Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 106: Bát cấp tư chất
Mộ Thần một đường tiến vào đại môn của Bách Bảo các, tầm mắt của mọi người trong đó liền rơi xuống trên người Mộ Thần.
Viêm Hỏa Phù duy trì liên tục độ nhiệt tình, thanh danh của Mộ Thần cũng tùy theo càng ngày càng thịnh, đối mặt với nhiều tầm mắt ghen tị, sùng bái, hâm mộ như vậy, tâm tình Mộ Thần nhịn không được có chút khác thường.
Diêm Võ vừa vặn cũng tại trong Bách Bảo các, nhìn thấy Mộ Thần vào cửa, nhịn không được liếc mắt đánh giá Mộ Thần một cái, chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt Diêm Võ lập tức biến đổi, “Ngươi… Ngươi… Ngươi thăng cấp cửu tinh võ giả?"
Mộ Thần gật đầu chào, cười nói: “May mắn."
Diêm Võ không cho là đúng, nói: “Thăng cấp chính là thăng cấp, không có gì là may mắn hay không may mắn."
Mộ Thần cúi đầu cười cười, không có đáp lời.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, trong con ngươi hiện lên dị thường, Mộ Thần học luyện đan, lại học chế phù, còn học minh văn, rất nhiều người đều đang nói người này tham nhiều nhai không nổi, về sau sẽ thành kẻ vô tích sự.
Nhưng mà, sự thật lại khác, cứ việc Mộ Thần học nhiều môn thuật như vậy, thực lực của hắn như trước hết sức xuất sắc, thậm chí xuất sắc hơn cả hai tân sinh thiên tài bát cấp tư chất, hai người họ đều bị hắn bỏ qua mấy con phố.
Cửu tinh võ sư, Trang Du cùng Diệp Thạch bất quá mới chỉ là ngũ tinh võ sư mà thôi, quái thai này, đến tột cùng là tu luyện như thế nào, nghiên cứu nhiều thứ loạn thất bát tao như vậy, cư nhiên một chút cũng không liên lụy tới tiến độ tu luyện của hắn.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, bỗng nhiên hỏi: “Mộ Thần, ngươi xác định ngươi là lục cấp tư chất sao?"
“Kết quả thí nghiệm là như thế." Mộ Thần thản nhiên cười nói.
Diêm Võ lắc lắc đầu, nói: “Không, không, không, lúc thí nghiệm tư chất của ngươi tuyệt đối có vấn đề, chúng ta lại đi thí nghiệm một lần."
Mộ Thần nhíu mày, nói: “Tiền bối, chuyện này không thích hợp đi."
“Có cái gì không thích hợp, tư chất của ngươi nhất định có vấn đề." Diêm Võ kéo tay Mộ Thần, tha hắn đi theo mình.
Tống Tâm Duyệt nhìn Mộ Thần bị Diêm Võ lôi đi, bất đắc dĩ ném cái xem thường, oán trách nói: “Diêm sư thúc cũng thật là, học viện thí nghiệm tư chất chưa từng có sai lầm, cho dùbiểu hiện của Mộ Thần tốt hơn nữa, hắn cũng chỉ là lục cấp tư chất, chuyện đó không thay đổi được."
Tân Như Ca không cho là đúng, nói: “Chuyện đó có thể nói là không nhất định, biểu hiện hiện nay của Mộ Thần, một chút đều không giống một người có lục cấp tư chất."
Tống Tâm Duyệt bĩu môi, nói: “Cho dù không giống như thế nào, hắn vẫn chỉ là một người lục cấp tư chất."
“Tuy rằng học viện thí nghiệm tư chất chưa từng có sai lầm, nhưng mà không có nghĩa là sẽ không phạm sai lầm, ta vẫn luôn cảm thấy tư chất của Mộ Thần, có khả năng là thật sự có vấn đề." Tân Như Ca nửa đùa nửa thật.
Tống Tâm Duyệt ném cái xem thường, nói: “Ý nghĩ của ngươi thật kỳ lạ."
“Có ý nghĩ kỳ lạ như vậy cũng không chỉ là một mình ta, Diêm sư thúc cũng có, không phải sao?" Tân Như Ca cười tà, liếc nhìn Tống Tâm Duyệt nói.
“Sư thúc, hay là thôi đi." Mộ Thần nhíu lại mày nói.
“Không được, ta phải kiểm tra lại." Diêm Võ kiên trì lắc đầu nói.
“Bình Sơn, ngươi lấy đồ thí nghiệm tư chất chưa, tại sao lại lâu như thế mà còn chưa có người đưa đến, tốc độ của thủ hạ ngươi càng ngày càng chậm." Diêm Võ tức giận nói.
Nghe được lời của Diêm Võ, lão bản Bình Sơn xấu hổ cười cười, nói: “Chuẩn bịtới đây..A, tới rồi."
Không qua một hồi, đồ thí nghiệm tư chất đã được lấy ra.
“Ngươi đi lên trắc nghiệm." Diêm Võ nhíu mày nói.
“Tiền bối, ta đã trắc nghiệm qua." Mộ Thần có chút kháng cự nói.
“Cái kia không tính." Diêm Võ không cho là đúng, nói.
“Chỉ là…" Mộ Thần do dự nhíu mày.
Diêm Võ ném cái xem thường, tức giận nói: “Đi đi, đồ vật đều đã lấy ra, kêu ngươi trắc nghiệm thì ngươi liền trắc nghiệm đi, còn nhiều lời vô nghĩa như vậy."
Mộ Thần xấu hổ cười cười, đi lên phía trước, đem tay đặt trên đồ vật thí nghiệm, trong chốc lát, tám màu ánh sáng phóng lên cao, ánh sáng tám màu rực rỡ, mê loạn đôi mắt của mọi người.
“Điều đó không có khả năng!" Tống Tâm Duyệt tràn đầy không dám tin mà nói.
Tân Như Ca trừng lớn mắt, trong con ngươi cũng tràn đầy không thể tin, “Sao có thể như vậy?" Mộ Thần cư nhiên là bát cấp tư chất? Bất quá nếu Mộ Thần là bát cấp tư chất, vậy rất nhiều chuyện liền thông suốt.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, lẩm bẩm: “Ta biết mà, ta biết mà."
Mộ Thần nhìn bộ dáng của Diêm Võ, thần sắc thản nhiên thu tay về.
“Ngày đó ngươi thí nghiệm là lục cấp tư chất?" Diêm Võ hồ nghi hỏi Mộ Thần.
“Ngày đó ta vừa mới thăng cấp xong, nhưng mà lúc thăng cấp ra một chút sai lầm, nên khả năng tình trạng thân thể không quá ổn định." Mộ Thần xấu hổ cười cười nói.
Diêm Võ như có điều suy nghĩ, gật đầu, nói: “Nguyên lai lại như vậy, cho nên, tư chất của ngươi kiểm tra mới ra sai lầm."
Tin tức Mộ Thần là bát cấp tư chất trong thời gian nhanh nhất truyền khắp mỗi góc Thánh Tinh học viện.
… …
Đan viện.
Thái Thúc Danh vẻ mặt đau khổ, thở dài một tiếng lại một tiếng.
Lộ Hàn nhìn Thái Thúc Danh, tức giận nói: “Đủ rồi, ngươi không cần lại thở dài đượckhông? Ngươi đãthở dài hai canh giờ rồi." Nghe Thái Thúc Danh thở dài một tiếng lại một tiếng như vậy, hắn cũng muốn thở dài theo.
Thái Thúc Danh ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Lộ Hàn, mờ mịt nói: “Viện trưởng, Mộ Thần là bát cấp tư chất a!"
“Đủ rồi, ta biết Mộ Thần là bát cấp tư chất, ta hôm nay đã nghe không dưới mười người nói với ta rằng Mộ Thần là bát cấp tư chất, ngươi không cần lập lại nữa." Lộ Hàn tức giận nói.
Vẻ mặt của Thái Thúc Danh đau khổ, nói: “Một đồ đệ bát cấp tư chất, thiên phú luyện đan lại nổi tiếng như vậy, lại bị ta bỏ lỡ."
Lộ Hàn nghiến răng, nói: “Mộ Thần vào đan viện, cũng không có khả năng làm đồ đệ ngươi, cho nên ngươi đừng nghĩ nữa." Mộ Thần nếu như tiến vào đan viện, đây tuyệt đối là đồ đệ của mình, nếu như Mộ Thần thành đồ đệ của mình, vậy khi nhìn thấy những lão bằng hữu luyện đan đó, hắn liền có thể khoe khoang, đáng tiếc…
“Viện trưởng, chúng ta thật sự không có khả năng đem Mộ Thần vào đan viện?" Thái Thúc Danh không cam lòng nói.
Lộ Hàn ném cái xem thường, hai nữ nhân trong minh văn viện hung dữ giống như hai con bá vương hổ, không dễ chọc a!
Lộ Hàn bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đó không có khả năng."
Trong lòng Lộ Hàn hắn cũng rất khổ a! Chính là, hắn chịu khổ sở như vậy, lại phải đến an ủi người ta, nhưng lại không có người an ủi hắn.
Thái Thúc Danh mất mát thở dài, nói: “Rất đáng tiếc!"
Lộ Hàn híp mắt, “Đáng tiếc! Đúng là đáng tiếc! Cũng bởi vì Lam Đạt ngu ngốc kia!"
… …
Phù viện.
Tống Thừa oán giận đem thư trên tay xé thành mảnh nhỏ.
“Triệu hồi về?Phạm Li hỗn đản chết tiệt này, hắn còn có mặt mũi muốn trở về?Hắn có biết hay không, bởi vì hắn, màphù viện chúng ta bị tổn thất lớn bao nhiêua!" Tống Thừa thần tình dữ tợn nói.
Hoàng An nhìn vẻ mặt Tống Thừa như muốn ăn thịt người, trong lòng không khỏi lo sợ.
“Viện trưởng, ngươi xin bớt giận." Hoàng An nói.
Tống Thừa oán giận nói: “Xin bớt giận? Xin bớt giận ư?!, Mộ Thần là bát cấp tư chất a! Bát cấp tư chất, ngươi kêu ta nguôi giận như thế nào bây giờ."
Hoàng An cười khan, nói: “Viện trưởng, cho dù ngươi lại tức giận, Mộ Thần cũng đã là người minh văn viện rồi."
Tống Thừa đầy sát khí hướng phía Hoàng An nhìn qua, Hoàng An bị ánh mắt lạnh như băng kia của Tống Thừa nhìn cả người phát run.
Hoàng An cúi đầu, thầm nghĩ: Mẹ nó mình nhiều lời như vậy làm gì? Họa từ trong miệng mà ra a!
“Không cần ngươi nói thì ta cũng biết, Mộ Thần đã là người minh văn viện, thật sự cám ơn ngươi đã nhắc nhở." Tống Thừa nghiến răng nghiến lợi nói.
Hoàng An nghe tiếng Tống Thừa kẽo kẹt cắn răng, trái tim đập bịch bịch, “Viện trưởng, ta lui xuống trước."
Tống Thừa tức giận mà nói: “Mau cút!"
… …
Minh văn viện.
“Tỷ tỷ, tin tức mới vừa truyền tới, Mộ Thần hắn cư nhiên là bát cấp tư chất a." Hạ Thanh Lệ thần tình vui sướng nói.
Hạ Thanh Nghiên khí định thần nhàn uống ngụm trà, tuy rằng trong lòng sớm đã cười nở hoa, bất quá trên mặt Hạ Thanh Nghiên lại không có biểu hiện ra chút nào.
“Ta vừa thấy liền biết người này không phải là vật trong ao, quả thế." Hạ Thanh Nghiên chậm rãi nói.
Hạ Thanh Lệ cười cười, nói: “Tỷ tỷ quả nhiên tuệ nhãn như đuốc."
Hạ Thanh Nghiên cười đắc ý cười, nói: “Đó là tất nhiên, hai lão nhân của đan viện cùng phù viện kia mắt mờ, chỗ nào có thể cùng ta so?"
Hạ Thanh Lệ mím môi, cười cười, nói: “Tỷ tỷ nói đúng a! Đúng rồi, ta nghe nói Lộ Hàn lại tới tìm ngươi?"
Hạ Thanh Nghiên ném cái xem thường, nói: “Không chỉ có Lộ Hàn, Tống Thừa cũng tới đây nhiều lần, Lộ Hàn còn giảng phong độ, Tống Thừa mới khôi hài, khóc lóc lăn lộn, vừa khóc vừa nháo, cái gì cũng làm được, đáng tiếc, hắn gặp chính là lão nương, hắn nháo như thế nào cũng đều không hữu dụng."
Hạ Thanh Lệ nhíu mày, nói thầm: “Da mặt của Tống viện trưởng có chút dày a!"
Hạ Thanh Nghiên tức giận nói: “Đâu chỉ là có chút dày, là rất dày, rất dày, ta thấy cái đầu kia của hắn, cái gì cũng không phát triển, da mặt lại rất phát triển."
Hạ Thanh Lệ: “…"
… …
Trận pháp viện.
“Viện trưởng, tiểu tử Mộ Thần này vào lúcthí nghiệm tư chất xảy ra vấn đề, hắn là bát cấp tư chất." Địch Hàn nói.
“Nghe nói rồi, mấy ngày nay liền không ngừng có người nói cho ta biết Mộ Thầnthế này, Mộ Thần thế kia, Mộ Thần đã làm cái gì, Mộ Thần lại làm thêm cái gì.Tiểu tử này đãchiếm cứ hếtđề tài trong học viện rồi." Hách Đồ tức giận nói.
“Lại nói, Mộ Thần này thật sự rất ưu tú a!" Địch Hàn nói.
“Ưu tú có ích lợi gì, hắn ngay từ đầu là xin vào đan viện, âm kém dương sai lại vào phù viện, bây giờ là người minh văn viện, cùng vớitrận pháp viện chúng ta, một cái lông quan hệ cũng không có." Hách Đồ bất mãn nói.
Địch Hàn ngượng ngùng cười cười.
Hách Đồ bất mãn nghĩ ngợi: Mộ Thần người kia, cái gì cũng tốt, chỉ là ánh mắt lại không tốt, đan thuật, phù thuật, minh văn thuật, như thế nào có thể bằng trận pháp thuật a!
“Kỳ thật, không có quan hệ gì cũng tốt, hai lão nhân của đan viện cùng phù viện kia, bây giờ đã hối hận đến ruột đều xanh." Địch Hàn nói.
Hách Đồ lạnh lùng cười, nói: “Hai lão nhân kia xứng đáng!"
… …
Học viện quán cơm.
“Nguyên lai Mộ Thần là bát cấp tư chất, khó trách tốc độ tu luyện của hắn nhanh như vậy."
“Đúng vậy! Ta đã nói mà, lục cấp tư chất không có khả năng biểu hiện xuất sắc như vậy."
“Hắn đã là cửu tinh võ sư, Trang Du cùng Diệp Thạch mới là ngũ tinhvõ sư."
“Hắn thu được dị hỏa, tu vi tăng trưởng tất nhiên nhanh hơn một chút."
“Học viện thí nghiệm tư chất cư nhiên lại phạm sai lầm, không biết thí nghiệm tư chất của ta có phải cũng phạm sai lầm hay không." Một thiếu nữ nói thầm.
“Có, khẳng định phạm sai lầm, ngươi làm sao có thể là ngũ cấp tư chất, ngươi khẳng định ngay cảtam cấp tư chất cũng chưa tới." Một thiếu nữ khác đùa giỡn.
“Sư tỷ, ngươi khi dễ người ta a!"
Lam Nhược Phong nghe mọi người chung quanh đàm luận, trong lòng một mảnh âm trầm, từ sau khi Mộ Thần hiển lộ ra thiên phú luyện đan, chế phù cùng minh văn, địa phương duy nhất mà Lam Nhược Phong có thể thắng được Mộ Thần, cũng chính là tư chất, nhưng mà hiện tại ngay cả tư chất, Mộ Thần đều lướt qua mình.
Mộ Thần nói, hắn là bởi vì khi thí nghiệm thân thể không ổn định, mới có chuyện thí nghiệm tư chất ra sai lầm.
Lam Nhược Phong cười lạnh một chút, lời này của Mộ Thần, chỉ có thể lừa gạt những học sinh ra ngoài đời chưa lâu, hắn cảm thấy, Mộ Thần nhất định là từ trên người Diệp Thạch đạt được cái đồ vật cải thiện tư chất gì đó, mới có thể đem tư chất tăng lên tới bát cấp.
Viêm Hỏa Phù duy trì liên tục độ nhiệt tình, thanh danh của Mộ Thần cũng tùy theo càng ngày càng thịnh, đối mặt với nhiều tầm mắt ghen tị, sùng bái, hâm mộ như vậy, tâm tình Mộ Thần nhịn không được có chút khác thường.
Diêm Võ vừa vặn cũng tại trong Bách Bảo các, nhìn thấy Mộ Thần vào cửa, nhịn không được liếc mắt đánh giá Mộ Thần một cái, chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt Diêm Võ lập tức biến đổi, “Ngươi… Ngươi… Ngươi thăng cấp cửu tinh võ giả?"
Mộ Thần gật đầu chào, cười nói: “May mắn."
Diêm Võ không cho là đúng, nói: “Thăng cấp chính là thăng cấp, không có gì là may mắn hay không may mắn."
Mộ Thần cúi đầu cười cười, không có đáp lời.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, trong con ngươi hiện lên dị thường, Mộ Thần học luyện đan, lại học chế phù, còn học minh văn, rất nhiều người đều đang nói người này tham nhiều nhai không nổi, về sau sẽ thành kẻ vô tích sự.
Nhưng mà, sự thật lại khác, cứ việc Mộ Thần học nhiều môn thuật như vậy, thực lực của hắn như trước hết sức xuất sắc, thậm chí xuất sắc hơn cả hai tân sinh thiên tài bát cấp tư chất, hai người họ đều bị hắn bỏ qua mấy con phố.
Cửu tinh võ sư, Trang Du cùng Diệp Thạch bất quá mới chỉ là ngũ tinh võ sư mà thôi, quái thai này, đến tột cùng là tu luyện như thế nào, nghiên cứu nhiều thứ loạn thất bát tao như vậy, cư nhiên một chút cũng không liên lụy tới tiến độ tu luyện của hắn.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, bỗng nhiên hỏi: “Mộ Thần, ngươi xác định ngươi là lục cấp tư chất sao?"
“Kết quả thí nghiệm là như thế." Mộ Thần thản nhiên cười nói.
Diêm Võ lắc lắc đầu, nói: “Không, không, không, lúc thí nghiệm tư chất của ngươi tuyệt đối có vấn đề, chúng ta lại đi thí nghiệm một lần."
Mộ Thần nhíu mày, nói: “Tiền bối, chuyện này không thích hợp đi."
“Có cái gì không thích hợp, tư chất của ngươi nhất định có vấn đề." Diêm Võ kéo tay Mộ Thần, tha hắn đi theo mình.
Tống Tâm Duyệt nhìn Mộ Thần bị Diêm Võ lôi đi, bất đắc dĩ ném cái xem thường, oán trách nói: “Diêm sư thúc cũng thật là, học viện thí nghiệm tư chất chưa từng có sai lầm, cho dùbiểu hiện của Mộ Thần tốt hơn nữa, hắn cũng chỉ là lục cấp tư chất, chuyện đó không thay đổi được."
Tân Như Ca không cho là đúng, nói: “Chuyện đó có thể nói là không nhất định, biểu hiện hiện nay của Mộ Thần, một chút đều không giống một người có lục cấp tư chất."
Tống Tâm Duyệt bĩu môi, nói: “Cho dù không giống như thế nào, hắn vẫn chỉ là một người lục cấp tư chất."
“Tuy rằng học viện thí nghiệm tư chất chưa từng có sai lầm, nhưng mà không có nghĩa là sẽ không phạm sai lầm, ta vẫn luôn cảm thấy tư chất của Mộ Thần, có khả năng là thật sự có vấn đề." Tân Như Ca nửa đùa nửa thật.
Tống Tâm Duyệt ném cái xem thường, nói: “Ý nghĩ của ngươi thật kỳ lạ."
“Có ý nghĩ kỳ lạ như vậy cũng không chỉ là một mình ta, Diêm sư thúc cũng có, không phải sao?" Tân Như Ca cười tà, liếc nhìn Tống Tâm Duyệt nói.
“Sư thúc, hay là thôi đi." Mộ Thần nhíu lại mày nói.
“Không được, ta phải kiểm tra lại." Diêm Võ kiên trì lắc đầu nói.
“Bình Sơn, ngươi lấy đồ thí nghiệm tư chất chưa, tại sao lại lâu như thế mà còn chưa có người đưa đến, tốc độ của thủ hạ ngươi càng ngày càng chậm." Diêm Võ tức giận nói.
Nghe được lời của Diêm Võ, lão bản Bình Sơn xấu hổ cười cười, nói: “Chuẩn bịtới đây..A, tới rồi."
Không qua một hồi, đồ thí nghiệm tư chất đã được lấy ra.
“Ngươi đi lên trắc nghiệm." Diêm Võ nhíu mày nói.
“Tiền bối, ta đã trắc nghiệm qua." Mộ Thần có chút kháng cự nói.
“Cái kia không tính." Diêm Võ không cho là đúng, nói.
“Chỉ là…" Mộ Thần do dự nhíu mày.
Diêm Võ ném cái xem thường, tức giận nói: “Đi đi, đồ vật đều đã lấy ra, kêu ngươi trắc nghiệm thì ngươi liền trắc nghiệm đi, còn nhiều lời vô nghĩa như vậy."
Mộ Thần xấu hổ cười cười, đi lên phía trước, đem tay đặt trên đồ vật thí nghiệm, trong chốc lát, tám màu ánh sáng phóng lên cao, ánh sáng tám màu rực rỡ, mê loạn đôi mắt của mọi người.
“Điều đó không có khả năng!" Tống Tâm Duyệt tràn đầy không dám tin mà nói.
Tân Như Ca trừng lớn mắt, trong con ngươi cũng tràn đầy không thể tin, “Sao có thể như vậy?" Mộ Thần cư nhiên là bát cấp tư chất? Bất quá nếu Mộ Thần là bát cấp tư chất, vậy rất nhiều chuyện liền thông suốt.
Diêm Võ nhìn Mộ Thần, lẩm bẩm: “Ta biết mà, ta biết mà."
Mộ Thần nhìn bộ dáng của Diêm Võ, thần sắc thản nhiên thu tay về.
“Ngày đó ngươi thí nghiệm là lục cấp tư chất?" Diêm Võ hồ nghi hỏi Mộ Thần.
“Ngày đó ta vừa mới thăng cấp xong, nhưng mà lúc thăng cấp ra một chút sai lầm, nên khả năng tình trạng thân thể không quá ổn định." Mộ Thần xấu hổ cười cười nói.
Diêm Võ như có điều suy nghĩ, gật đầu, nói: “Nguyên lai lại như vậy, cho nên, tư chất của ngươi kiểm tra mới ra sai lầm."
Tin tức Mộ Thần là bát cấp tư chất trong thời gian nhanh nhất truyền khắp mỗi góc Thánh Tinh học viện.
… …
Đan viện.
Thái Thúc Danh vẻ mặt đau khổ, thở dài một tiếng lại một tiếng.
Lộ Hàn nhìn Thái Thúc Danh, tức giận nói: “Đủ rồi, ngươi không cần lại thở dài đượckhông? Ngươi đãthở dài hai canh giờ rồi." Nghe Thái Thúc Danh thở dài một tiếng lại một tiếng như vậy, hắn cũng muốn thở dài theo.
Thái Thúc Danh ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Lộ Hàn, mờ mịt nói: “Viện trưởng, Mộ Thần là bát cấp tư chất a!"
“Đủ rồi, ta biết Mộ Thần là bát cấp tư chất, ta hôm nay đã nghe không dưới mười người nói với ta rằng Mộ Thần là bát cấp tư chất, ngươi không cần lập lại nữa." Lộ Hàn tức giận nói.
Vẻ mặt của Thái Thúc Danh đau khổ, nói: “Một đồ đệ bát cấp tư chất, thiên phú luyện đan lại nổi tiếng như vậy, lại bị ta bỏ lỡ."
Lộ Hàn nghiến răng, nói: “Mộ Thần vào đan viện, cũng không có khả năng làm đồ đệ ngươi, cho nên ngươi đừng nghĩ nữa." Mộ Thần nếu như tiến vào đan viện, đây tuyệt đối là đồ đệ của mình, nếu như Mộ Thần thành đồ đệ của mình, vậy khi nhìn thấy những lão bằng hữu luyện đan đó, hắn liền có thể khoe khoang, đáng tiếc…
“Viện trưởng, chúng ta thật sự không có khả năng đem Mộ Thần vào đan viện?" Thái Thúc Danh không cam lòng nói.
Lộ Hàn ném cái xem thường, hai nữ nhân trong minh văn viện hung dữ giống như hai con bá vương hổ, không dễ chọc a!
Lộ Hàn bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đó không có khả năng."
Trong lòng Lộ Hàn hắn cũng rất khổ a! Chính là, hắn chịu khổ sở như vậy, lại phải đến an ủi người ta, nhưng lại không có người an ủi hắn.
Thái Thúc Danh mất mát thở dài, nói: “Rất đáng tiếc!"
Lộ Hàn híp mắt, “Đáng tiếc! Đúng là đáng tiếc! Cũng bởi vì Lam Đạt ngu ngốc kia!"
… …
Phù viện.
Tống Thừa oán giận đem thư trên tay xé thành mảnh nhỏ.
“Triệu hồi về?Phạm Li hỗn đản chết tiệt này, hắn còn có mặt mũi muốn trở về?Hắn có biết hay không, bởi vì hắn, màphù viện chúng ta bị tổn thất lớn bao nhiêua!" Tống Thừa thần tình dữ tợn nói.
Hoàng An nhìn vẻ mặt Tống Thừa như muốn ăn thịt người, trong lòng không khỏi lo sợ.
“Viện trưởng, ngươi xin bớt giận." Hoàng An nói.
Tống Thừa oán giận nói: “Xin bớt giận? Xin bớt giận ư?!, Mộ Thần là bát cấp tư chất a! Bát cấp tư chất, ngươi kêu ta nguôi giận như thế nào bây giờ."
Hoàng An cười khan, nói: “Viện trưởng, cho dù ngươi lại tức giận, Mộ Thần cũng đã là người minh văn viện rồi."
Tống Thừa đầy sát khí hướng phía Hoàng An nhìn qua, Hoàng An bị ánh mắt lạnh như băng kia của Tống Thừa nhìn cả người phát run.
Hoàng An cúi đầu, thầm nghĩ: Mẹ nó mình nhiều lời như vậy làm gì? Họa từ trong miệng mà ra a!
“Không cần ngươi nói thì ta cũng biết, Mộ Thần đã là người minh văn viện, thật sự cám ơn ngươi đã nhắc nhở." Tống Thừa nghiến răng nghiến lợi nói.
Hoàng An nghe tiếng Tống Thừa kẽo kẹt cắn răng, trái tim đập bịch bịch, “Viện trưởng, ta lui xuống trước."
Tống Thừa tức giận mà nói: “Mau cút!"
… …
Minh văn viện.
“Tỷ tỷ, tin tức mới vừa truyền tới, Mộ Thần hắn cư nhiên là bát cấp tư chất a." Hạ Thanh Lệ thần tình vui sướng nói.
Hạ Thanh Nghiên khí định thần nhàn uống ngụm trà, tuy rằng trong lòng sớm đã cười nở hoa, bất quá trên mặt Hạ Thanh Nghiên lại không có biểu hiện ra chút nào.
“Ta vừa thấy liền biết người này không phải là vật trong ao, quả thế." Hạ Thanh Nghiên chậm rãi nói.
Hạ Thanh Lệ cười cười, nói: “Tỷ tỷ quả nhiên tuệ nhãn như đuốc."
Hạ Thanh Nghiên cười đắc ý cười, nói: “Đó là tất nhiên, hai lão nhân của đan viện cùng phù viện kia mắt mờ, chỗ nào có thể cùng ta so?"
Hạ Thanh Lệ mím môi, cười cười, nói: “Tỷ tỷ nói đúng a! Đúng rồi, ta nghe nói Lộ Hàn lại tới tìm ngươi?"
Hạ Thanh Nghiên ném cái xem thường, nói: “Không chỉ có Lộ Hàn, Tống Thừa cũng tới đây nhiều lần, Lộ Hàn còn giảng phong độ, Tống Thừa mới khôi hài, khóc lóc lăn lộn, vừa khóc vừa nháo, cái gì cũng làm được, đáng tiếc, hắn gặp chính là lão nương, hắn nháo như thế nào cũng đều không hữu dụng."
Hạ Thanh Lệ nhíu mày, nói thầm: “Da mặt của Tống viện trưởng có chút dày a!"
Hạ Thanh Nghiên tức giận nói: “Đâu chỉ là có chút dày, là rất dày, rất dày, ta thấy cái đầu kia của hắn, cái gì cũng không phát triển, da mặt lại rất phát triển."
Hạ Thanh Lệ: “…"
… …
Trận pháp viện.
“Viện trưởng, tiểu tử Mộ Thần này vào lúcthí nghiệm tư chất xảy ra vấn đề, hắn là bát cấp tư chất." Địch Hàn nói.
“Nghe nói rồi, mấy ngày nay liền không ngừng có người nói cho ta biết Mộ Thầnthế này, Mộ Thần thế kia, Mộ Thần đã làm cái gì, Mộ Thần lại làm thêm cái gì.Tiểu tử này đãchiếm cứ hếtđề tài trong học viện rồi." Hách Đồ tức giận nói.
“Lại nói, Mộ Thần này thật sự rất ưu tú a!" Địch Hàn nói.
“Ưu tú có ích lợi gì, hắn ngay từ đầu là xin vào đan viện, âm kém dương sai lại vào phù viện, bây giờ là người minh văn viện, cùng vớitrận pháp viện chúng ta, một cái lông quan hệ cũng không có." Hách Đồ bất mãn nói.
Địch Hàn ngượng ngùng cười cười.
Hách Đồ bất mãn nghĩ ngợi: Mộ Thần người kia, cái gì cũng tốt, chỉ là ánh mắt lại không tốt, đan thuật, phù thuật, minh văn thuật, như thế nào có thể bằng trận pháp thuật a!
“Kỳ thật, không có quan hệ gì cũng tốt, hai lão nhân của đan viện cùng phù viện kia, bây giờ đã hối hận đến ruột đều xanh." Địch Hàn nói.
Hách Đồ lạnh lùng cười, nói: “Hai lão nhân kia xứng đáng!"
… …
Học viện quán cơm.
“Nguyên lai Mộ Thần là bát cấp tư chất, khó trách tốc độ tu luyện của hắn nhanh như vậy."
“Đúng vậy! Ta đã nói mà, lục cấp tư chất không có khả năng biểu hiện xuất sắc như vậy."
“Hắn đã là cửu tinh võ sư, Trang Du cùng Diệp Thạch mới là ngũ tinhvõ sư."
“Hắn thu được dị hỏa, tu vi tăng trưởng tất nhiên nhanh hơn một chút."
“Học viện thí nghiệm tư chất cư nhiên lại phạm sai lầm, không biết thí nghiệm tư chất của ta có phải cũng phạm sai lầm hay không." Một thiếu nữ nói thầm.
“Có, khẳng định phạm sai lầm, ngươi làm sao có thể là ngũ cấp tư chất, ngươi khẳng định ngay cảtam cấp tư chất cũng chưa tới." Một thiếu nữ khác đùa giỡn.
“Sư tỷ, ngươi khi dễ người ta a!"
Lam Nhược Phong nghe mọi người chung quanh đàm luận, trong lòng một mảnh âm trầm, từ sau khi Mộ Thần hiển lộ ra thiên phú luyện đan, chế phù cùng minh văn, địa phương duy nhất mà Lam Nhược Phong có thể thắng được Mộ Thần, cũng chính là tư chất, nhưng mà hiện tại ngay cả tư chất, Mộ Thần đều lướt qua mình.
Mộ Thần nói, hắn là bởi vì khi thí nghiệm thân thể không ổn định, mới có chuyện thí nghiệm tư chất ra sai lầm.
Lam Nhược Phong cười lạnh một chút, lời này của Mộ Thần, chỉ có thể lừa gạt những học sinh ra ngoài đời chưa lâu, hắn cảm thấy, Mộ Thần nhất định là từ trên người Diệp Thạch đạt được cái đồ vật cải thiện tư chất gì đó, mới có thể đem tư chất tăng lên tới bát cấp.
Tác giả :
Diệp Ức Lạc