Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường
Chương 9 9 Người Phụ Nữ Thối Này Đắc Ý Cái Gì Khoe Khoang Cái Gì
Trước ngày họp phụ huynh, Chu gia nghênh đón môt vị “Khách không mời mà đến".
Đương nhiên đây là Khương Tân Tân cảm thấy, khả năng chỉ có mỗi mình cô nghĩ như vậy, bởi vì người đến này là dì Chu Diễn.
Xuyên qua hơn một tuần rồi, vì cuộc sống, Khương Tân Tân đã thăm dò tất cả chuyện mà cô nghe được, mẹ ruột Chu Diễn tên là Chung Phỉ, là bạn thời đại học của Chu Minh Phong, Chung Phỉ không có bất kỳ anh chị em nào cả, cho nên người cao ngạo đang ngồi ở Chu, phảng phất như mình mới là nữ chủ nhân, chứ không phải là dì Chu Diễn.
“Mặc dù bây giờ chị họ tôi rất ít khi ở trong nước, nhưng mà Chung gia của chúng tôi không phải là không có ai." Tư thế Chung Giai rất rảnh rỗi ngồi ở trên ghế sa lon, đối với dì giúp việc đứng sau lưng Khương Tân Tân cách đó không xa rất quen mà phân phó “Vương tẩu, pha cho tôi một cốc cà phe kiểu Mỹ, vẫn là khẩu vị cũ, đúng rồi, trong nhà hẳn là vẫn còn brownie mà tôi thích chứ?"
Khương Tân Tân đối với người da mặt dày này nhìn mà than thở.
Bất quá, vẫn là không có theo ý của cô ta.
Khương Tân Tân cũng ngồi xuống, lười biếng đưa tay chống cằm, làm bộ làm tịch mà nói “Brownie? Bây giờ trong nhà không có, tôi bị dị ứng với chocolate, nên đã bảo họ ném hết ra ngoài rồi."
Chung Giai “..."
Vương tẩu đang làm cảnh:...!Phu nhân vừa hôm qua ngài ăn xong, lại còn nói tay nghề làm bánh kem của đầu bếp rất giỏi.
Chung Giai thật sự là hít khí không nhuận, bất quá khi nghĩ đến thân phận của mình, lại phải kiềm chế, thế nhưng là lời nói tiếp theo lại ẩn chứa đầy châm chọc “Là như vậy sao? Thế nhưng a Diễn rất thích chocolate, khi nó còn nhỏ tôi còn thường xuyên dẫn nó đi ăn, còn tưởng rằng sau khi nó có mẹ mới, trong sinh hoạt sẽ có thêm một người quan tâm nó, không nghĩ tới nó bây giờ ở trong nhà chocolate còn không được ăn."
“Nha." Mi mắt Khương Tân Tân còn không có ngẩng dù một chút.
Hiện tại trong lòng Chung Giai đối với Khương Tân Tân khinh bỉ không thôi, quả nhiên là đến từ thành phố nhỏ, ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp ra, thì không biết lễ phép, lại còn không có chút nào tu dưỡng nào, hơn nữa lòng dạ còn hẹp hòi, thậm chí ngay cả chocolate cũng không được, cô thật sự không biết Chu Minh Phong đến tột cùng là coi trọng người phụ nữa này ở điểm nào.
Chung Giai tự cho là mình che giấu cảm xúc rất tốt, nhưng Khương Tân Tân đã đọc qua quyển tiểu thuyết, đương nhiên sẽ biết từ trước đến nay Chung Giai đều ngấp nghé vị anh rể Chu Minh Phong này.
Khương Tân Tân nhớ đến một chuyện, che miệng cười không ngừng, một bộ dáng rất vui vẻ.
Chung Giai lộ ra vẻ mặt không vui “Cô cười cái gì?"
“Tôi cười cô a, trong lòng làm sao luôn có chuyện không tốt." Khương Tân Tân nói một tiếng, giống như đối phương cùng với cô rất quen thuộc, ngoài sáng trong tối trào phúng cô ta, cô đương nhiên không thể luống cuống, phải so với đối phương như đặc biệt quen thuộc mới được “Lhẩu vị của con người luôn thay đổi, kỳ thật không phải là Chu Diễn thích ăn, tôi còn chưa thấy nó nếm qua bao giờ, là cô thích ăn đi, nhưng làm sao bây giờ, coi như cô thích đi, nhưng cũng không phải mỗi ngày đều có để cho cô a."
Ý tứ rất rõ ràng, nào có chuyện bởi vì khách thích ăn chocolate, mà chủ nhà bị dị ứng nhưng vẫn phải luôn chuẩn bị sẵn a?
Sắc mặt Chung Giai ẩn ẩn phát xanh.
