Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)
Chương 68: Động phòng
Đường Xuân Minh vô cùng phiền muộn, cái gì mà rụt rè cái gì mà e thẹn a, đều hoàn toàn không có liên hệ gì với hắn a, chỉ đành nghe mấy người Trương Tú thỉnh thoảng tiếp sóng tình cảnh náo nhiệt bên ngoài.
Như đã đoán trước, trong thôn có rất nhiều người mang quà đến đây chúc phúc, tuy nói những quà tặng kia chỉ là mấy loại hình như một khối vải, không thể so được với mấy quân hán tử giàu nứt đố đổ vách kia. Những người này đều để mấy người Lý Chính giữ lại, bởi vì những người này cũng rất rõ ràng tình cảnh hôm nay, cho nên cũng không có nhà nào mang chút quà với một nhà lớn nhỏ đến đây ăn tiệc mừng, mà chỉ phái một đại biểu, thực sự là trời đông giá rét, tiệc mừng không có cách nào tổ chức ở bên ngoài, tổ chức trong phòng khẳng định là không được mấy bàn, có mấy người đều dự định đến đây nói mấy lời chúc mừng liền về nhà, không cần đến làm tăng thêm phiền phức cho mấy người Lý Phong.
Tình huống này Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều đoán trước được, vì vậy không chỉ vận dụng phòng nhỏ ở nhà mình, liền ngay cả bên nhà Lý Phong cùng nhà Trương Tú đều được đặt bàn, đồng thời đã sớm đem giường đốt đến ấm áp, trong phòng cũng thêm chậu than, người vào không cần lo lắng sẽ bị đông lạnh, đến lúc đó món ăn bày vào bàn cũng không cần lo lắng lạnh ngay.
Trương Tú đếm đếm đầu ngón tay xem gia đình nào trong thôn đến rồi gia đình nào chưa, sau đó cười lên, “Triệu gia chỉ có nhà Triệu lục thúc đến, con trai của hắn ở trong phòng bếp hỗ trợ, còn lại những gia đình Triệu gia khác đều không xuất hiện một người nào, nhưng mà hôm nay bọn họ không xuất hiện thì càng tốt, đỡ phải đi ra còn khiến người khác cảm thấy gò bó. Đúng rồi, nhà Lý Hạ Căn cũng chưa nói cho các ngươi biết đi, nhà bọn họ cũng không xuất hiện."
“Chưa báo." Đường Xuân Minh nguýt nguýt, “Bên A Phong cũng mời trưởng bối là đại bá và đại bá sao, những người Lý gia khác mời cũng chỉ là những người bình thường tương đối gần gũi với hắn."
Trầm phu lang cũng ở đây, đối với ngày hôm nay hắn cùng đương gia thay thế vị thế của một nhà Lý Hạ Căn hoàn toàn không có cảm giác không đúng nào, vô cùng tán đồng mà gật đầu với Trương Tú. Trương Tú sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Xuân Minh, cái gọi là trưởng bối này là lúc bái thiên địa cần bái trưởng bối cha mẹ, không có cha mẹ làm trưởng bối, vậy cũng nên bái trưởng bối có quan hệ gần nhất, từ phương diện huyết thống mà nói, ngày hôm nay Lý Phong nên mời phu phu Lý Hạ Căn, nhưng mà Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều không phải là người chú ý đến hình thức, để bọn họ bái đôi phu phu kia, đó chính là tự tìm ngược cho mình a.
Đâu chỉ không bái bọn họ, ngày hôm nay ngay cả danh sách mời cũng không có tên bọn họ, những người Lý gia bên ngoài kia cũng hiểu rõ được chuyện gì xảy ra, nhưng mà không ai đồng ý đứng ra vì gia đình kia. Trưởng bối đồng ý nói chuyện vì bọn họ đều không ở trong danh sách mời, có tiểu bối đến đây chúc phúc, bọn họ đến chính là vì muốn rút ngắn quan hệ với Lý Phong, càng sẽ không xen vào nói chuyện không vui trong ngày hôm nay.
&&&
Vì ngày hôm nay, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong chuẩn bị không ít các món ăn vặt, huống hồ còn có người mà Tề chưởng quỹ mang đến, những người đến vừa ngồi trong phòng ấm vừa ăn đến vui vẻ, cũng tán gẫu đến vui vẻ.
“Ngày hôm qua ta còn nhìn thấy một nhà Lý Hạ Căn a, ta còn đặc biệt hỏi bọn họ, ngày mai có muốn đến uống rượu mình của cháu hắn cùng Minh ca nhi hay không, ha ha, các ngươi phải nhìn thấy khuôn mặt lúc đó của hắn."
“Nên, ai bảo mấy ngày trước hắn hả hê khoe khoang việc hôn nhân của tiểu ca nhi nhà hắn, nên đánh hắn một cái." Vị này trong nhà cũng có tiểu ca nhi vừa độ tuổi, mấy lần bị người ta mang ra so sánh với nhà Lý Hạ Căn, làm cha mẹ làm gì có chuyện không tức giận.
“Các ngươi có biết tiểu ca nhi nhà hắn đến cùng là gả cho nhà ai không?"
“Không biết a, đến cùng là gia đình giàu có nào khiến cho hắn hả hê như vậy?"
Người tiết lộ tin tức che miệng nói, “Phi! Chính nhà Lý Hạ Căn cũng biết nói ra sẽ không tốt, tiểu ca nhi nhà hắn căn bản là gả đi làm thiếp cho người ta, chính thất của gia đình kia vẫn không mang thai được, cho nên lúc này mới cho hán tử đương gia nạp thiếp, không biết sao lại tìm đến nhà bọn họ, sau khi bỏ ra năm mươi lượng bạc thì tiểu ca nhi kia từ nay về sau không có quan hệ gì vời Lý gia nữa."
“Không thể nào, cái này còn không phải là bán tiểu ca nhi kia sao?!" Có người không dám tin mà kinh ngạc thốt lên.
Có cái gì mà không thể, lúc trước đối xử với cháu ruột của mình như vậy, hiện tại chỉ là tiểu ca nhi, lại không phải tiểu hán tử, không nhìn thấy mấy ngày nay hắn hả hê thế sao, trong đầu vô cùng vui sướng a."
“Bên tộc Lý gia kia có biết hay không? Biết rồi còn để tiểu ca nhi đi làm thiếp?"
“Có lẽ còn chưa biết đi, đợi đến ngày xuất giá người trong tộc coi như là biết thì thế nào? Lại như lúc trước đem cháu ruột đưa ra ngoài, trong tộc không phải là không có cách nào truy cứu hay sao, thậm chí còn đem nhà cùng đất của cháu trai chiếm cứ như vậy."
“Sốt ruột nha!"
&&&
“Bái đường đi! Tân nhân bái đường đi!"
Đường Xuân Minh bị người đẩy ra từ trong phòng, mặc trên người là hỉ phục người gặp người khen, trang điểm cả người càng tôn lên là một tiểu ca nhi môi hồng răng trắng, người trong thôn chạy từ chạy đường ra xem trò vui, trước đây đối với Đường Xuân Minh chỉ là nghe mà không biết mặt, nhưng hiện tại vừa nhìn thấy những hán tử kia liền ồn ào lên.
“Chẳng trách hán tử kia nhất định phải cưới ca nhi mang theo con cái, trước đây nhìn thấy ca nhi ở trên trấn cũng không được như thế này."
“Đâu chỉ là trên trấn a, ta ngay cả ca nhi trong thành cũng gặp, cũng không sánh được a."
Nghe những hán tử kia bàn luận ngay cả một ít ca nhi đều cảm thấy chua xót trong lòng, trước kia Tiền Đắc Phúc đón dâu cưới một ca nhi cũng khiến cho người ta nghị luận trong một thời gian dài, nhưng mà Tôn ca nhi cùng tân phu lang ngày hôm nay so ra, rõ ràng chênh lệch rất nhiều, không nói vị ngày hôm nay mặc người đánh giá, hơn nữa lại còn biết kiếm tiền, ngay hôm nay nhìn thấy ông chủ tửu quán hướng về phía ca nhi này là biết được, không thấy một ít tiểu ca nhi chưa kết hôn nhìn thấy ông chủ quán rượu kia đều đỏ mắt sao, con mắt không ngừng liếc đến trên người ta.
“A Lâm, mau tới, Minh a sao cùng Phong thúc thúc chuẩn bị bái đường rồi!" Nhị Mao lôi A Lâm từ trong đám người ra, khuôn mặt A Lâm đỏ bừng, nhìn thấy a mẫu vừa vui mừng vừa xoắn xuýt, giống như sau khi bái đường a mẫu liền không chỉ thuộc về nó cùng đệ đệ nữa.
Đường Xuân Minh bên này vô cùng vui mừng, tuy rằng thân là ca nhi nhưng cũng không có quy củ không thể gặp người phải đội khăn hồng trên đầu, khi nhìn sang Lý Phong thì, được rồi, trong lòng còn có chút cảm giác căng thẳng. Nhưng mà đến khi quay đầu nhìn con trai, căng thẳng gì đều quăng đi mất, ôm lấy con trai hôn một cái thật to, có thể được con trai quan sát mình kết hôn, cũng coi như là ít có đi.
“A Mẫu…" A Lâm thẹn thùng.
Hà lão phụ trách trông mấy đứa nhỏ cũng theo tới phía sau, hai người này khẳng định hôm nay không có thời gian quan tâm bọn nhỏ, ừm, còn có ngày mai nữa, vui tươi hớn hở quay lại nói với A Lâm, “A Lâm, nhớ kỹ nói gì với a mẫu không?"
A Lâm gật đầu, sau đó ôm lấy cổ a mẫu quay đầu ngượng ngùng nhỏ giọng nói với Lý Phong: “Cha, A Mẫu, cung chúc tân hôn, trăm năm hòa hợp."
“Ngoan." Lý Phong khống chế vẻ mặt sờ sờ đầu A Lâm, hắn cảm thấy đây là lời chúc êm tai nhất mà hôm nay được nghe, nhưng Đường Xuân Minh dựa vào nét mặt và thanh âm của hắn liền biết được người này đang rất vui vẻ cũng rất kích động.
“Bái đường, giờ lành đến rồi!"
“Nào, A Lâm để gia gia ôm."
“Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, sắp trở thành người một nhà rồi, chờ sau này thành người một nhà liền tiếp tục thân thiết đi."
“Ha ha…"
Ở trong hoàn cảnh ầm ầm như vậy, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong bắt đầu màn bái đường trong truyền thuyết, Lý Phong là lần đầu tiên, Đường Xuân Minh tuy rằng có ký ức của nguyên thân, nhưng đối với một người xuyên qua từ thời hiện đại mà nói, trải qua bái đường cũng rất là ngạc nhiên, hơn nữa nhóm quân hán tử đứng sau này hô hào còn vang hơn so với hỉ ma ma, hoàn thiện toàn bộ nghi thức, Đường Xuân Minh vẫn còn trong mơ mơ màng màng, liền bị một đám người đem hắn cùng Lý Phong đẩy mạnh vào trong phòng.
Cùng tràn vào trong phòng còn có đám quân hán tử Dư Mộ này,một bộ nhất quyết phải nháo động phòng tách bọn Trương Tú ra, cho Đường Xuân Minh ánh mắt bảo trọng, bọn họ vô lực giúp đỡ, chỉ có thể giúp đem đám nhỏ đến đây xem náo nhiệt phát tiền mừng cùng kẹo cưới. Bọn nhỏ rất dễ dàng đối phó, trong túi đầy kẹo cưới hơn nữa trong tay còn có tiền lì xì, lập tức liền hài lòng, khó đối phó chính là một đám quân hán tử kêu gào ồn ào cùng các hán tử quen biết với Lý Phong ở trong thôn.
“Nhanh hôn một cái, là hán tử thì thể hiện chút bản lãnh đi,lão đại, ngươi không thể còn thẹn thùng hơn so với ca sao đi, không hôn chúng ta liền không thừa nhận ngươi là lão đại của chúng ta, các anh em nói có đúng không?"
“Đúng vậy!" Tiếng cười khiến nóc nhà như muốn lật tung, những hán tử kia làm chuyện xấu đem Lý Phong đẩy về hướng Đường Xuân Minh.
Rõ ràng là trời rất lạnh, nhưng Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều một thân mồ hôi. Lý Phong liếc đám người kia một chút, mò đến eo Đường Xuân Minh, dứt khoát hôn một cái lên mặt hắn, đám người kia kêu càng ngày càng hăng, người ở tiền viện đều có thể nghe được âm thanh của bọn họ.
“Được rồi, vào ngồi ăn cơm uống rượu đi, các ngươi không ăn nhưng ta cũng đói bụng rồi!" Đường Xuân Minh lên tiếng, trừng mắt, nhưng mà gò má đỏ bừng, một chút uy hiếp cũng không có,nhóm hán tử liền kéo lấy Lý Phong ra ngoài? Đi làm gì, đương nhiên là ép rượu rồi.
Người rốt cuộc cũng tản đi, Đường Xuân Minh mới thở phào nhẹ nhõm, mấy người Trương Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, tiệc mừng còn chưa bắt đầu liền như vậy khiến cho bọn họ có chút không chịu nổi, nhìn áo cưới trên người Đường Xuân Minh có chút tán loạn mặt cũng đỏ ngầu, phù một tiếng cười vui vẻ, giúp hắn sửa lại một chút nói, “Chúng ta nhanh chóng ngồi vào đi, bọn họ cũng chờ ngươi đi khai tịch a."
Có quy định tân phu lang chưa có ngồi vào, người nhà nông bọn họ làm sao dám náo nhiệt, những người quen biết cũng chờ Đường Xuân Minh đi ra ngoài, Đường Xuân Minh cũng không có biểu hiện thẹn thùng gì, thu thập một chút liền đi ra ngoài, trước tiên liền đem bụng lấp đầy rồi nói tiếp, còn uống rượu gì đó thì miễn đi.
&&&&
Lý Phong không biết bị đám Dư Mộ cầm đầu chuốc bao nhiêu rượu, nồng độ rượu cũng không thấp, sớm đề phòng cái này, rượu cung cho Lý Phong cùng đám quân hán tử đều là ghi nồng độ cao nhất, hơn nữa biết được những người này lần đầu tiên uống rượu mạnh như vậy nhất định sẽ không thể bỏ xuống được, hơn nữa càng là lần đầu tiên uống càng khiến cho người dễ say hơn, Lý Phong đánh chủ ý chính là muốn hạ gục đám người này trước tiên.
Chính hắn cũng uống không ít, tuy rằng trong quá trình có chút dối trá, nhưng vì đem những người kia hạ gục, hắn cũng bồi tiếp uống một chút, rồi dựa vào dược giải rượu trước đó Hà lão làm mà chống đỡ.
Nhìn những tên to con này từng người từng người ngã xuống Lý Phong đắc ý vô cùng bước chân tập tễnh hướng về phòng tân hôn, đấu với hắn sao, hừ hừ!
Nhìn mặt Lý Phong lộ ra chút đắc ý, mấy người Lý Chính cùng Hà Lão chỉ hắn cười không ngừng, lại nhìn đám hán tử người chui dưới gầm bàn người ngả lên người khác, càng cười đến trực tiếp vỗ bàn không ngừng.
“Khá lắm, lần này đủ nham hiểm a, chờ ngày mai đám quân hán tử này tỉnh lại không biết còn dằn vặt đến mức nào a." Lý Chính cười nói.
“Không phải ngày hôm nay dằn vặt chính là ngày mai, khẳng định phải qua ngày hôm nay đã." Hà lão cười ha ha.
Vương Anh ôm A Lâm đã ngủ vào trong lồng ngực đi vào phòng, cười lắc lắc đầu, trong đám hán tử bị đẩy ngã này có con trai của hắn Đường Xuân Vanh, lại không biết tự lượng sức mình đi cụng ly với A Phong, nhưng mà ngày tốt như hôm nay hắn cũng không ngăn cản, rượu này hắn cũng uống qua, không hại thân, vì vậy cũng để cho hắn náo loạn.
Lý Phong lung lay thân thể đẩy cửa phòng ra, vừa nhìn trong phòng không người nhất thời thất vọng, Minh ca nhi chạy đi đâu rồi? Đêm nay chính là đêm động phòng của bọn họ a, đầu óc cũng có chút mơ hồ , lúc này trong phòng riêng truyền đến tiếng nước, lập tức cười khúc khích lên, biết Minh ca nhi đi đâu rồi, tiếp tục lung lay thân thể hướng về phương hướng đó. (* oa, Phong ca dễ thương quá ~*)Tân phòng này dựa theo thiết kế của Minh ca nhi mà xây, tách ra một phòng chuyên dùng để tắm rửa, phía dưới cũng thông địa long, ngày hôm nay cũng đốt lên đặc biệt nóng, vì vậy trời lạnh tắm cũng không thành vấn đề.
“Minh ca nhi…" Cửa gỗ nhỏ đẩy một cái liền mở, lại thất vọng rồi, sao Minh ca nhi mặc đầy đủ như vậy, hắn còn tưởng còn có thể nhìn thấy tình cảnh Minh ca nhi tắm rửa a.
“Trở về thật đúng lúc, vừa mới chuẩn bị nước nóng cho người a, nhanh chóng tẩy tẩy đi, một thân mùi rượu." Đường Xuân Minh giả vờ bình thường. Giời ạ, nghe được cả tiếng tim hắn đập không ngừng a, cảm giác đều là lão phu lão phu, tại sao nghĩ đến động phòng hắn còn căng thẳng a.
“Không muốn, trước tiên động phòng đã." Lý Phong tránh đi.
Đường Xuân Minh hắc tuyến, người này uống say? Tiến lên sờ sờ mặt của hắn: “Ngươi là say rồi nên hồ ngôn loạn ngữ?"
“Ta không có say, bọn Dư Mộ đều bị ta hạ gục chui hết vào gầm bàn rồi." Lý Phong nhướn lông mày biểu hiện đắc ý cực kì, trước khi vào phòng còn có chút che dấu, hiện tại triệt để lộ ra ngoài.
Cái này còn nói là không có say? Đều biểu hiện khác với bình thường, Đường Xuân Minh cũng là nam nhân, biết không thể giảng đạo lý cùng người say, chỉ đành dụ dỗ nói: “Được, được, không có say, vậy chúng ta rửa tắm đi, ta giúp ngươi tắm?"
“Được, khà khà, Minh ca nhi giúp ta tắm rửa, sau đó động phòng." Lý Phong đứng ở nơi đó cười khúc khích, con mắt dính vào trên người Đường Xuân Minh.
Động phòng động phòng, chỉ ghi nhớ động phòng, Đường Xuân Minh nói thầm trong lòng, nhưng mà trên mặt cũng nhanh chóng bốc khói.
Như đã đoán trước, trong thôn có rất nhiều người mang quà đến đây chúc phúc, tuy nói những quà tặng kia chỉ là mấy loại hình như một khối vải, không thể so được với mấy quân hán tử giàu nứt đố đổ vách kia. Những người này đều để mấy người Lý Chính giữ lại, bởi vì những người này cũng rất rõ ràng tình cảnh hôm nay, cho nên cũng không có nhà nào mang chút quà với một nhà lớn nhỏ đến đây ăn tiệc mừng, mà chỉ phái một đại biểu, thực sự là trời đông giá rét, tiệc mừng không có cách nào tổ chức ở bên ngoài, tổ chức trong phòng khẳng định là không được mấy bàn, có mấy người đều dự định đến đây nói mấy lời chúc mừng liền về nhà, không cần đến làm tăng thêm phiền phức cho mấy người Lý Phong.
Tình huống này Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều đoán trước được, vì vậy không chỉ vận dụng phòng nhỏ ở nhà mình, liền ngay cả bên nhà Lý Phong cùng nhà Trương Tú đều được đặt bàn, đồng thời đã sớm đem giường đốt đến ấm áp, trong phòng cũng thêm chậu than, người vào không cần lo lắng sẽ bị đông lạnh, đến lúc đó món ăn bày vào bàn cũng không cần lo lắng lạnh ngay.
Trương Tú đếm đếm đầu ngón tay xem gia đình nào trong thôn đến rồi gia đình nào chưa, sau đó cười lên, “Triệu gia chỉ có nhà Triệu lục thúc đến, con trai của hắn ở trong phòng bếp hỗ trợ, còn lại những gia đình Triệu gia khác đều không xuất hiện một người nào, nhưng mà hôm nay bọn họ không xuất hiện thì càng tốt, đỡ phải đi ra còn khiến người khác cảm thấy gò bó. Đúng rồi, nhà Lý Hạ Căn cũng chưa nói cho các ngươi biết đi, nhà bọn họ cũng không xuất hiện."
“Chưa báo." Đường Xuân Minh nguýt nguýt, “Bên A Phong cũng mời trưởng bối là đại bá và đại bá sao, những người Lý gia khác mời cũng chỉ là những người bình thường tương đối gần gũi với hắn."
Trầm phu lang cũng ở đây, đối với ngày hôm nay hắn cùng đương gia thay thế vị thế của một nhà Lý Hạ Căn hoàn toàn không có cảm giác không đúng nào, vô cùng tán đồng mà gật đầu với Trương Tú. Trương Tú sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Xuân Minh, cái gọi là trưởng bối này là lúc bái thiên địa cần bái trưởng bối cha mẹ, không có cha mẹ làm trưởng bối, vậy cũng nên bái trưởng bối có quan hệ gần nhất, từ phương diện huyết thống mà nói, ngày hôm nay Lý Phong nên mời phu phu Lý Hạ Căn, nhưng mà Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều không phải là người chú ý đến hình thức, để bọn họ bái đôi phu phu kia, đó chính là tự tìm ngược cho mình a.
Đâu chỉ không bái bọn họ, ngày hôm nay ngay cả danh sách mời cũng không có tên bọn họ, những người Lý gia bên ngoài kia cũng hiểu rõ được chuyện gì xảy ra, nhưng mà không ai đồng ý đứng ra vì gia đình kia. Trưởng bối đồng ý nói chuyện vì bọn họ đều không ở trong danh sách mời, có tiểu bối đến đây chúc phúc, bọn họ đến chính là vì muốn rút ngắn quan hệ với Lý Phong, càng sẽ không xen vào nói chuyện không vui trong ngày hôm nay.
&&&
Vì ngày hôm nay, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong chuẩn bị không ít các món ăn vặt, huống hồ còn có người mà Tề chưởng quỹ mang đến, những người đến vừa ngồi trong phòng ấm vừa ăn đến vui vẻ, cũng tán gẫu đến vui vẻ.
“Ngày hôm qua ta còn nhìn thấy một nhà Lý Hạ Căn a, ta còn đặc biệt hỏi bọn họ, ngày mai có muốn đến uống rượu mình của cháu hắn cùng Minh ca nhi hay không, ha ha, các ngươi phải nhìn thấy khuôn mặt lúc đó của hắn."
“Nên, ai bảo mấy ngày trước hắn hả hê khoe khoang việc hôn nhân của tiểu ca nhi nhà hắn, nên đánh hắn một cái." Vị này trong nhà cũng có tiểu ca nhi vừa độ tuổi, mấy lần bị người ta mang ra so sánh với nhà Lý Hạ Căn, làm cha mẹ làm gì có chuyện không tức giận.
“Các ngươi có biết tiểu ca nhi nhà hắn đến cùng là gả cho nhà ai không?"
“Không biết a, đến cùng là gia đình giàu có nào khiến cho hắn hả hê như vậy?"
Người tiết lộ tin tức che miệng nói, “Phi! Chính nhà Lý Hạ Căn cũng biết nói ra sẽ không tốt, tiểu ca nhi nhà hắn căn bản là gả đi làm thiếp cho người ta, chính thất của gia đình kia vẫn không mang thai được, cho nên lúc này mới cho hán tử đương gia nạp thiếp, không biết sao lại tìm đến nhà bọn họ, sau khi bỏ ra năm mươi lượng bạc thì tiểu ca nhi kia từ nay về sau không có quan hệ gì vời Lý gia nữa."
“Không thể nào, cái này còn không phải là bán tiểu ca nhi kia sao?!" Có người không dám tin mà kinh ngạc thốt lên.
Có cái gì mà không thể, lúc trước đối xử với cháu ruột của mình như vậy, hiện tại chỉ là tiểu ca nhi, lại không phải tiểu hán tử, không nhìn thấy mấy ngày nay hắn hả hê thế sao, trong đầu vô cùng vui sướng a."
“Bên tộc Lý gia kia có biết hay không? Biết rồi còn để tiểu ca nhi đi làm thiếp?"
“Có lẽ còn chưa biết đi, đợi đến ngày xuất giá người trong tộc coi như là biết thì thế nào? Lại như lúc trước đem cháu ruột đưa ra ngoài, trong tộc không phải là không có cách nào truy cứu hay sao, thậm chí còn đem nhà cùng đất của cháu trai chiếm cứ như vậy."
“Sốt ruột nha!"
&&&
“Bái đường đi! Tân nhân bái đường đi!"
Đường Xuân Minh bị người đẩy ra từ trong phòng, mặc trên người là hỉ phục người gặp người khen, trang điểm cả người càng tôn lên là một tiểu ca nhi môi hồng răng trắng, người trong thôn chạy từ chạy đường ra xem trò vui, trước đây đối với Đường Xuân Minh chỉ là nghe mà không biết mặt, nhưng hiện tại vừa nhìn thấy những hán tử kia liền ồn ào lên.
“Chẳng trách hán tử kia nhất định phải cưới ca nhi mang theo con cái, trước đây nhìn thấy ca nhi ở trên trấn cũng không được như thế này."
“Đâu chỉ là trên trấn a, ta ngay cả ca nhi trong thành cũng gặp, cũng không sánh được a."
Nghe những hán tử kia bàn luận ngay cả một ít ca nhi đều cảm thấy chua xót trong lòng, trước kia Tiền Đắc Phúc đón dâu cưới một ca nhi cũng khiến cho người ta nghị luận trong một thời gian dài, nhưng mà Tôn ca nhi cùng tân phu lang ngày hôm nay so ra, rõ ràng chênh lệch rất nhiều, không nói vị ngày hôm nay mặc người đánh giá, hơn nữa lại còn biết kiếm tiền, ngay hôm nay nhìn thấy ông chủ tửu quán hướng về phía ca nhi này là biết được, không thấy một ít tiểu ca nhi chưa kết hôn nhìn thấy ông chủ quán rượu kia đều đỏ mắt sao, con mắt không ngừng liếc đến trên người ta.
“A Lâm, mau tới, Minh a sao cùng Phong thúc thúc chuẩn bị bái đường rồi!" Nhị Mao lôi A Lâm từ trong đám người ra, khuôn mặt A Lâm đỏ bừng, nhìn thấy a mẫu vừa vui mừng vừa xoắn xuýt, giống như sau khi bái đường a mẫu liền không chỉ thuộc về nó cùng đệ đệ nữa.
Đường Xuân Minh bên này vô cùng vui mừng, tuy rằng thân là ca nhi nhưng cũng không có quy củ không thể gặp người phải đội khăn hồng trên đầu, khi nhìn sang Lý Phong thì, được rồi, trong lòng còn có chút cảm giác căng thẳng. Nhưng mà đến khi quay đầu nhìn con trai, căng thẳng gì đều quăng đi mất, ôm lấy con trai hôn một cái thật to, có thể được con trai quan sát mình kết hôn, cũng coi như là ít có đi.
“A Mẫu…" A Lâm thẹn thùng.
Hà lão phụ trách trông mấy đứa nhỏ cũng theo tới phía sau, hai người này khẳng định hôm nay không có thời gian quan tâm bọn nhỏ, ừm, còn có ngày mai nữa, vui tươi hớn hở quay lại nói với A Lâm, “A Lâm, nhớ kỹ nói gì với a mẫu không?"
A Lâm gật đầu, sau đó ôm lấy cổ a mẫu quay đầu ngượng ngùng nhỏ giọng nói với Lý Phong: “Cha, A Mẫu, cung chúc tân hôn, trăm năm hòa hợp."
“Ngoan." Lý Phong khống chế vẻ mặt sờ sờ đầu A Lâm, hắn cảm thấy đây là lời chúc êm tai nhất mà hôm nay được nghe, nhưng Đường Xuân Minh dựa vào nét mặt và thanh âm của hắn liền biết được người này đang rất vui vẻ cũng rất kích động.
“Bái đường, giờ lành đến rồi!"
“Nào, A Lâm để gia gia ôm."
“Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, sắp trở thành người một nhà rồi, chờ sau này thành người một nhà liền tiếp tục thân thiết đi."
“Ha ha…"
Ở trong hoàn cảnh ầm ầm như vậy, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong bắt đầu màn bái đường trong truyền thuyết, Lý Phong là lần đầu tiên, Đường Xuân Minh tuy rằng có ký ức của nguyên thân, nhưng đối với một người xuyên qua từ thời hiện đại mà nói, trải qua bái đường cũng rất là ngạc nhiên, hơn nữa nhóm quân hán tử đứng sau này hô hào còn vang hơn so với hỉ ma ma, hoàn thiện toàn bộ nghi thức, Đường Xuân Minh vẫn còn trong mơ mơ màng màng, liền bị một đám người đem hắn cùng Lý Phong đẩy mạnh vào trong phòng.
Cùng tràn vào trong phòng còn có đám quân hán tử Dư Mộ này,một bộ nhất quyết phải nháo động phòng tách bọn Trương Tú ra, cho Đường Xuân Minh ánh mắt bảo trọng, bọn họ vô lực giúp đỡ, chỉ có thể giúp đem đám nhỏ đến đây xem náo nhiệt phát tiền mừng cùng kẹo cưới. Bọn nhỏ rất dễ dàng đối phó, trong túi đầy kẹo cưới hơn nữa trong tay còn có tiền lì xì, lập tức liền hài lòng, khó đối phó chính là một đám quân hán tử kêu gào ồn ào cùng các hán tử quen biết với Lý Phong ở trong thôn.
“Nhanh hôn một cái, là hán tử thì thể hiện chút bản lãnh đi,lão đại, ngươi không thể còn thẹn thùng hơn so với ca sao đi, không hôn chúng ta liền không thừa nhận ngươi là lão đại của chúng ta, các anh em nói có đúng không?"
“Đúng vậy!" Tiếng cười khiến nóc nhà như muốn lật tung, những hán tử kia làm chuyện xấu đem Lý Phong đẩy về hướng Đường Xuân Minh.
Rõ ràng là trời rất lạnh, nhưng Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều một thân mồ hôi. Lý Phong liếc đám người kia một chút, mò đến eo Đường Xuân Minh, dứt khoát hôn một cái lên mặt hắn, đám người kia kêu càng ngày càng hăng, người ở tiền viện đều có thể nghe được âm thanh của bọn họ.
“Được rồi, vào ngồi ăn cơm uống rượu đi, các ngươi không ăn nhưng ta cũng đói bụng rồi!" Đường Xuân Minh lên tiếng, trừng mắt, nhưng mà gò má đỏ bừng, một chút uy hiếp cũng không có,nhóm hán tử liền kéo lấy Lý Phong ra ngoài? Đi làm gì, đương nhiên là ép rượu rồi.
Người rốt cuộc cũng tản đi, Đường Xuân Minh mới thở phào nhẹ nhõm, mấy người Trương Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, tiệc mừng còn chưa bắt đầu liền như vậy khiến cho bọn họ có chút không chịu nổi, nhìn áo cưới trên người Đường Xuân Minh có chút tán loạn mặt cũng đỏ ngầu, phù một tiếng cười vui vẻ, giúp hắn sửa lại một chút nói, “Chúng ta nhanh chóng ngồi vào đi, bọn họ cũng chờ ngươi đi khai tịch a."
Có quy định tân phu lang chưa có ngồi vào, người nhà nông bọn họ làm sao dám náo nhiệt, những người quen biết cũng chờ Đường Xuân Minh đi ra ngoài, Đường Xuân Minh cũng không có biểu hiện thẹn thùng gì, thu thập một chút liền đi ra ngoài, trước tiên liền đem bụng lấp đầy rồi nói tiếp, còn uống rượu gì đó thì miễn đi.
&&&&
Lý Phong không biết bị đám Dư Mộ cầm đầu chuốc bao nhiêu rượu, nồng độ rượu cũng không thấp, sớm đề phòng cái này, rượu cung cho Lý Phong cùng đám quân hán tử đều là ghi nồng độ cao nhất, hơn nữa biết được những người này lần đầu tiên uống rượu mạnh như vậy nhất định sẽ không thể bỏ xuống được, hơn nữa càng là lần đầu tiên uống càng khiến cho người dễ say hơn, Lý Phong đánh chủ ý chính là muốn hạ gục đám người này trước tiên.
Chính hắn cũng uống không ít, tuy rằng trong quá trình có chút dối trá, nhưng vì đem những người kia hạ gục, hắn cũng bồi tiếp uống một chút, rồi dựa vào dược giải rượu trước đó Hà lão làm mà chống đỡ.
Nhìn những tên to con này từng người từng người ngã xuống Lý Phong đắc ý vô cùng bước chân tập tễnh hướng về phòng tân hôn, đấu với hắn sao, hừ hừ!
Nhìn mặt Lý Phong lộ ra chút đắc ý, mấy người Lý Chính cùng Hà Lão chỉ hắn cười không ngừng, lại nhìn đám hán tử người chui dưới gầm bàn người ngả lên người khác, càng cười đến trực tiếp vỗ bàn không ngừng.
“Khá lắm, lần này đủ nham hiểm a, chờ ngày mai đám quân hán tử này tỉnh lại không biết còn dằn vặt đến mức nào a." Lý Chính cười nói.
“Không phải ngày hôm nay dằn vặt chính là ngày mai, khẳng định phải qua ngày hôm nay đã." Hà lão cười ha ha.
Vương Anh ôm A Lâm đã ngủ vào trong lồng ngực đi vào phòng, cười lắc lắc đầu, trong đám hán tử bị đẩy ngã này có con trai của hắn Đường Xuân Vanh, lại không biết tự lượng sức mình đi cụng ly với A Phong, nhưng mà ngày tốt như hôm nay hắn cũng không ngăn cản, rượu này hắn cũng uống qua, không hại thân, vì vậy cũng để cho hắn náo loạn.
Lý Phong lung lay thân thể đẩy cửa phòng ra, vừa nhìn trong phòng không người nhất thời thất vọng, Minh ca nhi chạy đi đâu rồi? Đêm nay chính là đêm động phòng của bọn họ a, đầu óc cũng có chút mơ hồ , lúc này trong phòng riêng truyền đến tiếng nước, lập tức cười khúc khích lên, biết Minh ca nhi đi đâu rồi, tiếp tục lung lay thân thể hướng về phương hướng đó. (* oa, Phong ca dễ thương quá ~*)Tân phòng này dựa theo thiết kế của Minh ca nhi mà xây, tách ra một phòng chuyên dùng để tắm rửa, phía dưới cũng thông địa long, ngày hôm nay cũng đốt lên đặc biệt nóng, vì vậy trời lạnh tắm cũng không thành vấn đề.
“Minh ca nhi…" Cửa gỗ nhỏ đẩy một cái liền mở, lại thất vọng rồi, sao Minh ca nhi mặc đầy đủ như vậy, hắn còn tưởng còn có thể nhìn thấy tình cảnh Minh ca nhi tắm rửa a.
“Trở về thật đúng lúc, vừa mới chuẩn bị nước nóng cho người a, nhanh chóng tẩy tẩy đi, một thân mùi rượu." Đường Xuân Minh giả vờ bình thường. Giời ạ, nghe được cả tiếng tim hắn đập không ngừng a, cảm giác đều là lão phu lão phu, tại sao nghĩ đến động phòng hắn còn căng thẳng a.
“Không muốn, trước tiên động phòng đã." Lý Phong tránh đi.
Đường Xuân Minh hắc tuyến, người này uống say? Tiến lên sờ sờ mặt của hắn: “Ngươi là say rồi nên hồ ngôn loạn ngữ?"
“Ta không có say, bọn Dư Mộ đều bị ta hạ gục chui hết vào gầm bàn rồi." Lý Phong nhướn lông mày biểu hiện đắc ý cực kì, trước khi vào phòng còn có chút che dấu, hiện tại triệt để lộ ra ngoài.
Cái này còn nói là không có say? Đều biểu hiện khác với bình thường, Đường Xuân Minh cũng là nam nhân, biết không thể giảng đạo lý cùng người say, chỉ đành dụ dỗ nói: “Được, được, không có say, vậy chúng ta rửa tắm đi, ta giúp ngươi tắm?"
“Được, khà khà, Minh ca nhi giúp ta tắm rửa, sau đó động phòng." Lý Phong đứng ở nơi đó cười khúc khích, con mắt dính vào trên người Đường Xuân Minh.
Động phòng động phòng, chỉ ghi nhớ động phòng, Đường Xuân Minh nói thầm trong lòng, nhưng mà trên mặt cũng nhanh chóng bốc khói.
Tác giả :
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân