Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình
Chương 44: Thân thích
Cho nên hiện tại Lý Thanh thấy rất đủ, coi như nhị nương sau này thật sự có nam nhân khác, Lý Thanh cũng cảm thấy rất đủ
Có một điều rất trọng yếu, nhị nương đặc biệt đi mua một cái cửa lớn khá rắn chắc rộng ba mét, chu vi tường vây nhị nương cũng nhờ người xây lũy rất cao, như vậy có thể phòng ngừa ăn trộm, thậm chí mặt trên tường nhị nương còn khiến người ta gắn lên những chốt nhọn hoắc, như vậy là có thể phòng ngừa có người xuyên tường mà vào, kỳ thực nhị nương nghĩ trên bức tường dùng pha lê là tốt nhất, thế nhưng cái triều đại này vẫn không có pha lê, nhị nương cũng chỉ đành dùng tạm trước.
Nhị nương thậm chí còn tự mình đào một cái phòng không nhỏ dưới đất, chỉ có trong nhà mấy người biết, cái phòng dưới đất này về sau còn có công dụng rất lớn, chỉ là nhị nương không nghĩ tới, đương nhiên đây là chuyện về sau,
Nhà xây xong, tâm nhị nương cũng coi như được thỏa mãn, mùa đông rốt cục không cần sợ lạnh.
Tam nương bởi vì tại thời điểm tỉnh thành đã được viện trưởng vân lộc thư viện thưởng thức, cho nên viện trưởng của vân lộc thư viện mời Tam nương đi vân lộc thư viện đọc sách.
Vân lộc thư viện là thư viện rất nổi danh, Tam nương không phải không động lòng, thế nhưng Tam nương biết, điều kiện trong nhà cũng không tốt cho nên đã nghĩ đến việc uyển chuyển từ chối, nhưng không nghĩ tới viện trưởng vân lộc thư viện lại miễn cho Tam nương lệ phí, đây thực sự là khiến Tam nương cảm kích không ngớt.
Ở nhà ngây người một tháng, Tam nương liền muốn đi vân lộc thư viện đọc sách, vân lộc thư viện cách nhà tuy rằng không xa, thế nhưng cũng có sáu, bảy ngày lộ trình (nani?), vậy thì Tam nương sau này cũng không thể tùy tiện về nhà.
Nhị nương lại lần nữa bắt đầu bán cơm canh, chuyện làm ăn cũng tốt giống như trước,
Tam nương nhìn cha mình may hài cho mình, trong lòng thực cảm động, Lưu Lý thị bởi vì lớn tuổi, con mắt cũng càng ngày càng không tốt, nhưng vẫn vì chính mình làm giầy, Tam nương thầm hạ quyết tâm tương lai nhất định phải cho cha mình một cái danh cáo mệnh, để cha được vui vẻ.
Nguyên nương cùng Trương Tiểu Thúy đưa một bộ quần áo Trương Tiểu Thúy làm, vật liệu tuy rằng không tốt thế nhưng đến cũng là tâm ý, lần này bộ y phục này đúng là Trương Tiểu Thúy chủ động làm,chỉ vìmuốn nịnh bợ Tam nương, dù sao hiện tại Tam nương đã là cử nhân mà,
Nhị nương đem quần áo giầy nàng chuẩn bị kỹ càng,để trong tay nải giao cho Tam nương, Lý Thanh làm cho Tam nương quần áo giầy, vật liệu đều là tốt, cũng bởi vì sau này sẽ có thời điểm Tam nương tiếp khách mặc.
"Bên trong quần áo có mười lạng ngân phiếu, nhị tỷ hiện tại tiền không nhiều, chờ sau này, nhị tỷ kiếm được tiền sẽ đem tới cho ngươi. " nhị nương thấp giọng cùng Tam nương nói.
Có Nguyên nương tại, nhị nương không tiện lớn tiếng nói những câu nói này, sợ đả kích lòng tự tin của Nguyên nương.
Tam nương trong lòng vô cùng cảm động, nhìn Lý Thanh bên người nhị nương, tuy rằng nhị tỷ phu này không giống đại tỷ phu, trước đây là làm qua tiểu thị nhà người ta, thế nhưng ngoại trừ điểm này Tam nương không thừa nhận cũng không được, nhị tỷ phu này đúng là so với đại tỷ phu tốt hơn nhiều không chỉ tâm địa thiện lương, hiếu thuận, còn chăm chỉ, đối với mình cũng không còn lời nào để nói.
Nghĩ tới những thứ này Tam nương lập tức cũng thấp giọng nói: "Nhị tỷ không cần làm phiền, số tiền này đã đủ ta dùng, nhị tỷ không cần lo lắng cho ta, đem cuộc sống của chính mình trải qua thật tốt, chăm sóc tốt cha, trong lòng ta liền rất cảm kích, "
Nhị nương biết đây là Tam nương nói lời thật lòng, trong lòng có chút an ủi, cười nói: "Ngươi cẩn thận cố gắng, chuyện trong nhà ngươi cứ yên tâm. "
"Cha, nữ nhi đi rồi, ngài phải chú ý thân thể, " Tam nương ánh mắt lóe lên thấp ý,
"Ô ô, ngươi cứ yên tâm đi, trong nhà có hai tỷ tỷ ngươi ở đây, Ngươi ở bên ngoài phải chăm sóc kỹ lưỡng cho chính mình, " Lưu Lý thị lệ rơi đầy mặt dặn dò,
Rốt cục đưa Tam nươngđi, tháng ngày của nhị nương các nàng lại khôi phục yên tĩnh, thế nhưng nhị nương cảm giác ra được nhà các nàng cùng trước đây đã không giống nhau, nhị nương tại trên trấn bán đồ ăn cũng không còn gặp qua Hoàng Tam tới quấy rối.
Những người kia ăn đồ ăn, mua này nọ đều nói một câu, đây là tỷ tỷ lưu cử nhân đây, những người kia sau khi biết đều dùng ánh mắt ước ao tôn kính nhìn nhị nương, thật giống nhị nương cũng là cử nhân vậy,
Lúc này nhị nương rốt cục tự mình cảm giác được cổ đại cùng hiện đại chân chính không giống nhau, cổ đại chính là một thời đại cường quyền.
Ngày này nhị nương cùng Lưu Lam về nhà sớm, hiện tại đồ ăn bán nhanh hết, nhị nương cùng Lưu Lam có thể rất sớm đã về nhà.
Nhị nương vừa vào nhà liền nhìn thấy bên trong đại sảnh đầy người, nhị nương rất kinh ngạc, đây là làm sao?
Nhị nương liếc mắt nhìn thấy ngồi ở thượng vị là Lưu Lý thị, Lý Thanh cung kính đứng bên người Lưu Lý thị, mà Trương Tiểu Thúy thì lại ngồi thủ ở dưới, bên người Trương Tiểu Thúy còn có một nam nhân có chút phát tướng.
Xem ra vẫn tính hợp mắt, lớn lên cũng coi như trắng nõn, chính là một đôi mắt không ngừng đảo quanh, nhìn có chút không thành thật, đặc biệt nhìn thấy thời điểm nhị nương trở về, không biết có phải là ảo giác của nhị nương hay không, cảm giác con mắt của người kia mị lên, thẳng tắp nhìn chằm chằm nhị nương, khiến nhị nương rất không thoải mái,
Nhị nương cau mày vào phòng "Cha tới rồi, "
Lưu Lý thị thấy nhị nương cùng Lưu Lam trở về rất cao hứng đáp một tiếng, sau đó rất không khách khí dặn dò Lý Thanh: "Không nhìn thấy thê chủ nhà ngươi trở về rồi sao? Còn không mau mau hầu hạ, thực sự là chất phác, " trong mắt bất mãn làm sao cũng không che giấu nổi,
"Dạ, dạ, thê chủ ta đi múc nước cho ngài " Lý Thanh không dám phản bác, vội vã cung kính đi múc nước cho nhị nương.
Nhị nương trong lòng rất không thoải mái, nhị nương biết Lưu Lý thị không thích Lý Thanh, thế nhưng không nghĩ tới, Lưu Lý thị sẽ ở trước mặt người ngoài lộ sắc mặt cho Lý Thanh nhìn,
Nhị nương cũng biết không thể khuyên, chỉ có thể hi vọng thời gian có thể ảnh hưởng, thái độ của Lưu Lý thị đối với Lý Thanh sẽ chậm rãi thay đổi.
Nhị nương biết nếu như chính mình vì Lý Thanh cầu xin, nói không chừng Lưu Lý thị sẽ càng thêm làm khó dễ Lý Thanh, chỉ cần không ra đại sự nhị nương coi như không nhìn thấy mà quên đi, ngược lại không ở chung một chỗ, Lý Thanh cũng sẽ không thụ oan ức lớn, nếu như Lý Thanh thật sự chịu oan ức lớn, nhị nương tự nhiên sẽ vì Lý Thanh ra mặt, thế nhưng then chốt Lưu Lý thị là cha của nhị nương.
Tại cổ đại hiếu đạo là rất được người ta để ý.
"Ai nha, nhị nương đã về rồi, ta đến giới thiệu cho ngươi, đây là biểu đệ ta, gọi Trương Tiểu Hoa, " Trương Tiểu Thúy phá bỏ bầu không khí căng thẳng quay về nhị nương cười ôn nhu, sau đó giới thiệu nam tử phát tướng kia.
Nhị nương nhẫn nhịn cười, quay về người kia gật gù, trong lòng nghĩ thầm: "Trương Tiểu Hoa, Trương Tiểu Thúy, không hổ là người một nhà, tên đều có đặc điểm giống nhau. "
Mà Trương Tiểu Hoa vừa nhìn thấy nhị nương cười, trong lòng liền hồi hộp, con mắt hướng về nhị nương càng trát a trát trực phóng điện.
Nhị nương rất nghi hoặc, nam nhân này bị làm sao lại một mặt phát xuân nhìn mình, con mắt nháy nháy, nháy đến trong lòng mình phiền vô cùng, một mực lại là khách nhân, nhị nương cũng không có cách nào nói hắn.
Mà Trương Tiểu Hoa nghĩ đến trước đây thời điểm chính mình không có tới nhà nhị nương, nghe được biểu ca mình kiến nghị, trong lòng vẫn còn có chút không muốn, thế nhưng sau khi đi tới rồi nhìn thấy nhà nhị nương xây lên hai tầng lầu, tâm Trương Tiểu Hoa liền linh hoạt, không nghĩ tới Lưu nhị nương này sẽ có tiền như vậy.
Sau khi biết nhà nhị nương có tiền, trong lòng Trương Tiểu Hoa có chút đồng ý, sau đó bạn thân lại gặp được nhị nương, Trương Tiểu Hoa có thể nói là mở cờ trong bụng.
Trước đây vẫn nghe nói Lưu nhị nương này làm sao cũng không tốt, không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn, Lưu nhị nương liền xây lên một ngôi nhà lầu, mà bản thân Lưu nhị nương lớn lên cũng cao to uy mãnh.
Trước đây Lưu nhị nương không biết sạch sẽ, không biết bảo dưỡng, thế nhưng hiện tại Lưu nhị nương biết a,
Hiện tại nhà Lưu nhị nương ăn ngon mặc tốt, bản thân Lưu nhị nương lớn lên rất là cao to, nhất đôi mắt to lấp lánh có thần, nhìn tuy rằng không đẹp, thế nhưng với ánh mắt của người ở triều đại này, nhị nương vẫn được tính là anh tuấn, cũng làm cho người có cảm giác an toàn.
Có một điều rất trọng yếu, nhị nương đặc biệt đi mua một cái cửa lớn khá rắn chắc rộng ba mét, chu vi tường vây nhị nương cũng nhờ người xây lũy rất cao, như vậy có thể phòng ngừa ăn trộm, thậm chí mặt trên tường nhị nương còn khiến người ta gắn lên những chốt nhọn hoắc, như vậy là có thể phòng ngừa có người xuyên tường mà vào, kỳ thực nhị nương nghĩ trên bức tường dùng pha lê là tốt nhất, thế nhưng cái triều đại này vẫn không có pha lê, nhị nương cũng chỉ đành dùng tạm trước.
Nhị nương thậm chí còn tự mình đào một cái phòng không nhỏ dưới đất, chỉ có trong nhà mấy người biết, cái phòng dưới đất này về sau còn có công dụng rất lớn, chỉ là nhị nương không nghĩ tới, đương nhiên đây là chuyện về sau,
Nhà xây xong, tâm nhị nương cũng coi như được thỏa mãn, mùa đông rốt cục không cần sợ lạnh.
Tam nương bởi vì tại thời điểm tỉnh thành đã được viện trưởng vân lộc thư viện thưởng thức, cho nên viện trưởng của vân lộc thư viện mời Tam nương đi vân lộc thư viện đọc sách.
Vân lộc thư viện là thư viện rất nổi danh, Tam nương không phải không động lòng, thế nhưng Tam nương biết, điều kiện trong nhà cũng không tốt cho nên đã nghĩ đến việc uyển chuyển từ chối, nhưng không nghĩ tới viện trưởng vân lộc thư viện lại miễn cho Tam nương lệ phí, đây thực sự là khiến Tam nương cảm kích không ngớt.
Ở nhà ngây người một tháng, Tam nương liền muốn đi vân lộc thư viện đọc sách, vân lộc thư viện cách nhà tuy rằng không xa, thế nhưng cũng có sáu, bảy ngày lộ trình (nani?), vậy thì Tam nương sau này cũng không thể tùy tiện về nhà.
Nhị nương lại lần nữa bắt đầu bán cơm canh, chuyện làm ăn cũng tốt giống như trước,
Tam nương nhìn cha mình may hài cho mình, trong lòng thực cảm động, Lưu Lý thị bởi vì lớn tuổi, con mắt cũng càng ngày càng không tốt, nhưng vẫn vì chính mình làm giầy, Tam nương thầm hạ quyết tâm tương lai nhất định phải cho cha mình một cái danh cáo mệnh, để cha được vui vẻ.
Nguyên nương cùng Trương Tiểu Thúy đưa một bộ quần áo Trương Tiểu Thúy làm, vật liệu tuy rằng không tốt thế nhưng đến cũng là tâm ý, lần này bộ y phục này đúng là Trương Tiểu Thúy chủ động làm,chỉ vìmuốn nịnh bợ Tam nương, dù sao hiện tại Tam nương đã là cử nhân mà,
Nhị nương đem quần áo giầy nàng chuẩn bị kỹ càng,để trong tay nải giao cho Tam nương, Lý Thanh làm cho Tam nương quần áo giầy, vật liệu đều là tốt, cũng bởi vì sau này sẽ có thời điểm Tam nương tiếp khách mặc.
"Bên trong quần áo có mười lạng ngân phiếu, nhị tỷ hiện tại tiền không nhiều, chờ sau này, nhị tỷ kiếm được tiền sẽ đem tới cho ngươi. " nhị nương thấp giọng cùng Tam nương nói.
Có Nguyên nương tại, nhị nương không tiện lớn tiếng nói những câu nói này, sợ đả kích lòng tự tin của Nguyên nương.
Tam nương trong lòng vô cùng cảm động, nhìn Lý Thanh bên người nhị nương, tuy rằng nhị tỷ phu này không giống đại tỷ phu, trước đây là làm qua tiểu thị nhà người ta, thế nhưng ngoại trừ điểm này Tam nương không thừa nhận cũng không được, nhị tỷ phu này đúng là so với đại tỷ phu tốt hơn nhiều không chỉ tâm địa thiện lương, hiếu thuận, còn chăm chỉ, đối với mình cũng không còn lời nào để nói.
Nghĩ tới những thứ này Tam nương lập tức cũng thấp giọng nói: "Nhị tỷ không cần làm phiền, số tiền này đã đủ ta dùng, nhị tỷ không cần lo lắng cho ta, đem cuộc sống của chính mình trải qua thật tốt, chăm sóc tốt cha, trong lòng ta liền rất cảm kích, "
Nhị nương biết đây là Tam nương nói lời thật lòng, trong lòng có chút an ủi, cười nói: "Ngươi cẩn thận cố gắng, chuyện trong nhà ngươi cứ yên tâm. "
"Cha, nữ nhi đi rồi, ngài phải chú ý thân thể, " Tam nương ánh mắt lóe lên thấp ý,
"Ô ô, ngươi cứ yên tâm đi, trong nhà có hai tỷ tỷ ngươi ở đây, Ngươi ở bên ngoài phải chăm sóc kỹ lưỡng cho chính mình, " Lưu Lý thị lệ rơi đầy mặt dặn dò,
Rốt cục đưa Tam nươngđi, tháng ngày của nhị nương các nàng lại khôi phục yên tĩnh, thế nhưng nhị nương cảm giác ra được nhà các nàng cùng trước đây đã không giống nhau, nhị nương tại trên trấn bán đồ ăn cũng không còn gặp qua Hoàng Tam tới quấy rối.
Những người kia ăn đồ ăn, mua này nọ đều nói một câu, đây là tỷ tỷ lưu cử nhân đây, những người kia sau khi biết đều dùng ánh mắt ước ao tôn kính nhìn nhị nương, thật giống nhị nương cũng là cử nhân vậy,
Lúc này nhị nương rốt cục tự mình cảm giác được cổ đại cùng hiện đại chân chính không giống nhau, cổ đại chính là một thời đại cường quyền.
Ngày này nhị nương cùng Lưu Lam về nhà sớm, hiện tại đồ ăn bán nhanh hết, nhị nương cùng Lưu Lam có thể rất sớm đã về nhà.
Nhị nương vừa vào nhà liền nhìn thấy bên trong đại sảnh đầy người, nhị nương rất kinh ngạc, đây là làm sao?
Nhị nương liếc mắt nhìn thấy ngồi ở thượng vị là Lưu Lý thị, Lý Thanh cung kính đứng bên người Lưu Lý thị, mà Trương Tiểu Thúy thì lại ngồi thủ ở dưới, bên người Trương Tiểu Thúy còn có một nam nhân có chút phát tướng.
Xem ra vẫn tính hợp mắt, lớn lên cũng coi như trắng nõn, chính là một đôi mắt không ngừng đảo quanh, nhìn có chút không thành thật, đặc biệt nhìn thấy thời điểm nhị nương trở về, không biết có phải là ảo giác của nhị nương hay không, cảm giác con mắt của người kia mị lên, thẳng tắp nhìn chằm chằm nhị nương, khiến nhị nương rất không thoải mái,
Nhị nương cau mày vào phòng "Cha tới rồi, "
Lưu Lý thị thấy nhị nương cùng Lưu Lam trở về rất cao hứng đáp một tiếng, sau đó rất không khách khí dặn dò Lý Thanh: "Không nhìn thấy thê chủ nhà ngươi trở về rồi sao? Còn không mau mau hầu hạ, thực sự là chất phác, " trong mắt bất mãn làm sao cũng không che giấu nổi,
"Dạ, dạ, thê chủ ta đi múc nước cho ngài " Lý Thanh không dám phản bác, vội vã cung kính đi múc nước cho nhị nương.
Nhị nương trong lòng rất không thoải mái, nhị nương biết Lưu Lý thị không thích Lý Thanh, thế nhưng không nghĩ tới, Lưu Lý thị sẽ ở trước mặt người ngoài lộ sắc mặt cho Lý Thanh nhìn,
Nhị nương cũng biết không thể khuyên, chỉ có thể hi vọng thời gian có thể ảnh hưởng, thái độ của Lưu Lý thị đối với Lý Thanh sẽ chậm rãi thay đổi.
Nhị nương biết nếu như chính mình vì Lý Thanh cầu xin, nói không chừng Lưu Lý thị sẽ càng thêm làm khó dễ Lý Thanh, chỉ cần không ra đại sự nhị nương coi như không nhìn thấy mà quên đi, ngược lại không ở chung một chỗ, Lý Thanh cũng sẽ không thụ oan ức lớn, nếu như Lý Thanh thật sự chịu oan ức lớn, nhị nương tự nhiên sẽ vì Lý Thanh ra mặt, thế nhưng then chốt Lưu Lý thị là cha của nhị nương.
Tại cổ đại hiếu đạo là rất được người ta để ý.
"Ai nha, nhị nương đã về rồi, ta đến giới thiệu cho ngươi, đây là biểu đệ ta, gọi Trương Tiểu Hoa, " Trương Tiểu Thúy phá bỏ bầu không khí căng thẳng quay về nhị nương cười ôn nhu, sau đó giới thiệu nam tử phát tướng kia.
Nhị nương nhẫn nhịn cười, quay về người kia gật gù, trong lòng nghĩ thầm: "Trương Tiểu Hoa, Trương Tiểu Thúy, không hổ là người một nhà, tên đều có đặc điểm giống nhau. "
Mà Trương Tiểu Hoa vừa nhìn thấy nhị nương cười, trong lòng liền hồi hộp, con mắt hướng về nhị nương càng trát a trát trực phóng điện.
Nhị nương rất nghi hoặc, nam nhân này bị làm sao lại một mặt phát xuân nhìn mình, con mắt nháy nháy, nháy đến trong lòng mình phiền vô cùng, một mực lại là khách nhân, nhị nương cũng không có cách nào nói hắn.
Mà Trương Tiểu Hoa nghĩ đến trước đây thời điểm chính mình không có tới nhà nhị nương, nghe được biểu ca mình kiến nghị, trong lòng vẫn còn có chút không muốn, thế nhưng sau khi đi tới rồi nhìn thấy nhà nhị nương xây lên hai tầng lầu, tâm Trương Tiểu Hoa liền linh hoạt, không nghĩ tới Lưu nhị nương này sẽ có tiền như vậy.
Sau khi biết nhà nhị nương có tiền, trong lòng Trương Tiểu Hoa có chút đồng ý, sau đó bạn thân lại gặp được nhị nương, Trương Tiểu Hoa có thể nói là mở cờ trong bụng.
Trước đây vẫn nghe nói Lưu nhị nương này làm sao cũng không tốt, không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn, Lưu nhị nương liền xây lên một ngôi nhà lầu, mà bản thân Lưu nhị nương lớn lên cũng cao to uy mãnh.
Trước đây Lưu nhị nương không biết sạch sẽ, không biết bảo dưỡng, thế nhưng hiện tại Lưu nhị nương biết a,
Hiện tại nhà Lưu nhị nương ăn ngon mặc tốt, bản thân Lưu nhị nương lớn lên rất là cao to, nhất đôi mắt to lấp lánh có thần, nhìn tuy rằng không đẹp, thế nhưng với ánh mắt của người ở triều đại này, nhị nương vẫn được tính là anh tuấn, cũng làm cho người có cảm giác an toàn.
Tác giả :
Hải Lam Thảo