Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu
Chương 27: Nguyệt lão từ (hạ)
Sáu giờ kém, Kiều Dĩ Hàng thấy Chiến Hồn Vô Cực vẫn chưa out, nhịn không được giục hắn đi ngủ.
Chiến Hồn Vô Cực cũng rất nể tình, hắn vừa mở miệng lập tức tuân mệnh, chỉ một vài phút sau đã không còn trên mạng nữa. Kiều Dĩ Hàng bớt giận.
Thấy nhiều người thảo luận về hôn lễ như vậy nói không hưng phấn chút nào là giả nhưng áp lực cùng chột dạ nhiều hơn.
Hắn nhớ có lần họng bị viêm, lúc lên sân khấu đạo diễn phải lip-sync. Theo lý thuyết mà nói thế dễ hơn hát sống nhưng hắn khăng khăng không chịu dù sắc mặt trắng bệch, tứ chi như nhũn ra. Lúc sau, báo chí khen hắn chuyên nghiệp, viêm họng mà vẫn có thể phát huy tốt như vậy. Chỉ có hắn biết, tất cả là vì sợ. Từ đó trở đi, dù mệt mỏi như thế nào, hắn cũng đều nhất quyết hát sống kể cả có lạc âm. Bởi vì, làm kẻ dối trá thực sự rất mệt mỏi nhất là khi đối phương toàn tâm toàn ý tin tưởng mình.
Hai ngày vội vã trôi qua.
Kiều Dĩ Hàng bộn bề công việc.
Cao Cần đã đem việc nhận lời khiêu chiến ra bàn bạc với bên đài truyền hình. Họ quảng cáo rất rầm rộ, làm riêng một chuyên đề, tổng hợp các MV kinh điển, các màn biểu diễn cùng các khoảnh khắc đoạt giải của hắn. Hấp dẫn nhất là đoạn quảng cáo phía cuối —
Lục Vạn Bằng lớn tiếng khiêu chiến, tiểu thiên vương Kiều Dĩ Hàng bình tĩnh ứng chiến. Hai vị khách thần bí tới tham dự. Đại chiến bốn người. Cuối cùng ai sẽ là người chiến thắng? Mời quý vị và các bạn đón xem…
Kiều Dĩ Hàng tắt đi TV.
Hai ngày này, ba người bọn họ tới EF mượn phòng tập vài lần. Phối nhạc đã xong, đem ghép lại hiệu quả rất tuyệt. Cao Cần đã chuẩn bị sẵn kế hoạch đưa ca khúc này ra mắt khán giả.
Hôm nay, mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ chờ tới ngày mai.
Nhưng, tối hôm nay, việc hắn quan tâm nhất chính là hôn lễ long trọng trên internet.
Trang bị trên người Tiểu Thuyền đã đổi đến bộ thứ ba. Cấp bậc của mọi người trong Thiên Đạo Hữu Thường đều trên dưới 100, đối với bọn họ mà nói đi kiếm trang bị cấp 60 chỉ tốn có chút thời gian chứ chẳng mấy khó khăn.
Nhưng Thiên Đấu ra tay thập phần hào phóng, tặng hắn một bộ Tử Cẩm Ngọc Thiến. Đây là hàng hiếm trên tất cả các cụm máy chủ. Nhưng hiện giờ đối với Tiểu Thuyền mà nói, giá trị duy nhất của nó chỉ là để ngắm mà thôi.
Lạc Tuyết Vô Âm tặng hai viên bảo thạch, một viên cấp 7, một viên cấp 8 cũng coi như rộng rãi.
Suất suất suất rất thực tế tặng hắn 666 kim lượng.
Thủy Tiên hòa thượng để biểu thị sự khốn khó, chỉ tặng 166 kim. Được cái hắn nguyện ý kính dâng thân thể, chỉ cần Tiểu Thuyền muốn tổ đội luyện cấp, hắn bảo chứng nhất định sẽ đến.
—–
Tám giờ tối.
Tiểu Thuyền cùng Chiến Hồn Vô Cực đều thay hỉ phục. Một người ngồi kiệu hoa, một người cưỡi ngựa đi giữa đám thành viên Thiên Đạo Hữu Thường.
Thiên Đấu đã mua 99 cây pháo hoa, phóng trên đường đi, thập phần náo nhiệt.
Kênh bang hội cùng kênh thế giới không ngừng hiện ra lời chúc phúc. Người cần tổ đội làm phụ bản không cách nào chen vào được.
Tiểu kèn đồng đột nhiên nhảy ra một tin.
[tiểu kèn đồng] Yêu nhất Đại Kiều: ta đại biểu toàn thể Hàng Thiên Các, chúc phu phụ Chiến Hồn Vô Cực trăm năm hòa hợp.
Kiều Dĩ Hàng vừa nhìn thấy ba chữ Hàng Thiên Các đã thấy đau đầu.
Tuy rằng là fan của hắn nhưng nghĩ tới việc hội trưởng Hàng Thiên Các lợi dụng danh nghĩa hắn mà mở rộng bang hội, Kiều Dĩ Hàng cảm thấy rất phiền muộn. Hơn nữa loại phiền muộn này không thể phát tiết. Người duy nhất có thể nói là Tiểu Thuyền nhưng nàng chỉ mê man nhìn lại hắn.
Giả bộ với làm gián điệp đều giống nhau, cùng là những việc vô cùng thống khổ.
——-
Chiến Hồn Vô Cực đối với Hàng Thiên Các từ trước đến nay vốn không có hảo cảm thế nhưng những lúc như thế này cũng không nên quá mất phong độ, vì thế đã cảm tạ trên tiểu kèn đồng.
Kỳ thực từ khi Thiên Đấu trở về, quan hệ giữa Thiên Đạo Hữu Thường và Hàng Thiên Các tốt hơn rất nhiều. Chỉ có Chiến Hồn Vô Cực thủy chung tỏ thái độ mà thôi. Mà hôm nay đối phương đã tỏ thiện ý như vậy thì hiển nhiên những việc không hài lòng trong quá khứ coi như cho qua.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi hài lòng chứ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền:?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi thích Kiều Dĩ Hàng sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-||| không có.
Hắn cũng không phải tự kỷ.
Kiều Dĩ Hàng nuốt nước bọt.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi biết chút nữa sẽ động phòng chứ?
Nước trong mồm hắn chút nữa thì phun ra.
May mà Kiều Dĩ Hàng nhanh tay, đem miệng che lại thế nhưng nước lại sặc lên mũi.
Hắn vuốt ngực, đem nước nuốt xuống sau đó lấy khăn lau tay và mặt.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực:???
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: quá hưng phấn sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta muốn đào hôn.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: động phòng ta mang ngươi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: biết đường đến Bễ Nghễ Sơn chứ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền:?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: Thần Y Cốc?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: có chức năng trở về môn phái.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: vậy nên ta mang ngươi, đến lúc đó kích theo.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: động phòng thì làm thế nào mới là động phòng?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: rất chờ mong?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: không, rất sợ.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: lần đầu tiên?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ta mang ngươi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Dạo phố xong, hai người tiến nhập hỉ yến.
Khách nhân nhận được thiệp cưới lục tục đi vào. Hỉ yến náo nhiệt vô cùng.
Đột nhiên Thiên Đấu lên tiếng ở kênh bang hội.
[bang hội] Thiên Đấu: chuẩn bị!
Chiến Hồn Vô Cực đem theo Tiểu Thuyền đứng gần cửa hỉ đường sau đó giải trừ trạng thái theo.
Kiều Dĩ Hàng mờ mịt không hiểu.
Chỉ thấy bang chúng tự giác dạt sang hai bên, sau đó trang phục trên người đều biến về đồ cơ bản.
[bang hội] Thiên Đấu: bắt đầu!
Hai bên cùng lúc hành động, bắn pháo hoa.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đi thôi.
Kiều Dĩ Hàng chợt tỉnh.
Chỉ thấy giữa đám pháo hoa, Chiến Hồn Vô Cực cùng Tiểu Thuyền dắt tay nhau đi về phía hai ngọn nến to đốt trước chữ song hỷ.
[thế giới] Thiên Đấu: Chiến Hồn Vô Cực, ngươi nguyện ý vì Tiểu Thuyền có thể đi tới cùng trời cuối đất chứ?
…
Vấn đề này không phải Nguyệt lão đã hỏi qua sao?
Kiều Dĩ Hàng nhíu mày. Hơn nữa hắn hỏi không phải quá dở sao?
[thế giới] Chiến Hồn Vô Cực: nguyện ý.
[thế giới] Thiên Đấu: Tiểu Thuyền, ngươi nguyện ý từ nay về sau chỉ nhìn Chiến Hồn Vô Cực cũng như không hồng hạnh xuất tường chứ?
Kiều Dĩ Hàng chút nữa thổ huyết.
Hắn hồng hạnh xuất tường?
Cho tới bây giờ đều là hồng hạnh vì hắn xuất tường có được không!
Thế nhưng, đã đến lúc này dù là Thiên Đấu hay Chiến Hồn Vô Cực cũng đều cần nể mặt.
Vậy nên hắn không cam lòng cũng phải trả lời —
[thế giới] Tiểu Thuyền: ân.
“ân“ không tính là câu trả lời có thành ý nhưng lúc này cũng không ai tính toán.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, hiện danh hiệu phu thê ra đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: không nên gọi ta là lão bà!
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: nương tử? Cái này nghe rất quê mùa.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: gọi Tiểu Thuyền.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: Tiểu Thuyền lão bà, hiện danh hiệu phu thê ra đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Kiều Dĩ Hàng phiền muộn nhìn bảy chữ hiện ra trên đầu Tiểu Thuyền “Nương tử của Chiến Hồn Vô Cực“ vừa vặn cùng mấy chữ “Phu quân của Tiểu Thuyền“ trên đầu Chiến Hồn Vô Cực hòa lẫn.
Thiên Đấu cùng những người khác hò reo một chút liền đưa bọn họ vào nhập phòng.
Động phòng kỳ thực là một gian phòng toàn màu đỏ.
Kiều Dĩ Hàng chỉ huy Tiểu Thuyền dạo trong phòng một vòng.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đến đây.
Tiểu Thuyền đi qua.
Chiến Hồn Vô Cực đột nhiên ôm lấy nàng.
Kiều Dĩ Hàng sửng sốt, vô ý kéo Tiểu Thuyền ra.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: -_-||| đến đây đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
Hai người giằng co một chút.
Tiểu Thuyền rốt cục lại đi đến.
Chiến Hồn Vô Cực ôm lấy Tiểu Thuyền.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: lạc thú ở đâu chứ?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đừng nhúc nhích.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: thế được rồi.
Kiều Dĩ Hàng: “…“
Hắn quả nhiên không thể lý giải một người mười chín tuổi sẽ nghĩ những gì.
Chiến Hồn Vô Cực gửi cho hắn một link ảnh.
Kiều Dĩ Hàng mở ra, sau đó đầu… đầy hắc tuyến.
Chỉ thấy một bên là chữ song hỷ một bên là một cái giường lớn, một nam một nữ đang ôm nhau. Ánh nến đỏ chiếu lên trên người khiến nhìn qua có thể thấy bọn họ như sắp ôm nhau ngã vào giường.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: được rồi, đi thôi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: đi đâu?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi nói muốn đào hôn sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: o(╯□╰)o ta và ngươi cùng đi không gọi là đào hôn.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: đó gọi là bỏ trốn.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: dù ngươi nói thế chỉ để lừa ta thì ta cũng sẽ vẫn làm.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Rốt cuộc là ai lừa ai?
Kiều Dĩ Hàng nhìn Tiểu Thuyền đang theo đuôi Chiến Hồn Vô Cực không nói được gì.
Chiến Hồn Vô Cực cũng rất nể tình, hắn vừa mở miệng lập tức tuân mệnh, chỉ một vài phút sau đã không còn trên mạng nữa. Kiều Dĩ Hàng bớt giận.
Thấy nhiều người thảo luận về hôn lễ như vậy nói không hưng phấn chút nào là giả nhưng áp lực cùng chột dạ nhiều hơn.
Hắn nhớ có lần họng bị viêm, lúc lên sân khấu đạo diễn phải lip-sync. Theo lý thuyết mà nói thế dễ hơn hát sống nhưng hắn khăng khăng không chịu dù sắc mặt trắng bệch, tứ chi như nhũn ra. Lúc sau, báo chí khen hắn chuyên nghiệp, viêm họng mà vẫn có thể phát huy tốt như vậy. Chỉ có hắn biết, tất cả là vì sợ. Từ đó trở đi, dù mệt mỏi như thế nào, hắn cũng đều nhất quyết hát sống kể cả có lạc âm. Bởi vì, làm kẻ dối trá thực sự rất mệt mỏi nhất là khi đối phương toàn tâm toàn ý tin tưởng mình.
Hai ngày vội vã trôi qua.
Kiều Dĩ Hàng bộn bề công việc.
Cao Cần đã đem việc nhận lời khiêu chiến ra bàn bạc với bên đài truyền hình. Họ quảng cáo rất rầm rộ, làm riêng một chuyên đề, tổng hợp các MV kinh điển, các màn biểu diễn cùng các khoảnh khắc đoạt giải của hắn. Hấp dẫn nhất là đoạn quảng cáo phía cuối —
Lục Vạn Bằng lớn tiếng khiêu chiến, tiểu thiên vương Kiều Dĩ Hàng bình tĩnh ứng chiến. Hai vị khách thần bí tới tham dự. Đại chiến bốn người. Cuối cùng ai sẽ là người chiến thắng? Mời quý vị và các bạn đón xem…
Kiều Dĩ Hàng tắt đi TV.
Hai ngày này, ba người bọn họ tới EF mượn phòng tập vài lần. Phối nhạc đã xong, đem ghép lại hiệu quả rất tuyệt. Cao Cần đã chuẩn bị sẵn kế hoạch đưa ca khúc này ra mắt khán giả.
Hôm nay, mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ chờ tới ngày mai.
Nhưng, tối hôm nay, việc hắn quan tâm nhất chính là hôn lễ long trọng trên internet.
Trang bị trên người Tiểu Thuyền đã đổi đến bộ thứ ba. Cấp bậc của mọi người trong Thiên Đạo Hữu Thường đều trên dưới 100, đối với bọn họ mà nói đi kiếm trang bị cấp 60 chỉ tốn có chút thời gian chứ chẳng mấy khó khăn.
Nhưng Thiên Đấu ra tay thập phần hào phóng, tặng hắn một bộ Tử Cẩm Ngọc Thiến. Đây là hàng hiếm trên tất cả các cụm máy chủ. Nhưng hiện giờ đối với Tiểu Thuyền mà nói, giá trị duy nhất của nó chỉ là để ngắm mà thôi.
Lạc Tuyết Vô Âm tặng hai viên bảo thạch, một viên cấp 7, một viên cấp 8 cũng coi như rộng rãi.
Suất suất suất rất thực tế tặng hắn 666 kim lượng.
Thủy Tiên hòa thượng để biểu thị sự khốn khó, chỉ tặng 166 kim. Được cái hắn nguyện ý kính dâng thân thể, chỉ cần Tiểu Thuyền muốn tổ đội luyện cấp, hắn bảo chứng nhất định sẽ đến.
—–
Tám giờ tối.
Tiểu Thuyền cùng Chiến Hồn Vô Cực đều thay hỉ phục. Một người ngồi kiệu hoa, một người cưỡi ngựa đi giữa đám thành viên Thiên Đạo Hữu Thường.
