Xứ Nữ Đoạt Tình
Chương 10: Hồi cuối
Năm năm sau "Tương viên"
"Khúc Dĩnh, con gái của chị sau khi lớn lên gả cho con trai em có được hay không?" Nhìn tại con trai của Tân Tránh và Đường Khúc Dĩnh - Tân Thiệu Kỳ, Hà Lạc thật muốn chảy nước miếng, tiểu tử này so với ba nó còn đẹp trai, xinh đẹp hơn, thật làm người đố kị chết!
Đường Khúc Dĩnh còn chưa lên tiếng, Lôi Hạnh Nhi đã cướp lời nói: "Không được, con gái chị lớn tuổi hơn con trai chị ấy, sao có thể gả cho nó? Người duy nhất có thể lấy gả cho Tân Thiệu Kỳ chỉ có con gái của em. . . . . ."
"Em quá ghê tởm rồi, lớn một chút thì thế nào? Bộ dáng như vậy mới hiểu phải chăm sóc lão công a!" Mới kém hai tháng mà thôi, cứ như vậy tính toán chi li, có lầm hay không, con trai cũng không phải là của cô ấy!
"Thôi đi! Chị xem một chút con gái chị, hoạt bát , thoáng cái ngã nhào, thoáng cái lại cụng đầu, nó sau khi lớn lên chính xác là một phiền toái nhỏ, một quả trứng tròn, nó nghĩ muốn chăm sóc Tân Thiệu Kỳ, tỉnh lại đi!" Đây là một chuyện cười Lôi Hạnh Nhi nghe được hay nhất trên đời này!
"Chị. . . . . . Vậy thì thế nào? Em có thấy hay không, Tân Thiệu Kỳ ưa thích con gái chị, em xem hai người bọn họ nhiều ân ái a!"
"Ân ái?" Hừ lạnh một tiếng, Lôi Hạnh Nhi xì mũi coi thường, "Buồn cười! Đó là bởi vì con gái chị lại đụng vào cầu thang, tay lại bị một vết thương, nó tốt bụng giúp con bé dán băng thôi."
"Lôi Hạnh Nhi. . . . . ."
"Tiểu Lạc, " chịu không nổi hai người phụ nữ đã lên cấp làm mẹ rồi mà cứ giống như đang giành món đồ chơi chị một câu, tôi một câu, Phương Điệp Y vội vàng xen vào làm giảng hòa, "Con gái em gả cho con chị tốt lắm, con chị rất biết chăm sóc con gái a!"
Hai mắt nhìn chằm chằm, Hà Lạc liều mạng lắc đầu, "Không cần, con trai chị bá đạo như vậy, con gái em nếu là gả cho nó, không bị nó khi dễ mới là lạ!"
"Không thể nào!" Mặc dù Lôi Dục Kiệt di truyền hầu hết cá tính của Lôi Hạo Tuyệt, nhưng là con trai cô cũng rất săn sóc.
"Con trai là của chị, chị có mà sẽ nói không."
"Hà Lạc, chị cũng quá kén chọn đi!" Lôi Hạnh Nhi xem thường giúp cháu mình nói chuyện, "Lôi Dục Kiệt là có chút bá đạo, vậy thì thế nào? Nó rất nghĩa khí, hiểu được bảo vệ người, lại nói cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, chị dâu em chịu để cho con trai chị ấy lấy con gái chị, chị nên cười thầm rồi, còn chê bai!"
Tần Ngữ Nghê gật đầu phụ họa nói: "Chị đồng ý Tiểu Lạc, Dục Kiệt đứa bé trai này không tệ a!"
"Vậy con gái chị đi gả con trai chị ấy tốt lắm." Hà Lạc bỉu môi mà nói.
Lắc đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất là nghiêm túc nói: "Con gái của chị nói nó muốn gả cho con trai của White."
"Con gái chị nói?" Hà Lạc kinh ngạc trợn to hai mắt, má ơi, nhỏ như vậy đã vì chuyện lớn cả đời của mình tính toán, quá thái quá đi!
Ngại ngùng gật đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất bất đắc dĩ nói: "Nó nói nó đã cùng Tập Chấn Dương nói tốt lắm, lớn lên muốn làm cô dâu của nhóc đó."
"Thật hay giả?" Rất được đả kích, Hà Lạc một bộ dáng nghĩ muốn té xỉu.
"Cái này chị có thể chứng minh, " Lâm Thần cười vui nói, "Con chị nói cho chị biết, Mạnh Dao đã cùng nó đánh ngoắc ngoắc lập ước định, sau khi lớn lên muốn làm cô dâu của nó."
Đang ôm ngực, Hà Lạc chịu không được nói: "Ôi trời ơi!!! Đây là cái thế giới gì!"
"Tiểu Lạc, " Đường Khúc Dĩnh rốt cuộc tìm được cơ hội nói một câu, "Con em cũng nói với em, nó thích con gái của Red."
Trời ạ! Sự đả kích này lớn hơn! Hà Lạc đau lòng nói: "Nó tại sao có thể làm như vậy?"
"Khúc Dĩnh, chị không thể để cho con trai chị thích con gái của Tề ca, chị phải khiến nó yêu thích con gái em." Mắt thấy con rể mình chọn trúng sẽ phải bay, Lôi Hạnh Nhi cũng có lời muốn nói.
"Không được, là ưa thích con gái của chị." Hà Lạc bất mãn trợn mắt nhìn Lôi Hạnh Nhi một cái, người phụ nữ này tại sao phải cùng cô giành chứ?
Đường Khúc Dĩnh bị hai người bọn họ làm cho trợn tròn mắt, nào có người nào giành con rể giành thành bộ dạng đức hạnh này?
Nghe không nổi nữa, Tân Tránh cao ngạo hô: "Phụ nữ, các người có thể hay không an tĩnh một chút?"
Mọi người quả nhiên yên tĩnh lại.
"Các người có thể hay không quá khoa trương rồi, đứa bé cũng còn không có bắt đầu giành, các người đã khai chiến!" Phụ nữ chính là phụ nữ!
Tân Thiệu Kỳ cũng đang lúc này đi tới trước mặt Đường Khúc Dĩnh, nhẹ nhàng kéo cô một cái, cười khanh khách nói: "Mẹ, con còn là ưa thích Mạnh Dao, cô ấy về sau có thể làm tân nương tử của con không?"
Nhìn chằm chằm Tân Thiệu Kỳ mới hơn bốn tuổi, cũng đã biết vì chính mình tranh giành tình nhân, Tân Tránh thật là hao tổn tâm trí cực kỳ, nhìn dáng dấp, nó về sau so với phụ nữ còn là phiền toái!
"Mẹ, người còn chưa có nói cho con biết, Mạnh Dao có thể làm tân nương tử của con không?" Tựa hồ tuyệt không biết mình đưa tới xôn xao, Tân Thiệu Kỳ kiên trì nhất định lấy được đáp án mình muốn.
Nhìn Tân Tránh một cái, Đường Khúc Dĩnh hòa hoãn mà nói: "Con phải hỏi Mạnh Dao, Mạnh Dao mới có thể quyết định cô bé muốn làm tân nương tử của người nào."
"Mẹ, không cần hỏi Mạnh Dao rồi, con hiểu biết rõ Mạnh Dao nhất định thích làm tân nương tử của con."
Rất tốt, con hắn hiển nhiên di truyền đến đặc tính yêu thích từ hắn! Trong lòng như vậy nhớ tới, Tân Tránh chân mày càng nhăn càng cao.
"Tân Thiệu Kỳ con qua đây." Hắn phải thật tốt cải chính hành động của con trai.
"Dạ, ba." Tân Thiệu Kỳ thuận theo chính là đi đến trước mặt Tân Tránh.
"Hai chúng ta đi ra bên ngoài một chút." Nói xong, hắn dắt Tân Thiệu Kỳ đi tới ban công.
"Khúc Dĩnh, Tân ca muốn cùng Tân Thiệu Kỳ tán gẫu cái gì? Dạy nó không nên quá tự luyến sao?" Lôi Hạnh Nhi thật sự tò mò vô cùng.
"Nhất định là, " Hà Lạc cười trêu nói, "Chẳng qua chị dám cam đoan, nói cũng là nói vô ích."
Rốt cuộc hấp dẫn cùng nhau, Lôi Hạnh Nhi gật đầu nói: "Nói xong một chút cũng không sai!"
Đường Khúc Dĩnh nói cái gì cũng không nói, trong lòng cũng đang liên tiếp gật đầu, mà hai cha con ở trên ban công nói chuyện phiếm kia là nỗ lực khai thông, về phần nội dung đối thoại của bọn họ, sợ rằng chỉ có hai người bọn họ mới biết.
----------Hết----------
"Khúc Dĩnh, con gái của chị sau khi lớn lên gả cho con trai em có được hay không?" Nhìn tại con trai của Tân Tránh và Đường Khúc Dĩnh - Tân Thiệu Kỳ, Hà Lạc thật muốn chảy nước miếng, tiểu tử này so với ba nó còn đẹp trai, xinh đẹp hơn, thật làm người đố kị chết!
Đường Khúc Dĩnh còn chưa lên tiếng, Lôi Hạnh Nhi đã cướp lời nói: "Không được, con gái chị lớn tuổi hơn con trai chị ấy, sao có thể gả cho nó? Người duy nhất có thể lấy gả cho Tân Thiệu Kỳ chỉ có con gái của em. . . . . ."
"Em quá ghê tởm rồi, lớn một chút thì thế nào? Bộ dáng như vậy mới hiểu phải chăm sóc lão công a!" Mới kém hai tháng mà thôi, cứ như vậy tính toán chi li, có lầm hay không, con trai cũng không phải là của cô ấy!
"Thôi đi! Chị xem một chút con gái chị, hoạt bát , thoáng cái ngã nhào, thoáng cái lại cụng đầu, nó sau khi lớn lên chính xác là một phiền toái nhỏ, một quả trứng tròn, nó nghĩ muốn chăm sóc Tân Thiệu Kỳ, tỉnh lại đi!" Đây là một chuyện cười Lôi Hạnh Nhi nghe được hay nhất trên đời này!
"Chị. . . . . . Vậy thì thế nào? Em có thấy hay không, Tân Thiệu Kỳ ưa thích con gái chị, em xem hai người bọn họ nhiều ân ái a!"
"Ân ái?" Hừ lạnh một tiếng, Lôi Hạnh Nhi xì mũi coi thường, "Buồn cười! Đó là bởi vì con gái chị lại đụng vào cầu thang, tay lại bị một vết thương, nó tốt bụng giúp con bé dán băng thôi."
"Lôi Hạnh Nhi. . . . . ."
"Tiểu Lạc, " chịu không nổi hai người phụ nữ đã lên cấp làm mẹ rồi mà cứ giống như đang giành món đồ chơi chị một câu, tôi một câu, Phương Điệp Y vội vàng xen vào làm giảng hòa, "Con gái em gả cho con chị tốt lắm, con chị rất biết chăm sóc con gái a!"
Hai mắt nhìn chằm chằm, Hà Lạc liều mạng lắc đầu, "Không cần, con trai chị bá đạo như vậy, con gái em nếu là gả cho nó, không bị nó khi dễ mới là lạ!"
"Không thể nào!" Mặc dù Lôi Dục Kiệt di truyền hầu hết cá tính của Lôi Hạo Tuyệt, nhưng là con trai cô cũng rất săn sóc.
"Con trai là của chị, chị có mà sẽ nói không."
"Hà Lạc, chị cũng quá kén chọn đi!" Lôi Hạnh Nhi xem thường giúp cháu mình nói chuyện, "Lôi Dục Kiệt là có chút bá đạo, vậy thì thế nào? Nó rất nghĩa khí, hiểu được bảo vệ người, lại nói cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, chị dâu em chịu để cho con trai chị ấy lấy con gái chị, chị nên cười thầm rồi, còn chê bai!"
Tần Ngữ Nghê gật đầu phụ họa nói: "Chị đồng ý Tiểu Lạc, Dục Kiệt đứa bé trai này không tệ a!"
"Vậy con gái chị đi gả con trai chị ấy tốt lắm." Hà Lạc bỉu môi mà nói.
Lắc đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất là nghiêm túc nói: "Con gái của chị nói nó muốn gả cho con trai của White."
"Con gái chị nói?" Hà Lạc kinh ngạc trợn to hai mắt, má ơi, nhỏ như vậy đã vì chuyện lớn cả đời của mình tính toán, quá thái quá đi!
Ngại ngùng gật đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất bất đắc dĩ nói: "Nó nói nó đã cùng Tập Chấn Dương nói tốt lắm, lớn lên muốn làm cô dâu của nhóc đó."
"Thật hay giả?" Rất được đả kích, Hà Lạc một bộ dáng nghĩ muốn té xỉu.
"Cái này chị có thể chứng minh, " Lâm Thần cười vui nói, "Con chị nói cho chị biết, Mạnh Dao đã cùng nó đánh ngoắc ngoắc lập ước định, sau khi lớn lên muốn làm cô dâu của nó."
Đang ôm ngực, Hà Lạc chịu không được nói: "Ôi trời ơi!!! Đây là cái thế giới gì!"
"Tiểu Lạc, " Đường Khúc Dĩnh rốt cuộc tìm được cơ hội nói một câu, "Con em cũng nói với em, nó thích con gái của Red."
Trời ạ! Sự đả kích này lớn hơn! Hà Lạc đau lòng nói: "Nó tại sao có thể làm như vậy?"
"Khúc Dĩnh, chị không thể để cho con trai chị thích con gái của Tề ca, chị phải khiến nó yêu thích con gái em." Mắt thấy con rể mình chọn trúng sẽ phải bay, Lôi Hạnh Nhi cũng có lời muốn nói.
"Không được, là ưa thích con gái của chị." Hà Lạc bất mãn trợn mắt nhìn Lôi Hạnh Nhi một cái, người phụ nữ này tại sao phải cùng cô giành chứ?
Đường Khúc Dĩnh bị hai người bọn họ làm cho trợn tròn mắt, nào có người nào giành con rể giành thành bộ dạng đức hạnh này?
Nghe không nổi nữa, Tân Tránh cao ngạo hô: "Phụ nữ, các người có thể hay không an tĩnh một chút?"
Mọi người quả nhiên yên tĩnh lại.
"Các người có thể hay không quá khoa trương rồi, đứa bé cũng còn không có bắt đầu giành, các người đã khai chiến!" Phụ nữ chính là phụ nữ!
Tân Thiệu Kỳ cũng đang lúc này đi tới trước mặt Đường Khúc Dĩnh, nhẹ nhàng kéo cô một cái, cười khanh khách nói: "Mẹ, con còn là ưa thích Mạnh Dao, cô ấy về sau có thể làm tân nương tử của con không?"
Nhìn chằm chằm Tân Thiệu Kỳ mới hơn bốn tuổi, cũng đã biết vì chính mình tranh giành tình nhân, Tân Tránh thật là hao tổn tâm trí cực kỳ, nhìn dáng dấp, nó về sau so với phụ nữ còn là phiền toái!
"Mẹ, người còn chưa có nói cho con biết, Mạnh Dao có thể làm tân nương tử của con không?" Tựa hồ tuyệt không biết mình đưa tới xôn xao, Tân Thiệu Kỳ kiên trì nhất định lấy được đáp án mình muốn.
Nhìn Tân Tránh một cái, Đường Khúc Dĩnh hòa hoãn mà nói: "Con phải hỏi Mạnh Dao, Mạnh Dao mới có thể quyết định cô bé muốn làm tân nương tử của người nào."
"Mẹ, không cần hỏi Mạnh Dao rồi, con hiểu biết rõ Mạnh Dao nhất định thích làm tân nương tử của con."
Rất tốt, con hắn hiển nhiên di truyền đến đặc tính yêu thích từ hắn! Trong lòng như vậy nhớ tới, Tân Tránh chân mày càng nhăn càng cao.
"Tân Thiệu Kỳ con qua đây." Hắn phải thật tốt cải chính hành động của con trai.
"Dạ, ba." Tân Thiệu Kỳ thuận theo chính là đi đến trước mặt Tân Tránh.
"Hai chúng ta đi ra bên ngoài một chút." Nói xong, hắn dắt Tân Thiệu Kỳ đi tới ban công.
"Khúc Dĩnh, Tân ca muốn cùng Tân Thiệu Kỳ tán gẫu cái gì? Dạy nó không nên quá tự luyến sao?" Lôi Hạnh Nhi thật sự tò mò vô cùng.
"Nhất định là, " Hà Lạc cười trêu nói, "Chẳng qua chị dám cam đoan, nói cũng là nói vô ích."
Rốt cuộc hấp dẫn cùng nhau, Lôi Hạnh Nhi gật đầu nói: "Nói xong một chút cũng không sai!"
Đường Khúc Dĩnh nói cái gì cũng không nói, trong lòng cũng đang liên tiếp gật đầu, mà hai cha con ở trên ban công nói chuyện phiếm kia là nỗ lực khai thông, về phần nội dung đối thoại của bọn họ, sợ rằng chỉ có hai người bọn họ mới biết.
----------Hết----------
Tác giả :
Ngải Đông