Khương Tân Tân vẫn còn không nói đủ, thở dài một hơi, một mặt biểu lộ gọi Vương tẩu “Mặc dù rất khó khăn nhưng bởi vì cô thích nên tôi đành phải lương lương hào phóng chiều theo ý cô.", “Vương tẩu, khách đã muốn ăn, vậy thì để đầu bếp làm bánh kem đi, ta không có sao đâu.
Đợi chút nữa bảo bác sĩ Vương kê cho tôi một đơn thuốc chống dị ứng, nếu mà không được, tôi cũng có thể đi bệnh viện truyền dịch, không có sao đâu."
Trong lòng mỗi người đều có một cái cân, Vương tẩu mặc dù quen với Chung Giai hơn, nhưng tư tâm bên trong vẫn là hi vọng về sau có quan hệ tốt với Chu phu nhân hơn.
Chung Giai cũng không phải là dì ruột Chu Diễn, mà chỉ thân thôi, hơn nữa cũng không phải là nữ chủ nhân của cái nhà này a.
Vương tẩu lập tức nói “Vâng, tôi sẽ cho người chuẩn bị, phu nhân, ngài cũng chú ý thân thể tốt."
Khương Tân Tân phảng phất như là đang bị bệnh rồi suy yếu cười nói “Không có sao, không thể mạn đãi khách."
Lồng ngực Chung Giai chập trùng, nhưng vẫn phải nhịn xuống “Tôi đâu phải là khách, nơi này tôi so với cô còn quen hơn, tôi còn nhớ rõ lúc anh rể và chị họ vừa mua nơi này, tôi còn đang học đại học, khi đó tôi còn thường xuyên tới chỗ này ở, nơi này cũng có phòng của tôi đấy."
Khương Tân Tân như đang suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu.
Bầu không khí bắt đầu trầm mặc, Chung Giai cho rằng mình cũng thắng một ván, tâm tình đang từ từ tốt, lại nghe được mặt bao cỏ ở đối diện hỏi “Phòng cô, là căn phòng nào a?"
Không đợi Chung Giai hồi phục, Khương Tân Tân thấy quản gia đi đến, thanh âm thanh thúy hỏi “Dương thúc, dì Chu Diễn nói nơi còn có một căn phòng của cô ấy, là căn phòng nào nha?"
Quản gia kinh ngạc nhìn Chung Giai một chút, sau đó trả lời “Trước đây là khách phòng, hiện tại đã đổi thành phòng để ngài thay quần áo rồi ạ."
Trên dưới Chu gia, kể cả Chu Diễn, cũng nhìn ra được tâm tư Chung Giai.
Chung Giai nói cô ta có một phòng, thực tế đó là giả, bởi vì trước đó là một phòng giành cho khách, không phải chỉ có độc một mình cô ta đã ngủ qua, không phải cô ta đã ngủ ở đấy mấy buổi tối, thì sẽ biến thành phòng của cô ta a?
Khương Tân Tân cười xin lỗi “Ngại quá a, tôi cũng không biết, trước đó tôi còn suy nghĩ, phòng để quần áo trong nhà lại có thể lớn như thế, cũng không biết mua bao nhiêu thứ mới chặt nha."
Chung Giai “..."
Cô rốt cục cũng bị chọc giận, sau khi quản gia cùng Vương tẩu rời đi, lúc này cô ta mới hạ giọng nói “Cô không nên quá đắc ý, anh rể chỉ có một đứa con trai là a Diễn, a Diễn năm nay đã mười sáu tuổi, chừng hai năm nữa sẽ trưởng thành, không bao lâu, nó có thể đi tới công ty vì anh rể mà phân ưu."
Lui một vạn bước mà nói, Khương Tân Tân dù là vợ của Chu Minh Phong thì sao chứ, Chu Minh Phong cũng không phải là không có con trai, cho dù thủ đoạn của cô ta cao minh có thể mang thai, chờ đến lúc đứa bé kia trưởng thành, cái nhà này cùng tập đoàn Chu thị đã sớm bị Chu Diễn khống chế rồi.
Loại cục diện này, người phụ nữ thối này còn khoe khoang, đắc ý cái gì nha.
Chung Giai siết chặt tay, nghĩ đến khả năng Khương Tân Tân sẽ thê thảm trong tương lai, tâm tình dần dần bình phục một chút.
Khương Tân Tân lại giống như nghe không hiểu cô ta ám chỉ chuyện gì, vẫn như cũ tay chống cằm tò mò hỏi “Anh rể? Từ lúc nào mà tôi đã thành chị của cô nha?"
Chung Phỉ cùng Chu Minh Phong đã sớm không còn quan hệ vợ chồng, vậy từng tiếng anh rể tình thâm này là chuyện gì xảy ra?
Khí phách Chung Giai hùng dũng oai vệ hiên ngang mà đến, mà khi trở về thì đầy thất bại.
Cũng không phải là do Chung Giai nói không lại Khương Tân Tân, mà do hiện tại Khương Tân Tân là nữ chủ nhân của cái nhà này, về mặt thân phận, thì đã có thể chiến thắng
Khương Tân Tân ở sân thượng nhìn Chung Giai rời đi, trong lòng đối với Chu Minh Phong có một chút hiếu kỳ.
Thực tế cô rất khó tưởng tượng, chỉ là một người đàn ông mà thôi, còn là người đàn ông đã gần 40 tuổi rồi, làm sao lại có thể làm Chung Giai mê đến thần hồn điên đảo, chẳng lẽ là do tiền sao? Nhìn thì không quá giống, nếu như chỉ vì tiền, Chung Giai chắc không cần bất chấp một khoảng thời gian dài như vậy?
Dù sao chuyện như vậy mà ở trên người cô, cô tuyệt đối sẽ không thích chồng trước của chị họ, cái người kia có bao nhiêu mị lực mới có thể để cho cô ta buông xuống loại ranh giới cuối cùng này nha.
Vô luận là trước khi xuyên sách, hay là sau khi xuyên sách, Khương Tân Tân đều không phải là người giống như quả hồng mềm, cô cũng lười suy nghĩ lời nói cùng với cử chỉ của mình không giống nguyên chủ, kiểu luôn phải nhẫn nại, không phải là kiểu của cô, người khác hoài nghi thì cứ hoài nghi thôi, chẳng lẽ còn có khả năng đưa cô đến phòng thí nghiệm quốc gia? Nếu có như sẽ sảy ra chuyện đó, cô sẽ không vùng vẫy, trực tiếp nằm ngửa ra là được.Có thể là do ban ngày đọ sức với tay mơ thắng, nên lúc ăn cơm tối Khương Tân Tân cố ý dặn dò đầu bếp, cho cô ăn đồ nướng.
Sở dĩ Chu gia vui đến quên cả trời cả đất, bởi vì nơi này phối trí quá cao, đã làm đồ nhà quê Khương Tân Tân cảm thụ được cái gọi là năng lực tiền mang lại hạnh phúc.
Chu gia ngoại trừ có đầu bếp làm bánh kem chuyên nghiệp, đầu bếp Trung Quốc có hai người, đầu bếp Tây cũng có một người, chủ yếu vẫn là bởi vì bình thường cha con Chu gia thường ăn cơm trưa ở nhà nhiều nhất, mà hai người đầu bếp Trung Quốc này có tay nghề rất tuyệt, giống như là không gì không làm được, cô thuận tiện nói đồ nướng, đồ chua cay, cũng có thể làm ra được hương vị ngon, có thể làm hương vị giống như là mấy quán thức ăn ven đường, lại còn có chút xa hoa.
Tư vị tuyệt vời này làm cho cô xém chút cho rằng mình không phải là xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình vườn trường, mà là tiểu thuyết mỹ thực.
Xâu nướng sau khi nướng xong, Khương Tân Tân hít một hơi sâu, cầm lấy một chuỗi nấm hương, lúc đang muốn ăn thật ưu nhã, thì Chu Diễn trở về.
Hôm nay là ngày thi giữa kỳ thứ hai, trường học không có tiết tự học buổi tối, cậu tan học sớm cũng là chuyện bình thường.
Khoảng thời gian này...!Cậu hẳn là chưa có ăn cơm tối a?
Khương Tân Tân vừa định mở miệng mời cậu cùng ăn tối, lời nói mới vừa đến miệng, đã thấy cậu như là chiếc vòi rồng vèo một cái đã lên lầu, căn bản là không có cho cô cơ hộ mở miệng nói chuyện.
...
Cô cũng không cần lo lắng Chu Diễn sẽ đói bụng, cậu đã 16 tuổi, với lại trong nhà còn có quản gia cùng dì giúp việc, thế nên, cô không khách khí nữa rồi tiếp tục hưởng thụ mỹ thực.
Trước khi Khương Tân Tân xuyên sách nhan sác cũng có thể so với nữ minh tinh, còn về phương diện tài năng thì cô tự biết mình có ít, giống xâu đồ ăn nướng chua cay này, cô rất ít ăn, thỉnh thoảng thì cô có ăn, nhưng sẽ không ăn nhiều quá mức, mức độ ăn chỉ vừa phải, sau khi ăn xâu nướng, cô cũng không vội vàng đổi đồ tắm—— đúng vậy, Chu gia có bể bơi mà cô lại đặc biệt thích bể bơi!
Cô không biết là, hôm nay tâm tình Chu Diễn không tốt lắm, nên cũng sẽ có kế hoạch bơi lội.
Hai người đều có ý nghĩ này, nhưng mà Chu Diễn lại chậm một bước, khi cậu thay xong quần bơi nhưng lúc đi đến bể bơi, thì thấy được trên bể bơi có một đôi dép cùng với một chiếc khăn tắm trên ghế, cậu dừng bước lại, rồi do dự một giây đồng hồ, sau đó liền quay người đi vào biệt thự.
Kế hoạch bơi lội, đã mắc cạn.
Cái bể bơi này, thật ra là chỉ có một mình Chu Diễn dùng, từ nhỏ cậu có bệnh thích sạch sẽ, bể bơi trong biệt thự quản gia cùng người giúp việc đều sẽ không tới đây, còn Chu Minh Phong, một tháng cũng chỉ ở nhà có mấy ngày, sau khi trở về thì đều làm việc đến nửa đêm, càng không có khả năng đi bơi lội...
Sau khi Chu Minh Phong kết hôn được một tháng, đây là lần đầu tiên Chu Diễn chân chính ý thức được, trong nhà thêm một người.
Một người mà cậu sau này sẽ gặp thường xuyên, và khi cô xuất hiện, thì bể bơi đã không còn mang ý nghĩa chỉ dành riêng cho cậu.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, lòng dạ Chu Diễn rất khoáng đạt, cậu đã ý thức được những chuyện sau này, trong lòng cũng sẽ không khổ sở.
Có lẽ người này...!Tạm thời không có làm người chán ghét đi.Ngày thứ hai, sau khi Khương Tân Tân rời giường liền thay quần áo.
Cho tới bây giờ cô chưa từng được tham gia họp phụ huynh, không biết xuất hiện với phong cách nào sẽ tương đối phù hợp, vì quá khó khăn, nên cô đã kéo Vương tẩu đến phòng quần áo để giúp cô tham khảo, chọn tận nửa giờ, thì Khương Tân Tân quyết định mặc một bộ sườn xám chưa từng mặc qua trước đó.
Lúc đầu Vương tẩu thấy liền bị hoa mắt, trước khi mặc bà nghĩ được rất nhiều từ ca ngợi, nhưng sau khi mặc cũng chỉ nói “Đẹp mắt" “Rất tốt" hai câu này như một thẳng nam đánh giá.
Lúc Khương Tân Tân kéo rèm ra, hai con mắt của Vương tẩu lập tức sáng lên.
Dáng người Khương Tân Tân rất tốt, nhìn mảnh mai, nhưng tuyệt không bằng phẳng, nếu nghiêm túc xem xét, thì mặc sườn xám rất tôn nên dáng người.
Đây là xườn xám hoa hải đường nền trắng, chất vải vô cùng tốt, mặc trên người Khương Tân Tân, cũng không biết là cô đẹp hay sườn xám đẹp, vẫn là nói sườn xám hợp với cô, tóm lại, Vương tẩu người đã trải qua tuổi 40 đã tán thưởng không thôi “Phu nhân, cô mặc sườn xám quá đẹp, tôi chưa từng thấy ai mặc sườn xám đẹp mà còn hợp như ngài!"
Cái gì mà vòng eo thon nhỏ chỉ bằng một nắm tay.
Cái gì mà cười nên một tiếng đẹp không sao tả xiết.
Nhìn Khương Tân Tân liền biết.
Khương Tân Tân cũng rất hài lòng, ngắm ngía người mình trên giương suốt “Vậy chọn bộ này đi!"
Ngay lúc Khương Tân Tân chạy như bay tới trường học để đuổi theo 45 vạn, thì ở công ty trợ lý Lưu nhận được điện thoại của Chu Minh Phong.
Trong điện thoại thanh âm Chu Minh Phong vẫn bình thản trầm thấp như trước đây “Cuộc họp phụ huynh của A Diễn là lúc mấy giờ?"
Trợ lý Lưu giật mình “Mười giờ, Chu tổng, ngài đã trở về rồi sao?"
Chu Minh Phong “Ân" một tiếng.
Trợ lý Lưu sợ Chu Minh Phong quên, còn nhắc nhở lớp, ở trong điện thoại, cậu luôn cảm thấy có một chuyện quan trọng mà cậu đã quên, nhưng chính là cậu lại không nhớ nổi, Chu Minh Phong từ trước tới nay là một người không muốn lãng phí thời gian, sau khi biết được tin tức quan trọng, đương nhiên sẽ không có khả năng nấu cháo điện thoại với trợ lý, một cuộc điện thoại, kéo dài 32 giây.
Sau khi trợ lý Lưu cúp điện thoại, rồi qua tầm mười phút sau, cậu rốt cục cũng nhớ ra chính mình quên chuyện gì!
A họp phụ huynh phu nhân cũng tham gia a!.