Vương Tử Kỵ Sĩ
Chương 40: Ngửi mùi vị của chồng trên ráp trải giường cũng có thể cao trào

Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 40: Ngửi mùi vị của chồng trên ráp trải giường cũng có thể cao trào

Edit: Đồng – Beta: Đậu

Dương Uấn Chi bị làm đến nửa người ngã lên bàn, một bên rung động một bên kêu loạn, bài tập đã sớm vừa ướt vừa nhăn, thoảng ra hương vị tao lãng. Đồ vật thần thánh càng bị làm bẩn, khoái cảm trong lòng cũng càng lớn.

Nhưng cho dù bài tập đã không còn hình dạng ban đầu, Ngô Thắng Vũ vẫn cố chấp muốn cậu tiếp tục làm bài, cậu vừa khóc vừa viết lung tung, cảm thấy đây là lần làm bài tập đau khổ nhất trong đời, mỗi một chữ đều có chút xiêu vẹo.

“Tao hóa, bài tập phải nộp, viết đàng hoàng lại."

“Aha… Em không làm được… Để vậy nộp đi… Hức, đại dương vật của chồng thật thô….. Luôn luôn đâm đến tử cung, thật thoải mái a a a!"

“Anh đã nói nếu em không làm xong sẽ bị trừng phạt." Hắn thở dài bế cậu lên, dùng tư thế bế đứa trẻ đi tiểu mà ôm cậu đến bên giường, phía dưới còn cắm cự bổng dữ tợn của hắn, sau đó đem người đè lên trên giường vừa lớn lại vừa mềm, như cẩu động dục mà thao cậu.

“Ân a…. Em không quan tâm… Chồng nhanh lên một chút… A a!"

Nhìn bộ dạng này của Dương Uấn Chi cũng biết cậu không còn tâm tư làm bài tập, hơn nữa sách đặt trên bàn đã bị nhiễm bẩn, không biết khi cậu tỉnh táo nhìn cảnh tượng này sẽ cảm thấy như thế nào, Ngô Thắng Vũ rất chờ mong bộ dáng đó của cậu, chỉ cần ba chữ “đại dương vật" cũng đã có thể khiến cậu xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên.

“Ân a… Chồng mau thao em, thoải mái muốn chết a a a." Cậu nằm nhoài trên giường lớn, toàn thân mềm nhũn, bị làm sảng khoái không thôi, giường của hắn vô cùng mềm mại. Đúng vào lúc này, Ngô Thắng Vũ đột nhiên rút côn thịt ra, Dương Uấn Chi đang chìm trong khoái cảm lập tức hoảng hốt, hoa huyệt không thể khống chế chảy dịch cuồn cuộn, cả người khó chịu.

“A… Nha nha nha… Ngô Thắng Vũ! Nhanh lên! Mau thao vào! Đừng rời đi mà! Đại dương vật không đâm vào khiến người ta thật khó chịu… A a a em muốn phun nước…" Một bên gào thét khát khao, một bên lại không ngừng phun nước, cậu vểnh mông lên thật cao, không quan tâm mình bây giờ có bao nhiêu dâm đãng, chỉ một lòng muốn hắn đâm vào nhanh một chút.

Nhìn người bị mình làm đến mù quáng, Ngô Thắng Vũ dùng côn thịt hung hăng vỗ lên cánh mông của tiểu mẫu cẩu dưới thân: “Tao hóa, anh muốn trừng phạt em. Em nói đi, chồng quan trọng hay là bài tập của em quan trọng?"

“A a a… Thật là nóng! Đương nhiên là chồng quan trọng!!"

“Thế còn đại dương vật của chồng?"

“Cũng quan trọng! A a… Ngô Thắng Vũ, nhanh lên một chút… Mỗi lần bị đại dương vật của chồng làm đâm thích muốn bay luôn…. Hức hức." Dương Uấn Chi chủ động dùng tay tách tao huyệt vốn đã không thể khép lại, liều mạng cầu xin Ngô Thắng Vũ, khóc đến mức khàn cả giọng, cảm giác dừng lại nửa đường như vậy thật quá kinh khủng, không được tiếp tục nếm được tư vị của thịt heo bổng, thật muốn “cưỡng dâm" hắn.

Đương nhiên Ngô Thắng Vũ sẽ không cho cậu cơ hội này, hơi dùng lực liền có thể khống chế tiểu yêu tinh đã vô lực, xoa nắn mông cậu vài lần, cậu chẳng những không kêu đau, trái lại còn nói thật thoải mái, còn muốn, hắn nhanh lên một chút làm cậu.

“Tao hóa, em rốt cuộc là thích anh hay vẫn chỉ thích côn thịt của anh?"

“A a a… Đau quá… Thoải mái… Đều thích mà… Em thích chồng nhất… Chồng mau thao em đi… Nha."

Hắn cảm thấy bản thân sớm muộn gì cũng bị tao hóa này hút cho tinh tẫn nhân vong, nghe cậu nói thích hắn nhất thì đầu óc liền trống rỗng, toàn thân phấn khích không thôi, mạnh mẽ tiến vào trong tao huyệt, người dưới thân cao giọng rên rỉ, tử cung đau đớn nhưng lại tràn đầy khoái cảm. Hai cánh mông đã đỏ lên mang dấu ấn của Ngô Thắng Vũ, mấy lần bị đỉnh đau rát, cậu vừa khóc vừa lắc mông, cảm giác mình đang chênh vênh giữa thiên đường và địa ngục, căn bản không thể nghĩ gì.

“Ân a… Trên giường đều là mùi vị của chồng… Thật thích… A a a.." Dương Uấn Chi vùi đầu vào chăn của Ngô Thắng Vũ, mùi vị dương cương khiến mỗi lỗ chân lông của cậu đều được thư giãn, cậu cảm thấy chỉ cần mình ngủ ở đây có lẽ sẽ liên tục gặp mộng xuân, dâm thủy làm ướt một mảnh giường, huống hồ bây giờ còn bị người này làm, bị hắn ôm chặt đặt ở dưới thân, mùi vị cường liệt xung quanh kích thích thần kinh của Dương Uấn Chi, huyệt động co rút nhưng nhưng vẫn không ngăn được từng làn từng làn lãng thủy phun ra ngoài.

“Ngửi mùi vị của anh liền cao trào, tao hóa." Ngô Thắng Vũ khi cậu cao trào cũng không có dừng lại cho Dương Uấn Chi cơ hội để thở, trái lại càng thêm dũng mãnh. Hắn đâm đến mức trụ thịt phía trước ngay lập tức bắn dịch, tao thủy làm ướt ráp trải giường.

“Tiểu tao hóa cố ý phải không, trên giường anh đã có mùi vị của em. Sau này mỗi khi đi ngủ sẽ nhớ tới một tiểu lãng hóa ở dưới thân anh bị thao đến phun nước."

“A a… Chồng đừng nói nữa… Thật là thoải mái a a a… Muốn chảy dịch a a a a!!"

Không nghĩ tới cậu mới vừa cao trào trong chốc lát lại muốn tiếp tục, hắn hung hăng đảo lộng bên trong, tử cung giống như là ôn tuyền chứa đầy dâm thủy, phốc phốc vang vọng khắp phòng.

“Tao hóa, chồng hỏi em, em bắt đầu thích anh từ lúc nào?"

“Aha… Anh… Anh không biết sao… A!"

“Thật sự là từ nhà trẻ?" Ngô Thắng Vũ giống như phát điên mà đâm vào: “Em trưởng thành quá sớm đó cưng."

“Ân a a a… Em cũng không biết… Từ nhỏ đến lớn… A… Chỉ có đối với anh mới có cảm giác này… Ạch a… Thắng Vũ… Thật sâu…" Cậu nghênh hợp va chạm của hắn, tâm tư sâu kín đã bị hắn biết làm cậu vừa ngượng ngùng vừa hưng phấn.

Ngô Thắng Vũ tựa hồ rất hài lòng với câu trả lời, tất cả kích động đều thể hiện ở những cú đâm càng lúc càng nhanh: “Chồng thao em có sướng hay không?"

“A! Thật là thoải mái! Gân xanh trên đại dương vật làm em thoải mái… Aha… Quy đầu thao tử cung… Dịch huyệt bị chặn không thể phun ra… A a a… Chồng… Muốn chết… Thật to… Nhanh rút ra…. Em muốn tiểu… Hức…"

“Tao hóa, ráp trải giường đã ướt hết rồi còn muốn phun nước." Vòng eo thon mảnh của cậu bị hắn bóp lấy, phía trên hằn lên những dấu tay dữ tợn, có thể tưởng tượng hắn đã dùng bao nhiêu lực, nghe thấy lời cậu hắn không những không rút côn thịt ra, trái lại càng làm càng sâu: “Chồng vừa đi ra tao tử cung của em liền khát khao, lúc đó lại cầu anh đâm vào."

“A a a… Đừng sâu hơn nữa mà… Không được… Muốn tiểu a a." Dương Uấn Chi cảm thấy phía dưới một trận lại có một trận nước cuồn cuộn chảy ra, hương vị so với ban đầu nồng hơn, tiểu côn thịt vừa mới bắn xong bị dính không ít chất lỏng màu vàng, phía dưới cũng vậy… Đầu óc của Dương Uấn Chi nổ tung, hai đường tiết niệu không thể khống chế…
Tác giả : Dục Hiểu
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại