[Xuyên Nhanh] Bạn Gái Cũ - Người Phá Hỏng Thế Giới
Chương 17: Chín tầng ác mộng (1)
Dịch giả: Thiên Di
Mở mắt ra, Tô Vãn không lập tức đứng dậy, ngược lại dùng đôi tay giao nhau xoa xoa nhẹ bả vai mình theo bản năng.
Rất đau.
Bộ dạng phát cuồng của Tô Duệ lúc cô rời đi vẫn còn rõ ràng trước mắt, Tô Vãn rất rõ ràng, nếu khối thân thể đó không biến mất, chỉ sợ cũng sẽ bị Tô Duệ làm cho xương cốt nát vụn.
Ngay cả đến lúc này, khi đã trở về với thân thể của mình, trong linh hồn cô vẫn còn tàn lưu một khắc cảm giác đau đớn kia.
Tô Vãn đứng dậy, âm thầm gạt bỏ sự đau đớn trong ý thức, đồng thời cũng tự nhắc nhở mình như mọi lần rằng cô đã đi qua thế giới kia rồi, những người ở đó không còn quan hệ gì với cô nữa.
Mấy năm nay, đi qua các thế giới, trái tim cô đã chết lặng, không chịu nổi nữa.
Tô Vãn là người tỉnh táo hơn bất cứ ai. Cô biết mình sẽ không ở lại bất kỳ thế giới nào dài lâu, vì thế cũng không hề nảy sinh bất kỳ thứ tình cảm nào với người ở thế giới đó.
Bao gồm tình thân, tình bạn, tình yêu, những thứ đó với cô đều là những thứ xa xỉ nhất.
Trở lại nơi thuộc về mình, Tô Vãn tắm rửa thoải mái, thay quần áo, sau đó lăn lên giường lớn ngủ một giấc.
Kỳ thật, thời gian của bọn họ ở các thế giới và thời gian ở thời không mất mát không tương đồng nhau, cô ngây người ở triều Đại Hạ mấy tháng, nhưng trên thực tế ở thời không mất mát mới chỉ qua đi một ngày…
Nghỉ ngơi đủ rồi, Tô Vãn nhìn điểm tích lũy hiển thị trên máy truyền tin ở cổ tay mình, mười hai vạn ba nghìn bốn trăm điểm.
Điểm tích lũy là mục tiêu dừng chân ở mỗi thế giới, xếp hạng ở các bộ môn đều dựa theo điểm tích lũy của các nhiệm vụ giả mà xác định, hơn nữa, điểm tích lũy này còn là tiền thông hành ở thời không mất mát, dùng nó có thể mua những thứ mà mình yêu thích.
Một vạn điểm tích phân lần này coi như Tô Vãn được lời, cô yên lặng tính toán giá cả của mấy thứ mình yêu cầu, nguyên bản vì có được một vạn điểm tích lũy mà vui vẻ, hiện tại vẻ mặt lại suy sụp xuống, giống như điểm tích lũy hiện tại còn không bằng cái số lẻ giá của thứ mình muốn mua?
Xem ra càng phải ra sức kiếm thêm tích phân rồi!
Xem ra càng phải tích cực kiếm điểm hơn rồi!
Nghĩ như thế, Tô Vãn liền dùng máy truyền tiên mở ra bảng nhiệm vụ của tổng bộ Người phá hỏng thế giới, xem trong danh sách các nhiệm vụ hiện có có liên quan tới tuyến “Bạn gái cũ", cuối cùng, bấm chọn nhiệm vụ có điểm tích lũy cao nhất…
Chín tầng ác mộng.
“Cái này đi!"
Bấm chọn nhiệm vụ xong, tất cả các tư liệu liên quan tới Chín tầng ác mộng đều chuyển hết về máy truyền tin của Tô Vãn…
Số 003 nhận nhiệm vụ thành công.
Trong vòng 02 giờ, mời chấp hành giả tiến vào khoang nhiệm vụ để đến thế giới tiếp theo.
Cùng lúc Tô Vãn nhận nhiệm vụ thành công, tại tổng bộ Người chữa trị thế giới chỉ cách đó một cây số cũng bắn ra nhiệm vụ về Chín tầng ác mộng…
Mộng yểm thứ chín, đây là thế giới ác mộng.
Chuyện xưa mở đầu từ một sinh viên bình thường tên Dịch Tử Hiên.
Dịch Tử Hiên lúc lớn lên rất đẹp trai nhưng vì gia đình không có điều kiện nên sau khi quen bạn gái được một năm thì chia tay vì giá trị quan của hai người hoàn toàn khác nhau.
Sau khi hai người chia tay, Dịch Tử Hiên chịu đả kích lớn, trong tình huống tức giận mất lý trí đã đập vỡ miếng ngọc bội mà mình mua để tặng bạn gái. Nhưng vì không cẩn thận nên ngón tay hắn cũng bị thương, máu nhỏ lên miếng ngọc, ngọc bội thần kỳ đó liền dính luôn lên da hắn. Từ đó về sau, Dịch Tử Hiên có được dị năng làm thời gian lùi lại, tuy rằng lúc bắt đầu chỉ có thể lùi lại mười giây, nhưng cũng tuyệt đối là một dị năng cực kỳ ghê gớm.
Sau khi có dị năng, Dịch Tử Hiên bắt đầu trở thành nhân vật phong vân trong trường học, từ lúc đầu không có tiếng tăm gì mà trở nên được rất nhiều nữ sinh thích.
Bạn gái cũ của Dịch Tử Hiên không ngờ bạn trai cũ của mình lại đột nhiên được hoan nghênh như thế, tuy rằng trong lòng cũng hơi hối hận, nhưng cô là người rất có nguyên tắc, kiên trì không bao giờ sẽ quay đầu lại phía sau.
Cứ như thế, qua nửa năm, trong phòng của Dịch Tử Hiên có một phú nhị đại tên Trần Ngọc Phong, vì theo đuổi hoa hậu giảng đường nên đã tổ chức một buổi hoạt động du xuân để tăng quan hệ tình bạn giữa hai phòng kí túc. Mà người tham gia hoạt động lần này có chín người, chín người nhét trên một chiếc xe thương vụ*, vốn dĩ là muốn ra một công viên cây xanh ở ngoại thành dã ngoại, kết quả nửa đường gặp phải sự cố giao thông nên xe chỉ có thể đi đường vòng, cứ như thế, bọn họ tiến vào thế giới Chín tầng ác mộng lúc nào không hay.
*Xe thương vụ: Một loại xe được dùng cho nhiều mục đích
Ở tầng mộng cảnh thứ nhất, bọn họ cùng nhau vượt qua hoàn cảnh núi hoang rừng rậm kinh hồn, cuối cùng mọi người đều tỉnh lại ở trong xe, phát hiện mình chỉ nằm mơ mà thôi.
Nhưng thật sự là nằm mơ ư?
Con đường du xuân không hiểu tại sao đi mãi không tới, mà cứ cách mỗi hai giờ, người trong xe sẽ lập tức chìm vào giấc ngủ, tiến vào tầng mộng cảnh tiếp theo.
Ở tầng mộng cảnh thứ hai, chín người được một thanh âm báo rằng trong chín người bọn họ đã có một người chết ở tầng ác mộng thứ nhất, mà hiện tại, tám người chơi đang ở Thế giới ác mộng của người thứ chín kia, người kia sẽ tiến hành đại khai sát giới ở thế giới này…
Ai có thể ở giữa tầng tầng sát khí mà thoát được ra ngoài?
…
“Tô Vãn! Tô Vãn!"
Một thanh âm trong trẻo mang theo sự sợ hãi vang lên lúc gần lúc xa.
Tô Vãn chậm rãi mở mắt, lọt vào mắt cô là một gương mặt tái nhợt của con gái.
“Tô Vãn, rốt cuộc cậu cũng tỉnh rồi!"
Thiếu nữ thấy Tô Vãn tỉnh lại thì lập tức kích động giang tay ôm lấy cô. “Vừa rồi cậu hù chết mình!"
“Điềm Điềm?"
Tô Vãn hơi nghi hoặc nhìn người trước mắt, thiếu nữ mặc một bộ quần áo vận động màu xanh da trời, sau lưng đeo ba lô gấu nhỏ, tên cô là Phương Điềm Điềm, người cũng như tên, là một cô gái điềm đạm, đáng yêu.
Phương Điềm Điềm và Tô Vãn là bạn học chung đại học, hơn nữa hai người cũng là bạn cùng phòng của nhau ở ký túc phòng 503.
Phòng ký túc đại học của bọn họ có 4 người một phòng, hai người khác trong phòng 503 là Bạch Hiểu Nguyệt và Mạnh Đình Dao. Bạch Hiểu Nguyệt có xuất thân phức tạp, tính tình không tốt, cũng không được lòng của mọi người trong phòng, còn Mạnh Đình Dao là hoa khôi giảng đường, không chỉ xinh đẹp mà còn xuất thân giàu có, có tiếng là nữ học bá.
Tóm lại, Mạnh Đình Dao chính là kẻ thù chung của đám nữ sinh.
Ở trong hoàn cảnh này, Phương Điềm Điềm và Tô Vãn chính là hai chị em có quan hệ tốt nhất trong phòng ngủ.
“Điềm Điềm, mình… mình làm sao thế?"
Tô Vãn cố gắng xoa xoa gáy mình, “Mình nhớ rõ chúng ta đang ở trên xe thương vụ mà?"
“Mình cũng không biết nữa!"
Nghe Tô Vãn hỏi, sắc mặt Phương Điềm Điềm càng tái hơn, cô vốn là người nhát gan, làm gì cũng phải đi sau lưng Tô Vãn.
“Tô Vãn, có phải chúng ta… bị ma ám không?"
Giọng của Phương Điềm Điềm cực nhỏ: “Cậu có nhớ rõ lúc trước, trên đường đi, chúng ta gặp phải một vụ tai nạn không?"
Lúc ấy, tuy rằng hiện trường đã bị phong tỏa chặt chẽ, xe của bọn họ cũng cách hiện trường rất xa, nhưng Phương Điềm Điềm vẫn nhìn thấy trên mặt đất chảy đầy máu, cực kỳ kinh khủng.
“Điềm Điềm, cậu đừng sợ, trên đời này không hề có chuyện ma ám đâu."
Tô Vãn khó khăn đứng dậy, cô nhận ra hiện tại mình và Phương Điềm Điềm đang ở trong một khu rừng có phong cảnh tương đối đẹp.
Căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, một giây trước cô còn đang ngồi trên xe nghe nhạc cùng Phương Điềm Điềm, kết quả tỉnh lại lần nữa đã ở địa phương kỳ quái này rồi…
Đúng thế, bọn họ hiện đã vào thế giới của Chín tầng ác mộng.
Mà cảnh tượng trước mắt nói cho Tô Vãn biết, nơi cô đang ở chính là tầng ác mộng đầu tiên.
Ở đây, sẽ có một người chết đi, mà người kia chính là…
(Vì mình có việc bận nên truyện tạm dừng dịch tới hết ngày 13/8 nhé!)
Mở mắt ra, Tô Vãn không lập tức đứng dậy, ngược lại dùng đôi tay giao nhau xoa xoa nhẹ bả vai mình theo bản năng.
Rất đau.
Bộ dạng phát cuồng của Tô Duệ lúc cô rời đi vẫn còn rõ ràng trước mắt, Tô Vãn rất rõ ràng, nếu khối thân thể đó không biến mất, chỉ sợ cũng sẽ bị Tô Duệ làm cho xương cốt nát vụn.
Ngay cả đến lúc này, khi đã trở về với thân thể của mình, trong linh hồn cô vẫn còn tàn lưu một khắc cảm giác đau đớn kia.
Tô Vãn đứng dậy, âm thầm gạt bỏ sự đau đớn trong ý thức, đồng thời cũng tự nhắc nhở mình như mọi lần rằng cô đã đi qua thế giới kia rồi, những người ở đó không còn quan hệ gì với cô nữa.
Mấy năm nay, đi qua các thế giới, trái tim cô đã chết lặng, không chịu nổi nữa.
Tô Vãn là người tỉnh táo hơn bất cứ ai. Cô biết mình sẽ không ở lại bất kỳ thế giới nào dài lâu, vì thế cũng không hề nảy sinh bất kỳ thứ tình cảm nào với người ở thế giới đó.
Bao gồm tình thân, tình bạn, tình yêu, những thứ đó với cô đều là những thứ xa xỉ nhất.
Trở lại nơi thuộc về mình, Tô Vãn tắm rửa thoải mái, thay quần áo, sau đó lăn lên giường lớn ngủ một giấc.
Kỳ thật, thời gian của bọn họ ở các thế giới và thời gian ở thời không mất mát không tương đồng nhau, cô ngây người ở triều Đại Hạ mấy tháng, nhưng trên thực tế ở thời không mất mát mới chỉ qua đi một ngày…
Nghỉ ngơi đủ rồi, Tô Vãn nhìn điểm tích lũy hiển thị trên máy truyền tin ở cổ tay mình, mười hai vạn ba nghìn bốn trăm điểm.
Điểm tích lũy là mục tiêu dừng chân ở mỗi thế giới, xếp hạng ở các bộ môn đều dựa theo điểm tích lũy của các nhiệm vụ giả mà xác định, hơn nữa, điểm tích lũy này còn là tiền thông hành ở thời không mất mát, dùng nó có thể mua những thứ mà mình yêu thích.
Một vạn điểm tích phân lần này coi như Tô Vãn được lời, cô yên lặng tính toán giá cả của mấy thứ mình yêu cầu, nguyên bản vì có được một vạn điểm tích lũy mà vui vẻ, hiện tại vẻ mặt lại suy sụp xuống, giống như điểm tích lũy hiện tại còn không bằng cái số lẻ giá của thứ mình muốn mua?
Xem ra càng phải ra sức kiếm thêm tích phân rồi!
Xem ra càng phải tích cực kiếm điểm hơn rồi!
Nghĩ như thế, Tô Vãn liền dùng máy truyền tiên mở ra bảng nhiệm vụ của tổng bộ Người phá hỏng thế giới, xem trong danh sách các nhiệm vụ hiện có có liên quan tới tuyến “Bạn gái cũ", cuối cùng, bấm chọn nhiệm vụ có điểm tích lũy cao nhất…
Chín tầng ác mộng.
“Cái này đi!"
Bấm chọn nhiệm vụ xong, tất cả các tư liệu liên quan tới Chín tầng ác mộng đều chuyển hết về máy truyền tin của Tô Vãn…
Số 003 nhận nhiệm vụ thành công.
Trong vòng 02 giờ, mời chấp hành giả tiến vào khoang nhiệm vụ để đến thế giới tiếp theo.
Cùng lúc Tô Vãn nhận nhiệm vụ thành công, tại tổng bộ Người chữa trị thế giới chỉ cách đó một cây số cũng bắn ra nhiệm vụ về Chín tầng ác mộng…
Mộng yểm thứ chín, đây là thế giới ác mộng.
Chuyện xưa mở đầu từ một sinh viên bình thường tên Dịch Tử Hiên.
Dịch Tử Hiên lúc lớn lên rất đẹp trai nhưng vì gia đình không có điều kiện nên sau khi quen bạn gái được một năm thì chia tay vì giá trị quan của hai người hoàn toàn khác nhau.
Sau khi hai người chia tay, Dịch Tử Hiên chịu đả kích lớn, trong tình huống tức giận mất lý trí đã đập vỡ miếng ngọc bội mà mình mua để tặng bạn gái. Nhưng vì không cẩn thận nên ngón tay hắn cũng bị thương, máu nhỏ lên miếng ngọc, ngọc bội thần kỳ đó liền dính luôn lên da hắn. Từ đó về sau, Dịch Tử Hiên có được dị năng làm thời gian lùi lại, tuy rằng lúc bắt đầu chỉ có thể lùi lại mười giây, nhưng cũng tuyệt đối là một dị năng cực kỳ ghê gớm.
Sau khi có dị năng, Dịch Tử Hiên bắt đầu trở thành nhân vật phong vân trong trường học, từ lúc đầu không có tiếng tăm gì mà trở nên được rất nhiều nữ sinh thích.
Bạn gái cũ của Dịch Tử Hiên không ngờ bạn trai cũ của mình lại đột nhiên được hoan nghênh như thế, tuy rằng trong lòng cũng hơi hối hận, nhưng cô là người rất có nguyên tắc, kiên trì không bao giờ sẽ quay đầu lại phía sau.
Cứ như thế, qua nửa năm, trong phòng của Dịch Tử Hiên có một phú nhị đại tên Trần Ngọc Phong, vì theo đuổi hoa hậu giảng đường nên đã tổ chức một buổi hoạt động du xuân để tăng quan hệ tình bạn giữa hai phòng kí túc. Mà người tham gia hoạt động lần này có chín người, chín người nhét trên một chiếc xe thương vụ*, vốn dĩ là muốn ra một công viên cây xanh ở ngoại thành dã ngoại, kết quả nửa đường gặp phải sự cố giao thông nên xe chỉ có thể đi đường vòng, cứ như thế, bọn họ tiến vào thế giới Chín tầng ác mộng lúc nào không hay.
*Xe thương vụ: Một loại xe được dùng cho nhiều mục đích
Ở tầng mộng cảnh thứ nhất, bọn họ cùng nhau vượt qua hoàn cảnh núi hoang rừng rậm kinh hồn, cuối cùng mọi người đều tỉnh lại ở trong xe, phát hiện mình chỉ nằm mơ mà thôi.
Nhưng thật sự là nằm mơ ư?
Con đường du xuân không hiểu tại sao đi mãi không tới, mà cứ cách mỗi hai giờ, người trong xe sẽ lập tức chìm vào giấc ngủ, tiến vào tầng mộng cảnh tiếp theo.
Ở tầng mộng cảnh thứ hai, chín người được một thanh âm báo rằng trong chín người bọn họ đã có một người chết ở tầng ác mộng thứ nhất, mà hiện tại, tám người chơi đang ở Thế giới ác mộng của người thứ chín kia, người kia sẽ tiến hành đại khai sát giới ở thế giới này…
Ai có thể ở giữa tầng tầng sát khí mà thoát được ra ngoài?
…
“Tô Vãn! Tô Vãn!"
Một thanh âm trong trẻo mang theo sự sợ hãi vang lên lúc gần lúc xa.
Tô Vãn chậm rãi mở mắt, lọt vào mắt cô là một gương mặt tái nhợt của con gái.
“Tô Vãn, rốt cuộc cậu cũng tỉnh rồi!"
Thiếu nữ thấy Tô Vãn tỉnh lại thì lập tức kích động giang tay ôm lấy cô. “Vừa rồi cậu hù chết mình!"
“Điềm Điềm?"
Tô Vãn hơi nghi hoặc nhìn người trước mắt, thiếu nữ mặc một bộ quần áo vận động màu xanh da trời, sau lưng đeo ba lô gấu nhỏ, tên cô là Phương Điềm Điềm, người cũng như tên, là một cô gái điềm đạm, đáng yêu.
Phương Điềm Điềm và Tô Vãn là bạn học chung đại học, hơn nữa hai người cũng là bạn cùng phòng của nhau ở ký túc phòng 503.
Phòng ký túc đại học của bọn họ có 4 người một phòng, hai người khác trong phòng 503 là Bạch Hiểu Nguyệt và Mạnh Đình Dao. Bạch Hiểu Nguyệt có xuất thân phức tạp, tính tình không tốt, cũng không được lòng của mọi người trong phòng, còn Mạnh Đình Dao là hoa khôi giảng đường, không chỉ xinh đẹp mà còn xuất thân giàu có, có tiếng là nữ học bá.
Tóm lại, Mạnh Đình Dao chính là kẻ thù chung của đám nữ sinh.
Ở trong hoàn cảnh này, Phương Điềm Điềm và Tô Vãn chính là hai chị em có quan hệ tốt nhất trong phòng ngủ.
“Điềm Điềm, mình… mình làm sao thế?"
Tô Vãn cố gắng xoa xoa gáy mình, “Mình nhớ rõ chúng ta đang ở trên xe thương vụ mà?"
“Mình cũng không biết nữa!"
Nghe Tô Vãn hỏi, sắc mặt Phương Điềm Điềm càng tái hơn, cô vốn là người nhát gan, làm gì cũng phải đi sau lưng Tô Vãn.
“Tô Vãn, có phải chúng ta… bị ma ám không?"
Giọng của Phương Điềm Điềm cực nhỏ: “Cậu có nhớ rõ lúc trước, trên đường đi, chúng ta gặp phải một vụ tai nạn không?"
Lúc ấy, tuy rằng hiện trường đã bị phong tỏa chặt chẽ, xe của bọn họ cũng cách hiện trường rất xa, nhưng Phương Điềm Điềm vẫn nhìn thấy trên mặt đất chảy đầy máu, cực kỳ kinh khủng.
“Điềm Điềm, cậu đừng sợ, trên đời này không hề có chuyện ma ám đâu."
Tô Vãn khó khăn đứng dậy, cô nhận ra hiện tại mình và Phương Điềm Điềm đang ở trong một khu rừng có phong cảnh tương đối đẹp.
Căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, một giây trước cô còn đang ngồi trên xe nghe nhạc cùng Phương Điềm Điềm, kết quả tỉnh lại lần nữa đã ở địa phương kỳ quái này rồi…
Đúng thế, bọn họ hiện đã vào thế giới của Chín tầng ác mộng.
Mà cảnh tượng trước mắt nói cho Tô Vãn biết, nơi cô đang ở chính là tầng ác mộng đầu tiên.
Ở đây, sẽ có một người chết đi, mà người kia chính là…
(Vì mình có việc bận nên truyện tạm dừng dịch tới hết ngày 13/8 nhé!)
Tác giả :
Muội Muội Thích Ăn Thịt