đánh cuộc a!"
“Nếu không đánh cược, hiện tại xin mời đi đi." Mộ Chỉ Ly tốt bụng nhắc nhỏ, nàng đã nhìn rõ tính tình của Phí Văn, căn bản là không chịu nổi phép khích tướng.
Hiển nhiên, Phí Văn vốn đang do dự nghe những lời này của Mộ Chỉ Ly, lập tức trả lời: “Ngươi nói bậy cái gì đó, ta mà sợ ngươi? Ta nói cho ngươi biết, ta đánh cuộc đấy!"
Nghe vậy, nụ cười ở khóe miệng của Mộ Chỉ Ly càng sâu, nói với chưởng quầy: “Chưởng quầy, hiện tại nhờ ngươi làm nhân chứng đánh cuộc cho chúng ta a!"
“Ha ha, tốt! Ta cũng vô cùng tò mò rốt cuộc là ai thắng đây!" Chưởng quầy vô cùng thoải mái đáp ứng.
Mà Phí Văn nhìn thấy nụ cười của Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng mơ hồ dâng lên một tia bất an……
Mộ Chỉ Ly mỗi lần luyện chế đan dược cũng là đặt trong bình sứ, lúc này lấy ra từng bình từng bình, bên trong mỗi bình đều có mười viên đan dược.
Thời điểm nhìn Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ nhất, tất cả mọi người rất bình tĩnh.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ năm, mọi người vẫn miễn cưỡng giữ bình tĩnh.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ muời, tay cầm đan dược của Phí Văn bắt đầu run rẩt, khóe miệng của chưởng quầy cũng co quắp lại.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy ra bình sứ thứ hai mươi, sắc mặt Phí Văn đã biến thành màu tím đỏ, chưởng quầy nhìn Mộ Chỉ Ly với ánh mắt không phải người.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly dừng lại động tác, nói: “Cứ như vậy đã, trong mười lăm bình sứ phía trước là Nhất phẩm đan dược, năm bình sau là Nhị phẩm đan dược."
Thật ra, trong túi càn khôn có không ít đan dược, do tự nàng luyện chế cũng chưa lấy ra hết, chưa kể còn có đan dược lấy được trong di tích nữa? Nếu mà lấy hết toàn bộ ra, sợ là hù chết bọn họ.
Dĩ nhiên, làm bọn họ sợ cũng không có vấn đề gì, chủ yếu nếu làm đúng như vậy, thì lại tự tìm phiền toái cho mình, người thấy mùi tiền nổi lòng tham cũng không phải ít a!
Hai mươi bình đan dược này mặc dù rất nhiều, nhưng cũng không đạt tới mức không thể tiếp nhận nổi.
“Mộ cô nương, cô nương muốn bán hai mươi bình đan dược này sao?" Khoé miệng chưởng quầy lúc nói chuyện có chút co quắp, hắn gặp không ít người bán đan dược, nhưng một lần bán nhiều như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy a!
Cho dù hắn đã đoán nàng bán không ít đan dược, nhưng cũng không nghĩ tới là nhiều như vậy! Chỉ cần là người ai gặp tình huống này cũng sẽ kinh ngạc.
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy"
Chợt nàng đưa mắt nhìn sang trạng thái ngây dại của Phí Văn, cười nói: “Có còn cảm thấy ta là quỷ nghèo không?"
Những lời nói ra lúc này rất có mùi vị châm chọc, nếu như nàng đúng là quỷ nghèo, thì đám người Phí Văn căn bản chinh là nghèo đến một cái quần cũng không có!
Sắc mặt đám người Phí Văn có chút khó khăn, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại có nhiều đan dược như vậy, nghĩ tới lúc trước bọn họ còn cười nhạo nàng, bây giờ ngược lại là tự bêu xấu mình.
Dĩ nhiên, người không thể chấp nhận nhất là Phí Văn. Đây cũng là bảy vạn kim tệ nàng để dành rất lâu a, vì tiết kiệm, nàng đã không mua rất nhiều thứ, dành để mua đan dược nhằm biểu hiện tốt trong cuộc so tài cả nước, bây giờ lại phải dâng hai tay đưa cho người ta! Điều này khiến nàng thực sự không chịu được!
Đối với lời nói của Mộ Chỉ Ly, năm người đều không trả lời được, mỗi người đều đưa mắt nhìn sang chỗ khác, thật sự không có mặt mũi nhìn Mộ Chỉ Ly a!
Chưởng quầy bắt đầu nhìn đan dược trong bình sứ, từ hiệu quả, màu sắc của đan dược để tính giá tiền.
Song, khi hắn thấy rõ đan dược này, trên mặt càng thêm kinh ngạc! Bởi vì đan dược này toàn bộ là thượng phẩm, bất luận là về mặt nào cũng đều có thể nói là hoàn mỹ! Không thiếu sót chút nào, thường chỉ có dược sư nhiều năm mới có thể luyện chế được a.
“Mộ cô nương, những đan dược này toàn bộ là thượng phẩm , Lão phu lâu rồi mới thấy đan dược tốt như vậy, mặc dù là nhất phẩm đan dược, cũng đã gần đến Nhị phẩm, còn Nhị phẩm lại gần đến tam phẩm, giá trị của nó so với Nhất, Nhị phẩm đan dược cao hơn mấy phần."
Đan dược bởi vì phẩm cấp của chính nó hạn chế, nên chỉ thuộc về Nhất phẩm đan dược, nhưng bởi vì thủ pháp luyện chế thượng thừa, khiến cho hiệu quả của đan dược tăng lên, nên giá trị cũng tăng theo.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu, đan dược nàng luyện chế đương nhiên nàng hiểu rõ. Đối với phương diện thủ pháp luyện chế, nàng cũng đã trải qua trăm ngàn lần luyện tập, tự nhiên là tốt hơn nhiều.
Lúc này, đám người còn lại trực tiếp im lặng, nghe ông chủ nói, hi vọng lại dần dần rớt xuống, vốn số lượng đã nhiều, này giá tiền còn cao, nhất định là vượt qua bảy vạn kim tệ rồi, đồng thời cũng có nghĩa, bảy vạn kim tệ của Phí Vân sẽ không cánh mà bay.
Tuy nhiên trong lòng mấy người vẫn cảm thấy mình may mắn, dù sao người đánh cuộc cũng không phải là mình, nếu không chắc sẽ thương tâm chết mất?
“Vậy không biết chưởng quầy ra giá bao nhiêu?"“Nhất phẩm đan dược này ba trăm kim tệ một viên, nhị phẩm đan dược bốn ngàn kim tệ một viên được không?"
Nghe lời ông chủ nói, đan dược trong tay Phí Văn trực tiếp rớt trên mặt đất……
Tác giả :
Mộ Anh Lạc