Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau
Chương 36 36 Trúng Tuyển

Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau

Chương 36 36 Trúng Tuyển


Lấy tư chất Thầm Thanh Nhất biểu hiện ra, cho dù không phải đệ tử Thiên Thuỷ Phong của bọn họ, thì cũng sẽ có các trưởng lão, phong chủ của ngọn núi khác tranh giành cưới đoạt muốn có, loại bảo bối như đan dược này tất nhiên sẽ không bao giờ thiếu.

Như vậy, không cần vì mấy viên đan dược cấp thấp, chẳng ra gì này mà ngạc nhiên.

Sau khi nuốt dược xong, Thanh Nhất cảm giác được thân thể minh đang được chữa trị, Sở Ngọc Lương không ở lại quấy rầy, đứng một bên chờ đợi những người khảo nghiệm thành công đi ra.

Đệ tử tham gia Linh Đạo Tông đương nhiên không chỉ có mỗi nhóm của Thẩm Thanh Nhất.

Thế nhưng qua từng tầng tuyển chọn, số người còn lại không nhiều, liền không đạt tới một phần mười số người đăng kí ban đầu.

Chờ sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, Sở Ngọc Lương hơi đánh giá, cũng đã hiểu tương đối đại khái tình huống tuyển chọn lần này của tông môn.

"Chúc mừng các vị, từ giờ trở đi, các ngươi chính là đệ tử của Linh Đạo Tông!"
Mọi người đứng phía dưới nghe thấy lời nói của Sở Ngọc Lương, đôi mắt không khỏi toả sáng rực rỡ.


Chỉ vẻn vẹn một câu nói, đệ tử của Linh Đạo Tông, cũng khiến lòng người vui sướng!
"Biểu hiện của các vị trong nhiều lần khảo nghiệm, tiền bối trong tông môn đều nhìn thấy, cũng dựa vào đây phân loại rõ ràng, có người sẽ tiến vào nội môn, thậm chí sẽ được các tiền bối thu làm đệ tử, cũng có thể là đệ tử thân truyền, thế nhưng có một số người lại chỉ tiến vào tạp dịch phong.

Ta tin tưởng trước khi tất cả mọi người tiến vào tông môn đều đã hiểu rõ quy tắc.

"
Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và VNO.

"Thế nhưng, các ngươi nếu chỉ bởi vì điều này mà đắc chí, hoặc là uể oải dừng bước, thì ta cũng sẽ nói luôn cho các ngươi biết, đó chính là các ngươi thua rồi! Đây chẳng qua chỉ là bước đầu tiên khi tiến vào Linh Đạo Tông! Giới tu tiên rộng lớn hơn rất nhiều! Nếu đem Linh Đạo Tông đi so sánh, bất quá chỉ là giọt nước trong biển cả!"
"Tương lai, không chỉ dừng lại ở trước mắt!"
Mọi người nhìn Sở Ngọc Lương đang đứng trên đài cao, nghe lấy lời nói, âm vang từ hắn, toàn thân máu nóng sôi trào.

Bên trong thiên điện, một đoàn người Tề lão cũng đã nhận được báo đáp tương ứng.

Tề lão nắm trong tay chiếc túi trữ vật, trong lòng cảm giác có chút trầm xuống.

Nhín qua thuỷ kính, thấy hậu bối nhà mình đã tiến vào Linh Đạo Tông, mà tiểu cô nương kia cũng vậy.

Bây giờ cầm khen thưởng trong tay, là phần quà mà một đệ tử bình thường của Linh Đạo Tông được nhận, nếu trong hai người có người nào tiến vào nội môn, hoặc là được sự ưu ái của vị tiền bối nào đó, thì khen thưởng sẽ càng thêm phong phú.

Biểu hiện của Linh nhi cũng không tệ, thế nhưng trong tất cả các thí sinh lại không được ở top đầu.

Mà tiểu cô nương kia biểu hiện càng nổi bật hơn, khiến mọi người nhớ kĩ.


Đúng là vô tâm trông liễu, liễu lại xanh.

Một người đứng bên nhìn thấy túi trữ vật trong tay Tề lão, không khỏi có chút chua.

"Tề lão ca, lần này thật là tốt số.

Có hai vị trong kia, tương lai Tề lão ca cũng có hi vọng.

"
"Cái này còn chưa biết được, trong giới Tu Tiên ai có thể nói rõ được điều gì, người tài nhiều như vậy nhưng có khả năng sống sót mà lớn lên, trở thành cường giả một phương, mới thực sự gọi là thiên tài.

"
"Bọn họ bây giờ còn trẻ, không có trải qua gió tanh mưa máu giới tu tiên, trong người vẫn còn đầy nhiệt huyết, chờ sau khi đã trưởng thành rồi, liền sẽ hiểu rõ mọi chuyện.

Có đôi khi tư chất tốt, không phải là tất cả.

"
"A, có một số người, chính là ghen tị.


Có bản lĩnh thì tự đi tìm lấy một vị thiên tài đi! Tư chất cũng là bản lính của người ta!"
"Ngươi!"
Tề lão không để ý đến lời nói chua lòm của những người xung quanh, chuyên tâm nhìn hình ảnh bên trong thủy kính.

Đến khi thấy Tề Linh Nhi có chút luống cuống được đệ tử Linh Đạo Tông dẫn đi, có chút chua xót trong lòng.

Là đứa tre mà gia tộc mình sủng ái, bảo vệ lớn lên.

Lần này tiến vào Linh Đạo Tông, muốn gặp mặt chắc cũng phải vài năm sau, cũng có lẽ chính là vĩnh biệt!
Thẩm Thanh Nhất nhìn người bên cạnh dần dần càng ngày càng ít, đến cuối cùng, trên quảng trường lớn như vậy lại còn không tới năm mươi người.

.

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại