Vượng Gia Tiểu Nông Nữ
Chương 7
Edit: Xíu.
"Lão nhị, lão tam, Vân nhi tới chơi nhà chúng ta làm thêm nhiều đồ ăn ngon, các ngươi cùng đến nhà ta ăn cơm đi ". Đại cữu chỉnh sửa đem bông vải vào sân lớn tiếng hét lên, nhà các cữu đều đã chia ra ở riêng, nhị cữu, tam cữu ở phía sau đều có nhà riêng.
Nhị cữu, tam cữu đều cười đáp ứng, sắp xếp bông vải gánh về phía sau rồi đến ăn cơm.
Đại cữu, đại cữu mẫu, hai biểu ca Thành Hỉ, Thành Quý đều gánh từng gánh tiến vào nhà, "Vân nhi, hôm nay muốn ăn gì, để cữu mẫu nấu cho ngươi ăn". Đại cữu Chu Dân gánh các bông vải để ở góc tường, quay đầu liền hỏi tới.
Chương Vân cười đứng dậy, biết dân quê đều hiền lành chất phát cũng không khách sáo nói thẳng:" Cửu mẫu đồ ăn người làm đặc biệt ăn ngon, cháu nhớ tới liền chảy nước miếng".
"Này có là gì, ta đi rửa mặt chút, trong nhà có sẵn đồ ăn, một hồi là làm xong". Đại cữu mẫu Trần thị kéo khăn bố trên đầu xuống, vỗ những sợi bông vải dính trên người, miệng cười nói tiến vào phòng bếp.
"Thành Hỉ, Thành Quý hai ngươi đem sân hỗ trợ một chút, nhà nhị thúc, tam thúc bên kia bông vải đều phời đầy nhà, đồ hôm nay thu hoạch thì phơi trong sân nhà chúng ta". Chu Dân miệng phân phó, trong tay cũng không rảnh đem đồ trong sân thu dọn di chuyển lại một chỗ để lấy chỗ phơi bông vải.
Lí thị thấy con trai, tôn tử đều vội vàng, tư thấy mình đứng đợi cũng vướng chân liền lôi kéo Chương Vân nói:" Đi, chúng ta đi vào phòng bếp".
Vào phòng bếp chỉ thấy Trần thị đã thay thế Chu Lan nấu nướng, ngồi xổm trước bếp nhóm lửa, Trần thị được cái làm việc lanh lẹ, mới một hồi mà sắp xếp gần như ổn thoả, Chương Vân thấy vậy liền nghĩ đi tới giúp đỡ, lại bị bà ngoại kéo lại rồi nói:" Để cho cữu mẫu ngươi làm, ngươi qua ngồi một bên đi".
Chu Lan lúc này đem băng ghế đến bên người, lôi kéo Chương Vân đi qua ngồi xuống, trong tay nắm tắc gỗ miệng nói: "Vân nhi, muội thích ăn đồ ăn nắm, lần sau muội tới tỷ bảo nương lại làm cho, tỷ vừa ở trong sân phơi tốt nấu cơm nắm ăn mới ngon".
Lí thị, Trần thị nghe xong cười ha ha, Lí thị nói:" Hiện giờ dùng nấu đậu can ăn cũng tốt, đồ ăn nắm này cũng không phải là thứ gì tốt, lúc nào muốn ăn thì làm là được". Nói xong liền quay đầu hỏi Trần thị, " Con xem bột kê còn nhiều hay không, bỏ nhiều một chút".
"Nương yên tâm, hơn phân nửa đều là bột kê, Vân nhi thích ăn bột kê, con biết mà". Trần thị dùng sức xoa mặt cười nói.
Lí thị nghe xong gật đầu nói:" Vậy con làm đi, ta đi ra vườn hái chút rau, đợi lát nựa đi cửa hàng cắt miếng thịt trở về".
Chương Vân vừa nghe vội đứng dậy, " Bà ngoại, con đi dạo ra vương rau với bà". Lí thị cũng không phản đối, lối kéo Chương Vân từ phòng bếp đi ra phía sau đất trồng rau.
Bên này đất trồng rau so với nhà mình lớn hơn nhiều, bất quá ngẫm lại nhà đại cữu nhiều người, ông ngoại, bà ngoại ở cùng một chỗ cho nên đất trồng rau nhỏ thì không đủ, nhưng nhìn lại chỉ thấy mấy loại, so với nhà mình cũng không kém bao nhiêu. Nhiều nhất là củ cải, có tần ô, cải bó xôi, hạt tiêu đều có, hơn ở nhà có đậu phụ giáp, ngò còn có tiểu tùng trong tuyết hồng lưu trữ , không phơi hoàn toàn làm đồ ăn. ( cái này mình ko biết nên để nguyên covent)
Chương Vân mặc dù không phát hiện ra rau gì tươi mới, nhưng nhìn thấy ngò trong lòng một trận vui vẻ, nàng thích ăn cái này, hồi nạy Chu Lan có nói qua có đậu phộng, ngò trộn đậu phộng thì càng ăn càng thơm.
"Bà ngoại, chúng ta hái chút ngò đi, cháu nghe biểu tỷ nói có đậu phộng, ngò trộn với đậu phộng ăn được". Chương Vân nhất thời nghĩ đến đồ ăn, vội đi hái ngò chỉ vào nói.
Lí thị ở bên kia hái tần ô, nghe Chương Vân nói như vậy không khỏi quay đầu nói:" Đây là ăn kiểu gì, bà chưa từng nghe nói qua kiểu ăn này ".
Hoá ra ở đây không có ăn như vậy, Chương Vân đương nhiên không thể nói đờ sau ăn thế này, chỉ cười nói:" Là cháu mày mò tìm hiểu, xem ra ăn cũng được, hôm nay cháu trộn một ít cho mọi người nếm thử ". Nói xong Chương Vân liền hái ngò.
Lí thị cũng không có nghi ngờ, chờ hai người từ đất trồng rau đi ra, Lí thị liền đi mua thịt, Chương Vân cùng Chu Lan rửa rau cho Trần thị nấu, Lí thị cũng mang theo thịt trở về, thuận đường mua thêm một miếng đậu hũ.
"Vân nhi, không phải nói làm ngò trộn đậu phộng sao, sao không làm đi". Lí thị đem thịt cùng đậu phụ cho Trần thị, thấy Chương Vân ở một bên cúi đầu bóc đậu phộng, thấy nàng không làm món mới kia thì cười nói.
"Cháu vừa định làm, cữu mẫu nói cháu nói cách làm cho cữu mẫu làm, cháu không phải làm, cháu chie giúp dỡ bóc đậu phộng thôi". Chương Vân vừa đem cách làm nói cho Trần thị, Trần thị bỏ vào trong noiif nấu ăn, vừa cười nói:" Vân nhi vừa nói cho con nghe, cực dễ làm, đã đem củ lạc xào, ngò rửa sạch cắt khúc rồi trộn với dấm, một ít dầu vừng, trộn đều là xong".
"A, cũng không phức tạp". Lí thị nghe ra phương pháp đơn giản cũng có thể làm ra món ăn mới, liền nhìn con cháu làm, Chương Vân một bên bóc đậu phộng, vừa nghe các nàng nói chuyện, trong đầu nghĩ đậu phộng này nếu có thể chiên lên thì càng ngon. Nhưng người nông dân sao có khả năng bỏ ra nhiều dầu như vậy được, dầu vừng kia là nhà bà ngoại có điều kiện tốt hơn mới có, chứ không phải nhà nào trong thôn cũng có.
Đợi đến lúc Chương Vân bóc một chén đậu phộng lớn, Trần thị lưu loát làm xong các món ăn, đồ nắm, tần ô nấu đậu phụ, tuyết hồng sao đậu tằm, canh dưa chua đậu phụ, đậu đũa xào hạt tiêu, một chén thịt lợn nướng, nấu xong từng món ăn thì trong phòng bếp tràn đầy hương thơm đồ ăn, Chương Vân cảm thấy miệng mình thèm nuốt nước bọt. Từng đó đồ ăn ở nông thôn đã xem là vô cùng tốt, ở các nhà chỉ sợ năm mới mới đủ tiền để mua được.
"Vân nhi, nhanh đi lên ngồi đi, ở đây ta làm một mình tốt rồi". Trần thị tiếp nhận bát đậu phộng trong tay Chương Vân, vội bảo nàng cùng con gái đi ra phòng bếp, hai người cùng đi đến sân giếng rửa tay chân sạch sẽ rồi đi vào nhà chính.
Chương Vân, Chu Lan vừa mới tiến vào thì phía sau nhà nhị cữu, tam cữu cũng đến, Chu Dân cũng nghỉ làm, mang theo hai con trai vào nhà tiếp đón nhà nhị cữu, tam cữu ngồi xuống.
Nhiều người như vậy, nhà chính tự nhiên hơi chật, nhóm con dâu tự giác đi xuống nhà bếp, một hồi cả đại gia đình cùng nhau ăn cơm, nhóm nàng dâu thì ăn ở dưới phòng bếp, đại cữu mẫu vừa nạy đều để lại mỗi món một ít, chính là lưu lại để các nàng dâu ăn.
Chương Vân nhìn thấy mình ở lại cũng không được tốt, đang muốn lôi kéo Chu Lan cùng đi vào phòng bếp thì bà ngoại đi vào nhà, phía sau là hai khuê nữ nhà nhị cữu Chu Hạnh, Chu Hà bưng một bàn thức ăn đi vào đặt gần bàn chính.
"Vân nhi, Lan nhi,Hạnh nhi, Hà nhi các cháu cùng ta ngồi một bàn, bên kia để cho bọn đàn ông một bàn ngồi uống mấy chén rượu, chúng ta không uống thì ngồi ăn một bàn, Lan nhi đi kêu nương cháu cùng nhị thẩm, tam thẩm kêu lên đây, không cần chia ba chỗ". Bàn thấp đặt xuống, Lí thị liền kêu cháu gái qua, một bên lau qua mấy cái ghế đặt cạnh bàn để mọi người ngồi.
Cứ như vậy nhà Chu gia phân ra ngồi hai bàn ở nhà chính, trên bàn bày đầy ắp thức ăn, người một nhà cười nói náo nhiệt.
"Nương, hay chúng ta chờ cha trở về rồi cùng ăn ?". Nhị cữu Chu Sơn nhìn về phía ngoài cửa, sắc trời cũng dần tối, nghĩ cha cũng nên trở về rồi.
Chu Sơn nói như vậy, tam cữu Chu Bình cũng đi lên nhìn nói:" Cha lúc này sao chưa trở về, cha đi từ sớm, lẽ ra canh giờ này đã về nhà rồi".
Chương Vân lúc này mới nhớ, cả một ngày này cũng chưa nhìn thấy ông ngoại Chu Lai Thuỷ, mấy ngày vội như vậy ông còn đi đâu?.
"Chắc là có sự trì hoãn, chúng ta cũng đừng đợi, ăn trước đi, nếu lúc cha ngươi trở về mà không còn đồ ăn thì bảo dâu cả rán vài cái trướng gà cho cha ngươi nhắm rượu ". Lí thị nghĩ hôm nay cả đại gia đình đều vội, lại không ăn chắc đói bụng lắm, vừa ăn vừa chờ đi.
Đang nói Trần thị bưng đậu phộng trộn trộn ngò tiến vào, nghe xong lời nói của mẹ chồng liền nói:" Nương, ta vừa nếm đậu phộng trộn, hương vị rất ngon, rất thích hợp để nhắm rượu, nếu không ta giữ lại một chút, lát nữa cha về có đồ nhắm".
"Được, vậy ngươi giữ lại một chút đi" . Thấy mẹ chồng đồng ý, Trần thị liền xoay người trở về phòng bếp, lấy ra múc một bát riêng cất trong tủ bát, sau đó bưng hai bát đồ ăn lên nhà chính.
Vừa nghe Trần thị nhắc tới như vậy, mấy huynh đệ Chu gia đều cảm thấy hứng thú với món ăn mới này, chờ Trần thị đặt bát xuống, người trên bàn liền cầm đũa gắp một miếng bỏ vào miệng nhấm nháp, Chu Dân không khỏi khen: " Món ăn này thật thơm ngon, từ trước đến giờ ta chưa án qua".
"Đây là Vân nhi chỉ cách làm, không nghĩ tới lại thơm ngon như vậy, các ngươi đây là được lộc từ ngoại tôn, sau này lại nhiều thêm một đồ nhắm ". Trần thị cùng nhị cữu mẫu Trương thị, tam mẫu Mã thị bưng một chậu cơm gạo lứt đi lại, rồi lấy một chồng chén sứ , đũa đến bên cạnh bàn phân phát, nghe được lời nam nhân nói liền cười trêu ghẹo.
Chu Bình vừa ăn đậu phộng trộn nhắm rượu vừa nghe lời này, liền nhìn Chương Vân nói:" Vân nhi,cháu học ở đâu, ta thường tới nhà ngươi cũng chưa thấy nương người làm qua, nương, thời điểm tỷ ở nhà cũng chưa làm qua món này đi".
"Tam cữu, đây là cháu mày mò lung tung, cũng không phải đồ ăn gì tốt". Chương Vân thấy tam cữu hỏi liền lấy cớ nói lúc trước, dù sao mọi người cũng sẽ không truy cứu nguyên căn.
Chu Sơn nghe nói, lại gắp thêm mấy đũa đậu phộng trộn ngò, ăn có tư có vị liền không khỏi mở miệng nói:" Mặc dù không làm được món ăn tốt, nhưng Vân nhi tâm tư lại khéo léo, so với hai khuê nữ nhà chúng ta còn có tốt hơn, Hạnh nhi biểu tỷ, Hà nhi biểu muội trù không có mấy bản lĩnh trong cuộc sống , sau này còn phải học nhiều cái mới, đến lúc đó mới tìm được nhà chồng tốt".
"Được rồi, vừa mới uống liền say, còn lấy con gái trêu đùa, nào có như chàng lúc nào cũng nhà chồng bên miệng, cũng không sợ con gái e lệ sao". Nhị cữu mẫu Trương thị lên tiếng oán trách, lại nhìn thấy Chu Hạnh đầu cúi thấp xuống đến bát, sau tai, cổ nhiễm toàn hồng, còn Chu Hà đến cùng nhỏ hơn một chút nên chưa biết thẹn thùng, nhưng vẻ mặt bất mãn nhăn mặt mũi nhìn cha, chọc cho mọi người trong nhà cười vang.
Ngoài viện ông ngoại vừa về tiến mấy bước chân vào cửa, liền đi đến bàn chính ngồi xuống.
"Cha, người mới trở về, đến uống chén rượu giải lao". Người một phòng đều đi qua xem, mới phát hiện hai hàng lông mày Chu Lai Thuỷ nhíu lại, một mặt âm u, Chu Bình vội lấy bát không bên cạnh bàn để cha nhắm rượu.
"Lão già, sao?". Lí thị thấy Chu Lai Thuỷ vẻ mặt không tốt, liền đặt bát đũa xuống, lấy băng ghế ngồi vào bên cạnh gấp giọng hỏi.
Chu Lai Thuỷ vỗ xuống mặt, cả giận nói:" Hôm nay đi trấn trên hỏi thăm qua, năm nay bông vải bảy trăm văn tiền hạng nhất, còn không mang theo bông vải chưa tách hạt, bông vải bị ép thấp tới như vậy thì người trồng bông sống thế nào".
"Lão nhị, lão tam, Vân nhi tới chơi nhà chúng ta làm thêm nhiều đồ ăn ngon, các ngươi cùng đến nhà ta ăn cơm đi ". Đại cữu chỉnh sửa đem bông vải vào sân lớn tiếng hét lên, nhà các cữu đều đã chia ra ở riêng, nhị cữu, tam cữu ở phía sau đều có nhà riêng.
Nhị cữu, tam cữu đều cười đáp ứng, sắp xếp bông vải gánh về phía sau rồi đến ăn cơm.
Đại cữu, đại cữu mẫu, hai biểu ca Thành Hỉ, Thành Quý đều gánh từng gánh tiến vào nhà, "Vân nhi, hôm nay muốn ăn gì, để cữu mẫu nấu cho ngươi ăn". Đại cữu Chu Dân gánh các bông vải để ở góc tường, quay đầu liền hỏi tới.
Chương Vân cười đứng dậy, biết dân quê đều hiền lành chất phát cũng không khách sáo nói thẳng:" Cửu mẫu đồ ăn người làm đặc biệt ăn ngon, cháu nhớ tới liền chảy nước miếng".
"Này có là gì, ta đi rửa mặt chút, trong nhà có sẵn đồ ăn, một hồi là làm xong". Đại cữu mẫu Trần thị kéo khăn bố trên đầu xuống, vỗ những sợi bông vải dính trên người, miệng cười nói tiến vào phòng bếp.
"Thành Hỉ, Thành Quý hai ngươi đem sân hỗ trợ một chút, nhà nhị thúc, tam thúc bên kia bông vải đều phời đầy nhà, đồ hôm nay thu hoạch thì phơi trong sân nhà chúng ta". Chu Dân miệng phân phó, trong tay cũng không rảnh đem đồ trong sân thu dọn di chuyển lại một chỗ để lấy chỗ phơi bông vải.
Lí thị thấy con trai, tôn tử đều vội vàng, tư thấy mình đứng đợi cũng vướng chân liền lôi kéo Chương Vân nói:" Đi, chúng ta đi vào phòng bếp".
Vào phòng bếp chỉ thấy Trần thị đã thay thế Chu Lan nấu nướng, ngồi xổm trước bếp nhóm lửa, Trần thị được cái làm việc lanh lẹ, mới một hồi mà sắp xếp gần như ổn thoả, Chương Vân thấy vậy liền nghĩ đi tới giúp đỡ, lại bị bà ngoại kéo lại rồi nói:" Để cho cữu mẫu ngươi làm, ngươi qua ngồi một bên đi".
Chu Lan lúc này đem băng ghế đến bên người, lôi kéo Chương Vân đi qua ngồi xuống, trong tay nắm tắc gỗ miệng nói: "Vân nhi, muội thích ăn đồ ăn nắm, lần sau muội tới tỷ bảo nương lại làm cho, tỷ vừa ở trong sân phơi tốt nấu cơm nắm ăn mới ngon".
Lí thị, Trần thị nghe xong cười ha ha, Lí thị nói:" Hiện giờ dùng nấu đậu can ăn cũng tốt, đồ ăn nắm này cũng không phải là thứ gì tốt, lúc nào muốn ăn thì làm là được". Nói xong liền quay đầu hỏi Trần thị, " Con xem bột kê còn nhiều hay không, bỏ nhiều một chút".
"Nương yên tâm, hơn phân nửa đều là bột kê, Vân nhi thích ăn bột kê, con biết mà". Trần thị dùng sức xoa mặt cười nói.
Lí thị nghe xong gật đầu nói:" Vậy con làm đi, ta đi ra vườn hái chút rau, đợi lát nựa đi cửa hàng cắt miếng thịt trở về".
Chương Vân vừa nghe vội đứng dậy, " Bà ngoại, con đi dạo ra vương rau với bà". Lí thị cũng không phản đối, lối kéo Chương Vân từ phòng bếp đi ra phía sau đất trồng rau.
Bên này đất trồng rau so với nhà mình lớn hơn nhiều, bất quá ngẫm lại nhà đại cữu nhiều người, ông ngoại, bà ngoại ở cùng một chỗ cho nên đất trồng rau nhỏ thì không đủ, nhưng nhìn lại chỉ thấy mấy loại, so với nhà mình cũng không kém bao nhiêu. Nhiều nhất là củ cải, có tần ô, cải bó xôi, hạt tiêu đều có, hơn ở nhà có đậu phụ giáp, ngò còn có tiểu tùng trong tuyết hồng lưu trữ , không phơi hoàn toàn làm đồ ăn. ( cái này mình ko biết nên để nguyên covent)
Chương Vân mặc dù không phát hiện ra rau gì tươi mới, nhưng nhìn thấy ngò trong lòng một trận vui vẻ, nàng thích ăn cái này, hồi nạy Chu Lan có nói qua có đậu phộng, ngò trộn đậu phộng thì càng ăn càng thơm.
"Bà ngoại, chúng ta hái chút ngò đi, cháu nghe biểu tỷ nói có đậu phộng, ngò trộn với đậu phộng ăn được". Chương Vân nhất thời nghĩ đến đồ ăn, vội đi hái ngò chỉ vào nói.
Lí thị ở bên kia hái tần ô, nghe Chương Vân nói như vậy không khỏi quay đầu nói:" Đây là ăn kiểu gì, bà chưa từng nghe nói qua kiểu ăn này ".
Hoá ra ở đây không có ăn như vậy, Chương Vân đương nhiên không thể nói đờ sau ăn thế này, chỉ cười nói:" Là cháu mày mò tìm hiểu, xem ra ăn cũng được, hôm nay cháu trộn một ít cho mọi người nếm thử ". Nói xong Chương Vân liền hái ngò.
Lí thị cũng không có nghi ngờ, chờ hai người từ đất trồng rau đi ra, Lí thị liền đi mua thịt, Chương Vân cùng Chu Lan rửa rau cho Trần thị nấu, Lí thị cũng mang theo thịt trở về, thuận đường mua thêm một miếng đậu hũ.
"Vân nhi, không phải nói làm ngò trộn đậu phộng sao, sao không làm đi". Lí thị đem thịt cùng đậu phụ cho Trần thị, thấy Chương Vân ở một bên cúi đầu bóc đậu phộng, thấy nàng không làm món mới kia thì cười nói.
"Cháu vừa định làm, cữu mẫu nói cháu nói cách làm cho cữu mẫu làm, cháu không phải làm, cháu chie giúp dỡ bóc đậu phộng thôi". Chương Vân vừa đem cách làm nói cho Trần thị, Trần thị bỏ vào trong noiif nấu ăn, vừa cười nói:" Vân nhi vừa nói cho con nghe, cực dễ làm, đã đem củ lạc xào, ngò rửa sạch cắt khúc rồi trộn với dấm, một ít dầu vừng, trộn đều là xong".
"A, cũng không phức tạp". Lí thị nghe ra phương pháp đơn giản cũng có thể làm ra món ăn mới, liền nhìn con cháu làm, Chương Vân một bên bóc đậu phộng, vừa nghe các nàng nói chuyện, trong đầu nghĩ đậu phộng này nếu có thể chiên lên thì càng ngon. Nhưng người nông dân sao có khả năng bỏ ra nhiều dầu như vậy được, dầu vừng kia là nhà bà ngoại có điều kiện tốt hơn mới có, chứ không phải nhà nào trong thôn cũng có.
Đợi đến lúc Chương Vân bóc một chén đậu phộng lớn, Trần thị lưu loát làm xong các món ăn, đồ nắm, tần ô nấu đậu phụ, tuyết hồng sao đậu tằm, canh dưa chua đậu phụ, đậu đũa xào hạt tiêu, một chén thịt lợn nướng, nấu xong từng món ăn thì trong phòng bếp tràn đầy hương thơm đồ ăn, Chương Vân cảm thấy miệng mình thèm nuốt nước bọt. Từng đó đồ ăn ở nông thôn đã xem là vô cùng tốt, ở các nhà chỉ sợ năm mới mới đủ tiền để mua được.
"Vân nhi, nhanh đi lên ngồi đi, ở đây ta làm một mình tốt rồi". Trần thị tiếp nhận bát đậu phộng trong tay Chương Vân, vội bảo nàng cùng con gái đi ra phòng bếp, hai người cùng đi đến sân giếng rửa tay chân sạch sẽ rồi đi vào nhà chính.
Chương Vân, Chu Lan vừa mới tiến vào thì phía sau nhà nhị cữu, tam cữu cũng đến, Chu Dân cũng nghỉ làm, mang theo hai con trai vào nhà tiếp đón nhà nhị cữu, tam cữu ngồi xuống.
Nhiều người như vậy, nhà chính tự nhiên hơi chật, nhóm con dâu tự giác đi xuống nhà bếp, một hồi cả đại gia đình cùng nhau ăn cơm, nhóm nàng dâu thì ăn ở dưới phòng bếp, đại cữu mẫu vừa nạy đều để lại mỗi món một ít, chính là lưu lại để các nàng dâu ăn.
Chương Vân nhìn thấy mình ở lại cũng không được tốt, đang muốn lôi kéo Chu Lan cùng đi vào phòng bếp thì bà ngoại đi vào nhà, phía sau là hai khuê nữ nhà nhị cữu Chu Hạnh, Chu Hà bưng một bàn thức ăn đi vào đặt gần bàn chính.
"Vân nhi, Lan nhi,Hạnh nhi, Hà nhi các cháu cùng ta ngồi một bàn, bên kia để cho bọn đàn ông một bàn ngồi uống mấy chén rượu, chúng ta không uống thì ngồi ăn một bàn, Lan nhi đi kêu nương cháu cùng nhị thẩm, tam thẩm kêu lên đây, không cần chia ba chỗ". Bàn thấp đặt xuống, Lí thị liền kêu cháu gái qua, một bên lau qua mấy cái ghế đặt cạnh bàn để mọi người ngồi.
Cứ như vậy nhà Chu gia phân ra ngồi hai bàn ở nhà chính, trên bàn bày đầy ắp thức ăn, người một nhà cười nói náo nhiệt.
"Nương, hay chúng ta chờ cha trở về rồi cùng ăn ?". Nhị cữu Chu Sơn nhìn về phía ngoài cửa, sắc trời cũng dần tối, nghĩ cha cũng nên trở về rồi.
Chu Sơn nói như vậy, tam cữu Chu Bình cũng đi lên nhìn nói:" Cha lúc này sao chưa trở về, cha đi từ sớm, lẽ ra canh giờ này đã về nhà rồi".
Chương Vân lúc này mới nhớ, cả một ngày này cũng chưa nhìn thấy ông ngoại Chu Lai Thuỷ, mấy ngày vội như vậy ông còn đi đâu?.
"Chắc là có sự trì hoãn, chúng ta cũng đừng đợi, ăn trước đi, nếu lúc cha ngươi trở về mà không còn đồ ăn thì bảo dâu cả rán vài cái trướng gà cho cha ngươi nhắm rượu ". Lí thị nghĩ hôm nay cả đại gia đình đều vội, lại không ăn chắc đói bụng lắm, vừa ăn vừa chờ đi.
Đang nói Trần thị bưng đậu phộng trộn trộn ngò tiến vào, nghe xong lời nói của mẹ chồng liền nói:" Nương, ta vừa nếm đậu phộng trộn, hương vị rất ngon, rất thích hợp để nhắm rượu, nếu không ta giữ lại một chút, lát nữa cha về có đồ nhắm".
"Được, vậy ngươi giữ lại một chút đi" . Thấy mẹ chồng đồng ý, Trần thị liền xoay người trở về phòng bếp, lấy ra múc một bát riêng cất trong tủ bát, sau đó bưng hai bát đồ ăn lên nhà chính.
Vừa nghe Trần thị nhắc tới như vậy, mấy huynh đệ Chu gia đều cảm thấy hứng thú với món ăn mới này, chờ Trần thị đặt bát xuống, người trên bàn liền cầm đũa gắp một miếng bỏ vào miệng nhấm nháp, Chu Dân không khỏi khen: " Món ăn này thật thơm ngon, từ trước đến giờ ta chưa án qua".
"Đây là Vân nhi chỉ cách làm, không nghĩ tới lại thơm ngon như vậy, các ngươi đây là được lộc từ ngoại tôn, sau này lại nhiều thêm một đồ nhắm ". Trần thị cùng nhị cữu mẫu Trương thị, tam mẫu Mã thị bưng một chậu cơm gạo lứt đi lại, rồi lấy một chồng chén sứ , đũa đến bên cạnh bàn phân phát, nghe được lời nam nhân nói liền cười trêu ghẹo.
Chu Bình vừa ăn đậu phộng trộn nhắm rượu vừa nghe lời này, liền nhìn Chương Vân nói:" Vân nhi,cháu học ở đâu, ta thường tới nhà ngươi cũng chưa thấy nương người làm qua, nương, thời điểm tỷ ở nhà cũng chưa làm qua món này đi".
"Tam cữu, đây là cháu mày mò lung tung, cũng không phải đồ ăn gì tốt". Chương Vân thấy tam cữu hỏi liền lấy cớ nói lúc trước, dù sao mọi người cũng sẽ không truy cứu nguyên căn.
Chu Sơn nghe nói, lại gắp thêm mấy đũa đậu phộng trộn ngò, ăn có tư có vị liền không khỏi mở miệng nói:" Mặc dù không làm được món ăn tốt, nhưng Vân nhi tâm tư lại khéo léo, so với hai khuê nữ nhà chúng ta còn có tốt hơn, Hạnh nhi biểu tỷ, Hà nhi biểu muội trù không có mấy bản lĩnh trong cuộc sống , sau này còn phải học nhiều cái mới, đến lúc đó mới tìm được nhà chồng tốt".
"Được rồi, vừa mới uống liền say, còn lấy con gái trêu đùa, nào có như chàng lúc nào cũng nhà chồng bên miệng, cũng không sợ con gái e lệ sao". Nhị cữu mẫu Trương thị lên tiếng oán trách, lại nhìn thấy Chu Hạnh đầu cúi thấp xuống đến bát, sau tai, cổ nhiễm toàn hồng, còn Chu Hà đến cùng nhỏ hơn một chút nên chưa biết thẹn thùng, nhưng vẻ mặt bất mãn nhăn mặt mũi nhìn cha, chọc cho mọi người trong nhà cười vang.
Ngoài viện ông ngoại vừa về tiến mấy bước chân vào cửa, liền đi đến bàn chính ngồi xuống.
"Cha, người mới trở về, đến uống chén rượu giải lao". Người một phòng đều đi qua xem, mới phát hiện hai hàng lông mày Chu Lai Thuỷ nhíu lại, một mặt âm u, Chu Bình vội lấy bát không bên cạnh bàn để cha nhắm rượu.
"Lão già, sao?". Lí thị thấy Chu Lai Thuỷ vẻ mặt không tốt, liền đặt bát đũa xuống, lấy băng ghế ngồi vào bên cạnh gấp giọng hỏi.
Chu Lai Thuỷ vỗ xuống mặt, cả giận nói:" Hôm nay đi trấn trên hỏi thăm qua, năm nay bông vải bảy trăm văn tiền hạng nhất, còn không mang theo bông vải chưa tách hạt, bông vải bị ép thấp tới như vậy thì người trồng bông sống thế nào".
Tác giả :
Thập Bát Kinh