Vu Thần Kỷ

Chương 94: Bác sát

Một hàng hai mươi gã phó binh chiến sĩ thật cẩn thận hành tẩu ở trong rừng rậm, giống như linh cẩu hung tàn gian trá nhất, thật cẩn thận xem kỹ dấu vết để lại nhỏ bé nhất xung quanh.

Mưa tầm tã kéo dài không ngừng mang đến phiền toái thật lớn cho bọn hắn đuổi giết, nhưng bọn hắn có lòng tin tìm được Cơ Hạo. Đế La đã đưa ra mức thưởng hậu hĩnh, bất cứ một đội chiến sĩ nào có thể bắt sống Cơ Hạo, bọn họ đều có thể thoát ly nô tịch ti tiện, trở thành chiến chính thức sĩ của Huyết Nha đoàn.

Vì thoát ly nô tịch, để bản thân có được tương lai sáng sủa, các chiến sĩ Huyết Nha đoàn căng thẳng thần kinh, mỗi người thề nhất định phải bắt sống Cơ Hạo, tuyệt đối không thể để tiểu gia hỏa này mang theo một tiểu nha đầu bị thương nặng thuận thuận lợi lợi rời khỏi.

Ngay tại trên đỉnh đầu một hàng phó binh này, trên quần áo cắm đầy cành cây lá cây, toàn thân đều hòa hợp một thể với tán cây Cơ Hạo bình tĩnh nhìn đám gia hỏa đuổi theo không rời này. Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh hoàn mỹ thu liễm khí tức toàn thân, Cơ Hạo thậm chí tạm thời đem nhịp tim của mình cũng ngừng lại.

Ngưng thần tụ khí, hết sức chăm chú, khi hai mươi phó binh chiến sĩ thật cẩn thận đi qua, hai tay Cơ Hạo kết ấn, trầm thấp hô ra một tiếng chân ngôn pháp chú. Đã hoàn toàn tiêu hóa một giọt phượng hoàng tinh huyết kia, tử phủ nguyên đan so với trước kia ngưng luyện hơn mấy lần cấp tốc xoay tròn, hầu như toàn bộ pháp lực trong khoảnh khắc tiêu hao không còn.

Trong phạm vi trăm trượng, toàn bộ mưa bụi đồng thời đọng lại, nháy mắt ngưng tụ thành băng sương trắng noãn như bạc.

Từng sợi dây thừng dài băng sương ngưng tụ thành mềm dẻo vặn vẹo, như xà ảnh trong ác mộng, rợp trời rợp đất hướng những phó binh chiến sĩ đó quấn quanh.

Các phó binh chiến sĩ da đen phẫn nộ mà hoảng sợ rít gào, vung binh khí trong tay điên cuồng chặt chém những sợi dây thừng trí mạng từ bốn phương tám hướng đánh úp lại. Nhưng dây thừng quá nhiều, quá dày đặc, bọn hắn chặt đứt một sợi, lại có vô số sợi tiếp tục quấn quanh lên.

Cổ, cổ tay, cổ chân, hông, thân thể bọn phó binh bị sợi thừng băng âm hàn thấu xương trói rất chặt. Bọn hắn cố gắng giãy dụa, nhưng một chốc một lát không giãy thoát được. Khí lạnh thấu xương không ngừng xâm nhập thân thể, thân thể bọn hắn dần dần tê dại cứng ngắc.

Bọn hắn điên cuồng lớn tiếng rống giận, chờ mong đồng bạn của mình có thể nghe được tiếng hò hét nơi này.

Nhưng không khí phạm vi trăm trượng đều bị Cơ Hạo khống chế, tất cả nguyên lực dao động đều ở trong sự khống chế của hắn, các phó binh rống lên căn bản truyền không ra được một tiếng.

Cầm kiếm sắc bén từ trên đại thụ nhảy xuống, Cơ Hạo nheo mắt, trước mắt mơ hồ hiện lên hư ảnh khống chế thân thể của mình đánh ra Khai Thiên Nhất Kích không thể tưởng tượng kỳ dị đường cong. Một đạo nhất đạo kiếm quang theo đường cong nhẹ nhàng đánh ra, kiếm quang sắc bén nhẹ lướt qua dây thừng băng sương rậm rạp, chuẩn xác rạch cổ họng bọn phó binh.

Một chút vết máu cũng không chảy ra, máu nóng trong cơ thể bọn phó binh đó đều đã bị đông lạnh thành khối băng.

Cơ Hạo nhanh chóng ở trên thân các phó binh đó lục lọi một lần, từ trên thân đầu mục phó binh dẫn đội tìm ra một cái túi da, đổ ra một viên thuốc. Thật cẩn thận đem viên thuốc ghé đến mũi hít hít, Cơ Hạo cau mày, đem toàn bộ viên thuốc để xuống đất, một cước hung hăng đạp thật sâu vào trong bùn đất.

Viên thuốc hòa tan ở trong nước bùn, biến thành dịch đặc màu xanh lục đậm, nhanh chóng ăn mòn đất đai xung quanh, rất nhanh ở trên đất ăn mòn ra một lỗ thủng to bằng đầu người.

“Khương Dao, có thủ đoạn đó! Xem ra thuốc trị thương trên thân các phó binh này, tất cả đều là thuốc độc." Hai tay Cơ Hạo kết ấn, nhẹ nhàng vung lên, mưa bốn phía đông lại đồng thời hòa tan, biến thành hạt mưa long lanh ‘Ào ào’ rơi xuống đất.

Thiên địa nguyên khí nồng đậm trong mưa rào gào thét bị Cơ Hạo nuốt vào trong cơ thể, sau khi theo kinh lạc lưu chuyển một trận, một tia tử khí chậm rãi ùa vào tử phủ, bị nguyên đan cấp tốc xoay tròn hấp thu.

Ngắn ngủn mười nhịp thở, đan nguyên Cơ Hạo tiêu hao hết khôi phục toàn bộ pháp lực, hơn nữa lại có một chút tiến bộ.

Vốn tử phủ nguyên đan mông lung giống như vụ ảnh, theo nhiều ngày điên cuồng tiêu hao và bổ sung, thiên chuy bách luyện nguyên đan đã ngưng tụ thành thực chất to bằng hạt đậu tương gần như tử kim đúc thành, chỉ cần một cơ hội, là có thể hóa hư thành thực, bước vào cảnh giới cao hơn Cơ Hạo kiếp trước cũng chưa bước vào.

Một khi tử phủ nguyên đan hóa hư thành thực, Cơ Hạo không chỉ có pháp lực tu vi bỗng gia tăng gấp trăm lần, các loại thần thông thủ đoạn khác cũng sẽ càng thêm thần diệu biến hóa.

“Chỉ thiếu một chút." Cơ Hạo nghiến răng, lỗ tai nhẹ nhàng nhúc nhích một trận, trong bão tố, tiếng bước chân rất nhỏ ngoài mấy trăm trượng vẫn lọt vào tai rõ ràng như thế: “Nhưng chỗ tốt đã đủ lớn, ít nhất ngũ cảm của ta tăng cường đâu chỉ gấp mười?"

Nhẹ nhàng vung tay lên, Man Man sắc mặt tiều tụy thật cẩn thận từ trên cây nhảy xuống, Cơ Hạo đem nàng cõng ở trên lưng, cẩn thận nhìn nhìn thân cây, vòng qua phương hướng ngoài mấy trăm trượng tiếng bước chân truyền đến, kiên định hướng phía bắc bước đi.

Đường sống ở phía nam, nhưng núi rừng phạm vi mấy trăm dặm, đường đi thông phía nam đã bị triệt để phong tỏa. Trừ phi Cơ Hạo muốn lao đầu vào những chiến sĩ đáng sợ Già tộc, hắn còn chưa thể ứng phó kia, nếu không hắn chỉ có thể hướng bắc.

Hỏa Nha bộ cũng tốt, lãnh địa của phụ thân Man Man cũng tốt, đều ở phía nam.

Hướng phía bắc đi thêm một bước, thì thêm một phần phiêu lưu, nhưng Cơ Hạo không có lựa chọn nào khác. Hắn chỉ có thể hướng bắc trước, sau khi dốc hết toàn lực thoát ly Huyết Nha đoàn tìm kiếm, lại nghĩ cách đi đường vòng hướng nam. Hắn và Man Man thực lực đều không đủ, thật sự là không thể chống lại Huyết Nha đoàn thực lực cường hãn.

Nơi này Cơ Hạo vừa rời khỏi, màn mưa đột nhiên bị chấn thành phấn, bên người hai mươi chiến sĩ Huyết Nha đoàn vừa rồi bị giết, một bóng dáng khổng lồ cao hơn bốn thước lặng yên hiện lên. Chiến sĩ Già tộc này làn da màu đồng cổ, bốn mắt rạng rỡ tỏa sáng mang theo hai thanh khảm đao răng cưa nặng nề, đứng ở cạnh thi thể phó binh nhìn một cái, sau đó phẫn nộ chà chà chân.

Một cước đạp xuống, mặt đất phạm vi trăm trượng vô thanh vô tức chấn động một cái, mấy chục cây to lặng yên không một tiếng động hóa thành vụn gỗ, ở trong mưa to suy sụp ngã xuống. Cái mũi chiến sĩ Già tộc khụt khịt, nhe răng trợn mắt cười lên:

“Tiểu gia hỏa, ta ngửi được mùi máu tanh trên thân các ngươi rồi. Không phải tiểu tử này, là tiểu nha đầu kia!"

Cười ‘Khẹc khẹc’ vài tiếng, thân hình chiến sĩ Già tộc như quỷ mỵ, thân thể cao lớn chưa phát ra nửa điểm thanh âm, sau đó theo phương hướng Cơ Hạo đuổi theo. Mũi hắn kịch liệt khụt khịt, cực lực bắt giữ một chút mùi lưu lại bé nhỏ không đáng kể trong mưa to.

Mỗi một chiến sĩ Già tộc, đều đem năng lực một bộ phận cơ thể nào đó của mình cường hóa đến cực hạn. Thiên phú đặc thù của vị chiến sĩ Già tộc này, không hề nghi ngờ là ở trên cái mũi hắn. Mũi hắn, có thể bắt giữ được tin tức phong phú gấp trăm lần, ngàn lần so với tộc nhân khác, hắn là cao thủ đuổi giết số một của Huyết Nha đoàn.

“Công lao, hừ, hừ. Đế La tiểu tử này tuy làm xằng làm bậy, nhưng ra tay so với Đế Sát đại nhân hào phóng hơn nhiều. Đế Sát đại nhân đáng sợ đi rồi, lấy tính cách Đế La đại nhân, chúng ta sẽ có nhiều chỗ tốt hơn." Già tộc chiến sĩ vừa bước nhanh bôn tẩu, vừa thấp giọng cười nói: “Như vậy cũng tốt, cũng tốt."

Cơ Hạo không dám sử dụng bất cứ thần thông bí thuật nào, chỉ dựa vào khinh thân thuật ở trong núi rừng cấp tốc chạy như điên.

Hắn cần thật cẩn thận chọn lựa nơi đặt chân, bùn đất xốp, rong rêu thật dày, vỏ cây bong ra, rất nhiều thứ đều có thể để lại dấu vết cho người ta truy kích, hắn phải cực độ cẩn thận, mới có thể giữ được hai cái mạng nhỏ của mình cùng Man Man.

Tránh được hai mươi mấy đội ngũ phó binh tìm tòi ven đường, Cơ Hạo lặng yên tới trước một mảng vách núi.

Phía trước là vách núi cao trăm trượng, Cơ Hạo cau mày tìm kiếm chỗ thuận tiện cho hắn trèo.

Ngay phía sau hắn ngoài ba dặm, chiến sĩ Già tộc điên cuồng khụt khịt cái mũi, đã tập trung phương vị Cơ Hạo.

Cười một tiếng quái dị, chiến sĩ Già tộc này nhảy dựng lên, chợt vượt qua ba dặm không gian, hét lớn một tiếng một quyền hung hăng hướng Man Man trên lưng Cơ Hạo đánh xuống.

“Tiểu gia hỏa, ngươi thuộc về ta rồi!"
Tác giả : Huyết Hồng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại