Xuyên Nhanh Quyến Rũ Không Có Tội I
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I - Quyển 6 - Chương 23: Thiếu

Xuyên Nhanh Quyến Rũ Không Có Tội I

Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I - Quyển 6 - Chương 23: Thiếu

Editor: QR - diendanlequydon


Những lời này lập tức khiến Mộ Thanh nhiệt huyết sôi trào, không có gì vui vẻ hơn việc người mình thích cũng thích mình.


Mộ Thanh cúi đầu hôn sâu Dương Văn Thư, gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi giao triền.


Hắn theo nàng cổ hôn xuống, ngửi hương vị sạch sẽ dễ chịu trên người nàng, đôi tay không ngừng cởi y phục của nữ nhân ra. Toàn thân Dương Văn Thư trần trụi, nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được ánh mắt cực nóng của nam nhân, nàng không được tự nhiên dùng tay che đậy thân thể của mình.


“Thư Thư... Nàng thật đẹp..." Mộ Thanh kéo tay nàng ra, một bàn tay to nhẹ nhàng ấn đôi tay của nàng trên đỉnh đầu, khiến cho cặp ngực của nàng càng thêm căng tròn, nụ hoa run rẩy đứng thẳng lên giống như một cái bánh kem thượng hạng phủ nước trái cây mê người.


Cả người Dương Văn Thư đều phủ một màu hồng nhạt ngại ngùng, một đôi chân thon dài trắng nõn, khó nhịn ma sát vào nhau: “Đừng, đừng nhìn..." Giọng nói nho nhỏ, lộ ra áp lực tình dục và không biết làm sao.


“Thư Thư, nàng thật sự rất đẹp... Ngoan... Ta sẽ rất dịu dàng..." Mộ Thanh hôn môi nàng, cúi đầu ngậm nụ hoa ở trong miệng, đầu lưỡi đè ép, khẽ khảy nụ hoa đang gắng gượng, hắn dùng sức hút nhũ thịt, đùa giỡn một chút mới phun ra, đầu lưỡi vẽ vòng vòng theo quầng vú hồng nhạt.


“Ha... Ưm... Mộ Thanh... Ha..." Dương Văn Thư không biết nói cái gì, Mộ Thanh như vậy khiến nàng rất thoải mái nhưng rồi lại càng thêm khó nhịn, nàng chỉ có thể bất lực kêu tên của nam nhân, thân thể ở dưới thân hắn đến vặn vẹo càng thêm lợi hại. Nhưng thân thể xuất hiện một đợt lại một đợt hư không làm nàng càng thêm khó chịu, rên rỉ càng lúc càng lớn, thậm chí mang theo tiếng nức nở đáng thương: “Mộ Thanh... Cho ta... Hu hu..."


“Được, ta cho nàng..." Bàn tay lửa nóng di chuyển xuống phía dưới, vuốt ve đùi bóng loáng, lướt qua da thịt mịn màng, nhẹ nhàng giống như lông chim quét qua.



“A... A a a... Bên này cũng muốn..." Dương Văn Thư ưỡn bộ ngực, ý bảo Mộ Thanh không cần quan tâm chăm sóc một bên vắng vẻ một bên khác.


Mộ Thanh theo ý nguyện của Dương Văn Thư, hôn bên ngực kia. Bàn tay tách đôi chân của nàng ra, cái đùi thô tráng đâm vào chính giữa, ngón tay ở giữa hai chân sờ soạng sờ đến một tay ướt át.


“Nàng thật ướt." Tách ngón tay ra, một sợi chỉ bạc chói lọi nối chính giữa, hắn đặt ngón tay ở trước mắt nàng, để nàng xem dâm thủy của mình.


“Ô ô... Mộ Thanh, chàng không cần, không cần như vậy... Ta cảm thấy mình thật, thật dâm đãng..."


“Đồ ngốc, cái này chứng minh nàng thích ta làm như vậy với nàng... Ưm... Thật ngọt..." Mộ Thanh ăn xong dâm thủy dính trên ngón tay, còn mút ngón tay phát ra tiếng “chụt chụt", kích thích đến nữ nhân đơn thuần khiến thân thể nàng nóng lên, chảy ra càng nhiều dâm thủy.


“Thư Thư, ta muốn ăn nàng!" Hai tay Mộ Thanh giơ lên cao, tách hai chân nàng ra, nâng cái mông lên theo, nơi tư mật nhất cũng là nơi mỹ lệ nhất toàn bộ bại lộ ở trong mắt nam nhân. Chóp mũi vùi vào trong cánh hoa, đụng vào tiểu trân châu, hơi thở của nam nhan toàn bộ phun ở phía trên khiến đóa hoa không ngừng run rẩy.


Giống như cố ý, Mộ Thanh không hề nóng nảy trêu đùa nàng cho dù trong mắt hắn toàn là dục vọng thâm trầm.


“Mộ, Mộ Thanh... Nhanh... Không cần chơi..." Nàng có thể cảm giác được môi của Mộ Thanh khoảng cách tiểu huyệt rất gần nhưng hắn cố ý không hôn nó, ngược lại còn thổi khí về phía nó. Nàng đành phải làm nũng với nam nhân, giọng mũi nhẹ nhàng mềm mại, Mộ Thanh làm sao có thể nhẫn tâm cự tuyệt.



Tiểu huyệt của Dương Văn Thư thật sự giống một đóa hoa, nước chảy ra thơm ngọt giống như mật, nam nhân ăn nghiện rồi, đầu lưỡi thô ráp liếm láp trên dưới tiểu huyệt kiều nộn, kích thích cái miệng nhỏ chảy ra càng nhiều dâm dịch. Mộ Thanh để liếm láp càng tốt, không ngừng bẻ hai chân nàng ra bên ngoài, tiểu huyệt nho nhỏ thoáng mở ra một khe hở hẹp, nam nhân lập tức đưa đầu lưỡi vào liếm láp nhục bích mẫn cảm bên trong, một ngón tay cũng đâm vào trong quấy loạn.


“A a a... Không cần... Nơi đó, nơi đó không cần... Quá kích thích, sẽ... sẽ hư mất..." Dương Văn Thư lắc đầu muốn chống cự cảm giác xa lạ nhưng lại dễ nghiện này, tiểu huyệt càng hút chặt ngón tay của nam nhân.


“Làm sao hư được, nàng nhìn xem nàng cắn ngón tay của ta thật chặt, rõ ràng rất thích tại sao lại không thành thật như vậy chứ?" Tối hôm qua Quân Nhất Ngôn đã nói cho hắn biết, lời nữ nhân nói ở trên giường không thể tin tưởng, muốn nghe ngược lại, Mộ Thanh chấp hành hoàn toàn với những lời này. Cảm thụ được huyệt thịt nữ nhân một tầng lại một tầng quấn quanh ngón tay của hắn, hắn không khỏi nghĩ nếu phân thân của mình được như vậy... Động tác của hắn càng thêm kịch liệt.


“Không cần... A a a... Muốn tiểu... A, thật sự muốn tiểu..."


Môi lưỡi và ngón tay cùng nhau làm loạn bên trong tiểu huyệt của nàng, nàng sung sướng không biết mình là ai, cuối cùng đạt cao trào, cơn sóng dâm thủy phun ra tung tóe, Mộ Thanh không kịp phòng bị, bị dính đầy mặt. Nhưng hắn không thèm để ý, còn dùng ngón tay vét sạch rồi đưa vào trong miệng mút hết, nhìn bộ dáng mơ màng sắp ngủ của nữ nhân lần đầu tiên đạt cao trào, cuối cùng hắn mới cởi y phục của mình ra.


Một cự vật màu sắc thâm trầm nhảy ra, đánh vào chân tâm của Dương Văn Thư, quy đầu nóng rực chậm rãi ma sát cửa huyệt: “Muốn sao?"


Dương Văn Thư vừa mới trải trải qua lần cao trào đầu tiên trong cuộc đời nhưng nàng vẫn cảm thấy  không đủ, giống như sự ngứa ngáy ở sâu trong thân thể không giảm mà còn tăng, côn thịt của nam nhân ma sát tiểu huyệt của nàng. Đầu óc của nàng còn mơ mơ màng màng trong dư vị cao trào lúc nãy nhưng thân thể lại theo  bản năng truy đuổi cây gậy nóng hầm hập kia của nam nhân, cửa huyệt lúc đóng lúc mở muốn nam nhân yêu thương.


Mộ Thanh nắm côn thịt để ở huyệt khẩu, lại đánh vài cái khiến dâm dịch văng khắp nơi, hắn lại hỏi Dương Văn Thư: “Muốn sao? Không cần ta lập tức rời đi nha ~"



“Muốn, ta muốn... Cho ta... Mộ Thanh, cho ta..." Dương Văn Thư sợ nam nhân thật sự rời khỏi, thân thể mềm mại không xương leo lên nam nhân, bộ ngực sữa bị ngực của nam nhân đè ép biến hình, bốn viên tiểu đậu đỏ cọ xát với nhau mang đến khoái cảm không giống nhau, Dương Văn Thư đáng thương vẫn là một tay non căn bản không biết làm như thế nào, chỉ biết lung tung cọ vào người nam nhân khiến dục hỏa của nam nhân càng cọ càng lớn.


“Ưm hừ, từ từ tí nữa nàng cũng không được xin tha!" Mộ Thanh vội vàng cầm côn thịt nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên của hắn, không có kinh nghiệm, hắn thử rất nhiều lần đều không thật sự đi vào, hơn nữa chân tâm của nữ nhân toàn bộ ướt át mỗi khi côn thịt đều trượt khỏi cửa huyệt, Dương Văn Thư còn tưởng rằng Mộ Thanh vẫn đang trêu đùa nàng.


Mộ Thanh chảy mồ hôi đầy đầu, đành phải kéo đùi của nữ nhân ra gần như trở thành một đường thẳng tắp, nhìn chính xác cái lỗ nhỏ kia, động một cái tiến vào trong đó lại bị chặn giữa đường. Tiểu huyệt của nữ nhân thật chặt, một tầng một tầng mị thịt giống như cây nhục đậu khấu, giống y hệt hắn tưởng tượng, bao chặt lấy côn thịt của hắn, thịt mềm mại lấp kín lỗ chuông của hắn, hắn vô cùng sảng khoái nhất thời không giữ được trực tiếp bắn.


Tuy rằng lần đầu tiên rất dễ dàng bắn nhưng hắn mới đâm vào đi một nửa không đến... Đã bắn... Thậm chí màng trinh của Dương Văn Thư còn chưa phá...


Một dòng tinh dịch đặc sệt từ chân tâm Dương Văn Thư chảy ra, mị thịt đỏ tươi và tinh dịch hỗn trắng đăch hợp ở bên nhau, cảm giác đối lập đánh sâu vào thị giác như vậy, phân thân của nam nhân nhanh chóng lại cứng rắn như sắt, khi Dương Văn Thư còn không biết rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, Mộ Thanh trực tiếp đâm đến tận cùng, đâm thủng tầng trở ngại kia đến tận chỗ sâu nhất bên trong.


“A a... Đau quá... Ô ô ô..." Dương Văn Thư đau đến mức không ngừng đánh vào ngực Mộ Thanh, tiểu huyệt càng siết chặt muốn chết, trực tiếp khóa chặt nam nhân ở bên trong không cho nhúc nhích.


“Rất đau sao? Vậy có muốn ta rời khỏi hay không ?" Mộ Thanh cũng không nghĩ tới nữ tử phá thân lại thống khổ như vậy, hắn không ngừng trấn an nữ hài đang đau đớn.


“Không cần... Cứ ở lại bên trong... Đừng rời khỏi......" Trên thực tế Dương Văn Thư cũng không đau đớn như trong tưởng tượng, nháy mắt bị nam nhân lấp đầy tuy rằng rất đau nhưng cũng rất sung sướng, trong một khắc này cuối cùng nàng mới biết cá nước thân mật, nước sữa hòa nhau là như thế nào, cùng người âu yếm kết hợp thân mật khăng khít ở bên nhau cũng là một chuyện vô cùng hạnh phúc.


Mộ Thanh nhẫn nại đến mồ hôi đầy đầu, cơ bắp trên người đều căng chặt, hắn còn muốn trấn an nữ hài bị hắn dọa đến, thật sự vất vả. Dương Văn Thư cảm động, tâm mềm nhũn, thử thả lỏng tiểu huyệt, nhẹ nhàng nói: “Chàng hơi chuyển động nhẹ đi..."



Lúc này nam nhân mới như được phóng thích, hơi hơi chuyển động nhưng nhìn sắc mặt tái nhợt còn có chút đau đớn của Dương Văn Thư, trong lòng nam nhân vô cùng thương tiếc, chỉ hơi nhẹ nhàng đâm vào rút ra, tuy là như vậy nhưng trong cơ thể nữ nhân ướt nóng lại chặt chẽ cũng làm hắn sung sướng không chịu nổi.


“Thư Thư, nàng kẹp ta thật thoải mái!" Mộ Thanh ngậm thùy tai của Dương Văn Thư, bàn tay lại một lần nữa leo lên bộ ngực của nữ nhân, một tay vuốt ve chân tâ:, “Nàng xem nàng ăn ta thật vui sướng a!"


“A... Đừng nói... A a a..." Những lời này thật sự khiến nàng cảm thấy cực kỳ xấu hổ, chỉ thấy một cây côn thịt như cánh tay trẻ con cắm ở trong tiểu huyệt của nàng, phần lông dưới hạ thể của hai người đã sớm ướt nhẹp kết thành từng chùm từng chùm, tất cả đều lầy lội.


Mộ Thanh không ngừng khơi gợi càng nhiều tình dục của Dương Văn Thư, trong lúc côn thịt vô tình va chạm đến một chỗ, nàng lập tức sẽ phát ra tiếng rên rỉ tựa như vui thích lại tựa như thống khổ, vòng eo đong đưa càng thêm mê người, vì vậy nam nhân bắt đầu toàn lực tiến công đến chỗ kia, đè nặng hai chân nàng biến hóa các loại góc độ khác nhau, hung hăng đâm đến điểm kia một chút.


“A a a, không cần...  Không cần... Sẽ hư mất... A, sắp bị chơi hỏng rồi..."


Miệng nữ nhân nói không cần nhưng thân thể lại vô cùng thành thật, đón ý nói hùa, mỗi khi nam nhân đụng vào chỗ kia nàng lập tức sẽ phối hợp xiết chặt cửa huyệt, hai người đồng thời đều vô cùng sảng khoái, trong miệng đồng thời phát ra tiếng gầm nhẹ thoải mái. Dương Văn Thư lại một lần đạt cao trào khi nam nhân đột nhiên mãnh liệt va chạm, tất cả dâm thủy xối trên quy đầu, nam nhân mãnh liệt đâm tiếp mấy chục cái, cuối cùng nhịn không được bắn vào trong cơ thể của nữ nhân.


“Thư thư, làm thê tử của ta đi!" Mộ Thanh ôm Dương Văn Thư, trất nghiêm túc cầu hôn nàng.


“Được..."


“Nếu như vậy, chúng ta lại đến một lần, sinh con sớm một chút đi!"


“Sao?"

Tác giả : Bình Tử
4/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại