Xoay Chết Chú Husky
Chương 20
“Mẹ, mẹ là mẹ đẻ của con, mẹ để con ngủ thêm một chút đi mà T-T" Ánh nắng chói chang đáng ghét của mùa hè chiếu lên da thịt lộ bên ngoài chăn, Ngụy Diệp ngủ một hồi mà nóng không chịu nổi, đành mở mắt cầu xin sự khoan dung của mẹ.
Ngụy Diệp đúng là nhất thời sơ suất, quên mất bây giờ đang nghỉ hè ở nhà, tối hôm qua còn cùng làm nhiệm vụ với [Uông Đích Báo Ân] đến hai giờ sáng, lại quấn quýt tâm sự chuyện thiếu nam đến gần bốn giờ. Sáng sớm, mẹ cậu thích nhất dậy sớm, càng thích gọi con trai dậy sớm đã quyết đoán lật chăn dựng cậu dậy.
“Mẹ chẳng quan tâm gì đến phản ứng bản năng của đàn ông vào sáng sớm gì hết!" Ngụy Diệp nhìn người phụ nữ chẳng chút đỏ mặt suốt ngày bắt nạt con trai này, thực sự là đến cãi lại bà cũng lười. “Cho dù là mẹ con, sáng sớm đụng phải chuyện này cũng rất xấu hổ đó, mẹ biết không?"
“Ha ha, con là miếng thịt trên người mẹ rớt ra, có chỗ nào mà mẹ không được nhìn. Mau dậy đi, con ở trường lại rèn thành bệnh lười." Không hổ là mẹ Ngụy, thấy bà không chút lùi bước, lời lẽ hào hùng, nghiêm trang kiên định, bắt buộc con trai phải ra khỏi chăn.
“Dạ dạ, nữ vương đại nhân." Sợ rằng chỉ đành chờ nữ vương đại nhân đi làm mới có thể ngủ tiếp được, Ngụy Diệp bất đắc dĩ đuổi mẹ ra khỏi phòng, biếng nhác thay quần áo rồi xuống lầu ăn sáng.
“Còn chưa rửa mặt, thằng bé này, mau đi rửa tay luôn đi."
“Dạ dạ dạ."
“Nào, tới ăn bánh bao đậu tương đi."
“Dạ."
“Diệp Nhi, tới tủ lạnh lấy cho mẹ lọ củ cải muối, mẹ muối tuần trước đấy, đảm bảo ngon."
“Dạ."
(từ “Dạ" mà Ngụy Diệp dùng là từ cổ, ngày xưa người ở hay nói với chủ nhân)
“Nói hay lắm, đứa con ngốc này, sáng sớm đã làm cho mẹ hài lòng."
“Tuân mệnh, nữ vương đại nhân."
Rốt cuộc lăn qua lăn lại hai mươi phút, mẹ con hai người họ mới có thể ngồi vào bàn ăn sáng. Ngụy Diệp yên lặng nhai nuốt bánh bao trong miệng, trong lòng nhịn không được kêu ca, mẹ ơi, mẹ thật sự làm bánh không ngon. Cậu nghĩ không ngờ còn khó ăn hơn trước đây. Hết cách rồi, Ngụy Diệp than thầm, cậu đã ăn món này 18 năm, nửa năm không được ăn còn thấy nhớ.
Nhưng mà mẹ cậu đúng là không có tay nghề làm bánh. Cậu vừa về nhà đã phải ăn món bánh nhà họ Ngụy thích nhất, xíu mại không mở miệng* mà trông giống như bánh bao, rồi có cái nhìn thì tưởng bánh bao nhưng ăn vào lại là bánh bao ngọt, nhân bánh bao lại còn là thịt bò… Ặc, không biết lần sau ăn sẽ có điều gì bất ngờ nữa đây?
12165705_834558683326247_1320678657_n
Xíu mại mở miệng đây. Tưởng tượng đến cái xíu mại khép miệng rồi được làm to đùng, tròn vo như bánh bao.
Nhưng mà, Ngụy Diệp nuốt nước bọt ngăn dịch chua trào lên trong lòng, từ khi lên đại học, trong nhà chẳng còn ai ăn bánh bao mẹ làm nữa… Bố của Ngụy Diệp chỉ tồn tại trên danh nghĩa, từ khi cậu học lớp 3 tiểu học, ông không hề về nhà. Khi còn bé, Ngụy Diệp đều coi đây là nhà của cậu và mẹ, mỗi lần mẹ bận đi làm, cậu sẽ tới nhà ông bà nội. Sau đó, công việc của mẹ dần dần ổn định, có thể dành thời gian chăm sóc Ngụy Diệp, cậu cũng sửa lại họ Ngụy, không bao giờ tới nhà ông bà nội nữa.
Có thể nói, mẹ chính là tất cả của cậu. Nhiều năm qua, mẹ cực khổ, khó khăn nuôi cậu khôn lớn, làm sao cậu dám để mẹ đau lòng?
“Con trai à, con thức đến nửa đêm không ngủ, đang bận chuyện gì sao?" Gắp một cái bánh bao cùng ít củ cải muối, mẹ Ngụy hỏi. Thằng con này của bà nửa đêm không ngủ, cẩn thận ảnh hưởng đến chức năng của thận.
“A, con chơi trò chơi thôi. Hôm qua bạn con có việc nên chơi hơi muộn." Ngụy Diệp suy nghĩ một chút, vẫn thành thật trả lời, nếu không mẹ sẽ lại suy nghĩ lung tung.
“Vậy sao, nhưng mà mẹ nghe mấy sinh viên mới tới cơ quan mẹ nói, bây giờ thịnh hành chơi trò chơi tìm bạn gái, chẳng lẽ con đã tìm được một cô gái để quen sao? Mẹ thấy tình trạng của con gần đây, nhất định là đúng."
… Ngụy Diệp cảm thán, không hổ là mẹ, quả nhiên liếc mắt cũng đoán trúng vấn đề. Không biết có phải mỗi ngày cậu đều thay phiên mang vẻ mặt tương tư hay ghen tuông hay không, nhưng quả thật không thể nói thành lời. Tổng kết lại chỉ có một chữ, giấu diếm. “Con trai mẹ lớn lên đẹp trai thế này, đâu cần phải tìm bạn gái trong trò chơi. Các em xinh tươi ở trường chỉ cần phất tay một cái là có."
“Hừ, mẹ nói thật, con chỉ có khuôn mặt này giống mẹ nên không tệ lắm, nhưng ngay cả chiều cao cũng giống mẹ, còn dám nói bọn con gái không chê con sao? Con có biết, giờ con đi chân trần còn chưa tới 170 hay không? Không được, để tối về mẹ sẽ đo lại cho con."
Thuận lợi đánh trống lảng sang chuyện khác, Ngụy Diệp tự vỗ tay khen mình trong lòng, mở miệng đáp: “Con trai mẹ lớn lên lùn tịt, mẹ tự hào lắm sao!!"
Ngụy Diệp cúi đầu xuống ăn, không nhìn thấy ánh mắt lo lắng của mẹ. Nuôi con hai mươi năm, làm sao mẹ Ngụy có thể nhịn không suy đoán rốt cuộc có chuyện gì xảy ra mới khiến đứa con trai ngoan ngoãn từ nhỏ luôn nói thật phải giấu diếm bà như vậy.
Chỉ e là chuyện khiến bà không thể vui vẻ được…
****
Rốt cuộc cũng tiễn mẹ đi làm, Ngụy Diệp thở phào một hơi, bò lên giường bắt đầu chơi điện thoại di động, không ngờ vừa lên mạng, trong nhóm đã náo nhiệt như vậy. (nhóm QQ)
【Một sọt cỏ ngựa cưới luôn – Trường Thương 】: Thế nên cậu mới tới chơi game này sao?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Đúng thế, sau khi hỏi anh Hoa, tớ đã chăm chỉ tìm kiếm tư liệu về Kiếm Tam, chờ đến khi nghỉ hè cuối cùng cũng có thể đi tìm anh ấy.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Rất cảm động, nhưng mà cậu tìm tư liệu ở đâu? Diễn đàn à?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Tieuba đó, đọc bình luận ở đó~
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Bình luận sao, căn cứ theo nhiều năm kinh nghiệm của tớ, hẳn đều là 818 *cười xấu xa*
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Đệch.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Gian thương! Đệch cái đầu cậu! Đừng tưởng rằng anh đây không thấy được topic luyện thay của cậu, bị xóa sướng lắm sao?
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Tôi làm ăn không tệ.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Không phải chứ, thật sự học hỏi từ mấy topic đó sao… Trên đó toàn mắng chửi mà. Nhưng mà cậu thích Quân gia như vậy, thế mà anh ta chẳng thể hiện thái độ gì.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Đâu có, được làm sư đồ đã là bước tiến triển lớn rồi, trong trường học mà muốn tiếp cận với bạn Cố khó lắm luôn.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Một like cho bạn Cố.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Bạn Cố cơ à? Ai nha~ Sao không gọi là sư phụ phụ~
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Bạn Cố cơ à? Ai nha~ Sao không gọi là sư phụ phụ~
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Ặc, chào Tiểu Diệp Tử, Hoa Lạc đang kể chuyện cô ấy vì Quân gia nên mới chơi trò chơi.
【Bạn không tìm được mặt tôi – A Tú 】: 10k vàng cược gà vàng đang khóc lóc sướt mướt.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Tiểu Diệp Tử đừng khóc, đám bạn gay chúng ta còn tốt hơn con gái, đêm Thất tịch, cậu có thể dựa vào vòng tay ôm ấp của anh đây, trái tim anh đã thuộc về cậu từ rất lâu rồi. Anh sẽ đối xử tốt với cậu, tới đây đi, đỡ cho anh đêm Thất tịch phải đi lừa gạt thiếu nữ ngây thơ, giờ nghĩ lại thấy áp lực rất lớn.
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Cậu dám?
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Ặc, không dám đâu. Tớ sợ thằng đàn ông của cậu lại mở vô số acc luyện thay ra úp sọt tớ.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Ặc, đàn ông của tớ là ai?
Quần chúng: Pháo ca, xin hãy nén bi thương.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: À, Diệp Khanh, cậu cũng cùng khoa với chúng tôi sao? Vì sao họ đều nói cậu có quan hệ rất tốt với Quân gia.
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Không có gì, chúng tôi chỉ là trùng hợp gặp nhau trong trò chơi, tôi không cùng khoa với các cậu.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: A~ Vậy rảnh rỗi tới chỗ chúng tôi chơi nha. Khoa tôi có rất nhiều gái đẹp, tôi giới thiệu cho cậu.
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Ặc, cảm ơn ý tốt của cậu. Nhưng mà thằng bạn bên Học viện Công nghệ thông tin của tôi mới có nhu cầu tìm bạn gái, còn tôi vẫn coi việc học là chính.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Tiểu Diệp Tử, đừng khóc mà.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Ô ô, nhìn gà vàng mà lòng tớ đau như cắt!!
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Đừng tưởng tượng lung tung.
【Ai dám động đến em gái tao – Hỉ Dương Dương 】: Tiểu Diệp Tử thật ngoan, không quên anh đây. Con gái học viện Kinh tế ơi *chảy nước miếng*
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Có sao?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Anh không cảm thấy khoa chúng ta có rất nhiều người đẹp sao? Người ta ở đây chịu áp lực cực lớn.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Chưa từng nhìn kỹ.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Ặc, sư phụ, em xem trong Tieuba nói vài ngày nữa là tới Thất tịch, anh có thể cùng em làm nhiệm vụ đêm Thất tịch không? Em không làm được.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Có gì khó làm?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Em chưa từng làm nhiệm vụ này, được rồi, chẳng lẽ sư phụ phụ quên được người ta nhờ cậy gì rồi sao~
【Bạn không tìm được mặt tôi – A Tú 】: Nếu như Quân gia làm với Hoa Lạc, vậy gà vàng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch với tớ đi, cậu có ghét bỏ con gái Tú phường tụi tớ không?
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Mẹ nó, quá ngược, trốn rồi.
【Chói lòa mù mắt bạn – Sư muội】: Không được, A Tú, rõ ràng cậu đã đồng ý làm với đại sư của tớ rồi! Phật Tú là CP (couple) truyền thống mà!!!
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Không cần, tớ không thiếu cái nhẫn kia.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Tính sau đi.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: A QAQ nếu như muốn làm phải nhớ gọi em nha, sư phụ phụ.
Lười xem tin nhắn trong nhóm, Ngụy Diệp ném điện thoại sang một bên, ngã đầu xuống ngủ. Chỉ là trong cơn mơ màng, cậu nghĩ thái độ của đối phương như vậy, làm sao cậu dám ảo tưởng? Cậu tự cho là đúng, khéo quá hóa vụng, còn tự nhiên lại khiến mẹ phiền lòng. Mười tên Quân gia thì chín tên khốn kiếp, còn một tên ít đi gây thù, quả nhiên cũng có một chút tốt đẹp.
(10 thằng Quân gia 9 thằng tra =))))))))))))
****
Trước đêm Thất tịch một tuần, cuộc sống mỗi ngày của Ngụy Diệp chính là trò chuyện cùng mẹ, giúp mẹ việc nhà, khi login chỉ cắm cờ, rốt cục cũng đánh đến 2200, nhưng mà sau sự vui sướng vì thành công lại cảm thấy buồn chán. Buổi tối, cậu đi dạo không mục đích, cũng lười phản ứng lại trước tên husky ngu bị đồ đệ bám gắt gao kia.
Nhưng mà thật ra gần đây cậu trở thành bạn tốt với [Uông Đích Báo Ân], đương nhiên là cái acc [Diệp Tiểu Thư]… Hai kẻ nhàm chán mỗi ngày đều đi kiếm thành tựu, rốt cuộc muốn theo đuổi cái gì chứ!!
Hôm nay, [Uông Đích Báo Ân] không onl, Ngụy Diệp mở khung bạn tốt, Quân gia cũng không onl, nhưng Hoa Lạc lại đang cùng mọi người ồn ào trên kênh bang hội, quá phiền phức. Ngay khi Ngụy Diệp chuẩn bị đến Tề Vật Các chơi đùa, không ngờ trong bang hội lại ầm ĩ lên.
[Bang hội] [Hoa Sơn Hỉ Dương Dương]: Quân Khuynh, tôi nói cho anh biết, đừng hòng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch gì đó với em gái tôi, nghĩ cũng đừng có nghĩ!!
===========================================
Độc ca dễ thương quạ, Quân gia có đệ tử quên vợ kìa 21
Xì poi chương sau:
[Bang hội] [Tiểu Xuyến Tử]: Cung cấp đối tượng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch, tất cả các phái, các loại hình. Một lần 5000, khuyến mãi tên tình nhân.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Tôi muốn một Pháo tỷ, tên hai chữ.
[Bang hội] [Tiểu Xuyến Tử]: Không có Pháo tỷ, chỉ còn một Pháo ca, miễn phí, có muốn không?
[Bang hội] [Cẩu Đản]: T-T Đồng ý.
Hãy đón xem chúng nó làm nhiệm vụ Thất Tịch như nào =))))))))))))
Ps: Chương 20 rồi, còn mười mấy chương nữa là chia tay chúng nó rồi :'(
Ngụy Diệp đúng là nhất thời sơ suất, quên mất bây giờ đang nghỉ hè ở nhà, tối hôm qua còn cùng làm nhiệm vụ với [Uông Đích Báo Ân] đến hai giờ sáng, lại quấn quýt tâm sự chuyện thiếu nam đến gần bốn giờ. Sáng sớm, mẹ cậu thích nhất dậy sớm, càng thích gọi con trai dậy sớm đã quyết đoán lật chăn dựng cậu dậy.
“Mẹ chẳng quan tâm gì đến phản ứng bản năng của đàn ông vào sáng sớm gì hết!" Ngụy Diệp nhìn người phụ nữ chẳng chút đỏ mặt suốt ngày bắt nạt con trai này, thực sự là đến cãi lại bà cũng lười. “Cho dù là mẹ con, sáng sớm đụng phải chuyện này cũng rất xấu hổ đó, mẹ biết không?"
“Ha ha, con là miếng thịt trên người mẹ rớt ra, có chỗ nào mà mẹ không được nhìn. Mau dậy đi, con ở trường lại rèn thành bệnh lười." Không hổ là mẹ Ngụy, thấy bà không chút lùi bước, lời lẽ hào hùng, nghiêm trang kiên định, bắt buộc con trai phải ra khỏi chăn.
“Dạ dạ, nữ vương đại nhân." Sợ rằng chỉ đành chờ nữ vương đại nhân đi làm mới có thể ngủ tiếp được, Ngụy Diệp bất đắc dĩ đuổi mẹ ra khỏi phòng, biếng nhác thay quần áo rồi xuống lầu ăn sáng.
“Còn chưa rửa mặt, thằng bé này, mau đi rửa tay luôn đi."
“Dạ dạ dạ."
“Nào, tới ăn bánh bao đậu tương đi."
“Dạ."
“Diệp Nhi, tới tủ lạnh lấy cho mẹ lọ củ cải muối, mẹ muối tuần trước đấy, đảm bảo ngon."
“Dạ."
(từ “Dạ" mà Ngụy Diệp dùng là từ cổ, ngày xưa người ở hay nói với chủ nhân)
“Nói hay lắm, đứa con ngốc này, sáng sớm đã làm cho mẹ hài lòng."
“Tuân mệnh, nữ vương đại nhân."
Rốt cuộc lăn qua lăn lại hai mươi phút, mẹ con hai người họ mới có thể ngồi vào bàn ăn sáng. Ngụy Diệp yên lặng nhai nuốt bánh bao trong miệng, trong lòng nhịn không được kêu ca, mẹ ơi, mẹ thật sự làm bánh không ngon. Cậu nghĩ không ngờ còn khó ăn hơn trước đây. Hết cách rồi, Ngụy Diệp than thầm, cậu đã ăn món này 18 năm, nửa năm không được ăn còn thấy nhớ.
Nhưng mà mẹ cậu đúng là không có tay nghề làm bánh. Cậu vừa về nhà đã phải ăn món bánh nhà họ Ngụy thích nhất, xíu mại không mở miệng* mà trông giống như bánh bao, rồi có cái nhìn thì tưởng bánh bao nhưng ăn vào lại là bánh bao ngọt, nhân bánh bao lại còn là thịt bò… Ặc, không biết lần sau ăn sẽ có điều gì bất ngờ nữa đây?
12165705_834558683326247_1320678657_n
Xíu mại mở miệng đây. Tưởng tượng đến cái xíu mại khép miệng rồi được làm to đùng, tròn vo như bánh bao.
Nhưng mà, Ngụy Diệp nuốt nước bọt ngăn dịch chua trào lên trong lòng, từ khi lên đại học, trong nhà chẳng còn ai ăn bánh bao mẹ làm nữa… Bố của Ngụy Diệp chỉ tồn tại trên danh nghĩa, từ khi cậu học lớp 3 tiểu học, ông không hề về nhà. Khi còn bé, Ngụy Diệp đều coi đây là nhà của cậu và mẹ, mỗi lần mẹ bận đi làm, cậu sẽ tới nhà ông bà nội. Sau đó, công việc của mẹ dần dần ổn định, có thể dành thời gian chăm sóc Ngụy Diệp, cậu cũng sửa lại họ Ngụy, không bao giờ tới nhà ông bà nội nữa.
Có thể nói, mẹ chính là tất cả của cậu. Nhiều năm qua, mẹ cực khổ, khó khăn nuôi cậu khôn lớn, làm sao cậu dám để mẹ đau lòng?
“Con trai à, con thức đến nửa đêm không ngủ, đang bận chuyện gì sao?" Gắp một cái bánh bao cùng ít củ cải muối, mẹ Ngụy hỏi. Thằng con này của bà nửa đêm không ngủ, cẩn thận ảnh hưởng đến chức năng của thận.
“A, con chơi trò chơi thôi. Hôm qua bạn con có việc nên chơi hơi muộn." Ngụy Diệp suy nghĩ một chút, vẫn thành thật trả lời, nếu không mẹ sẽ lại suy nghĩ lung tung.
“Vậy sao, nhưng mà mẹ nghe mấy sinh viên mới tới cơ quan mẹ nói, bây giờ thịnh hành chơi trò chơi tìm bạn gái, chẳng lẽ con đã tìm được một cô gái để quen sao? Mẹ thấy tình trạng của con gần đây, nhất định là đúng."
… Ngụy Diệp cảm thán, không hổ là mẹ, quả nhiên liếc mắt cũng đoán trúng vấn đề. Không biết có phải mỗi ngày cậu đều thay phiên mang vẻ mặt tương tư hay ghen tuông hay không, nhưng quả thật không thể nói thành lời. Tổng kết lại chỉ có một chữ, giấu diếm. “Con trai mẹ lớn lên đẹp trai thế này, đâu cần phải tìm bạn gái trong trò chơi. Các em xinh tươi ở trường chỉ cần phất tay một cái là có."
“Hừ, mẹ nói thật, con chỉ có khuôn mặt này giống mẹ nên không tệ lắm, nhưng ngay cả chiều cao cũng giống mẹ, còn dám nói bọn con gái không chê con sao? Con có biết, giờ con đi chân trần còn chưa tới 170 hay không? Không được, để tối về mẹ sẽ đo lại cho con."
Thuận lợi đánh trống lảng sang chuyện khác, Ngụy Diệp tự vỗ tay khen mình trong lòng, mở miệng đáp: “Con trai mẹ lớn lên lùn tịt, mẹ tự hào lắm sao!!"
Ngụy Diệp cúi đầu xuống ăn, không nhìn thấy ánh mắt lo lắng của mẹ. Nuôi con hai mươi năm, làm sao mẹ Ngụy có thể nhịn không suy đoán rốt cuộc có chuyện gì xảy ra mới khiến đứa con trai ngoan ngoãn từ nhỏ luôn nói thật phải giấu diếm bà như vậy.
Chỉ e là chuyện khiến bà không thể vui vẻ được…
****
Rốt cuộc cũng tiễn mẹ đi làm, Ngụy Diệp thở phào một hơi, bò lên giường bắt đầu chơi điện thoại di động, không ngờ vừa lên mạng, trong nhóm đã náo nhiệt như vậy. (nhóm QQ)
【Một sọt cỏ ngựa cưới luôn – Trường Thương 】: Thế nên cậu mới tới chơi game này sao?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Đúng thế, sau khi hỏi anh Hoa, tớ đã chăm chỉ tìm kiếm tư liệu về Kiếm Tam, chờ đến khi nghỉ hè cuối cùng cũng có thể đi tìm anh ấy.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Rất cảm động, nhưng mà cậu tìm tư liệu ở đâu? Diễn đàn à?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Tieuba đó, đọc bình luận ở đó~
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Bình luận sao, căn cứ theo nhiều năm kinh nghiệm của tớ, hẳn đều là 818 *cười xấu xa*
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Đệch.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Gian thương! Đệch cái đầu cậu! Đừng tưởng rằng anh đây không thấy được topic luyện thay của cậu, bị xóa sướng lắm sao?
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Tôi làm ăn không tệ.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Không phải chứ, thật sự học hỏi từ mấy topic đó sao… Trên đó toàn mắng chửi mà. Nhưng mà cậu thích Quân gia như vậy, thế mà anh ta chẳng thể hiện thái độ gì.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Đâu có, được làm sư đồ đã là bước tiến triển lớn rồi, trong trường học mà muốn tiếp cận với bạn Cố khó lắm luôn.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Một like cho bạn Cố.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Bạn Cố cơ à? Ai nha~ Sao không gọi là sư phụ phụ~
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Bạn Cố cơ à? Ai nha~ Sao không gọi là sư phụ phụ~
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Ặc, chào Tiểu Diệp Tử, Hoa Lạc đang kể chuyện cô ấy vì Quân gia nên mới chơi trò chơi.
【Bạn không tìm được mặt tôi – A Tú 】: 10k vàng cược gà vàng đang khóc lóc sướt mướt.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Tiểu Diệp Tử đừng khóc, đám bạn gay chúng ta còn tốt hơn con gái, đêm Thất tịch, cậu có thể dựa vào vòng tay ôm ấp của anh đây, trái tim anh đã thuộc về cậu từ rất lâu rồi. Anh sẽ đối xử tốt với cậu, tới đây đi, đỡ cho anh đêm Thất tịch phải đi lừa gạt thiếu nữ ngây thơ, giờ nghĩ lại thấy áp lực rất lớn.
【Luyện thay chuyên nghiệp Kiếm Tam – Tiểu Xuyễn Tử】: Cậu dám?
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Ặc, không dám đâu. Tớ sợ thằng đàn ông của cậu lại mở vô số acc luyện thay ra úp sọt tớ.
【Quần áo của tôi rất nhiều vải – Cẩu Đản 】: Ặc, đàn ông của tớ là ai?
Quần chúng: Pháo ca, xin hãy nén bi thương.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: À, Diệp Khanh, cậu cũng cùng khoa với chúng tôi sao? Vì sao họ đều nói cậu có quan hệ rất tốt với Quân gia.
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Không có gì, chúng tôi chỉ là trùng hợp gặp nhau trong trò chơi, tôi không cùng khoa với các cậu.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: A~ Vậy rảnh rỗi tới chỗ chúng tôi chơi nha. Khoa tôi có rất nhiều gái đẹp, tôi giới thiệu cho cậu.
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Ặc, cảm ơn ý tốt của cậu. Nhưng mà thằng bạn bên Học viện Công nghệ thông tin của tôi mới có nhu cầu tìm bạn gái, còn tôi vẫn coi việc học là chính.
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Tiểu Diệp Tử, đừng khóc mà.
【Bạn không tìm được mặt tôi–A Tú 】: Ô ô, nhìn gà vàng mà lòng tớ đau như cắt!!
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Đừng tưởng tượng lung tung.
【Ai dám động đến em gái tao – Hỉ Dương Dương 】: Tiểu Diệp Tử thật ngoan, không quên anh đây. Con gái học viện Kinh tế ơi *chảy nước miếng*
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Có sao?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Anh không cảm thấy khoa chúng ta có rất nhiều người đẹp sao? Người ta ở đây chịu áp lực cực lớn.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Chưa từng nhìn kỹ.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Ặc, sư phụ, em xem trong Tieuba nói vài ngày nữa là tới Thất tịch, anh có thể cùng em làm nhiệm vụ đêm Thất tịch không? Em không làm được.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Có gì khó làm?
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: Em chưa từng làm nhiệm vụ này, được rồi, chẳng lẽ sư phụ phụ quên được người ta nhờ cậy gì rồi sao~
【Bạn không tìm được mặt tôi – A Tú 】: Nếu như Quân gia làm với Hoa Lạc, vậy gà vàng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch với tớ đi, cậu có ghét bỏ con gái Tú phường tụi tớ không?
【Sao các cậu lại chết rồi – A Hoa 】: Mẹ nó, quá ngược, trốn rồi.
【Chói lòa mù mắt bạn – Sư muội】: Không được, A Tú, rõ ràng cậu đã đồng ý làm với đại sư của tớ rồi! Phật Tú là CP (couple) truyền thống mà!!!
【Phong Xa lên chết một loạt – Diệp Khanh 】: Không cần, tớ không thiếu cái nhẫn kia.
【Sói Đông Đô – Quân Dạ 】: Tính sau đi.
【Chỉ vì một người mà say đắm – Hoa Lạc】: A QAQ nếu như muốn làm phải nhớ gọi em nha, sư phụ phụ.
Lười xem tin nhắn trong nhóm, Ngụy Diệp ném điện thoại sang một bên, ngã đầu xuống ngủ. Chỉ là trong cơn mơ màng, cậu nghĩ thái độ của đối phương như vậy, làm sao cậu dám ảo tưởng? Cậu tự cho là đúng, khéo quá hóa vụng, còn tự nhiên lại khiến mẹ phiền lòng. Mười tên Quân gia thì chín tên khốn kiếp, còn một tên ít đi gây thù, quả nhiên cũng có một chút tốt đẹp.
(10 thằng Quân gia 9 thằng tra =))))))))))))
****
Trước đêm Thất tịch một tuần, cuộc sống mỗi ngày của Ngụy Diệp chính là trò chuyện cùng mẹ, giúp mẹ việc nhà, khi login chỉ cắm cờ, rốt cục cũng đánh đến 2200, nhưng mà sau sự vui sướng vì thành công lại cảm thấy buồn chán. Buổi tối, cậu đi dạo không mục đích, cũng lười phản ứng lại trước tên husky ngu bị đồ đệ bám gắt gao kia.
Nhưng mà thật ra gần đây cậu trở thành bạn tốt với [Uông Đích Báo Ân], đương nhiên là cái acc [Diệp Tiểu Thư]… Hai kẻ nhàm chán mỗi ngày đều đi kiếm thành tựu, rốt cuộc muốn theo đuổi cái gì chứ!!
Hôm nay, [Uông Đích Báo Ân] không onl, Ngụy Diệp mở khung bạn tốt, Quân gia cũng không onl, nhưng Hoa Lạc lại đang cùng mọi người ồn ào trên kênh bang hội, quá phiền phức. Ngay khi Ngụy Diệp chuẩn bị đến Tề Vật Các chơi đùa, không ngờ trong bang hội lại ầm ĩ lên.
[Bang hội] [Hoa Sơn Hỉ Dương Dương]: Quân Khuynh, tôi nói cho anh biết, đừng hòng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch gì đó với em gái tôi, nghĩ cũng đừng có nghĩ!!
===========================================
Độc ca dễ thương quạ, Quân gia có đệ tử quên vợ kìa 21
Xì poi chương sau:
[Bang hội] [Tiểu Xuyến Tử]: Cung cấp đối tượng làm nhiệm vụ đêm Thất tịch, tất cả các phái, các loại hình. Một lần 5000, khuyến mãi tên tình nhân.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Tôi muốn một Pháo tỷ, tên hai chữ.
[Bang hội] [Tiểu Xuyến Tử]: Không có Pháo tỷ, chỉ còn một Pháo ca, miễn phí, có muốn không?
[Bang hội] [Cẩu Đản]: T-T Đồng ý.
Hãy đón xem chúng nó làm nhiệm vụ Thất Tịch như nào =))))))))))))
Ps: Chương 20 rồi, còn mười mấy chương nữa là chia tay chúng nó rồi :'(
Tác giả :
Cật Hóa Lee