Vương Phi, Người Đừng Giết Vương Gia!
Chương 6: Âm mưu trả thù
“Ừm, muội muốn hỏi, bình thường nguồn nước dùng hằng ngày của Mã gia từ đâu đến"
"Hình như Mã gia dùng nước giếng sau phòng bếp làm bữa hằng ngày cho cả phủ thì phải"
"Ừm, cả phủ sao!"
Nghe đến câu cuối Tô Nhã nâng tay xoa cằm dáng vẻ hứng thú tính kế người khác làm nhóm ba người Tô Mạc Kỳ rùng mình.
" Tiểu Nhã có gì hay sao, nói cho tao với" Hạ Thiên Minh nãy giờ yên lặng cũng lên tiếng, từ trong tay áo rút ra Một cây quạt phe phẩy dáng vẻ vô cùng đáng đánh.
"Ừm, ta muốn cảm ơn việc tốt nhị tiểu thư Mã gia ban" Hừ nàng ta đẩy ngã Tô Nhã tiền nhiệm làm nàng ta chết oan ức, vậy nàng cũng phải cảm ơn ân đức của nàng ta chứ.
khắp người Tô Nhã tỏa ra sát khí, con người đen nhánh có hơi nhiễm đỏ làm người ta không kìm được lao vào vòng xoáy đó chầm luân
Lạc Anh, Tô Mạc Kỳ, hạ Thiên Minh, bỗng nhưng sinh ra ảm giác sợ hãi với Tô Nhã, có cảm giác nàng mang lại sự thật kì lạ.
"Tiểu ca khĩnh công của huynh thế nào" nàng chính là không bay nhảy như trước được nữa a,, Tô Nhã âm trầm nhìn Tô Mạc Kỳ nhưng hâm tâm không ngừng ngào thét.
"Không tốt như Đại ca nhưng cũng không thua ám vệ lãnh Thiên đế" tức là hắn muốn thì có thể chạy vào cung đùa nghịch bất cứ lúc nào, hắn là người Tô gia đương nhiên có khả năng
"Huynh giúp muội vào phủ Hộ bộ thương thư được không,muội muốn đáp lễ Mã nhị thư một món quà tốt"
"Được, ta giúp muội" Tô Mạc Kỳ không suy nghĩ liền đồng ý, nố đùa với tiểu Nhã muốn hắn làm giúp không kịp chứ đừng nói nàng chính mình nhờ hắn.
"Ta cũng đi"
"Ngươi đi làm gì?Đừng tranh công với ta “ Tô Mạc Kỳ đề phòng nhìn Hạ Thiên Minh, tên này chính là tên nham hiểm phải cẩn thận
"Đi thôi tiểu ca,hắn muốn thì cho hắn đi, hắn có bị bắt lại thì chúng ta không cần quan tâm “ Xoay người cẩn thận đặt lam vào tay Lạc Anh dặn dò hàng ta vài câu rồi theo Tô Mạc Kỳ xuất phủ.
Được Tô Mạc Kỳ bồng trên tay, Tô Nhã cẩn thận đánh giá xung quanh,mắt tròn linh hoạt vô cùng thích thú nhìn cảnh vật xung quanh, phải thừa nhận rằng khinh công cổ đại vô cùng có ích.
Nhìn xem lúc trước nàng phải chuẩn bị bao là thứ, mà giờ hai người kia nhảy 'tưng tưng' trên nóc nhà vô cùng thoải mái thật làm nàng ghen tị.
Đáp xuống một thiền viện xinh đẹp Tô Mạc Kỳ nhẹ đặt Tô Nhã xuống chỉ chiếc giếng trước mặt nói:“Nó đó, tất cả thức ăn trong phủ đều được rửa đều được rửa và chế biến bằng nước giếng này"
" Hoa hoa, người đổ bình dược này vào đó" Quăng bình sứ vào tay Hạ Thiên Minh, Tô Nhã quay người nhìn Tô Mạc Kỳ nói :“Tiểu ca, huynh biết nhị Mã tiểu thư ở viện nào không"
"Lạc Mai viện hướng đông" Hạ Thiên Minh cầm bình sứ trút hết dược vào giếng rồi nhìn Tô Nhã.
"Ngươi biết?" Tô Nhã nhìn Hạ Thiên Minh, nghi hoặc hỏi một câu
"Mã nhị tiểu thư năm nay 10 tuổi, cầm kì thi họa đều tinh thông lại xinh đẹp là đối tượng của nhiều công tử, ta đã từng chạy đến xem nàng thế nào,nhưng cũng không đẹp lắm “
Hạ Thiên Minh lấy ra cây quạt phe phẩy nhìn huynh đệ Tô gia trừng mình như quái vật thì cười ha hả.
-Bụp-"Ngươi im lặng cho ta" Từ tay áo rút ra một cái khăn Tô Mạc Kỳ nhét vào cái miệng mở rộng của Hạ Thiên Minh.
Aii, để tên này theo thật đúng là sai lầm lớn nhất của nàng mà, Tô Nhã day thái dương không khỏi cảm thán
"Hình như Mã gia dùng nước giếng sau phòng bếp làm bữa hằng ngày cho cả phủ thì phải"
"Ừm, cả phủ sao!"
Nghe đến câu cuối Tô Nhã nâng tay xoa cằm dáng vẻ hứng thú tính kế người khác làm nhóm ba người Tô Mạc Kỳ rùng mình.
" Tiểu Nhã có gì hay sao, nói cho tao với" Hạ Thiên Minh nãy giờ yên lặng cũng lên tiếng, từ trong tay áo rút ra Một cây quạt phe phẩy dáng vẻ vô cùng đáng đánh.
"Ừm, ta muốn cảm ơn việc tốt nhị tiểu thư Mã gia ban" Hừ nàng ta đẩy ngã Tô Nhã tiền nhiệm làm nàng ta chết oan ức, vậy nàng cũng phải cảm ơn ân đức của nàng ta chứ.
khắp người Tô Nhã tỏa ra sát khí, con người đen nhánh có hơi nhiễm đỏ làm người ta không kìm được lao vào vòng xoáy đó chầm luân
Lạc Anh, Tô Mạc Kỳ, hạ Thiên Minh, bỗng nhưng sinh ra ảm giác sợ hãi với Tô Nhã, có cảm giác nàng mang lại sự thật kì lạ.
"Tiểu ca khĩnh công của huynh thế nào" nàng chính là không bay nhảy như trước được nữa a,, Tô Nhã âm trầm nhìn Tô Mạc Kỳ nhưng hâm tâm không ngừng ngào thét.
"Không tốt như Đại ca nhưng cũng không thua ám vệ lãnh Thiên đế" tức là hắn muốn thì có thể chạy vào cung đùa nghịch bất cứ lúc nào, hắn là người Tô gia đương nhiên có khả năng
"Huynh giúp muội vào phủ Hộ bộ thương thư được không,muội muốn đáp lễ Mã nhị thư một món quà tốt"
"Được, ta giúp muội" Tô Mạc Kỳ không suy nghĩ liền đồng ý, nố đùa với tiểu Nhã muốn hắn làm giúp không kịp chứ đừng nói nàng chính mình nhờ hắn.
"Ta cũng đi"
"Ngươi đi làm gì?Đừng tranh công với ta “ Tô Mạc Kỳ đề phòng nhìn Hạ Thiên Minh, tên này chính là tên nham hiểm phải cẩn thận
"Đi thôi tiểu ca,hắn muốn thì cho hắn đi, hắn có bị bắt lại thì chúng ta không cần quan tâm “ Xoay người cẩn thận đặt lam vào tay Lạc Anh dặn dò hàng ta vài câu rồi theo Tô Mạc Kỳ xuất phủ.
Được Tô Mạc Kỳ bồng trên tay, Tô Nhã cẩn thận đánh giá xung quanh,mắt tròn linh hoạt vô cùng thích thú nhìn cảnh vật xung quanh, phải thừa nhận rằng khinh công cổ đại vô cùng có ích.
Nhìn xem lúc trước nàng phải chuẩn bị bao là thứ, mà giờ hai người kia nhảy 'tưng tưng' trên nóc nhà vô cùng thoải mái thật làm nàng ghen tị.
Đáp xuống một thiền viện xinh đẹp Tô Mạc Kỳ nhẹ đặt Tô Nhã xuống chỉ chiếc giếng trước mặt nói:“Nó đó, tất cả thức ăn trong phủ đều được rửa đều được rửa và chế biến bằng nước giếng này"
" Hoa hoa, người đổ bình dược này vào đó" Quăng bình sứ vào tay Hạ Thiên Minh, Tô Nhã quay người nhìn Tô Mạc Kỳ nói :“Tiểu ca, huynh biết nhị Mã tiểu thư ở viện nào không"
"Lạc Mai viện hướng đông" Hạ Thiên Minh cầm bình sứ trút hết dược vào giếng rồi nhìn Tô Nhã.
"Ngươi biết?" Tô Nhã nhìn Hạ Thiên Minh, nghi hoặc hỏi một câu
"Mã nhị tiểu thư năm nay 10 tuổi, cầm kì thi họa đều tinh thông lại xinh đẹp là đối tượng của nhiều công tử, ta đã từng chạy đến xem nàng thế nào,nhưng cũng không đẹp lắm “
Hạ Thiên Minh lấy ra cây quạt phe phẩy nhìn huynh đệ Tô gia trừng mình như quái vật thì cười ha hả.
-Bụp-"Ngươi im lặng cho ta" Từ tay áo rút ra một cái khăn Tô Mạc Kỳ nhét vào cái miệng mở rộng của Hạ Thiên Minh.
Aii, để tên này theo thật đúng là sai lầm lớn nhất của nàng mà, Tô Nhã day thái dương không khỏi cảm thán
Tác giả :
Rin_Rin