Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình
Chương 25: Lưu Lý thị đến rồi
Lý Thanh sau khi về đến nhà, kêu tiểu Ngôn Nhi cùng Thần Dương, liền đi đến nhà tam hỉ tỷ phu ,
Lưu Tam hỉ cùng nhị nương nhà các nàng là từ khi nhị nương sửa đổi sau đó mới chậm rãi tốt lên, Lưu Tam hỉ là thợ xây nhà, thường thường khắp nơi làm công công, lưu lại phu lang cùng hai hài tử ở nhà,
Mà nhị nương vì muốn cùng hàng xóm tạo mối quan hệ, thường thường đem bán còn lại xâu thịt dê, cánh gà thì sẽ phân cho hài tử hàng xóm, những thứ đồ này người trong thôn bình thường là ăn không nổi, cũng sẽ không mua cho hài tử
Từ khi nhị nương sửa đổi buôn bán mỗi lần về nhà, những hài tử tham ăn kia đều sẽ chờ nhị nương, vừa nhìn thấy có bán đồ còn dư lại, từng cái từng cái vui mừng như tết đến.
Cha mẹ những hài tử kia đều biết nhị nương là người tốt, đối với nhà nhị nương bình thường cũng rất chăm sóc, trước đây nhìn Lý Thanh không hợp mắt, nể tình nhị nương đối với Lý Thanh cũng tốt hơn rất nhiều.
Tam hỉ gia có hai hài tử, một nữ hài 6, 7 tuổi gọi thạch đầu cùng Thần Dương chơi hảo, còn có một nam hài gọi Bình nhi, cùng tiểu Ngôn Nhi chơi tốt, bởi vì hài tử thường cùng nhau chơi đùa, cho nên tam hỉ gia phu lang La thị cùng Lý Thanh cũng chậm chậm quen thuộc.
Nghe nói muốn đi nhà thạch đầu, Thần Dương cùng Ngôn Nhi đều rất cao hứng. Đến tam hỉ gia, La thị đang ở sân bên trong may đế giày, hai hài tử đều ở trong sân chơi,
La thị nhìn thấy Lý Thanh đến vội vã cười nghênh tiếp, cười nói: "Ai nha, là nhị nương gia đến rồi, mau mời tiến vào, " nói nghiêng người để Lý Thanh đi vào.
Ngôn Nhi cùng Thần Dương cũng rất có lễ phép chào hỏi, hài tử La thị nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi cùng Thần Dương đến vội vã cười chạy tới, tứ hài tử chốc lát hoà mình trong sân trong nháy mắt trở nên náo nhiệt.
Lý Thanh đem điểm tâm trong tay đưa cho La thị "Tỷ phu, đây là điểm tâm ta mang cho hài tử. " La thị cười đỡ lấy, nụ cười trên mặt càng ngày càng chân thành.
Trêu ghẹo nói: "Này, điểm tâm này nói vậy cũng là nhị nương làm chứ?"
Lý Thanh cười gật gù,
La thị ước ao nói: "Ai nha, hiện ở trong thôn ai không ước ao ngươi a! Mặt trên không có công công áp lên, nhị nương hiện tại cũng có tiền đồ, ruộng đất cũng cho thuê, ngươi cũng không cần ra đồng làm việc, nhị nương đối với ngươi cũng tốt, ngươi hiện tại nhưng là nam tử được hâm mộ nhất trong thôn a, " nói nói chính mình lại nở nụ cười.
Lý Thanh biết La thị nói thật, chính mình nghe xong cũng rất cao hứng, mặt hồng lên.
La thị thấy Lý Thanh thẹn thùng cũng không lại trêu ghẹo, Lý Thanh cầm lấy đế giày La thị may nhìn kỹ một chút, Lý Thanh kì thực tay nghề rất tốt, trước đây ở nhà thường thường làm để cha đi đổi tiền, lâu dần tay nghề cũng là luyện lên.
"Xem Thanh đệ đệ là người giỏi may vá nha " La thị thấy Lý Thanh xem nhập thần thử dò xét nói.
Lý Thanh vội khiêm tốn nói: "Chỉ là không có trở ngại thôi. "
La thị thấy Lý Thanh như vậy liền biết Lý Thanh may vá nhất định không kém liền cùng hắn tán gẫu xoay quanh chuyện may vá.
Đột nhiên nghe được một tiếng âm thanh kêu to: "Tam hỉ gia, tam hỉ gia, "
La thị đột nhiên nghe có người gọi hắn vội vã lên tiếng trả lời: "Ai, ai vậy?"
"Là ta, " La thị xin lỗi hướng về Lý Thanh cười cợt, sau đó đứng dậy đi ra cửa, vừa nhìn nguyên lai là Trương Tiểu Thúy.
Thấy Trương Tiểu Thúy một mặt sốt ruột hỏi vội: "Nguyên lai là Trương tỷ phu a, không biết tới nhà của ta có chuyện gì a?"
Trương Tiểu Thúy không vui nói: " em rể nhà ta có phải là ở nhà ngươi không?"
"Đúng đấy, làm sao? Xảy ra chuyện gì?"
Trương Tiểu Thúy cười trên sự đau khổ của người khác nói "Không có chuyện gì, chính là công công ta muốn tìm hắn, ngươi nhanh lên một chút đem hắn gọi ra đi. "
"Nga, như vậy a, ta đi gọi, "
La thị vào nhà đem lời Trương Tiểu Thúy nói cho Lý Thanh nghe, Lý Thanh hoang mang khó khăn đứng lên, chạy ra ngoài, biết công công không thích mình, bình thường căn bản không muốn thấy mình,bây giờ lại chủ động tìm mình, Lý Thanh trong lòng không khỏi nghĩ có phải là xảy ra chuyện gì không?
Ngoài cửa Trương Tiểu Thúy nhìn thấy Lý Thanh hoang mang hoảng loạn chạy đến trong lòng lập tức có chút chột dạ, thế nhưng nghĩ đến Lý Thanh bình thường bị mình áp lên cũng không có chuyện gì, nghĩ đến lần này cũng sẽ không sao, lại nói cho dù hắn nói gì người khác cũng sẽ không tin tưởng
Liền thẳng tắp eo cố ý cao giọng nói: "Ai nha, em rể, ngươi nhanh lên một chút a, công công đang đợi."
"Ai, ai, đến ngay, " nói xong tốc độ dưới chân càng nhanh hơn, may mà tam hỉ gia cách nhị nương gia tương đối gần cho nên chỉ chốc lát thì đến nhà.
Trương Tiểu Thúy thấy Lý Thanh về nhà, chột dạ, sợ Lý Thanh nói cái gì không nên nói nên cũng bước nhanh hướng về nhị nương gia.
Trong nhà, chỉ thấy Lưu Lý thị im lặng ngồi ở trong sân, hai hài tử Trương Tiểu Thúy cũng đầy vẻ khinh bỉ nhìn Lý Thanh đi đến.
Lý Thanh thở hồng hộc đi tới trước mặt Lưu Lý, cung kính hô một tiếng công công.
Lưu Lý thị vốn là đối với Lý Thanh rất không vừa ý, thời điểm mua hắn cũng không phải người thuần khiết, mua được sau nhiều ngày như vậy còn không sinh được một hài tử, thực sự là sao chổi.
Hơn nữa ngày hôm nay đại con rể nói chuyện kia, lại nhìn đứa con rễ dung nhan không chỉnh tề này thực sự là càng xem càng không hợp mắt, liền há mồm giáo huấn: "Ngươi xem một chút ngươi hiện tại giống kiểu gì, a? Là một phu của một gia đình sao có thể giống như ngươi vậy a? Thực sự là không biết hiền thục."
Lý Thanh cảm thấy trong lòng oan ức, mở miệng giải thích hai câu, "Công công, ta nghe đại tỷ phu nói ngài muốn tìm ta, ta sợ ngài có việc gấp vội vàng chạy tới, có chỗ thất lễ kính xin công công thứ lỗi, "
"Nói thật dễ nghe, nói như ngươi vậy há không phải nói công công hiểu lầm ngươi, ngươi có phải còn muốn để công công xin lỗi ngươi không?" Trương Tiểu Thúy lập tức châm chọc nói.
Lưu Lý thị vốn rất tức giận, nghe Trương Tiểu Thúy xong càng thêm tức giận, trầm giọng nói: "Thực sự là không biết lễ nghĩa, nhị nương ở bên ngoài buôn bán mệt gần chết để kiếm tiền, để ngươi ở nhà nghỉ ngơi, ngươi còn lại đi sang nhà khác phiếm chuyện, cũng không biết lo liệu việc nhà, như ngươi vậy sao làm phu lang người ta?"
Nghe được công công nói mình không xứng làm phu lang, Lý Thanh sợ đến sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, trong lòng sợ sệt nghĩ: "Công công nói như vậy có phải là nói mình không bồi thê chủ, đúng đấy, hiện tại thê chủ trở nên ôn hòa chi lễ, lại kiếm được tiền, bộ dạng cũng được, chính mình xác thực là không xứng với nàng, nhưng mình bây giờ nghĩ đến rời khỏi thê chủ, trong lòng thật sợ hãi a, chính mình không có chút nào muốn rời thê chủ đi, không có chút nào muốn nghĩ, không nghĩ, "
Nhìn Lý Thanh lăng lăng, sắc mặt có chút trắng xám, Lưu Lý thị lập tức một trận bực mình "Ngươi làm bộ dạng như vậy cho ai xem đây? A? Nếu bộ dạng này của ngươi để cho người khác nhìn thấy còn tưởng rằng ta này làm công công bắt nạt ngươi cơ chứ?"
Lý Thanh vội vàng lắc đầu, giọng điệu càng thêm khiêm tốn: "Không, không, công công đối với ta luôn luôn rất tốt, công công không nên tức giận. "
"Để ta không tức giận? ngươi làm chuyện này ta làm sao có thể không tức giận?" Lưu Lý thị nghĩ đến Lý Thanh làm chuyện này lập tức khí nộ công tâm.
Lý Thanh không biết mình làm cái gì để công công tức giận như vậy, nhìn thấy công công tức giận nhìn mình, Lý Thanh thực sự vô tội hỏi: "Công công, ta đến cùng đã làm chuyện gì để công công tức giận như vậy, kính xin công công dạy cho, ta nhất định sửa đổi. "
Lưu Tam hỉ cùng nhị nương nhà các nàng là từ khi nhị nương sửa đổi sau đó mới chậm rãi tốt lên, Lưu Tam hỉ là thợ xây nhà, thường thường khắp nơi làm công công, lưu lại phu lang cùng hai hài tử ở nhà,
Mà nhị nương vì muốn cùng hàng xóm tạo mối quan hệ, thường thường đem bán còn lại xâu thịt dê, cánh gà thì sẽ phân cho hài tử hàng xóm, những thứ đồ này người trong thôn bình thường là ăn không nổi, cũng sẽ không mua cho hài tử
Từ khi nhị nương sửa đổi buôn bán mỗi lần về nhà, những hài tử tham ăn kia đều sẽ chờ nhị nương, vừa nhìn thấy có bán đồ còn dư lại, từng cái từng cái vui mừng như tết đến.
Cha mẹ những hài tử kia đều biết nhị nương là người tốt, đối với nhà nhị nương bình thường cũng rất chăm sóc, trước đây nhìn Lý Thanh không hợp mắt, nể tình nhị nương đối với Lý Thanh cũng tốt hơn rất nhiều.
Tam hỉ gia có hai hài tử, một nữ hài 6, 7 tuổi gọi thạch đầu cùng Thần Dương chơi hảo, còn có một nam hài gọi Bình nhi, cùng tiểu Ngôn Nhi chơi tốt, bởi vì hài tử thường cùng nhau chơi đùa, cho nên tam hỉ gia phu lang La thị cùng Lý Thanh cũng chậm chậm quen thuộc.
Nghe nói muốn đi nhà thạch đầu, Thần Dương cùng Ngôn Nhi đều rất cao hứng. Đến tam hỉ gia, La thị đang ở sân bên trong may đế giày, hai hài tử đều ở trong sân chơi,
La thị nhìn thấy Lý Thanh đến vội vã cười nghênh tiếp, cười nói: "Ai nha, là nhị nương gia đến rồi, mau mời tiến vào, " nói nghiêng người để Lý Thanh đi vào.
Ngôn Nhi cùng Thần Dương cũng rất có lễ phép chào hỏi, hài tử La thị nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi cùng Thần Dương đến vội vã cười chạy tới, tứ hài tử chốc lát hoà mình trong sân trong nháy mắt trở nên náo nhiệt.
Lý Thanh đem điểm tâm trong tay đưa cho La thị "Tỷ phu, đây là điểm tâm ta mang cho hài tử. " La thị cười đỡ lấy, nụ cười trên mặt càng ngày càng chân thành.
Trêu ghẹo nói: "Này, điểm tâm này nói vậy cũng là nhị nương làm chứ?"
Lý Thanh cười gật gù,
La thị ước ao nói: "Ai nha, hiện ở trong thôn ai không ước ao ngươi a! Mặt trên không có công công áp lên, nhị nương hiện tại cũng có tiền đồ, ruộng đất cũng cho thuê, ngươi cũng không cần ra đồng làm việc, nhị nương đối với ngươi cũng tốt, ngươi hiện tại nhưng là nam tử được hâm mộ nhất trong thôn a, " nói nói chính mình lại nở nụ cười.
Lý Thanh biết La thị nói thật, chính mình nghe xong cũng rất cao hứng, mặt hồng lên.
La thị thấy Lý Thanh thẹn thùng cũng không lại trêu ghẹo, Lý Thanh cầm lấy đế giày La thị may nhìn kỹ một chút, Lý Thanh kì thực tay nghề rất tốt, trước đây ở nhà thường thường làm để cha đi đổi tiền, lâu dần tay nghề cũng là luyện lên.
"Xem Thanh đệ đệ là người giỏi may vá nha " La thị thấy Lý Thanh xem nhập thần thử dò xét nói.
Lý Thanh vội khiêm tốn nói: "Chỉ là không có trở ngại thôi. "
La thị thấy Lý Thanh như vậy liền biết Lý Thanh may vá nhất định không kém liền cùng hắn tán gẫu xoay quanh chuyện may vá.
Đột nhiên nghe được một tiếng âm thanh kêu to: "Tam hỉ gia, tam hỉ gia, "
La thị đột nhiên nghe có người gọi hắn vội vã lên tiếng trả lời: "Ai, ai vậy?"
"Là ta, " La thị xin lỗi hướng về Lý Thanh cười cợt, sau đó đứng dậy đi ra cửa, vừa nhìn nguyên lai là Trương Tiểu Thúy.
Thấy Trương Tiểu Thúy một mặt sốt ruột hỏi vội: "Nguyên lai là Trương tỷ phu a, không biết tới nhà của ta có chuyện gì a?"
Trương Tiểu Thúy không vui nói: " em rể nhà ta có phải là ở nhà ngươi không?"
"Đúng đấy, làm sao? Xảy ra chuyện gì?"
Trương Tiểu Thúy cười trên sự đau khổ của người khác nói "Không có chuyện gì, chính là công công ta muốn tìm hắn, ngươi nhanh lên một chút đem hắn gọi ra đi. "
"Nga, như vậy a, ta đi gọi, "
La thị vào nhà đem lời Trương Tiểu Thúy nói cho Lý Thanh nghe, Lý Thanh hoang mang khó khăn đứng lên, chạy ra ngoài, biết công công không thích mình, bình thường căn bản không muốn thấy mình,bây giờ lại chủ động tìm mình, Lý Thanh trong lòng không khỏi nghĩ có phải là xảy ra chuyện gì không?
Ngoài cửa Trương Tiểu Thúy nhìn thấy Lý Thanh hoang mang hoảng loạn chạy đến trong lòng lập tức có chút chột dạ, thế nhưng nghĩ đến Lý Thanh bình thường bị mình áp lên cũng không có chuyện gì, nghĩ đến lần này cũng sẽ không sao, lại nói cho dù hắn nói gì người khác cũng sẽ không tin tưởng
Liền thẳng tắp eo cố ý cao giọng nói: "Ai nha, em rể, ngươi nhanh lên một chút a, công công đang đợi."
"Ai, ai, đến ngay, " nói xong tốc độ dưới chân càng nhanh hơn, may mà tam hỉ gia cách nhị nương gia tương đối gần cho nên chỉ chốc lát thì đến nhà.
Trương Tiểu Thúy thấy Lý Thanh về nhà, chột dạ, sợ Lý Thanh nói cái gì không nên nói nên cũng bước nhanh hướng về nhị nương gia.
Trong nhà, chỉ thấy Lưu Lý thị im lặng ngồi ở trong sân, hai hài tử Trương Tiểu Thúy cũng đầy vẻ khinh bỉ nhìn Lý Thanh đi đến.
Lý Thanh thở hồng hộc đi tới trước mặt Lưu Lý, cung kính hô một tiếng công công.
Lưu Lý thị vốn là đối với Lý Thanh rất không vừa ý, thời điểm mua hắn cũng không phải người thuần khiết, mua được sau nhiều ngày như vậy còn không sinh được một hài tử, thực sự là sao chổi.
Hơn nữa ngày hôm nay đại con rể nói chuyện kia, lại nhìn đứa con rễ dung nhan không chỉnh tề này thực sự là càng xem càng không hợp mắt, liền há mồm giáo huấn: "Ngươi xem một chút ngươi hiện tại giống kiểu gì, a? Là một phu của một gia đình sao có thể giống như ngươi vậy a? Thực sự là không biết hiền thục."
Lý Thanh cảm thấy trong lòng oan ức, mở miệng giải thích hai câu, "Công công, ta nghe đại tỷ phu nói ngài muốn tìm ta, ta sợ ngài có việc gấp vội vàng chạy tới, có chỗ thất lễ kính xin công công thứ lỗi, "
"Nói thật dễ nghe, nói như ngươi vậy há không phải nói công công hiểu lầm ngươi, ngươi có phải còn muốn để công công xin lỗi ngươi không?" Trương Tiểu Thúy lập tức châm chọc nói.
Lưu Lý thị vốn rất tức giận, nghe Trương Tiểu Thúy xong càng thêm tức giận, trầm giọng nói: "Thực sự là không biết lễ nghĩa, nhị nương ở bên ngoài buôn bán mệt gần chết để kiếm tiền, để ngươi ở nhà nghỉ ngơi, ngươi còn lại đi sang nhà khác phiếm chuyện, cũng không biết lo liệu việc nhà, như ngươi vậy sao làm phu lang người ta?"
Nghe được công công nói mình không xứng làm phu lang, Lý Thanh sợ đến sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, trong lòng sợ sệt nghĩ: "Công công nói như vậy có phải là nói mình không bồi thê chủ, đúng đấy, hiện tại thê chủ trở nên ôn hòa chi lễ, lại kiếm được tiền, bộ dạng cũng được, chính mình xác thực là không xứng với nàng, nhưng mình bây giờ nghĩ đến rời khỏi thê chủ, trong lòng thật sợ hãi a, chính mình không có chút nào muốn rời thê chủ đi, không có chút nào muốn nghĩ, không nghĩ, "
Nhìn Lý Thanh lăng lăng, sắc mặt có chút trắng xám, Lưu Lý thị lập tức một trận bực mình "Ngươi làm bộ dạng như vậy cho ai xem đây? A? Nếu bộ dạng này của ngươi để cho người khác nhìn thấy còn tưởng rằng ta này làm công công bắt nạt ngươi cơ chứ?"
Lý Thanh vội vàng lắc đầu, giọng điệu càng thêm khiêm tốn: "Không, không, công công đối với ta luôn luôn rất tốt, công công không nên tức giận. "
"Để ta không tức giận? ngươi làm chuyện này ta làm sao có thể không tức giận?" Lưu Lý thị nghĩ đến Lý Thanh làm chuyện này lập tức khí nộ công tâm.
Lý Thanh không biết mình làm cái gì để công công tức giận như vậy, nhìn thấy công công tức giận nhìn mình, Lý Thanh thực sự vô tội hỏi: "Công công, ta đến cùng đã làm chuyện gì để công công tức giận như vậy, kính xin công công dạy cho, ta nhất định sửa đổi. "
Tác giả :
Hải Lam Thảo