Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 49
Chương 49
Thứ hai, học viện Saint Ovendo khoa dược học năm nhất ban D.
Thấy Mặc Vân Hi phờ phạc đi vào cửa phòng học, Harvey liền đi tới, “Vân Hi, thế nào, chuyện đó cậu nói sao với Lăng Phong?"
Mặc Vân Hi lắc lắc đầu, “Không, không biết nói như thế nào."
“Ai, không có việc gì, không phải mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm thôi sao." Harvey biết Mặc Vân Hi đáp ứng việc này cũng là vì xưởng dược nhà bọn họ, liền trượng nghĩa vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Yên tâm, giữa trưa anh em đi cùng cậu."
Mặc Vân Hi suy nghĩ, nhiều người cũng không xấu hổ như vậy, liền gật gật đầu. Các tiết học từ đó cho tới trưa Mặc Vân Hi đều không tập trung nghe được, nghĩ nếu Lăng Phong không thích, khẳng định sẽ phát giận, mà nếu Lăng Phong thật sự thích…
“Vân Hi, cô gái kia xinh đẹp sao?" Thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng hỏi.
“Được thông qua đi." Mặc Vân Hi theo bản năng gật đầu, sau đó vừa lại cảm thấy không thích hợp, mạnh ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú của Blaine phóng đại ngay phía trên cậu, “Ngạch, giáo sư…"
Cả lớp cười vang, Blaine cười đến cực kỳ ôn nhu, “Xem ra Vân Hi cũng tới tuổi luyến ái rồi, muốn thầy trợ giúp không? Tương tư đơn phương cũng không tốt."
“Không, không cần, không cần!" Nhìn Blaine thế này, Mặc Vân Hi đã cảm thấy sau lưng ứa ra khí lạnh, “Thực xin lỗi, giáo sư, em sẽ chăm chú nghe giảng bài."
“Ân, tốt lắm, sau khi tan học thì tìm tôi, tôi giúp em làm hướng dẫn về thời kỳ tuổi dậy thì." Blaine cười nói.
“Ngạch, không cần, giáo sư, giữa trưa em hẹn bạn không thể đến muộn." Mặc Vân Hi kiên trì nói.
Blaine nghe vậy, chọn mi tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu, “Nga? Thật sự?"
“Báo cáo giáo sư, là thật, chúng em cùng nhau hẹn một người rất trọng yếu." Mập mạp Harvey trượng nghĩa đứng ra.
Blaine sửa sang lại y phục dược sư màu trắng, cười tủm tỉm giống như tiểu mập mạp, bàn tay khớp xương cân xứng hướng Harvey, tiểu mập mạp sợ tới mức nhắm hai mắt lại, “Báo cáo giáo sư, em nói chính là thật sự!"
“Ân, tốt lắm, thầy tin tưởng em." Ngón tay nhéo nhéo thịt đô đô trên mặt mập mạp, a xúc cảm thật không tồi, “Kia Mặc đồng học, xin mời em buổi chiều sau khi tan học đến chỗ cũ tìm thầy, tốt lắm, tiếp tục học." Lúc gần đi, Blaine còn có thâm ý khác liếc mắt nhìn mập mạp một cái, cậu sợ tới mức giật mình một cái.
Blaine quen nếp, toàn bộ chương trình học đều là ấn định theo thời gian giảng, nếu trung gian xảy ra chuyện gì, tỷ như giống hôm nay, như vậy cả lớp đều phải tan học muộn, thẳng đến khi nào nói xong mới thôi.
Cho nên chờ đến thời điểm ban Mặc Vân Hi tan học, Emily đã có chút không kiên nhẫn chờ ở cửa phòng từ sớm.
Hoa khôi của năm nhất ban A hôm nay cư nhiên đứng ở cửa phòng học, này gây ra xôn xao không nhỏ, một số nam sinh lá gan lớn, thậm chí còn chủ động đến gần, nhưng cuối cùng tất cả đều mặt xám mày tro trở về, không có biện pháp, cô gái này không chỉ có xinh đẹp đáng yêu, bối cảnh của người ta cũng lợi hại, bọn họ cho dù có giận, cũng không dám đắc tội cô ta.
Mặc Vân Hi cùng Harvey thu thập đồ đạc xong vừa ra phòng học, liền nghe thấy Emily không kiên nhẫn phàn nàn nói, “Mặc Vân Hi, cậu cũng thật chậm, tôi cũng chờ hơn nửa ngày! Nhanh lên nhanh lên!"
“Nga, kia cùng đi đi." Mặc Vân Hi nhận mệnh đi về phía trước, không nhìn một đám ánh mắt hâm mộ ghen tị hận phía sau, cậu thật đúng là gặp xui xẻo mà.
Emily mắt nhìn Harvey đi theo sau Mặc Vân Hi, “Tử mập mạp, cậu đừng đi theo chúng tôi."
“Cậu… Quên đi, tôi không chấp nhặt với người kém hiểu biết, hôm nay tôi mời khách, tôi đương nhiên phải đi." Harvey nói.
“Cậu mời khách? Ai cần cậu mời khách, đừng đi theo chúng tôi!" Emily tức giận trừng mắt Harvey, vốn một Mặc Vân Hi đã đủ đáng ghét, tại sao lại thêm một cái bóng đèn, không khí gì cũng mất.
“Hắc, ngày hôm qua cậu lại chưa nói tôi không thể đi, đúng không?" Harvey đụng đụng khuỷu tay Mặc Vân Hi, thấy Mặc Vân Hi gật gật đầu, đắc ý nói, “Hôm nay tôi làm chủ, cậu không vui thì đừng đi a."
“Hừ!" Emily hất đầu, đăng đăng đi lên phía trước đầu tiên.
Harvey nghĩ, tình hình này, Lăng Phong bình thường đã đủ khủng bố, hơn nữa Emily, ngạch, vẫn là nên tìm đệm lưng thôi, vì thế bấm số máy thông tín của Mark.
Lăng Phong một người ngồi ở canteen học viên, trên bàn đặt ly rượu tuyết chi mai, anh đã quen ban Mặc Vân Hi tan học không đúng giờ, bất quá khi anh thấy hai người cùng Mặc Vân Hi vào cửa thì nhíu mày không dễ phát hiện.
Emily nhìn thấy Lăng Phong sớm nhất, nhanh chóng đi tới, ngọt ngào nói, “Lăng Phong đồng học, chúng ta lại gặp mặt, bạn còn nhớ mình không? Mình gọi là Emily, ở khoa dược học ban A năm nhất."
Lăng Phong mặt không chút thay đổi nhìn Emily, lại nhìn Mặc Vân Hi cùng Harvey phía sau, “Sao lại thế này?"
“Là Mặc Vân Hi nói muốn cùng nhau ăn một bữa cơm!" Emily giành trước đáp.
Tầm mắt sắc bén đảo qua, Mặc Vân Hi cúi đầu, không dám nhìn Lăng Phong, anh ta hiện tại nhất định rất tức giận.
“Ha, ha ha, tất cả mọi người ngồi đi, hôm nay tôi mời khách." Harvey thay Mặc Vân Hi giải vây nói, “Chúng tôi hôm qua gặp nhau khi đến luyện tập ở xưởng dược ba tôi, thật là tấu xảo, đều là đồng học, đã nói cùng nhau ăn một bữa cơm, muốn ăn cái gì thì đừng khách khí, tôi mời khách."
Emily dẫn đầu ngồi vào vị trí bên cạnh Lăng Phong, tươi cười ngọt ngào đáng yêu, “Phong đồng học, bạn muốn ăn cái gì?"
Lăng Phong liếc cô một cái, từ trong không gian lấy ra một bình thuốc nhỏ, đổ ra dinh dưỡng đan bỏ vào miệng, thẳng trừng mắt Mặc Vân Hi, không khí nhất thời có chút xấu hổ.
“Phong đồng học, bạn như thế nào lại ăn cái này a, mình biết đồ ăn canteen không hợp khẩu vị của bạn." Emily từ không gian lấy ra một hộp bánh ngọt đóng gói tinh mỹ, “Bánh ngọt Sweet Berry, tiệm bánh ngọt tốt nhất thành Versailles, bạn nếm thử chút xem." Nói xong đem bánh ngọt đưa đến trước mặt Lăng Phong.
“Harvey đồng học, Mặc Vân Hi đồng học, phiền toái hai người các bạn đi mua cơm được không?" Emily dùng một loại ánh mắt các cậu thực cản trở liếc mắt nhìn bọn họ một cái, “Mình muốn một phần cá tỗn hương tiên là được, làm phiền các cậu."
Harvey bĩu môi, lôi kéo Mặc Vân Hi vừa rồi không nói được một lời đi mua cơm, còn không tình nguyện than thở “Tử nữ nhân, Lăng Phong cũng không nhìn cô, hừ ~ “
Thời điểm xếp hàng mua cơm, Mặc Vân Hi còn trộm nhìn về phía Lăng Phong bên kia, Emily luôn luôn nói gì đó, Lăng Phong chính là tao nhã tùy ý khẽ nhấp rượu, ngẫu nhiên một ánh mắt lia qua, Mặc Vân Hi liền vội vàng cúi đầu.
“Hắc, các cậu ở chỗ này nha, khiến tớ tìm nửa ngày." Mark một đầu tóc hồng lại gần, nói với Harvey, “Thằng nhóc cậu mời khách sao không nói sớm, cho tớ một phần cơm thịt thăn trọn gói lớn."
Harvey thấy Mark đến, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, “Tớ đây không phải cũng là vì Vân Hi sao, đi, muốn ăn cái gì tùy tiện chọn."
“Vân Hi? Mặc Mặc làm sao vậy?" Mark tò mò tiến đến bên cạnh Mặc Vân Hi, “Như thế nào ủ rũ như vậy."
“Lát nữa cậu sẽ biết." Harvey bất đắc dĩ nói, cậu sợ hiện tại nói với Mark, người kia tám phần sẽ chạy mất, cậu ta cũng là siêu sợ Lăng Phong, từ lần trước Lăng Phong tàn nhẫn hủy đi người máy kia, người này tựa hồ liền xuất hiện bóng ma.
Lúc mua cơm về, Emily thấy đội ngũ bóng đèn lại lớn mạnh, bất mãn liếc xéo Mặc Vân Hi một cái, lúc này và bầu không khí cô muốn quá chênh lệch, “Cậu là ai?" Emily nhìn về phía tóc hồng chướng mắt.
Mark không nghĩ tới trên bàn cơm còn có một tiểu loli mỹ nữ đáng yêu như vậy, cười hì hì lộ ra lưỡng khỏa răng hổ nhỏ, tự giới thiệu nói, “Xin chào, ta là Mark, năm nhất ban B khoa người máy."
“Nga." Emily không có một chút hứng thú nào với Mark, hiện tại cô đang nghĩ phải làm thế nào để làm quen với Lăng Phong đây, “Phong đồng học, bạn uống rượu gì vậy a, thơm quá, có thể cho mình nếm thử chút không?" Nói xong liền dùng chờ mong ánh mắt nhìn về phía Lăng Phong.
“Không thể." Lăng Phong lạnh nghiêm mặt đáp, anh không hiểu Vân Hi vì cái gì phải mời một nữ nhân đáng ghét như vậy lại đây ăn cơm.
“Anh ấy uống rượu dành cho dị năng võ giả, cậu không thích hợp." Mặc Vân Hi xấu hổ giải thích.
Mark nhìn nhìn không khí kỳ quái giữa ba người bọn họ, kéo Harvey cúi đầu mãnh ăn qua một bên, nhỏ giọng hỏi, “Đây là cô bé cậu nói Mặc Mặc thích lần trước? Thế nào lại ân cần với Lăng Phong như vậy?"
“Khụ, lần trước là hiểu lầm, hiểu lầm, về sau giải thích cho cậu." Harvey vội che miệng Mark, “Thành thật ăn cơm của cậu đi."
Nhưng tuy bọn họ nhỏ giọng, Mặc Vân Hi không nghe được, không có nghĩa là Lăng Phong không nghe được. Lăng Phong ánh mắt tối sầm lại, nhìn Mặc Vân Hi cúi đầu bới cơm, lại nhìn nhìn Emily, anh nghĩ tới, nữ nhân đáng ghét này ngày khai giảng đầu tiên thì bọn họ gặp được, lúc ấy Mặc Vân Hi còn cho cô ta 90 điểm?
“Phong đồng học, bạn buổi chiều sau khi tan học có chuyện gì không?" Emily từ không gian lấy ra hai tấm vé trong suốt, “Chúng ta đi xem ca vũ kịch của đoàn kịch Hoa Đế đi, mình rất vất vả mới khiến ba ba cho hai vé đó, có được không?"
Ánh mắt tối tăm thật sâu liếc mắt nhìn Mặc Vân Hi một cái, “Được, buổi chiều sau khi tan học chờ tôi ở bãi đỗ xe."
Emily cực kỳ cao hứng, cẩn thận cất vé, gật gật đầu, “Thật tốt quá, mình ba giờ rưỡi ở bãi đỗ xe chờ bạn nga, mình còn biết một nhà hàng ăn đặc biệt ngon, chúng ta xem ca vũ kịch xong có thể…"
Nghe thấy Lăng Phong trả lời, Mặc Vân Hi cũng ngẩng đầu, không dám tin nhìn Lăng Phong, anh ta cư nhiên đáp ứng?!
Harvey cùng Mark cũng là giật mình trong chốc lát, sau đó đều là vẻ mặt đồng tình, bất đồng chính là, Mark đồng tình chính là Mặc Vân Hi, Harvey đồng tình lại là Lăng Phong, ai, ngay cả Lăng lão đại cũng bị bề ngoài của cô ta lừa.
Mặc Vân Hi vẫn luôn tìm một cơ hội nói chuyện cùng Lăng Phong, chính là không biết là có phải Lăng Phong cố ý lảng tránh hay không, hay là tại Emily luôn luôn quay quanh Lăng Phong, tóm lại, thẳng đến khi thời gian nghỉ trưa chấm dứt, cậu cũng không thể đơn độc nói vài câu với Lăng Phong.
Thời điểm đi về phòng học, Harvey đồng tình vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Anh em, đừng lo lắng, nói không chừng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Lăng lão đại sẽ thu phục cô ta, dù sao xem ý tứ này, Lăng Phong ăn không tiêu đâu."
Lời Harvey nói làm trong lòng Mặc Vân Hi rất buồn bực, tựa như vẫn luôn có cái gì đó ngăn trở, cực kỳ áp lực, biến thành cậu cả người tiến thoái lưỡng nan, “Cậu nói bọn họ…"
“Ai, cho dù thật sự nói chuyện yêu đương và vân vân cũng rất bình thường, cậu cũng đừng quan tâm." Harvey cho là Mặc Vân Hi áy náy, “Cùng lắm thì cậu quay lại nói với Lăng Phong, cô ta cũng không tinh khiết lương thiện giống mặt ngoài như vậy, nhưng loại sự tình này nói cũng không tốt."
“Ân." Mặc Vân Hi trầm mặc ngồi vào vị trí, tiết dược nguyên lý luận trụ cột tiếp theo cậu một chữ cũng không nghe vào. Tiết học vừa kết thúc, Mặc Vân Hi liền lao ra khỏi phòng học, chạy tới bãi đỗ xe.
Còn chưa ra khỏi khu giảng đường, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh liền ngăn cản Mặc Vân Hi, “Thân mến, em sẽ không quên cuộc hẹn với thầy chứ."
Mặc Vân Hi đau đầu nhìn Blaine, “Giáo sư, em thực sự có việc gấp."
“Nga? Vậy là chuyện gì? Hẹn hò?" Blaine buồn cười nhìn cậu, đứa bé này thiên tư trên phương diện dược học thượng hắn rất thích, chung quy vẫn muốn đùa cậu ta một chút.
Hẹn hò sao? Đúng là vậy, thế nhưng không phải cậu, Mặc Vân Hi trầm mặc, phải a, người ta hẹn hò cậu hiện tại đi có thể làm cái gì? Nói với Lăng Phong không cần đi? Rõ ràng người là cậu đưa đến, “Giáo sư, em không sao, ta đi thôi." Mặc Vân Hi buồn bực nói.
Blaine mang theo Mặc Vân Hi đi tới phòng thí nghiệm 502 nhà thực nghiệm số 3, “Mấy ngày nay, tinh thần lực của em có tiến bộ không?" Blaine cười hỏi.
“Ân, có chút." Mặc Vân Hi thuận miệng đáp.
“Tốt, vậy hiện tại em dựa theo tờ danh sách lần trước, đi kho dược liệu chọn dược liệu, sau đó đến bên kia dùng tinh thần lực làm một chút tinh hoa dược vật nguyên chất cho thầy." Blaine nói xong đem thẻ kho dược liệu đưa cho Mặc Vân Hi, liền tự cố tự địa bắt đầu làm thí nghiệm, nếu người kia đoán đúng, hắn hiện tại khẩn cấp muốn nhìn thực lực chân chính của Mặc Vân Hi một chút.
Mặc Vân Hi hiện tại đầu óc rất loạn, cũng không nghĩ nhiều, tiếp nhận thẻ đi kho dược liệu bốc thuốc, lần này cậu cho khoai tây nhỏ phóng ra lực ý thức tương đương với tinh thần lực trị số120, bắt đầu làm chiết xuất dược vật, hiện tại những thao tác này, cho dù cậu nhắm mắt lại cũng có thể làm, cho nên lực ý thức hạn định trong chốc lát đã dùng hết, giống như lần trước, làm 3 phần dung dịch chiết xuất có chứa năng lượng dao động.
Nhìn đồng hồ, đã sắp sáu giờ, không biết Lăng Phong có về nhà hay không, có phải hay không cùng Emily ăn cơm? Mặc Vân Hi càng nghĩ càng phiền lòng, lại vội vàng làm hai phần dung dịch chiết xuất không mang theo năng lượng dao động, sau đó đem 5 ống nghiệm giao cho Blaine, “Giáo sư, tinh thần lực của em chỉ đủ làm ba phần, đều làm tốt."
Blaine nhìn nhìn 5 ống nghiệm trong tay Mặc Vân Hi, “Lần trước em không phải cũng làm ba phần sao? Một chút tiến bộ cũng không có."
“Thực xin lỗi, chiều mai em sẽ cố gắng." Mặc Vân Hi dừng một chút, “Giáo sư, em còn có việc, có thể đi trước không?"
“Ân, đi đi, nếu ngày mai lại không tập trung, thì đừng nghĩ về nhà ăn cơm." Blaine cười nói với Mặc Vân Hi.
Nhìn bóng dáng Mặc Vân Hi vội vàng rời đi, Blaine dùng tinh thần lực đảo qua một loạt ống nghiệm, ừ, trong đó ba phần cực kỳ tinh thuần, sinh lực của dược vật tương đối cao, bình thường dưới tình huống này, hiện tại trình độ tinh thần lực của Mặc Vân Hi chiết xuất 3 phần vừa vặn đủ, nhưng theo thực tế mà nói, trong quá trình thao tác không lãng phí một chút nào cơ hồ là không có khả năng, quả thực cùng giống như người nọ nói, tinh thần lực của đứa nhỏ này tuyệt không thấp như cậu ta nói …
Khi Mặc Vân Hi về đến nhà, trong phòng không có một bóng người, Lăng Phong quả nhiên chưa trở về. Tiểu VI tích tích sáp lại lại, “Chủ nhân, phải chuẩn bị nguyên liệu gì?" Mỗi ngày khi về nhà, chuyện đầu tiên Mặc Vân Hi làm chính là chỉ huy tiểu VI chuẩn bị nguyên liệu dùng cho bữa tối.
Nhìn căn phòng trống rỗng, Mặc Vân Hi suy sụp nằm ở trên ghế sofa, “Không cần chuẩn bị, hôm nay không làm cơm."
Tiểu VI tích tích lóe đèn nhỏ màu đỏ, lại trở về đứng góc tường.
Mặc Vân Hi một tay che ánh mắt, một tay vô lực buông thõng, cậu không rõ mình rốt cuộc bị làm sao, là lo lắng Lăng Phong bị lừa? Cũng không phải tất cả đều vậy, cảm giác bực bội này giống như trước kia khi biết bạn gái sau lưng cậu cùng người khác hẹn hò, mà Emily cũng không phải bạn gái cậu a, cậu thật đúng là không thích loại hình này, chẳng lẽ là Lăng Phong? Ngất, trước kia anh em của cậu đi hẹn hò, cho dù đối tượng cậu không thích, tâm tình cũng không tệ như vậy, huống chi lần này người là cậu dẫn đến, sớm biết rằng phiền như vậy, cho dù liều mạng đến mức nhà mập mạp đóng cửa, cũng không nên đáp ứng…
Thứ hai, học viện Saint Ovendo khoa dược học năm nhất ban D.
Thấy Mặc Vân Hi phờ phạc đi vào cửa phòng học, Harvey liền đi tới, “Vân Hi, thế nào, chuyện đó cậu nói sao với Lăng Phong?"
Mặc Vân Hi lắc lắc đầu, “Không, không biết nói như thế nào."
“Ai, không có việc gì, không phải mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm thôi sao." Harvey biết Mặc Vân Hi đáp ứng việc này cũng là vì xưởng dược nhà bọn họ, liền trượng nghĩa vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Yên tâm, giữa trưa anh em đi cùng cậu."
Mặc Vân Hi suy nghĩ, nhiều người cũng không xấu hổ như vậy, liền gật gật đầu. Các tiết học từ đó cho tới trưa Mặc Vân Hi đều không tập trung nghe được, nghĩ nếu Lăng Phong không thích, khẳng định sẽ phát giận, mà nếu Lăng Phong thật sự thích…
“Vân Hi, cô gái kia xinh đẹp sao?" Thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng hỏi.
“Được thông qua đi." Mặc Vân Hi theo bản năng gật đầu, sau đó vừa lại cảm thấy không thích hợp, mạnh ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú của Blaine phóng đại ngay phía trên cậu, “Ngạch, giáo sư…"
Cả lớp cười vang, Blaine cười đến cực kỳ ôn nhu, “Xem ra Vân Hi cũng tới tuổi luyến ái rồi, muốn thầy trợ giúp không? Tương tư đơn phương cũng không tốt."
“Không, không cần, không cần!" Nhìn Blaine thế này, Mặc Vân Hi đã cảm thấy sau lưng ứa ra khí lạnh, “Thực xin lỗi, giáo sư, em sẽ chăm chú nghe giảng bài."
“Ân, tốt lắm, sau khi tan học thì tìm tôi, tôi giúp em làm hướng dẫn về thời kỳ tuổi dậy thì." Blaine cười nói.
“Ngạch, không cần, giáo sư, giữa trưa em hẹn bạn không thể đến muộn." Mặc Vân Hi kiên trì nói.
Blaine nghe vậy, chọn mi tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu, “Nga? Thật sự?"
“Báo cáo giáo sư, là thật, chúng em cùng nhau hẹn một người rất trọng yếu." Mập mạp Harvey trượng nghĩa đứng ra.
Blaine sửa sang lại y phục dược sư màu trắng, cười tủm tỉm giống như tiểu mập mạp, bàn tay khớp xương cân xứng hướng Harvey, tiểu mập mạp sợ tới mức nhắm hai mắt lại, “Báo cáo giáo sư, em nói chính là thật sự!"
“Ân, tốt lắm, thầy tin tưởng em." Ngón tay nhéo nhéo thịt đô đô trên mặt mập mạp, a xúc cảm thật không tồi, “Kia Mặc đồng học, xin mời em buổi chiều sau khi tan học đến chỗ cũ tìm thầy, tốt lắm, tiếp tục học." Lúc gần đi, Blaine còn có thâm ý khác liếc mắt nhìn mập mạp một cái, cậu sợ tới mức giật mình một cái.
Blaine quen nếp, toàn bộ chương trình học đều là ấn định theo thời gian giảng, nếu trung gian xảy ra chuyện gì, tỷ như giống hôm nay, như vậy cả lớp đều phải tan học muộn, thẳng đến khi nào nói xong mới thôi.
Cho nên chờ đến thời điểm ban Mặc Vân Hi tan học, Emily đã có chút không kiên nhẫn chờ ở cửa phòng từ sớm.
Hoa khôi của năm nhất ban A hôm nay cư nhiên đứng ở cửa phòng học, này gây ra xôn xao không nhỏ, một số nam sinh lá gan lớn, thậm chí còn chủ động đến gần, nhưng cuối cùng tất cả đều mặt xám mày tro trở về, không có biện pháp, cô gái này không chỉ có xinh đẹp đáng yêu, bối cảnh của người ta cũng lợi hại, bọn họ cho dù có giận, cũng không dám đắc tội cô ta.
Mặc Vân Hi cùng Harvey thu thập đồ đạc xong vừa ra phòng học, liền nghe thấy Emily không kiên nhẫn phàn nàn nói, “Mặc Vân Hi, cậu cũng thật chậm, tôi cũng chờ hơn nửa ngày! Nhanh lên nhanh lên!"
“Nga, kia cùng đi đi." Mặc Vân Hi nhận mệnh đi về phía trước, không nhìn một đám ánh mắt hâm mộ ghen tị hận phía sau, cậu thật đúng là gặp xui xẻo mà.
Emily mắt nhìn Harvey đi theo sau Mặc Vân Hi, “Tử mập mạp, cậu đừng đi theo chúng tôi."
“Cậu… Quên đi, tôi không chấp nhặt với người kém hiểu biết, hôm nay tôi mời khách, tôi đương nhiên phải đi." Harvey nói.
“Cậu mời khách? Ai cần cậu mời khách, đừng đi theo chúng tôi!" Emily tức giận trừng mắt Harvey, vốn một Mặc Vân Hi đã đủ đáng ghét, tại sao lại thêm một cái bóng đèn, không khí gì cũng mất.
“Hắc, ngày hôm qua cậu lại chưa nói tôi không thể đi, đúng không?" Harvey đụng đụng khuỷu tay Mặc Vân Hi, thấy Mặc Vân Hi gật gật đầu, đắc ý nói, “Hôm nay tôi làm chủ, cậu không vui thì đừng đi a."
“Hừ!" Emily hất đầu, đăng đăng đi lên phía trước đầu tiên.
Harvey nghĩ, tình hình này, Lăng Phong bình thường đã đủ khủng bố, hơn nữa Emily, ngạch, vẫn là nên tìm đệm lưng thôi, vì thế bấm số máy thông tín của Mark.
Lăng Phong một người ngồi ở canteen học viên, trên bàn đặt ly rượu tuyết chi mai, anh đã quen ban Mặc Vân Hi tan học không đúng giờ, bất quá khi anh thấy hai người cùng Mặc Vân Hi vào cửa thì nhíu mày không dễ phát hiện.
Emily nhìn thấy Lăng Phong sớm nhất, nhanh chóng đi tới, ngọt ngào nói, “Lăng Phong đồng học, chúng ta lại gặp mặt, bạn còn nhớ mình không? Mình gọi là Emily, ở khoa dược học ban A năm nhất."
Lăng Phong mặt không chút thay đổi nhìn Emily, lại nhìn Mặc Vân Hi cùng Harvey phía sau, “Sao lại thế này?"
“Là Mặc Vân Hi nói muốn cùng nhau ăn một bữa cơm!" Emily giành trước đáp.
Tầm mắt sắc bén đảo qua, Mặc Vân Hi cúi đầu, không dám nhìn Lăng Phong, anh ta hiện tại nhất định rất tức giận.
“Ha, ha ha, tất cả mọi người ngồi đi, hôm nay tôi mời khách." Harvey thay Mặc Vân Hi giải vây nói, “Chúng tôi hôm qua gặp nhau khi đến luyện tập ở xưởng dược ba tôi, thật là tấu xảo, đều là đồng học, đã nói cùng nhau ăn một bữa cơm, muốn ăn cái gì thì đừng khách khí, tôi mời khách."
Emily dẫn đầu ngồi vào vị trí bên cạnh Lăng Phong, tươi cười ngọt ngào đáng yêu, “Phong đồng học, bạn muốn ăn cái gì?"
Lăng Phong liếc cô một cái, từ trong không gian lấy ra một bình thuốc nhỏ, đổ ra dinh dưỡng đan bỏ vào miệng, thẳng trừng mắt Mặc Vân Hi, không khí nhất thời có chút xấu hổ.
“Phong đồng học, bạn như thế nào lại ăn cái này a, mình biết đồ ăn canteen không hợp khẩu vị của bạn." Emily từ không gian lấy ra một hộp bánh ngọt đóng gói tinh mỹ, “Bánh ngọt Sweet Berry, tiệm bánh ngọt tốt nhất thành Versailles, bạn nếm thử chút xem." Nói xong đem bánh ngọt đưa đến trước mặt Lăng Phong.
“Harvey đồng học, Mặc Vân Hi đồng học, phiền toái hai người các bạn đi mua cơm được không?" Emily dùng một loại ánh mắt các cậu thực cản trở liếc mắt nhìn bọn họ một cái, “Mình muốn một phần cá tỗn hương tiên là được, làm phiền các cậu."
Harvey bĩu môi, lôi kéo Mặc Vân Hi vừa rồi không nói được một lời đi mua cơm, còn không tình nguyện than thở “Tử nữ nhân, Lăng Phong cũng không nhìn cô, hừ ~ “
Thời điểm xếp hàng mua cơm, Mặc Vân Hi còn trộm nhìn về phía Lăng Phong bên kia, Emily luôn luôn nói gì đó, Lăng Phong chính là tao nhã tùy ý khẽ nhấp rượu, ngẫu nhiên một ánh mắt lia qua, Mặc Vân Hi liền vội vàng cúi đầu.
“Hắc, các cậu ở chỗ này nha, khiến tớ tìm nửa ngày." Mark một đầu tóc hồng lại gần, nói với Harvey, “Thằng nhóc cậu mời khách sao không nói sớm, cho tớ một phần cơm thịt thăn trọn gói lớn."
Harvey thấy Mark đến, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, “Tớ đây không phải cũng là vì Vân Hi sao, đi, muốn ăn cái gì tùy tiện chọn."
“Vân Hi? Mặc Mặc làm sao vậy?" Mark tò mò tiến đến bên cạnh Mặc Vân Hi, “Như thế nào ủ rũ như vậy."
“Lát nữa cậu sẽ biết." Harvey bất đắc dĩ nói, cậu sợ hiện tại nói với Mark, người kia tám phần sẽ chạy mất, cậu ta cũng là siêu sợ Lăng Phong, từ lần trước Lăng Phong tàn nhẫn hủy đi người máy kia, người này tựa hồ liền xuất hiện bóng ma.
Lúc mua cơm về, Emily thấy đội ngũ bóng đèn lại lớn mạnh, bất mãn liếc xéo Mặc Vân Hi một cái, lúc này và bầu không khí cô muốn quá chênh lệch, “Cậu là ai?" Emily nhìn về phía tóc hồng chướng mắt.
Mark không nghĩ tới trên bàn cơm còn có một tiểu loli mỹ nữ đáng yêu như vậy, cười hì hì lộ ra lưỡng khỏa răng hổ nhỏ, tự giới thiệu nói, “Xin chào, ta là Mark, năm nhất ban B khoa người máy."
“Nga." Emily không có một chút hứng thú nào với Mark, hiện tại cô đang nghĩ phải làm thế nào để làm quen với Lăng Phong đây, “Phong đồng học, bạn uống rượu gì vậy a, thơm quá, có thể cho mình nếm thử chút không?" Nói xong liền dùng chờ mong ánh mắt nhìn về phía Lăng Phong.
“Không thể." Lăng Phong lạnh nghiêm mặt đáp, anh không hiểu Vân Hi vì cái gì phải mời một nữ nhân đáng ghét như vậy lại đây ăn cơm.
“Anh ấy uống rượu dành cho dị năng võ giả, cậu không thích hợp." Mặc Vân Hi xấu hổ giải thích.
Mark nhìn nhìn không khí kỳ quái giữa ba người bọn họ, kéo Harvey cúi đầu mãnh ăn qua một bên, nhỏ giọng hỏi, “Đây là cô bé cậu nói Mặc Mặc thích lần trước? Thế nào lại ân cần với Lăng Phong như vậy?"
“Khụ, lần trước là hiểu lầm, hiểu lầm, về sau giải thích cho cậu." Harvey vội che miệng Mark, “Thành thật ăn cơm của cậu đi."
Nhưng tuy bọn họ nhỏ giọng, Mặc Vân Hi không nghe được, không có nghĩa là Lăng Phong không nghe được. Lăng Phong ánh mắt tối sầm lại, nhìn Mặc Vân Hi cúi đầu bới cơm, lại nhìn nhìn Emily, anh nghĩ tới, nữ nhân đáng ghét này ngày khai giảng đầu tiên thì bọn họ gặp được, lúc ấy Mặc Vân Hi còn cho cô ta 90 điểm?
“Phong đồng học, bạn buổi chiều sau khi tan học có chuyện gì không?" Emily từ không gian lấy ra hai tấm vé trong suốt, “Chúng ta đi xem ca vũ kịch của đoàn kịch Hoa Đế đi, mình rất vất vả mới khiến ba ba cho hai vé đó, có được không?"
Ánh mắt tối tăm thật sâu liếc mắt nhìn Mặc Vân Hi một cái, “Được, buổi chiều sau khi tan học chờ tôi ở bãi đỗ xe."
Emily cực kỳ cao hứng, cẩn thận cất vé, gật gật đầu, “Thật tốt quá, mình ba giờ rưỡi ở bãi đỗ xe chờ bạn nga, mình còn biết một nhà hàng ăn đặc biệt ngon, chúng ta xem ca vũ kịch xong có thể…"
Nghe thấy Lăng Phong trả lời, Mặc Vân Hi cũng ngẩng đầu, không dám tin nhìn Lăng Phong, anh ta cư nhiên đáp ứng?!
Harvey cùng Mark cũng là giật mình trong chốc lát, sau đó đều là vẻ mặt đồng tình, bất đồng chính là, Mark đồng tình chính là Mặc Vân Hi, Harvey đồng tình lại là Lăng Phong, ai, ngay cả Lăng lão đại cũng bị bề ngoài của cô ta lừa.
Mặc Vân Hi vẫn luôn tìm một cơ hội nói chuyện cùng Lăng Phong, chính là không biết là có phải Lăng Phong cố ý lảng tránh hay không, hay là tại Emily luôn luôn quay quanh Lăng Phong, tóm lại, thẳng đến khi thời gian nghỉ trưa chấm dứt, cậu cũng không thể đơn độc nói vài câu với Lăng Phong.
Thời điểm đi về phòng học, Harvey đồng tình vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Anh em, đừng lo lắng, nói không chừng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Lăng lão đại sẽ thu phục cô ta, dù sao xem ý tứ này, Lăng Phong ăn không tiêu đâu."
Lời Harvey nói làm trong lòng Mặc Vân Hi rất buồn bực, tựa như vẫn luôn có cái gì đó ngăn trở, cực kỳ áp lực, biến thành cậu cả người tiến thoái lưỡng nan, “Cậu nói bọn họ…"
“Ai, cho dù thật sự nói chuyện yêu đương và vân vân cũng rất bình thường, cậu cũng đừng quan tâm." Harvey cho là Mặc Vân Hi áy náy, “Cùng lắm thì cậu quay lại nói với Lăng Phong, cô ta cũng không tinh khiết lương thiện giống mặt ngoài như vậy, nhưng loại sự tình này nói cũng không tốt."
“Ân." Mặc Vân Hi trầm mặc ngồi vào vị trí, tiết dược nguyên lý luận trụ cột tiếp theo cậu một chữ cũng không nghe vào. Tiết học vừa kết thúc, Mặc Vân Hi liền lao ra khỏi phòng học, chạy tới bãi đỗ xe.
Còn chưa ra khỏi khu giảng đường, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh liền ngăn cản Mặc Vân Hi, “Thân mến, em sẽ không quên cuộc hẹn với thầy chứ."
Mặc Vân Hi đau đầu nhìn Blaine, “Giáo sư, em thực sự có việc gấp."
“Nga? Vậy là chuyện gì? Hẹn hò?" Blaine buồn cười nhìn cậu, đứa bé này thiên tư trên phương diện dược học thượng hắn rất thích, chung quy vẫn muốn đùa cậu ta một chút.
Hẹn hò sao? Đúng là vậy, thế nhưng không phải cậu, Mặc Vân Hi trầm mặc, phải a, người ta hẹn hò cậu hiện tại đi có thể làm cái gì? Nói với Lăng Phong không cần đi? Rõ ràng người là cậu đưa đến, “Giáo sư, em không sao, ta đi thôi." Mặc Vân Hi buồn bực nói.
Blaine mang theo Mặc Vân Hi đi tới phòng thí nghiệm 502 nhà thực nghiệm số 3, “Mấy ngày nay, tinh thần lực của em có tiến bộ không?" Blaine cười hỏi.
“Ân, có chút." Mặc Vân Hi thuận miệng đáp.
“Tốt, vậy hiện tại em dựa theo tờ danh sách lần trước, đi kho dược liệu chọn dược liệu, sau đó đến bên kia dùng tinh thần lực làm một chút tinh hoa dược vật nguyên chất cho thầy." Blaine nói xong đem thẻ kho dược liệu đưa cho Mặc Vân Hi, liền tự cố tự địa bắt đầu làm thí nghiệm, nếu người kia đoán đúng, hắn hiện tại khẩn cấp muốn nhìn thực lực chân chính của Mặc Vân Hi một chút.
Mặc Vân Hi hiện tại đầu óc rất loạn, cũng không nghĩ nhiều, tiếp nhận thẻ đi kho dược liệu bốc thuốc, lần này cậu cho khoai tây nhỏ phóng ra lực ý thức tương đương với tinh thần lực trị số120, bắt đầu làm chiết xuất dược vật, hiện tại những thao tác này, cho dù cậu nhắm mắt lại cũng có thể làm, cho nên lực ý thức hạn định trong chốc lát đã dùng hết, giống như lần trước, làm 3 phần dung dịch chiết xuất có chứa năng lượng dao động.
Nhìn đồng hồ, đã sắp sáu giờ, không biết Lăng Phong có về nhà hay không, có phải hay không cùng Emily ăn cơm? Mặc Vân Hi càng nghĩ càng phiền lòng, lại vội vàng làm hai phần dung dịch chiết xuất không mang theo năng lượng dao động, sau đó đem 5 ống nghiệm giao cho Blaine, “Giáo sư, tinh thần lực của em chỉ đủ làm ba phần, đều làm tốt."
Blaine nhìn nhìn 5 ống nghiệm trong tay Mặc Vân Hi, “Lần trước em không phải cũng làm ba phần sao? Một chút tiến bộ cũng không có."
“Thực xin lỗi, chiều mai em sẽ cố gắng." Mặc Vân Hi dừng một chút, “Giáo sư, em còn có việc, có thể đi trước không?"
“Ân, đi đi, nếu ngày mai lại không tập trung, thì đừng nghĩ về nhà ăn cơm." Blaine cười nói với Mặc Vân Hi.
Nhìn bóng dáng Mặc Vân Hi vội vàng rời đi, Blaine dùng tinh thần lực đảo qua một loạt ống nghiệm, ừ, trong đó ba phần cực kỳ tinh thuần, sinh lực của dược vật tương đối cao, bình thường dưới tình huống này, hiện tại trình độ tinh thần lực của Mặc Vân Hi chiết xuất 3 phần vừa vặn đủ, nhưng theo thực tế mà nói, trong quá trình thao tác không lãng phí một chút nào cơ hồ là không có khả năng, quả thực cùng giống như người nọ nói, tinh thần lực của đứa nhỏ này tuyệt không thấp như cậu ta nói …
Khi Mặc Vân Hi về đến nhà, trong phòng không có một bóng người, Lăng Phong quả nhiên chưa trở về. Tiểu VI tích tích sáp lại lại, “Chủ nhân, phải chuẩn bị nguyên liệu gì?" Mỗi ngày khi về nhà, chuyện đầu tiên Mặc Vân Hi làm chính là chỉ huy tiểu VI chuẩn bị nguyên liệu dùng cho bữa tối.
Nhìn căn phòng trống rỗng, Mặc Vân Hi suy sụp nằm ở trên ghế sofa, “Không cần chuẩn bị, hôm nay không làm cơm."
Tiểu VI tích tích lóe đèn nhỏ màu đỏ, lại trở về đứng góc tường.
Mặc Vân Hi một tay che ánh mắt, một tay vô lực buông thõng, cậu không rõ mình rốt cuộc bị làm sao, là lo lắng Lăng Phong bị lừa? Cũng không phải tất cả đều vậy, cảm giác bực bội này giống như trước kia khi biết bạn gái sau lưng cậu cùng người khác hẹn hò, mà Emily cũng không phải bạn gái cậu a, cậu thật đúng là không thích loại hình này, chẳng lẽ là Lăng Phong? Ngất, trước kia anh em của cậu đi hẹn hò, cho dù đối tượng cậu không thích, tâm tình cũng không tệ như vậy, huống chi lần này người là cậu dẫn đến, sớm biết rằng phiền như vậy, cho dù liều mạng đến mức nhà mập mạp đóng cửa, cũng không nên đáp ứng…
Tác giả :
Hạ Nhất Dạ