Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 47

Chương 47

Trên bục nhỏ trong phòng, đặt một hộp đan bằng gỗ tinh xảo, trên hộp đan khảm ngọc trai nhiều màu, bên trong lẳng lặng nằm một viên xích đan màu đỏ sậm. Đây là lần đầu tiên Mặc Vân Hi nhìn thấy đan dược cấp 8, hơn nữa còn là viên xích đan, so với đan dược cấp 5 xem qua lúc trước lớn hơn một vòng, tuy rằng màu sắc không phải đặc biệt diễm lệ, nhưng khó có được chính là mang một dải sáng màu vàng mỏng cực nhạt, chứng tỏ khỏa đan dược cấp 8 này xác xuất thành công trên 90%. Xác xuất thành công trên 90% trong đan dược cấp 8 coi như là cực phẩm, không khó tưởng tượng người luyện chế viên xích đan này nhất định là một nhân vật khó lường cấp đại sư.

Mặc Vân Hi vừa định đưa tay, nhân viên công tác đứng bên liền tiến lên cung kính ngăn trở cậu, “Thực xin lỗi tiên sinh, dược đan không giống với đồ lưu trữ khác, cấm chạm đến, ngài có thể đứng gần quan sát." Nhân viên công tác thấy cách Mặc Vân Hi ăn mặc, đoán đại khái là thiếu gia nhà nào đó theo học luyện đan, nghĩ rằng cậu cũng chỉ là thấy mới mẻ mới muốn sờ sờ, phỏng chừng để cho cậu quan sát cũng không quan sát được gì.

Mặc Vân Hi nghe vậy xấu hổ thu tay về, kiểm tra đan dược gì đó, là không có ai đến sờ soạng, vì thế liền nhắm hai mắt lại, ghé sát vào hòm cẩn thận ngửi đan hương, một vị, hai vị, ba vị… Ân, tổng cộng có hai mươi hai vị thuốc, trong những đan dược cậu thấy từ trước tới nay thì viên này có phối phương phức tạp nhất. Trong đó cậu có thể phân rõ ra cũng chỉ có sáu vị, những thứ khác đều còn chưa thấy qua.

Nếu không thể đụng vào, Mặc Vân Hi chỉ có thể tới gần chút, kỳ thật cậu từ lúc tiến vào căn phòng nhỏ này liền cảm nhận được từ trên viên xích đan này phát tán ra dao động năng lượng, nhưng không thể giống lần trước tự tay phủng trứ đan dược thì khó có thể miêu tả rõ ràng hướng đi của năng lượng. Mặc Vân Hi tiến vào biển ý thức, khoai tây nhỏ cảm nhận được năng lượng dao động, cũng bắt đầu xao động, “Hi Hi, có năng lượng, năng lượng."

Mặc Vân Hi có chút chút kinh ngạc, “Khoai tây, năng lượng đan dược nhóc cũng có thể hấp thu sao?"

Khoai tây nhỏ tiếc nuối lắc lắc cái đầu to, “Không thể, khoai tây chỉ có thể hấp thu năng lượng thực vật thiên nhiên."

Mặc Vân Hi sờ sờ đầu khoai tây, “Không cần phải gấp, ngày mai liền mang nhóc đi hút năng lượng, khoai tây, nhóc nếu có thể cảm nhận được năng lượng của viên dược đan kia, có thể giúp ta làm hiện ra biểu đồ năng lượng không?" Mặc Vân Hi nhớ rõ Sophie L’Oreal có nói qua, linh thức có thể trong biển ý thức làm hiện ra rất nhiều thứ, tỷ như trí nhớ của chủ nhân, sự vật trong tưởng tượng của chủ nhân, hoặc là điều gì đó mà linh thức cảm nhận được.

Khoai tây nhỏ là lần đầu tiên nhận được nhiệm vụ khó khăn như vậy, chớp chớp mắt to giống như tự hỏi một chút, tiếp theo đó là nhắm hai mắt lại nằm úp sấp trong biển ý thức không nhúc nhích.

Mặc Vân Hi buồn bực, xem ra khoai tây cũng có lúc không công hiệu. Cảnh tượng trong biển ý thức dần xảy ra biến hóa, nguyên bản không gian một mảnh sương mù màu vàng kim mênh mông, bắt đầu rõ ràng lên, khắp nơi giăng đủ loại năng lượng, lưu động hình thành một tuần hoàn có quy luật. Mặc Vân Hi liếc mắt một cái liền nhận ra đây là biểu đồ phân bố năng lượng đan dược, nhưng lại phát hiện bên cạnh dòng chảy của sáu vị dược liệu cậu đã thấy đều có hình vẽ một cây dược liệu nhỏ, chắc là linh thức cũng tương thông với trí nhớ của Mặc Vân Hi đi.

Bức vẽ năng lượng phi thường chặt chẽ, dòng chảy của hai loại hoặc ba loại năng lượng tập trung một chỗ, mặt khác mỗi nhánh đều có lưu lượng cùng tốc độ chảy giống nhau, hình thành một hệ thống tuần hoàn phi thường đều đặn, cơ hồ không có xung đột lớn, nhưng đối với Mặc Vân Hi hiện tại mà nói bức vẽ này có chút phức tạp, không tìm thấy manh mối nào.

“Khoai tây, trước nhớ kỹ bức vẽ này." Mặc Vân Hi đánh thức khoai tây nhỏ nằm úp sấp bất động, khoai tây nhỏ mở mắt, biểu đồ năng lượng trong biển ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ.

“Hi Hi, khoai tây nhớ kỹ, nhớ kỹ." Khoai tây nhỏ nhu thuận nói.

“Ân, khoai tây lợi hại nhất, ngày mai mang nhóc đi hút năng lượng." Mặc Vân Hi sờ sờ đầu khoai tây, rời khỏi biển ý thức, năng lượng dao động của viên xích đan này phi thường mạnh, nhưng làm cậu tiếc nuối chính là, từ nó không cảm nhận được sinh mệnh lực như lần trước, càng giống như một hệ thống máy móc vận tác nghiêm cẩn, không có loại tinh thần phấn chấn mạnh mẽ.

Bồi bàn nhìn hành động kỳ quái của Mặc Vân Hi thì phi thường hiếu kỳ, khó khăn chờ cậu mở to mắt, liền tiến lên nói, “Tiên sinh nếu có hứng thú với viên đan dược cấp 8 này, thời gian bán đấu giá nó là buổi chiều thứ bảy tuần cuối cùng, giá khởi điểm là 2500W đồng liên bang."

Mặc Vân Hi hít vào một hơi, này mới chỉ là giá khởi điểm mà đã cao như vậy? Lập tức lại lắc lắc đầu, “Cám ơn, tôi chỉ nhìn thôi." Liền xoay người tìm Lăng Phong, lúc gần đi còn than thở một câu, “Tốt thì tốt thật, chính là quá mức máy móc."

Bồi bàn buồn bực, “Cứng nhắc? Là nói mình sao?" Nghĩ thầm, hắn tuy rằng ngay từ đầu liền nhìn ra Mặc Vân Hi sẽ không mua, nhưng vẫn thực tẫn trách giới thiệu a, khách nơi này cũng thật khó phục vụ.

Cách đó không xa một lão giả xa lạ đang quan sát xích đan trên một cái bục triển lãm quay đầu lại, nhìn nhìn phương hướng Mặc Vân Hi ly khai, đi đến bục triển lãm cao nhất kia, bắt đầu quan sát viên xích đan cấp 8 này.

Mặc Vân Hi rất nhanh tìm thấy Lăng Phong cùng Tề Vũ, Tề Vũ lúc này đang cẩn thận quan sát đến một quả xích đan cấp 6 có đan văn, còn lại Lăng Phong là mặt không chút thay đổi đứng ở một bên.

“Phong, thế nào, có tìm được đan dược cấp 6 không?" Mặc Vân Hi tiến lên hỏi.

“Ân, triển hội lần này cấp 6 tổng cộng có năm viên, trong đó có hai viên đan văn tốt nhất, Tề Vũ đang nghiên cứu." Lăng Phong đáp.

“Tề trợ lý cũng là dược sư sao?" Mặc Vân Hi tò mò hỏi, nhớ rõ lần trước nhắc tới Tề Vũ hình như là dị năng võ cao cấp giả, cũng hiểu về đan dược sao?

“Đúng vậy, tôi có ở xưởng dược của Lăng thị một thời gian ngắn, học giám định đan cùng vài vị luyện đan sư, cho nên hiểu sơ." Tề Vũ ngẩng đầu, cất kính lúp nhỏ dùng để quan sát xích đan vào túi áo, “Phong, hai quả này đều rất tốt, đan văn cũng rất đều đặn, tôi phỏng đoán  hẳn là đều trên 93%, mà màu sắc khỏa này tốt hơn chút."

Kỳ thật Tề Vũ cũng chỉ là khiêm tốn, làm tâm phúc của Lăng Phong, chuyện liên lụy đến bản thân Lăng Phong, luôn luôn là y tự mình lo liệu, vì thế y dốc sức học tập, đâu chỉ là hiểu sơ, khả năng quan sát quả thực có thể đem so với dược sư cao cấp.

“Vân Hi, cậu tới nhìn xem." Lăng Phong chuyển hướng Mặc Vân Hi nói, anh biết năng lực cùng trực giác trời sinh với dược vật của Mặc Vân Hi, cho nên rất muốn tham khảo kiến nghị của Mặc Vân Hi.

“Ân, được." Mặc Vân Hi tiến lên quan sát viên xích đan màu đỏ tươi có đan văn đều đặn này, đan văn có màu vàng kim, phi thường khó có được, ngửi đan hương, mười lăm vị thuốc, để cẩn thận, cậu lại vào biển ý thức, bảo khoai tây nhỏ vẽ biểu đồ năng lượng đan dược, tinh tế quan sát.

Lần này biểu đồ viên xích đan cấp 8 kia đơn giản hơn rất nhiều, nhưng phẩm chất nhánh năng lượng hiển nhiên không đều đặn bằng viên kia, chỗ giao nhau còn có xung đột nho nhỏ, nhưng lúc này toàn bộ biển ý thức đều có thể cảm nhận được một cỗ sinh cơ mạnh mẽ, Mặc Vân Hi nghĩ, chẳng lẽ là ra đan văn mới có sinh mệnh lực sao?

Mặc Vân Hi rời khỏi biển ý thức, đối Lăng Phong nói, “Viên xích đan này rất tốt, không phải nói còn có một khối vừa ý sao? Tôi muốn nhìn thêm."

“Ở bên kia, tôi đưa cậu đi." Tề Vũ giành đáp trước, y vừa rồi nhìn phương pháp Mặc Vân Hi quan sát dược đan, rất kỳ quái, liền nhìn vài lần như vậy, vẫn luôn nhắm mắt lại, y là nghe nói một số luyện đan đại sư có thể thông qua tinh thần lực xem xét đan dược, nhưng tinh thần lực Mặc Vân Hi vừa mới thức tỉnh trị số bình thường có thể sao?

Mặc Vân Hi đi theo Tề Vũ đi tới bục đặt một viên xích đan cấp 6 khác, lập lại động tác vừa rồi, một lát sau mở mắt, “Phong, tôi cảm thấy được viên này rất tốt, tôi rất thích mùi này." Mặc Vân Hi nói, bởi vì có người ngoài, cậu cũng không nói tỉ mỉ, viên này tuy rằng màu sắc không bằng viên màu đỏ tươi vừa rồi, nhưng dùng dược ít hơn, chỉ có mười hai vị, biểu đồ năng lượng cũng đều đặn hơn, sinh mệnh lực càng nhu hòa, dòng chảy năng lượng cũng không có xung đột rõ ràng, điều Mặc Vân Hi để ý rất đúng, cho dù dược hiệu hơi yếu một chút nhưng sẽ giảm bớt tác dụng phụ mà thân thể phải gánh chịu xuống mức thấp nhất.

Lăng Phong gật gật đầu, “Tề Vũ, ghi nhớ số thứ tự của viên này cùng buổi đấu giá."

“Chính là, Phong, màu sắc viên này không bằng viên kia, đan văn đều không sai biệt lắm, tôi cảm thấy …" Tề Vũ còn muốn nói gì đó, kỳ thật y chỉ là không cam lòng chỉ bằng một câu của Mặc Vân Hi, hơn nữa còn là lý do rất buồn cười, Phong lại lựa chọn tin cậu ta.

“Nghe Vân Hi đi, cậu cũng nói viên này không tồi." Lăng Phong nghiêng người nhìn Mặc Vân Hi, “Còn muốn đi xem cái khác không? Có mệt hay không?"

Mặc Vân Hi lắc đầu, “Không phiền lụy, đan dược nơi này tôi đều muốn xem, còn có dược liệu, đúng rồi, tôi còn muốn đi xem tinh hạch dị thú cao cấp, gia tăng kiến thức."

Lăng Phong sủng nịch vỗ vỗ đỉnh đầu Mặc Vân Hi, “Đi thôi, ta đi cùng cậu."

Hai người vừa muốn xoay người rời đi, một lão giả có chút béo liền tiến lại gần, dưới mặt nạ lộ ra trên cằm có một chòm râu màu trắng, tóc cũng là màu ngân bạch, đúng là vừa ông lão sau khi Mặc Vân Hi rời đi thì đến quan sát viên đan dược cấp 8 kia.

“Anh bạn nhỏ này xin dừng bước." Ông lão tiếu a a hướng Mặc Vân Hi nói.

Mặc Vân Hi nhìn nhìn ông lão, chưa từng gặp qua, “Người khỏe, tìm cháu có việc sao?"

“Ha ha, vừa rồi tôi cũng xem qua hai viên xích đan cấp 6 kia, cũng giống anh bạn này, cảm thấy màu sắc viên kia tốt hơn."  Lão giả chỉ chỉ Tề Vũ, “Không biết anh bạn nhỏ này vì cái gì nói viên này tốt hơn?"

Mặc Vân Hi nhíu mày nhìn ông lão, người này thật đúng là kỳ quái, hỏi cậu cái này làm gì, “Cháu chưa nói viên này tốt hơn, chỉ là đơn thuần thích mà thôi."

“Anh bạn nhỏ không cần hiểu lầm, tôi nhìn cách ăn mặc của cậu, hẳn là cũng học luyện đan, tôi cũng là luyện đan sư." Ông lão tiếu a a nói, “Thấy có người không cùng quan điểm, nên muốn trao đổi một chút, này không phân biệt già trẻ, chỉ là người cùng nghề nói chuyện phiếm thôi."

Nghe ông lão nói mình là luyện đan sư, Mặc Vân Hi cũng đối ông lão tôn kính hơn, “Lão tiên sinh, kỳ thật cháu chưa phải là luyện đan sư, chỉ là sơ học giả, tùy tiện nói lung tung, cháu chỉ là cảm thấy đan dược bên này so với bên kia mùi thơm hơn, hương vị càng nhu hòa, ha ha."

Ông lão nghe xong ha ha cười, “Thì ra là thế, nếu anh bạn nhỏ dựa vào trực giác, tôi chính là dựa vào kinh nghiệm, vậy chúng ta cũng chỉ có thể chậm rãi đợi kết quả kiểm tra đo lường sau buổi bán đấu giá thôi."

Sau khi cùng lão nhân cáo biệt, Mặc Vân Hi thấp giọng nói với Lăng Phong, “Thật là một ông lão kỳ quái."

“Ở trong này mọi việc đều cẩn thận một chút, không cần nói nhiều, có khả năng vào đấu giá sẽ không phải là người bình thường." Lăng Phong nhắc nhở nói.

“Tôi biết, tôi sẽ giả ngu." Không đợi Lăng Phong nói xong, Mặc Vân Hi đã hưng phấn chạy về phía một đài triển lãm.

Mà bên này, bồi bàn rất là buồn bực nhìn sau Mặc Vân Hi lại thêm một ông lão kỳ quái không ngừng vây quanh viên xích đan này để ngửi ngửi, chẳng lẽ đây là phương pháp xem xét đan dược mới?

Lão giả cũng thực buồn bực, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của ông, miễn cưỡng cũng chỉ có thể ngửi ra trong viên đan này mùi của vài vị thuốc, nhưng viên này với viên cấp 6 vừa rồi thật sự khác nhau không lớn, mà tiểu quỷ kia tùy tiện đã nói ra được chỗ thiếu hụt của đan dược cấp 8 lão gia này làm, chỉ là trùng hợp thôi sao?

Đi dạo triển hội hơn nửa ngày, Mặc Vân Hi về nhà một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại là cảm thấy mỹ mãn, lần này ở triển hội cậu tổng cộng thấy được gần hai mươi viên đan dược cao cấp, phẩm chất tất cả đều là thượng thừa, cơ hội như thế quả thực quá khó có được, cái khác không nói, có khoai tây nhỏ trợ giúp, tất cả biểu đồ năng lượng của gần hai mươi chủng đan dược này cậu đều nhớ kỹ, tuy rằng còn chưa biết sử dụng như thế nào, nhưng nhất định là rất hữu dụng.

Vì cám ơn Lăng Phong dẫn cậu đi triển hội đấu giá, thời điểm cơm chiều, Mặc Vân Hi còn cố ý mở bình rượu ngâm tuyết chi mai (thực ra chỉ là rượu mơ thôi nhưng tớ không biết edit làm sao nên để nguyên), “Phong, ngài nếm thử chút rượu mơ này đi?" Mặc Vân Hi thay Lăng Phong rót rượu vào ly, chính mình cũng rót một chút.

Rượu mơ lộ ra một màu đỏ thanh thấu như hổ phách, thoạt nhìn phi thường mê người, Lăng Phong nhấp nhất ngụm nhỏ, vị chua chua ngọt ngọt hòa cùng màu rượu trong vắt xẹt qua đầu lưỡi, “Ân, không tồi."

“Đúng không, rượu mơ này uống ngon nhất là vào mùa thu, không chỉ có thể kích thích dạ dày dưỡng nhan, còn có thể khư thấp an thần, hơn nữa tuyết chi mai cũng phi thường có ích cho việc khôi phục tinh thần lực, có thể chống mệt nhọc." Mặc Vân Hi rất vừa lòng với rượu mơ lần này, ít nhất mùi vị không tệ, không chua lắm, “Phong, tôi muốn thương lượng với ngài chuyện này."

“Ân? Cậu nói." Lăng Phong một bên khẽ uống rượu vừa nói.

“Là như vậy, trong quá trình luyện tập tôi phát hiện linh thức của tôi có thể hấp thu năng lượng trong dược liệu, cho nên tôi muốn mua thêm một ít dược liệu." Mặc Vân Hi suy nghĩ, “Bất quá cũng không tính lãng phí, tôi đã học xong phối phương tổng hợp dinh dưỡng đan cơ bản nhất, sau khi mua dược liệu để chiết xuất, có thể dùng để làm dinh dưỡng đan."

“Chỉ có việc này?" Lăng Phong còn cho là chuyện trọng yếu gì.

“Ân… Có thể sẽ cần rất nhiều tiền, so với luyện tập bình thường thì dược liệu cần dùng nhiều hơn." Mặc Vân Hi do dự nói, tuy rằng cậu không có tiền lương, nhưng lấy tiền của Lăng Phong, hơn nữa nếu khoai tây nhỏ thật sự muốn dựa vào việc này để lớn lên, khẳng định cần một số phí dụng lớn, Mặc Vân Hi vẫn cảm thấy có điểm bắt bí người ta, nên nghĩ mình dù sao cũng nên tìm phương pháp kiếm tiền.

“Tiền trong thẻ phụ thuộc cậu tùy ý dùng, hết thì nói với ta là được." Lăng Phong buồn cười nhìn Mặc Vân Hi ngượng ngùng, “Bất quá cậu làm dược, vô luận là cái gì đều phải cho ta dùng, bao gồm về sau, nếu luyện thành đan dược, thế nào?"

Mặc Vân Hi ngẩng đầu nhìn Lăng Phong nở nụ cười ôn nhu, “Thật vậy sao? Chính là tôi làm dinh dưỡng đan vị rất kém, không ăn ngon bằng của ngài."

“Ngô, vậy cũng không thể lãng phí, coi như ta đầu tư, về sau viên dinh dưỡng không cần bỏ tiền mua." Nói xong, Lăng Phong liền bắt đầu thi triển vô ảnh thủ, bắt đầu ăn cơm.

“Ai… Đó là thịt của tôi, ngài đừng ăn hết a!" Không khí trên bàn cơm dần trở nên vui vẻ.

– – – – – – – –

Chủ nhật, sáng sớm Mặc Vân Hi trước hết đi dược thị chọn mua dược liệu dùng để luyện tập chiết xuất cùng chế tác viên dinh dưỡng, cũng đã nói với Harvey cậu đến muộn.

Lúc Mặc Vân Hi ngựa quen đường cũ tiến vào xưởng dược nhà Harvey trong cao ốc Opryland, mới vừa vừa ra khỏi cửa thang máy tầng 17, liền nghe thấy tiếng tranh cãi ầm ĩ, trong đó một người hiển nhiên là Harvey.

Mặc Vân Hi chạy tới phòng thí nghiệm, tiểu mập mạp đang cùng một đám nữ sinh xinh xắn cãi nhau ầm ĩ, quản lý phòng thí nghiệm vẻ mặt khổ tương đứng bên cạnh.

“Harvey, sao lại thế này?" Mặc Vân Hi tiến lên hỏi.

Harvey vừa thấy Mặc Vân Hi đến, bên ta thế lực lớn mạnh, nhất thời giọng càng lớn, “Vân Hi, cậu tới phân xử, phòng thí nghiệm này cuối tuần vẫn luôn là chúng ta dùng, hôm nay cô ta đến chiếm phòng, còn không nói lý như vậy!"

“Dụng cụ trong phòng thí nghiệm của tôi trục trặc, đương nhiên cần dùng phòng khác, chậm trễ tôi luyện tập, cậu bồi thường được không!" Không đợi Mặc Vân Hi nói chuyện, nữ sinh kia liền lớn tiếng nói, đừng nhìn cô ta vóc dáng nhỏ, thanh âm thế nhưng rất ghê gớm.

“Cô đến luyện tập, chúng tôi cũng đến luyện tập, dựa vào cái gì phải nhường cho cô!" Harvey càng nói càng tức giận, đây chính là xưởng dược nhà bọn họ, ở xưởng dược nhà mình mà còn phải chịu cơn giận không đâu như vậy.

“Hừ, chỉ bằng các cậu? Luyện cũng phí công thôi, ban D có luyện tập như thế nào cũng chỉ có thể là rác rưởi, chỉ sợ ngay cả dược sư cấp 2 cũng không thi đỗ được!" Cô gái dùng ngữ khí trào phúng nói, “Tôi ở chỗ này luyện tập, là chủ tịch đồng ý, thức thời thì mau tránh ra!"

“Phi ~ chủ tịch là ba tôi, cô muốn như thế nào?!" Nữ sinh này từ khi đến liền đều một bộ dáng tâm cao khí ngạo, chọc tức Harvey, hôm nay phải tính sổ với cô ta (chém chém chém).

“Ba cậu? Kia vừa lúc, ba cậu lúc thấy ba tôi cung kính lắm đó!" Nữ sinh lông mày giương lên, thần tình đắc ý.

Mặc Vân Hi nhìn trò khôi hài này sắp phát triển thành liều mạng, nghe mà đầu cậu đều to ra, cậu đã đáp ứng khoai tây nhỏ hôm nay sẽ dẫn nó đi hấp thu năng lượng, mắt nhìn quản lý viên ở bên cạnh chỉ lo lau mồ hôi, tám phần là chỉ nhìn chứ không can thiệp, liền tiến lên từng bước nói với nữ sinh kia, “Cái kia, cậu muốn luyện tập cái gì?"

Cô gái cau lông mày thanh tú, nhìn về phía Mặc Vân Hi, “Cậu là ai? Tôi làm chiết xuất cùng luyện tập tổng hợp."

“Khụ, xin chào, tôi là Mặc Vân Hi." Mặc Vân Hi lúc này cuối cùng cũng nhận ra cô gái này, đây không phải là cô bé lần trước từng muốn làm quen với Lăng Phong sao? Tên thì cậu không nhớ được, “Khụ, chúng ta đã từng gặp qua, nếu không nể mặt tôi, tất cả mọi người là bạn học, nơi này có hai bộ dụng cụ chiết xuất, chúng tôi hôm nay không luyện tập tổng hợp, dùng một bộ dụng cụ chiết xuất là được, bên kia cho cậu dùng, thế nào?"

“Ai gặp qua… cậu?!" Nữ hài rốt cục nhận ra Mặc Vân Hi, “A, cậu là … là người hầu của Lăng Phong!"

Mặc Vân Hi thái dương nổi lên gân xanh, “Ngượng ngùng, chúng tôi là bạn bè."

“Nga, vậy sao, dù sao cậu cũng quen với Lăng Phong, là bàng thính sinh kia." Cô gái ngữ khí dịu đi rất nhiều, “Như vậy đi, tôi cho phép các cậu dùng một bàn dụng cụ chiết xuất, bất quá cậu phải đáp ứng tôi một điều kiện!"

Mặc Vân Hi giữ chặt Harvey đang muốn bão nổi, “Nói đi, điều kiện gì?"

“Tôi muốn cùng Lăng Phong hẹn hò!" Cô gái khẽ nâng chiếc cằm khéo léo, kiêu ngạo mà nói.

Tác giả : Hạ Nhất Dạ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại