Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 66
Chương 66
Bên trong phòng khách phủ Mặc gia thượng tá, không khí ngưng trọng.
Samantha ngồi trên ghế sofa hoa mỹ tinh xảo nhất trong phòng khách, nhìn căn phòng từ sau khi chồng qua đời bà cũng không quay về này. Nếu so sánh tòa phủ đệ này cùng đại trạch của gia tộc Ingrid, quả thực không biết là mộc mạc hơn bao nhiêu lần, thậm chí còn không có lấy một biệt viện lớn. Hiện tại Samantha căn bản đã không nhớ nổi năm đó bà dung loại tâm tình gì để tỉ mỉ bố trí từng cọng cây ngọn cỏ, từng cái bàn từng cái ghế nơi này. Đã không có người đàn ông bà yêu, nơi này, ở trong mắt bà quả thực không đáng một đồng.
“Mẫu thân, ngài gần đây có khoẻ không?" Mặc Vân Thiên đầu tiên đánh vỡ trầm mặc, phụ thân đột nhiên qua đời tạo cho mẫu thân một kích thích rất lớn, hắn ủng hộ mẫu thân về nhà ngoại tu dưỡng giải sầu, chính là lần này trở về, hắn cũng không nhìn thấy sự thoải mái trên người mẫu thân, ngược lại là Vân Hạo lại trở nên rất không bình thường.
Ánh mắt xanh biển của Samantha nhìn về phía Mặc Vân Thiên, đây là đứa con lớn bà yêu thương nhất, nếu như nói tiểu nhi tử Vân Hạo lớn lên giống bà như đúc, vậy Vân Thiên chính là phiên bản của Mặc Hạo Nhiên, nhìn Mặc Vân Thiên, quả thực khiến bà chợt nhớ đến ngày mới gặp Mặc Hạo Nhiên, biểu tình không khỏi nhu hòa xuống, “Ta tốt lắm, tuy rằng phụ thân mất, nhưng huynh trưởng vẫn như cũ rất thương yêu ta, đối ta phi thường tốt."
Mặc Vân Thiên nhìn Samantha khôi phục chút độ ấm cũng nhẹ nhàng thở ra, “Vậy là tốt rồi, có cậu chiếu cố, con rất yên tâm." Đôi mắt màu băng lam cúi đầu nhìn nhìn Mặc Vân Hạo từ khi ngồi xuống liền một mực yên lặng đùa ngón tay của cậu, “Mẫu thân, Vân Hạo em ấy làm sao vậy?"
Samantha khẽ mỉm cười, “Con yên tâm, huynh trưởng nói Vân Hạo khác thường chỉ là tạm thời." Tầm mắt hướng tiểu nhi tử biểu hiện thập phần ngây thơ, “Cụ thể ta cũng không rõ ràng, nhưng Vân Hạo tựa hồ là tiếp nhận chiến lực huấn luyện đề cao cường hóa hạng nhất, huynh trưởng nói đây là một chút di chứng sau khi đạt được sức mạnh, qua vài ngày sẽ tốt hơn, sức mạnh của Vân Hạo con cũng thấy rồi, hiện tại chỉ sợ ngay cả con cũng không phải đối thủ của nó đâu."
Mặc Vân Hạo đã nhận ra tầm mắt của Mặc Vân Thiên, lôi kéo ngón tay Mặc Vân Thiên ngửi ngửi, ngẩng đầu hướng Mặc Vân Thiên lộ ra một nụ cười như trẻ con, “Anh, hương vị em thích nhất." Trên ngón tay Mặc Vân Thiên có mùi thuốc lá nhàn nhạt, là do trường kỳ hút thuốc tạo thành, nhưng hương vị này Mặc Vân Hạo cũng rất thích, thậm chí cực kỳ không muốn rời xa, tuy rằng cậu hiện tại cũng không rõ ràng là vì cái gì.
Mặc Vân Thiên nhíu mày nhìn Mặc Vân Hạo hành động như trẻ con, “Mẫu thân, Vân Hạo rốt cuộc làm sao vậy? Ngài còn biết điều gì đúng không?" Mặc kệ nói như thế nào, đối với người từ nhỏ được hắn coi là em trai duy nhất này, Mặc Vân Thiên vẫn là thập phần yêu thương, tuy rằng về sau Vân Hạo bởi vì bị mẫu thân xúi giục cùng với ghen tị khi phụ thân sủng ái Vân Hi, tính cách trở nên có chút vặn vẹo, nhưng vẫn luôn đối với hắn thập phần ỷ lại, thậm chí có thể nói là Vân Hạo tìm kiếm tình thương của cha từ trên người hắn, mà hắn cũng vẫn luôn dung túng Vân Hạo bốc đồng, chỉ cần không quá khác người, mọi thứ đều chiều theo ý cậu.
“Cụ thể ta cũng không rõ ràng, huynh trưởng chỉ đề cập qua đây là hạng mục kế hoạch cường hóa dị năng võ giả cao tầng liên bang tiến hành rất nhiều năm rồi." Samantha lắc đầu, cố gắng suy tư, “Anh ấy chỉ nói là kế hoạch tuyệt mật, còn giống như có liên quan với người ngoài hành tinh gì đó."
Người ngoài hành tinh?! Mặc Vân Thiên đồng tử phút chốc co rút lại, không dám tin nhìn Samantha, “Mẫu thân, ngài cư nhiên lại đáp ứng để Vân Hạo đi tham gia loại thí nghiệm nguy hiểm này?! Vì cái gì không thương lượng với con!" Mặc kệ có phải có liên hệ với sự kiện hắn nghĩ đến hay không, hắn không tin bằng sự thông minh của Samantha, lại không nghe ra cái này căn bản là thí nghiệm nguy hiểm!
Nhìn Mặc Vân Thiên nghiễm nhiên một biểu tình chỉ trích, Samantha có chút phẫn nộ, “Con cùng phụ thân con đều giống nhau! Luôn nghĩ lựa chọn của ta là sai, ta làm như vậy còn không phải là vì con? Mất đi sự ủng hộ của Hạo Nhiên, con cho là con ở quân bộ còn có thể ngẩng đầu sao? Chúng ta hiện tại chỉ có thể dựa vào duy nhất cũng chỉ có cậu của con, ta là em gái hắn thương yêu nhất, hắn như thế nào có thể hại chúng ta?"
Samantha cao ngạo bưng hồng trà trên bàn lên, nhấp hai cái, giảm bớt vì bị con trai chỉ trích mà có chút thất thố xấu hổ, cho dù là dưới cơn thịnh nộ, giáo dưỡng từ nhỏ cũng khiến cử chỉ của bà thoạt nhìn vẫn đoan trang, tao nhã như cũ, “Huynh trưởng nói kế hoạch này đã nghiên cứu rất nhiều năm, gần đây mới có thành quả rõ ràng, mà võ giả phù hợp điều kiện này, chỉ có thể là dị năng mộc thuộc tính hiếm thấy, có thể trở thành cường hóa võ giả, người khác đều là tranh nhau cơ hội này, chỉ cần Vân Hạo có thể trở thành cao cấp cường hóa võ giả, có nó duy trì cùng cậu con trợ giúp, đừng nói là sĩ quan cấp tá, cho dù là thiếu tướng, bằng tài ba của con cũng không phải là không có khả năng."
Samantha dừng một chút, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía ngoài cửa sổ, “Năm đó ta vì tình yêu buồn cười, từ bỏ thân phận cùng gia tộc, trở thành trò cười trong gia tộc, nhưng ta có được cái gì? Sự bất trung của chồng cùng sự chán ghét mà vứt bỏ, ta hiện tại chỉ có các con, chỉ cần các con có thể đứng đầu, ta xem còn có ai dám chê cười chúng ta." Trong đôi mắt xanh biển xinh đẹp hiện lên một tia không cam lòng cùng ngoan lệ, nàng muốn đem những thứ mất đi tất cả đều tìm trở về, không có chồng, bà còn có con trai, những đứa con vĩ đại là đủ!
Nhìn mẫu thân so với sau khi phụ thân mới vừa qua đời, tâm lý còn muốn không bình thường hơn, ánh mắt màu băng lam tối sầm, Mặc Vân Thiên cần xác nhận một chuyện cuối cùng, “Mẫu thân, sau khi phụ thân qua đời, mẹ con Sophie L’Oreal mất tích, có phải là do người làm hay không?" Tuy rằng trước kia hắn cũng không thừa nhận đứa em trai là Mặc Vân Hi này, thậm chí đối với mẹ con bọn họ cũng rất chán ghét, nhưng chỉ là khinh thường, cũng không nghĩ muốn rat ay loại bỏ.
“Đừng nhắc đến cái tên khiến người ta ghê tởm đó với ta!" Samantha như bị cái gì kích thích, “Là ta làm thì thế nào, ngươi cùng phụ thân của ngươi đều giống nhau! Bị mẹ con bọn họ mê hoặc, hậu viện dưới nền đất, ngươi không phải đã sớm biết? Cư nhiên còn giúp phụ thân ngươi gạt ta! Chẳng lẽ ngươi thực sự động tâm với dã chủng kia? Ta sẽ không cho ngươi có cơ hội phạm phải sai lầm giống như phụ thân ngươi!"
“Nơi kia là sau khi phụ thân mất, con trong lúc vô ý phát hiện, Sophie L’Oreal đã chết, oán hận của ngài sẽ đi theo bà ấy, phụ thân và bà ấy cũng đã chết." Mặc Vân Thiên đứng dậy, mặt không chút thay đổi nhìn Samantha đã có chút triệu chứng của bệnh tâm thần, “Hơn nữa không cần chú ý tới Mặc Vân Hi nữa, chuyện này sẽ khiến Mặc gia gặp phải phiền toái, còn có Vân Hạo, con sẽ không để người dẫn nó đi nữa." Nói xong liền kéo Mặc Vân Hạo vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn, ra khỏi phòng khách.
Mặc Vân Thiên cắn chặt hàm răng, nắm tay Mặc Vân Hạo cũng không dùng dùng nhiều lực đạo, thế nhưng thật là bà ấy làm, mặc dù không rõ tình huống ngay lúc đó lắm, bất quá may mắn Vân Hi không có việc gì, hắn hiện tại thật sự đã bắt đầu có chút lý giải điều phụ thân viết trong nhật kí, “Samantha đối với ông là yêu điên cuồng, chỉ biết tạo thành thương tổn cho mọi người, mà thời gian sống cùng Sophie, cũng là vui vẻ đơn thuần."
Tê ~, một trận đau nhức làm cho Mặc Vân Thiên nhanh chóng rút lại tay đang kéo tay Mặc Vân Hạo, mà Mặc Vân Hạo chính là tò mò nhìn hắn, cậu vừa mới nghĩ rằng anh hai nắm tay cậu là muốn so khí lực với cậu, như thế nào mới hơi hơi dùng lực anh hai lại không muốn chơi với cậu nữa? "Anh, đau lắm hả? Em lần sau sẽ nhẹ nhàng, đừng không để ý tới em."
“Không có việc gì, em chỉ cần nghe lời anh, anh sẽ không không để ý tới em, biết không?" Mặc Vân Thiên có chút đau lòng nhìn Mặc Vân Hạo, “Về sau anh không cho em công kích, em liền không được phép ra tay với bất luận kẻ nào, nhớ kỹ chưa?" Sức mạnh của Vân Hạo rất quỷ dị, này nếu là người bình thường, vừa rồi nó nhẹ nhàng sờ, xương cốt đều đã gãy rụng, trong mấy tháng ngắn ngủn này, Vân Hạo rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?
Mặc Vân Hạo ngoan ngoãn gật gật đầu, cậu thích anh hai nhất, tuy rằng rất nhiều chuyện, rất nhiều trí nhớ đều thập phần hỗn loạn, nhưng vô luận trí nhớ ra sao, cậu đều thích anh trai nhất.
Khi Mặc Vân Hi tỉnh lại, trời đã chuyển sang chiều, kỳ thật cậu là bị đói tỉnh, nếu không phỏng chừng còn có thể ngủ thêm một chút. Ôm bụng đang kêu réo, Mặc Vân Hi ngồi dậy, nhíu mày đánh giá gian phòng ngủ xa lạ này, màu sắc thuần trắng, trừ bỏ giường cùng tủ đơn giản, không có bài trí dư thừa nào, càng giống như là phòng bệnh?
“Vân Hi, em tỉnh?" Lăng Phong bưng cơm trưa tới, đây là phòng bếp nhỏ của Herman cố ý làm vì Vân Hi, “Đói bụng đi, trước ăn một chút."
Nhìn thấy Lăng Phong vào cửa, trái tim đang treo cao của Mặc Vân Hi cuối cùng buông xuống, “Phong, đây là đâu? Em như thế nào lại ngủ?" Cậu nhớ rõ bản thân vốn đang là dựa vào trong lồng ngực Lăng Phong tiến vào biển ý thức nói chuyện phiếm với khoai tây nhỏ, như thế nào lại ngủ mất, hơn nữa không phải hẳn là nên ở nhà của Lăng Phong sao?
Sờ sờ đỉnh đầu mềm mại của Mặc Vân Hi, Lăng Phong cúi người hôn lên trán cậu, “Đây là sở nghiên cứu của Herman đại sư, chúng ta tạm thời ở nơi này, sẽ rất an toàn." Lăng Phong khẽ cười một tiếng, “Bất quá xem bộ dáng hưng phấn của đại sư, đã đến nhìn em rất nhiều lần, phỏng chừng về sau em sẽ bề bộn nhiều việc."
“Ngô, sư phụ?" Mặc Vân Hi đang uống nùng thang ngẩng đầu lên, “Em đây phải nhanh ăn xong chút, rồi đi qua thăm sư phụ, ông ấy nhất định lo lắng lắm." Nhớ thông cáo tới Herman phát ra, Mặc Vân Hi đã cảm thấy rất cảm động.
Lấp đầy bụng, Mặc Vân Hi thay y phục dược sư sơ cấp Blaine chuẩn bị cho cậu, liền cùng Lăng Phong đi đến phòng thí nghiệm của Herman, ông lão này, từ sau khi biết Vân Hi không có việc gì, liền lập tức chui vào phòng thí nghiệm nhiều ngày chưa đi đến, tuyên bố bãi công hoàn toàn chấm dứt.
“Sư phụ! Vân Hi rất nhớ người!" Vào phòng thí nghiệm, Mặc Vân Hi liền bổ nhào tới ôm cánh tay Herman làm nũng, chiêu này đối phó với người già là tốt nhất.
“Ân? Là Vân Hi a, tốt hơn nhiều chưa? Mau để ta nhìn xem!" Herman vội buông biểu đồ năng lượng đang nghiên cứu trong tay, đem Mặc Vân Hi lật qua lật lại nhìn vài vòng, “Ân, còn giống như béo hơn!"
Mặc Vân Hi xấu hổ hắc hắc cười sờ sờ cái bụng, kỳ thật Mặc Vân Thiên chuẩn bị thức ăn còn rất phù hợp khẩu vị của cậu, lại không có chỗ vận động, cũng không có thể đi vào không gian trồng trọt, suốt ngày sống như heo, đương nhiên béo.
“Đại sư, Vân Hi, tôi còn có chút chuyện phải đi xử lý một chút." Nhìn già trẻ hai người nói nói cười cười, Lăng Phong lên tiếng nói, “Vân Hi trước hết kính nhờ ngài."
“Phong, anh muốn đi đâu?" Mặc Vân Hi khẽ cau mặt có chút lo lắng, mới vừa trải qua sự kiện bắt cóc, hơn nữa bên ngoài còn có gia hỏa đáng sợ như vậy, Phong không phải là muốn đi tìm cậu ta đánh nhau đi?
Vuốt tóc Mặc Vân Hi, Lăng Phong ôn nhu nói, “Em yên tâm, anh chỉ là quay về bổn gia một chuyến, chỉ cần sự tình thuận lợi, về sau có thể luôn luôn ở bên cạnh em." Từ một khắc Tề Vũ xuất hiện kia, từ một khắc anh biết có thể mất đi Vân Hi kia, đã hạ quyết tâm, nói với chính mình nếu lần này Vân Hi không có việc gì, anh cho dù buông tha hết thảy cũng sẽ không lại rời khỏi Vân Hi nữa, chỉ có chính anh bảo hộ Vân Hi mới có thể yên tâm.
Nhìn Lăng Phong khó có được biểu tình ôn nhu, Herman tán thưởng gật đầu, chợt nhớ đến lúc trước Lăng Phong nói chuyện với ông, nếu thằng nhóc này thật sự có thể vì Vân Hi làm được đến mức kia, vậy Herman cũng không ngại kéo cậu ta một phen, chỉ cần cậu ta có đầy đủ thực lực.
Ngày đầu đông, còn chưa tới năm giờ chiều, cũng đã bắt đầu mờ tối, tựa như sắc mặt người đàn ông đang ngồi ngay ngắn trong thư phòng Lăng gia đại trạch giờ phút này.
Nam nhân tóc đen được chải chuốt cẩn thận, chòm râu cắt tỉa ngay ngắn, tuy rằng đã quá trung niên, nhưng có một loại hương vị nam nhân thành thục tao nhã cùng ổn trọng khác, y chính là người đứng đầu Lăng thị gia tộc hiện nay, cha Lăng Phong Lăng Hoành. Nhưng lúc này từ trên mặt tuấn mỹ của y chỉ có thể nhìn ra phẫn nộ ẩn nhẫn, tầm mắt sắc bén nhìn chằm chằm trước Lăng Phong bàn giấy.
“Con có biết hành vi lần này của con sẽ tạo ảnh hưởng như thế nào đối với con không? Con từ khi nào lại trở nên không lý trí như vậy?" Lăng Hoành trách cứ răn dạy, Lăng Phong là đứa con độc nhất của y, y đối với đích tử này ôm hy vọng rất lớn, nhưng là nếu nó không đủ xuất sắc, vị trí đương gia Lăng gia sẽ không truyền cho nó.
“Thực xin lỗi, phụ thân, con vi phạm mệnh lệnh gia tộc, nguyện tiếp nhận xử phạt." Lăng Phong cung kính đứng, ở trước mặt phụ thân, so với nói là phụ tử, cảm giác của anh càng giống như đối mặt với cấp trên.
“Trừng phạt là chắc chắn, bất quá hiện tại có một việc trọng yếu hơn." Con của mình, nhiều hay ít thì vẫn muốn giúp một phen, Lăng Hoành từ không gian lấy ra một tập tài liệu để lên trên bàn, “Đây là thiên kim của Tannerd thượng tá, cũng là vị hôn thê của con, có Tannerd thượng tá ủng hộ, đối với con mà nói sẽ vô cùng có ích. Tuy rằng lần này con làm trái mệnh lệnh gia tộc, nhưng mang thi thể Lăng Sâm về từ độc vương hạt cốc, hơn nữa thành tích săn bắn cũng rất tốt, tin tưởng vẫn có cơ hội."
Hơn nữa không biết vì sao, lần này thế nhưng lại là Tannerd thượng tá chủ động hướng Lăng gia kỳ hảo, có ý thông gia, chuyện này đối với Lăng gia mà nói là không thể nào tốt hơn. Bởi vì bốn gia tộc lớn ở toàn bộ liên bang kinh tế cùng lực lượng vũ trang đều thập phần khổng lồ, hơn nữa rắc rối khó gỡ, thậm chí còn có chút ảnh hưởng đến quyết sách chính trị đế quốc, cho nên từ góc độ hoàng thất đế quốc mà lo lắng, không cho phép người của bốn gia tộc lớn tiến vào quân bộ, mà quan hệ thông gia là thủ đoạn trọng yếu nhất để bốn gia tộc lớn lôi kéo lực lượng quân bộ.
Nhưng bình thường quan quân cấp cao của quân bộ đều tự cho mình là cao quý, khinh thường ích lợi cùng kết thân với các thế lực gia tộc, quân bộ đế quốc kết cấu phức tạp, so sánh ra thì kết thành liên minh chính trị với hoàng thất, quý tộc thì càng tốt hơn. Nhưng lần này cũng là người ta chủ động tìm tới cửa, hơn nữa còn chỉ đích danh tán thưởng Lăng Phong trong phần đông con nối dòng của Lăng gia, có thể nói suy xét trên mọi phương diện ích lợi, cuộc hô nhân này đã bị cao tầng gia tộc đính ước, hơn nữa từ thời điểm bắt đầu đính ước, Lăng Phong cơ hồ đã ngồi vững vàng trên ghế gia chủ.
Lăng Phong khẽ cúi đầu, tư liệu trên bàn ngay cả liếc cũng không liếc mắt một cái, “Phụ thân, con không thể đồng ý, con đã chọn được người làm bầu bạn." Anh lần này trở về bổn gia, chính là muốn ngả bài với phụ thân.
Lăng Hoành trợn trừng mắt, “Con có biết mình đang nói cái gì không?! Chỉ cần con đáp ứng, Lăng gia sau này sẽ là của con!"
“Lăng gia con có thể không cần, nhưng có người con nhất định phải bảo hộ." Lăng Phong ngẩng đầu, không sợ nhìn về phía Lăng Hoành, “Phụ thân, con nguyện ý buông tha thân phận người thừa kế của con, bầu bạn con chỉ nhận định một người."
Lăng Hoành nguy hiểm hé mắt, “Ngươi là nói tên nô lệ kia? Chuyện về hắn ta cũng nghe nói, vốn tưởng rằng là một quân cờ ngươi dùng để mê hoặc Lăng Sâm bọn họ, không nghĩ tới ngươi thế nhưng lại động tình." Ngón tay nặng nề mà gõ tài liệu trên bàn, “Ngươi cho là ngươi mất đi sự ủng hộ của Lăng gia, thì có thể bảo hộ hắn sao? Đừng nói phụ thân Mặc Hạo Nhiên đã chết, cho dù còn sống, cũng không có thể đánh đồng với Tannerd thượng tá! Đừng thấy ông ta chỉ là một thượng tá, nhưng ông ta phụ trách sự vụ liên quân của đế quốc và liên bang! Ngươi hiểu không?!"
“Con biết, nhưng con yêu chính là Mặc Vân Hi, không liên quan đến những chuyện đó." Lăng Phong thong dong nói.
“Nói bậy!" Lăng Hoành một phen hất toàn bộ những thứ trên bàn xuống đất, đã thật lâu không ai dám ngang nhiên làm trái lời hắn như vậy, “Việc này đã định rồi, nếu ngươi không tiếp thụ, đừng nói thân phận người thừa kế, cho dù là tính mạng thì ngươi cùng Mặc Vân Hi kia cũng khó bảo! Đối với người vô dụng với Lăng gia, ta sẽ không ra mặt che chở, cho dù ngươi là con ta cũng giống nhau!"
Điểm ấy Lăng Phong đã sớm nghĩ tới, bình tĩnh nói, “Phụ thân, quan hệ thông gia đối với gia tộc đơn giản là muốn mượn sức quân đội, nhưng cùng với dựa vào người khác, còn không bằng dựa vào bản thân chúng ta, không phải sao?"
Lăng Hoành không nói gì, nhưng đầu mi hơi nhíu chúng tỏ đối với lời Lăng Phong nói hắn vẫn nghe vào.
“Phụ thân, nếu con có thể tiến vào quân bộ, có phải hay không cũng coi như là hữu dụng với Lăng gia?" Lăng Phong cúi người nhặt lên tư liệu rơi trên đất, chỉnh tề đặt trên bàn Lăng Hoành, “Chẳng lẽ phụ thân không tin thực lực của con?"
Lăng Hoành nhìn Lăng Phong ung dung, thấy bộ dáng Lăng Phong cũng không như là đang nói giỡn, hơn nữa đứa con trai này của hắn xuất sắc thế nào hắn so với bất cứ ai khác đều rõ ràng hơn, nhưng là, “Ngươi cho là có thực lực là được sao? Hoàng thất đế quốc vẫn luôn giống như đề phòng cướp mà đề phòng chúng ta nhúng chàm quân bộ!"
“Nếu có Herman đại sư đề cử, chuyện này không phải không thể, hơn nữa…" Lăng Phong thật lòng nhìn về phía phụ thân, “Con đã lấy được tín nhiệm của một vị thành viên hoàng thất, chỉ cần phụ thân có thể đáp ứng bảo hộ con cùng Vân Hi, con nhất định có thể đứng vững trong quân bộ."
“Thành viên hoàng thất?" Lăng Hoành có chút ngoài ý muốn nhìn Lăng Phong, trong vòng luẩn quẩn này Lăng Phong lại có thể tiếp xúc với thành viên hoàng thất sao? Hơn nữa tuy rằng trước đó vài ngày thịnh truyền Herman đại sư thu tiểu đồ đệ gọi là Mặc Vân Hi, nhưng tính tình đại sư bọn họ đã lĩnh giáo qua, ba đệ tử của đại sư trước đó cũng không thể ở trên người đại sư có được ưu đãi gì, sẽ sủng ái Mặc Vân Hi đến mức này sao?
“Thực xin lỗi, phụ thân, cho dù là ngài, con cũng không có thể tiết lộ thân phận của vị kia, cho nên mong ngài tin tưởng con." Lăng Phong lúc trước đã nói với Herman cùng Blaine, chỉ cần anh có thể buông tha cho thân phận người thừa kế, thuyết phục phụ thân tiến vào quân bộ, Lăng gia sẽ thấy không có cách nào để giữ bọn họ, hơn nữa mục đích của anh cũng chỉ có một cái, chính là bảo hộ Vân Hi.
Lăng Hoành đơn giản suy nghĩ một chút, gật gật đầu, “Nếu thật sự là như vậy, có thể được Herman đại sư trợ giúp cùng với sự ủng hộ của hoàng thất, hơn nữa dựa vào tài năng của con mà có thể đứng vững ở quân bộ, Lăng gia tự nhiên sẽ trở thành hậu thuẫn của con, về phần hôn ước… Là chuyện hội nghị gia tộc đã định ra, chúng ta sẽ thương nghị lại để chọn người."
“Kia phụ thân, con cáo từ trước, mấy ngày nay con sẽ cùng Vân Hi ở trong sở nghiên cứu của Herman tại quân bộ." Lăng Phong cung kính nghiêng người ra khỏi thư phòng của Lăng Hoành, Lăng Hoành chính là thật sâu nhìn anh một cái, khoát tay áo.
Sự tình đến lúc này, hết thảy đều giống như Lăng Phong nghĩ, chỉ cần buông tha quyền kế thừa, cũng thành công đứng vững trong quân bộ, Lăng gia sẽ không có lý do gì để khó xử Vân Hi, thậm chí còn có thể đem hết toàn lực bảo hộ bọn họ thâm nhập quân bộ, mà người thừa kế vị trí đương gia Lăng gia, nếu anh không đoán sai, hẳn chính là Lăng Tiêu, vì lợi ích của gia tộc, tên kia cũng sẽ không động bọn họ.
Bên trong phòng khách phủ Mặc gia thượng tá, không khí ngưng trọng.
Samantha ngồi trên ghế sofa hoa mỹ tinh xảo nhất trong phòng khách, nhìn căn phòng từ sau khi chồng qua đời bà cũng không quay về này. Nếu so sánh tòa phủ đệ này cùng đại trạch của gia tộc Ingrid, quả thực không biết là mộc mạc hơn bao nhiêu lần, thậm chí còn không có lấy một biệt viện lớn. Hiện tại Samantha căn bản đã không nhớ nổi năm đó bà dung loại tâm tình gì để tỉ mỉ bố trí từng cọng cây ngọn cỏ, từng cái bàn từng cái ghế nơi này. Đã không có người đàn ông bà yêu, nơi này, ở trong mắt bà quả thực không đáng một đồng.
“Mẫu thân, ngài gần đây có khoẻ không?" Mặc Vân Thiên đầu tiên đánh vỡ trầm mặc, phụ thân đột nhiên qua đời tạo cho mẫu thân một kích thích rất lớn, hắn ủng hộ mẫu thân về nhà ngoại tu dưỡng giải sầu, chính là lần này trở về, hắn cũng không nhìn thấy sự thoải mái trên người mẫu thân, ngược lại là Vân Hạo lại trở nên rất không bình thường.
Ánh mắt xanh biển của Samantha nhìn về phía Mặc Vân Thiên, đây là đứa con lớn bà yêu thương nhất, nếu như nói tiểu nhi tử Vân Hạo lớn lên giống bà như đúc, vậy Vân Thiên chính là phiên bản của Mặc Hạo Nhiên, nhìn Mặc Vân Thiên, quả thực khiến bà chợt nhớ đến ngày mới gặp Mặc Hạo Nhiên, biểu tình không khỏi nhu hòa xuống, “Ta tốt lắm, tuy rằng phụ thân mất, nhưng huynh trưởng vẫn như cũ rất thương yêu ta, đối ta phi thường tốt."
Mặc Vân Thiên nhìn Samantha khôi phục chút độ ấm cũng nhẹ nhàng thở ra, “Vậy là tốt rồi, có cậu chiếu cố, con rất yên tâm." Đôi mắt màu băng lam cúi đầu nhìn nhìn Mặc Vân Hạo từ khi ngồi xuống liền một mực yên lặng đùa ngón tay của cậu, “Mẫu thân, Vân Hạo em ấy làm sao vậy?"
Samantha khẽ mỉm cười, “Con yên tâm, huynh trưởng nói Vân Hạo khác thường chỉ là tạm thời." Tầm mắt hướng tiểu nhi tử biểu hiện thập phần ngây thơ, “Cụ thể ta cũng không rõ ràng, nhưng Vân Hạo tựa hồ là tiếp nhận chiến lực huấn luyện đề cao cường hóa hạng nhất, huynh trưởng nói đây là một chút di chứng sau khi đạt được sức mạnh, qua vài ngày sẽ tốt hơn, sức mạnh của Vân Hạo con cũng thấy rồi, hiện tại chỉ sợ ngay cả con cũng không phải đối thủ của nó đâu."
Mặc Vân Hạo đã nhận ra tầm mắt của Mặc Vân Thiên, lôi kéo ngón tay Mặc Vân Thiên ngửi ngửi, ngẩng đầu hướng Mặc Vân Thiên lộ ra một nụ cười như trẻ con, “Anh, hương vị em thích nhất." Trên ngón tay Mặc Vân Thiên có mùi thuốc lá nhàn nhạt, là do trường kỳ hút thuốc tạo thành, nhưng hương vị này Mặc Vân Hạo cũng rất thích, thậm chí cực kỳ không muốn rời xa, tuy rằng cậu hiện tại cũng không rõ ràng là vì cái gì.
Mặc Vân Thiên nhíu mày nhìn Mặc Vân Hạo hành động như trẻ con, “Mẫu thân, Vân Hạo rốt cuộc làm sao vậy? Ngài còn biết điều gì đúng không?" Mặc kệ nói như thế nào, đối với người từ nhỏ được hắn coi là em trai duy nhất này, Mặc Vân Thiên vẫn là thập phần yêu thương, tuy rằng về sau Vân Hạo bởi vì bị mẫu thân xúi giục cùng với ghen tị khi phụ thân sủng ái Vân Hi, tính cách trở nên có chút vặn vẹo, nhưng vẫn luôn đối với hắn thập phần ỷ lại, thậm chí có thể nói là Vân Hạo tìm kiếm tình thương của cha từ trên người hắn, mà hắn cũng vẫn luôn dung túng Vân Hạo bốc đồng, chỉ cần không quá khác người, mọi thứ đều chiều theo ý cậu.
“Cụ thể ta cũng không rõ ràng, huynh trưởng chỉ đề cập qua đây là hạng mục kế hoạch cường hóa dị năng võ giả cao tầng liên bang tiến hành rất nhiều năm rồi." Samantha lắc đầu, cố gắng suy tư, “Anh ấy chỉ nói là kế hoạch tuyệt mật, còn giống như có liên quan với người ngoài hành tinh gì đó."
Người ngoài hành tinh?! Mặc Vân Thiên đồng tử phút chốc co rút lại, không dám tin nhìn Samantha, “Mẫu thân, ngài cư nhiên lại đáp ứng để Vân Hạo đi tham gia loại thí nghiệm nguy hiểm này?! Vì cái gì không thương lượng với con!" Mặc kệ có phải có liên hệ với sự kiện hắn nghĩ đến hay không, hắn không tin bằng sự thông minh của Samantha, lại không nghe ra cái này căn bản là thí nghiệm nguy hiểm!
Nhìn Mặc Vân Thiên nghiễm nhiên một biểu tình chỉ trích, Samantha có chút phẫn nộ, “Con cùng phụ thân con đều giống nhau! Luôn nghĩ lựa chọn của ta là sai, ta làm như vậy còn không phải là vì con? Mất đi sự ủng hộ của Hạo Nhiên, con cho là con ở quân bộ còn có thể ngẩng đầu sao? Chúng ta hiện tại chỉ có thể dựa vào duy nhất cũng chỉ có cậu của con, ta là em gái hắn thương yêu nhất, hắn như thế nào có thể hại chúng ta?"
Samantha cao ngạo bưng hồng trà trên bàn lên, nhấp hai cái, giảm bớt vì bị con trai chỉ trích mà có chút thất thố xấu hổ, cho dù là dưới cơn thịnh nộ, giáo dưỡng từ nhỏ cũng khiến cử chỉ của bà thoạt nhìn vẫn đoan trang, tao nhã như cũ, “Huynh trưởng nói kế hoạch này đã nghiên cứu rất nhiều năm, gần đây mới có thành quả rõ ràng, mà võ giả phù hợp điều kiện này, chỉ có thể là dị năng mộc thuộc tính hiếm thấy, có thể trở thành cường hóa võ giả, người khác đều là tranh nhau cơ hội này, chỉ cần Vân Hạo có thể trở thành cao cấp cường hóa võ giả, có nó duy trì cùng cậu con trợ giúp, đừng nói là sĩ quan cấp tá, cho dù là thiếu tướng, bằng tài ba của con cũng không phải là không có khả năng."
Samantha dừng một chút, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía ngoài cửa sổ, “Năm đó ta vì tình yêu buồn cười, từ bỏ thân phận cùng gia tộc, trở thành trò cười trong gia tộc, nhưng ta có được cái gì? Sự bất trung của chồng cùng sự chán ghét mà vứt bỏ, ta hiện tại chỉ có các con, chỉ cần các con có thể đứng đầu, ta xem còn có ai dám chê cười chúng ta." Trong đôi mắt xanh biển xinh đẹp hiện lên một tia không cam lòng cùng ngoan lệ, nàng muốn đem những thứ mất đi tất cả đều tìm trở về, không có chồng, bà còn có con trai, những đứa con vĩ đại là đủ!
Nhìn mẫu thân so với sau khi phụ thân mới vừa qua đời, tâm lý còn muốn không bình thường hơn, ánh mắt màu băng lam tối sầm, Mặc Vân Thiên cần xác nhận một chuyện cuối cùng, “Mẫu thân, sau khi phụ thân qua đời, mẹ con Sophie L’Oreal mất tích, có phải là do người làm hay không?" Tuy rằng trước kia hắn cũng không thừa nhận đứa em trai là Mặc Vân Hi này, thậm chí đối với mẹ con bọn họ cũng rất chán ghét, nhưng chỉ là khinh thường, cũng không nghĩ muốn rat ay loại bỏ.
“Đừng nhắc đến cái tên khiến người ta ghê tởm đó với ta!" Samantha như bị cái gì kích thích, “Là ta làm thì thế nào, ngươi cùng phụ thân của ngươi đều giống nhau! Bị mẹ con bọn họ mê hoặc, hậu viện dưới nền đất, ngươi không phải đã sớm biết? Cư nhiên còn giúp phụ thân ngươi gạt ta! Chẳng lẽ ngươi thực sự động tâm với dã chủng kia? Ta sẽ không cho ngươi có cơ hội phạm phải sai lầm giống như phụ thân ngươi!"
“Nơi kia là sau khi phụ thân mất, con trong lúc vô ý phát hiện, Sophie L’Oreal đã chết, oán hận của ngài sẽ đi theo bà ấy, phụ thân và bà ấy cũng đã chết." Mặc Vân Thiên đứng dậy, mặt không chút thay đổi nhìn Samantha đã có chút triệu chứng của bệnh tâm thần, “Hơn nữa không cần chú ý tới Mặc Vân Hi nữa, chuyện này sẽ khiến Mặc gia gặp phải phiền toái, còn có Vân Hạo, con sẽ không để người dẫn nó đi nữa." Nói xong liền kéo Mặc Vân Hạo vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn, ra khỏi phòng khách.
Mặc Vân Thiên cắn chặt hàm răng, nắm tay Mặc Vân Hạo cũng không dùng dùng nhiều lực đạo, thế nhưng thật là bà ấy làm, mặc dù không rõ tình huống ngay lúc đó lắm, bất quá may mắn Vân Hi không có việc gì, hắn hiện tại thật sự đã bắt đầu có chút lý giải điều phụ thân viết trong nhật kí, “Samantha đối với ông là yêu điên cuồng, chỉ biết tạo thành thương tổn cho mọi người, mà thời gian sống cùng Sophie, cũng là vui vẻ đơn thuần."
Tê ~, một trận đau nhức làm cho Mặc Vân Thiên nhanh chóng rút lại tay đang kéo tay Mặc Vân Hạo, mà Mặc Vân Hạo chính là tò mò nhìn hắn, cậu vừa mới nghĩ rằng anh hai nắm tay cậu là muốn so khí lực với cậu, như thế nào mới hơi hơi dùng lực anh hai lại không muốn chơi với cậu nữa? "Anh, đau lắm hả? Em lần sau sẽ nhẹ nhàng, đừng không để ý tới em."
“Không có việc gì, em chỉ cần nghe lời anh, anh sẽ không không để ý tới em, biết không?" Mặc Vân Thiên có chút đau lòng nhìn Mặc Vân Hạo, “Về sau anh không cho em công kích, em liền không được phép ra tay với bất luận kẻ nào, nhớ kỹ chưa?" Sức mạnh của Vân Hạo rất quỷ dị, này nếu là người bình thường, vừa rồi nó nhẹ nhàng sờ, xương cốt đều đã gãy rụng, trong mấy tháng ngắn ngủn này, Vân Hạo rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?
Mặc Vân Hạo ngoan ngoãn gật gật đầu, cậu thích anh hai nhất, tuy rằng rất nhiều chuyện, rất nhiều trí nhớ đều thập phần hỗn loạn, nhưng vô luận trí nhớ ra sao, cậu đều thích anh trai nhất.
Khi Mặc Vân Hi tỉnh lại, trời đã chuyển sang chiều, kỳ thật cậu là bị đói tỉnh, nếu không phỏng chừng còn có thể ngủ thêm một chút. Ôm bụng đang kêu réo, Mặc Vân Hi ngồi dậy, nhíu mày đánh giá gian phòng ngủ xa lạ này, màu sắc thuần trắng, trừ bỏ giường cùng tủ đơn giản, không có bài trí dư thừa nào, càng giống như là phòng bệnh?
“Vân Hi, em tỉnh?" Lăng Phong bưng cơm trưa tới, đây là phòng bếp nhỏ của Herman cố ý làm vì Vân Hi, “Đói bụng đi, trước ăn một chút."
Nhìn thấy Lăng Phong vào cửa, trái tim đang treo cao của Mặc Vân Hi cuối cùng buông xuống, “Phong, đây là đâu? Em như thế nào lại ngủ?" Cậu nhớ rõ bản thân vốn đang là dựa vào trong lồng ngực Lăng Phong tiến vào biển ý thức nói chuyện phiếm với khoai tây nhỏ, như thế nào lại ngủ mất, hơn nữa không phải hẳn là nên ở nhà của Lăng Phong sao?
Sờ sờ đỉnh đầu mềm mại của Mặc Vân Hi, Lăng Phong cúi người hôn lên trán cậu, “Đây là sở nghiên cứu của Herman đại sư, chúng ta tạm thời ở nơi này, sẽ rất an toàn." Lăng Phong khẽ cười một tiếng, “Bất quá xem bộ dáng hưng phấn của đại sư, đã đến nhìn em rất nhiều lần, phỏng chừng về sau em sẽ bề bộn nhiều việc."
“Ngô, sư phụ?" Mặc Vân Hi đang uống nùng thang ngẩng đầu lên, “Em đây phải nhanh ăn xong chút, rồi đi qua thăm sư phụ, ông ấy nhất định lo lắng lắm." Nhớ thông cáo tới Herman phát ra, Mặc Vân Hi đã cảm thấy rất cảm động.
Lấp đầy bụng, Mặc Vân Hi thay y phục dược sư sơ cấp Blaine chuẩn bị cho cậu, liền cùng Lăng Phong đi đến phòng thí nghiệm của Herman, ông lão này, từ sau khi biết Vân Hi không có việc gì, liền lập tức chui vào phòng thí nghiệm nhiều ngày chưa đi đến, tuyên bố bãi công hoàn toàn chấm dứt.
“Sư phụ! Vân Hi rất nhớ người!" Vào phòng thí nghiệm, Mặc Vân Hi liền bổ nhào tới ôm cánh tay Herman làm nũng, chiêu này đối phó với người già là tốt nhất.
“Ân? Là Vân Hi a, tốt hơn nhiều chưa? Mau để ta nhìn xem!" Herman vội buông biểu đồ năng lượng đang nghiên cứu trong tay, đem Mặc Vân Hi lật qua lật lại nhìn vài vòng, “Ân, còn giống như béo hơn!"
Mặc Vân Hi xấu hổ hắc hắc cười sờ sờ cái bụng, kỳ thật Mặc Vân Thiên chuẩn bị thức ăn còn rất phù hợp khẩu vị của cậu, lại không có chỗ vận động, cũng không có thể đi vào không gian trồng trọt, suốt ngày sống như heo, đương nhiên béo.
“Đại sư, Vân Hi, tôi còn có chút chuyện phải đi xử lý một chút." Nhìn già trẻ hai người nói nói cười cười, Lăng Phong lên tiếng nói, “Vân Hi trước hết kính nhờ ngài."
“Phong, anh muốn đi đâu?" Mặc Vân Hi khẽ cau mặt có chút lo lắng, mới vừa trải qua sự kiện bắt cóc, hơn nữa bên ngoài còn có gia hỏa đáng sợ như vậy, Phong không phải là muốn đi tìm cậu ta đánh nhau đi?
Vuốt tóc Mặc Vân Hi, Lăng Phong ôn nhu nói, “Em yên tâm, anh chỉ là quay về bổn gia một chuyến, chỉ cần sự tình thuận lợi, về sau có thể luôn luôn ở bên cạnh em." Từ một khắc Tề Vũ xuất hiện kia, từ một khắc anh biết có thể mất đi Vân Hi kia, đã hạ quyết tâm, nói với chính mình nếu lần này Vân Hi không có việc gì, anh cho dù buông tha hết thảy cũng sẽ không lại rời khỏi Vân Hi nữa, chỉ có chính anh bảo hộ Vân Hi mới có thể yên tâm.
Nhìn Lăng Phong khó có được biểu tình ôn nhu, Herman tán thưởng gật đầu, chợt nhớ đến lúc trước Lăng Phong nói chuyện với ông, nếu thằng nhóc này thật sự có thể vì Vân Hi làm được đến mức kia, vậy Herman cũng không ngại kéo cậu ta một phen, chỉ cần cậu ta có đầy đủ thực lực.
Ngày đầu đông, còn chưa tới năm giờ chiều, cũng đã bắt đầu mờ tối, tựa như sắc mặt người đàn ông đang ngồi ngay ngắn trong thư phòng Lăng gia đại trạch giờ phút này.
Nam nhân tóc đen được chải chuốt cẩn thận, chòm râu cắt tỉa ngay ngắn, tuy rằng đã quá trung niên, nhưng có một loại hương vị nam nhân thành thục tao nhã cùng ổn trọng khác, y chính là người đứng đầu Lăng thị gia tộc hiện nay, cha Lăng Phong Lăng Hoành. Nhưng lúc này từ trên mặt tuấn mỹ của y chỉ có thể nhìn ra phẫn nộ ẩn nhẫn, tầm mắt sắc bén nhìn chằm chằm trước Lăng Phong bàn giấy.
“Con có biết hành vi lần này của con sẽ tạo ảnh hưởng như thế nào đối với con không? Con từ khi nào lại trở nên không lý trí như vậy?" Lăng Hoành trách cứ răn dạy, Lăng Phong là đứa con độc nhất của y, y đối với đích tử này ôm hy vọng rất lớn, nhưng là nếu nó không đủ xuất sắc, vị trí đương gia Lăng gia sẽ không truyền cho nó.
“Thực xin lỗi, phụ thân, con vi phạm mệnh lệnh gia tộc, nguyện tiếp nhận xử phạt." Lăng Phong cung kính đứng, ở trước mặt phụ thân, so với nói là phụ tử, cảm giác của anh càng giống như đối mặt với cấp trên.
“Trừng phạt là chắc chắn, bất quá hiện tại có một việc trọng yếu hơn." Con của mình, nhiều hay ít thì vẫn muốn giúp một phen, Lăng Hoành từ không gian lấy ra một tập tài liệu để lên trên bàn, “Đây là thiên kim của Tannerd thượng tá, cũng là vị hôn thê của con, có Tannerd thượng tá ủng hộ, đối với con mà nói sẽ vô cùng có ích. Tuy rằng lần này con làm trái mệnh lệnh gia tộc, nhưng mang thi thể Lăng Sâm về từ độc vương hạt cốc, hơn nữa thành tích săn bắn cũng rất tốt, tin tưởng vẫn có cơ hội."
Hơn nữa không biết vì sao, lần này thế nhưng lại là Tannerd thượng tá chủ động hướng Lăng gia kỳ hảo, có ý thông gia, chuyện này đối với Lăng gia mà nói là không thể nào tốt hơn. Bởi vì bốn gia tộc lớn ở toàn bộ liên bang kinh tế cùng lực lượng vũ trang đều thập phần khổng lồ, hơn nữa rắc rối khó gỡ, thậm chí còn có chút ảnh hưởng đến quyết sách chính trị đế quốc, cho nên từ góc độ hoàng thất đế quốc mà lo lắng, không cho phép người của bốn gia tộc lớn tiến vào quân bộ, mà quan hệ thông gia là thủ đoạn trọng yếu nhất để bốn gia tộc lớn lôi kéo lực lượng quân bộ.
Nhưng bình thường quan quân cấp cao của quân bộ đều tự cho mình là cao quý, khinh thường ích lợi cùng kết thân với các thế lực gia tộc, quân bộ đế quốc kết cấu phức tạp, so sánh ra thì kết thành liên minh chính trị với hoàng thất, quý tộc thì càng tốt hơn. Nhưng lần này cũng là người ta chủ động tìm tới cửa, hơn nữa còn chỉ đích danh tán thưởng Lăng Phong trong phần đông con nối dòng của Lăng gia, có thể nói suy xét trên mọi phương diện ích lợi, cuộc hô nhân này đã bị cao tầng gia tộc đính ước, hơn nữa từ thời điểm bắt đầu đính ước, Lăng Phong cơ hồ đã ngồi vững vàng trên ghế gia chủ.
Lăng Phong khẽ cúi đầu, tư liệu trên bàn ngay cả liếc cũng không liếc mắt một cái, “Phụ thân, con không thể đồng ý, con đã chọn được người làm bầu bạn." Anh lần này trở về bổn gia, chính là muốn ngả bài với phụ thân.
Lăng Hoành trợn trừng mắt, “Con có biết mình đang nói cái gì không?! Chỉ cần con đáp ứng, Lăng gia sau này sẽ là của con!"
“Lăng gia con có thể không cần, nhưng có người con nhất định phải bảo hộ." Lăng Phong ngẩng đầu, không sợ nhìn về phía Lăng Hoành, “Phụ thân, con nguyện ý buông tha thân phận người thừa kế của con, bầu bạn con chỉ nhận định một người."
Lăng Hoành nguy hiểm hé mắt, “Ngươi là nói tên nô lệ kia? Chuyện về hắn ta cũng nghe nói, vốn tưởng rằng là một quân cờ ngươi dùng để mê hoặc Lăng Sâm bọn họ, không nghĩ tới ngươi thế nhưng lại động tình." Ngón tay nặng nề mà gõ tài liệu trên bàn, “Ngươi cho là ngươi mất đi sự ủng hộ của Lăng gia, thì có thể bảo hộ hắn sao? Đừng nói phụ thân Mặc Hạo Nhiên đã chết, cho dù còn sống, cũng không có thể đánh đồng với Tannerd thượng tá! Đừng thấy ông ta chỉ là một thượng tá, nhưng ông ta phụ trách sự vụ liên quân của đế quốc và liên bang! Ngươi hiểu không?!"
“Con biết, nhưng con yêu chính là Mặc Vân Hi, không liên quan đến những chuyện đó." Lăng Phong thong dong nói.
“Nói bậy!" Lăng Hoành một phen hất toàn bộ những thứ trên bàn xuống đất, đã thật lâu không ai dám ngang nhiên làm trái lời hắn như vậy, “Việc này đã định rồi, nếu ngươi không tiếp thụ, đừng nói thân phận người thừa kế, cho dù là tính mạng thì ngươi cùng Mặc Vân Hi kia cũng khó bảo! Đối với người vô dụng với Lăng gia, ta sẽ không ra mặt che chở, cho dù ngươi là con ta cũng giống nhau!"
Điểm ấy Lăng Phong đã sớm nghĩ tới, bình tĩnh nói, “Phụ thân, quan hệ thông gia đối với gia tộc đơn giản là muốn mượn sức quân đội, nhưng cùng với dựa vào người khác, còn không bằng dựa vào bản thân chúng ta, không phải sao?"
Lăng Hoành không nói gì, nhưng đầu mi hơi nhíu chúng tỏ đối với lời Lăng Phong nói hắn vẫn nghe vào.
“Phụ thân, nếu con có thể tiến vào quân bộ, có phải hay không cũng coi như là hữu dụng với Lăng gia?" Lăng Phong cúi người nhặt lên tư liệu rơi trên đất, chỉnh tề đặt trên bàn Lăng Hoành, “Chẳng lẽ phụ thân không tin thực lực của con?"
Lăng Hoành nhìn Lăng Phong ung dung, thấy bộ dáng Lăng Phong cũng không như là đang nói giỡn, hơn nữa đứa con trai này của hắn xuất sắc thế nào hắn so với bất cứ ai khác đều rõ ràng hơn, nhưng là, “Ngươi cho là có thực lực là được sao? Hoàng thất đế quốc vẫn luôn giống như đề phòng cướp mà đề phòng chúng ta nhúng chàm quân bộ!"
“Nếu có Herman đại sư đề cử, chuyện này không phải không thể, hơn nữa…" Lăng Phong thật lòng nhìn về phía phụ thân, “Con đã lấy được tín nhiệm của một vị thành viên hoàng thất, chỉ cần phụ thân có thể đáp ứng bảo hộ con cùng Vân Hi, con nhất định có thể đứng vững trong quân bộ."
“Thành viên hoàng thất?" Lăng Hoành có chút ngoài ý muốn nhìn Lăng Phong, trong vòng luẩn quẩn này Lăng Phong lại có thể tiếp xúc với thành viên hoàng thất sao? Hơn nữa tuy rằng trước đó vài ngày thịnh truyền Herman đại sư thu tiểu đồ đệ gọi là Mặc Vân Hi, nhưng tính tình đại sư bọn họ đã lĩnh giáo qua, ba đệ tử của đại sư trước đó cũng không thể ở trên người đại sư có được ưu đãi gì, sẽ sủng ái Mặc Vân Hi đến mức này sao?
“Thực xin lỗi, phụ thân, cho dù là ngài, con cũng không có thể tiết lộ thân phận của vị kia, cho nên mong ngài tin tưởng con." Lăng Phong lúc trước đã nói với Herman cùng Blaine, chỉ cần anh có thể buông tha cho thân phận người thừa kế, thuyết phục phụ thân tiến vào quân bộ, Lăng gia sẽ thấy không có cách nào để giữ bọn họ, hơn nữa mục đích của anh cũng chỉ có một cái, chính là bảo hộ Vân Hi.
Lăng Hoành đơn giản suy nghĩ một chút, gật gật đầu, “Nếu thật sự là như vậy, có thể được Herman đại sư trợ giúp cùng với sự ủng hộ của hoàng thất, hơn nữa dựa vào tài năng của con mà có thể đứng vững ở quân bộ, Lăng gia tự nhiên sẽ trở thành hậu thuẫn của con, về phần hôn ước… Là chuyện hội nghị gia tộc đã định ra, chúng ta sẽ thương nghị lại để chọn người."
“Kia phụ thân, con cáo từ trước, mấy ngày nay con sẽ cùng Vân Hi ở trong sở nghiên cứu của Herman tại quân bộ." Lăng Phong cung kính nghiêng người ra khỏi thư phòng của Lăng Hoành, Lăng Hoành chính là thật sâu nhìn anh một cái, khoát tay áo.
Sự tình đến lúc này, hết thảy đều giống như Lăng Phong nghĩ, chỉ cần buông tha quyền kế thừa, cũng thành công đứng vững trong quân bộ, Lăng gia sẽ không có lý do gì để khó xử Vân Hi, thậm chí còn có thể đem hết toàn lực bảo hộ bọn họ thâm nhập quân bộ, mà người thừa kế vị trí đương gia Lăng gia, nếu anh không đoán sai, hẳn chính là Lăng Tiêu, vì lợi ích của gia tộc, tên kia cũng sẽ không động bọn họ.
Tác giả :
Hạ Nhất Dạ