Xà Đại Nhân

Chương 55 Miễn Là Bạn Còn Sống


Cốc Tiểu Lan đã chết một lần, nếu tôi không thoát khỏi cô ta lần này, thì tôi sẽ chết!
Hai con rắn ở xương quai xanh có lẽ biết lời đe dọa của chúng vô dụng đối với tôi, chỉ không ngừng xé rách máu thịt, hai tay tôi không dùng được sức, dây nylon buộc vào bên hông cũng không có sức lực để thắt nút.

Sợi dây thừng dài, tôi dứt khoát cắn đầu dây thừng, vừa vặn còn có thể chịu đựng đau đớn.

Dường như Cốc Tiểu Lan cũng không có sức chiến đấu gì, hoặc là kẻ thù đến báo thù, cô ta cũng không sao cả, để tôi tùy ý kéo cô ta trần truồng xuống giường, cô ta chỉ cười ha ha.

Những con rắn độc bao vây mễ bà Tần đã tràn về phía tôi và cắn vào chân tôi.

Mễ bà Tần vừa định chuyển động, những con rắn độc lại ngẩng đầu đối mặt với mễ bà Tần.

Bà ấy trở nên gấp gáp, ho liên tục, thậm chí không thể nói được.

Tôi nhìn bà ấy, buông hai cánh tay xuống, mặc cho hai con rắn ở xương quai xanh cắn xé máu thịt, dùng thân thể lôi kéo Cốc Tiểu Lan đi xuống lầu.

Chuồng gà nhà họ Ngụy ở bên cạnh nhà vệ sinh, ban ngày tôi đi nhìn trộm Cốc Tiểu Lan tắm rửa đã thấy qua.

Tôi kéo Cốc Tiểu Lan xuống lầu, ra khỏi cửa tầng một, chỉ thấy phương hướng thôn Hồi Long , từng đợt sấm sét ập xuống.

Trên bầu trời đêm, dường như có một con rắn trắng bay giữa không trung, đi ngăn cản những tia chớp này.

“Xà Oa sắp ra đời, Long Duy, cô sẽ chết.

" Cốc Tiểu Lan cười hắc hắc.

Cho dù bị trói lại kéo đi, vẫn có cảm giác như báo thù: "Cô cần gì phải từ chối Quan tài rắn, hiến tế Quan tài rắn, có thể để giúp cô báo thù, cũng có thể hoàn thành những chuyện mà cô muốn.

Cô xem tôi này, bây giờ không phải rất tốt hay sao, bọn họ đối xử với tôi như thế nào, tôi đối xứ với bọn họ như thế đó ! Ha ha!"
Tôi nhìn về phía thôn Hồi Long, Xà Oa làm sao có thể dễ dàng xuất thế như vậy, tránh cho bị trời đánh sấm sét bổ, thảo nào Long Thiền đã gọi Liễu Đông Phương đi qua giúp cô ta từ trước.


Quay đầu nhìn Cốc Tiểu Lan, tôi kéo cô ta ra khỏi nhà, đi ra ngoài chuồng gà.

Hôm nay, gà nhà bà Ngụy bị giết khá nhiều, tuy nhiên cũng bởi vì bận rộn, nên trứng trong ổ gà vốn không kịp nhặt.

Huyết xà trên cánh tay gào thét càng lớn tiếng, tôi cố gắng chịu đau đớn, tay run rẩy, lấy ra hai quả trứng từ trong ổ gà, quay đầu nhìn Cốc Tiểu Lan.

Ý cười trên mặt cô ta dường như đọng lại, lắc đầu về phía tôi, sau đó mạnh mẽ mở miệng ra, vươn ra cái lưỡi dài giống như rắn, cuốn về phía tôi.

Xa xa, một tia chớp khổng lồ từ trên bầu trời đêm giáng xuống, ngoại trừ tiếng sấm, còn có tiếng gào thét thống khổ gì đó.

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua, trong ánh sáng trắng chói mắt, hình như có cái gì rơi xuống.

Liễu Đông Phương chịu sự khống chế của quan tài rắn , lúc này chắc là muốn giúp Long Thiền ngăn chặn sấm sét.

Cái bị đánh xuống chắc là hắn!
Cúi đầu nhìn thoáng qua vòng ngọc hắc xà trên cổ tay, phản chiếu tia chớp, ngăm đen trầm tĩnh.

Nhưng không nhúc nhích!
Phù Ngàn vốn muốn chết vào ngày thôn Hồi Long bị hủy, nhưng bây giờ vẫn còn sống.

Long Thiền sinh xà oa, có thể thay thế thân phận quỷ dị của Phù Ngàn, sợ là Phù Ngàn cũng phải chết.

Mặc Dạ khẳng định đang chăm sóc cô ta, nếu không hắn sẽ không sốt sắng như vậy.

Cốc Tiểu Lan mở miệng gào thét hung ác với tôi, giọng nói hội tụ với âm thành của con huyết xà trên bả vai, làm cho tôi cảm thấy phiền lòng.

Cảm giác đồng tình với Cốc Tiểu Lan trong lòng tôi, trong nháy mắt bị cuốn trôi, tôi giẫm một chân lên mặt Cốc Tiểu Lan, tay nắm chặt trứng gà.

Mễ bà Tần chỉ nói dùng trứng gà, cũng không nói phải làm như thế nào.

Xa xa, lại có một tia chớp thật lớn giáng xuống, chói mắt mà trắng bệch, tôi mượn ánh sáng đánh giá thân thể Cốc Tiểu Lan, trắng ngần mịn màng, còn mang theo hơi thở thanh xuân.


Xa xa dường như có tiếng kêu to gì đó, tôi nắm trứng gà, nhịn cơn đau do huyết xà trên xương quai gây ra, lật tay mạnh mẽ nhét trứng gà vào trong cơ thể Cốc Tiểu Lan.

Cô ta kêu lên đau đớn, và con rắn cái phân nhánh quấn quanh chân tôi.

Cái lưỡi đó dường như có gai ngược, cạo qua mắt cá chân của tôi, đau đến nỗi tôi suýt nữa không đứng nổi.

Nhưng sau khi quả trứng gà vào trong cơ thể cô ta, phía thôn Hồi Long hình như truyền đến thanh âm gầm giận dữ, một tia chớp giáng xuống bên này.

Tuy nhiên cũng không đánh lên trên người tôi, mà đánh vào một bên mái hiên, mấy mảnh ngói lưu ly vỡ vụn trong tích tắc.

Huyết xà trên vai dường như đã tức giận, vốn chỉ là ngẩng nửa đầu rắn, lúc này lại chậm rãi kéo thân rắn ra, từng chút từng chút quấn lấy cổ tôi.

Miệng rắn không còn là tiếng người nữa, mà là ngôn ngữ rắn "rít rít", dường như mang theo tiếng chửi rủa.

Cổ ta bị siết chặt không nói được, Huyết Xà chậm rãi chui ra từ trong thịt từng chút một, lôi kéo gân cốt, đau đến mức muốn hư thoát.

Cốc Tiểu Lan đang bị giẫm dưới chân đột nhiên lại bắt đầu cười to "ha ha", hai mắt giống như mắt rắn co rút lại.

Tôi vốn định đưa tay muốn kéo Huyết Xà ra, nghe thấy nụ cười của cô ta, dứt khoát nằm sấp trên người cô ta, mạnh mẽ nhét một quả trứng gà khác vào trong cơ thể cô ta.

Trên người Cốc Tiểu Lan mang theo sự sống mãnh liệt, lúc vấn mễ , đều có thể làm trứng nở.

Cho nên sau khi tôi nhét trứng gà vào, chỉ một lúc sau đã nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Cốc Tiểu Lan truyền đến.

Huyết xà trên cổ tôi chậm rãi siết chặt, mặt nghẹn đến đỏ bừng, nhưng tôi lại không thèm để ý, mặc kệ Huyết Xà gào thét, cùng với tiếng kêu thảm thiết của Cốc Tiểu Lan, cùng với tiếng sấm sét ở thôn Hồi Long phía xa xa xen lẫn thành một khối.

Chỉ nằm sấp trên người Cốc Tiểu Lan, cố gắng đưa tay lấy trứng gà ra từ trong ổ gà, cho dù không còn sức lực nhét vào trong người cô ta, đặt ở trên người cô ta, hoặc là đặt ở bên cạnh cô ta.

Lúc vấn mễ , quả trứng gà kia không phải cũng không tiếp xúc với Cốc Tiểu Lan, nhưng vẫn nở ra gà con như cũ hay sao?

Chắc cũng có thể được!
Huyết xà càng quấn càng chặt, ý thức của tôi chậm rãi tan rã, mỗi lần đưa tay, nhìn vòng ngọc hắc xà trên cổ tay lắc lư, đều trở nên tỉnh táo.

Tiếng kêu thảm thiết của Cốc Tiểu Lan càng ngày càng lớn, mùi tanh trong thân thể cũng càng nồng đậm hơn.

Một quả trứng bên cạnh nở ra, một con gà con chui ra, kêu "chíp chíp" hai tiếng, lập tức có một con rắn chui ra từ cổ gà!
Một quả trứng khác bắt đầu nở, và những quả trứng khác bắt đầu nứt.

Tiếng rống giận dữ phía xa gia tăng, Huyết Xà siết chặt hơn, thậm chí ngay cả âm thanh ào thét cũng không phát ra, chỉ là gắt gao siết cổ tôi, quấn chặt từng chút một.

Tôi thấy có trứng nở ra, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lại không dám thả lỏng, tay vẫn cố gắng sờ vào chuồng gà, lấy trứng gà ra!
Cốc Tiểu Lan kêu thảm thiết, mềm nhũn nằm sấp xụi lơ trên mặt đất.

Tôi cố gắng nắm lấy một quả trứng gà đặt trên người cô ta, hai mắt đã sung huyết, ý thức tan rã.

Trong mơ hồ, dường như nghe thấy Huyết Xà gào thét: "Mặc Dạ, ngươi dám! Ngươi giấu Phù Ngàn, ngươi đã quên ước định năm đó hay sao? Mặc Dạ! "
“Trong mắt ngươi, rốt cuộc Phù Ngàn quan trọng hơn Long Duy phải không? Năm đó người đã giết cô ta, là ngươi!" Hai con huyết xà gào thét, lại giống như bị cái gì đó đè nén, chậm rãi rụt lại.

Tôi đau đến mức khóe mắt giật giật, thở hổn hển một cách nặng nề, nhưng đã không thèm để ý, ai ở trong lòng Mặc Dạ quan trọng nhất.

Chỉ cần sống sót là được!
Ngước mắt lên, lại thấy Mặc Dạ mặc áo choàng đen ngồi xổm bên cạnh tôi, ánh mắt mang theo vẻ đau xót, sờ miệng vết thương do huyết xà cắn trên bả vai tôi.

Giọng nói khàn khàn: "Không phải ta đã bảo em rời đi trước rồi hay sao?"
Tôi đau đến mức thân thể mềm nhũn, thấy hắn đến và xoay người ngã trên mặt đất.

Đảo mắt nhìn về phía thôn Hồi Long : "Tôi đi rồi, anh làm sao bây giờ? Quan tài rắn sẽ không buông tha cho anh và Liễu Đông Phương.

"
Nói trắng ra, chúng ta đều giống nhau, trong thân thể có huyết xà xương quai xanh, quan tài rắn có muốn mạng của chúng ta hay không, chẳng qua là chúng ta còn có tác dụng hay không thôi.

Một khi quan tài rắn thật sự tức giận, những con huyết xà trong thân thể này, có khác gì những con rắn tơ tiến vào thôn Hồi Long?
Vẫn có thể lấy mạng chúng ta, chẳng qua Mặc Dạ cùng Liễu Đông Phương không dám thừa nhận mà thôi.

“Long Duy, em nên nghĩ đến việc tự cứu mình, cũng không phải cứu chúng ta.


" Tay áo dài của Mặc Dạ cuộn lại, ôm tôi lên.

Trên mặt đất bên cạnh Cốc Tiểu Lan, từng quả trứng gà nứt ra, từng con gà con màu vàng mới chỉ run rẩy trong chất nhầy, lập tức sẽ bị con rắn nhỏ chui từ trong thân thể ra.

Mặc Dạ thở dài: "Cho dù Xà Oa được sinh ra từ cơ thể con người, bên trong vẫn là một con rắn.

Gà không thể đè nén thân rắn, bị rắn phá vỡ.

Con người có thể ngăn chặn thân rắn, nhưng không thể áp chế tính tình của rắn.

"
Tôi thở hổn hển, giương mắt nhìn lên lầu: "Mễ bà Tần! "
Mặc Dạ thấp giọng thở dài, ôm tôi đi lên lầu.

Vừa đến cửa, lập tức nhìn thấy mễ bà Tần đang dựa vào tường, ho khù khụ đến mức giống như sắp tắt thở, gian nan đi ra ngoài.

Toàn bộ những con rắn độc ngâm rượu rắn đều xụi lơ trên mặt đất, không nhúc nhích.

Trong phòng, những thanh niên bị hút tinh khí, dường như tỉnh táo lại, hơi hoảng sợ nhìn mình và những đồng bạn đang hôn mê, máu me be bét trên đầu.

Mễ bà Tần nhìn tôi, nói với Mặc Dạ: "Xà Quân dẫn Long Duy trở về trước, nơi này tôi sẽ thu dọn.

"
Bà ấy vừa ho vừa lấy điện thoại di động ra, cố nén ho để gọi điện thoại, chắc là gọi cho trưởng thôn.

Mặc Dạ gật đầu, ôm tôi xuống lầu.

Nhưng đến bên cạnh ổ gà, Cốc Tiểu Lan vốn xụi lơ trên mặt đất lại không thấy đâu nữa.

Chỉ có vài con rắn nhỏ, quay đầu lại, nuốt những con gà con vốn đang ẩn nấp trong bụng rắn.

Mặc Dạ thấp giọng thở dài: "Cô ta đi tìm Ngụy Xương Thuận, đó mới là người mà cô ta muốn trả thù nhất.

"

Tác giả : Giang Ha
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại