Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính
Chương 24
Lục Tinh Châu đến nằm ngoài dự kiến của mọi người. Người ngoài chỉ biết chỗ dựa của Hoàn Nghệ họ Lục, giám đốc cũng là con cháu của Lục gia, nhưng tư liệu cụ thể về vị giám đốc này thì lại có rất ít người biết.
Hứa Thanh Uyển cũng không rõ, mãi đến hôm nay cô mới biết hai người đàn ông gặp ở vườn hoa lần nọ đều là người của Lục gia. Kiếp trước cô làm Kỷ thiếu phu nhân mười mấy năm, dưới sự dạy dỗ mưa dầm thấm đất của Đoạn Như Lan sau khi kết hôn liền dần dần rời khỏi giới giải trí, đem toàn bộ tâm tư đặt vào những buổi tiệc trà xã giao giữa những phu nhân trong giới thương lưu. Nhưng dù quan hệ của cô rất rộng vẫn không có tư cách với tới người Lục gia.
Lục gia là đỉnh kim tự tháp mọi người lúc nào cũng phải ngước nhìn! Hứa Thanh Uyển còn nhớ rõ kiếp trước công ty Kỷ gia bởi vì đầu tư sai lầm một lần mà bị liên lụy thiếu chút nữa phá sản. Khi đó những thiên kim có quan hệ tốt với Hứa Thanh Uyển trong một đêm liền xa lánh cô, thậm chí còn có người nhân cơ hội giẫm cô một chân. Nhưng chỉ nhờ một câu nói bang quơ của Lục gia, Kỷ gia tránh được một kiếp, tiếp tục làm rắn độc ở Giang Thành!.
Từ lúc đó Hứa Thanh Uyển chứa đầy sự tò mò với gia tộc khổng lồ bí ẩn này. Cô đã từng nghĩ nếu cô có quan hệ với Lục gia thì nhất định sẽ không còn một ai dám khinh miệt cô, bắt nạt cô. Nếu có Lục gia làm chỗ dựa có lẽ cô sẽ sống càng thêm thoải mái, vui vẻ.
Cho nên lúc Hứa Thanh Uyển biết được tin Hoàn Nghệ có chỗ dựa là Lục gia liền tìm mọi cách tiếp cận, đáng tiếc người của Lục gia hành tung thần bí, dù là cái bóng cô cũng không chạm được.
Cô nhìn sườn mặt của Lục Tinh Châu, đôi lông mày không chịu khống chế mà nhướng lên vui sướng. Không nghĩ tới cô đã sớm gặp được tổng giám đốc của Hoàn Nghệ! Hứa Thanh Uyển nhớ rõ Lục Tinh Châu cực kì cung kính với người đàn ông mặc đường trang nọ, phải chăng thân phận người kia cao quý gấp mấy lần...... Hai má Hứa Thanh Uyển có chút ửng đỏ.
Cô cắn môi, nhân lúc phó đạo diễn giải thích tình huống cho Lục Tinh Châu xuất hiện khoảng trống, vội tiến lên hai bước nói: "Lục tổng, tôi cũng vừa mới biết chuyện hủy đầu tư, ngài chắc không biết Kỷ thị bỗng nhiên nói muốn đổi Tư Vũ nếu không sẽ hủy tài trợ, tôi còn định nói chuyện giúp cô ấy."
Nghe thấy thanh âm của Hứa Thanh Uyển, Lục Tinh Châu giống như giờ mới để ý có người này, liếc mắt nhìn cô một cái, nhướng mày cười: "À, phải không?"
Thần sắc của Lục Tinh Châu nhàn nhạt như nhìn người xa lạ, bàn tay Hứa Thanh Uyển không khỏi nắm chặt. Cô có chút thấp thỏm nghĩ: chẳng lẽ Lục tổng đã quên mất mình?
