Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu
Chương 2
Hậu quả của việc thức đêm chính là, bất chấp đồng hồ báo thức đã vang lên lần thứ 10, Kim Tại Trung vẫn tiếp tục bọc mình trong chăn, đồng hồ báo thức cũng bị cậu ném xuống đất.
May mắn vào lúc 7 giờ 30 phút, Kim Tuấn Tú nhân đạo gọi điện đánh thức cậu rời giường, tuy nhiên Tại Trung vẫn bị chậm 10 phút.
Vào phòng làm việc, tổ nghiên cứu bốn người đều đã nghiêm chỉnh ngồi vào chỗ làm việc, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào máy tính.
Kim Tại Trung lén lút đi tới chỗ làm việc của mình, mở máy tính đồng thời hỏi đồng nghiệp Hàn Tư Tư ngồi bên cạnh.
“Sao nghiêm túc vậy? Tổng giám đốc còn chưa tới mà?"
Hàn Tư Tư giật giật khóe miệng, ngón tay chỉ vào cửa phòng làm việc đang đóng chặt của trưởng phòng bọn họ nói: “Đang ở trong phòng trưởng phòng nghe báo cáo đó!"
Bàn tay đang nắm con chuột của Kim Tại Trung khẽ chấn động: “Không phải chứ! Tới lúc nào?"
“8 giờ đúng!"
Kim Tại Trung buồn bực chửi thầm: “Ông đây hôm qua thức đêm, sáng nay không dậy nổi!"
Lục Tiếu cũng không nhịn được xen mồm: “Tôi gọi cho cậu hai lần cậu đều không nghe thấy sao?!"
Kim Tại Trung lau mồ hôi: “Tôi lúc ngủ đều không để chuông."
“Vậy cậu chết chắc rồi, tổng giám đốc mới nhất định sẽ phạt cậu!" Hàn Tư Tư hả hê.
Kim Tại Trung bất đắc dĩ lườm nàng một cái, hiện tại cậu không có can đảm đi vào chịu tội.
Hàn Tư Tư bỗng nhiên dừng lại, có chút hâm mộ mà nhìn Kim Tại Trung: “Nhưng mà, tổng giám đốc mới rất đẹp trai nha! Cho dù bị phạt cũng đáng giá…"
Kim Tại Trung bốc hỏa: “Này này, tôi là nam! Cô nghĩ tôi cũng giống cô mê trai đẹp sao?"
Lục Tiếu lại hùa vào trêu ghẹo: “Là một người đàn ông, tôi cũng phải công nhận anh ta rất đẹp! Công ty khó có được xuất hiện một người như vậy, quả thực rất đáng giá."
“Hừ, mấy người thật không đáng tin cậy, nhìn thấy trai đẹp là chân nhũn hết cả ra, không có lập trường!" Kim Tại Trung hừ lạnh.
Hàn Tư Tư nheo mắt: “Ha, đối với người nào chân nhũn cũng sẽ không đối với tiểu thụ cậu chân nhũn đâu."
Kim Tại Trung tạc mao: “Này này tôi không phải là cái gì tiểu thụ gì đó nha!"
“Vậy sao? Cậu nghĩ cậu có thể làm tổng công à?" Hàn Tư Tư tiếp tục đả kích.
Kim Tại Trung vừa định cùng mỹ nữ bưu hãn Hàn Tư Tư tiếp tục đấu khẩu, cửa phòng trưởng phòng đột nhiên mở ra, trưởng phòng đã hơn bốn mươi khom lưng một bên nhường đường cho tổng giám đốc mới đi ra, thái độ thực cung kính.
Tổng giám đốc mới nhìn qua tuổi còn rất trẻ ước chừng khoảng tầm hai tám, dáng người cao ráo 185cm, khuôn mặt không lớn nhưng rất tinh xảo, đôi mắt xếch quyến rũ quét ánh nhìn lên từng thành viên tổ nghiên cứu, những người trong phòng đều cảm nhận được một luồng khí áp bách.
Đương nhiên, năm người bọn họ, ngoại trừ Hàn Tư Tư nữ nhân gan dạ này trước ánh mắt của tổng giám đốc còn có thể ngẩng đầu ưỡn ngực khuôn mặt biểu lộ bộ dạng mê trai, những người còn lại đều vô thức xấu hổ cúi đầu, nhất là Kim Tại Trung hận không thể biến thành vô hình.
Một trận kích quang (laser) hạ gục năm người, nháy mắt giết chết bốn người, còn một người bị laser điểm huyệt hóa thành tình trạng ngây ngô.
“Ừm… khụ khụ…" Trưởng phòng nhân từ đánh thức bọn họ. “Kim Tại Trung, vào đây." Nói xong liền thong thả bước vào phòng.
Kim Tại Trung bất ngờ bị điểm danh khiến toàn thân toát mồ hôi lạnh, vừa rồi bị ánh mắt của tổng giám đốc hại cho sống dở chết dở một trận, bây giờ lại chuẩn bị phải tiếp nhận đợt công kích thứ hai..
“Tiểu thụ! Cố lên!" Hàn Tư Tư ở phía sau khích lệ.
Kim Tại Trung trợn mắt lườm nàng nhưng cũng không nói gì, lầm lũi bước vào phòng trưởng phòng.
Từ trưởng phòng đang ngồi sau bàn làm việc, cặp kính mắt không thể che giấu được ánh nhìn gian tà. Kim Tại Trung nơm nớp lo sợ đi tới trước bàn làm việc, bộ dạng giống như một chiến sĩ chuẩn bị tử trận.
“Kim Tại Trung, tháng này còn chưa tới 10 ngày, cậu đã đi muộn những 3 lần là sao?" Từ tổ trưởng tuy không phải quá lớn tuổi nhưng đã sớm bị hói đầu, vì vậy ông còn có biệt danh Từ – trơ – trọi.
Trong lòng Kim Tại Trung rối loạn tìm cách cùng Từ trơ trọi giảm nhẹ hình phạt.
Từ trơ trọi cũng không đợi cậu đáp lời mà nói tiếp: “Trước kia tôi cũng không tính toán chuyện này, lúc ấy cấp trên đối với phương diện này yêu cầu không cao. Huống chi các cậu đều là tinh anh nếu chỉ mắc vài lỗi nhỏ vẫn có thể bỏ qua. Nhưng mà hiện tại thì khác."
Kim Tại Trung rùng mình, cậu cảm thấy Từ trơ trọi có âm mưu gì đó, thế nhưng hiện tại mặc kệ là âm mưu gì cậu cũng không thể lùi bước, dù thế nào cũng phải đối mặt!
“Hôm qua tôi cũng đã nói rồi, hôm nay tổng giám đốc mới sẽ tới thị sát, đặc biệt là phòng nghiên cứu phát triển phần mềm chúng ta, cậu ấy rất để ý. Mà cậu, 7 giờ 45 chưa đến thì thôi, tốt xấu gì cũng phải 8h có mặt! Vậy mà cậu còn đến trễ 10 phút! Thời gian đối với chúng ta là vàng là bạc, 1 phút cũng đáng giá 100 vạn, cậu đến chậm những 10 phút, tổn thất này cậu tính toán sao đây!"
Kim Tại Trung liền vội vàng cúi người gật đầu: “Dạ."
Từ trơ trọi phất tay một cái: “Đừng cắt ngang khi tôi đang nói!"
A! Kim Tại Trung lập tức đứng im không lên tiếng, trong lòng đã sớm rối mù.
“Ai, cậu cũng vừa nhìn thấy tổng giám đốc rồi đó, người ta còn rất trẻ, mới 27 tuổi đã có thể làm tổng giám đốc rồi. Đừng cho rằng vì đây là công ty gia đình cha truyền con nối, cái quy tắc này hiện giờ đã lỗi thời rồi, tổng giám đốc 23 tuổi đã tốt nghiệp loại ưu hai chuyên ngành: khai phá phần mềm và quản lý kinh tế mậu dịch chuyên nghiệp của trường đại học quốc tế, hơn nữa nghe nói còn có một bằng thạc sĩ y khoa. Cậu không thấy hổ thẹn sao? Mỗi ngày đều đến muộn, lại còn tự cho rằng bản thân vừa làm việc vừa chơi game là rất lợi hại sao? Người ta 7h đã có mặt ở công ty rồi!"
Kim Tại Trung nghe mắng xong có chút không ngóc đầu lên được. Dù sao cũng không phải là cô nương yếu đuối, đàn ông đều có một trái tim cứng cỏi nhưng đồng thời cũng rất yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể phá trời, nhưng một khi bị đem ra so sánh đều sẽ cảm thấy khó chịu.(Hạ Anh: sao mà nó mâu thuẫn thế =-=) Nghe được Từ trơ trọi ca ngợi Tổng giám đốc mới lợi hại như thế nào, trong lòng lại càng thêm buồn bực. Đúng vậy, tên kia rất lợi hại, còn không phải do hắn may mắn được đầu thai vào nhà tốt sao? Thời điểm hắn vừa sinh ra đã sở hữu gia tài bạc triệu, còn cậu khi mới ra đời mẹ đến tiền mua sữa còn không có chỉ có thể húp cháo loãng! Ông có biết nó có hương vị như thế nào không?
Từ trơ trọi đương nhiên không biết được suy nghĩ của Kim Tại Trung, tiếp tục lảm nhảm: “Tôi đây cũng đã cùng tổng giám đốc phản ánh một chút về tình huống của cậu, cậu rất thông minh, tuy rằng phần mềm ra mắt lần trước vẫn còn chút thiếu sót thế nhưng cũng biết tìm cách khắc phục, cấp trên cũng rất thích. Vì vậy tôi đã giúp cậu nói tốt vài lời với tổng giám đốc, tổng giám đốc cũng đã xem xét, quyết định để cậu làm trợ lý cho cậu ấy trong vòng ba tháng."
Cái gì? Đây là cái tình huống gì a? Quanh co một hồi hóa ra lại không bị phạt?!
“Cậu trừng mắt lớn như vậy làm gì? Muốn dọa tôi sao! " Từ trơ trọi lườm Kim Tại Trung sau đó ném qua một tập tài liệu. “Cậu xem kỹ một chút, tổng giám đốc nói cậu là có người rất có tài, tuy nhiên lại có vài cái tật xấu không tốt, muốn giúp cậu sửa đổi, với lại cấp dưới chúng ta cũng cần có người thám thính tổng giám đốc mới, vì vậy trong thời gian sắp tới để cậu làm trợ lý sinh hoạt của tổng giám đốc, mỗi ngày đều phải đến sớm lo việc nấu nước châm trà cùng một vài phương diện sinh hoạt lặt vặt khác, tất cả đều do cậu quản."
(Mika: vô lý >…< bình thường làm gì có chuyện này chứ. >..<)
(Hạ Anh: c3 sẽ có chỗ giải thích rõ cho sự bất thường này nhé ^-^)
Cằm của Kim Tại Trung thiếu chút nữa rớt xuống: “Từ ngốc… trưởng phòng! Tôi là trạch nam cái gì cũng không biết làm! Hơn nữa chuyện bưng trà rót nước quét tước vệ sinh không phải là chuyên môn của phụ nữ sao?"
“Cậu là trợ lý sinh hoạt riêng của tổng giám đốc, cậu chỉ cần lo cho tổng giám đốc, mỗi ngày giúp hắn quét dọn vệ sinh, giúp hắn rót nước cũng là giúp hắn làm việc, hiểu không?"
Kim Tại Trung còn vặn vẹo: “Công ty khác đều có những bí mật lưu hành nội bộ vân vân, tôi đây coi như xong rồi."
“Thư kí cũng có người là nam, tổng thống cũng có thể là phụ nữ, cậu còn muốn so đo cái thân phận bảo mẫu hả? Không cần nói nhiều nữa, tổng giám đốc đã kí quyết định rồi, còn không lĩnh chỉ tạ ân rồi lui ra cho tôi."
Từ trơ trọi một kiếm xuyên tim, Kim Tại Trung không thể làm gì khác là bất đắc dĩ chấp nhận.
“A còn nữa, trước 10h cậu phải lên trên tầng 16, tổng giám đốc đã sắp xếp chỗ làm việc cho cậu, cậu sau này sẽ làm việc ở đó. Còn nữa, sáng mai phải đến trước 7 giờ dọn dẹp, nếu làm không tốt sẽ trừ tiền lương và tiền thưởng. Tốt xấu gì cũng là làm việc cho tổng giám đốc, nhớ làm cho tốt nha."
“Vậy còn hạng mục tôi đang phát triển thì…"
Từ trơ trọi phất tay: “Tôi sẽ để người khác làm thay cho cậu, ba tháng tới cứ làm việc với tổng giám đốc cho tốt, tổ nghiên cứu thiếu một mình cậu cũng không có vấn đề gì đâu."
Lạch cạch! Trái tim yếu đuổi của Kim Tại Trung vì một câu cuối cùng mà vỡ nát.
Kim Tại Trung bước ra khỏi phòng làm việc, một đám bốn người trong tổ toàn bộ vây quanh cậu thăm dò.
“Đại Kim, không sao chứ, bị khấu trừ mấy tháng tiền lương?" Đồng chí kính mắt A Thành là người đầu tiên lên tiếng an ủi.
“Trừ tiền lương thì không thú vị, kim cương, có phải mấy hạng mục của chúng tôi tổ trưởng đều ném cho cậu làm không? Nam nhân hèn mọn Tiểu Hà là một con nghiện LOL, tuy nhiên vì công việc bề bộn nên không cách nào chơi game. Các vị xin đừng làm khó vị trạch nam chấp nhất với LOL này a!
(Mika: LOL Liên minh huyền thoại League of legends đây mà >..< chơi game này cũng khá hay ấy, p/s: Mika có chơi nè)
(Hạ Anh: ss thích chơi game kiếm hiệp hơn)
“Hà hèn mọn, suy nghĩ của cậu thật ngốc, tôi nghĩ tiểu thụ của chúng ta bị điều xuống cơ sở rèn luyện phải không? Tiểu thụ, cậu bị điều xuống bộ phận nào vậy? Có phải là xuống tổ kỹ thuật cơ tình bắn ra bốn phía kia hay không a?" Mỹ nữ bưu hãn Hàn Tư Tư không ngừng YY, nếu người bị điều xuống là cô, phỏng chừng sẽ càng vui vẻ đắc ý hơn.
Kim Tại Trung trợn mắt lườm bọn họ, vung tay nói: “Ông đây thay đổi chức vụ!"
“Cái gì?" Lục Tiếu vẫn đang cố gắng an ủi cậu, vội vã đưa lên ái tâm: “Sẽ không phải cậu đi muộn mà lại được thăng chức chứ?!"
“Hừ! Ông đây bị gọi đi làm bảo mẫu cho tổng giám đốc!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau: “Cái gì gọi là đi làm bảo mẫu."
Kim Tại Trung đành phải thuật lời lời nói của Từ trơ trọi một lần, cũng là một lần nữa sát muối vào trái tim yếu đuối của cậu.
“Hừ hừ, mấy người nói nghe xem, cái gì mà “Tổ nghiên cứu chúng ta thiếu một mình cậu cũng không sao"! Con mẹ nó có cần đả kích người khác như vậy không!" Kim Tại Trung kêu gào.
Bốn người kia quây lại thành một vòng tròn.
A Thành: “Số cậu ta thật tốt, cư nhiên không bị trừ tiền lương! Uổng cho tôi tháng trước chăm chỉ làm việc để hoàn thành dự án mà không được tiền thưởng."
Tiểu Hà: “Con mẹ nó! Vì sao công việc của cậu ta lại tốt như vậy? Tại sao tôi lại không được công việc như vậy a!"
Hàn Tư Tư: “Mẹ nó, tiểu thụ chuyến này buôn bán lời rồi, không những không bị điều xuống mà cơ sở mà là trực tiếp ‘thượng long sàng’?!"
Lục Tiếu: “…" Nhìn trời, tôi vì sao phải cùng mấy người làm vòng tròn a.
Đám người kia tức giận: “Bởi vì không có cậu không thành vòng tròn!"
Trải qua một hồi thảo luận, tuân theo phán quyết của nữ vương Hàn Tư Tư, cả đám quyết định giao cho Kim tiểu thụ một nhiệm vụ gian khổ.
“Cái gì? Cái gì gọi là “Nắm được chủ tịch là gia nhập tầng lớp thượng lưu?" Kim Tại Trung choáng váng.
Hàn Tư Tư bật người giáo huấn: “Tiểu thụ, cậu có biết vì sao bản thân hai mươi sáu cái xuân xanh rồi vẫn không có bạn gái không? Bỏi vì phụ nữ căn bản không làm được cậu. Hiện tại tổng giám đốc mang theo xẻng đem cậu đào từ nơi này mang lên trồng ở tầng 16, có biết nó thể hiện điều gì không?"
Kim Tại Trung chớp chớp mắt: “Thể hiện điều gì?" Cậu cảm giác sóng não của Hàn Tư Tư cậu hoàn toàn không tiếp nhận được.
“Nói rõ cậu là dưa của hắn!" Hàn Tư Tư coi Tại Trung như trẻ con mà giáo huấn: “Thật ngốc!"
Kim Tại Trung híp mắt: “Tôi thích phụ nữ."
“Vậy sao giờ cậu vẫn còn độc thân?" Hàn Tư Tư trừng mắt.
“Đó là bởi vì chân ái của tôi còn chưa có xuất hiện, lương duyên còn chưa có tới mà!" Kim Tại Trung biện hộ.
Hàn Tư Tư hừ một tiếng: “Sao cậu không nói mình là quả đu đủ có não đi? Tiểu thụ, tin tưởng tôi đi tôi tuyệt đối không nhìn nhầm đâu! Hơn nữa cậu hiện tại rất may mắn, phải tận dụng, dù sau này cậu không theo tổng giám đốc cũng nên để chúng tôi tranh thủ YY một chút cho thỏa lòng chứ! Cậu một chút cũng không biết yêu thương đồng nghiệp gì hết!"
….
Kim Tại Trung chỉ có thể im lặng phản kháng, bây giờ nói gì cũng bị cô gái này bắt bẻ… Vì vậy, nghìn vạn lần không nên tùy tiện tiếp cận nhóm đồng nghiệp hủ nữ này a, mức độ phá hoại của mồm mép các nàng có thể sánh ngang với vũ khí sinh học.
Cuối cùng, Kim Tại Trung bị nhóm đồng nghiệp đóng gói gửi lên tầng 16. Mà lúc này đúng là thời điểm 10h sáng thứ bảy, bên ngoài ánh nắng ấm áp như mùa hè làm xua tan đi cảm giác hiu quạnh chớm thu.
Kim Tại Trung từ thang máy đi ra liền bật người đến trước cửa kính thủy tinh tranh thủ điều chỉnh lại một chút, miệng nhếch lên 45 độ, tóc mềm nằm gọn trên đầu, phía trước hơi đánh rối che đi một bên mắt, nhìn thoáng qua anh tuấn giống như nam chính trong truyện ngôn tình bước ra.
Kim Tại Trung cứ như vậy đứng trước cửa kính cười ngây ngô một hồi. Thẳng cho đến khi… bên kia thủy tinh chiếu ra một bóng người đang tự tiếu phi tiếu nhìn cậu.
“A!" Kim Tại Trung kinh hô một tiếng lùi về phía sau, thùng giấy trong tay suýt chút nữa bị làm rơi.
Mà bên kia cánh cửa thủy tinh chính là phòng nghỉ ngơi pha cà phê của tổng giám đốc mới.
Đúng rồi, tổng giám đốc mới tên Trịnh Duẫn Hạo.
Đôi mắt xếch của Trịnh Duẫn Hạo híp lại, trên tay cầm chén trà nhìn vô cùng trang nhã, hắn nhấc chén lên cao khẽ che đi khóe miệng đang hơi giương lên, âm thầm quan sát Kim Tại Trung: “Cậu mau pha cà phê cho tôi!"
Kim Tại Trung hơi xấu hổ, không thể làm gì khác là đi vòng qua phòng thủy tinh, đi ra ngoài liền bắt gặp một nữ thư ký ngồi trên một ghế cao, bàn cũng rất cao, trên bàn bày một cái điện thoại và một tấm bảng ghi: Trực điện thoại.
Kim Tại Trung nuốt một ngụm nước miếng hỏi: “Chào chị, tôi là trợ lý sinh hoạt của tổng giám đốc mới tới, cho hỏi… Chỗ làm việc của tôi ở đâu vậy?"
Cô gái vừa nghe điện thoại di dộng xong liền ngẩng đầu lên nhìn cậu, có chút sửng sốt rồi đột nhiên bật cười: “Cậu là nhân viên mới tới à? Nghe giám đốc Trịnh nói nếu cậu làm tốt sẽ điều cậu lại về vị trí cũ."
Kim Tại Trung vốn cảm thấy có chút xấu hổ, bị trêu đùa hai câu thì càng thêm xấu hổ, liền vội vàng nói: “Tôi… tôi đi làm muộn, bị bắt được."
Cô gái cũng không tiếp tục tranh luận: “Không có chuyện gì đâu, tổng giám đốc mới cũng không tệ lắm, phòng làm việc của cậu cũng chính là phòng làm việc của tổng giám đốc, chỉ cần thêm một cái bàn nữa thôi. Chỗ ngồi đó quá lớn đối với trẻ con, cậu không cần nhiều chỗ như vậy đâu cũng được a, để tôi xem, trên bàn có thiết bị giám sát, đừng lười biếng nữa nha.
Kim Tại Trung trộm 囧, cái gì gọi là “trên bàn có thiết bị giám sát", chính là thực sự bị tổng giám đốc giám sát a.
Cô gái lúc này mới nhìn kĩ mặt của Tại Trung, cũng trở nên thoải mái hơn: “Không việc gì, không việc gì, làm người thỉnh thoảng cũng có lúc xui xẻo như vậy. Ông trời hôm nay không cho cậu đến sớm thì biết làm sao, tổng giám đốc cũng chỉ là giết gà dọa khỉ thôi, tầm tám mười ngày là có thể được điều lại vị trí cũ rồi, cũng sẽ không bắt cậu cả đời phải làm công việc này đâu, nếu không thì chúng tôi không phải đều thất nghiệp hết sao!"
Ở công ty này khó khăn mới gặp được một cô gái biết nói lí lẽ, Kim Tại Trung có chút cảm động, vội vã chủ động tiếp cận: “Cô thật tốt! Đúng rồi, tôi là Kim Tại Trung, sau này mong được hỗ trợ."
Cô gái này cũng rất phóng khoáng trả lời: “Tôi là Hạ Vân, cứ gọi tôi là Tiểu Hạ, công việc của tôi là trực điện thoại giúp tổng giám đốc, trước đây còn kiêm luôn cả việc bưng trà rót nước cùng làm chút dọn dẹp, bây giờ có anh rồi tôi chỉ cần phải trực điện thoại thôi, tất cả những việc còn lại nhờ vào anh. "
Nghe đến đây Kim Tại Trung muốn khóc: “Được rồi Tiểu Hạ, tôi sẽ cố gắng."
Kim Tại Trung chậm rãi bước vào phòng làm việc, tốc độ nhịp tim có thể sánh ngang với tiết tấu thần khúc Trung Hoa < thảm thắc >.
May mắn vào lúc 7 giờ 30 phút, Kim Tuấn Tú nhân đạo gọi điện đánh thức cậu rời giường, tuy nhiên Tại Trung vẫn bị chậm 10 phút.
Vào phòng làm việc, tổ nghiên cứu bốn người đều đã nghiêm chỉnh ngồi vào chỗ làm việc, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào máy tính.
Kim Tại Trung lén lút đi tới chỗ làm việc của mình, mở máy tính đồng thời hỏi đồng nghiệp Hàn Tư Tư ngồi bên cạnh.
“Sao nghiêm túc vậy? Tổng giám đốc còn chưa tới mà?"
Hàn Tư Tư giật giật khóe miệng, ngón tay chỉ vào cửa phòng làm việc đang đóng chặt của trưởng phòng bọn họ nói: “Đang ở trong phòng trưởng phòng nghe báo cáo đó!"
Bàn tay đang nắm con chuột của Kim Tại Trung khẽ chấn động: “Không phải chứ! Tới lúc nào?"
“8 giờ đúng!"
Kim Tại Trung buồn bực chửi thầm: “Ông đây hôm qua thức đêm, sáng nay không dậy nổi!"
Lục Tiếu cũng không nhịn được xen mồm: “Tôi gọi cho cậu hai lần cậu đều không nghe thấy sao?!"
Kim Tại Trung lau mồ hôi: “Tôi lúc ngủ đều không để chuông."
“Vậy cậu chết chắc rồi, tổng giám đốc mới nhất định sẽ phạt cậu!" Hàn Tư Tư hả hê.
Kim Tại Trung bất đắc dĩ lườm nàng một cái, hiện tại cậu không có can đảm đi vào chịu tội.
Hàn Tư Tư bỗng nhiên dừng lại, có chút hâm mộ mà nhìn Kim Tại Trung: “Nhưng mà, tổng giám đốc mới rất đẹp trai nha! Cho dù bị phạt cũng đáng giá…"
Kim Tại Trung bốc hỏa: “Này này, tôi là nam! Cô nghĩ tôi cũng giống cô mê trai đẹp sao?"
Lục Tiếu lại hùa vào trêu ghẹo: “Là một người đàn ông, tôi cũng phải công nhận anh ta rất đẹp! Công ty khó có được xuất hiện một người như vậy, quả thực rất đáng giá."
“Hừ, mấy người thật không đáng tin cậy, nhìn thấy trai đẹp là chân nhũn hết cả ra, không có lập trường!" Kim Tại Trung hừ lạnh.
Hàn Tư Tư nheo mắt: “Ha, đối với người nào chân nhũn cũng sẽ không đối với tiểu thụ cậu chân nhũn đâu."
Kim Tại Trung tạc mao: “Này này tôi không phải là cái gì tiểu thụ gì đó nha!"
“Vậy sao? Cậu nghĩ cậu có thể làm tổng công à?" Hàn Tư Tư tiếp tục đả kích.
Kim Tại Trung vừa định cùng mỹ nữ bưu hãn Hàn Tư Tư tiếp tục đấu khẩu, cửa phòng trưởng phòng đột nhiên mở ra, trưởng phòng đã hơn bốn mươi khom lưng một bên nhường đường cho tổng giám đốc mới đi ra, thái độ thực cung kính.
Tổng giám đốc mới nhìn qua tuổi còn rất trẻ ước chừng khoảng tầm hai tám, dáng người cao ráo 185cm, khuôn mặt không lớn nhưng rất tinh xảo, đôi mắt xếch quyến rũ quét ánh nhìn lên từng thành viên tổ nghiên cứu, những người trong phòng đều cảm nhận được một luồng khí áp bách.
Đương nhiên, năm người bọn họ, ngoại trừ Hàn Tư Tư nữ nhân gan dạ này trước ánh mắt của tổng giám đốc còn có thể ngẩng đầu ưỡn ngực khuôn mặt biểu lộ bộ dạng mê trai, những người còn lại đều vô thức xấu hổ cúi đầu, nhất là Kim Tại Trung hận không thể biến thành vô hình.
Một trận kích quang (laser) hạ gục năm người, nháy mắt giết chết bốn người, còn một người bị laser điểm huyệt hóa thành tình trạng ngây ngô.
“Ừm… khụ khụ…" Trưởng phòng nhân từ đánh thức bọn họ. “Kim Tại Trung, vào đây." Nói xong liền thong thả bước vào phòng.
Kim Tại Trung bất ngờ bị điểm danh khiến toàn thân toát mồ hôi lạnh, vừa rồi bị ánh mắt của tổng giám đốc hại cho sống dở chết dở một trận, bây giờ lại chuẩn bị phải tiếp nhận đợt công kích thứ hai..
“Tiểu thụ! Cố lên!" Hàn Tư Tư ở phía sau khích lệ.
Kim Tại Trung trợn mắt lườm nàng nhưng cũng không nói gì, lầm lũi bước vào phòng trưởng phòng.
Từ trưởng phòng đang ngồi sau bàn làm việc, cặp kính mắt không thể che giấu được ánh nhìn gian tà. Kim Tại Trung nơm nớp lo sợ đi tới trước bàn làm việc, bộ dạng giống như một chiến sĩ chuẩn bị tử trận.
“Kim Tại Trung, tháng này còn chưa tới 10 ngày, cậu đã đi muộn những 3 lần là sao?" Từ tổ trưởng tuy không phải quá lớn tuổi nhưng đã sớm bị hói đầu, vì vậy ông còn có biệt danh Từ – trơ – trọi.
Trong lòng Kim Tại Trung rối loạn tìm cách cùng Từ trơ trọi giảm nhẹ hình phạt.
