Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
Chương 43: Nhét vào đi [ kích h]
Nam nhân nghe thấy cậu cầu xin tha thứ mang theo âm nức nở, mới thả chậm tốc độ. Trước đem dương vật thối lui đến huyệt khẩu, lại đột nhiên cắm vào, đâm tới một điểm gồ lên trong cơ thể cậu.
“A a!" địa phương mẫn cảm nhất bị hung hăng đâm vào, khoái cảm khủng bố như thủy triều mãnh liệt đánh úp vào cậu, làm cho Lương Tu Ngôn sướng đến lớn tiếng lãng kêu,“Thích chết ta mất! lại thao ta! Lại dùng lực thao ta!"
Nhưng nam nhân cố tình không cho cậu như nguyện, không có hung hăng chọc vào, mà là dùng quy đầu to lớn tại trên điểm ấy lặp lại đánh vòng. Lương Tu Ngôn bị động tác chậm rãi của hắn tra tấn sắp điên rồi, tuy rằng như vậy cũng có khoái cảm, nhưng cảm thụ qua sự thao lộng mãnh liệt vừa rồi, một tí khoái cảm không đến nơi đến chốn này, chỉ làm người ta càng muốn tìm bất mãn hơn.
“Không đủ…… Học trưởng, giống vừa rồi dùng sức làm ta……"
Vừa dứt lời, tính khí của nam nhân lại dồn sức xuyên vào, lập tức tiến đến nơi sâu nhất của ruột.
“A! Quá sâu!" Cảm giác ruột cũng sắp bị đâm xuyên, Lương Tu Ngôn sợ tới mức kêu to, lập tức nam nhân quyết liệt không ngừng trừu sáp, từng chút lại từng chút, đều thông đến nơi sâu khó tưởng nổi bên trong. Dưới sự thao làm không hề thương tiếc như vậy, Lương Tu Ngôn bị đâm không thể nói chuyện,“Ưm ha…… Chậm…… Ta…… ưm a……"
Một chân cậu bị nam nhân nâng lên, một chân khác thì nhón lên tiện cho nam nhân thâm nhập càng sâu, cậu chỉ có thể tựa lưng mình vào nam nhân để chống đỡ thân mình. Nhưng dưới trừu sáp kịch liệt như vậy, cậu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chính mình giống như là một con thuyền nhỏ tại trong bể dục bị sóng triều cuốn bay, căn bản không thể nắm phương hướng trong tay, chỉ có thể nghênh hợp tiết tấu của nam nhân mà lắc lư.
“Thích ta làm ngươi như vậy sao?" Mạc Tuấn Ninh liếm vành tai cậu, ghé vào lỗ tai cậu thì thầm.
“Aha…… Thích…… Ta thích ngươi……" Lương Tu Ngôn quay đầu, muốn hôn người phía sau, kết quả chỉ quẹt tới môi đối phương.
Nhưng thổ lộ kiểu này, dẫn đến nam nhân va chạm càng thêm kịch liệt. Dương vật vừa lớn vừa thô ở trong cơ thể cậu đánh thẳng về phía trước, gây cho cậu khoái cảm khó có thể tưởng tượng được, đồng thời, ý muốn đi tiểu được nhẫn nhịn lúc trước theo dục vọng phải bắn tinh đồng thời tuôn trào.
Từng cơn muốn tiểu khiến cậu hoảng sợ không thôi, nhưng dưới sự thao làm của nam nhân, loại cảm giác này lại càng ngày càng mãnh liệt.
“Học trưởng…… Dừng lại, ta muốn tiểu……" Lương Tu Ngôn thấp giọng nức nở, cậu chỉ có bấm bụng, mới có thể liều mạng nhẫn xuống xúc động muốn tiểu.
Lương Tu Ngôn tiểu huyệt ấm áp sít chặt vốn khiến cho Mạc Tuấn Ninh thích không nhịn được, huống chi bây giờ còn chủ động co rút lại, đem dương vật mình gắt gao cuốn lấy, ngay cả luôn luôn tự nhận sức chịu đựng vô cùng tốt, Mạc Tuấn Ninh cảm thấy chính mình cũng bị hút ra. Hắn nâng một chân kia của Lương Tu Ngôn lên, giống như tư thế xi tè trẻ nhỏ, “Vậy thì tiểu đi ……"
“Không được, rất mất mặt …… Học trưởng, học trưởng, dừng lại……" Nam nhân so với trước càng mãnh liệt trừu sáp hơn, có thể là do hậu huyệt co rút chặt lại, hoặc là cố nén muốn tiểu, khoái cảm ngược lại tích lũy bội lần. Nhưng lý trí lại muốn nhắc nhở cậu, không thể bắn, cứ thế bắn ra là nước tiểu không phải tinh dịch, nếu bị thao đến bắn nước tiểu, cậu sẽ không còn mặt mũi gặp người mất, thế là đành phải đem dục vọng muốn bắn ra cố mà nén xuống.
“Nơi này vốn là nơi để tiểu, có cái gì đâu mà mất mặt?" nam nhân đầy ý xấu còn ở bên tai cậu dụ dỗ, “Nhanh nào, tiểu ra thì tốt rồi." Vừa nói, vừa đong thắt lưng liều mạng va chạm tới nơi mẫn cảm nhất của Lương Tu Ngôn. Hắn muốn xem bộ dáng người này vì hắn mà điên cuồng, vì hắn mà vứt bỏ hết thảy liêm sỉ
“Học trưởng, tha ta đi…… Van cầu ngươi…… Ta thật sự muốn bắn……" Lương Tu Ngôn khóc kêu cầu xin, rõ ràng phải cao trào nhưng lại khư khư không dám bắn, thống khổ lặp đi lặp lại tra tấn cậu.
“Vậy mau mau bắn ra nào……"
Lương Tu Ngôn lắc đầu cự tuyệt, nhưng dưới sự điên cuồng thao làm của nam nhân, kiên trì không bao lâu thì kêu to bắn ra.
“A a a!"
Cậu chỉ nhìn thấy có một đường như chất lỏng màu vàng tuôn ra, cậu chả muốn rỗi suy nghĩ đó đến tột cùng là chất lỏng gì. Phía trước tích lũy quá nhiều khoái cảm hiện tại tìm được miệng thoát phát tiết rồi, lập tức dâng lên mà ra, làm cậu suýt hôn mê mất.
Hồi lâu, Lương Tu Ngôn mới từ trong liên tục kịch liệt cao trào mà phục hồi tinh thần lại, cậu phát hiện bản thân đang được Mạc Tuấn Ninh nửa ôm nửa bế vào lòng. Vốn đang là cảnh tượng cực ôn nhu, tới lúc cậu vừa ngó thấy chất lỏng màu vàng trong bồn cầu và đọng vài giọt trên mặt đất, làm cho Lương Tu Ngôn xấu hổ và giận dữ muốn chết, cậu vội vàng đi qua ấn xuống cái nút xả nước, rồi mới dùng khăn giấy lau đi chất lỏng còn sót lại trên mặt đất.
Mà Mạc Tuấn Ninh nhìn thấy đôi chân trần ở trước mặt mình đã không nói, thế nhưng còn vểnh cái mông lộ ra tiểu huyệt hé ra hợp lại, tiểu huyệt do thao lộng vừa rồi mà hơi sưng đỏ, cùng huyệt khẩu lưu lại chất lỏng trắng đục hình thành tương phản rõ ràng, có vẻ đặc biệt dâm mĩ. Tinh dịch theo tiểu huyệt co rút lại mà chảy ra, men theo khe mông mà chảy xuống, chảy lên đùi, dụ dỗ Mạc Tuấn Ninh vừa mới bình ổn dục vọng xuống lại có xu thế ngẩng đầu. Mà tên đầu sỏ gây ra kia còn chẳng có nửa điểm tự giác, làm cho hắn hận không thể cứ thế đâm vào, thao cậu ta đến chết đi sống lại mới được.
Nghe thấy tiếng nước “Ào ào" Lương Tu Ngôn mới nhẹ thở, tuy rằng mặt vẫn nóng bừng lên, bất quá cuối cùng đã hủy thi diệt tích.
“Từ từ……"
Nhưng cậu còn chưa cao hứng bao lâu, lại nghe thấy thanh âm của tên ác ma kia.
“Làm…… Làm gì chứ?" Lương Tu Ngôn khẩn trương đến thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình.
“Cái kia chảy ra." Ác ma mỉm cười lại gần cậu.
“Cái kia cái gì?"
“Đương nhiên là thứ ta vừa mới bắn vào đó."
Lương Tu Ngôn mặt “Bùng" một cái như thiêu cháy, cậu thế mới ý thức cái đó và trò chơi không giống nhau, trong trò chơi logout sẽ không có, trong thực tại chính là chân chính ở lại trong thân thể cậu. Vừa nghĩ đến tinh dịch của học trưởng ở ngay tại trong cơ thể mình, thân thể lại không hiểu sao cảm thấy cả người khô nóng, cậu theo bản năng kẹp chặt hậu huyệt.
Khi cậu còn đang miên man suy nghĩ, Mạc Tuấn Ninh đã nhặt lên chiếc quần chữ “T" sớm bị quẳng trong góc, hắn dùng quần chữ “T" lau tinh dịch trên đùi Lương Tu Ngôn, rồi mới làm ra một cái hành động khiến Lương Tu Ngôn trợn mắt há hốc mồm ──
Hắn thế nhưng lại đem quần chữ “T" kia trực tiếp nhét vào hậu huyệt Lương Tu Ngôn.
“Ưm……" Hậu huyệt vừa mới bị thao qua rất dễ dàng tiếp nhận dị vật, hơn nữa vải bông ở bên trong ma sát rất nhỏ, làm cho Lương Tu Ngôn mẫn cảm dâng lên một loại khoái cảm kỳ dị.
“Như vậy sẽ không chảy ra được, hảo hảo ngậm vào, về nhà ta kiểm tra sau."
Về nhà? Từ này lập tức làm cho đầu óc Lương Tu Ngôn bắt kịp vài giây, hoàn toàn xem nhẹ mấy câu hàm nghĩa dâm loạn phía trước, ngây ngốc gật đầu.
Điều này làm Mạc Tuấn Ninh phi thường vừa lòng, hôn lên trán cậu, rồi mới nhặt lên quần và áo khoác trên mặt đất, giúp cậu ta mặc vào.
Lương Tu Ngôn ngó thấy nam nhân cúi đầu nghiêm túc giúp cậu cài từng cái nút áo sơ mi, trong lòng nổi lên mấy lời dụ dỗ ngọt ngào hiếm thấy. Ngươi xem, nam nhân này còn đối cậu nói về nhà này.
Cậu nhịn không được nghiêng về trước, hôn lên cằm đối phương, rồi mới là môi.
Mạc Tuấn Ninh bị hành động của cậu chọc cười, cứ giống như con Kim Mao nuôi trong nhà hướng hắn tỏ vẻ vô cùng thân thiết, hắn xoa xoa đầu Lương Tu Ngôn, nói: “Ngươi thật sự muốn bị người phát hiện?"
Lương Tu Ngôn lúc này mới nhớ ra bọn họ còn trong toilet mà, lập tức khẩn trương đứng lên, dù sao Mạc Tuấn Ninh chính là tổng giám đốc công ty, mà cha của hắn chính là chủ tịch, thật sự bị người ta nhìn thấy thì xong rồi.
“Ta ra ngoài trước, ngươi đi chậm chút, đừng để người ta hoài nghi."
Mạc Tuấn Ninh thấy vẻ mặt cậu dè dặt, khẩn trương lo lắng thì suýt phì cười, bất quá cũng không tính nhắc nhở cậu ta, làm bộ như trịnh trọng mà gật đầu.
“Ta đi trước đây."
Lương Tu Ngôn lại nhanh chóng hôn hai má hắn một cái, mới rời buồng, mở cửa toilet ra, ló đầu ngó trái ngó phải, xác định không có người, cuống quít rời đi. Mà không hề chú ý tới trên nắm cửa toilet, treo bảng “Đang vệ sinh, tạm dừng sử dụng".
Ở lại toilet Mạc Tuấn Ninh nhìn bóng dáng cậu rời đi, vươn tay sờ sờ nơi vừa được cậu hôn, nơi đó dường như còn lưu lại độ ấm của cậu, không khỏi nhếch lên khóe miệng.
“A a!" địa phương mẫn cảm nhất bị hung hăng đâm vào, khoái cảm khủng bố như thủy triều mãnh liệt đánh úp vào cậu, làm cho Lương Tu Ngôn sướng đến lớn tiếng lãng kêu,“Thích chết ta mất! lại thao ta! Lại dùng lực thao ta!"
Nhưng nam nhân cố tình không cho cậu như nguyện, không có hung hăng chọc vào, mà là dùng quy đầu to lớn tại trên điểm ấy lặp lại đánh vòng. Lương Tu Ngôn bị động tác chậm rãi của hắn tra tấn sắp điên rồi, tuy rằng như vậy cũng có khoái cảm, nhưng cảm thụ qua sự thao lộng mãnh liệt vừa rồi, một tí khoái cảm không đến nơi đến chốn này, chỉ làm người ta càng muốn tìm bất mãn hơn.
“Không đủ…… Học trưởng, giống vừa rồi dùng sức làm ta……"
Vừa dứt lời, tính khí của nam nhân lại dồn sức xuyên vào, lập tức tiến đến nơi sâu nhất của ruột.
“A! Quá sâu!" Cảm giác ruột cũng sắp bị đâm xuyên, Lương Tu Ngôn sợ tới mức kêu to, lập tức nam nhân quyết liệt không ngừng trừu sáp, từng chút lại từng chút, đều thông đến nơi sâu khó tưởng nổi bên trong. Dưới sự thao làm không hề thương tiếc như vậy, Lương Tu Ngôn bị đâm không thể nói chuyện,“Ưm ha…… Chậm…… Ta…… ưm a……"
Một chân cậu bị nam nhân nâng lên, một chân khác thì nhón lên tiện cho nam nhân thâm nhập càng sâu, cậu chỉ có thể tựa lưng mình vào nam nhân để chống đỡ thân mình. Nhưng dưới trừu sáp kịch liệt như vậy, cậu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chính mình giống như là một con thuyền nhỏ tại trong bể dục bị sóng triều cuốn bay, căn bản không thể nắm phương hướng trong tay, chỉ có thể nghênh hợp tiết tấu của nam nhân mà lắc lư.
“Thích ta làm ngươi như vậy sao?" Mạc Tuấn Ninh liếm vành tai cậu, ghé vào lỗ tai cậu thì thầm.
“Aha…… Thích…… Ta thích ngươi……" Lương Tu Ngôn quay đầu, muốn hôn người phía sau, kết quả chỉ quẹt tới môi đối phương.
Nhưng thổ lộ kiểu này, dẫn đến nam nhân va chạm càng thêm kịch liệt. Dương vật vừa lớn vừa thô ở trong cơ thể cậu đánh thẳng về phía trước, gây cho cậu khoái cảm khó có thể tưởng tượng được, đồng thời, ý muốn đi tiểu được nhẫn nhịn lúc trước theo dục vọng phải bắn tinh đồng thời tuôn trào.
Từng cơn muốn tiểu khiến cậu hoảng sợ không thôi, nhưng dưới sự thao làm của nam nhân, loại cảm giác này lại càng ngày càng mãnh liệt.
“Học trưởng…… Dừng lại, ta muốn tiểu……" Lương Tu Ngôn thấp giọng nức nở, cậu chỉ có bấm bụng, mới có thể liều mạng nhẫn xuống xúc động muốn tiểu.
Lương Tu Ngôn tiểu huyệt ấm áp sít chặt vốn khiến cho Mạc Tuấn Ninh thích không nhịn được, huống chi bây giờ còn chủ động co rút lại, đem dương vật mình gắt gao cuốn lấy, ngay cả luôn luôn tự nhận sức chịu đựng vô cùng tốt, Mạc Tuấn Ninh cảm thấy chính mình cũng bị hút ra. Hắn nâng một chân kia của Lương Tu Ngôn lên, giống như tư thế xi tè trẻ nhỏ, “Vậy thì tiểu đi ……"
“Không được, rất mất mặt …… Học trưởng, học trưởng, dừng lại……" Nam nhân so với trước càng mãnh liệt trừu sáp hơn, có thể là do hậu huyệt co rút chặt lại, hoặc là cố nén muốn tiểu, khoái cảm ngược lại tích lũy bội lần. Nhưng lý trí lại muốn nhắc nhở cậu, không thể bắn, cứ thế bắn ra là nước tiểu không phải tinh dịch, nếu bị thao đến bắn nước tiểu, cậu sẽ không còn mặt mũi gặp người mất, thế là đành phải đem dục vọng muốn bắn ra cố mà nén xuống.
“Nơi này vốn là nơi để tiểu, có cái gì đâu mà mất mặt?" nam nhân đầy ý xấu còn ở bên tai cậu dụ dỗ, “Nhanh nào, tiểu ra thì tốt rồi." Vừa nói, vừa đong thắt lưng liều mạng va chạm tới nơi mẫn cảm nhất của Lương Tu Ngôn. Hắn muốn xem bộ dáng người này vì hắn mà điên cuồng, vì hắn mà vứt bỏ hết thảy liêm sỉ
“Học trưởng, tha ta đi…… Van cầu ngươi…… Ta thật sự muốn bắn……" Lương Tu Ngôn khóc kêu cầu xin, rõ ràng phải cao trào nhưng lại khư khư không dám bắn, thống khổ lặp đi lặp lại tra tấn cậu.
“Vậy mau mau bắn ra nào……"
Lương Tu Ngôn lắc đầu cự tuyệt, nhưng dưới sự điên cuồng thao làm của nam nhân, kiên trì không bao lâu thì kêu to bắn ra.
“A a a!"
Cậu chỉ nhìn thấy có một đường như chất lỏng màu vàng tuôn ra, cậu chả muốn rỗi suy nghĩ đó đến tột cùng là chất lỏng gì. Phía trước tích lũy quá nhiều khoái cảm hiện tại tìm được miệng thoát phát tiết rồi, lập tức dâng lên mà ra, làm cậu suýt hôn mê mất.
Hồi lâu, Lương Tu Ngôn mới từ trong liên tục kịch liệt cao trào mà phục hồi tinh thần lại, cậu phát hiện bản thân đang được Mạc Tuấn Ninh nửa ôm nửa bế vào lòng. Vốn đang là cảnh tượng cực ôn nhu, tới lúc cậu vừa ngó thấy chất lỏng màu vàng trong bồn cầu và đọng vài giọt trên mặt đất, làm cho Lương Tu Ngôn xấu hổ và giận dữ muốn chết, cậu vội vàng đi qua ấn xuống cái nút xả nước, rồi mới dùng khăn giấy lau đi chất lỏng còn sót lại trên mặt đất.
Mà Mạc Tuấn Ninh nhìn thấy đôi chân trần ở trước mặt mình đã không nói, thế nhưng còn vểnh cái mông lộ ra tiểu huyệt hé ra hợp lại, tiểu huyệt do thao lộng vừa rồi mà hơi sưng đỏ, cùng huyệt khẩu lưu lại chất lỏng trắng đục hình thành tương phản rõ ràng, có vẻ đặc biệt dâm mĩ. Tinh dịch theo tiểu huyệt co rút lại mà chảy ra, men theo khe mông mà chảy xuống, chảy lên đùi, dụ dỗ Mạc Tuấn Ninh vừa mới bình ổn dục vọng xuống lại có xu thế ngẩng đầu. Mà tên đầu sỏ gây ra kia còn chẳng có nửa điểm tự giác, làm cho hắn hận không thể cứ thế đâm vào, thao cậu ta đến chết đi sống lại mới được.
Nghe thấy tiếng nước “Ào ào" Lương Tu Ngôn mới nhẹ thở, tuy rằng mặt vẫn nóng bừng lên, bất quá cuối cùng đã hủy thi diệt tích.
“Từ từ……"
Nhưng cậu còn chưa cao hứng bao lâu, lại nghe thấy thanh âm của tên ác ma kia.
“Làm…… Làm gì chứ?" Lương Tu Ngôn khẩn trương đến thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình.
“Cái kia chảy ra." Ác ma mỉm cười lại gần cậu.
“Cái kia cái gì?"
“Đương nhiên là thứ ta vừa mới bắn vào đó."
Lương Tu Ngôn mặt “Bùng" một cái như thiêu cháy, cậu thế mới ý thức cái đó và trò chơi không giống nhau, trong trò chơi logout sẽ không có, trong thực tại chính là chân chính ở lại trong thân thể cậu. Vừa nghĩ đến tinh dịch của học trưởng ở ngay tại trong cơ thể mình, thân thể lại không hiểu sao cảm thấy cả người khô nóng, cậu theo bản năng kẹp chặt hậu huyệt.
Khi cậu còn đang miên man suy nghĩ, Mạc Tuấn Ninh đã nhặt lên chiếc quần chữ “T" sớm bị quẳng trong góc, hắn dùng quần chữ “T" lau tinh dịch trên đùi Lương Tu Ngôn, rồi mới làm ra một cái hành động khiến Lương Tu Ngôn trợn mắt há hốc mồm ──
Hắn thế nhưng lại đem quần chữ “T" kia trực tiếp nhét vào hậu huyệt Lương Tu Ngôn.
“Ưm……" Hậu huyệt vừa mới bị thao qua rất dễ dàng tiếp nhận dị vật, hơn nữa vải bông ở bên trong ma sát rất nhỏ, làm cho Lương Tu Ngôn mẫn cảm dâng lên một loại khoái cảm kỳ dị.
“Như vậy sẽ không chảy ra được, hảo hảo ngậm vào, về nhà ta kiểm tra sau."
Về nhà? Từ này lập tức làm cho đầu óc Lương Tu Ngôn bắt kịp vài giây, hoàn toàn xem nhẹ mấy câu hàm nghĩa dâm loạn phía trước, ngây ngốc gật đầu.
Điều này làm Mạc Tuấn Ninh phi thường vừa lòng, hôn lên trán cậu, rồi mới nhặt lên quần và áo khoác trên mặt đất, giúp cậu ta mặc vào.
Lương Tu Ngôn ngó thấy nam nhân cúi đầu nghiêm túc giúp cậu cài từng cái nút áo sơ mi, trong lòng nổi lên mấy lời dụ dỗ ngọt ngào hiếm thấy. Ngươi xem, nam nhân này còn đối cậu nói về nhà này.
Cậu nhịn không được nghiêng về trước, hôn lên cằm đối phương, rồi mới là môi.
Mạc Tuấn Ninh bị hành động của cậu chọc cười, cứ giống như con Kim Mao nuôi trong nhà hướng hắn tỏ vẻ vô cùng thân thiết, hắn xoa xoa đầu Lương Tu Ngôn, nói: “Ngươi thật sự muốn bị người phát hiện?"
Lương Tu Ngôn lúc này mới nhớ ra bọn họ còn trong toilet mà, lập tức khẩn trương đứng lên, dù sao Mạc Tuấn Ninh chính là tổng giám đốc công ty, mà cha của hắn chính là chủ tịch, thật sự bị người ta nhìn thấy thì xong rồi.
“Ta ra ngoài trước, ngươi đi chậm chút, đừng để người ta hoài nghi."
Mạc Tuấn Ninh thấy vẻ mặt cậu dè dặt, khẩn trương lo lắng thì suýt phì cười, bất quá cũng không tính nhắc nhở cậu ta, làm bộ như trịnh trọng mà gật đầu.
“Ta đi trước đây."
Lương Tu Ngôn lại nhanh chóng hôn hai má hắn một cái, mới rời buồng, mở cửa toilet ra, ló đầu ngó trái ngó phải, xác định không có người, cuống quít rời đi. Mà không hề chú ý tới trên nắm cửa toilet, treo bảng “Đang vệ sinh, tạm dừng sử dụng".
Ở lại toilet Mạc Tuấn Ninh nhìn bóng dáng cậu rời đi, vươn tay sờ sờ nơi vừa được cậu hôn, nơi đó dường như còn lưu lại độ ấm của cậu, không khỏi nhếch lên khóe miệng.
Tác giả :
Tự Phong