Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 106: Cục
Một kiếm của La Vũ ngay cả da lông của đối phương cũng không đụng tới, đã rơi vào khoảng không!
Rầm rầm…
La Vũ rơi xuống đất, không hề dừng lại một chút, mạnh mẽ quay phắt người lại quát lớn:
- Đi mau!
Thành viên tiểu tổ số ba đều lấy lại tinh thần, lập tức không dám chậm trễ một giây, nhất thời hướng về phía cửa ra sơn cốc cuồn cuộn chạy nhanh.
Tốc độ của ám dạ miêu thú căn bản không phải bọn họ có thể chống lại được. Sát cục hôm nay đã bị tiếng kêu của yêu thú phi cầm không biết tên kia phá hỏng, điều bọn họ có thể làm duy nhất chính là chạy!
Chạy vào trong rừng cây, nhờ vào rừng cây hạn chế tốc độ của ám dạ miêu thú, như vậy bọn họ sẽ có một đường sinh cơ!
Sinh tử một đường!
- Chết tiệt! Tại thời khắc này cư nhiên gặp phải yêu thú phi cầm?
La Vũ hơi ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn chưa thấy không trung xuất hiện yêu thú nào, La Vũ tự nhiên không thể biết được rốt cuộc là yêu thú nào đã phá hủy sát cục hắn khổ sở bố trí…
Nhưng mà giữa lúc tiểu tổ số ba chạy thẳng về phía cửa sơn cốc, trong khu rừng âm u kia cũng xuất hiện một đám người khác chui ra, đám người này nhất thời đối mặt với tiểu tổ số ba,
Song phương, tất cả đều kinh ngạc!
- La Vũ?
Trong những người phía đối phương truyền tới một thanh âm kinh ngạc.
- La Đỉnh? Các ngươi…
Chỉ sửng sốt chốc lát, La Vũ đột nhiên trừng mắt nói:
- Đầu yêu thú phi cầm kia là do các ngươi đưa tới đây?
La Đỉnh sửng sốt, sau đó gật đầu nói:
- Chúng ta săn giết tử vũ bằng tiêu tại phụ cận, bất quá đầu yêu thú này quá mức lợi hại, săn giết không có kết quả, chúng ta vừa mới chạy trốn vào sơn cốc này.
La Đỉnh nói, đột nhiên dừng lại, mở to mắt nhìn La Vũ:
- Các ngươi, các ngươi không phải cũng đang săn giết yêu thú cao giao nào đó đấy chứ?
La Vũ sửng sốt, đám người La Hành, La Băng Vân bên cạnh hắn cũng đều ngây ngẩn cả người.
- Sào huyệt của tử vũ bằng điêu cũng ở chỗ này? Vì sao trên bản đồ của chúng ta không có đánh dấu?
La Vũ đột nhiên nhíu mày.
Nhưng mà, hắn không có thời gian suy nghĩ cẩn thận.
- Ám dạ miêu thú đã đuổi tới đây rồi!
Sắc mặt La Băng Vân đột nhiên tái nhợt hô lớn, La Vũ vội vã quay đầu lại, chỉ thấy ám dạ miêu thú đã sớm hóa thành một đoàn ảo ảnh màu xám, điên cuồng đuổi theo sau bọn họ!
La Đỉnh chỉ hơi liếc mắt nhìn, nhất thời trừng lớn con mắt nói:
- Là yêu thú cấp bảy có tốc độ nhanh nhất, ám dạ miêu thú?
Lúc này La Vũ không có thời gian để ý tới hắn, ý niệm trong đầu vừa chuyển, nhất thời cắn răng nói:
- Ta và La Đỉnh ngăn cản con thú này, các ngươi lập tức rời đi! Có thể chạy được bao xa tốt bấy nhiêu!
Tại đây, chỉ có La Vũ và La Đỉnh một mình đối mặt với ám dạ miêu thú trong thời gian ngắn sẽ không phát sinh vấn đề gì, hai người liên thủ với nhau, muốn chống lại bước tiến của nó cũng không phải là không thể. Bằng không, lấy tốc độ và lực công kích của ám dạ miêu thú, cho dù là ai cường giả cấp bảy sơ kỳ đối mặt với nó cũng chỉ có một kết quả bị miểu sát!
Con mắt La Đỉnh lóe lên, bên môi lướt qua một tia tiêu ý thực hiện được âm mưu, lập tức ngưng sắc mặt, nặng nề gật đầu nói:
- La Vũ nói không sai, các ngươi đi mau!
Nói thì chậm, nhưng diễn biến cực nhanh. Hai người vừa dứt lời, ám dạ miêu thú đã tiếp cận đoàn người.
- Nghiệt súc!
La Vũ cắn chặt răng, không đợi mọi người có phản ứng, trường đao đã mang theo hỏa diễm ầm ầm giơ lên, chắn trước mặt ám dạ miêu thú điên cuồng chém xuống! Nhiệt độ đột nhiên tăng mạnh!
Tốc độ di động của ám dạ miêu thú mặc dù rất nhanh, thế nhưng lực phòng ngự của nó lại không tính mạnh, hơn nữa La Vũ từ trên cao xuống gia tốc chém mạnh, tốc độ cũng nhanh đến cực hạn, chỉ nghe đang một tiếng vang lên, hỏa quang văng khắp nơi! Nguyên lai là một đao này của La Vũ đã chém vào lợi trảo sắc bén mà kiên cố tới cực điểm của ám dạ miêu thú!
Ám dạ miêu thú đang lao nhanh bị lực lượng cực lớn bắn ngược trở lại, hóa thành một đạo lưu quang, La Vũ càng dưới cỗ lực lượng này dồn dập thối lui liền ba bước.
Nhưng mà tốc độ của ám dạ miêu thú hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của La Vũ.
Bóng ảnh màu xám hầu như không một chút dừng lại, điểm nhẹ trên mặt đất, sau đó giống như một viên cầu có lực đàn hồi cực mạnh, một lần nữa tập sát lao tới! Hầu như chỉ là hôi ảnh lóe qua đã tới trước người La Vũ, sắc mặt La Vũ kịch biến, trong mắt hắn, thậm chí có thể nhìn thấy đôi phương giơ móng vuốt sắc bén lên táp xuống.
- Lão đại!
- Vũ ca!
Sắc mặt thành viên tiểu tổ số ba nhất thời biến đổi, nhưng không thể giúp đỡ, bọn họ hoàn toàn bất lực…
Mắt thấy móng vuốt sắc bén sắp cắt đứt đầu La Vũ…
- Nghiệt súc ngươi dám!
Một tiếng quát chợt vang lên, chỉ thấy La Đỉnh bên cạnh La Vũ, một cỗ quang mang màu vàng đất nhất thời cuồn cuộn bốc cao, dưới chân mạnh mẽ mượn lực, mặt đất run rẩy, ngay sau đó một đạo thổ thứ từ dưới mặt đất nhô lên cao. Nếu như ám dạ miêu thú tiếp tục công kích La Vũ, như vậy cái bụng của nó sẽ bị thổ thứ không chút lưu tình đâm thủng!
Vây Ngụy cứu Triệu!
Bản năng ám dạ miêu thú cảm nhận được nguy cơ, đành phải buông tha thời cơ đánh chết La Vũ tốt nhất! Thân hình đang lao về phía trước đột nhiên giật lùi, thân thể cường kiện khiến nó có thể trong không trung ngắn ngủi dừng lại, bóng ảnh màu xam trong nháy mắt biến thành một đầu đại miêu cao lớn màu xám. Nhưng mà chỉ dừng lại một chút này, thổ thứ vẫn tiếp tục từ dưới mặt đất trực tiếp đâm lên, gần như sát na sượt qua trước mũi nó.
Hai chân ám dạ miêu thú tại lúc thổ thứ đâm lướt qua đạp mạnh, thân hình lại một lần nữa hóa thành bóng ảnh, giật lùi khoảng cách.
Cái trán La Vũ nhất thời chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, nếu không có La Đỉnh công kích đúng lúc, khiến cho ám dạ miêu thú cảm thấy nguy cơ vội vã bỏ chạy, chỉ sợ hiện tại hắn đã biến thành một cái xác.
Dưới cấp tám, vương giả tốc độ tẩu thú! Hình dung ám dạ miêu thú như vậy không hề có chút quá đáng nào.
- Lão đại!
- Vũ ca!
Thành viên tiểu tổ số ba chạy tới bên cạnh La Vũ, biểu tình lo lắng.
- Ta không sao…
La Vũ hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt không huyết sắc, nhìn về phía La Đỉnh, thoáng do dự, cuối cùng mở miệng nói:
- Cảm tạ!
La Đỉnh lắc đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ám dạ miêu thú đứng cách bọn họ không tới mười thước.
Ám dạ miêu thú, toàn thân màu đen xám, hình dáng so với mèo hoang bình thường có tám chín phần giống nhau, nhưng thân thể cao lớn, cao ước chừng một người lớn, nhìn qua càng giống như hắc báo khổng lồ hơn.
Bất quá đường con của hắn báo hiển nhiên kém phần mềm mại như ám dạ miêu thú, đôi con ngươi màu đen, mà xung quanh con ngươi lại là màu hồng máu tanh! Hiện tại, toàn thân ám dạ miêu thú đã dựng lên thẳng tắp, từng đợi tiếng rít gào từ trong cổ họng nó truyền đi, trong cái miệng há rộng để lộ vài chiếc răng nanh dài nhọn! Nó lúc nào cũng có thể phát sinh công kích trí mạng!
Rầm rầm…
La Vũ rơi xuống đất, không hề dừng lại một chút, mạnh mẽ quay phắt người lại quát lớn:
- Đi mau!
Thành viên tiểu tổ số ba đều lấy lại tinh thần, lập tức không dám chậm trễ một giây, nhất thời hướng về phía cửa ra sơn cốc cuồn cuộn chạy nhanh.
Tốc độ của ám dạ miêu thú căn bản không phải bọn họ có thể chống lại được. Sát cục hôm nay đã bị tiếng kêu của yêu thú phi cầm không biết tên kia phá hỏng, điều bọn họ có thể làm duy nhất chính là chạy!
Chạy vào trong rừng cây, nhờ vào rừng cây hạn chế tốc độ của ám dạ miêu thú, như vậy bọn họ sẽ có một đường sinh cơ!
Sinh tử một đường!
- Chết tiệt! Tại thời khắc này cư nhiên gặp phải yêu thú phi cầm?
La Vũ hơi ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn chưa thấy không trung xuất hiện yêu thú nào, La Vũ tự nhiên không thể biết được rốt cuộc là yêu thú nào đã phá hủy sát cục hắn khổ sở bố trí…
Nhưng mà giữa lúc tiểu tổ số ba chạy thẳng về phía cửa sơn cốc, trong khu rừng âm u kia cũng xuất hiện một đám người khác chui ra, đám người này nhất thời đối mặt với tiểu tổ số ba,
Song phương, tất cả đều kinh ngạc!
- La Vũ?
Trong những người phía đối phương truyền tới một thanh âm kinh ngạc.
- La Đỉnh? Các ngươi…
Chỉ sửng sốt chốc lát, La Vũ đột nhiên trừng mắt nói:
- Đầu yêu thú phi cầm kia là do các ngươi đưa tới đây?
La Đỉnh sửng sốt, sau đó gật đầu nói:
- Chúng ta săn giết tử vũ bằng tiêu tại phụ cận, bất quá đầu yêu thú này quá mức lợi hại, săn giết không có kết quả, chúng ta vừa mới chạy trốn vào sơn cốc này.
La Đỉnh nói, đột nhiên dừng lại, mở to mắt nhìn La Vũ:
- Các ngươi, các ngươi không phải cũng đang săn giết yêu thú cao giao nào đó đấy chứ?
La Vũ sửng sốt, đám người La Hành, La Băng Vân bên cạnh hắn cũng đều ngây ngẩn cả người.
- Sào huyệt của tử vũ bằng điêu cũng ở chỗ này? Vì sao trên bản đồ của chúng ta không có đánh dấu?
La Vũ đột nhiên nhíu mày.
Nhưng mà, hắn không có thời gian suy nghĩ cẩn thận.
- Ám dạ miêu thú đã đuổi tới đây rồi!
Sắc mặt La Băng Vân đột nhiên tái nhợt hô lớn, La Vũ vội vã quay đầu lại, chỉ thấy ám dạ miêu thú đã sớm hóa thành một đoàn ảo ảnh màu xám, điên cuồng đuổi theo sau bọn họ!
La Đỉnh chỉ hơi liếc mắt nhìn, nhất thời trừng lớn con mắt nói:
- Là yêu thú cấp bảy có tốc độ nhanh nhất, ám dạ miêu thú?
Lúc này La Vũ không có thời gian để ý tới hắn, ý niệm trong đầu vừa chuyển, nhất thời cắn răng nói:
- Ta và La Đỉnh ngăn cản con thú này, các ngươi lập tức rời đi! Có thể chạy được bao xa tốt bấy nhiêu!
Tại đây, chỉ có La Vũ và La Đỉnh một mình đối mặt với ám dạ miêu thú trong thời gian ngắn sẽ không phát sinh vấn đề gì, hai người liên thủ với nhau, muốn chống lại bước tiến của nó cũng không phải là không thể. Bằng không, lấy tốc độ và lực công kích của ám dạ miêu thú, cho dù là ai cường giả cấp bảy sơ kỳ đối mặt với nó cũng chỉ có một kết quả bị miểu sát!
Con mắt La Đỉnh lóe lên, bên môi lướt qua một tia tiêu ý thực hiện được âm mưu, lập tức ngưng sắc mặt, nặng nề gật đầu nói:
- La Vũ nói không sai, các ngươi đi mau!
Nói thì chậm, nhưng diễn biến cực nhanh. Hai người vừa dứt lời, ám dạ miêu thú đã tiếp cận đoàn người.
- Nghiệt súc!
La Vũ cắn chặt răng, không đợi mọi người có phản ứng, trường đao đã mang theo hỏa diễm ầm ầm giơ lên, chắn trước mặt ám dạ miêu thú điên cuồng chém xuống! Nhiệt độ đột nhiên tăng mạnh!
Tốc độ di động của ám dạ miêu thú mặc dù rất nhanh, thế nhưng lực phòng ngự của nó lại không tính mạnh, hơn nữa La Vũ từ trên cao xuống gia tốc chém mạnh, tốc độ cũng nhanh đến cực hạn, chỉ nghe đang một tiếng vang lên, hỏa quang văng khắp nơi! Nguyên lai là một đao này của La Vũ đã chém vào lợi trảo sắc bén mà kiên cố tới cực điểm của ám dạ miêu thú!
Ám dạ miêu thú đang lao nhanh bị lực lượng cực lớn bắn ngược trở lại, hóa thành một đạo lưu quang, La Vũ càng dưới cỗ lực lượng này dồn dập thối lui liền ba bước.
Nhưng mà tốc độ của ám dạ miêu thú hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của La Vũ.
Bóng ảnh màu xám hầu như không một chút dừng lại, điểm nhẹ trên mặt đất, sau đó giống như một viên cầu có lực đàn hồi cực mạnh, một lần nữa tập sát lao tới! Hầu như chỉ là hôi ảnh lóe qua đã tới trước người La Vũ, sắc mặt La Vũ kịch biến, trong mắt hắn, thậm chí có thể nhìn thấy đôi phương giơ móng vuốt sắc bén lên táp xuống.
- Lão đại!
- Vũ ca!
Sắc mặt thành viên tiểu tổ số ba nhất thời biến đổi, nhưng không thể giúp đỡ, bọn họ hoàn toàn bất lực…
Mắt thấy móng vuốt sắc bén sắp cắt đứt đầu La Vũ…
- Nghiệt súc ngươi dám!
Một tiếng quát chợt vang lên, chỉ thấy La Đỉnh bên cạnh La Vũ, một cỗ quang mang màu vàng đất nhất thời cuồn cuộn bốc cao, dưới chân mạnh mẽ mượn lực, mặt đất run rẩy, ngay sau đó một đạo thổ thứ từ dưới mặt đất nhô lên cao. Nếu như ám dạ miêu thú tiếp tục công kích La Vũ, như vậy cái bụng của nó sẽ bị thổ thứ không chút lưu tình đâm thủng!
Vây Ngụy cứu Triệu!
Bản năng ám dạ miêu thú cảm nhận được nguy cơ, đành phải buông tha thời cơ đánh chết La Vũ tốt nhất! Thân hình đang lao về phía trước đột nhiên giật lùi, thân thể cường kiện khiến nó có thể trong không trung ngắn ngủi dừng lại, bóng ảnh màu xam trong nháy mắt biến thành một đầu đại miêu cao lớn màu xám. Nhưng mà chỉ dừng lại một chút này, thổ thứ vẫn tiếp tục từ dưới mặt đất trực tiếp đâm lên, gần như sát na sượt qua trước mũi nó.
Hai chân ám dạ miêu thú tại lúc thổ thứ đâm lướt qua đạp mạnh, thân hình lại một lần nữa hóa thành bóng ảnh, giật lùi khoảng cách.
Cái trán La Vũ nhất thời chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, nếu không có La Đỉnh công kích đúng lúc, khiến cho ám dạ miêu thú cảm thấy nguy cơ vội vã bỏ chạy, chỉ sợ hiện tại hắn đã biến thành một cái xác.
Dưới cấp tám, vương giả tốc độ tẩu thú! Hình dung ám dạ miêu thú như vậy không hề có chút quá đáng nào.
- Lão đại!
- Vũ ca!
Thành viên tiểu tổ số ba chạy tới bên cạnh La Vũ, biểu tình lo lắng.
- Ta không sao…
La Vũ hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt không huyết sắc, nhìn về phía La Đỉnh, thoáng do dự, cuối cùng mở miệng nói:
- Cảm tạ!
La Đỉnh lắc đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ám dạ miêu thú đứng cách bọn họ không tới mười thước.
Ám dạ miêu thú, toàn thân màu đen xám, hình dáng so với mèo hoang bình thường có tám chín phần giống nhau, nhưng thân thể cao lớn, cao ước chừng một người lớn, nhìn qua càng giống như hắc báo khổng lồ hơn.
Bất quá đường con của hắn báo hiển nhiên kém phần mềm mại như ám dạ miêu thú, đôi con ngươi màu đen, mà xung quanh con ngươi lại là màu hồng máu tanh! Hiện tại, toàn thân ám dạ miêu thú đã dựng lên thẳng tắp, từng đợi tiếng rít gào từ trong cổ họng nó truyền đi, trong cái miệng há rộng để lộ vài chiếc răng nanh dài nhọn! Nó lúc nào cũng có thể phát sinh công kích trí mạng!
Tác giả :
Vũ Thần Vũ