Từ trơ trọi cũng không đợi cậu đáp lời mà nói tiếp: “Trước kia tôi cũng không tính toán chuyện này, lúc ấy cấp trên đối với phương diện này yêu cầu không cao. Huống chi các cậu đều là tinh anh nếu chỉ mắc vài lỗi nhỏ vẫn có thể bỏ qua. Nhưng mà hiện tại thì khác."
Kim Tại Trung rùng mình, cậu cảm thấy Từ trơ trọi có âm mưu gì đó, thế nhưng hiện tại mặc kệ là âm mưu gì cậu cũng không thể lùi bước, dù thế nào cũng phải đối mặt!
“Hôm qua tôi cũng đã nói rồi, hôm nay tổng giám đốc mới sẽ tới thị sát, đặc biệt là phòng nghiên cứu phát triển phần mềm chúng ta, cậu ấy rất để ý. Mà cậu, 7 giờ 45 chưa đến thì thôi, tốt xấu gì cũng phải 8h có mặt! Vậy mà cậu còn đến trễ 10 phút! Thời gian đối với chúng ta là vàng là bạc, 1 phút cũng đáng giá 100 vạn, cậu đến chậm những 10 phút, tổn thất này cậu tính toán sao đây!"
Kim Tại Trung liền vội vàng cúi người gật đầu: “Dạ."
Từ trơ trọi phất tay một cái: “Đừng cắt ngang khi tôi đang nói!"
A! Kim Tại Trung lập tức đứng im không lên tiếng, trong lòng đã sớm rối mù.
“Ai, cậu cũng vừa nhìn thấy tổng giám đốc rồi đó, người ta còn rất trẻ, mới 27 tuổi đã có thể làm tổng giám đốc rồi. Đừng cho rằng vì đây là công ty gia đình cha truyền con nối, cái quy tắc này hiện giờ đã lỗi thời rồi, tổng giám đốc 23 tuổi đã tốt nghiệp loại ưu hai chuyên ngành: khai phá phần mềm và quản lý kinh tế mậu dịch chuyên nghiệp của trường đại học quốc tế, hơn nữa nghe nói còn có một bằng thạc sĩ y khoa. Cậu không thấy hổ thẹn sao? Mỗi ngày đều đến muộn, lại còn tự cho rằng bản thân vừa làm việc vừa chơi game là rất lợi hại sao? Người ta 7h đã có mặt ở công ty rồi!"
Kim Tại Trung nghe mắng xong có chút không ngóc đầu lên được. Dù sao cũng không phải là cô nương yếu đuối, đàn ông đều có một trái tim cứng cỏi nhưng đồng thời cũng rất yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể phá trời, nhưng một khi bị đem ra so sánh đều sẽ cảm thấy khó chịu.(Hạ Anh: sao mà nó mâu thuẫn thế =-=) Nghe được Từ trơ trọi ca ngợi Tổng giám đốc mới lợi hại như thế nào, trong lòng lại càng thêm buồn bực. Đúng vậy, tên kia rất lợi hại, còn không phải do hắn may mắn được đầu thai vào nhà tốt sao? Thời điểm hắn vừa sinh ra đã sở hữu gia tài bạc triệu, còn cậu khi mới ra đời mẹ đến tiền mua sữa còn không có chỉ có thể húp cháo loãng! Ông có biết nó có hương vị như thế nào không?
Từ trơ trọi đương nhiên không biết được suy nghĩ của Kim Tại Trung, tiếp tục lảm nhảm: “Tôi đây cũng đã cùng tổng giám đốc phản ánh một chút về tình huống của cậu, cậu rất thông minh, tuy rằng phần mềm ra mắt lần trước vẫn còn chút thiếu sót thế nhưng cũng biết tìm cách khắc phục, cấp trên cũng rất thích. Vì vậy tôi đã giúp cậu nói tốt vài lời với tổng giám đốc, tổng giám đốc cũng đã xem xét, quyết định để cậu làm trợ lý cho cậu ấy trong vòng ba tháng."
Cái gì? Đây là cái tình huống gì a? Quanh co một hồi hóa ra lại không bị phạt?!
“Cậu trừng mắt lớn như vậy làm gì? Muốn dọa tôi sao! " Từ trơ trọi lườm Kim Tại Trung sau đó ném qua một tập tài liệu. “Cậu xem kỹ một chút, tổng giám đốc nói cậu là có người rất có tài, tuy nhiên lại có vài cái tật xấu không tốt, muốn giúp cậu sửa đổi, với lại cấp dưới chúng ta cũng cần có người thám thính tổng giám đốc mới, vì vậy trong thời gian sắp tới để cậu làm trợ lý sinh hoạt của tổng giám đốc, mỗi ngày đều phải đến sớm lo việc nấu nước châm trà cùng một vài phương diện sinh hoạt lặt vặt khác, tất cả đều do cậu quản."
(Mika: vô lý >…< bình thường làm gì có chuyện này chứ. >..<)
(Hạ Anh: c3 sẽ có chỗ giải thích rõ cho sự bất thường này nhé ^-^)
Cằm của Kim Tại Trung thiếu chút nữa rớt xuống: “Từ ngốc… trưởng phòng! Tôi là trạch nam cái gì cũng không biết làm! Hơn nữa chuyện bưng trà rót nước quét tước vệ sinh không phải là chuyên môn của phụ nữ sao?"
“Cậu là trợ lý sinh hoạt riêng của tổng giám đốc, cậu chỉ cần lo cho tổng giám đốc, mỗi ngày giúp hắn quét dọn vệ sinh, giúp hắn rót nước cũng là giúp hắn làm việc, hiểu không?"
Kim Tại Trung còn vặn vẹo: “Công ty khác đều có những bí mật lưu hành nội bộ vân vân, tôi đây coi như xong rồi."
“Thư kí cũng có người là nam, tổng thống cũng có thể là phụ nữ, cậu còn muốn so đo cái thân phận bảo mẫu hả? Không cần nói nhiều nữa, tổng giám đốc đã kí quyết định rồi, còn không lĩnh chỉ tạ ân rồi lui ra cho tôi."
Từ trơ trọi một kiếm xuyên tim, Kim Tại Trung không thể làm gì khác là bất đắc dĩ chấp nhận.
“A còn nữa, trước 10h cậu phải lên trên tầng 16, tổng giám đốc đã sắp xếp chỗ làm việc cho cậu, cậu sau này sẽ làm việc ở đó. Còn nữa, sáng mai phải đến trước 7 giờ dọn dẹp, nếu làm không tốt sẽ trừ tiền lương và tiền thưởng. Tốt xấu gì cũng là làm việc cho tổng giám đốc, nhớ làm cho tốt nha."
“Vậy còn hạng mục tôi đang phát triển thì…"
Từ trơ trọi phất tay: “Tôi sẽ để người khác làm thay cho cậu, ba tháng tới cứ làm việc với tổng giám đốc cho tốt, tổ nghiên cứu thiếu một mình cậu cũng không có vấn đề gì đâu."
Lạch cạch! Trái tim yếu đuổi của Kim Tại Trung vì một câu cuối cùng mà vỡ nát.
Kim Tại Trung bước ra khỏi phòng làm việc, một đám bốn người trong tổ toàn bộ vây quanh cậu thăm dò.
“Đại Kim, không sao chứ, bị khấu trừ mấy tháng tiền lương?" Đồng chí kính mắt A Thành là người đầu tiên lên tiếng an ủi.
“Trừ tiền lương thì không thú vị, kim cương, có phải mấy hạng mục của chúng tôi tổ trưởng đều ném cho cậu làm không? Nam nhân hèn mọn Tiểu Hà là một con nghiện LOL, tuy nhiên vì công việc bề bộn nên không cách nào chơi game. Các vị xin đừng làm khó vị trạch nam chấp nhất với LOL này a!
(Mika: LOL Liên minh huyền thoại League of legends đây mà >..< chơi game này cũng khá hay ấy, p/s: Mika có chơi nè)
(Hạ Anh: ss thích chơi game kiếm hiệp hơn)
“Hà hèn mọn, suy nghĩ của cậu thật ngốc, tôi nghĩ tiểu thụ của chúng ta bị điều xuống cơ sở rèn luyện phải không? Tiểu thụ, cậu bị điều xuống bộ phận nào vậy? Có phải là xuống tổ kỹ thuật cơ tình bắn ra bốn phía kia hay không a?" Mỹ nữ bưu hãn Hàn Tư Tư không ngừng YY, nếu người bị điều xuống là cô, phỏng chừng sẽ càng vui vẻ đắc ý hơn.
Kim Tại Trung trợn mắt lườm bọn họ, vung tay nói: “Ông đây thay đổi chức vụ!"
“Cái gì?" Lục Tiếu vẫn đang cố gắng an ủi cậu, vội vã đưa lên ái tâm: “Sẽ không phải cậu đi muộn mà lại được thăng chức chứ?!"
“Hừ! Ông đây bị gọi đi làm bảo mẫu cho tổng giám đốc!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau: “Cái gì gọi là đi làm bảo mẫu."
Kim Tại Trung đành phải thuật lời lời nói của Từ trơ trọi một lần, cũng là một lần nữa sát muối vào trái tim yếu đuối của cậu.
“Hừ hừ, mấy người nói nghe xem, cái gì mà “Tổ nghiên cứu chúng ta thiếu một mình cậu cũng không sao"! Con mẹ nó có cần đả kích người khác như vậy không!" Kim Tại Trung kêu gào.
Bốn người kia quây lại thành một vòng tròn.
A Thành: “Số cậu ta thật tốt, cư nhiên không bị trừ tiền lương! Uổng cho tôi tháng trước chăm chỉ làm việc để hoàn thành dự án mà không được tiền thưởng."
Tiểu Hà: “Con mẹ nó! Vì sao công việc của cậu ta lại tốt như vậy? Tại sao tôi lại không được công việc như vậy a!"
Hàn Tư Tư: “Mẹ nó, tiểu thụ chuyến này buôn bán lời rồi, không những không bị điều xuống mà cơ sở mà là trực tiếp ‘thượng long sàng’?!"
Lục Tiếu: “…" Nhìn trời, tôi vì sao phải cùng mấy người làm vòng tròn a.
Đám người kia tức giận: “Bởi vì không có cậu không thành vòng tròn!"
Trải qua một hồi thảo luận, tuân theo phán quyết của nữ vương Hàn Tư Tư, cả đám quyết định giao cho Kim tiểu thụ một nhiệm vụ gian khổ.
“Cái gì? Cái gì gọi là “Nắm được chủ tịch là gia nhập tầng lớp thượng lưu?" Kim Tại Trung choáng váng.
Hàn Tư Tư bật người giáo huấn: “Tiểu thụ, cậu có biết vì sao bản thân hai mươi sáu cái xuân xanh rồi vẫn không có bạn gái không? Bỏi vì phụ nữ căn bản không làm được cậu. Hiện tại tổng giám đốc mang theo xẻng đem cậu đào từ nơi này mang lên trồng ở tầng 16, có biết nó thể hiện điều gì không?"
Kim Tại Trung chớp chớp mắt: “Thể hiện điều gì?" Cậu cảm giác sóng não của Hàn Tư Tư cậu hoàn toàn không tiếp nhận được.
“Nói rõ cậu là dưa của hắn!" Hàn Tư Tư coi Tại Trung như trẻ con mà giáo huấn: “Thật ngốc!"
Kim Tại Trung híp mắt: “Tôi thích phụ nữ."
“Vậy sao giờ cậu vẫn còn độc thân?" Hàn Tư Tư trừng mắt.
“Đó là bởi vì chân ái của tôi còn chưa có xuất hiện, lương duyên còn chưa có tới mà!" Kim Tại Trung biện hộ.
Hàn Tư Tư hừ một tiếng: “Sao cậu không nói mình là quả đu đủ có não đi? Tiểu thụ, tin tưởng tôi đi tôi tuyệt đối không nhìn nhầm đâu! Hơn nữa cậu hiện tại rất may mắn, phải tận dụng, dù sau này cậu không theo tổng giám đốc cũng nên để chúng tôi tranh thủ YY một chút cho thỏa lòng chứ! Cậu một chút cũng không biết yêu thương đồng nghiệp gì hết!"
….
Kim Tại Trung chỉ có thể im lặng phản kháng, bây giờ nói gì cũng bị cô gái này bắt bẻ… Vì vậy, nghìn vạn lần không nên tùy tiện tiếp cận nhóm đồng nghiệp hủ nữ này a, mức độ phá hoại của mồm mép các nàng có thể sánh ngang với vũ khí sinh học.
Cuối cùng, Kim Tại Trung bị nhóm đồng nghiệp đóng gói gửi lên tầng 16. Mà lúc này đúng là thời điểm 10h sáng thứ bảy, bên ngoài ánh nắng ấm áp như mùa hè làm xua tan đi cảm giác hiu quạnh chớm thu.
Kim Tại Trung từ thang máy đi ra liền bật người đến trước cửa kính thủy tinh tranh thủ điều chỉnh lại một chút, miệng nhếch lên 45 độ, tóc mềm nằm gọn trên đầu, phía trước hơi đánh rối che đi một bên mắt, nhìn thoáng qua anh tuấn giống như nam chính trong truyện ngôn tình bước ra.
Kim Tại Trung cứ như vậy đứng trước cửa kính cười ngây ngô một hồi. Thẳng cho đến khi… bên kia thủy tinh chiếu ra một bóng người đang tự tiếu phi tiếu nhìn cậu.
“A!" Kim Tại Trung kinh hô một tiếng lùi về phía sau, thùng giấy trong tay suýt chút nữa bị làm rơi.
Mà bên kia cánh cửa thủy tinh chính là phòng nghỉ ngơi pha cà phê của tổng giám đốc mới.
Đúng rồi, tổng giám đốc mới tên Trịnh Duẫn Hạo.
Đôi mắt xếch của Trịnh Duẫn Hạo híp lại, trên tay cầm chén trà nhìn vô cùng trang nhã, hắn nhấc chén lên cao khẽ che đi khóe miệng đang hơi giương lên, âm thầm quan sát Kim Tại Trung: “Cậu mau pha cà phê cho tôi!"
Kim Tại Trung hơi xấu hổ, không thể làm gì khác là đi vòng qua phòng thủy tinh, đi ra ngoài liền bắt gặp một nữ thư ký ngồi trên một ghế cao, bàn cũng rất cao, trên bàn bày một cái điện thoại và một tấm bảng ghi: Trực điện thoại.
Kim Tại Trung nuốt một ngụm nước miếng hỏi: “Chào chị, tôi là trợ lý sinh hoạt của tổng giám đốc mới tới, cho hỏi… Chỗ làm việc của tôi ở đâu vậy?"
Cô gái vừa nghe điện thoại di dộng xong liền ngẩng đầu lên nhìn cậu, có chút sửng sốt rồi đột nhiên bật cười: “Cậu là nhân viên mới tới à? Nghe giám đốc Trịnh nói nếu cậu làm tốt sẽ điều cậu lại về vị trí cũ."
Kim Tại Trung vốn cảm thấy có chút xấu hổ, bị trêu đùa hai câu thì càng thêm xấu hổ, liền vội vàng nói: “Tôi… tôi đi làm muộn, bị bắt được."
Cô gái cũng không tiếp tục tranh luận: “Không có chuyện gì đâu, tổng giám đốc mới cũng không tệ lắm, phòng làm việc của cậu cũng chính là phòng làm việc của tổng giám đốc, chỉ cần thêm một cái bàn nữa thôi. Chỗ ngồi đó quá lớn đối với trẻ con, cậu không cần nhiều chỗ như vậy đâu cũng được a, để tôi xem, trên bàn có thiết bị giám sát, đừng lười biếng nữa nha.
Kim Tại Trung trộm 囧, cái gì gọi là “trên bàn có thiết bị giám sát", chính là thực sự bị tổng giám đốc giám sát a.
Cô gái lúc này mới nhìn kĩ mặt của Tại Trung, cũng trở nên thoải mái hơn: “Không việc gì, không việc gì, làm người thỉnh thoảng cũng có lúc xui xẻo như vậy. Ông trời hôm nay không cho cậu đến sớm thì biết làm sao, tổng giám đốc cũng chỉ là giết gà dọa khỉ thôi, tầm tám mười ngày là có thể được điều lại vị trí cũ rồi, cũng sẽ không bắt cậu cả đời phải làm công việc này đâu, nếu không thì chúng tôi không phải đều thất nghiệp hết sao!"
Ở công ty này khó khăn mới gặp được một cô gái biết nói lí lẽ, Kim Tại Trung có chút cảm động, vội vã chủ động tiếp cận: “Cô thật tốt! Đúng rồi, tôi là Kim Tại Trung, sau này mong được hỗ trợ."
Cô gái này cũng rất phóng khoáng trả lời: “Tôi là Hạ Vân, cứ gọi tôi là Tiểu Hạ, công việc của tôi là trực điện thoại giúp tổng giám đốc, trước đây còn kiêm luôn cả việc bưng trà rót nước cùng làm chút dọn dẹp, bây giờ có anh rồi tôi chỉ cần phải trực điện thoại thôi, tất cả những việc còn lại nhờ vào anh. "
Nghe đến đây Kim Tại Trung muốn khóc: “Được rồi Tiểu Hạ, tôi sẽ cố gắng."
Kim Tại Trung chậm rãi bước vào phòng làm việc, tốc độ nhịp tim có thể sánh ngang với tiết tấu thần khúc Trung Hoa < thảm thắc >.
Tác giả :
Diệc Chung Nhân