Hứa Thanh Uyển nhớ lần đó nhìn Lục Tinh Châu và Tư Vũ hình như có quen biết nhau. Cô đột nhiên xoay người nắm lấy tay Tư Vũ, kéo cô ấy sát vào bên người: "Lục tổng, Tư Vũ mới đến chắc có chút hiểu lầm với Kỷ gia, nhưng mà ngài yên tâm chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ quay phim."
Tư Vũ không kịp phòng bị bị Hứa Thanh Uyển kéo qua, cô lập tức nhăn lại mi, không biết người này rốt cuộc muốn làm cái gì.
Lục Tinh Châu dù bận vẫn ung dung nghe Hứa Thanh Uyển nói từng câu từng câu, ngữ khí lại thân mật lại tiếc hận giống như cô cùng Tư Vũ là hai chị em ruột vậy, lo lắng Tư Vũ sẽ bị đuổi ra khỏi đoàn phim. Nhưng càng nghe Lục Tinh Châu càng cảm thấy vô vị.
"Nói đi nói lại thì là vấn đề không đủ tiền phải không?" Lục Tinh Châu hoàn toàn xem nhẹ Hứa Thanh Uyển mà nhìn qua Tư Vũ, hắn cười nói: "Cũng may tôi đến thăm một chút, nếu không nghệ sĩ của Hoàn Nghệ bị bắt nạt chắc tôi cũng không biết nha."
Hứa Thanh Uyển ngẩn người, trong lòng nói Chu Tư Vũ làm sao có thể là nghệ sĩ của Hoàn Nghệ, công ty của cô ta là công ty người mẫu nhỏ, cũng không biết lấy đâu ra may mắn mới được mời tới buổi thử vai của《 Khuynh Quốc 》, cũng bởi vì quen biết Kỷ Lâm mới "may mắn" trúng tuyển.
Trong lòng Hứa Thanh Uyển có chút hận, nếu không có Kỷ Lâm ở đấy thì chỉ bằng sự phản đối của nhà tài trợ Vương Đổng, Tư Vũ sẽ không khả năng xuất hiện ở đoàn phim! Mắt thấy mấy bức ảnh cô gửi cho Đoạn Như Lan có tác dụng, Kỷ thị đưa ra yêu cầu hủy đầu tư để đuổi Tư Vũ đi. Nhưng mà Lục Tinh Châu ở đây cô không những không thể đẩy Tư Vũ ra bên ngoài mà còn phải dùng sức cố giữ người lại, làm như vậy mới khiến Lục gia có chút ấn tượng tốt.
"Lục tổng ngài chỉ sợ hiểu lầm, Tư Vũ không phải nghệ sĩ của Hoàn Nghệ." Hứa Thanh Uyển uyển chuyển nhắc nhở.
Mọi người xung quanh nhìn Lục Tinh Châu, ai cũng có ý định trèo lên cành cao nhưng ai ngờ bị Hứa Thanh Uyển giành trước, một đám trợn trắng mắt – coi như cô nhanh nhẹn!
Lục Tinh Châu vẫn giữ tươi cười, ánh mắt lại lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hứa Thanh Uyển khiến sống lưng cô phát lạnh. Cô nhớ lại câu nói vừa rồi rốt cuộc tìm không ra sai chỗ nào, miễn cưỡng nở nụ cười gượng gạo: "Lục, Lục tổng, ngài......"
"Cô nói cô ấy không phải là người của Hoàn Nghệ... nhưng tại sao tôi nhớ rõ là chính tay tôi ký hợp đồng với cô ấy nhỉ?" Lục Tinh Châu cười như không cười hỏi.
Sắc mặt Hứa Thanh Uyển lập tức trắng bệch, trong nháy mắt hiểu được mình quá nóng vội, cô vừa rồi tự cho là thông minh nhắc nhở Lục Tinh Châu nhưng điều này không phải là đánh vào mặt hắn sao? Chẳng qua...... Chu Tư Vũ ký hợp đồng với Hoàn Nghệ lúc nào, tại sao cô hoàn toàn không biết?!
"Tư Vũ, cô cũng thật là, tôi không hề biết hai chúng ta là đồng nghiệp, thật là không có nghĩa khí......" Trong lúc hoảng loạn, Hứa Thanh Uyển còn muốn kéo lấy tay Tư Vũ nhưng bị cô né ra.
"Cô lúc nào cũng cường điệu tôi không phải là người của Hoàn Nghệ, tôi không hề có cơ hội giải thích cho cô!" Tư Vũ bước ra xa Hứa Thanh Uyển. Thẩm Duyệt lập tức đi tới bảo vệ Tư Vũ, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Hứa Thanh Uyển giống như cô ta là mãnh thú ăn thịt người.
"Tôi!" Hứa Thanh Uyển vừa thẹn vừa bực, ánh mắt của người xung quanh khiến cô rất mất tự nhiên, cả người cô cương cứng một chỗ, phủ nhận cũng không được mà giải thích cũng không xong, tiến thoái lưỡng nan.
"Ai kêu cô tự làm thấp bản thân?" Lục Tinh Châu mỉm cười tiếp lời của Tư Vũ.
Câu này của hắn chứng thật lời Tư Vũ nói. Ở đây đều là người thành tinh, nghe qua một chút cũng hiểu vị tổng giám đốc này là cố tình đến đây để bảo vệ Tư Vũ. Thế nên ánh mắt nhìn cô có thêm chút thâm ý.
Vừa nãy đoàn phim đồn đãi Tư Vũ bị nhà tài trợ đuổi đi, những người này còn bà tám cô đắc tội gì với Kỷ thị, bây giờ có tổng giám đốc Hoàn Nghệ là người chống lưng, trong lòng mọi người nghĩ thầm: cô gái này nhìn qua không ngờ có bối cảnh sâu như thế!
"Nhưng lúc cần vẫn phải tỏ chút thái độ, nếu không người khác còn tưởng rằng người của Hoàn Nghệ dễ bị bắt nạt nha." Lục Tinh Châu nháy mắt một cái, thuộc hạ hiểu ý mang một phần văn kiện lên, hắn cầm lấy ném vào tay phó đạo diễn: "Kỷ thị nếu muốn hủy đầu tư thì cho bọn họ hủy, về sau cũng không cho bọn họ nhúng tay vào hạng mục của Hoàn Nghệ, còn Chu Tư Vũ ——"
Lục Tinh Châu nhìn về phía Tư Vũ thấy cô gái này trừu khóe miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt biểu hiện sự cạn lời, lập tức nhớ tới lệnh của Ngũ gia. Không phải là chú ý con thỏ bệnh tật này một chút sao, chuyện này rất đơn giản a, nếu có người muốn đuổi cô đi, không cho cô quay, vậy đổi nhà tài trợ khác có gì khó đâu?
Phó đạo diễn thật cẩn thận cầm tập văn kiện kia: "Lục tổng, đây là..."
"Đây là hợp đồng của Lục tổng, ông nhìn qua nếu không có vấn đề gì thì bên tôi lập tức đầu tư." Thuộc hạ của Lục Tinh Châu thay hắn trả lời.
Lúc này Lương đạo vừa được thông tri chậm rãi đi tới, phó đạo diễn không dám tự quyết định vội đưa văn kiện cho ông, nhỏ giọng giải thích mọi chuyện. Lương đạo mở ra liền ngây ngẩn cả người, hợp đồng đầu tư của Lục Tinh Châu gấp 4 lần tổng số đầu tư lúc trước!
Hoàn Nghệ tài đại khí thô! Số tiền tài trợ lớn như thế thì ông cần gì phải xem sắc mặt của Kỷ thị? Muốn làm gì cũng không cần hỏi ý người khác! Những người muốn hủy đầu tư ông cũng không cần đi năn nỉ, chờ chiếu phim bọn họ liền biết ai lợi ai thiệt!
Lương đạo cầm văn kiện này cảm thấy có chút phỏng tay nhưng trong lòng lại kích động, hắn do dự nhìn về phía Tư Vũ: "Tôi hiểu ý của ngài, nếu Lục tổng...... Không, tôi là nói Hoàn Nghệ tin tưởng đoàn phim như thế, tôi cũng rất xem trọng Tư Vũ, nhất định chúng ta sẽ hợp tác thuận lợi."
Hứa Thanh Uyển cắn môi, ánh mắt vừa kinh vừa sợ. Tại sao Lục Tinh Châu có thể vì một mình Tư Vũ mà bỏ vốn đầu tư?!
Chu Tư Vũ cô ta đạp trúng vận may gì! Kỷ Lâm liều mạng bảo vệ cô ta, Lương đạo cũng trước sau khen tài diễn xuất của cô ta, đến cả khốn cục Kỷ thị hủy đầu tư tưởng chừng như không thể giải quyết cũng có Lục Tinh Châu tới giải vây...... Không đúng, Chu Tư Vũ không nên được mọi người nhìn với con mắt khác như vậy, tất cả mọi chuyện không giống trong ký ức của cô!
Nhưng hiện tại đã không có người để ý Hứa Thanh Uyển nghĩ gì, Lục Tinh Châu càng coi cô như không khí, bước vòng qua người cô, gọi Tư Vũ cùng Lương đạo đến phòng nghỉ. Lúc Lương đạo nhìn thoáng qua hợp đồng phát hiện chỗ ký tên không lấy danh nghĩa của Hoàn Nghệ mà chỉ có ba chữ rồng bay phượng múa: Lục Uyên Hòa.
"À chuyện này, suýt chút nữa quên nói với ông." Thấy sự nghi hoặc của Lương đạo, Lục Tinh Châu quay đầu nhìn chỗ ký tên, chỉ vào Tư Vũ thấp giọng nói: "Đây là lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư, Ngũ gia chúng ta nói Chu tiểu thư chơi vui vẻ ở đoàn phim thì đống tiền này tiêu có giá trị, chỉ sợ có người lấy cường quyền phá nát quy củ."
Lục Tinh Châu nói ý vị thâm trường, Lương đạo vừa nghe thấy hai chữ "Ngũ gia" trên tay run rẩy thiếu chút nữa làm rơi đồ, hắn trợn tròn đôi mắt hỏi: "Ngài nói, chẳng lẽ là vị ấy......?"
Lục Tinh Châu chỉ cười không nói, Lương đạo há hốc mồm có thể nhét nguyên một quả trứng gà. Tư Vũ nghe hai người nói liền bất đắc dĩ: "Tin tức truyền đi cũng nhanh thật đấy?"
Lục Tinh Châu quay đầu nhìn cô, thần sắc buồn bực: "Cô có biết vì chuyện của cô mà tôi bị Ngũ gia đá ra văn phòng đón máy bay lập tức tới đây? Tôi nếu đến chậm một chút chắc chắn sẽ bị người nào đó đá xuống máy bay."
Tư Vũ không hề có chút lòng thương hại nào, lạnh nhạt "À" một tiếng.
Lục Tinh Châu càng tức giận, hắn nhìn chăm chú Tư Vũ đến lúc cô nhịn không được hỏi câu "Làm sao vậy", hắn mới mở miệng:"Cô quay cho nhanh rồi về sớm đi, tâm tình Ngũ gia dạo này không tốt lắm, tôi cũng không muốn xuất hiện trước mặt người nọ chịu tao ương."
Tư Vũ nhịn không được cười ra tiếng, xứng đáng! "Cũng phải xem ý của Lương đạo thế nào." Ngồi cạnh người có vận khí tốt như Lục Tinh Châu, tinh thần của Tư Vũ sáng sủa hẳn lên, sắc mặt tốt hơn nhiều.
Lương đạo thấy tầm mắt của Lục Tinh Châu, lập tức cảm thấy áp lực lớn lao: "Chuyện này, thật ra vừa rồi xem diễn xuất của Tư Vũ tôi có một chút ý tưởng, có lẽ chúng ta có thể sửa kịch bản Vân Hòa thành nữ 2 ẩn hình."
Người ta nói có tiền có thể sai quỷ xay gió, hơn nữa Lương đạo rất thích khối ngọc thô chưa được mài giũa này, lập tức quyết định sửa kịch bản!
Hứa Thanh Uyển cũng không rõ, mãi đến hôm nay cô mới biết hai người đàn ông gặp ở vườn hoa lần nọ đều là người của Lục gia. Kiếp trước cô làm Kỷ thiếu phu nhân mười mấy năm, dưới sự dạy dỗ mưa dầm thấm đất của Đoạn Như Lan sau khi kết hôn liền dần dần rời khỏi giới giải trí, đem toàn bộ tâm tư đặt vào những buổi tiệc trà xã giao giữa những phu nhân trong giới thương lưu. Nhưng dù quan hệ của cô rất rộng vẫn không có tư cách với tới người Lục gia.
Lục gia là đỉnh kim tự tháp mọi người lúc nào cũng phải ngước nhìn! Hứa Thanh Uyển còn nhớ rõ kiếp trước công ty Kỷ gia bởi vì đầu tư sai lầm một lần mà bị liên lụy thiếu chút nữa phá sản. Khi đó những thiên kim có quan hệ tốt với Hứa Thanh Uyển trong một đêm liền xa lánh cô, thậm chí còn có người nhân cơ hội giẫm cô một chân. Nhưng chỉ nhờ một câu nói bang quơ của Lục gia, Kỷ gia tránh được một kiếp, tiếp tục làm rắn độc ở Giang Thành!.
Từ lúc đó Hứa Thanh Uyển chứa đầy sự tò mò với gia tộc khổng lồ bí ẩn này. Cô đã từng nghĩ nếu cô có quan hệ với Lục gia thì nhất định sẽ không còn một ai dám khinh miệt cô, bắt nạt cô. Nếu có Lục gia làm chỗ dựa có lẽ cô sẽ sống càng thêm thoải mái, vui vẻ.
Cho nên lúc Hứa Thanh Uyển biết được tin Hoàn Nghệ có chỗ dựa là Lục gia liền tìm mọi cách tiếp cận, đáng tiếc người của Lục gia hành tung thần bí, dù là cái bóng cô cũng không chạm được.
Cô nhìn sườn mặt của Lục Tinh Châu, đôi lông mày không chịu khống chế mà nhướng lên vui sướng. Không nghĩ tới cô đã sớm gặp được tổng giám đốc của Hoàn Nghệ! Hứa Thanh Uyển nhớ rõ Lục Tinh Châu cực kì cung kính với người đàn ông mặc đường trang nọ, phải chăng thân phận người kia cao quý gấp mấy lần...... Hai má Hứa Thanh Uyển có chút ửng đỏ.
Cô cắn môi, nhân lúc phó đạo diễn giải thích tình huống cho Lục Tinh Châu xuất hiện khoảng trống, vội tiến lên hai bước nói: "Lục tổng, tôi cũng vừa mới biết chuyện hủy đầu tư, ngài chắc không biết Kỷ thị bỗng nhiên nói muốn đổi Tư Vũ nếu không sẽ hủy tài trợ, tôi còn định nói chuyện giúp cô ấy."
Nghe thấy thanh âm của Hứa Thanh Uyển, Lục Tinh Châu giống như giờ mới để ý có người này, liếc mắt nhìn cô một cái, nhướng mày cười: "À, phải không?"
Thần sắc của Lục Tinh Châu nhàn nhạt như nhìn người xa lạ, bàn tay Hứa Thanh Uyển không khỏi nắm chặt. Cô có chút thấp thỏm nghĩ: chẳng lẽ Lục tổng đã quên mất mình?
Hứa Thanh Uyển nhớ lần đó nhìn Lục Tinh Châu và Tư Vũ hình như có quen biết nhau. Cô đột nhiên xoay người nắm lấy tay Tư Vũ, kéo cô ấy sát vào bên người: "Lục tổng, Tư Vũ mới đến chắc có chút hiểu lầm với Kỷ gia, nhưng mà ngài yên tâm chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ quay phim."
Tư Vũ không kịp phòng bị bị Hứa Thanh Uyển kéo qua, cô lập tức nhăn lại mi, không biết người này rốt cuộc muốn làm cái gì.
Lục Tinh Châu dù bận vẫn ung dung nghe Hứa Thanh Uyển nói từng câu từng câu, ngữ khí lại thân mật lại tiếc hận giống như cô cùng Tư Vũ là hai chị em ruột vậy, lo lắng Tư Vũ sẽ bị đuổi ra khỏi đoàn phim. Nhưng càng nghe Lục Tinh Châu càng cảm thấy vô vị.
"Nói đi nói lại thì là vấn đề không đủ tiền phải không?" Lục Tinh Châu hoàn toàn xem nhẹ Hứa Thanh Uyển mà nhìn qua Tư Vũ, hắn cười nói: "Cũng may tôi đến thăm một chút, nếu không nghệ sĩ của Hoàn Nghệ bị bắt nạt chắc tôi cũng không biết nha."
Hứa Thanh Uyển ngẩn người, trong lòng nói Chu Tư Vũ làm sao có thể là nghệ sĩ của Hoàn Nghệ, công ty của cô ta là công ty người mẫu nhỏ, cũng không biết lấy đâu ra may mắn mới được mời tới buổi thử vai của《 Khuynh Quốc 》, cũng bởi vì quen biết Kỷ Lâm mới "may mắn" trúng tuyển.
Trong lòng Hứa Thanh Uyển có chút hận, nếu không có Kỷ Lâm ở đấy thì chỉ bằng sự phản đối của nhà tài trợ Vương Đổng, Tư Vũ sẽ không khả năng xuất hiện ở đoàn phim! Mắt thấy mấy bức ảnh cô gửi cho Đoạn Như Lan có tác dụng, Kỷ thị đưa ra yêu cầu hủy đầu tư để đuổi Tư Vũ đi. Nhưng mà Lục Tinh Châu ở đây cô không những không thể đẩy Tư Vũ ra bên ngoài mà còn phải dùng sức cố giữ người lại, làm như vậy mới khiến Lục gia có chút ấn tượng tốt.
"Lục tổng ngài chỉ sợ hiểu lầm, Tư Vũ không phải nghệ sĩ của Hoàn Nghệ." Hứa Thanh Uyển uyển chuyển nhắc nhở.
Mọi người xung quanh nhìn Lục Tinh Châu, ai cũng có ý định trèo lên cành cao nhưng ai ngờ bị Hứa Thanh Uyển giành trước, một đám trợn trắng mắt – coi như cô nhanh nhẹn!
Lục Tinh Châu vẫn giữ tươi cười, ánh mắt lại lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hứa Thanh Uyển khiến sống lưng cô phát lạnh. Cô nhớ lại câu nói vừa rồi rốt cuộc tìm không ra sai chỗ nào, miễn cưỡng nở nụ cười gượng gạo: "Lục, Lục tổng, ngài......"
"Cô nói cô ấy không phải là người của Hoàn Nghệ... nhưng tại sao tôi nhớ rõ là chính tay tôi ký hợp đồng với cô ấy nhỉ?" Lục Tinh Châu cười như không cười hỏi.
Sắc mặt Hứa Thanh Uyển lập tức trắng bệch, trong nháy mắt hiểu được mình quá nóng vội, cô vừa rồi tự cho là thông minh nhắc nhở Lục Tinh Châu nhưng điều này không phải là đánh vào mặt hắn sao? Chẳng qua...... Chu Tư Vũ ký hợp đồng với Hoàn Nghệ lúc nào, tại sao cô hoàn toàn không biết?!
"Tư Vũ, cô cũng thật là, tôi không hề biết hai chúng ta là đồng nghiệp, thật là không có nghĩa khí......" Trong lúc hoảng loạn, Hứa Thanh Uyển còn muốn kéo lấy tay Tư Vũ nhưng bị cô né ra.
"Cô lúc nào cũng cường điệu tôi không phải là người của Hoàn Nghệ, tôi không hề có cơ hội giải thích cho cô!" Tư Vũ bước ra xa Hứa Thanh Uyển. Thẩm Duyệt lập tức đi tới bảo vệ Tư Vũ, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Hứa Thanh Uyển giống như cô ta là mãnh thú ăn thịt người.
"Tôi!" Hứa Thanh Uyển vừa thẹn vừa bực, ánh mắt của người xung quanh khiến cô rất mất tự nhiên, cả người cô cương cứng một chỗ, phủ nhận cũng không được mà giải thích cũng không xong, tiến thoái lưỡng nan.
"Ai kêu cô tự làm thấp bản thân?" Lục Tinh Châu mỉm cười tiếp lời của Tư Vũ.
Câu này của hắn chứng thật lời Tư Vũ nói. Ở đây đều là người thành tinh, nghe qua một chút cũng hiểu vị tổng giám đốc này là cố tình đến đây để bảo vệ Tư Vũ. Thế nên ánh mắt nhìn cô có thêm chút thâm ý.
Vừa nãy đoàn phim đồn đãi Tư Vũ bị nhà tài trợ đuổi đi, những người này còn bà tám cô đắc tội gì với Kỷ thị, bây giờ có tổng giám đốc Hoàn Nghệ là người chống lưng, trong lòng mọi người nghĩ thầm: cô gái này nhìn qua không ngờ có bối cảnh sâu như thế!
"Nhưng lúc cần vẫn phải tỏ chút thái độ, nếu không người khác còn tưởng rằng người của Hoàn Nghệ dễ bị bắt nạt nha." Lục Tinh Châu nháy mắt một cái, thuộc hạ hiểu ý mang một phần văn kiện lên, hắn cầm lấy ném vào tay phó đạo diễn: "Kỷ thị nếu muốn hủy đầu tư thì cho bọn họ hủy, về sau cũng không cho bọn họ nhúng tay vào hạng mục của Hoàn Nghệ, còn Chu Tư Vũ ——"
Lục Tinh Châu nhìn về phía Tư Vũ thấy cô gái này trừu khóe miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt biểu hiện sự cạn lời, lập tức nhớ tới lệnh của Ngũ gia. Không phải là chú ý con thỏ bệnh tật này một chút sao, chuyện này rất đơn giản a, nếu có người muốn đuổi cô đi, không cho cô quay, vậy đổi nhà tài trợ khác có gì khó đâu?
Phó đạo diễn thật cẩn thận cầm tập văn kiện kia: "Lục tổng, đây là..."
"Đây là hợp đồng của Lục tổng, ông nhìn qua nếu không có vấn đề gì thì bên tôi lập tức đầu tư." Thuộc hạ của Lục Tinh Châu thay hắn trả lời.
Lúc này Lương đạo vừa được thông tri chậm rãi đi tới, phó đạo diễn không dám tự quyết định vội đưa văn kiện cho ông, nhỏ giọng giải thích mọi chuyện. Lương đạo mở ra liền ngây ngẩn cả người, hợp đồng đầu tư của Lục Tinh Châu gấp 4 lần tổng số đầu tư lúc trước!
Hoàn Nghệ tài đại khí thô! Số tiền tài trợ lớn như thế thì ông cần gì phải xem sắc mặt của Kỷ thị? Muốn làm gì cũng không cần hỏi ý người khác! Những người muốn hủy đầu tư ông cũng không cần đi năn nỉ, chờ chiếu phim bọn họ liền biết ai lợi ai thiệt!
Lương đạo cầm văn kiện này cảm thấy có chút phỏng tay nhưng trong lòng lại kích động, hắn do dự nhìn về phía Tư Vũ: "Tôi hiểu ý của ngài, nếu Lục tổng...... Không, tôi là nói Hoàn Nghệ tin tưởng đoàn phim như thế, tôi cũng rất xem trọng Tư Vũ, nhất định chúng ta sẽ hợp tác thuận lợi."
Hứa Thanh Uyển cắn môi, ánh mắt vừa kinh vừa sợ. Tại sao Lục Tinh Châu có thể vì một mình Tư Vũ mà bỏ vốn đầu tư?!
Chu Tư Vũ cô ta đạp trúng vận may gì! Kỷ Lâm liều mạng bảo vệ cô ta, Lương đạo cũng trước sau khen tài diễn xuất của cô ta, đến cả khốn cục Kỷ thị hủy đầu tư tưởng chừng như không thể giải quyết cũng có Lục Tinh Châu tới giải vây...... Không đúng, Chu Tư Vũ không nên được mọi người nhìn với con mắt khác như vậy, tất cả mọi chuyện không giống trong ký ức của cô!
Nhưng hiện tại đã không có người để ý Hứa Thanh Uyển nghĩ gì, Lục Tinh Châu càng coi cô như không khí, bước vòng qua người cô, gọi Tư Vũ cùng Lương đạo đến phòng nghỉ. Lúc Lương đạo nhìn thoáng qua hợp đồng phát hiện chỗ ký tên không lấy danh nghĩa của Hoàn Nghệ mà chỉ có ba chữ rồng bay phượng múa: Lục Uyên Hòa.
"À chuyện này, suýt chút nữa quên nói với ông." Thấy sự nghi hoặc của Lương đạo, Lục Tinh Châu quay đầu nhìn chỗ ký tên, chỉ vào Tư Vũ thấp giọng nói: "Đây là lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư, Ngũ gia chúng ta nói Chu tiểu thư chơi vui vẻ ở đoàn phim thì đống tiền này tiêu có giá trị, chỉ sợ có người lấy cường quyền phá nát quy củ."
Lục Tinh Châu nói ý vị thâm trường, Lương đạo vừa nghe thấy hai chữ "Ngũ gia" trên tay run rẩy thiếu chút nữa làm rơi đồ, hắn trợn tròn đôi mắt hỏi: "Ngài nói, chẳng lẽ là vị ấy......?"
Lục Tinh Châu chỉ cười không nói, Lương đạo há hốc mồm có thể nhét nguyên một quả trứng gà. Tư Vũ nghe hai người nói liền bất đắc dĩ: "Tin tức truyền đi cũng nhanh thật đấy?"
Lục Tinh Châu quay đầu nhìn cô, thần sắc buồn bực: "Cô có biết vì chuyện của cô mà tôi bị Ngũ gia đá ra văn phòng đón máy bay lập tức tới đây? Tôi nếu đến chậm một chút chắc chắn sẽ bị người nào đó đá xuống máy bay."
Tư Vũ không hề có chút lòng thương hại nào, lạnh nhạt "À" một tiếng.
Lục Tinh Châu càng tức giận, hắn nhìn chăm chú Tư Vũ đến lúc cô nhịn không được hỏi câu "Làm sao vậy", hắn mới mở miệng:"Cô quay cho nhanh rồi về sớm đi, tâm tình Ngũ gia dạo này không tốt lắm, tôi cũng không muốn xuất hiện trước mặt người nọ chịu tao ương."
Tư Vũ nhịn không được cười ra tiếng, xứng đáng! "Cũng phải xem ý của Lương đạo thế nào." Ngồi cạnh người có vận khí tốt như Lục Tinh Châu, tinh thần của Tư Vũ sáng sủa hẳn lên, sắc mặt tốt hơn nhiều.
Lương đạo thấy tầm mắt của Lục Tinh Châu, lập tức cảm thấy áp lực lớn lao: "Chuyện này, thật ra vừa rồi xem diễn xuất của Tư Vũ tôi có một chút ý tưởng, có lẽ chúng ta có thể sửa kịch bản Vân Hòa thành nữ 2 ẩn hình."
Người ta nói có tiền có thể sai quỷ xay gió, hơn nữa Lương đạo rất thích khối ngọc thô chưa được mài giũa này, lập tức quyết định sửa kịch bản!
Tác giả :
Chấp Đăng Dạ Hành