Xuyên Không Ỷ Thiên
Chương 68: Trêu trọc chu cửu chân
Đi vào hang núi này hắn mới phát hiện, thì ra bên trong động không sâu lắm, bất quá tầm 2, 3 trượng, ngoài dự đoán mọi người chính là trong động lại rải đầy cỏ khô, trên đất cũng có đảo qua vết tích là có người đã từng đến qua, Trương Siêu Quần trong lòng thịch thịch nhảy loạn, cổ nhân nói cái gì quân tử bất khi ám thất, cái gọi là ám thất, thì phải là hắc ám đen thui không thấy gì, nhưng đáng tiếc, sơn động nho nhỏ này không một chút nào ám, lại là sáng trưng, ánh mặt trời chiếu ở trên mặt tuyết, phản xạ quang ảnh ở trong động lay động.
Trương Siêu Quần đem Chu Cửu Chân từ trong lòng buông ra, thấy nàng lông mày cau lại, nên hỏi:
– Rất đau sao?
Chu Cửu Chân đáng thương gật gật đầu, đỏ bừng bừng trên mặt bị khúc xạ ánh sáng bên ngoài phản chiếu lên càng là xinh đẹp bắn ra bốn phía, Trương Siêu Quần đưa chân phải của nàng uy hữu khẽ nâng lên, nhẹ nhàng tìm thấy nơi cổ chân, Chu Cửu Chân bị đau, đau la “ úi" thành tiếng, Trương Siêu Quần đưa tay cởi ra chiếc hài, một đôi khéo léo chân ngọc, cũng tinh xảo như vậy, không khỏi tâm thần rung động, trong lòng tim nhảy lên như cổ, nhẹ nhàng ở trên chân nàng vuốt ve.
Chu Cửu Chân mắc cỡ không dám đi nhìn hắn, vầng trán cúi xuống, cái cổ da thịt trắng loáng, mái tóc xoã tung, thực sự là đẹp không sao tả xiết, vừa ở cổ chân nàng nắm nhẹ, vừa nói:
– Cửu Chân, muội đẹp như thế, tương lai sau này nếu ai cưới muội, thì thật là quá hạnh phúc, mỗi ngày chỉ cần nhìn ngắm muội, cũng là rất hài lòng.
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Huynh luôn nói muội đẹp, ba câu nói thì đã có hai câu khen muội, cũng không biết là huynh có phải là nói thật sự không nữa.
Trương Siêu Quần nói:
– Đương nhiên là thật sự, những câu nói đều phát xuất từ đáy lòng, muội không tin sao?
Chu Cửu Chân cúi đầu nói:
– Nếu là thật sự, vậy huynh…
Bỗng nhiên nàng đầy mặt đỏ bừng, nói không được.
Trương Siêu Quần vội hỏi:
– Muội muốn hỏi huynh cái gì?
Chu Cửu Chân lắc lắc đầu, nói:
– Không cái gì. À.. đúng rồi, huynh là đệ tử phái Võ Đang, vậy nhà huynh cũng ở Võ Đang sơn?
Trương Siêu Quần chỉ hơi trầm ngâm, nói:
– Không sai, nhà huynh ở Võ Đang sơn, nhưng chỉ là phụ mẫu của huynh đã không còn tại thế.
Nói xong hắn thở dài, nhưng trong lòng tự nhủ:
“ Con xin lỗi cha mẹ, con nói các người không còn sống nữa, đó là nói cha mẹ không ở nơi này cái thế giới võ hiệp này, chứ không phải là trù ẻo cha mẹ chết đâu nhé. “
Chu Cửu Chân trầm thấp một tiếng đầy áy náy, nói:
– Xin lỗi, muội không phải là cố ý.
Trương Siêu Quần cười cợt, nói:
– Không sao.
Nhưng trong lòng nghĩ đến, chính mình đột ngột xuyên qua tới nơi này, cha mẹ ở nhà chắc chắn là cho rằng ta đã quang vinh hy sinh vì tổ quốc, Cố Ngưng Hề nàng cũng đã biến thành quả phụ. Ai dà… cũng không biết bọn họ thương tâm đến như thế nào đây!
Tâm tư tung bay, giống như lá rụng trong nước chảy, trôi nổi bồng bềnh, bỗng nhiên một thân thể ấm áp nhích lại gần, trong lòng hơi động, Chu Cửu Chân đã tựa ở người cánh tay mình, thuận tay hắn liền ôm vào thân thể nhu nhược của nàng.
Hai người một lúc lâu không nói, lát sau Chu Cửu Chân nói:
– Muội…muội thật ra vừa rồi muốn hỏi huynh..nếu huynh cảm thấy muội xinh đẹp, vậy….huynh có nguyện ý cưới muội không vậy?
Trương Siêu Quần ngây người, làm gì cũng không nghĩ tới, đây là từ trong miệng Chu Cửu Chân nói ra. Ông trời a.. lẽ nào ngày hôm nay mình được sao đào hoa chiếu mệnh? Vẻn vẹn trong một buổi sáng, Tiểu Phượng,Tiểu Yến giờ thì cộng thêm Chu Cửu Chân, tiểu gia ta tán gái tốc độ quá trâu bò, thực sự là so với hoàng tử điền kinh Lưu Tường thời hiện đại còn nhanh hơn a! Ta lẽ nào thật sự lại có đại mị lực như thế ư? Tại sao ở thời hiện đại thì không được phong tao như vậy? Úi trời …ta có mị lực lớn đến nỗi cô gái mới lớn cũng chủ động mở miệng cầu hôn! Trời ạ, ta là đang nằm mơ sao? Ồ..uổng quá, chỉ là không có hoa tươi cùng với nhẫn kim cương mà thôi
Chu Cửu Chân vừa thấy hắn đã cảm thấy động lòng, nhất là vừa mới bị hắn khinh bạc một phen, phương tâm đã âm thầm cho phép, lại nghe hắn nói là đệ tử Võ Đang, danh môn đệ tử, người cũng cao lớn tuấn tú, vượt quá biểu ca rất nhiều, sao lại không động lòng cho được? Trong thiên hạ đa số các cô nương đa số ái mộ hư vinh, Chu Cửu Chân hà cớ gì mà có thể ngoại lệ? Chỉ có điều sau đó khi nàng nghe hắn nói:
“….muội đẹp như thế, tương lai sau này nếu ai cưới muội, thì thật là quá hạnh phúc…."
Lời này của hắn nói ra, Chu Cửu Chân cảm thấy không có chút nào có lợi cho mình, nàng sợ hắn không để ý tới mình, cho nên mới vứt bỏ sự rụt rè, ngượng ngùng hỏi hắn như vậy.
Sau khi hỏi xong, phương tâm chạy loạn, vừa thẹn lại sợ, chỉ lo là hắn nói bản thân đã có thê thất rồi.
( Thời cổ xưa nam nữ lấy nhau rất sớm, thời Đường triều thì nam 15 tuổi, nữ 13 tuổi trở lên, là đã kết hôn được rồi, đặc thù thời đó thường xuyên chiến loạn, càng cổ vũ tảo hôn, để mau chóng sinh sôi nảy nở nhân khẩu. Ở thời Xuân Thu chiến quốc, Việt Câu Tiễn vì phạt Ngô, ban bố pháp lệnh: nữ tử 17 tuổi không lấy chồng, thì cha mẹ có tội; nam 20 tuổi không cưới vợ, thì cha mẹ có tội.)
Trương Siêu Quần nhìn qua hình dạng ở đây cũng đã sắp xấp sỉ tuổi đời 20, trong nhà đã cưới chính thất thì cũng không có gì kỳ lạ, là lấy từ câu này.
Thấy hắn đờ ra, không biết đang suy nghĩ cái gì, trong lòng Chu Cửu Chân càng là thấp thỏm, chỉ lo hắn xem thường mình lớn mật như thế, nên nàng không tránh khỏi nước mắt chảy ra.
Đột nhiên, Trương Siêu Quần vỗ đùi, kêu lớn:
– Đồng ý! Ai mà không muốn lấy muội thì chính là kẻ ngu si!
Chu Cửu Chân tim đập loạn, nín khóc mỉm cười, nói:
– Huynh… huynh thật sự là…nguyện ý? Có biết là nhân gia trong lòng sợ đến chừng nào không?
Trương Siêu Quần đưa nàng ôm chặt, cười ha ha một trận, mới nói:
– Huynh lâu trả lời như vậy, là vì mừng đến mức sững sờ không nói nên lời đấy!
Chu Cửu Chân kiều nhan sinh xuân, đôi mắt đẹp như sao, e thẹn vô hạn, nằm ở trong lồng ngực rộng rãi của hắn, cảm thấy đôi cánh tay hắn cường lực mạnh mẽ, không biết có bao nhiêu là an toàn, mình bây giờ thật giống như là một con chim nhỏ, còn hắn ôm ấp chính là một cái tổ chim.
Trương Siêu Quần mùi hương nồng nàn nhuyễn ngọc ôm đầy cõi lòng, không khỏi trong lòng nhảy loạn, thiếu nữ nhàn nhạt mùi thơm cơ thể, thân thể mềm mại kiều nhuyễn như là không xương, trong lồng ngực hắn bên trong dần dần toả nhiệt.
Một bàn tay… lặng lẽ luồn vào bên trong quần dài hồ cừu của nàng, để ở eo lưng vuốt ve, Trương Siêu Quần biết, chưa từng trãi qua nhân sự xử nữ, cần phải từ từ dạy dỗ, đối với chuyện như thế này, trong lòng xử nữ quá nửa là vừa thẹn lại sợ, các nàng chờ mong, nhưng cùng lúc lại có rất nhiều lo lắng, thường thường không thể thả lỏng lòng dạ để hoàn toàn hưởng thụ tình dục nam nữ khi yêu.
– Siêu Quần ca, huynh đừng… đừng như vậy… chúng ta còn không kết hôn, như vậy không được…
Chu Cửu Chân bị hắn mò cả người nóng lên, đã vậy còn bàn tay xấu kia tìm thấy đến cái mông tròn, lại theo mò trên cặp bắp đùi, vùng đất hoang này chưa bao giờ bị người khai thác qua, làm sao chống lại Trương Siêu Quần hoa tay già đời khiêu khích như vậy?
Bàn tay xấu khi khi nghe đến lời kháng nghị của nàng, vẫn không chịu thả ra, Chu Cửu Chân vừa thẹn vừa vội, lúc này chính là ban ngày, ánh mặt trời xán lạn, nào có ai ban ngày mà dám làm như thế, nàng gấp gáp lo sợ ở bên dưới háng mình bàn tay hắn đang sờ loạn, bên trong cơ thể nội lực bỗng dưng kích phát, muốn đánh văng bàn tay Trương Siêu Quần người xấu này văng ra.
Do xảy ra chấn động, bàn tay Trương Siêu Quần cảm thấy một luồng nội lực từ trong người nàng đẩy ra, vùng đan điền trong cơ thể hắn lập tức một cách tự nhiên mà sinh ra lực phản chấn, nội lực theo từ người nàng kích thích ra đến nội lực va cả hai chạm nhau một thoáng, trong nhất thời, Trương Siêu Quần liền cảm giác được nội lực của chính mình xuyên thấu qua thân thể của nàng…
Trương Siêu Quần ngẩn ngơ, vội vàng hỏi:
– Muội không sao chứ?
Chu Cửu Chân kiều hừ một tiếng, nhẹ giọng nói:
– Huynh…huynh làm muội có cảm giác là huynh đem nội lực chuyển nhập vào trong thân thể muội… muội không có chuyện gì, nhưng lại tựa hồ cảm nhận được có thêm hai bàn tay nằm ở bên trong, một bàn tay ở trên lưng muội, còn có một bàn tay ở… ở trong cơ thể muội!… huynh..truyền nội lực cho muội sao?
Trương Siêu Quần ngạc nhiên nói:
– Không có a!
Hắn thừ vận thêm một chút nội lực ở bàn tay đang mò dưới háng nàng.
– A…
Chu Cửu Chân kinh ngạc thốt lên.
Trương Siêu Quần vội vàng hỏi:
– Sao vậy?
Chu Cửu Chân sắc mặt đà hồng, ngưỡng mặt lên, sẵng giọng nói:
– Muội cảm giác bàn tay kia… tay kia, tìm thấy bên trong chỗ của muội đi tới!
Trương Siêu Quần lại càng ngẩn ngơ, phải biết là khi truyền nội lực qua thân thể bên trong người khác cũng không có việc gì khó, chỉ cần có tu vi nội công tầm mười mấy hai mươi năm, là có thể làm được, như vậy thì có thể giúp người khác tăng cường nội lực, nhưng bởi vì tính chất nội lực không giống nhau, trên căn bản là nếu đưa vào năm phần, đối phương có thể tiếp thu đến một phần là quá tốt rồi, theo thời gian, thì nội lực chậm rãi biến mất, với lại nội lực cũng chia ra cương nhu, thậm chí lại còn có chia ra nhiều nhánh phân loại, có loại nếu nội lực quá mạnh, đối phương chỉ có nội lực căn bản thì một thành cũng không chịu nhận, nhưng tỷ như trong Thiên Long Bát Bộ thì Vô Nhai Tử đem chính mình gần 100 năm nội lực truyền qua cho Hư Trúc, thì cũng có thể được, nhưng đánh đổi bản thân nội lực khô cạn mà chết….
Hắn biết mình tu luyện nội công là Ngọc Nữ Tâm Kinh, loại võ công này kỳ diệu ở nội công bên trong, vào giai đoạn này đã sớm bị thất truyền, Ngọc Nữ Tâm Kinh chẳng những có thể dùng để vận dụng cải thiện tăng cường ở phương diện nào đó công năng của nam tử, còn có thể làm cho nữ tử thu được nhiều ích lợi, nhưng đây là hắn cùng với Tiểu Long Nữ thông qua thiếp thân trải nghiệm mà phỏng đoán ra, chỉ sợ ngay cả người sáng lập Ngọc Nữ Tâm Kinh là Lâm Triều Anh cũng không biết, trong lúc này lại có thể sản sinh ở trên cơ thể Chu Cửu Chân hiệu quả thêm “ một bàn tay", điều này không cho hắn kinh ngạc sao được?
– Cửu Chân, muội có thể nói rỏ một chút, đến cùng một loại cảm giác là ra sao vậy?
Trương Siêu Quần trở nên hưng phấn, nguyên lai Ngọc Nữ Tâm Kinh này vẫn còn hiệu quả đến bực này, thực sự là quá bất ngờ….
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Chuyện này… chuyện này… làm sao nhân gia mở miệng nói được mà…!
– Cử Chân… muội nhất định phải nói, hơn nữa huynh còn muốn nghe thật tỉ mỉ, vì điều này quá trọng yếu, huynh mới phát hiện một biện pháp, nếu như có thể thành, thì nội công của huynh lại có nhiều thêm công dụng rồi! Ha ha….
Chu Cửu Chân thấy hắn phấn khích cực kỳ, trong lòng tin tưởng mấy phần, trù trừ một chút, lúc này mới nói:
– Vừa rồi… vừa rồi, nội lực của huynh thật giống như là thêm một bàn tay, cứ như thế.. tìm vào trong…chỗ kia của muội mò tới….
Trong lòng xấu hổ đại thịnh, nàng nhào vào trong lồng ngực của hắn không dám nhìn.
Trương Siêu Quần thấy nàng dáng dấp như thế, cũng đoán được mấy phần, nhưng vì muốn xác định rỏ là nàng nói ởtrước ngực hay vẫn là bên dưới… cái âm hộ của nàng, nên hắn vẫn hỏi:
– Chính xác là ở đâu vậy?
Hắn lại đưa tay ra, cấp tốc sờ soạng một cái ở trên cái mu âm hộ nàng.
Chu Cửu Chân duyên dáng gọi to một tiếng, gắt giọng:
– Đúng rồi, chính là chỗ đó, huynh mà còn sờ soạng ở chỗ đó, ngày mai muội sẽ gọi Trấn Viễn tướng quân với Bình Khấu tướng quân cắn đứt cánh tay xấu của huynh!
Trương Siêu Quần cười nói:
– Muội cam lòng sao?
Nói xong hắn thu tay về, rồi lại đưa tay đặt ở trên cái âm hộ nàng vận lên thêm ra một ít nội lực…..
– Um…um..
Chu Cửu Chân hai gò má đỏ như lửa thiêu, ở trong lòng Trương Siêu Quần thân thể run rẩy.
– Huynh..đừng có..sờ nữa…huynh đừng…
Trương Siêu Quần càng ngày càng kinh ngạc, tay của mình, chỉ dán vào trên cái tiểu khố của nàng, nào có động đậy? Nhưng trong cơ thể hằn thì có một luồng chân khí dựa theo tâm ý của hắn ở bên trong âm đạo của nàng bơi lội, trời ạ! Nguyên lai, nội lực Ngọc Nữ Tâm Kinh còn có thể tạo được tác dụng như vậy!
– Muội không chịu nổi… … huynh làm cái gì vậy? Tại sao muội thấy thật giống có một bàn tay ở bên trong….cái kia của muội chui tới chui lui?
Chu Cửu Chân cũng không ngồi yên được nữa, nằm vật xuống đám cỏ khô, hai chân tách ra, đôi mắt đẹp khép hờ, môi đỏ nho nhỏ hơi mở ra, một đôi tay ngọc ở giữa hai chân mình vuốt nhẹ, nũng nịu nói:
– Đều do huynh…làm muội… ở chỗ bên dưới.. đều ướt!
Nhẹ nhàng thở gấp, Chu Cửu Chân giờ khắc này là e ấp vô hạn, mới vừa rồi bị hắn dùng chân khí ở giữa hai chân chính mình một phen hồ đồ, dĩ nhiên bên trong âm đạo dịch nhờn bài tiết tuôn ra ướt đẩm, giờ khắc này thoát ly khỏi ma chưởng của hắn, nàng cũng bình tĩnh trở lại, chỉ có điều ở dưới cái âm hộ dinh dính một mảnh dịch nhờn ở bên trong cái tiểu khố, làm không có thoải mái chút nào.
Trương Siêu Quần đem Chu Cửu Chân từ trong lòng buông ra, thấy nàng lông mày cau lại, nên hỏi:
– Rất đau sao?
Chu Cửu Chân đáng thương gật gật đầu, đỏ bừng bừng trên mặt bị khúc xạ ánh sáng bên ngoài phản chiếu lên càng là xinh đẹp bắn ra bốn phía, Trương Siêu Quần đưa chân phải của nàng uy hữu khẽ nâng lên, nhẹ nhàng tìm thấy nơi cổ chân, Chu Cửu Chân bị đau, đau la “ úi" thành tiếng, Trương Siêu Quần đưa tay cởi ra chiếc hài, một đôi khéo léo chân ngọc, cũng tinh xảo như vậy, không khỏi tâm thần rung động, trong lòng tim nhảy lên như cổ, nhẹ nhàng ở trên chân nàng vuốt ve.
Chu Cửu Chân mắc cỡ không dám đi nhìn hắn, vầng trán cúi xuống, cái cổ da thịt trắng loáng, mái tóc xoã tung, thực sự là đẹp không sao tả xiết, vừa ở cổ chân nàng nắm nhẹ, vừa nói:
– Cửu Chân, muội đẹp như thế, tương lai sau này nếu ai cưới muội, thì thật là quá hạnh phúc, mỗi ngày chỉ cần nhìn ngắm muội, cũng là rất hài lòng.
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Huynh luôn nói muội đẹp, ba câu nói thì đã có hai câu khen muội, cũng không biết là huynh có phải là nói thật sự không nữa.
Trương Siêu Quần nói:
– Đương nhiên là thật sự, những câu nói đều phát xuất từ đáy lòng, muội không tin sao?
Chu Cửu Chân cúi đầu nói:
– Nếu là thật sự, vậy huynh…
Bỗng nhiên nàng đầy mặt đỏ bừng, nói không được.
Trương Siêu Quần vội hỏi:
– Muội muốn hỏi huynh cái gì?
Chu Cửu Chân lắc lắc đầu, nói:
– Không cái gì. À.. đúng rồi, huynh là đệ tử phái Võ Đang, vậy nhà huynh cũng ở Võ Đang sơn?
Trương Siêu Quần chỉ hơi trầm ngâm, nói:
– Không sai, nhà huynh ở Võ Đang sơn, nhưng chỉ là phụ mẫu của huynh đã không còn tại thế.
Nói xong hắn thở dài, nhưng trong lòng tự nhủ:
“ Con xin lỗi cha mẹ, con nói các người không còn sống nữa, đó là nói cha mẹ không ở nơi này cái thế giới võ hiệp này, chứ không phải là trù ẻo cha mẹ chết đâu nhé. “
Chu Cửu Chân trầm thấp một tiếng đầy áy náy, nói:
– Xin lỗi, muội không phải là cố ý.
Trương Siêu Quần cười cợt, nói:
– Không sao.
Nhưng trong lòng nghĩ đến, chính mình đột ngột xuyên qua tới nơi này, cha mẹ ở nhà chắc chắn là cho rằng ta đã quang vinh hy sinh vì tổ quốc, Cố Ngưng Hề nàng cũng đã biến thành quả phụ. Ai dà… cũng không biết bọn họ thương tâm đến như thế nào đây!
Tâm tư tung bay, giống như lá rụng trong nước chảy, trôi nổi bồng bềnh, bỗng nhiên một thân thể ấm áp nhích lại gần, trong lòng hơi động, Chu Cửu Chân đã tựa ở người cánh tay mình, thuận tay hắn liền ôm vào thân thể nhu nhược của nàng.
Hai người một lúc lâu không nói, lát sau Chu Cửu Chân nói:
– Muội…muội thật ra vừa rồi muốn hỏi huynh..nếu huynh cảm thấy muội xinh đẹp, vậy….huynh có nguyện ý cưới muội không vậy?
Trương Siêu Quần ngây người, làm gì cũng không nghĩ tới, đây là từ trong miệng Chu Cửu Chân nói ra. Ông trời a.. lẽ nào ngày hôm nay mình được sao đào hoa chiếu mệnh? Vẻn vẹn trong một buổi sáng, Tiểu Phượng,Tiểu Yến giờ thì cộng thêm Chu Cửu Chân, tiểu gia ta tán gái tốc độ quá trâu bò, thực sự là so với hoàng tử điền kinh Lưu Tường thời hiện đại còn nhanh hơn a! Ta lẽ nào thật sự lại có đại mị lực như thế ư? Tại sao ở thời hiện đại thì không được phong tao như vậy? Úi trời …ta có mị lực lớn đến nỗi cô gái mới lớn cũng chủ động mở miệng cầu hôn! Trời ạ, ta là đang nằm mơ sao? Ồ..uổng quá, chỉ là không có hoa tươi cùng với nhẫn kim cương mà thôi
Chu Cửu Chân vừa thấy hắn đã cảm thấy động lòng, nhất là vừa mới bị hắn khinh bạc một phen, phương tâm đã âm thầm cho phép, lại nghe hắn nói là đệ tử Võ Đang, danh môn đệ tử, người cũng cao lớn tuấn tú, vượt quá biểu ca rất nhiều, sao lại không động lòng cho được? Trong thiên hạ đa số các cô nương đa số ái mộ hư vinh, Chu Cửu Chân hà cớ gì mà có thể ngoại lệ? Chỉ có điều sau đó khi nàng nghe hắn nói:
“….muội đẹp như thế, tương lai sau này nếu ai cưới muội, thì thật là quá hạnh phúc…."
Lời này của hắn nói ra, Chu Cửu Chân cảm thấy không có chút nào có lợi cho mình, nàng sợ hắn không để ý tới mình, cho nên mới vứt bỏ sự rụt rè, ngượng ngùng hỏi hắn như vậy.
Sau khi hỏi xong, phương tâm chạy loạn, vừa thẹn lại sợ, chỉ lo là hắn nói bản thân đã có thê thất rồi.
( Thời cổ xưa nam nữ lấy nhau rất sớm, thời Đường triều thì nam 15 tuổi, nữ 13 tuổi trở lên, là đã kết hôn được rồi, đặc thù thời đó thường xuyên chiến loạn, càng cổ vũ tảo hôn, để mau chóng sinh sôi nảy nở nhân khẩu. Ở thời Xuân Thu chiến quốc, Việt Câu Tiễn vì phạt Ngô, ban bố pháp lệnh: nữ tử 17 tuổi không lấy chồng, thì cha mẹ có tội; nam 20 tuổi không cưới vợ, thì cha mẹ có tội.)
Trương Siêu Quần nhìn qua hình dạng ở đây cũng đã sắp xấp sỉ tuổi đời 20, trong nhà đã cưới chính thất thì cũng không có gì kỳ lạ, là lấy từ câu này.
Thấy hắn đờ ra, không biết đang suy nghĩ cái gì, trong lòng Chu Cửu Chân càng là thấp thỏm, chỉ lo hắn xem thường mình lớn mật như thế, nên nàng không tránh khỏi nước mắt chảy ra.
Đột nhiên, Trương Siêu Quần vỗ đùi, kêu lớn:
– Đồng ý! Ai mà không muốn lấy muội thì chính là kẻ ngu si!
Chu Cửu Chân tim đập loạn, nín khóc mỉm cười, nói:
– Huynh… huynh thật sự là…nguyện ý? Có biết là nhân gia trong lòng sợ đến chừng nào không?
Trương Siêu Quần đưa nàng ôm chặt, cười ha ha một trận, mới nói:
– Huynh lâu trả lời như vậy, là vì mừng đến mức sững sờ không nói nên lời đấy!
Chu Cửu Chân kiều nhan sinh xuân, đôi mắt đẹp như sao, e thẹn vô hạn, nằm ở trong lồng ngực rộng rãi của hắn, cảm thấy đôi cánh tay hắn cường lực mạnh mẽ, không biết có bao nhiêu là an toàn, mình bây giờ thật giống như là một con chim nhỏ, còn hắn ôm ấp chính là một cái tổ chim.
Trương Siêu Quần mùi hương nồng nàn nhuyễn ngọc ôm đầy cõi lòng, không khỏi trong lòng nhảy loạn, thiếu nữ nhàn nhạt mùi thơm cơ thể, thân thể mềm mại kiều nhuyễn như là không xương, trong lồng ngực hắn bên trong dần dần toả nhiệt.
Một bàn tay… lặng lẽ luồn vào bên trong quần dài hồ cừu của nàng, để ở eo lưng vuốt ve, Trương Siêu Quần biết, chưa từng trãi qua nhân sự xử nữ, cần phải từ từ dạy dỗ, đối với chuyện như thế này, trong lòng xử nữ quá nửa là vừa thẹn lại sợ, các nàng chờ mong, nhưng cùng lúc lại có rất nhiều lo lắng, thường thường không thể thả lỏng lòng dạ để hoàn toàn hưởng thụ tình dục nam nữ khi yêu.
– Siêu Quần ca, huynh đừng… đừng như vậy… chúng ta còn không kết hôn, như vậy không được…
Chu Cửu Chân bị hắn mò cả người nóng lên, đã vậy còn bàn tay xấu kia tìm thấy đến cái mông tròn, lại theo mò trên cặp bắp đùi, vùng đất hoang này chưa bao giờ bị người khai thác qua, làm sao chống lại Trương Siêu Quần hoa tay già đời khiêu khích như vậy?
Bàn tay xấu khi khi nghe đến lời kháng nghị của nàng, vẫn không chịu thả ra, Chu Cửu Chân vừa thẹn vừa vội, lúc này chính là ban ngày, ánh mặt trời xán lạn, nào có ai ban ngày mà dám làm như thế, nàng gấp gáp lo sợ ở bên dưới háng mình bàn tay hắn đang sờ loạn, bên trong cơ thể nội lực bỗng dưng kích phát, muốn đánh văng bàn tay Trương Siêu Quần người xấu này văng ra.
Do xảy ra chấn động, bàn tay Trương Siêu Quần cảm thấy một luồng nội lực từ trong người nàng đẩy ra, vùng đan điền trong cơ thể hắn lập tức một cách tự nhiên mà sinh ra lực phản chấn, nội lực theo từ người nàng kích thích ra đến nội lực va cả hai chạm nhau một thoáng, trong nhất thời, Trương Siêu Quần liền cảm giác được nội lực của chính mình xuyên thấu qua thân thể của nàng…
Trương Siêu Quần ngẩn ngơ, vội vàng hỏi:
– Muội không sao chứ?
Chu Cửu Chân kiều hừ một tiếng, nhẹ giọng nói:
– Huynh…huynh làm muội có cảm giác là huynh đem nội lực chuyển nhập vào trong thân thể muội… muội không có chuyện gì, nhưng lại tựa hồ cảm nhận được có thêm hai bàn tay nằm ở bên trong, một bàn tay ở trên lưng muội, còn có một bàn tay ở… ở trong cơ thể muội!… huynh..truyền nội lực cho muội sao?
Trương Siêu Quần ngạc nhiên nói:
– Không có a!
Hắn thừ vận thêm một chút nội lực ở bàn tay đang mò dưới háng nàng.
– A…
Chu Cửu Chân kinh ngạc thốt lên.
Trương Siêu Quần vội vàng hỏi:
– Sao vậy?
Chu Cửu Chân sắc mặt đà hồng, ngưỡng mặt lên, sẵng giọng nói:
– Muội cảm giác bàn tay kia… tay kia, tìm thấy bên trong chỗ của muội đi tới!
Trương Siêu Quần lại càng ngẩn ngơ, phải biết là khi truyền nội lực qua thân thể bên trong người khác cũng không có việc gì khó, chỉ cần có tu vi nội công tầm mười mấy hai mươi năm, là có thể làm được, như vậy thì có thể giúp người khác tăng cường nội lực, nhưng bởi vì tính chất nội lực không giống nhau, trên căn bản là nếu đưa vào năm phần, đối phương có thể tiếp thu đến một phần là quá tốt rồi, theo thời gian, thì nội lực chậm rãi biến mất, với lại nội lực cũng chia ra cương nhu, thậm chí lại còn có chia ra nhiều nhánh phân loại, có loại nếu nội lực quá mạnh, đối phương chỉ có nội lực căn bản thì một thành cũng không chịu nhận, nhưng tỷ như trong Thiên Long Bát Bộ thì Vô Nhai Tử đem chính mình gần 100 năm nội lực truyền qua cho Hư Trúc, thì cũng có thể được, nhưng đánh đổi bản thân nội lực khô cạn mà chết….
Hắn biết mình tu luyện nội công là Ngọc Nữ Tâm Kinh, loại võ công này kỳ diệu ở nội công bên trong, vào giai đoạn này đã sớm bị thất truyền, Ngọc Nữ Tâm Kinh chẳng những có thể dùng để vận dụng cải thiện tăng cường ở phương diện nào đó công năng của nam tử, còn có thể làm cho nữ tử thu được nhiều ích lợi, nhưng đây là hắn cùng với Tiểu Long Nữ thông qua thiếp thân trải nghiệm mà phỏng đoán ra, chỉ sợ ngay cả người sáng lập Ngọc Nữ Tâm Kinh là Lâm Triều Anh cũng không biết, trong lúc này lại có thể sản sinh ở trên cơ thể Chu Cửu Chân hiệu quả thêm “ một bàn tay", điều này không cho hắn kinh ngạc sao được?
– Cửu Chân, muội có thể nói rỏ một chút, đến cùng một loại cảm giác là ra sao vậy?
Trương Siêu Quần trở nên hưng phấn, nguyên lai Ngọc Nữ Tâm Kinh này vẫn còn hiệu quả đến bực này, thực sự là quá bất ngờ….
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Chuyện này… chuyện này… làm sao nhân gia mở miệng nói được mà…!
– Cử Chân… muội nhất định phải nói, hơn nữa huynh còn muốn nghe thật tỉ mỉ, vì điều này quá trọng yếu, huynh mới phát hiện một biện pháp, nếu như có thể thành, thì nội công của huynh lại có nhiều thêm công dụng rồi! Ha ha….
Chu Cửu Chân thấy hắn phấn khích cực kỳ, trong lòng tin tưởng mấy phần, trù trừ một chút, lúc này mới nói:
– Vừa rồi… vừa rồi, nội lực của huynh thật giống như là thêm một bàn tay, cứ như thế.. tìm vào trong…chỗ kia của muội mò tới….
Trong lòng xấu hổ đại thịnh, nàng nhào vào trong lồng ngực của hắn không dám nhìn.
Trương Siêu Quần thấy nàng dáng dấp như thế, cũng đoán được mấy phần, nhưng vì muốn xác định rỏ là nàng nói ởtrước ngực hay vẫn là bên dưới… cái âm hộ của nàng, nên hắn vẫn hỏi:
– Chính xác là ở đâu vậy?
Hắn lại đưa tay ra, cấp tốc sờ soạng một cái ở trên cái mu âm hộ nàng.
Chu Cửu Chân duyên dáng gọi to một tiếng, gắt giọng:
– Đúng rồi, chính là chỗ đó, huynh mà còn sờ soạng ở chỗ đó, ngày mai muội sẽ gọi Trấn Viễn tướng quân với Bình Khấu tướng quân cắn đứt cánh tay xấu của huynh!
Trương Siêu Quần cười nói:
– Muội cam lòng sao?
Nói xong hắn thu tay về, rồi lại đưa tay đặt ở trên cái âm hộ nàng vận lên thêm ra một ít nội lực…..
– Um…um..
Chu Cửu Chân hai gò má đỏ như lửa thiêu, ở trong lòng Trương Siêu Quần thân thể run rẩy.
– Huynh..đừng có..sờ nữa…huynh đừng…
Trương Siêu Quần càng ngày càng kinh ngạc, tay của mình, chỉ dán vào trên cái tiểu khố của nàng, nào có động đậy? Nhưng trong cơ thể hằn thì có một luồng chân khí dựa theo tâm ý của hắn ở bên trong âm đạo của nàng bơi lội, trời ạ! Nguyên lai, nội lực Ngọc Nữ Tâm Kinh còn có thể tạo được tác dụng như vậy!
– Muội không chịu nổi… … huynh làm cái gì vậy? Tại sao muội thấy thật giống có một bàn tay ở bên trong….cái kia của muội chui tới chui lui?
Chu Cửu Chân cũng không ngồi yên được nữa, nằm vật xuống đám cỏ khô, hai chân tách ra, đôi mắt đẹp khép hờ, môi đỏ nho nhỏ hơi mở ra, một đôi tay ngọc ở giữa hai chân mình vuốt nhẹ, nũng nịu nói:
– Đều do huynh…làm muội… ở chỗ bên dưới.. đều ướt!
Nhẹ nhàng thở gấp, Chu Cửu Chân giờ khắc này là e ấp vô hạn, mới vừa rồi bị hắn dùng chân khí ở giữa hai chân chính mình một phen hồ đồ, dĩ nhiên bên trong âm đạo dịch nhờn bài tiết tuôn ra ướt đẩm, giờ khắc này thoát ly khỏi ma chưởng của hắn, nàng cũng bình tĩnh trở lại, chỉ có điều ở dưới cái âm hộ dinh dính một mảnh dịch nhờn ở bên trong cái tiểu khố, làm không có thoải mái chút nào.
Tác giả :
ღSơnღ