Võng Du Kiếm Tam Chi Nhiệm Vụ Quán trà
Chương 3
Tác Giả: Lâu chủ hoàn toàn không có chơi đùa trận doanh, cho nên về phương diện đánh nhau các loại gì đó đều là loạn viết, hoan nghênh bắt trùng, có cái gì không thỏa đáng, không nên nổi giận Q_Q
———————————–
Lúc này cửa phụ bản đã tập trung rất nhiều người, không chỉ là người của Trà Lâu và Gió Thổi, còn có minh hữu của từng người, cùng với rất nhiều người rảnh rỗi tới xem náo nhiệt. Thậm chí có người đã tự động phát mở đội đoàn để đứng xem.
Cũng bởi vì như vậy, rất nhiều kẻ trung lập tới đánh phụ bản đều muốn nổi điên: kẹt chết người rồi! Đánh nhau tìm chỗ khác không được sao!
Vì thế việc chiêu mộ vú em (chỉ phái buff máu), T (tank) để tiến vào đội ngũ phụ bản càng khó khă, cộng thêm bực mình mà chửi mắng um lên.
Lục Vô Thi đang trốn ở góc phòng vụng trộm đánh một Thất Tú của bang Trà Lâu, thỉnh thoảng lại vụng trộm phóng một chiêu Bàng Hoa Tùy Liễu (làm đối phương định thân 6s +giảm nội lực) hạn chế đối phương vận công.
Kênh bản đồ, thế giới, trận doanh, còn có kênh mật tán gẫu liên tục nhảy chữ. Mặc dù như thế, Lục Vô Thi vẫn thấy được hệ thống nhắc nhở cừu nhân của các hạ Vưu Bán Tà login.
Lục Vô Thi lòng thầm mắng một tiếng, rất có tố chất chức nghiệp nha, khẳng định người bang hội hắn gọi điện thoại kêu lên. Quả nhiên, Lục Vô Thi giải quyết xong vú em kia liền ngắm đến Vưu Bán Tà đằng đằng sát khí cưỡi ngựa phóng tới.
Lục Vô Thi quyết đoán kêu hai người nữa trực tiếp đến bên Vưu Bán Tà quần ẩu, Vưu Bán Tà bị đánh rớt ngựa lại nhất quết muốn lên ngựa, cũng không thèm nhìn tới người khác, bay thẳng tới trước mặt Lục Vô Thi đang mất hồn, bất quá lại bị đối phương tránh được.
Cùng lúc đó, một Thuần Dương khác ra sức hướng Vưu Bán Tà đọc Tứ Tượng (kỹ năng làm đối phương bất động). Cuối cùng Vưu Bán Tà buông tha Lục Vô Thi chạy về bên trận doanh của mình, ngay lập tức có thất tú bơm đầy máu cho hắn.
Lục Vô Thi cười lạnh một tiếng mật tán gẫu với Vưu Bán Tà: “Chạy nhanh thế, quay lại chúng mình solo a?"
Rất nhanh liền thu được hồi đáp của Vưu Bán Tà, vẫn là mấy chữ đơn giản, Lục Vô Thi không cần nghĩ cũng biết được đáp án: “Ngươi chờ."
Tình huống như vậy đã xảy ra vô số lần, trước kia lúc mãn cấp 75, Lục Vô Thi cùng với Vưu Bán tà đơn đấu, bất quá khi đó cậu phần thắng khá lớn, cho nên cũng không có cố kỵ lắm, hiện tại so với trước kia không giống nhau là mấy, cho nên Lục Vô Thi thường xuyên hô solo với hắn, trên thực tế cho tới bây giờ đều là muốn quần ẩu. Mới đầu Vưu Bán Tà còn cho rằng cậu muốn đơn đấu, về sau phát hiện Lục Vô Thi chỉ là nói cho có lệ mà thôi, hắn mặt khác lại cảm thấy vui mừng. (ẻm có nói chuyện với mình =))))
Lục Vô Thi kêu Vưu Bán tà xong, tiếp tục núp ở phía sau lặng lẽ lấy dược ra uống, người bên cạnh cậu đã thay đổi, rất nhiều người bị giết đều về chỗ hồi sinh.
Lục Vô Thi tranh thủ lúc rảnh rỗi pm Diệp Thần Tiêu một lần, lần này đối phương có trả lời lại: “Sư phụ, ta treo máy xem phim, mọi người cứ từ từ đánh nhau a, đánh xong lại mang ta đi đánh phụ bản được không?"
Lục Vô Thi nghĩ thầm, ngươi trái lại sao cảm thấy rất sảng khoái nhỉ, nhưng chỉ đáp trả một tiếng “ừm", rồi không nói nữa.
Lần này là Gió Thổi Mây Trôi cùng Trà Lâu mở ra chiến đấu giữa hai bên Chính- Tà, thời điểm kết thúc là đã qua hai giờ, đa số mọi người đều tản hết, chỉ còn lại thiểu số người hoặc yêu nhau, hoặc giết nhau còn đang siêng năng xuyên vào đại khí tràng, nói chuyện, đong đưa cây quạt….
Không biết Vưu Bán Tà ở nơi nào, mật Lục Vô Thi nói: “Ở đâu?"
Lục Vô Thi kiên quyết coi như hắn không tồn tại, dù sao cậu cũng không thiệt tình muốn đánh với hắn.
Vưu Bán Tà đợi một hồi không có được câu trả lời, lại nói: “Sợ?"
Lục Vô Thi một chữ “Cút" đáp lại.
Vưu Bán Tà lập tức trả lời: “Đừng sợ, gia sẽ không thượng ngươi."
Lục Vô Thi ở trong lòng giơ ngón giữa, nói: “Hôm nay khônh đếm xỉa tới ngươi, tự ngươi chơi một mình đi, ngoan a~" nhìn tiếp hệ thống nhắc nhở cừu nhân của các hạ Vưu Bán Tà logout!
Sau khi Luc Vô Thi giải tán đoàn đội, lại lập tổ đội mới, gọi mấy người vừa đi phụ bản chung vừa rồi trở về, mật cho Diệp Thần Tiêu một phen nhưng rõ ràng hắn còn đang treo máy.
Vũ Qua Vân Yên khó chịu nói: “Hắn cứ nhàn nhã gác máy xem phim như vậy? Đồ bất hiếu!"
Lục Vô Thi không trả lời, Vân Yên lại nói: “Bang chủ ngươi không thấy có phần kỳ quái sao, đồ đệ ngươi có thật là gác máy không? Hay là đổi acc khác cũng không chừng a…"
Lục Vô Thi giật mình, lại nói: “Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi?"
Vân Yên phát cái biểu tình không biết, những người khác trong đội bắt đầu tán gẫu, lại nói đến chuyện gián điệp trận doanh.
Đợi một hồi không thấy Diệp Thần Tiêu phản ứng gì, Lục Vô Thi nói: Đợi năm phút nữa, hắn nếu không trở lại thì giải tán…."
Lời còn chưa dứt thì thấy Diệp Thần Tiêu động đậy.
Lục Vô Thì cũng không đề cập tới vấn đề trước đó nữa, nói: “Đồ đề tới đây, tiếp theo đi Độc Thần Điện."
Phụ bản kế tiếp đánh cực kỳ thuận lợi, Diệp Thần Tiêu thậm chí một lần tiếp một lần lại được các loại trang bị cao hơn. Điểm trang bị còn vượt qua trang bị của Tàng Kiếm trong đội.
Diệp Thần Tiêu tiến đến bên người Lục Vô Thi tranh công: “Sư phụ, ta rất lợi hại đi?"
Lục Vô Thi cũng thuận tiện khen ngợi một câu: “Không hổ là đệ tử của ta."
Dẫn đến vô hình chung bọn họ khẳng định là Tàng Kiếm đằng sau đang xù lông nên đứng treo mấy lần, để cho Thiên Sách trong đội không thể nhịn được nữa, ngôn ngữ bạo lãnh một phen mới chịu bỏ qua.
Vân Yên không hiểu vì sao lại có cảm giác như mình là cái bóng đèn siêu sáng?
Năm Tiểu chải quét xong, Diệp Thần Tiêu cởi ra toàn thân lam trang, thay vào đó là bộ tử trang, điểm trị liệu cũng cao hơn.
Diệp Thần Tiêu hưng phấn kích động hô sư phụ thật tốt, Lục Vô Thi thản nhiên nói: “Ngươi vận khí không tệ,"
Sau khi giải tán, Lục Vô Thi đến thương khố ở Trường An chỉnh lý kho hàng, Diệp Thần Tiêu mặc đồ Thục Phong loạn bất tao cùng với trang bị phụ bản hỗn tạp ở đằng sau câu được câu không nói chuyện với cậu.
Lục Vô Thi làm bộ không thèm để ý, hỏi: “Đồ đệ ngươi mới vừa xem phim gì?"
Diệp Thần Tiêu rốt cục dừng lại xoay quanh người Lục Vô Thi đáp: “Bạn gái của ta rất dã man, sư phụ ngươi xem chưa? Ta rất thích phim này, đã xem qua ba lần."
Lục Vô Thi liên tưởng đến Diệp Thần Tiêu ngoài đời Đao Ba Kiểm, cảm thấy bản thân cậu thật sự yếu đuối.
Nếu thật sự Diệp Thần Tiêu là gián điệp, vậy khẳng định bọn bên Chính Khí kia thực ghét cậu.
———————————–
Lúc này cửa phụ bản đã tập trung rất nhiều người, không chỉ là người của Trà Lâu và Gió Thổi, còn có minh hữu của từng người, cùng với rất nhiều người rảnh rỗi tới xem náo nhiệt. Thậm chí có người đã tự động phát mở đội đoàn để đứng xem.
Cũng bởi vì như vậy, rất nhiều kẻ trung lập tới đánh phụ bản đều muốn nổi điên: kẹt chết người rồi! Đánh nhau tìm chỗ khác không được sao!
Vì thế việc chiêu mộ vú em (chỉ phái buff máu), T (tank) để tiến vào đội ngũ phụ bản càng khó khă, cộng thêm bực mình mà chửi mắng um lên.
Lục Vô Thi đang trốn ở góc phòng vụng trộm đánh một Thất Tú của bang Trà Lâu, thỉnh thoảng lại vụng trộm phóng một chiêu Bàng Hoa Tùy Liễu (làm đối phương định thân 6s +giảm nội lực) hạn chế đối phương vận công.
Kênh bản đồ, thế giới, trận doanh, còn có kênh mật tán gẫu liên tục nhảy chữ. Mặc dù như thế, Lục Vô Thi vẫn thấy được hệ thống nhắc nhở cừu nhân của các hạ Vưu Bán Tà login.
Lục Vô Thi lòng thầm mắng một tiếng, rất có tố chất chức nghiệp nha, khẳng định người bang hội hắn gọi điện thoại kêu lên. Quả nhiên, Lục Vô Thi giải quyết xong vú em kia liền ngắm đến Vưu Bán Tà đằng đằng sát khí cưỡi ngựa phóng tới.
Lục Vô Thi quyết đoán kêu hai người nữa trực tiếp đến bên Vưu Bán Tà quần ẩu, Vưu Bán Tà bị đánh rớt ngựa lại nhất quết muốn lên ngựa, cũng không thèm nhìn tới người khác, bay thẳng tới trước mặt Lục Vô Thi đang mất hồn, bất quá lại bị đối phương tránh được.
Cùng lúc đó, một Thuần Dương khác ra sức hướng Vưu Bán Tà đọc Tứ Tượng (kỹ năng làm đối phương bất động). Cuối cùng Vưu Bán Tà buông tha Lục Vô Thi chạy về bên trận doanh của mình, ngay lập tức có thất tú bơm đầy máu cho hắn.
Lục Vô Thi cười lạnh một tiếng mật tán gẫu với Vưu Bán Tà: “Chạy nhanh thế, quay lại chúng mình solo a?"
Rất nhanh liền thu được hồi đáp của Vưu Bán Tà, vẫn là mấy chữ đơn giản, Lục Vô Thi không cần nghĩ cũng biết được đáp án: “Ngươi chờ."
Tình huống như vậy đã xảy ra vô số lần, trước kia lúc mãn cấp 75, Lục Vô Thi cùng với Vưu Bán tà đơn đấu, bất quá khi đó cậu phần thắng khá lớn, cho nên cũng không có cố kỵ lắm, hiện tại so với trước kia không giống nhau là mấy, cho nên Lục Vô Thi thường xuyên hô solo với hắn, trên thực tế cho tới bây giờ đều là muốn quần ẩu. Mới đầu Vưu Bán Tà còn cho rằng cậu muốn đơn đấu, về sau phát hiện Lục Vô Thi chỉ là nói cho có lệ mà thôi, hắn mặt khác lại cảm thấy vui mừng. (ẻm có nói chuyện với mình =))))
Lục Vô Thi kêu Vưu Bán tà xong, tiếp tục núp ở phía sau lặng lẽ lấy dược ra uống, người bên cạnh cậu đã thay đổi, rất nhiều người bị giết đều về chỗ hồi sinh.
Lục Vô Thi tranh thủ lúc rảnh rỗi pm Diệp Thần Tiêu một lần, lần này đối phương có trả lời lại: “Sư phụ, ta treo máy xem phim, mọi người cứ từ từ đánh nhau a, đánh xong lại mang ta đi đánh phụ bản được không?"
Lục Vô Thi nghĩ thầm, ngươi trái lại sao cảm thấy rất sảng khoái nhỉ, nhưng chỉ đáp trả một tiếng “ừm", rồi không nói nữa.
Lần này là Gió Thổi Mây Trôi cùng Trà Lâu mở ra chiến đấu giữa hai bên Chính- Tà, thời điểm kết thúc là đã qua hai giờ, đa số mọi người đều tản hết, chỉ còn lại thiểu số người hoặc yêu nhau, hoặc giết nhau còn đang siêng năng xuyên vào đại khí tràng, nói chuyện, đong đưa cây quạt….
Không biết Vưu Bán Tà ở nơi nào, mật Lục Vô Thi nói: “Ở đâu?"
Lục Vô Thi kiên quyết coi như hắn không tồn tại, dù sao cậu cũng không thiệt tình muốn đánh với hắn.
Vưu Bán Tà đợi một hồi không có được câu trả lời, lại nói: “Sợ?"
Lục Vô Thi một chữ “Cút" đáp lại.
Vưu Bán Tà lập tức trả lời: “Đừng sợ, gia sẽ không thượng ngươi."
Lục Vô Thi ở trong lòng giơ ngón giữa, nói: “Hôm nay khônh đếm xỉa tới ngươi, tự ngươi chơi một mình đi, ngoan a~" nhìn tiếp hệ thống nhắc nhở cừu nhân của các hạ Vưu Bán Tà logout!
Sau khi Luc Vô Thi giải tán đoàn đội, lại lập tổ đội mới, gọi mấy người vừa đi phụ bản chung vừa rồi trở về, mật cho Diệp Thần Tiêu một phen nhưng rõ ràng hắn còn đang treo máy.
Vũ Qua Vân Yên khó chịu nói: “Hắn cứ nhàn nhã gác máy xem phim như vậy? Đồ bất hiếu!"
Lục Vô Thi không trả lời, Vân Yên lại nói: “Bang chủ ngươi không thấy có phần kỳ quái sao, đồ đệ ngươi có thật là gác máy không? Hay là đổi acc khác cũng không chừng a…"
Lục Vô Thi giật mình, lại nói: “Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi?"
Vân Yên phát cái biểu tình không biết, những người khác trong đội bắt đầu tán gẫu, lại nói đến chuyện gián điệp trận doanh.
Đợi một hồi không thấy Diệp Thần Tiêu phản ứng gì, Lục Vô Thi nói: Đợi năm phút nữa, hắn nếu không trở lại thì giải tán…."
Lời còn chưa dứt thì thấy Diệp Thần Tiêu động đậy.
Lục Vô Thì cũng không đề cập tới vấn đề trước đó nữa, nói: “Đồ đề tới đây, tiếp theo đi Độc Thần Điện."
Phụ bản kế tiếp đánh cực kỳ thuận lợi, Diệp Thần Tiêu thậm chí một lần tiếp một lần lại được các loại trang bị cao hơn. Điểm trang bị còn vượt qua trang bị của Tàng Kiếm trong đội.
Diệp Thần Tiêu tiến đến bên người Lục Vô Thi tranh công: “Sư phụ, ta rất lợi hại đi?"
Lục Vô Thi cũng thuận tiện khen ngợi một câu: “Không hổ là đệ tử của ta."
Dẫn đến vô hình chung bọn họ khẳng định là Tàng Kiếm đằng sau đang xù lông nên đứng treo mấy lần, để cho Thiên Sách trong đội không thể nhịn được nữa, ngôn ngữ bạo lãnh một phen mới chịu bỏ qua.
Vân Yên không hiểu vì sao lại có cảm giác như mình là cái bóng đèn siêu sáng?
Năm Tiểu chải quét xong, Diệp Thần Tiêu cởi ra toàn thân lam trang, thay vào đó là bộ tử trang, điểm trị liệu cũng cao hơn.
Diệp Thần Tiêu hưng phấn kích động hô sư phụ thật tốt, Lục Vô Thi thản nhiên nói: “Ngươi vận khí không tệ,"
Sau khi giải tán, Lục Vô Thi đến thương khố ở Trường An chỉnh lý kho hàng, Diệp Thần Tiêu mặc đồ Thục Phong loạn bất tao cùng với trang bị phụ bản hỗn tạp ở đằng sau câu được câu không nói chuyện với cậu.
Lục Vô Thi làm bộ không thèm để ý, hỏi: “Đồ đệ ngươi mới vừa xem phim gì?"
Diệp Thần Tiêu rốt cục dừng lại xoay quanh người Lục Vô Thi đáp: “Bạn gái của ta rất dã man, sư phụ ngươi xem chưa? Ta rất thích phim này, đã xem qua ba lần."
Lục Vô Thi liên tưởng đến Diệp Thần Tiêu ngoài đời Đao Ba Kiểm, cảm thấy bản thân cậu thật sự yếu đuối.
Nếu thật sự Diệp Thần Tiêu là gián điệp, vậy khẳng định bọn bên Chính Khí kia thực ghét cậu.
Tác giả :
Bùi Nguyên