Thiên Đấu đã mua 99 cây pháo hoa, phóng trên đường đi, thập phần náo nhiệt.
Kênh bang hội cùng kênh thế giới không ngừng hiện ra lời chúc phúc. Người cần tổ đội làm phụ bản không cách nào chen vào được.
Tiểu kèn đồng đột nhiên nhảy ra một tin.
[tiểu kèn đồng] Yêu nhất Đại Kiều: ta đại biểu toàn thể Hàng Thiên Các, chúc phu phụ Chiến Hồn Vô Cực trăm năm hòa hợp.
Kiều Dĩ Hàng vừa nhìn thấy ba chữ Hàng Thiên Các đã thấy đau đầu.
Tuy rằng là fan của hắn nhưng nghĩ tới việc hội trưởng Hàng Thiên Các lợi dụng danh nghĩa hắn mà mở rộng bang hội, Kiều Dĩ Hàng cảm thấy rất phiền muộn. Hơn nữa loại phiền muộn này không thể phát tiết. Người duy nhất có thể nói là Tiểu Thuyền nhưng nàng chỉ mê man nhìn lại hắn.
Giả bộ với làm gián điệp đều giống nhau, cùng là những việc vô cùng thống khổ.
——-
Chiến Hồn Vô Cực đối với Hàng Thiên Các từ trước đến nay vốn không có hảo cảm thế nhưng những lúc như thế này cũng không nên quá mất phong độ, vì thế đã cảm tạ trên tiểu kèn đồng.
Kỳ thực từ khi Thiên Đấu trở về, quan hệ giữa Thiên Đạo Hữu Thường và Hàng Thiên Các tốt hơn rất nhiều. Chỉ có Chiến Hồn Vô Cực thủy chung tỏ thái độ mà thôi. Mà hôm nay đối phương đã tỏ thiện ý như vậy thì hiển nhiên những việc không hài lòng trong quá khứ coi như cho qua.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi hài lòng chứ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền:?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi thích Kiều Dĩ Hàng sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-||| không có.
Hắn cũng không phải tự kỷ.
Kiều Dĩ Hàng nuốt nước bọt.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi biết chút nữa sẽ động phòng chứ?
Nước trong mồm hắn chút nữa thì phun ra.
May mà Kiều Dĩ Hàng nhanh tay, đem miệng che lại thế nhưng nước lại sặc lên mũi.
Hắn vuốt ngực, đem nước nuốt xuống sau đó lấy khăn lau tay và mặt.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực:???
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: quá hưng phấn sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta muốn đào hôn.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: động phòng ta mang ngươi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: biết đường đến Bễ Nghễ Sơn chứ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền:?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: Thần Y Cốc?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: có chức năng trở về môn phái.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: vậy nên ta mang ngươi, đến lúc đó kích theo.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: động phòng thì làm thế nào mới là động phòng?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: rất chờ mong?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: không, rất sợ.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: lần đầu tiên?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ta mang ngươi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Dạo phố xong, hai người tiến nhập hỉ yến.
Khách nhân nhận được thiệp cưới lục tục đi vào. Hỉ yến náo nhiệt vô cùng.
Đột nhiên Thiên Đấu lên tiếng ở kênh bang hội.
[bang hội] Thiên Đấu: chuẩn bị!
Chiến Hồn Vô Cực đem theo Tiểu Thuyền đứng gần cửa hỉ đường sau đó giải trừ trạng thái theo.
Kiều Dĩ Hàng mờ mịt không hiểu.
Chỉ thấy bang chúng tự giác dạt sang hai bên, sau đó trang phục trên người đều biến về đồ cơ bản.
[bang hội] Thiên Đấu: bắt đầu!
Hai bên cùng lúc hành động, bắn pháo hoa.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đi thôi.
Kiều Dĩ Hàng chợt tỉnh.
Chỉ thấy giữa đám pháo hoa, Chiến Hồn Vô Cực cùng Tiểu Thuyền dắt tay nhau đi về phía hai ngọn nến to đốt trước chữ song hỷ.
[thế giới] Thiên Đấu: Chiến Hồn Vô Cực, ngươi nguyện ý vì Tiểu Thuyền có thể đi tới cùng trời cuối đất chứ?
…
Vấn đề này không phải Nguyệt lão đã hỏi qua sao?
Kiều Dĩ Hàng nhíu mày. Hơn nữa hắn hỏi không phải quá dở sao?
[thế giới] Chiến Hồn Vô Cực: nguyện ý.
[thế giới] Thiên Đấu: Tiểu Thuyền, ngươi nguyện ý từ nay về sau chỉ nhìn Chiến Hồn Vô Cực cũng như không hồng hạnh xuất tường chứ?
Kiều Dĩ Hàng chút nữa thổ huyết.
Hắn hồng hạnh xuất tường?
Cho tới bây giờ đều là hồng hạnh vì hắn xuất tường có được không!
Thế nhưng, đã đến lúc này dù là Thiên Đấu hay Chiến Hồn Vô Cực cũng đều cần nể mặt.
Vậy nên hắn không cam lòng cũng phải trả lời —
[thế giới] Tiểu Thuyền: ân.
“ân“ không tính là câu trả lời có thành ý nhưng lúc này cũng không ai tính toán.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, hiện danh hiệu phu thê ra đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: không nên gọi ta là lão bà!
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: nương tử? Cái này nghe rất quê mùa.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: gọi Tiểu Thuyền.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: Tiểu Thuyền lão bà, hiện danh hiệu phu thê ra đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Kiều Dĩ Hàng phiền muộn nhìn bảy chữ hiện ra trên đầu Tiểu Thuyền “Nương tử của Chiến Hồn Vô Cực“ vừa vặn cùng mấy chữ “Phu quân của Tiểu Thuyền“ trên đầu Chiến Hồn Vô Cực hòa lẫn.
Thiên Đấu cùng những người khác hò reo một chút liền đưa bọn họ vào nhập phòng.
Động phòng kỳ thực là một gian phòng toàn màu đỏ.
Kiều Dĩ Hàng chỉ huy Tiểu Thuyền dạo trong phòng một vòng.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đến đây.
Tiểu Thuyền đi qua.
Chiến Hồn Vô Cực đột nhiên ôm lấy nàng.
Kiều Dĩ Hàng sửng sốt, vô ý kéo Tiểu Thuyền ra.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: -_-||| đến đây đi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: -_-|||
Hai người giằng co một chút.
Tiểu Thuyền rốt cục lại đi đến.
Chiến Hồn Vô Cực ôm lấy Tiểu Thuyền.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: lạc thú ở đâu chứ?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đừng nhúc nhích.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: thế được rồi.
Kiều Dĩ Hàng: “…“
Hắn quả nhiên không thể lý giải một người mười chín tuổi sẽ nghĩ những gì.
Chiến Hồn Vô Cực gửi cho hắn một link ảnh.
Kiều Dĩ Hàng mở ra, sau đó đầu… đầy hắc tuyến.
Chỉ thấy một bên là chữ song hỷ một bên là một cái giường lớn, một nam một nữ đang ôm nhau. Ánh nến đỏ chiếu lên trên người khiến nhìn qua có thể thấy bọn họ như sắp ôm nhau ngã vào giường.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: được rồi, đi thôi.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: đi đâu?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi nói muốn đào hôn sao?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: o(╯□╰)o ta và ngươi cùng đi không gọi là đào hôn.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: đó gọi là bỏ trốn.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: dù ngươi nói thế chỉ để lừa ta thì ta cũng sẽ vẫn làm.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
Rốt cuộc là ai lừa ai?
Kiều Dĩ Hàng nhìn Tiểu Thuyền đang theo đuôi Chiến Hồn Vô Cực không nói được gì.
Tác giả :
Tô Du Bính