Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư
Chương 141 Thẻ Thánh Diệp (Thượng)

Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư

Chương 141 Thẻ Thánh Diệp (Thượng)

Chương 141: Thẻ Thánh Diệp (Thượng)

----------------

Mặc dù có dự cảm không tốt, nhưng giờ khắc này mình đang ở nơi quỷ dị này cũng không thể ra sức, còn không bằng tán gẫu thêm với nam nhân xa lạ này, nắm giữ thêm tình huống đối phương.

"Chú làm vậy, là vì báo thù cho phụ thân mình?" Cố Thần hỏi.

Cậu không quá tin tưởng vào cái tiên đoán Bắc Điều Kỳ nói lúc trước, vì tìm lại người yêu nên tìm một Chế thẻ sư, thực sự quá không hợp lý, ngược lại loại hình tượng thay phụ thân báo thù thì tương đối thông cảm được.

"Báo thù?" Tử Kim bất đắc dĩ cười một tiếng. "Cậu và một ít thủ hạ của phụ thân tôi năm đó suy nghĩ thật giống nhau, luôn đơn phương cho rằng, phụ thân tôi bị Liên Bang hại chết."

Cố Thần biểu thị lịch sự từng xem qua không phải đều như vậy sao, công cao lấn chủ, cuối cùng kết cục thê thảm.


Tử Kim nhìn Cố Thần, không phản cảm loại suy nghĩ chắc chắn phải như vậy của đối phương, vẻ mặt hiếu kỳ và đôi mắt mở to tròn của đối phương lại giống như vật cộng sinh Tinh thần lực của hắn Không Hoàng đều dễ thương giống nhau.

"Kỳ thực, phụ thân tôi đã tự sát."

Tự sát? Cố Thần hiển nhiên chưa từng nghĩ tới loại khả năng này. Trước đó nghe Bắc Điều Kỳ nói con trai của Duy Ma không có ý nghĩ báo thù cho phụ thân, cậu từng có mấy suy đoán.

Ví dụ như con trai Duy Ma cho là đối địch quá mức với Liên Bang không biết lượng sức mình là lấy trứng trọi đá; cũng có thể tính cách của hắn là vui vẻ ung dung tự tại không để ý đến quốc thù gia hận; cũng có thể là hắn muốn báo thù, nhưng phát hiện 'người đi trà lạnh', thuộc hạ của phụ thân không ủng hộ hắn; cũng có thể là kỳ thực tướng quân Duy Ma là ốm chết hoặc chết trận, nói chung cậu thật sự không ngờ tới loại khả năng là tự sát này, chính trực tráng niên, năng lực trác tuyệt, tiền đồ tốt đẹp, thực sự không nghĩ ra được lý do tự sát.


"Cảm thấy thật khó hiểu phải không?" Tử Kim hỏi. "Kỳ thực ban đầu tôi cũng không hiểu, nhưng hiện tại tôi đã hiểu, bởi vì tôi cũng sắp không kiên trì được nữa."

Cố Thần nhìn trạng thái đối phương quả thật có chút gay go, trong lòng âm thần suy đoán, lẽ nào là bởi vì năng lực của họ qua mức nghịch thiên, cho nên bị thiên đạo phản phệ? Nếu như không nói ra, Cố Thần cũng không nghĩ ra, loại người thắng cuộc nhân sinh nên bị thiêu chết này, thì nói cái gì mà sinh hoạt không dễ người khó không huỷ các thứ, thật sự là thiếu đánh.

Như thân thể không cha không mẹ của cậu cũng không có điểm gì giật mình, cậu cũng chưa từng có một giây phút nào có suy nghĩ muốn tự sát để giải thoát khỏi mọi chuyện. Thế gian nơi nơi đều có những thứ tốt đẹp đáng giá lưu luyến, cho dù sống gian nan thì cũng không thể từ bỏ tính mạng của mình được.


"Chỉ cần còn sống, mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp sinh mệnh, chết rồi tất cả đều không còn nữa." Cố Thần nghiêm túc nói.

Tử Kim hơi ngồi thẳng người lại, trên mặt như cười mà không phải cười, tựa hồ có chút cảm thán trước ý nghĩ của thiếu niên trước mắt.

"Tôi trước đây cũng không hiểu, cảm thấy lực chọn của phụ thân như một kẻ nhu nhược, nhưng đến thời điểm tôi mới hiểu được, loại đau đớn này quả thật là xuyên tim tận xương."

Cố Thần nhìn hắn, yếu ớt hỏi: "Là bệnh nan y gì sao?"

Cậu trước đây ở trái đất từng gặp người bị bệnh nan y, lúc phát bệnh thì thống khổ đến chỉ hi vọng có thể chết nhanh cho xong hết mọi chuyện, lẽ nào nhà Duy Ma có bệnh nan y di truyền gì đó?

"Cậu đoán trúng một nửa." Tử Kim nói. "Người nhà Duy Ma chúng tôi có năng lực đặc thù, mọi người đều biết vật cộng sinh Tinh thần lực của phụ thân tôi là một dị thú mãn cấp Thiên Cơ Thú, kỳ thực ông có hai vật cộng sinh, một cái khác là mẫu thân trên danh nghĩa của tôi."
Tử Kim vừa dứt lời, cằm Cố Thần thiếu chút nữa rơi xuống.

Hai vật cộng sinh Tinh thần lực? Vật cộng sinh Tinh thần lực là người? Là mẫu thân? Đây rốt cuộc là tình huống gì?

Cố Thần cảm thấy mình não động còn chưa đủ lớn, không cách nào tự bào chữa.

Nhìn kinh ngạc trên mặt thiếu niên, Tử Kim lắc đầu một cái: "Chỉ là trên danh nghĩa, tôi là do phụ thân dùng Sinh Dục chi Hoa gây giống, cũng chính là chỉ cần gen một người là đủ."

Vẻ mộng bức trên mặt Cố Thần vẫn không có biến mất, cậu thật vất vả tiếp nhận logic của cái thế giới này, kết quả hiện tại lại nhảy ra một thiết lập trái ngược với logic của thế giới này.

Cố Thần biết rằng, vật cộng sinh Tinh thần lực sau khi tới cấp cao thì không nhất định phải một tấc không rời đi theo bên cạnh người chủ nhân, có thể hình thành một cá thể độc lập. Nhưng cậu đến tận bây giờ chưa từng nghe nói vật cộng sinh Tinh thần lực là người, dung lượng não cậu có mở rộng ra gấp ba cũng khó có thể tưởng tượng được.
"Tôi cũng chỉ là may mắn gặp đúng dịp mới phát hiện, mẫu thân của tôi không phải con người giống tôi, bởi vì bà quá chân thực, cậu căn bản không cách nào tưởng tượng ra được, bà có ý thức của mình, có tâm tình của mình, có thể một mình chặn một phương, lại có cùng kết nối linh hồn, tồn tại như vậy là trí mạng. Phụ thân tôi yêu mẫu thân tôi, yêu đến không cách nào tự kiềm chế."

Cố Thần rùng mình một cái, nếu không phải thực sự nghe người trong cuộc nói, mà là đọc được từ trong sách hoặc nghe người khác nói lại, cậu nhất định sẽ trêu tức là chuyện này quả thật là cảnh giới tự luyến tối cao, mình đi yêu đương với chính mình hả.

Thế nhưng sau khi nghe người trong cuộc nói xong, lại có một loại bi thương không biết đến từ đâu.

"Mặc dù có chút vi phạm nhận thức, nhưng, cũng tính là quá gay go, tại sao lại muốn tự sát?" Cố Thần còn chưa hiểu được.
"Bởi vì, bà ấy cũng không phải vĩnh hằng." Đau thương trong mắt Tử Kim lan tràn. "Bình thường vật cộng sinh Tinh thần lực sau khi xuất hiện, trừ khi Tinh thần lực của chủ nhân bị phá huỷ triệt để, bằng không thì sẽ không huỷ diệt. Dù Tinh thần lực phá huỷ, chỉ cần không phải đến mức triệt để không cách nào tu luyện lại nữa, như vậy chỉ cần Tinh thần lực cậu khôi phục lại, nó sẽ xuất hiện lại."

"Thế nhưng mẫu thân tôi không giống như vậy, bà chỉ có thể tồn tại một trăm năm. Trong một trăm năm này có thể sống như nhân loại bình thường, sinh lão bệnh tử, nhưng bà không thể giống như Ma thẻ sư Chế thẻ sư, tuổi thọ có thể kéo dài theo tu luyện, tuổi thọ của bà chỉ có thể giống như một người bình thường. Khi đó phụ thân tôi dùng tất cả các phương pháp có thể, bao gồm cả dùng Tinh thần lực của mình để tu bổ, đều không thể kéo dài tuổi thọ của mẫu thân, bà biến mất."
Tử Kim nói đến đây, cúi đầu nhìn cái bóng dưới đất. Qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn có đầy bụng tâm tư muốn kể với người kia, nhưng không biết tại sao những lời nói kia cứ tích lũy trong lòng, lên men thành một bình dưa muối xì dầu, hiện tại có xu hướng phun ra, hình như thoải mái hơn không ít.

Cố Thần vốn còn cho là như đang nghe tiểu thuyết thần tiên ma quái, tâm tình cũng trở nên nặng nề, khi bạn thật sự coi một thứ nào đó có sinh mệnh, huống chi sự tồn tại này còn có lúc chân thật hơn người có sinh mệnh, khi hắn rời đi, loại đau xót này khó có thể tưởng tượng được. Cố Thần không có người thân, cũng chưa từng trải qua cảm giác đau đơn sinh ly tử biệt, nhưng cậu có thể tưởng tượng được loại cảm giác đó.

"Sau đó trong vòng mấy chục năm, phụ thân tôi dùng tất cả các phương pháp, đi rất nhiều bí cảnh, rốt cuộc tìm được một quyển sách cổ, cuối cùng hiểu được chân tướng thế giới vật cộng sinh.
Nhân loại luôn cho là vật cộng sinh Tinh thần lực sinh ra từ chính Tinh thần lực của mình biến ảo thành, kỳ thực không phải, vật cộng sinh Tinh thần lực là một thế giới chân thực khác, mà nhân loại chẳng qua là triệu hoán vật cộng sinh từ thế giới vật cộng sinh mà thôi."

Tử Kim nói ra lời giải thích phá vỡ thường thức như vậy nếu nói cho người khác nghe, nhất định sẽ cảm thấy hoang đường. Nhưng nếu là nhân sĩ xuyên qua như Cố Thần, ngay cả chuyện xuyên việt còn có thể chấp nhận được, thì tồn tại một thế giới khác ngược lại hợp lý hơn. Ít nhất so với việc có một con rồng trong đầu, cậu càng tiếp thu việc mình triệu hoán ra một con rồng.

Tử Kim nhìn biểu tình khiếp sợ lại không phải nghi vấn của Cố Thần, tiếp tục nói: "Trong thế giới vật cộng sinh, có rất nhiều vật cộng sinh không thể triệu hoán được bởi con người, ví dụ như người của thế giới vật cộng sinh. Mà đại khái vì Tinh thần lực của Duy Ma gia quá mức đặc thù, cho nên phụ thân tôi triệu hoán được mẫu thân tôi."
"Cũng chính là vì người của thế giới vật cộng sinh cũng không phù hợp với quy tắc triệu hoán bình thường, cho nên kỳ triệu hoán chỉ có thể là một trăm năm. Sau khi mẫu thân tôi biến mất, phụ thân cho rằng loại tưởng niệm cùng đau đớn này sẽ theo thời gian chậm rãi nhạt dần. Nhưng không có, ông sống càng ngày càng thống khổ, nỗi lo lắng cùng tưởng niệm kia càng ngày càng nhiều hơn, đau đớn như mỗi ngày bị vạn tiễn xuyên tâm. Cuối cùng, ông thực sự không cách nào chịu được cơn đau này, lựa chọn tự sát." Tử Kim chậm rãi nói.

Cố Thần thật trầm mặc, không biết nên an ủi đối phương như thế nào. Bởi vì Bắc Điều Kỳ từng nói, Tử Kim từng có một người yêu, không rõ lai lịch, sau đó mất tích.

Qua hồi lâu, Tử Kim lại lên tiếng: "Cậu nhất định sẽ hiếu kỳ tại sao tôi lại rõ ràng loại cảm thụ kia của phụ thân nhỉ? Bởi vì, tôi hiện tại cũng đang trải qua nó."
Trong lòng Cố Thần run lên một cái, cảm thấy suy đoán của mình cũng không sai.

"Cậu ấy tên là Bạch Thích, lúc cậu ấy xuất hiện tôi có chút chống cự, tôi nghĩ tới cái chết của phụ thân, cho nên tôi đối xử với cậu ấy rất lạnh lùng. Nhưng cậu ấy thật sự ôn nhu, làm cho người ta trìu mến, tôi cuối cùng cũng không thể chống cự được cảm giác của nội tâm."

Cố Thần cảm thấy cổ họng có chút chua xót. Sinh thời, không thể buông tha, nếu như biết trước kết cục là bi kịch, còn có thể nguyện ý bắt đầu sao?

"Thời gian ở cùng cậu ấy quá mức hạnh phúc, hạnh phúc đến tôi quên luôn một ngày cậu ấy cũng sẽ biến mất, tôi sẽ phải một mình vượt qua sinh mệnh dài dằng dặc còn lại. Khi sắp đến thời điểm một trăm năm sinh mệnh của cậu ấy, tôi bắt đầu cảm thụ được loại dày vò kia của phụ thân, tôi cả ngày lẫn đêm cầu xin trời xanh để cậu ấy tiếp tục ở bên tôi, nhưng cuối cùng vẫn không ngăn nổi số mệnh, cậu ấy, vẫn đi."
"Khi đó tôi thật sự muốn đi theo cậu ấy kết thúc mọi chuyện, nhưng tôi chưa từ bỏ ý định, tôi đi tìm đủ loại phương pháp ở khắp nơi. Nhưng chuyện mà lúc phụ thân tôi quyền cao chức trọng còn không thể làm được, tôi làm sao có khả năng hoàn thành. Tôi vốn đã tuyệt vọng, đi một chuyến đến Linh Sơn, cậu biết là nơi đó có thể cầu được tiên đoán, không nghĩ tới tôi lại cầu được phương pháp giải quyết, chỉ cần tôi tìm được một Chế thẻ sư trẻ tuổi từ một thế giới khác, tôi có thể triệu hồi Bạch Thích."

Thần sắc Tử Kim lúc nói những lời này thật thê lương, như là bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.

"Kỳ thật lần đầu tiên tôi nói với người khác chuyện này, không ai biết Bạch Thích là từ đâu đến, cậu là người đầu tiên." Tử Kim cười nói, hắn cũng không biết tại sao lại nói những chuyện này với thiếu niên xa lạ này, đại khái là một mình một người ngột ngạt quá lâu, muốn tìm ai đó để nói chuyện phiếm đi.
"Lúc trước có người dẫn theo một Chế thẻ sư đến gặp tôi, nếu như hắn nói người kia là Chế thẻ sư trong tiên đoán, có lẽ tôi sẽ tin là thật, người bị tuyệt vọng trói buộc, luôn nguyện ý tin tưởng bất kỳ một cọng cỏ nào được buông xuống. Nhưng hắn lại nói với tôi rằng người kia là Bạch Thích tái thế, Bạch Thích đến từ nơi nào, còn có ai so với tôi rõ ràng hơn chắc?" Tử Kim bất đắc dĩ cười nói.

Cố Thần sửng sốt một chút, nghĩ tới Đổng Ngọc Dương. Cho nên lúc đầu Đổng Ngọc Dương bị Ngọc Tu mang đi, là vì Ngọc Tu muốn dùng Đổng Ngọc Dương để lừa dối Tử Kim sao?

Cố Thần nghĩ đến suy đoán của mọi người rằng mình là Chế thẻ sư trong hai lời tiên đoán. Nếu như mình có thể trợ giúp người trước mắt, cậu tự nhiên nguyện ý tận lực, cũng giống như cậu nguyện ý cứu vớt Liên Bang. Nhưng cậu căn bản không có manh mối, ngay cả thế giới vật cộng sinh Tinh thần lực, cậu cũng là lần đầu tiên nghe tới.
"Cho nên chú vì tìm tới Chế thẻ sư trẻ tuổi này, mà phát động chiến tranh? À không, chú không phải người phát động chiến tranh, chú chỉ dung túng kẻ khác, đồng thời cung cấp vật tư."

Ở chung một hồi như thế, Cố Thần có thể cảm thấy tính tình của đối phương giống mình đến mấy phần, không có dã tâm gì. Nhưng vì tình yêu mà dung túng chiến tranh, cho dù Cố Thần có giác ngộ nhân sinh chẳng cao gì, cũng không cách nào khoan dung.

Tử Kim trầm mặc hồi lâu, mới yếu ớt mở miệng: "Cả đời tôi thống hận nhất chính là chiến tranh, chiến tranh vừa đến, tất cả mọi người lưu lạc, đánh mất tình cảm chân thành cùng chí thân của mình, nếu như là sự tình không thể khống chế giống như chiến đấu với dị thú bạo loạn thì thôi, mà là chiến tranh giữa con người, đơn giản chính là chiến đấu vì quyền lợi cùng du͙ƈ vọиɠ mà thôi, vừa đáng hận vừa buồn cười."
"Tôi không dám nói chính mình hoàn toàn vô tội, tôi biết bọn họ muốn thẻ Quỷ Tự cùng dược vật để làm gì. Tôi đúng là cũng có tư tâm, bởi vì trong lời tiên đoán, chỉ có thời điểm Liên Bang lung lay sắp đổ, Chế thẻ sư kia mới xuất hiện. Nhưng nếu như là cậu, lựa chọn hòa bình nghĩa là từ bỏ người mình yêu nhất, cậu sẽ chọn cái nào?"

Trong nền giáo dục của Cố Thần trước khi xuyên qua, xưa nay đều luôn nói có quốc mới có gia, nhưng Cố Thần luôn bướng bỉnh cho rằng, nếu như nhất định giữa hai người phải chọn lấy ra và bỏ lại, cái 'Bỏ gia đình nhỏ vì gia đình lớn' được ca tụng kia, cái lựa chọn không để ý đến sống chết của một người, sinh mệnh của người nhà chính là một loại cưỡng chế đạo đức.

Nếu như không xuyên qua, bắt Cố Thần phải lựa chọn, cậu nhất định sẽ chọn hòa bình, dù sao cậu một thân không lo lắng gì, cũng không có ai sẽ vì cậu mà cảm thấy khổ sở, cậu không có làm anh hùng cái gì, nhưng trách nhiệm rơi trên vai cậu, cậu nhất định sẽ gánh vác nó.
Nhưng lúc này không giống ngày xưa, nếu có người nói với cậu, nếu như lựa chọn hòa bình, nghĩa là từ bỏ Mộ Dung Trác Thất hoặc là từ bỏ Tăng Giang, cậu thật sự không cảm thấy mình có thể oai phong lẫm liệt đưa ra lựa chọn.

Cố Thần cảm thấy có chút ngột ngạt, dời đề tài đi. Cậu thừa nhận mình là một quỷ nhát gan, ngay cả suy đoán lựa chọn cũng không có dũng khí.

"Chúng ta bây giờ đang ở đâu vậy?"

Nơi trước mắt này phi thường trống trải, trên dưới đều có các loại nham thạch hình thù kỳ quái, nếu không phải thời cơ không đúng, Cố Thần thật sự định thưởng thức một chút tài nghệ điêu luyện của thiên nhiên to lớn.

Tử Kim lắc đầu: "Tôi cũng là trong lúc vô tình đi vào nơi này."

Cố Thần gõ gõ mặt đất: "Là một trong những hang động của đảo Tử Vong sao?"

"Chúng ta thử đi đi, có lẽ có thể đi ra ngoài." Tử Kim rất hờ hững đi trước mở đường.
Cố Thần nhìn bóng lưng đối phương không nói gì, ở một thời điểm nào đó cậu cảm thấy tính cách đối phương có phần rất tương tự với mình, là loại hình yêu thích trải qua cuộc sống hờ hững hào phóng, nhưng cuối cùng vẫn không chạy thoát khỏi gông xích tình cảm.

Hai người đi thật lâu, vẫn như cũ không nhìn thấy phần cuối.

Cố Thần rốt cục không đi nổi, ngừng lại. "Chúng ta trước tiên nghỉ ngơi một chút đi."

Tử Kim tựa hồ không chút thở dốc, liếc mắt nhìn Cố Thần, ngồi xuống tại chỗ.

Cố Thần lúc đầu mới còn lại chút tâm nhãn, trước khi xuất phát lấy ra một bộ thi thể dị thú từ trong không gian chứa đồ, là dị thú màu đỏ lúc trước Mộ Dung Trác Thất đánh được, khổng lồ đồng thời dễ thấy, đặt ở địa phương xuất phát.

Bây giờ đi hồi lâu, Cố Thần còn mơ hồ nhìn thấy bộ thi thể kia, tuy rằng nó đã trở nên nhỏ hơn rất nhiều, nhưng cũng có nghĩa là họ thật sự đang tiến lên phía trước, cũng chưa từng xuất hiện tình hình quỷ đánh tường gì đó.
"Làm sao vậy?" Tử Kim hỏi.

Cố Thần lắc đầu: "Không, có lẽ là tôi nghĩ nhiều, cấu tạo của nơi này quá mức trống trải đến quá phận, lớn hơn các hang động khác trên hải đảo rất nhiều, tôi liền suy đoán nơi này có phải là thật sự tồn tại hay không. Dù sao năng lực của chú cũng đặc thù như thế."

Tử Kim cười cười: "Cậu hoài nghi là tôi tạo lên cái ảo cảnh này?"

Cố Thần vội vàng lắc đầu: "Tôi không phải hoài nghi chú, tôi chỉ là nhớ tới mấy người ở đây có thẻ Quỷ Tự, có phải là có người dùng ảo cảnh nhốt chúng ta ở đây không."

"Có đúng không?" Tử Kim suy tư. "Nói thật lòng, tôi còn chưa từng ở trong ảo cảnh, cho nên không biết tình hình trong ảo cảnh rốt cuộc như thế nào, thật sẽ chân thật như vậy, sẽ xuất hiện người mình nghĩ trong lòng sao?"

Cố Thần biết hắn có lẽ muốn ở trong ảo cảnh tìm thấy người yêu Bạch Thích kia, vội vàng ngăn hắn lại: "Chú đừng nghĩ lung tung, tất cả trong ảo cảnh đều là giả tạo, trường kỳ ở trong ảo cảnh sẽ làm chú lẫn lộn giữa chân thực và giả tạo, tuyệt đối không nên dùng phương pháp này tìm đường giải thoát."
Cố Thần cảm thấy chuyện như vậy có lẽ giống như chơi ma túy trước khi xuyên vậy, tuyệt đối không thể chạm vào, nếu không sẽ nghiện, đi tới không còn đường về.

Tử Kim liếc mắt nhìn cậu: "Cảm tạ sự quan tâm của cậu, cậu yên tâm, tôi sẽ không làm loại chuyện ngu ngốc này, tôi muốn, là cậu ấy chân thật, là muốn cùng cậu ấy ngắm nhìn biển thế gian phồn hoa tốt đẹp, không chỉ vì sự ích kỷ của tôi, một người như vậy."

Cố Thần gật đầu. Nhìn thấy thâm tình trong mắt Tử Kim, Cố Thần chợt nhớ tới Mộ Dung Trác Thất. Không biết hiện tại cậu ấy còn được? Chính mình còn chưa kịp báo nguy, bọn họ giờ còn chịu được không?

Hai người lại đi tiếp một đoạn rất dài, rốt cuộc đụng phải một sinh vật, là vài con dị thú cấp thấp.

Tử Kim triệu hoán ra vật cộng sinh Tinh thần lực của hắn, Không Hoàng, dễ như ăn bánh liền giải quyết xong.
Từ lúc bắt đầu gặp phải mấy con dị thú cấp thấp này, số lượng dị thú bọn họ gặp phải càng ngày càng nhiều, cấp bậc cũng càng ngày càng cao, tuy rằng Không Hoàng mãn cấp đối phó với mấy con dị thú cơ hồ là trong tầm tay, nhưng cũng không chịu nổi xu hướng không dứt này.

"Nơi này tại sao lại có nhiều dị thú lục địa như vậy?" Cố Thần cảm thấy có chút không đúng lắm. Nơi này là hải đảo, xung quanh đều là biển, có rất nhiều dị thú biển cấp cao thì chẳng có gì lạ, nhưng có nhiều dị thú lục địa như thế trên biển lại rất kỳ quái.

Tử Kim lắc đầu: "Đừng hỏi tôi, tuy rằng tôi ở đây một quãng thời gian rất dài, nhưng gần như chỉ ở trong phòng của mình, những nơi khác trên hòn đảo này tôi chẳng quen thuộc gì."

Cố Thần nhìn hắn, biểu thị đây mới là trạch nam đúng nghĩa, so với cảnh giới trạch của mình trước khi xuyên còn cao hơn.
"Cậu yên tâm đi, đối phó với dị thú phổ thông này, năng lực của Không Hoàng là đủ rồi." Tử Kim trấn an.

"Nhưng dưới tình thế trước mắt, chúng ta tiếp tục đi về phía trước có phải là sẽ gặp càng nhiều dị thú hơn với cấp bậc cao hơn không? Đến lúc đó chúng ta phải đối mặt như thế nào?" Cố Thần lo lắng.

Cậu chỉ là một Chế thẻ sư, cũng không thể dùng thẻ bài cấp cao gì, tuy rằng cậu có thể dùng Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch để giúp Tử Kim khôi phục Tinh thần lực cùng tiêu trừ trạng thái tiêu cực, nhưng để Tử Kim một mình một người đối mặt với lượng lớn dị thú, cũng là sự tình không quá hiện thực.

"Cậu yên tâm đi." Tử Kim nói. "Cậu quên mất năng lực của tôi là gì à? Là chế tạo ảo cảnh. Nếu quả thật số lượng nhiều đến không đối phó được, năng lực của tôi đủ để ngăn cản dị thú một quãng thời gian rất dài."
Cố Thần hơi an tâm, nếu so với bản thân, Tử Kim càng giống nam nhân được thần chọn đi, loại hình người thắng cuộc nhân sinh lồ lộ, hào quang nhân vật chính tuyệt đối thêm vào năng lực nghịch thiên.

Giống như đang xác minh lời nói của Cố Thần, không lâu sau, một đoàn dị thú cấp tám lít nha lít nhít xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tử Kim không chút hoang mang để Cố Thần lùi về phía sau, dự định phát động kỹ năng, nhưng chốc lát sau không có động tĩnh gì. Cố Thần đang cảm thấy hiếu kỳ, Tử Kim kéo cậu ngồi lên lưng Không Hoàng.

"Trốn." Tử Kim chỉ nói một chữ.

Tốc độ của Không Hoàng phi thường kinh người, Cố Thần ngồi ở phía trên cảm giác mình bất cứ lúc nào có thể sẽ té xuống tan xương nát thịt, may mà Tử Kim chặt chẽ giữ lấy cậu.

Không Hoàng cấp tốc bay về hướng ngược lại gần mười phút mới dừng lại, bầy dị thú xa xa cũng dần biến mất.
Cố Thần cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đang đánh nhau, những thứ đang tiêu hóa trong dạ dày đều chen lên cuống họng. Cậu lập tức nhảy xuống từ lưng Không Hoàng, tìm nơi trống trải hít vào từng ngụm.

Chờ đến khi nghỉ ngơi đủ, Cố Thần mới có sức đứng dậy, vẻ mặt phiền muộn nhìn Tử Kim: "Thoải mái ứng đối đã nói trước đó đâu?"

Sắc mặt Tử Kim cũng không tốt lắm, trầm mặc hồi lâu, giống như đang xác nhận cái gì đó, cuối cùng rốt cuộc mở miệng. "Tôi nghĩ, chúng ta thật sự đang ở trong ảo cảnh."

Thần sắc trên mặt Cố Thần trở nên tế nhị. "Ở trong ảo cảnh? Không phải chú nói không phải sao?"

Tử Kim thở dài một hơi: "Tôi nói rồi, tôi chưa từng trải nghiệm bị ảo cảnh khống chế, bao gồm các loại dị thực cùng dị thú huyễn trí, bởi vì Tinh thần lực của chúng yếu hơn tôi, nên những công kích này gần như không có hiệu quả với tôi."
"Vậy... làm sao chú biết đây là ảo cảnh?" Cố Thần hiếu kỳ, bởi vì bốn phía hiện tại cùng với tất cả vừa phát sinh đều quá mức chân thực, tuy rằng cậu cảm thấy có chỗ không hợp với lẽ thường, nhưng không cách nào khẳng định nơi này rốt cuộc có phải là trong ảo cảnh hay là chân thực tồn tại.

"Bởi vì, tôi vừa rồi không cách nào chế tạo ảo cảnh. Tinh thần lực của tôi chưa từng xuất hiện vấn đề, bằng không căn bản không cách nào triệu hoán được Không Hoàng, khả năng duy nhất chính là, tôi hiện tại đang ở trong ảo cảnh, cho nên cách nào tạo ra ảo cảnh trong ảo cảnh." Tử Kim nói.

Hai người trầm mặc hồi lâu. Tử Kim liền mở miệng: "Không nghĩ tới ảo cảnh lại là tồn tại chân thật như thế, không biết Cố Thần cậu, là thật hay giả đây?"

Cố Thần cạn lời: "Tôi là thật, chú tuyệt đối đừng nghĩ tới 'huỷ diệt nhân đạo' với tôi."
Tử Kim tựa cười mà không cười. "Điều tiết không khí chút thôi, chúng ta bây giờ cần phải lo lắng là làm sao thoát khỏi ảo cảnh. Cậu chắc là có kinh nghiệm đi?"

Cố Thần tiếp tục cạn lời. Lẽ nào vì tôi trông có chút ngu xuẩn, cho nên là đầu đất thường bị vây ở trong ảo cảnh chắc? Kinh nghiệm đối ứng với tình huống như này phong phú á?

=

Ada: hai thím này vui tính vãi...

=

=

=

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền
... 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền

Truyện cùng thể loại