Xâm Chiếm
Chương 5
Không biết Aka sẽ làm gì với hắn tiếp, Lại Lương sợ hãi liên tục giãy giụa trong ngực y, nhưng chỉ vô ích như con giun di động.
Nhìn không thấy…. Nhưng Lại Lương cảm thấy Aka ôm hắn rẽ qua rất nhiều khúc quanh… Hắn bỗng nhiên bị ném lên một chỗ mềm mại.
Tiếp xúc với một chỗ vững, Lại Lương lập tức liều mạng vặn vẹo, tư thế khó coi lui ra sau.
Hắn chỉ muốn làm mình rời xa Aka – đang ở nơi nào đó không thấy.
“Đừng câu dẫn anh nữa! Tiểu Lương… lại cố gắng ưỡn ẹo trên giường như thế !"
Aka vươn tay tóm lấy, kéo Lại Lương về cạnh y, đồng thời áp thân lên.
Không để ý hắn giãy giụa, hai tay bắt đầu cởi bỏ nút thắt trên áo ngủ màu lam.
" Ô ô ô."
Từng cái nút thắt bị mở ra, ngực lập tức cảm thấy một mảnh lãnh ý, Lại Lương liều mạng giãy giụa thân mình.
Không !
" Đừng gấp ! Tình yêu của anh… Đây là đâu em biết không ?"
Aka dùng đầu lưỡi ẩm nóng nặng nề liếm xuống ***g ngực bằng phẳng non trơn, ***g ngực bị liếm quả nhiên hoảng sợ run rẩy.
" Đây là… căn phòng anh sắp xếp cho em ! Em xem…."
Aka xé mảnh vải trên mắt Lại Lương xuống.
Con mắt sợ hãi trừng lớn, chớp chớp không thích ứng.. rồi cảnh tượng rõ ràng mới đập vào trong mắt.
Căn phòng lờ mờ… Vách tường màu đỏ… Hắn nằm trên mặt sàn phủ kín đệm màu đỏ…
Trên mặt đất có… có…
" Ô ô ô !"
Thấy thứ đáng sợ để đầy mặt đất, Lại Lương bắt đầu điên cuồng giãy giụa !
Trời ơi ! Y sẽ không muốn…. Y sẽ không phải muốn…
Lại Lương sống chết vùng vẫy thân mình, nhưng chỉ làm Aka ép xuống phần lưng không hề phòng bị của hắn.
" A ! Hoá ra Tiểu Lương thích tới từ mặt sau à ?"
Aka lại cười nhẹ.
Rồi mới dùng thân thể cường tráng không chút lưu tình ép Lại Lương xuống thảm mềm, vững vàng cố định, cũng trói hai tay Lại Lương vào thanh trụ trên đỉnh đầu.
Bàn tay chắc nịch… kéo những thứ che đậy hạ thân hắn xuống, kể cả quần lót tư mật.
Cảm giác mát lạnh tán loạn dưới hạ thân khiến Lại Lương nhục nhã lại sợ hãi…. Không dám tùy tiện lộn xộn. Thật đáng buồn chính là, hắn thấy được ánh sáng….nhưng không có cơ hội nhìn rõ diện mạo Aka.
Bàn tay dừng trên thắt lưng… chậm rãi xuôi theo đường eo, trượt vào giữa đùi…
" Ô !"
Lại Lương kinh hô, bàn tay xâm nhập giữa đùi tùy ý vuốt ve làm hắn ghê tởm toàn thân nổi da gà.
Không để ý tới thân mình vặn vẹo giãy giụa của hắn, ngón tay trượt đến thịt non giữa đùi… Không ngừng *** loạn mân mê nếp gấp.
" Ha ha… Anh thật rất cao hứng ! Nơi này của Tiểu Lương lại là xử tử!"
Aka hưng phấn cười liên tục.
Đột ngột….. Ngón tay thô bạo chèn vào nội bích non mềm ẩm nóng trong nếp gấp!
" Ô ô !!!!!"
Đau quá !!!
Đau nhức từ huyệt khẩu yếu ớt chạy khắp thần kinh toàn thân, nhắm chặt đôi mắt tràn ngập sợ hãi, Lại Lương rên rỉ bi thương, hạ thân phát đau cứng lại, ngay cả giãy giụa cũng không dám.
" Ai ! Thật xin lỗi, đến mạnh như vậy cũng khó trách Tiểu Lương khó chịu… Nào ! Anh sớm đã chuẩn bị tốt mọi thứ."
Aka cười khẽ đùa bỡn, tay kia cầm lấy một bình nhỏ màu đỏ bên cạnh, mở ra…
Một mùi thơm ập vào trong mũi Lại Lương, huyệt khẩu liên tục đau rát chợt truyền đến một trận lạnh giá.
Chất lỏng lạnh lẽo giảm bớt đau đớn, khiến huyệt khẩu bất giác không ngừng… không ngừng co rút, hoàn toàn nở rộ khiến ngón tay xâm nhập càng dễ dàng tiến sâu thêm.
Ngón tay bắt đầu bất lưu tình nhắm thẳng vào sâu, ngón tay thô ráp mang cảm giác trơn ướt, cẩn thận ma sát nhục bích mẫn cảm, trong nháy mắt Lại Lương không cảm thấy bài xích, mà là…. mê dại.
" Rất thoải mái phải không… Kêu thêm vài tiếng dễ nghe làm nũng anh nhé…"
Cánh tay cởi áo Lại Lương hướng lên, đi tới cái miệng bị nhét dị vật của hắn, linh hoạt cởi bỏ trói buộc để miệng hắn tự do.
" Van… Van cầu anh… Van cầu anh thả tôi….. Tôi… Tôi sẽ không… sẽ không đi báo cảnh sát…"
Hắn không thể chạy trốn, cứ tiếp tục như vậy…. tiếp tục như vậy…
Hắn sẽ bị Aka…. Sẽ bị y…
Nhìn không thấy…. Nhưng Lại Lương cảm thấy Aka ôm hắn rẽ qua rất nhiều khúc quanh… Hắn bỗng nhiên bị ném lên một chỗ mềm mại.
Tiếp xúc với một chỗ vững, Lại Lương lập tức liều mạng vặn vẹo, tư thế khó coi lui ra sau.
Hắn chỉ muốn làm mình rời xa Aka – đang ở nơi nào đó không thấy.
“Đừng câu dẫn anh nữa! Tiểu Lương… lại cố gắng ưỡn ẹo trên giường như thế !"
Aka vươn tay tóm lấy, kéo Lại Lương về cạnh y, đồng thời áp thân lên.
Không để ý hắn giãy giụa, hai tay bắt đầu cởi bỏ nút thắt trên áo ngủ màu lam.
" Ô ô ô."
Từng cái nút thắt bị mở ra, ngực lập tức cảm thấy một mảnh lãnh ý, Lại Lương liều mạng giãy giụa thân mình.
Không !
" Đừng gấp ! Tình yêu của anh… Đây là đâu em biết không ?"
Aka dùng đầu lưỡi ẩm nóng nặng nề liếm xuống ***g ngực bằng phẳng non trơn, ***g ngực bị liếm quả nhiên hoảng sợ run rẩy.
" Đây là… căn phòng anh sắp xếp cho em ! Em xem…."
Aka xé mảnh vải trên mắt Lại Lương xuống.
Con mắt sợ hãi trừng lớn, chớp chớp không thích ứng.. rồi cảnh tượng rõ ràng mới đập vào trong mắt.
Căn phòng lờ mờ… Vách tường màu đỏ… Hắn nằm trên mặt sàn phủ kín đệm màu đỏ…
Trên mặt đất có… có…
" Ô ô ô !"
Thấy thứ đáng sợ để đầy mặt đất, Lại Lương bắt đầu điên cuồng giãy giụa !
Trời ơi ! Y sẽ không muốn…. Y sẽ không phải muốn…
Lại Lương sống chết vùng vẫy thân mình, nhưng chỉ làm Aka ép xuống phần lưng không hề phòng bị của hắn.
" A ! Hoá ra Tiểu Lương thích tới từ mặt sau à ?"
Aka lại cười nhẹ.
Rồi mới dùng thân thể cường tráng không chút lưu tình ép Lại Lương xuống thảm mềm, vững vàng cố định, cũng trói hai tay Lại Lương vào thanh trụ trên đỉnh đầu.
Bàn tay chắc nịch… kéo những thứ che đậy hạ thân hắn xuống, kể cả quần lót tư mật.
Cảm giác mát lạnh tán loạn dưới hạ thân khiến Lại Lương nhục nhã lại sợ hãi…. Không dám tùy tiện lộn xộn. Thật đáng buồn chính là, hắn thấy được ánh sáng….nhưng không có cơ hội nhìn rõ diện mạo Aka.
Bàn tay dừng trên thắt lưng… chậm rãi xuôi theo đường eo, trượt vào giữa đùi…
" Ô !"
Lại Lương kinh hô, bàn tay xâm nhập giữa đùi tùy ý vuốt ve làm hắn ghê tởm toàn thân nổi da gà.
Không để ý tới thân mình vặn vẹo giãy giụa của hắn, ngón tay trượt đến thịt non giữa đùi… Không ngừng *** loạn mân mê nếp gấp.
" Ha ha… Anh thật rất cao hứng ! Nơi này của Tiểu Lương lại là xử tử!"
Aka hưng phấn cười liên tục.
Đột ngột….. Ngón tay thô bạo chèn vào nội bích non mềm ẩm nóng trong nếp gấp!
" Ô ô !!!!!"
Đau quá !!!
Đau nhức từ huyệt khẩu yếu ớt chạy khắp thần kinh toàn thân, nhắm chặt đôi mắt tràn ngập sợ hãi, Lại Lương rên rỉ bi thương, hạ thân phát đau cứng lại, ngay cả giãy giụa cũng không dám.
" Ai ! Thật xin lỗi, đến mạnh như vậy cũng khó trách Tiểu Lương khó chịu… Nào ! Anh sớm đã chuẩn bị tốt mọi thứ."
Aka cười khẽ đùa bỡn, tay kia cầm lấy một bình nhỏ màu đỏ bên cạnh, mở ra…
Một mùi thơm ập vào trong mũi Lại Lương, huyệt khẩu liên tục đau rát chợt truyền đến một trận lạnh giá.
Chất lỏng lạnh lẽo giảm bớt đau đớn, khiến huyệt khẩu bất giác không ngừng… không ngừng co rút, hoàn toàn nở rộ khiến ngón tay xâm nhập càng dễ dàng tiến sâu thêm.
Ngón tay bắt đầu bất lưu tình nhắm thẳng vào sâu, ngón tay thô ráp mang cảm giác trơn ướt, cẩn thận ma sát nhục bích mẫn cảm, trong nháy mắt Lại Lương không cảm thấy bài xích, mà là…. mê dại.
" Rất thoải mái phải không… Kêu thêm vài tiếng dễ nghe làm nũng anh nhé…"
Cánh tay cởi áo Lại Lương hướng lên, đi tới cái miệng bị nhét dị vật của hắn, linh hoạt cởi bỏ trói buộc để miệng hắn tự do.
" Van… Van cầu anh… Van cầu anh thả tôi….. Tôi… Tôi sẽ không… sẽ không đi báo cảnh sát…"
Hắn không thể chạy trốn, cứ tiếp tục như vậy…. tiếp tục như vậy…
Hắn sẽ bị Aka…. Sẽ bị y…
Tác giả :
Nô Ngọc