Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 135

Tuyến đường đi học quán, Lý Hà Hoa mang Thư Lâm đi đến chỗ bán văn phòng tứ bảo trước, chọn cho tiểu hài tử một cái rương nhỏ nhất để đựng sách, đây là cặp sách của người thời đại này dùng.

Vốn dĩ Lý Hà Hoa nghĩ làm cho tiểu hài tử một cặp đeo hai vai ở hiện đại, đáng tiếc là nàng may vá không thể nhìn, cuối cùng quyết định từ bỏ.

Chọn rương đựng sách xong, Lý Hà Hoa tại mua cho Thư Lâm giấy bút và mực cần cho việc đọc sách viết chữ, cộng thêm ba quyển sách mà thời đại này sử dụng cho tiểu hài tử vỡ lòng là Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính cùng Thiên Tự Văn hợp xưng là "Tam Gia Thôn".

Tuy rằng tiểu hài tử Là đi học hội họa, nhưng tri thức cơ bản cũng cần phải học, cho nên những thứ này đều phải mua.

Sau khi chủ tiệm tính toán một hồi, Lý Hà Hoa đang định lấy tiền trong túi, thì Thương Thiết Sơn tại đi trước một bước móc tiền ra thanh toán.


Lý Hà Hoa nhanh chóng giữ chặt cánh tay hắn, nói: "Trương Thiết Sơn, ngươi đừng đưa, cái này để ta trả tiền cho."

Trương Thiết Sơn tại không để ý, trực tiếp đưa tiền cho chủ tiệm, chủ tiệm cũng vui tươi hớn hở mà thu, xong xuôi còn quay qua trêu chọc: "Hai phu thê các ngươi ai đưa tiền không phải đều như nhau sao, không cần tranh không cần tranh..."

Lý Hà Hoa: "..." Bọn họ làm sao lại thành hai vợ chồng rồi?

Nhưng mà một nam một nữ mang hài tử tới mua đồ quả thật dễ làm người ta hiểu lầm, Lý Hà Hoa nghĩ thầm về sau phải chú ý, nơi này không giống với hiện đại, nam nữ đi chung vẫn phải tị hiềm.

Ra khỏi hiệu sách, Lý Hà Hoa trực tiếp lấy tiền ra đưa cho Trương Thiết Sơn: "Đây là tiền vừa mua sách. Ngươi đã cho tiền nhập học, cho nên những đồ vật giấy và bút mực này nọ thì ta phải chi tiền, ta là mẫu thân của Thư Lâm, chút tiền ấy là ta phải chi."


Hiện giờ nàng là mẫu thân tiểu hài tử, nàng mua đồ cho nhóc con này là việc đương nhiên, không có đạo lý để một mình Trương Thiết Sơn tiêu tiền.

Hơn nữa hắn một nông gia hán tử dựa vào làm ruộng cùng săn bắn kiếm tiền, kiếm được đều là tiền vất vả, làm sao dưỡng được một người đọc sách.

Hơn nữa lần trước hắn đã đưa vài lượng bạc cho nàng, lần này mua sách cũng hết một lượng bạc.

Chân mày Trương Thiết Sơn nhíu lại, ôm Thư Lâm nghiêm túc nhìn nàng nói: "Thư Lâm là nhi tử của ta, hắn đọc sách thì nên là ta chi tiền, về sau lời như vậy không cần nói nữa." "Nhưng ngươi...."

Lời nàng nói lại bị Trương Thiết Sơn đánh gãy, Trương Thiết Sơn chỉ vào rổ xách theo trong tay: "Ngươi không phải đã tiêu tiền sao?"

Thứ đựng trong rổ chính là đồ ăn mà Lý Hà Hoa mang đi để bái sư, bên trong không phải đồ vật quý trọng gì, toàn bộ là thức ăn chính nàng làm, ngoại trừ gà hầm mật còn có các loại điểm tâm, mặt khác còn có rượu Lý Hà Hoa chính tay ủ, mấy thứ này Cố phu tử nhất định sẽ nhận.


Nhưng mà những thứ này cũng không mất bao nhiêu tiền, Trương Thiết Sơn lại nói nàng tiêu tiền, nàng thật sự không còn lời nào để nói, cuối cùng dứt khoát im lặng.

Cùng lắm thì về sau nàng lại mua cho tiểu hài tử đồ mới.

Ba người đi vào học quán của Cố phu tử, nói là học quán kỳ thật cũng là nhà hắn, chẳng qua tòa nhà có tiền viện đổi thành học quán, người một nhà thì ở hậu viện phía sau.

Lý Hà Hoa gõ gõ cửa, chỉ lát sau liền có một lão đầu đến mở cửa, nghe nói đối phương mang hài tử đến nhập học thì thỉnh bọn họ vào, dẫn đến phòng dùng để chiêu đãi khách nhân rồi rời đi gọi Cố phu tử.

Thời điểm Lý Hà Hoa vừa đi vào cố ý nhìn phòng học vài lần, chỉ thấy Cố phu tử đứng bên trên đọc cái gì đó, bọn nhỏ bên dưới ghé vào tiểu án trước người đọc theo phu tử, có đứa còn rung đùi đắc ý, trông rất đáng yêu.
Lý Hà Hoa đem Thư Lâm ôm vào trong lòng: "Thư Lâm à, về sau con chính là học trò nơi này, con cũng sẽ theo sau phu tử học tập giống như những tiểu hài tử vừa rồi."

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại