Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du
Chương 65: Khai giảng rồi

Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 65: Khai giảng rồi

6h ngày thứ hai, Cảnh Ngộ và Tào Lỗi mới rời khỏi trò chơi, “Huy Huy, thức dậy nào, nếu không nhanh một chút, sẽ muộn đó, mau đứng lên." Cảnh Ngộ đi tới trước giường ta, liên tục lay ta. Cuối cùng cũng đem con sâu ngủ của ta lay hết. Tuy nói chúng ta bây giờ là sinh viên rồi, nhưng chính là bởi vì danh xưng chết tiệt trường đệ nhất khiến cho chúng ta cùng cao trung sinh không khác gì cả, phải phân ban, chỗ khoa của hệ cũng phải học, nói cái gì, phải học nhiều, mới có thể là nhân tài toàn diện. Không được trốn học, không được vắng mặt không lý do, không được đi muộn, không cho… Lúc ấy nhìn nhiều không được như vậy, nhiều không thể như vậy, ta liền hận không thể giảng sổ tay học sinh có cái mong chờ thối nát gì, đương nhiên đây là nói sau, tạm thời không đề cập tới.

“È…" Đứng lên đứng lên, thật là, ta lại cảm thấy cơn buồn ngủ, khai giảng thật là ác tới ròi. 【 Huy: Thần thần, ngươi là đang nói chính ngươi đi! Ta sao không cảm thấy a, khai giảng tốt, khai giảng tuyệt vời, khai giảng không chê vào đâu được. Thần: (một phát vỗ Huy lừa đảo) cư nhiên dám bên thì hát ca bên thì khiêu khích】“Tới, rửa mặt rồi ăn sáng nào." Lúc Cảnh Ngộ đang hô ta, Tào Lỗi liền lấy tốc độ cực mau, vọt tới căn tin vừa mới mở rộng cửa, mua về phần bữa sáng cho ba người.

“Cảm tạ ngươi Tào Lỗi, ô, ăn ngon." Ta vừa ăn vừa khen, có người miễn phí phục vụ, ta càng hài lòng đây!

“Không có gì, ta thích nhất là ăn, dù sao mua cho ba người vẫn là mua, mua cho một người cũng là mua, không bằng tiện mua giúp các ngươi luôn!" Tào Lỗi vui tươi hớn hở gặm lấy gặm để, miệng lúc này toàn bộ bị chặn lại, căng phình ra, thoạt nhìn siêu dễ thương ấy. Kỳ thực Tào Lỗi trong lòng đang nghĩ, Thiên Huy hắn khẳng định luyến tiếc mua đồ, dù là Cảnh Ngộ ở đây, khẳng định cũng không muốn dùng tiền của hắn, hắn đương nhiên phải hi sinh rồi, tốt xấu gì hắn cũng là đồng nghiệp nam a, giữ gìn tiểu thụ là chức trách của hắn.

“Được rồi, quên hỏi, các ngươi là học chuyên ngành nào?" Tào Lỗi thật vất vả ăn xong đồ trong miệng xong, hỏi ra tiếng.

“Hở? Ta học máy tính, nhân tài khoa học kỹ thuật a ~~~~~." Ta đắc ý cười, lại đắc ý cười. Thế nào mà bọn họ đen mặt hết vậy? Dám hoài nghi??????

“Còn Cảnh Ngộ?" Tào Lỗi quyết định quên luôn lời ta nói, chuyển sang hỏi Cảnh Ngộ. Trời ơi, Huy nếu như nhân tài khoa học kỹ thuật, vậy địa cầu có phải tới ngày diệt vong rồi chăng?

“Ta? Ha hả, ta học thương mậu."

“Còn ngươi?" Ta nổi lên hiếu kỳ, lấy chỉ số thông minh của Tào Lỗi, không biết học cái gì vậy.

“Ta a, a ha ha ha, ta chuyên ngành khảo cổ."

Im…

“Ta cuối cùng biết, vì sao ngươi lại lên làm vong linh pháp sư rồi." Ta nhẹ nhàng nói ra.

“Ừ." Cảnh Ngộ cũng gật đầu theo.

“Vì sao?" Tào Lỗi hiếu kỳ không ngớt.

“Khảo cổ a, chuyên môn chạy tới trong mộ người chết, chỗ âm khí nặng ấy, nguyên do gọi quỷ cho nên ngươi liền trở thành vong linh pháp sư thôi." Ta kêu lên một tiếng đắc ý, ai bảo ngươi xem thường ta, a ha ha ha ha ha ha ha.

“Thiết, ngươi đó kêu đố kỵ." Tào Lỗi bĩu môi, tiếp tục ăn tiếp.

“Ngươi máy vi tính chuẩn bị học cái gì?" Cảnh Ngộ không ôm cái mong muốn gì mà hỏi.

“Nga? Muốn biết? A ha ha ha ha ha, ta học kỹ thuật của hacker."

Hì hì ───.

Cảnh Ngộ cùng với Tào Lỗi hai người, bởi vì nghe xong ta nói, đem sữa đang uống trong miệng toàn bộ phun ra. May là ta phản ứng mau lẹ, mới không phun tới trên người ta.

“Trường học có chuyên ngành dạy cái này?" Cảnh Ngộ không giải thích được mặt nhăn mày nhíu, ai mở cái khoa này

“Thiên Huy, không phải ta coi thương ngươi a, ngươi vẫn là đừng học cái kỹ thuật này, đỡ bị tóm đi, đoàn người còn phải đi cứu ngươi." Tào Lỗi xoa xoa miệng, lời đả kích ta lại một lần tuôn ra. Nhóc này lời nói lúc nào trở nên ác độc thế? Hay là đây mới là bản tính của hắn???? Miệng lưỡi ác độc công!!!!!!!

Cảnh Ngộ cũng phải gật đầu theo, này quá nguy hiểm rồi, nếu như Huy Huy chọc phải phiền phức, vậy thì, không phải nếu như, khẳng định là chuẩn liên quan một người bị tóm, tới lúc đó bị thương, vậy phải làm sao đây? Không nên không nên, nhất định nhà trường phải xóa bỏ cái khoa này.

“Hừ hừ, trường học không dạy cái này!" Thấy bọn họ hai người rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, làm gì vậy, có người coi thường người ta vậy sao? “Ta là muốn tự học, hiểu không? Ta muốn tự học thành tài."

Đông ──── Tào Lỗi nghe xong sau, kích động cái, từ trên ghế ngã xuống.

“Ôi chao, ta nói Tào Lỗi này, ngươi vẫn là đừng học khảo cổ đi, coi xem, cái ghế yên ổn vậy, ngươi cũng có thể ngã xuống, nếu như tới cái nghĩa địa nào tối đen ấy, còn không rơi tới mức mặt mũi bầm dập?

Hừ hừ, này cũng không xem là ai làm hại. Tào Lỗi trừng ta xong, lại ngồi xuống tiếp tục ăn.

Chúng ta ba người cuối cùng ở trước nhà dạy học chia tay, nhà học không cùng hệ tầng cũng không cùng, mà ta hệ máy tính thì ở tầng 3. Lưng đeo chiếc ba lô dễ thương, ta kích động chạy tới trước tầng dạy học. Tìm được tên của ta, ưm, lớp đại nhất(24). Hãn a, vì sao là lớp cuối cùng? Ta thành tích kém vậy sao? Chỗ trường học này còn là dựa theo thứ tự phân ban, cho nên lớp 24 chỗ ta, là lớp cuối cùng của hệ máy tính năm nhất, hay nói cách khác, thành tích của ta là ─── rất kém cỏi. T_T nhưng mà vẫn tốt, may là không phải lớp 1, không thì khẳng định sẽ bị coi là quái thai, may mắn may mắn.

Lúc tiếng chuông vào học vang lên cùng lúc, ta chạy ào vào phòng học, dưới ánh nhìn chằm chằm của giáo viên, hơi sợ hãi tìm một vị trí không người ngồi xuống.

“Được rồi, bây giờ tất cả mọi người tới đông đủ rồi. Tôi muốn nói chính là, mọi người nhất định phải hảo hảo tuân thủ quy tắc học sinh cho tôi, nếu như có gì ngược với tình tiết nặng nhẹ cấp cho xử phạt. Còn có chính là, học sinh của trường chúng ta sẽ được hưởng tất cả quyền lợi, bao gồm xử phạt các em. Cho nên, các em an phận một chút cho tôi. Điều thứ 10 của quy tắc chính là không được tới muộn, vừa rồi bạn học vào cuối kia chú ý cho tôi. Hậu quả của việc đi muộn, trên tờ quy tắc có ghi. Hôm nay buổi đầu tiên, ngoài nội dung buổi học còn nhớ điều lệ cho tôi, tôi cho các em một tuần, cũng chính là thời gian 5 ngày, toàn bộ thuộc lòng cho tôi. Biết chưa?" Giáo viên này cứng nhắc mà lại nghiêm khắc, trời ơi, tương lai của ta qua thế nào a? Có cần phải thế không? Ư… Hắn là thầy giáo ~ ôi chao, có tác dụng không? Quên đi, vẫn là từ bỏ thôi, nếu như bị Ngạo Thiên biết, ta lại gặp phiền phức mất, vừa nghĩ tới Ngạo Thiên, lòng ta không khỏi đau xót.

“Đã biết." Mọi người cùng nói lớn lên, nhưng không khỏi có chút uể oải, cũng may lớp cũ cũng không để ý nhiều vậy.

“Ừ, được, tôi là chủ nhiệm lớp các em, tôi họ Cổ. Bây giờ tôi đem điều lệ học sinh phát xuống, các em coi kỹ cho tôi." Nói xong rồi đem thứ trên tay phát xuống.

Không thể nào ~~~~, thứ trong tay hắn đang phát kia giống như độ dày của từ điển ấy, chính là điều lệ học sinh của chúng ta ư??? Ta không khỏi đầu đầy hắc tuyến, quả nhiên, ta vẫn là chưa nhận rõ độ BT của trường học này a! Quên đi, quên đi, đều đã vậy rồi, còn có thể sao đây? Cái gì tới thì tới thôi! Cũng may bạn học của ta đều khá bình thường, thấy điều lệ kia xong, không một ai không bất mãn hắc tuyến rơi đầy đầu. Ha ha ha ha ha, may là ta có bản lĩnh trong truyền thuyết, được trời ưu ái đã thấy qua là không quên được, đọc nhanh như gió a, không thì còn không phải thảm rồi sao?

“Buổi chiều tôi sẽ kiểm tra nội dung từ trang 1- 100, mọi người qua ải rồi mới có thể tan học." Nói xong một câu vô tình ấy, thầy giáo cổ hủ của chúng ta cứ thế mà nghênh ngang bỏ đi.

“Trời ơi, muốn chết sao, điều này sao có thể thuộc xong? Sớm biết vậy, ta không tới rồi!" Một cô nàng ngồi kế ta hô to lên, dẫn tới mọi người đều gật đầu, nói nhỏ nói to.

“Ầm ĩ cái gì? Đúng là lớp 24 a, lớp kém cỏi nhất hệ, kỷ luật không tốt, còn ầm ĩ thì trừ học phần của các ngươi đó." Nhìn tiêu chí của hắn, tất cả mọi người đều ngậm miệng. Điều lệ thứ nhất của học sinh chính là tuyệt đối phục tùng quản lý của hội học sinh, hơn nữa biểu tượng cũng thể hiện ở trên sách, trước ngực người vừa nói chúng ta kia khác loại.

Đàn ông không cần lợi trước mắt, mọi người nhất trí ngậm miệng lại. Người nọ thấy tất cả mọi người không ai nói, thỏa mãn bỏ đi. Thời gian cấp bách a, ta coi ta coi ta coi coi. Tiện thể đồng tình một chút các học sinh đang khổ não này, mọi người đều dựa vào bản lĩnh đi! Hừ hừ, cái trường thối này, nhớ kỹ cho ta, chờ ta tốt nghiệp xong, cho các ngươi mất mặt, dám ra nhiều quy củ vậy, xem ta không đem các ngươi XXOO, tiếp OOXX, tiếp XOXO, cuối cùng OXOX đấy!

~oOo~
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại