Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên
Chương 30: Tiểu hòa vào lồng
Tiểu Hòa buổi tối ngủ không yên, đến khi tập huấn thì đầu nặng nề cháng váng. Bất quá Mập Mạp đứng xếp hàng bên cạnh hắn nhìn còn thảm hại hơn, ở dưới trời nắng nóng đứng một giờ, mặt mày đỏ bừng, bộ dáng thở không ra hơi.
Đến lúc tập đứng nghiêm, Mập Mạp nhịn không được, kéo kéo quân phục của tiểu Hòa:" Ta hình như không được rồi."
Tiểu Hòa chưa có trả lời, huấn luyện viên thường thường chú ý bên này lập tức tới đây:" Động đậy cái gì? Ai cho các ngươi động? Những người khác ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi 10 phút, hai ngươi tiếp tục đứng."
Tiểu Hòa nói:" Huấn luyện viên, Chu Tiểu Tiểu hắn giống như không thoải mái."
" Nói chuyện phải hô báo cáo trước."
Mập Mạp mỏng manh nói:" Báo cáo huấn luyện viên, em hình như không ổn."
" Ngày đầu tiên liền kêu khổ kêu mệt. Sinh viên các ngươi một tên so với một tên càng yếu ớt. Có khổ hay không, hãy ngẫm lại hai vạn năm ngàn hồng quân công nông Trung Quốc. Có mệt hay không, hãy ngẫm lại các tiền bối cách mạng. Mới đứng nghiêm đã không được. Chúng ta tham gia quân ngũ mỗi ngày đều phải……"
Huấn luyện viên mới vừa hứng thú thao thao bất tuyệt, chợt nghe “Bùm" một tiếng, Mập Mạp phi thường phối hợp té xỉu.
Tiểu Hòa đứng ở hắn bên cạnh, phản ứng linh mẫn đi dìu hắn. Ai biết Mập Mạp thể tích quá lớn, ngược lại lôi tiểu Hòa xuống theo. Tiểu Hòa khuỷu tay chống đỡ đất, một trận đau nhức.
" Bị cảm nắng." Quân y liếc liếc nhìn Mập Mạp, đơn giản rõ ràng kết luận, truyền dịch, sau đó lại nhìn khuỷu tay của tiểu Hòa." Vết thương này sắp tới không thể kịch liệt vận động."
" Vậy quân huấn……" Hai nam sinh đi theo họ chần chờ hỏi.
" Không nên tham gia."
Xoát xoát xoát xoát xoát, quân y nhanh chóng viết xong giấy phép đưa cho một trong hai nam sinh," Người bệnh lưu lại, các ngươi đi thôi, đem giấy bác sĩ đưa cho huấn luyện viên các ngươi."
Hai nam sinh đại khái chưa từng gặp qua vị quân y nói một không là hai thế này, ngốc hồ hồ cầm giấy đi rồi.
Chờ bọn hắn vừa đi, vị quân y khoảng 30 tuổi đeo mắt kính lập tức lấy ra một khăn lau lau sạch những địa phương bị bọn họ chạm qua một cách cẩn thận.
Tiểu Hòa trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn lau xong cánh cửa, sau đó mới nhỏ giọng hỏi:" Xin hỏi, vết thương của ta thực nghiêm trọng sao? Nhưng là ta giống như đã không thấy đau."
" Không nghiêm trọng, chỉ trầy da chút ít, sát trùng thì tốt rồi."
Quân y đem khăn lau giặt sạch vài lần rồi treo lên.
" A? Chính là ngươi vừa mới nói……"
" Đó là lừa bọn họ, quân huấn có cái gì tốt, không bằng ở trong này tâm sự với ta. Ngày đầu tiên sinh viên té xỉu chưa nhiều, quá nhàm chán."
Quân y trên mặt xuất hiện bỡn cợt cùng tuổi tuyệt không tương xứng. Tiểu Hòa lại ngây người. Quân y cười tủm tỉm:" Tiểu Hòa Lưu Thủy, không biết ta sao ? Ta cũng không điều chỉnh 150% a."
Lại là người trong trò chơi? Tiểu Hòa kinh ngạc nhìn vị quân y nhã nhặn sạch sẽ này, nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra hắn là ai." Ngươi thật sự không điều chỉnh sao?"
Quân y cười ha ha:" Trong trò chơi đã nhiều năm không có tắm rửa gội đầu rửa mặt có được xem như không điều chỉnh không? Ta xem ngươi là đoán không được, ta còn thật nhớ rõ ngươi cho ta tiền mua rượu kia."
Vài năm không rửa mặt ? Tiểu Hòa trong đầu linh quang chợt lóe, thốt ra." Lôi Thôi vương ?"
" Ha ha, đúng rồi, tiểu hài tử không ngu ngốc nhỉ. Trên mạng nói ngươi là tân sinh của A. Ta đã đoán ngươi có thể tới nơi này tập quân huấn không, không nghĩ tới ngươi thực sự đến đây. Ha ha, ngươi thật không hay ho. Bất quá yên tâm, về sau lão tử chiếu cố ngươi."
Một câu cuối cùng rốt cục làm cho tiểu Hòa tìm được rồi cảm giác với Lôi Thôi vương. Tiểu Hòa cảm thấy thế giới thật sự thái kỳ diệu. Trong trò chơi vị kia bẩn hề hề còn tản ra hương vị kỳ quái Lôi Thôi vương , trong hiện thực cư nhiên là một quân y có tính khiết phích (yêu sạch sẽ).
Kiếp sống quân huấn của Tiểu Hòa, bởi vì Mập Mạp, bởi vì vị quân y ra vẻ rất có biện pháp, ngày đầu tiên liền vòng vo tránh né, biến thành kiếp sống nuôi heo, đi cho heo trong trường quân đội ăn
Cho heo ăn thật sự rất thoải mái . Mập Mạp Chu Tiểu Tiểu quả thực chỉ dùng tâm tình cảm động đến rơi nước mắt cẩn thận hầu hạ mấy chục con heo. Mỗi ngày uy cho chúng ăn còn thâm tình chân thành cùng chúng nó tiến hành trao đổi tình cảm." Các ngươi chính là huynh đệ của ta, không có các ngươi ta như thế nào sống nổi a."
Công việc cho heo ăn này Chu Tiểu Tiểu kiên quyết không để tiểu Hòa nhúng tay. Chu Tiểu Tiểu tâm mắt rất khá, biết bản thân có thể nhẹ nhàng như vậy đều là nhờ phúc của Quý Tử Hòa. Hắn đã sớm hạ quyết tâm, phải đem heo chăm sóc so với cha mẹ mình còn thoải mái hơn, phải đem Quý Tử Hòa hầu hạ so với heo còn thoải mái hơn.
Vì thế tiểu Hòa mỗi ngày nhiệm vụ chủ yếu chính là đi thăm Chu Tiểu Tiểu nuôi heo, nhiều lắm thì đi theo phía sau hắn lấy đồ ăn.
Chu Tiểu Tiểu còn tại chuồng heo tìm được rồi một chổ có thể tắm rửa. Tuy rằng hương vị “độc đáo" chút xíu, nhưng hai người cuối cùng không cần đi theo quân huấn bình thường xếp hàng tắm rửa.
Chu Tiểu Tiểu Mập Mạp này rất có điểm gian trá. Mỗi ngày quay về ga ra ngủ đều làm một bộ dáng tình trạng kiệt sức, chịu đủ ngược đãi, gặp người liền khóc lóc kể lể bản thân mỗi ngày phải như thế nào như thế nào di chuyển mấy chục kg thức ăn gia súc, như thế nào như thế nào dọn dẹp chuồng heo, cho chúng ăn xong còn muốn bị các bác đầu bếp chộp tới tẩy rửa chén bát nấu cơm, đem các bác đầu bếp hiền lành nói thành như các địa chủ ác bá mỗi ngày huy roi đánh đập. Mỗi lần nói xong đều phải chỉ vào bản thân bởi vì ăn vụng thịt kho tàu trong căn tin mà rõ ràng béo lên một vòng, hỏi:" Nhìn một cái đi, ta đây đều gầy một vòng phải không?"
Nói Mập Mạp thịt hơn hay thịt thiếu thật đúng là nhìn không ra, nhưng do xem Chu Tiểu Tiểu than thở khóc lóc bộ dáng, tất cả mọi người thực đồng tình gật đầu, khẳng định nói:" Gầy, thực gầy."
Đối với các nữ sinh trong ban, Chu Tiểu Tiểu thông minh đem diễn viên chính chịu đủ ngược đãi đổi thành Quý Tử Hòa. Trên đời này không chuyện gì sánh bằng mĩ thiếu niên cho heo ăn càng khiến người thương tiếc hay sao?
Tiểu Hòa kỳ thật không việc làm vài ngày đã nghĩ trở về tham gia quân huấn. Chu Tiểu Tiểu liều mạng bắt lấy hắn, nước mắt tung hoành." Ngươi trở về ta cũng phải trở về, ta rất có thể tái xỉu một lần nữa a. Ba mẹ ta chỉ có một mình ta a, lớp trưởng."
Tiểu Hòa bất đắc dĩ, đành phải đi giúp các đại thúc trong căn tin làm việc. Trời nắng nóng làm việc trong phòng bếp cũng không phải chuyện tốt. Tiểu Hòa mỗi ngày cũng mệt mỏi rất nhiều, vừa đến buổi tối leo lên giường liền ngủ ngay, hoàn toàn phù hợp hình tượng chịu đủ ngược đãi mà Mập Mạp miêu tả.
Hôm nay ở phòng bếp tiểu Hòa hỗ trợ cắt đồ ăn, không nghĩ tới lỡ tay cắt trúng ngón tay một vết nhỏ. Tiểu Hòa vô tâm, lại bị các đại thúc khẩn trương lôi vào phòng y tế.
Tiểu Hòa đi đến phòng y tế khá sớm, trong phòng trống không. Tiểu Hòa liếc mắt một cái liền thấy được trong tay quân y đang ở đùa nghịch gì đó, kiểu dáng mũ giáp tròn tròn, mặt trên có dấu hiệu vô cùng quen thuộc.
" Mộng Du Giang Hồ?"
Tiểu Hòa đem tay trái cho quân y băng bó, ánh mắt vẫn nhìn mũ giáp kia. Tay phải đang rãnh sờ sờ nó ." Đây là cái gì?"
Tay đang đồ thuốc tím của Quân y run lên một chút:" Mũ giáp của game, ngươi không phải vẫn chơi sao?"
Tiểu Hòa nói:" Máy của ta không giống với, nó có thể nằm, giống như một cái hòm hình chữ nhật."
" Ngươi nói chính là khoang thuyền trò chơi, giá cả so với mũ giáp mắc gấp 10 lần. Kỳ thật hiệu quả không sai biệt lắm." Quân y dùng băng gạc bao lại." Xem ra ngươi vẫn là đứa nhỏ nhà giàu a."
" Trò chơi khoang thuyền đã bán rồi, nhà của ta hình như khá nghèo." Tiểu Hòa buồn rầu nói.
Tiểu Hòa gần nhất mới ý thức được, nguyên lai bản thân là đứa nhỏ nhà nghèo. Buổi tối ngày đầu tiên, Chu Tiểu Tiểu liền điều tra sinh hoạt phí của mỗi người trong phòng. Kết quả ra là sinh hoạt phí của tiểu Hòa ít nhất, chỉ có 500 khối, những người khác ít nhất cũng có 800, càng miễn bàn tới Tề Mặc khi trả lời câu hỏi của Chu Tiểu Tiểu đã nói “tùy tiện nhiêu cũng có".
Hiện tại biết khoang thuyền trò chơi cư nhiên quý như vậy, tiểu Hòa bỗng đối với nguyên nhân mama bán đi khoang thuyền cũng giật mình– có thể bởi vì học phí của bản thân .
Quý bà nội ngày trước hay giảng nhiều chuyện xưa có cảnh đóng học phí gian khổ, tiểu Hòa lập tức liền liên tưởng đến, nhíu nhíu mày, thiếu niên nho nhỏ chợt có một chút phiền não.
Bởi vì không nghĩ khiến cho cháu nội kiêu căng tự phụ mà cố ý cấp ít tiền sinh hoạt , nếu Quý bà nội biết suy nghĩ hiện tại của hắn , chỉ sợ chỉ có thể dở khóc dở cười.
Nhìn trước mắt thiếu niên xinh đẹp sờ soạng lại sờ soạng mũ giáp, quân y cười tủm tỉm nói:" Có nghĩ vào xem không?"
Tiểu Hòa ánh mắt lập tức sáng lên.
Vẫn là cái sân đã logout một tháng trước. Kế bụi cỏ tươi tốt, Tiểu bạch cẩu mượt như nhung từ ảnh chiếu mờ mờ biến thành thật thể.
Tiểu bạch cẩu ảo não nhìn xem chân trái chân phải của mình. Sao lại quên mất chứ, thời gian thú biến còn chết hết thời hạn. Bất quá cẩu cẩu lập tức liền vui vẻ lên, hứng thú ở trong bụi cỏ chạy hai vòng, cảm nhận cảm giác trở về trò chơi. Tiểu bạch cẩu quơ quơ 4 chân nhỏ chạy hướng về phía cửa. Vọt tới đại môn, nó mới phát hiện một chuyện tình rất bi thảm.
Đại môn khóa rồi.
Đại môn khóa từ bên ngoài.
Tiểu bạch cẩu ngồi xổm trên mặt đất, mở ra hộp thư. Hạ đại ca không online, không biết có phải đang ẩn account hay không? Tiểu Hòa cõi lòng đầy hy vọng nhắn một chữ " Gâu" đi, đợi nửa ngày không có hồi âm, lúc này mới nghĩ ra Hạ đại ca hiện tại đang đi làm, căn bản sẽ không onine.
Aizz ~~~.
Tiểu bạch cẩu lưu luyến đi bộ trong sân, vốn nghĩ logout bỗng nhiên nhớ tới lần trước Phong Hồi Tuyết nói Hạ đại ca ở chỗ này chờ hắn login rất lâu, lại không muốn logout.
Lúc Hạ đại ca ở đây chờ hắn, Hạ đại ca đang làm gì ?
Tiểu bạch cẩu nằm trên bụi cỏ, móng vuốt cẩu bới bới bụi cỏ. Có một con dế mèn đi ngang qua, bị Tiểu bạch cẩu chặn đường, sau khi ngừng một chút nó bắt đầu trèo qua móng vuốt chó để qua. Tiểu bạch cẩu nắm chân nó, bỏ nó qua bên kia.
Thái dương tốt lắm, Tiểu bạch cẩu nằm ngửa tứ chi giang ra, phơi bụng dưới nắng.
Gió thổi a thổi, cỏ lay a lay, Tiểu bạch cẩu nằm trong sân lăn a lăn. Đang lăn qua lăn lại, Tiểu bạch cẩu bỗng nhiên phát hiện một lổ nhỏ tròn tròn ở trên tường phía sau viện.
———
Nguyệt Tại Thủy Thiên đứng đón gió xuân khoái ý trên căn phòng lầu ba của tửu lâu, cách tấm màn che, nhìn ngắm người người tới lui trên ngã tư đường dưới lầu.
Làm phụ đạo viên , tập huấn quân sự cũng không cần mỗi ngày đều có mặt ở trường quân đội. Tuy rằng trường quân đội cũng cấp cho phụ đạo viên ký túc xá, nhưng Nhạc Tại Uyên chưa từng ở nơi đó trụ quá, mặc kệ có trễ bao nhiêu đều đã lái xe quay về nội thành. Hiện tại hắn login ngay tại ký túc xá của A, nhưng thân đang trong trò chơi, suy nghĩ cứ hướng về chuyện tình bên ngoài trò chơi.
Trong phòng còn có vài thành viên trung tâm của Thủy Thiên Các. Chính sự đã thảo luận xong, họ đang nhàn nhàn ăn uống nói chuyện phiếm. Buồn khổ của kiến thành thất bại một tháng trước đã tiêu tán không ít. Đối với cừu hận kẻ đã phá hư việc kiến thành, khi nhìn đến bộ mặt thực ngoài đời của người phá hư đó, bọn họ sinh ra biến hóa khó nói rõ. Bọn họ đều biết rõ người trong sự kiện “Con chó nhỏ cắn chết lão Đại", khi biết được Nguyệt Tại Thủy Thiên cư nhiên đi làm phụ đạo viên cho lớp của Tiểu Hòa Lưu Thủy, tâm tình họ liền càng vi diệu.
" Lão Đại, ngươi làm phụ đạo viên có phải tính toán chỉnh Tiểu Hòa Lưu Thủy không ?" Dũng ca hỏi.
" Ta làm sao sẽ đi làm khó sinh viên của mình chứ." Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười.
" Ảnh chụp trên mạng có phải đã qua photoshop không? Ta không tin có người đẹp đến như vậy. Ít nhất ánh mắt khẳng định đã qua Photoshop, liếc mắt một cái liền nhìn ra." Thủy Thương khá quan tâm vấn đề này.
" Về sau các ngươi nếu đến Bắc Kinh, có thể tự nhìn xem."
" Muốn nhìn có thể nhìn sao? Lão Đại, khẩu khí của ngươi giống như Tiểu Hòa Lưu Thủy là người nhà của ngươi vậy." Dũng ca cười hắc hắc.
" Nói không chừng……" Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười, ánh mắt nhìn dưới lầu chợt bị kiềm hãm, tiếp theo thế nhưng trực tiếp vén rèm lên, từ lầu ba nhảy xuống.
———–
Tiểu Hòa theo bên trong lỗ chó chui đi ra, làm một quyết định thật vĩ đại, quyết tâm từ Kim Lăng chạy tới Ứng Hối thành, như vậy lần sau login liền trực tiếp nhìn thấy Hạ đại ca.
Tiểu bạch cẩu dọc theo lề đường xuyên qua phố xá sầm uất, bôn hướng cửa thành. Mắt thấy sắp ra khỏi thành, tai họa bất ngờ ập xuống.
" Oa, con chó nhỏ thật đáng yêu nha, đáng yêu quá đáng yêu quá~~!" Mấy nữ hài tử thét chói tai vang lên. Sau khi bị tiếng thét chói tai dọa chấn động đến, tiểu Hòa đã bị một nữ hài tử ôm lấy, dùng sức nhu a, vuốt ve a, niết a, thét chói tai a, sau đó đặt tại bộ ngực mềm mại tiếp tục vuốt ve.
Tiểu Hòa mộng.
Sau đó Tiểu bạch cẩu ngây thơ bị một cô gái khác cướp đi, tiếp tục đặt tại bộ ngực mềm mại vuốt ve…… Sau đó người kế tiếp.
Chờ tiểu Hòa rốt cục hiểu được phải phản kháng thì đã muốn bị ba nữ tử chà đạp qua.
Khi cô gái thứ ba lưu luyến không rời đem Tiểu bạch cẩu đang liều mạng giãy dụa đưa cho nữ sinh thứ tư, Tiểu bạch cẩu đã bị một đôi tay tao nhã của nam nhân cướp đi.
Tiểu bạch cẩu bị chà đạp đến nỗi bộ lông rối rắm, hai mắt xoay vòng vòng, vựng hồ hồ chân chó đứng ở trong lòng bàn tay của nam nhân mà run run, nhất thời chưa từ tập kích khủng bố khôi phục lại.
Các cô gái nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong đó một người cố lấy dũng khí mặt đỏ hỏi vị nam nhân ôn nhã tuấn mỹ trước mắt." Con chó con này là của ngươi sao?"
Nam nhân ngón tay thon dài mềm nhẹ chải vuốt sợi lông lộn xộn chíp bông của Tiểu bạch cẩu, trên mặt trước sau như một ôn hòa tươi cười." Không sai, là ta nuôi."
Tiểu bạch cẩu nháy mắt lông đều dựng thẳng lên. Giọng nói này….. Tiểu bạch cẩu ngẩng đầu.
Quả nhiên là Nguyệt Tại Thủy Thiên.
" Oẳn."
Tiểu bạch cẩu giãy dụa muốn nhảy xuống, bị nam nhân hữu lực xiết nhanh đè lại.
" Chính là…… Chính là nó giống như không thích bị ngươi ôm a." Không ôm đến con chó nhỏ, cô gái thứ tư không cam lòng nói.
Nguyệt Tại Thủy Thiên biểu tình bất đắc dĩ." Bị làm hư, làm chuyện xấu xong đào tẩu, hiện tại bị nắm trở về đương nhiên sợ hãi."
Cô gái hâm mộ cực kỳ." Làm chuyện xấu còn có thể chạy trốn a, cẩu cẩu thật thông minh."
" Chính là cẩu cẩu không có thể sủng quá, bằng sẽ phi thường tùy hứng nha." Cô gái xen vào nói.
" Về sau sẽ hảo hảo quản giáo." Nguyệt Tại Thủy Thiên đánh vào mông chó con, xem như trừng phạt, có điều lực đạo thật sự rất nhẹ, không giống đánh mà như giống đang vuốt ve.
Tiểu Hòa cực kỳ giận dử, lại giãy dụa không được. Dưới sự phẫn nộ, bản năng cẩu cẩu bùng nổ, một ngụm cắn vào cánh tay Nguyệt Tại Thủy Thiên
Nguyệt Tại Thủy Thiên trong mắt chợt lóe ánh sáng lạnh, trên mặt tươi cười cũng không giảm, cúi đầu ở bên tai Tiểu bạch cẩu nói," Ngươi nếu không nhả ra, ta liền đem ngươi đưa cho các nàng."
Tiểu bạch cẩu cứng đờ, nghĩ đến vừa mới bị các nữ sinh niết rồi kháp đến, ôm vào ngực thiếu chút nữa nghẹt chết, tính phản xạ run lên, lực cắn Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng theo bản năng giảm nhẹ đi.
" Hoặc là nói cho các nàng ngươi là Tiểu Hòa Lưu Thủy biến thành ? Tiểu sắc cẩu, ngươi cắn quá ta mấy lần? Như vậy thích cắn người, không sợ ta tương lai cắn trở về sao ?" Hắn ngữ điệu mềm nhẹ mà tối, bàn tay thư hoãn ở mông chó con nhu lộng vài lần, đúng vị tán tỉnh. Chính là tiểu Hòa ở tình trường rất ngây thơ, tự nhiên phát hiện không được, chỉ cảm thấy lông chó đều phải dựng thẳng lên, lắc qua lắc lại thử thoát khỏi bàn tay Nguyệt Tại Thủy Thiên đặt ở mông nó.
Vài cô gái kia lưu luyến không rời chào tạm biệt Nguyệt Tại Thủy Thiên, cuối cùng còn chụp chung một tấm ảnh. Trên ảnh là nam nhân tao nhã mỉm cười cùng Tiểu bạch cẩu lông dựng đứng .
" Lão Đại, sao lại thế này?"
Bọn Dũng ca tưởng rằng có chuyện gì, từ tửu lâu đuổi tới. Bọn họ khinh công không kịp Nguyệt Tại Thủy Thiên, chờ đến khi tới nơi cũng chỉ nhìn đến lão Đại ôm một Tiểu bạch cẩu .
Cẩu!
Sau thành chiến, người của Thủy Thiên Các liền đối với động vật này đặc biệt mẫn cảm. Cẩn thận xem xét con chó trong ngực của lão Đại, phát hiện lông nó màu trắng, không phải con chó màu xám đất lúc thành chiến.
Dũng ca nói:" Lão Đại ngươi làm gì bắt một con chó vậy? Ta còn tưởng là người kêu Tiểu Hòa Lưu Thủy chứ."
" Hắn hiện tại hẳn đang quân huấn, như thế nào lại login, trừ phi muốn bị xử phạt." Nguyệt Tại Thủy Thiên là trả lời Dũng ca, ánh mắt lại có ý nhìn tiểu Hòa.
Tiểu Hòa cảnh giác nhìn hắn. Hắn bị Nguyệt Tại Thủy Thiên ôm ở trong tay, bị vây trong trạng thái không thể logout, giãy dụa chỉ biết mang đến càng nhiều va chạm, hắn lại không muốn oẳn nói chuyện với Nguyệt Tại Thủy Thiên.
Tiểu bạch cẩu rõ ràng bất động, lẳng lặng chờ xem Nguyệt Tại Thủy Thiên tróc hắn làm gì.
Đoàn người Nguyệt Tại Thủy Thiên đi về Thủy Thiên Các.
Cách một sạp bán thịt nướng, mũi ngửi được mùi thơm thịt nướng dẫn tới, Tiểu bạch cẩu nhìn cái sạp nhiều lần. Nguyệt Tại Thủy Thiên dừng chân, nhìn hắn một cái, sau đó hướng về sạp thịt nướng, mua mấy chục xâu thịt dê nướng.
Đến vị đại khách hàng, lão bản nhiệt tình tiếp đón, chịu khó đứng nướng. Một hồi sau một bó to thịt dê liền nướng xong. Nguyệt Tại Thủy Thiên chỉ lấy một chuỗi, bản thân lại chưa ăn, biểu tình hơi sủng nịch đem xâu thịt dê đưa tới miệng tiểu Bạch cẩu.
Tiểu bạch cẩu ngẩn người, lập tức đem đầu chuyển đi, thái độ bất cần hắn.
Nguyệt Tại Thủy Thiên cười lạnh, trong ánh mắt hiện lên một tia hung ác nham hiểm, đem xâu thịt dê tùy tay ném vào thùng rác bên cạnh.
" Thủy Thương."
" Ân…… Lão Đại!" Thủy Thương đang ở khiếp sợ, lão Đại cư nhiên bị cẩu từ chối.
" Vừa mới đi ngang qua *** thợ mộc, ngươi đi mua một cái ***g gỗ đến.
" Lồng gỗ ?" Thủy thương chưng hửng lặp lại," Cỡ nào?"
" Không cần quá lớn."
Thủy Thương khó hiểu, bất quá vẫn chạy về mua một ***g sắt hơi lớn hơn ***g chim một tý đem về. Tiếp theo chỉ thấy Nguyệt Tại Thủy Thiên nhan chóng mở đỉnh ***g, đem Tiểu bạch cẩu vốn đang rất trân ái ôm vào trong ngực, ném vào.
Đến lúc tập đứng nghiêm, Mập Mạp nhịn không được, kéo kéo quân phục của tiểu Hòa:" Ta hình như không được rồi."
Tiểu Hòa chưa có trả lời, huấn luyện viên thường thường chú ý bên này lập tức tới đây:" Động đậy cái gì? Ai cho các ngươi động? Những người khác ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi 10 phút, hai ngươi tiếp tục đứng."
Tiểu Hòa nói:" Huấn luyện viên, Chu Tiểu Tiểu hắn giống như không thoải mái."
" Nói chuyện phải hô báo cáo trước."
Mập Mạp mỏng manh nói:" Báo cáo huấn luyện viên, em hình như không ổn."
" Ngày đầu tiên liền kêu khổ kêu mệt. Sinh viên các ngươi một tên so với một tên càng yếu ớt. Có khổ hay không, hãy ngẫm lại hai vạn năm ngàn hồng quân công nông Trung Quốc. Có mệt hay không, hãy ngẫm lại các tiền bối cách mạng. Mới đứng nghiêm đã không được. Chúng ta tham gia quân ngũ mỗi ngày đều phải……"
Huấn luyện viên mới vừa hứng thú thao thao bất tuyệt, chợt nghe “Bùm" một tiếng, Mập Mạp phi thường phối hợp té xỉu.
Tiểu Hòa đứng ở hắn bên cạnh, phản ứng linh mẫn đi dìu hắn. Ai biết Mập Mạp thể tích quá lớn, ngược lại lôi tiểu Hòa xuống theo. Tiểu Hòa khuỷu tay chống đỡ đất, một trận đau nhức.
" Bị cảm nắng." Quân y liếc liếc nhìn Mập Mạp, đơn giản rõ ràng kết luận, truyền dịch, sau đó lại nhìn khuỷu tay của tiểu Hòa." Vết thương này sắp tới không thể kịch liệt vận động."
" Vậy quân huấn……" Hai nam sinh đi theo họ chần chờ hỏi.
" Không nên tham gia."
Xoát xoát xoát xoát xoát, quân y nhanh chóng viết xong giấy phép đưa cho một trong hai nam sinh," Người bệnh lưu lại, các ngươi đi thôi, đem giấy bác sĩ đưa cho huấn luyện viên các ngươi."
Hai nam sinh đại khái chưa từng gặp qua vị quân y nói một không là hai thế này, ngốc hồ hồ cầm giấy đi rồi.
Chờ bọn hắn vừa đi, vị quân y khoảng 30 tuổi đeo mắt kính lập tức lấy ra một khăn lau lau sạch những địa phương bị bọn họ chạm qua một cách cẩn thận.
Tiểu Hòa trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn lau xong cánh cửa, sau đó mới nhỏ giọng hỏi:" Xin hỏi, vết thương của ta thực nghiêm trọng sao? Nhưng là ta giống như đã không thấy đau."
" Không nghiêm trọng, chỉ trầy da chút ít, sát trùng thì tốt rồi."
Quân y đem khăn lau giặt sạch vài lần rồi treo lên.
" A? Chính là ngươi vừa mới nói……"
" Đó là lừa bọn họ, quân huấn có cái gì tốt, không bằng ở trong này tâm sự với ta. Ngày đầu tiên sinh viên té xỉu chưa nhiều, quá nhàm chán."
Quân y trên mặt xuất hiện bỡn cợt cùng tuổi tuyệt không tương xứng. Tiểu Hòa lại ngây người. Quân y cười tủm tỉm:" Tiểu Hòa Lưu Thủy, không biết ta sao ? Ta cũng không điều chỉnh 150% a."
Lại là người trong trò chơi? Tiểu Hòa kinh ngạc nhìn vị quân y nhã nhặn sạch sẽ này, nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra hắn là ai." Ngươi thật sự không điều chỉnh sao?"
Quân y cười ha ha:" Trong trò chơi đã nhiều năm không có tắm rửa gội đầu rửa mặt có được xem như không điều chỉnh không? Ta xem ngươi là đoán không được, ta còn thật nhớ rõ ngươi cho ta tiền mua rượu kia."
Vài năm không rửa mặt ? Tiểu Hòa trong đầu linh quang chợt lóe, thốt ra." Lôi Thôi vương ?"
" Ha ha, đúng rồi, tiểu hài tử không ngu ngốc nhỉ. Trên mạng nói ngươi là tân sinh của A. Ta đã đoán ngươi có thể tới nơi này tập quân huấn không, không nghĩ tới ngươi thực sự đến đây. Ha ha, ngươi thật không hay ho. Bất quá yên tâm, về sau lão tử chiếu cố ngươi."
Một câu cuối cùng rốt cục làm cho tiểu Hòa tìm được rồi cảm giác với Lôi Thôi vương. Tiểu Hòa cảm thấy thế giới thật sự thái kỳ diệu. Trong trò chơi vị kia bẩn hề hề còn tản ra hương vị kỳ quái Lôi Thôi vương , trong hiện thực cư nhiên là một quân y có tính khiết phích (yêu sạch sẽ).
Kiếp sống quân huấn của Tiểu Hòa, bởi vì Mập Mạp, bởi vì vị quân y ra vẻ rất có biện pháp, ngày đầu tiên liền vòng vo tránh né, biến thành kiếp sống nuôi heo, đi cho heo trong trường quân đội ăn
Cho heo ăn thật sự rất thoải mái . Mập Mạp Chu Tiểu Tiểu quả thực chỉ dùng tâm tình cảm động đến rơi nước mắt cẩn thận hầu hạ mấy chục con heo. Mỗi ngày uy cho chúng ăn còn thâm tình chân thành cùng chúng nó tiến hành trao đổi tình cảm." Các ngươi chính là huynh đệ của ta, không có các ngươi ta như thế nào sống nổi a."
Công việc cho heo ăn này Chu Tiểu Tiểu kiên quyết không để tiểu Hòa nhúng tay. Chu Tiểu Tiểu tâm mắt rất khá, biết bản thân có thể nhẹ nhàng như vậy đều là nhờ phúc của Quý Tử Hòa. Hắn đã sớm hạ quyết tâm, phải đem heo chăm sóc so với cha mẹ mình còn thoải mái hơn, phải đem Quý Tử Hòa hầu hạ so với heo còn thoải mái hơn.
Vì thế tiểu Hòa mỗi ngày nhiệm vụ chủ yếu chính là đi thăm Chu Tiểu Tiểu nuôi heo, nhiều lắm thì đi theo phía sau hắn lấy đồ ăn.
Chu Tiểu Tiểu còn tại chuồng heo tìm được rồi một chổ có thể tắm rửa. Tuy rằng hương vị “độc đáo" chút xíu, nhưng hai người cuối cùng không cần đi theo quân huấn bình thường xếp hàng tắm rửa.
Chu Tiểu Tiểu Mập Mạp này rất có điểm gian trá. Mỗi ngày quay về ga ra ngủ đều làm một bộ dáng tình trạng kiệt sức, chịu đủ ngược đãi, gặp người liền khóc lóc kể lể bản thân mỗi ngày phải như thế nào như thế nào di chuyển mấy chục kg thức ăn gia súc, như thế nào như thế nào dọn dẹp chuồng heo, cho chúng ăn xong còn muốn bị các bác đầu bếp chộp tới tẩy rửa chén bát nấu cơm, đem các bác đầu bếp hiền lành nói thành như các địa chủ ác bá mỗi ngày huy roi đánh đập. Mỗi lần nói xong đều phải chỉ vào bản thân bởi vì ăn vụng thịt kho tàu trong căn tin mà rõ ràng béo lên một vòng, hỏi:" Nhìn một cái đi, ta đây đều gầy một vòng phải không?"
Nói Mập Mạp thịt hơn hay thịt thiếu thật đúng là nhìn không ra, nhưng do xem Chu Tiểu Tiểu than thở khóc lóc bộ dáng, tất cả mọi người thực đồng tình gật đầu, khẳng định nói:" Gầy, thực gầy."
Đối với các nữ sinh trong ban, Chu Tiểu Tiểu thông minh đem diễn viên chính chịu đủ ngược đãi đổi thành Quý Tử Hòa. Trên đời này không chuyện gì sánh bằng mĩ thiếu niên cho heo ăn càng khiến người thương tiếc hay sao?
Tiểu Hòa kỳ thật không việc làm vài ngày đã nghĩ trở về tham gia quân huấn. Chu Tiểu Tiểu liều mạng bắt lấy hắn, nước mắt tung hoành." Ngươi trở về ta cũng phải trở về, ta rất có thể tái xỉu một lần nữa a. Ba mẹ ta chỉ có một mình ta a, lớp trưởng."
Tiểu Hòa bất đắc dĩ, đành phải đi giúp các đại thúc trong căn tin làm việc. Trời nắng nóng làm việc trong phòng bếp cũng không phải chuyện tốt. Tiểu Hòa mỗi ngày cũng mệt mỏi rất nhiều, vừa đến buổi tối leo lên giường liền ngủ ngay, hoàn toàn phù hợp hình tượng chịu đủ ngược đãi mà Mập Mạp miêu tả.
Hôm nay ở phòng bếp tiểu Hòa hỗ trợ cắt đồ ăn, không nghĩ tới lỡ tay cắt trúng ngón tay một vết nhỏ. Tiểu Hòa vô tâm, lại bị các đại thúc khẩn trương lôi vào phòng y tế.
Tiểu Hòa đi đến phòng y tế khá sớm, trong phòng trống không. Tiểu Hòa liếc mắt một cái liền thấy được trong tay quân y đang ở đùa nghịch gì đó, kiểu dáng mũ giáp tròn tròn, mặt trên có dấu hiệu vô cùng quen thuộc.
" Mộng Du Giang Hồ?"
Tiểu Hòa đem tay trái cho quân y băng bó, ánh mắt vẫn nhìn mũ giáp kia. Tay phải đang rãnh sờ sờ nó ." Đây là cái gì?"
Tay đang đồ thuốc tím của Quân y run lên một chút:" Mũ giáp của game, ngươi không phải vẫn chơi sao?"
Tiểu Hòa nói:" Máy của ta không giống với, nó có thể nằm, giống như một cái hòm hình chữ nhật."
" Ngươi nói chính là khoang thuyền trò chơi, giá cả so với mũ giáp mắc gấp 10 lần. Kỳ thật hiệu quả không sai biệt lắm." Quân y dùng băng gạc bao lại." Xem ra ngươi vẫn là đứa nhỏ nhà giàu a."
" Trò chơi khoang thuyền đã bán rồi, nhà của ta hình như khá nghèo." Tiểu Hòa buồn rầu nói.
Tiểu Hòa gần nhất mới ý thức được, nguyên lai bản thân là đứa nhỏ nhà nghèo. Buổi tối ngày đầu tiên, Chu Tiểu Tiểu liền điều tra sinh hoạt phí của mỗi người trong phòng. Kết quả ra là sinh hoạt phí của tiểu Hòa ít nhất, chỉ có 500 khối, những người khác ít nhất cũng có 800, càng miễn bàn tới Tề Mặc khi trả lời câu hỏi của Chu Tiểu Tiểu đã nói “tùy tiện nhiêu cũng có".
Hiện tại biết khoang thuyền trò chơi cư nhiên quý như vậy, tiểu Hòa bỗng đối với nguyên nhân mama bán đi khoang thuyền cũng giật mình– có thể bởi vì học phí của bản thân .
Quý bà nội ngày trước hay giảng nhiều chuyện xưa có cảnh đóng học phí gian khổ, tiểu Hòa lập tức liền liên tưởng đến, nhíu nhíu mày, thiếu niên nho nhỏ chợt có một chút phiền não.
Bởi vì không nghĩ khiến cho cháu nội kiêu căng tự phụ mà cố ý cấp ít tiền sinh hoạt , nếu Quý bà nội biết suy nghĩ hiện tại của hắn , chỉ sợ chỉ có thể dở khóc dở cười.
Nhìn trước mắt thiếu niên xinh đẹp sờ soạng lại sờ soạng mũ giáp, quân y cười tủm tỉm nói:" Có nghĩ vào xem không?"
Tiểu Hòa ánh mắt lập tức sáng lên.
Vẫn là cái sân đã logout một tháng trước. Kế bụi cỏ tươi tốt, Tiểu bạch cẩu mượt như nhung từ ảnh chiếu mờ mờ biến thành thật thể.
Tiểu bạch cẩu ảo não nhìn xem chân trái chân phải của mình. Sao lại quên mất chứ, thời gian thú biến còn chết hết thời hạn. Bất quá cẩu cẩu lập tức liền vui vẻ lên, hứng thú ở trong bụi cỏ chạy hai vòng, cảm nhận cảm giác trở về trò chơi. Tiểu bạch cẩu quơ quơ 4 chân nhỏ chạy hướng về phía cửa. Vọt tới đại môn, nó mới phát hiện một chuyện tình rất bi thảm.
Đại môn khóa rồi.
Đại môn khóa từ bên ngoài.
Tiểu bạch cẩu ngồi xổm trên mặt đất, mở ra hộp thư. Hạ đại ca không online, không biết có phải đang ẩn account hay không? Tiểu Hòa cõi lòng đầy hy vọng nhắn một chữ " Gâu" đi, đợi nửa ngày không có hồi âm, lúc này mới nghĩ ra Hạ đại ca hiện tại đang đi làm, căn bản sẽ không onine.
Aizz ~~~.
Tiểu bạch cẩu lưu luyến đi bộ trong sân, vốn nghĩ logout bỗng nhiên nhớ tới lần trước Phong Hồi Tuyết nói Hạ đại ca ở chỗ này chờ hắn login rất lâu, lại không muốn logout.
Lúc Hạ đại ca ở đây chờ hắn, Hạ đại ca đang làm gì ?
Tiểu bạch cẩu nằm trên bụi cỏ, móng vuốt cẩu bới bới bụi cỏ. Có một con dế mèn đi ngang qua, bị Tiểu bạch cẩu chặn đường, sau khi ngừng một chút nó bắt đầu trèo qua móng vuốt chó để qua. Tiểu bạch cẩu nắm chân nó, bỏ nó qua bên kia.
Thái dương tốt lắm, Tiểu bạch cẩu nằm ngửa tứ chi giang ra, phơi bụng dưới nắng.
Gió thổi a thổi, cỏ lay a lay, Tiểu bạch cẩu nằm trong sân lăn a lăn. Đang lăn qua lăn lại, Tiểu bạch cẩu bỗng nhiên phát hiện một lổ nhỏ tròn tròn ở trên tường phía sau viện.
———
Nguyệt Tại Thủy Thiên đứng đón gió xuân khoái ý trên căn phòng lầu ba của tửu lâu, cách tấm màn che, nhìn ngắm người người tới lui trên ngã tư đường dưới lầu.
Làm phụ đạo viên , tập huấn quân sự cũng không cần mỗi ngày đều có mặt ở trường quân đội. Tuy rằng trường quân đội cũng cấp cho phụ đạo viên ký túc xá, nhưng Nhạc Tại Uyên chưa từng ở nơi đó trụ quá, mặc kệ có trễ bao nhiêu đều đã lái xe quay về nội thành. Hiện tại hắn login ngay tại ký túc xá của A, nhưng thân đang trong trò chơi, suy nghĩ cứ hướng về chuyện tình bên ngoài trò chơi.
Trong phòng còn có vài thành viên trung tâm của Thủy Thiên Các. Chính sự đã thảo luận xong, họ đang nhàn nhàn ăn uống nói chuyện phiếm. Buồn khổ của kiến thành thất bại một tháng trước đã tiêu tán không ít. Đối với cừu hận kẻ đã phá hư việc kiến thành, khi nhìn đến bộ mặt thực ngoài đời của người phá hư đó, bọn họ sinh ra biến hóa khó nói rõ. Bọn họ đều biết rõ người trong sự kiện “Con chó nhỏ cắn chết lão Đại", khi biết được Nguyệt Tại Thủy Thiên cư nhiên đi làm phụ đạo viên cho lớp của Tiểu Hòa Lưu Thủy, tâm tình họ liền càng vi diệu.
" Lão Đại, ngươi làm phụ đạo viên có phải tính toán chỉnh Tiểu Hòa Lưu Thủy không ?" Dũng ca hỏi.
" Ta làm sao sẽ đi làm khó sinh viên của mình chứ." Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười.
" Ảnh chụp trên mạng có phải đã qua photoshop không? Ta không tin có người đẹp đến như vậy. Ít nhất ánh mắt khẳng định đã qua Photoshop, liếc mắt một cái liền nhìn ra." Thủy Thương khá quan tâm vấn đề này.
" Về sau các ngươi nếu đến Bắc Kinh, có thể tự nhìn xem."
" Muốn nhìn có thể nhìn sao? Lão Đại, khẩu khí của ngươi giống như Tiểu Hòa Lưu Thủy là người nhà của ngươi vậy." Dũng ca cười hắc hắc.
" Nói không chừng……" Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười, ánh mắt nhìn dưới lầu chợt bị kiềm hãm, tiếp theo thế nhưng trực tiếp vén rèm lên, từ lầu ba nhảy xuống.
———–
Tiểu Hòa theo bên trong lỗ chó chui đi ra, làm một quyết định thật vĩ đại, quyết tâm từ Kim Lăng chạy tới Ứng Hối thành, như vậy lần sau login liền trực tiếp nhìn thấy Hạ đại ca.
Tiểu bạch cẩu dọc theo lề đường xuyên qua phố xá sầm uất, bôn hướng cửa thành. Mắt thấy sắp ra khỏi thành, tai họa bất ngờ ập xuống.
" Oa, con chó nhỏ thật đáng yêu nha, đáng yêu quá đáng yêu quá~~!" Mấy nữ hài tử thét chói tai vang lên. Sau khi bị tiếng thét chói tai dọa chấn động đến, tiểu Hòa đã bị một nữ hài tử ôm lấy, dùng sức nhu a, vuốt ve a, niết a, thét chói tai a, sau đó đặt tại bộ ngực mềm mại tiếp tục vuốt ve.
Tiểu Hòa mộng.
Sau đó Tiểu bạch cẩu ngây thơ bị một cô gái khác cướp đi, tiếp tục đặt tại bộ ngực mềm mại vuốt ve…… Sau đó người kế tiếp.
Chờ tiểu Hòa rốt cục hiểu được phải phản kháng thì đã muốn bị ba nữ tử chà đạp qua.
Khi cô gái thứ ba lưu luyến không rời đem Tiểu bạch cẩu đang liều mạng giãy dụa đưa cho nữ sinh thứ tư, Tiểu bạch cẩu đã bị một đôi tay tao nhã của nam nhân cướp đi.
Tiểu bạch cẩu bị chà đạp đến nỗi bộ lông rối rắm, hai mắt xoay vòng vòng, vựng hồ hồ chân chó đứng ở trong lòng bàn tay của nam nhân mà run run, nhất thời chưa từ tập kích khủng bố khôi phục lại.
Các cô gái nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong đó một người cố lấy dũng khí mặt đỏ hỏi vị nam nhân ôn nhã tuấn mỹ trước mắt." Con chó con này là của ngươi sao?"
Nam nhân ngón tay thon dài mềm nhẹ chải vuốt sợi lông lộn xộn chíp bông của Tiểu bạch cẩu, trên mặt trước sau như một ôn hòa tươi cười." Không sai, là ta nuôi."
Tiểu bạch cẩu nháy mắt lông đều dựng thẳng lên. Giọng nói này….. Tiểu bạch cẩu ngẩng đầu.
Quả nhiên là Nguyệt Tại Thủy Thiên.
" Oẳn."
Tiểu bạch cẩu giãy dụa muốn nhảy xuống, bị nam nhân hữu lực xiết nhanh đè lại.
" Chính là…… Chính là nó giống như không thích bị ngươi ôm a." Không ôm đến con chó nhỏ, cô gái thứ tư không cam lòng nói.
Nguyệt Tại Thủy Thiên biểu tình bất đắc dĩ." Bị làm hư, làm chuyện xấu xong đào tẩu, hiện tại bị nắm trở về đương nhiên sợ hãi."
Cô gái hâm mộ cực kỳ." Làm chuyện xấu còn có thể chạy trốn a, cẩu cẩu thật thông minh."
" Chính là cẩu cẩu không có thể sủng quá, bằng sẽ phi thường tùy hứng nha." Cô gái xen vào nói.
" Về sau sẽ hảo hảo quản giáo." Nguyệt Tại Thủy Thiên đánh vào mông chó con, xem như trừng phạt, có điều lực đạo thật sự rất nhẹ, không giống đánh mà như giống đang vuốt ve.
Tiểu Hòa cực kỳ giận dử, lại giãy dụa không được. Dưới sự phẫn nộ, bản năng cẩu cẩu bùng nổ, một ngụm cắn vào cánh tay Nguyệt Tại Thủy Thiên
Nguyệt Tại Thủy Thiên trong mắt chợt lóe ánh sáng lạnh, trên mặt tươi cười cũng không giảm, cúi đầu ở bên tai Tiểu bạch cẩu nói," Ngươi nếu không nhả ra, ta liền đem ngươi đưa cho các nàng."
Tiểu bạch cẩu cứng đờ, nghĩ đến vừa mới bị các nữ sinh niết rồi kháp đến, ôm vào ngực thiếu chút nữa nghẹt chết, tính phản xạ run lên, lực cắn Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng theo bản năng giảm nhẹ đi.
" Hoặc là nói cho các nàng ngươi là Tiểu Hòa Lưu Thủy biến thành ? Tiểu sắc cẩu, ngươi cắn quá ta mấy lần? Như vậy thích cắn người, không sợ ta tương lai cắn trở về sao ?" Hắn ngữ điệu mềm nhẹ mà tối, bàn tay thư hoãn ở mông chó con nhu lộng vài lần, đúng vị tán tỉnh. Chính là tiểu Hòa ở tình trường rất ngây thơ, tự nhiên phát hiện không được, chỉ cảm thấy lông chó đều phải dựng thẳng lên, lắc qua lắc lại thử thoát khỏi bàn tay Nguyệt Tại Thủy Thiên đặt ở mông nó.
Vài cô gái kia lưu luyến không rời chào tạm biệt Nguyệt Tại Thủy Thiên, cuối cùng còn chụp chung một tấm ảnh. Trên ảnh là nam nhân tao nhã mỉm cười cùng Tiểu bạch cẩu lông dựng đứng .
" Lão Đại, sao lại thế này?"
Bọn Dũng ca tưởng rằng có chuyện gì, từ tửu lâu đuổi tới. Bọn họ khinh công không kịp Nguyệt Tại Thủy Thiên, chờ đến khi tới nơi cũng chỉ nhìn đến lão Đại ôm một Tiểu bạch cẩu .
Cẩu!
Sau thành chiến, người của Thủy Thiên Các liền đối với động vật này đặc biệt mẫn cảm. Cẩn thận xem xét con chó trong ngực của lão Đại, phát hiện lông nó màu trắng, không phải con chó màu xám đất lúc thành chiến.
Dũng ca nói:" Lão Đại ngươi làm gì bắt một con chó vậy? Ta còn tưởng là người kêu Tiểu Hòa Lưu Thủy chứ."
" Hắn hiện tại hẳn đang quân huấn, như thế nào lại login, trừ phi muốn bị xử phạt." Nguyệt Tại Thủy Thiên là trả lời Dũng ca, ánh mắt lại có ý nhìn tiểu Hòa.
Tiểu Hòa cảnh giác nhìn hắn. Hắn bị Nguyệt Tại Thủy Thiên ôm ở trong tay, bị vây trong trạng thái không thể logout, giãy dụa chỉ biết mang đến càng nhiều va chạm, hắn lại không muốn oẳn nói chuyện với Nguyệt Tại Thủy Thiên.
Tiểu bạch cẩu rõ ràng bất động, lẳng lặng chờ xem Nguyệt Tại Thủy Thiên tróc hắn làm gì.
Đoàn người Nguyệt Tại Thủy Thiên đi về Thủy Thiên Các.
Cách một sạp bán thịt nướng, mũi ngửi được mùi thơm thịt nướng dẫn tới, Tiểu bạch cẩu nhìn cái sạp nhiều lần. Nguyệt Tại Thủy Thiên dừng chân, nhìn hắn một cái, sau đó hướng về sạp thịt nướng, mua mấy chục xâu thịt dê nướng.
Đến vị đại khách hàng, lão bản nhiệt tình tiếp đón, chịu khó đứng nướng. Một hồi sau một bó to thịt dê liền nướng xong. Nguyệt Tại Thủy Thiên chỉ lấy một chuỗi, bản thân lại chưa ăn, biểu tình hơi sủng nịch đem xâu thịt dê đưa tới miệng tiểu Bạch cẩu.
Tiểu bạch cẩu ngẩn người, lập tức đem đầu chuyển đi, thái độ bất cần hắn.
Nguyệt Tại Thủy Thiên cười lạnh, trong ánh mắt hiện lên một tia hung ác nham hiểm, đem xâu thịt dê tùy tay ném vào thùng rác bên cạnh.
" Thủy Thương."
" Ân…… Lão Đại!" Thủy Thương đang ở khiếp sợ, lão Đại cư nhiên bị cẩu từ chối.
" Vừa mới đi ngang qua *** thợ mộc, ngươi đi mua một cái ***g gỗ đến.
" Lồng gỗ ?" Thủy thương chưng hửng lặp lại," Cỡ nào?"
" Không cần quá lớn."
Thủy Thương khó hiểu, bất quá vẫn chạy về mua một ***g sắt hơi lớn hơn ***g chim một tý đem về. Tiếp theo chỉ thấy Nguyệt Tại Thủy Thiên nhan chóng mở đỉnh ***g, đem Tiểu bạch cẩu vốn đang rất trân ái ôm vào trong ngực, ném vào.
Tác giả :
Nê Nê Mụ