Xúc Thủ Sinh Xuân
Chương 21
Càng đi sâu xuống đáy biển, bốn phía dần trở nên đen kịt, không có bất kỳ sinh vật nào xung quanh, những sinh vật sinh sống ở dưới đáy biển sâu này dường như cảm nhận được sự uy hiếp từ Kraken, sớm đã chuồn sạch. Vực thẳm nằm ở nơi sâu nhất của đại dương, bên dưới là mảnh đen kịt không thấy đáy, vết nứt khổng lồ ấy làm cho thân thể Kraken dường như trở nên nhỏ bé đi rất nhiều.
Kraken nhanh nhẹn bơi vào trong vực thẳm, bỗng nhiên cát đá xung quanh bị hất tung lên, từ dưới vực thẳm, một tảng nham thạch khổng lồ to gần bằng người hắn bỗng nhiên chuyển động! Cát đá phía trên rơi xuống, để lộ ra hai con mắt to.
Chờ đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, trước mắt Kraken hiện ra một con quái vật biển khổng lồ, có kích thước nhỏ hơn hắn một chút, nhìn hình dạng của nó giống như một con cua tám càng, hai cái càng lớn đen thui, vô cùng lực lưỡng giơ ra phía trước, rắc rắc, hai cái càng khép mở, phát ra âm thanh giống tiếng hai thanh kim loại va chạm nhau, mỗi một bước di chuyển đều làm nước xung quanh bị đẩy ra. Mai con cua khổng lồ này không biết là trời sinh ra vốn vậy hay là bị đột biến trong quá trình tăng trưởng, trên chiếc mai cứng rắn mọc lên vô số những thứ lấp lánh, giống như là thủy tinh vậy. May mắn đây là đáy biển sâu, nếu nó xuất hiện ở dưới ánh mặt trời, còn không làm người khác chết vì chói mắt.
“Cút. . . khỏi. . . rắc rắc. . . đây mau. . ." Âm thanh của con quái vật biển có hình dáng con cua vang lên u ám, bởi vì do lực cản của nước mà nghe có chút buồn cười, chắc do đã lâu không cùng người khác nói chuyện nên âm thanh của nó phát ra lúc có lúc không, lại pha chút quái dị như vậy.
“Cút. . . Cút đi. . . Bằng không. . . khặc khặc. . . Chết. . . rắc rắc. . ."
Vốn Kraken còn nghĩ rằng nếu đối phương có trí khôn, có lẽ có thể nói chuyện một chút, nhưng sau khi nghe được chữ „chết‟ kia, hắn mới nhớ tới, mấy con quái vật trong thần hệ bọn họ, có con nào từng nói qua đạo lý? Xem ra, đây chính là khảo nghiệm của hắn.
75
Kraken im lặng không lên tiếng, dùng toàn bộ xúc tu của mình tạo lực đẩy, lao về phía con cua khổng lồ kia.
“Grào! ! ! ! ! rắc rắc rắc rắc. . ." Con cua khổng lồ bị tông phải, thiếu chút nữa là bị hất tung, nó phát ra tiếng rống giận dữ, hai cái càng không ngừng va vào nhau tạo ra âm thanh chói tai, nó chỉ hoảng loạn trong chốc lát, sau đó liền tận dụng ưu thế của mình xông lên, vừa chạm đến thịt của Kraken, nó liền dùng lực kẹp chặt.
“Ngao —— grừ!" Kraken phát ra âm thanh đau đớn. Thịt trên người hắn bị càng cua hung hăng kẹp chặt, cảm giác đau đớn truyền đến. Kraken nhất thời sơ ý, quên mất hiện tại hắn đã không còn thần lực che chở, cũng đã lâu lắm rồi hắn không có nếm qua cảm giác đau đớn này.
Càng cua của con cua khổng lồ này không sắc bén giống như đao kiếm đã được mài qua, nhưng lực đạo của nó lại rất lớn, vì thế vết thương dù nhẹ cũng trợ nên nặng. Kraken càng giãy dụa, vết thương càng bị xé rách ra, con cua khổng lồ quyết chết không buông, Kraken cố gắng vùng vẫy cho xúc tu bị kẹp đứt ra, xúc tu bị kẹp chặt này chỉ còn một lớp da thịt mỏng nối liền.
Kraken cố nhịn đau khi xúc tu của mình bị đứt ra, hắn nhanh chóng đem mấy xúc tu còn lại quấn lên hai cái càng lớn kia, không để cho con cua mở ra vũ khí hữu lực nhất của nó. Hai bên quần nhau khiến cát đá bay mù mịt, nước biển xung quanh biến thành một mảnh đục ngầu, cuối cùng, Kraken cũng bẻ gãy được một cái càng của con cua khổng lồ, rồi thả cho đối phương chạy đi.
Hắn không ra tay kết liễu đối phương, hắn không phải là những anh hùng mang dòng máu á thần không biết nặng nhẹ kia, vì những con quái vật này đều là độc nhất vô nhị, trên hết là chúng đều có quyền được sống. Giết bọn chúng, ắt sẽ gặp phải báo ứng. Những anh hùng nổi tiếng kia, rõ ràng là á thần, tuổi thọ phải rất dài, nhưng phần lớn đều bị chết thảm.
“Grừ — ngao ——" Kraken dứt khoát kéo đứt cái xúc tu chỉ còn dính với nhau bởi một lớp da thịt mỏng kia, hắn rên lên một tiếng. Trận chiến này, hắn bị mất tổng cộng ba cái xúc tua,
76
nhưng hắn cũng không lo lắng, chúng không phải phàm vật bình thường, chờ thần lực của hắn khôi phục, từ những chỗ bị đứt này sẽ mọc ra hai cái xúc tu mới. Đây chính là lời chúc phúc mà hắn nhận được khi mới chào đời, xúc tu chính là nguồn gốc sức mạnh của hắn, mỗi lần bị chém đứt, nó sẽ tự động sinh ra thêm một cái, làm cho sức mạnh của hắn ngày càng cường đại hơn.
Bơi tới chỗ sâu nhất trong vực thẳm, trên đường đi Kraken không gặp bất cứ trở ngại nào khác, khu vực này chắc là địa bàn của con quái vật biển có hình dạng con cua khổng lồ kia, cho nên không có những sinh vật khác tồn tại. Lúc này Kraken mới cảm giác được, đối với hắn mà nói, nhiệm vụ lần này thật sự rất đơn giản, khó trách cha muốn che thu hồi thần lực của mình. Đến lúc mình quay trở về với thương tích do mất mấy cái xúc tu, không những ngăn được mấy cái miệng nhiều chuyện của người khác, mà còn làm sức mạnh của mình càng trở nên cường đại hơn, căn bản là cha đang giúp mình.
Càng đi sâu xuống phía dưới, đáy biển đen kịt dần trởi nên sáng hơn, trên vách đá phủ đầy những sinh vật trong suốt không rõ là gì, tuổi của chúng lớn đến nỗi ngay cả Kraken cũng nhìn không ra. Trên người của chúng phát ra tia sáng màu vàng nhạt giống lân tinh, do số lượng rất nhiều nên có thể chiếu sáng cả đáy vực. Mục tiêu của Kraken đang ở trước mắt, một viên trân châu lớn bằng con ngươi của hắn, đang lẳng lặng nằm ở trên một phiến đá.
Trân châu này quả nhiên là kháng nước và lửa, nước biển bị ngăn cách xung quanh viên trân châu này hơn 10m, lúc Kraken dùng xúc tu cầm nó lên, nhất thời cảm giác da mình giống như bị gió thổi trong một thời gian dài, khiến nó khô lại, gần như muốn bong ra cả lớp da.
Cuối cùng cũng lấy được trân châu, Kraken bằng tốc độ nhanh nhất bơi về cung điện.
77
Kraken nhanh nhẹn bơi vào trong vực thẳm, bỗng nhiên cát đá xung quanh bị hất tung lên, từ dưới vực thẳm, một tảng nham thạch khổng lồ to gần bằng người hắn bỗng nhiên chuyển động! Cát đá phía trên rơi xuống, để lộ ra hai con mắt to.
Chờ đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, trước mắt Kraken hiện ra một con quái vật biển khổng lồ, có kích thước nhỏ hơn hắn một chút, nhìn hình dạng của nó giống như một con cua tám càng, hai cái càng lớn đen thui, vô cùng lực lưỡng giơ ra phía trước, rắc rắc, hai cái càng khép mở, phát ra âm thanh giống tiếng hai thanh kim loại va chạm nhau, mỗi một bước di chuyển đều làm nước xung quanh bị đẩy ra. Mai con cua khổng lồ này không biết là trời sinh ra vốn vậy hay là bị đột biến trong quá trình tăng trưởng, trên chiếc mai cứng rắn mọc lên vô số những thứ lấp lánh, giống như là thủy tinh vậy. May mắn đây là đáy biển sâu, nếu nó xuất hiện ở dưới ánh mặt trời, còn không làm người khác chết vì chói mắt.
“Cút. . . khỏi. . . rắc rắc. . . đây mau. . ." Âm thanh của con quái vật biển có hình dáng con cua vang lên u ám, bởi vì do lực cản của nước mà nghe có chút buồn cười, chắc do đã lâu không cùng người khác nói chuyện nên âm thanh của nó phát ra lúc có lúc không, lại pha chút quái dị như vậy.
“Cút. . . Cút đi. . . Bằng không. . . khặc khặc. . . Chết. . . rắc rắc. . ."
Vốn Kraken còn nghĩ rằng nếu đối phương có trí khôn, có lẽ có thể nói chuyện một chút, nhưng sau khi nghe được chữ „chết‟ kia, hắn mới nhớ tới, mấy con quái vật trong thần hệ bọn họ, có con nào từng nói qua đạo lý? Xem ra, đây chính là khảo nghiệm của hắn.
75
Kraken im lặng không lên tiếng, dùng toàn bộ xúc tu của mình tạo lực đẩy, lao về phía con cua khổng lồ kia.
“Grào! ! ! ! ! rắc rắc rắc rắc. . ." Con cua khổng lồ bị tông phải, thiếu chút nữa là bị hất tung, nó phát ra tiếng rống giận dữ, hai cái càng không ngừng va vào nhau tạo ra âm thanh chói tai, nó chỉ hoảng loạn trong chốc lát, sau đó liền tận dụng ưu thế của mình xông lên, vừa chạm đến thịt của Kraken, nó liền dùng lực kẹp chặt.
“Ngao —— grừ!" Kraken phát ra âm thanh đau đớn. Thịt trên người hắn bị càng cua hung hăng kẹp chặt, cảm giác đau đớn truyền đến. Kraken nhất thời sơ ý, quên mất hiện tại hắn đã không còn thần lực che chở, cũng đã lâu lắm rồi hắn không có nếm qua cảm giác đau đớn này.
Càng cua của con cua khổng lồ này không sắc bén giống như đao kiếm đã được mài qua, nhưng lực đạo của nó lại rất lớn, vì thế vết thương dù nhẹ cũng trợ nên nặng. Kraken càng giãy dụa, vết thương càng bị xé rách ra, con cua khổng lồ quyết chết không buông, Kraken cố gắng vùng vẫy cho xúc tu bị kẹp đứt ra, xúc tu bị kẹp chặt này chỉ còn một lớp da thịt mỏng nối liền.
Kraken cố nhịn đau khi xúc tu của mình bị đứt ra, hắn nhanh chóng đem mấy xúc tu còn lại quấn lên hai cái càng lớn kia, không để cho con cua mở ra vũ khí hữu lực nhất của nó. Hai bên quần nhau khiến cát đá bay mù mịt, nước biển xung quanh biến thành một mảnh đục ngầu, cuối cùng, Kraken cũng bẻ gãy được một cái càng của con cua khổng lồ, rồi thả cho đối phương chạy đi.
Hắn không ra tay kết liễu đối phương, hắn không phải là những anh hùng mang dòng máu á thần không biết nặng nhẹ kia, vì những con quái vật này đều là độc nhất vô nhị, trên hết là chúng đều có quyền được sống. Giết bọn chúng, ắt sẽ gặp phải báo ứng. Những anh hùng nổi tiếng kia, rõ ràng là á thần, tuổi thọ phải rất dài, nhưng phần lớn đều bị chết thảm.
“Grừ — ngao ——" Kraken dứt khoát kéo đứt cái xúc tu chỉ còn dính với nhau bởi một lớp da thịt mỏng kia, hắn rên lên một tiếng. Trận chiến này, hắn bị mất tổng cộng ba cái xúc tua,
76
nhưng hắn cũng không lo lắng, chúng không phải phàm vật bình thường, chờ thần lực của hắn khôi phục, từ những chỗ bị đứt này sẽ mọc ra hai cái xúc tu mới. Đây chính là lời chúc phúc mà hắn nhận được khi mới chào đời, xúc tu chính là nguồn gốc sức mạnh của hắn, mỗi lần bị chém đứt, nó sẽ tự động sinh ra thêm một cái, làm cho sức mạnh của hắn ngày càng cường đại hơn.
Bơi tới chỗ sâu nhất trong vực thẳm, trên đường đi Kraken không gặp bất cứ trở ngại nào khác, khu vực này chắc là địa bàn của con quái vật biển có hình dạng con cua khổng lồ kia, cho nên không có những sinh vật khác tồn tại. Lúc này Kraken mới cảm giác được, đối với hắn mà nói, nhiệm vụ lần này thật sự rất đơn giản, khó trách cha muốn che thu hồi thần lực của mình. Đến lúc mình quay trở về với thương tích do mất mấy cái xúc tu, không những ngăn được mấy cái miệng nhiều chuyện của người khác, mà còn làm sức mạnh của mình càng trở nên cường đại hơn, căn bản là cha đang giúp mình.
Càng đi sâu xuống phía dưới, đáy biển đen kịt dần trởi nên sáng hơn, trên vách đá phủ đầy những sinh vật trong suốt không rõ là gì, tuổi của chúng lớn đến nỗi ngay cả Kraken cũng nhìn không ra. Trên người của chúng phát ra tia sáng màu vàng nhạt giống lân tinh, do số lượng rất nhiều nên có thể chiếu sáng cả đáy vực. Mục tiêu của Kraken đang ở trước mắt, một viên trân châu lớn bằng con ngươi của hắn, đang lẳng lặng nằm ở trên một phiến đá.
Trân châu này quả nhiên là kháng nước và lửa, nước biển bị ngăn cách xung quanh viên trân châu này hơn 10m, lúc Kraken dùng xúc tu cầm nó lên, nhất thời cảm giác da mình giống như bị gió thổi trong một thời gian dài, khiến nó khô lại, gần như muốn bong ra cả lớp da.
Cuối cùng cũng lấy được trân châu, Kraken bằng tốc độ nhanh nhất bơi về cung điện.
77
Tác giả :
Đường Ny