Vợ Yêu Ngọt Ngào: Tổng Giám Đốc Sủng Hôn
Chương 129
Chờ đợi khoảng mười phút, Tô Bắc rốt cuộc thấy một tia sáng chiếu vào.
Thang máy mở ra!Tô Bắc kích động vừa muốn chạy ra ngoài.
Kết quả, cô mới vừa đứng lên, liền nghĩ đến thang máy còn có người đàn ông bị bệnh suyễn.
Tô Bắc xoay người lại, nâng Cố Niệm Thành dậy, hai người đi ra bên ngoài.
Nhân viên cứu viện dò hỏi Tô Bắc: “Xin hỏi hai vị vẫn ổn chứ, nếu không…… tôi đưa các người đi bệnh viện?"Tuy rằng hiện tại Tô Bắc muốn lập tức bay đến bệnh viện, nhưng để người đội cứu viện đưa cô đi, cô vẫn là có chút lo lắng Tô Hàn bị bại lộ.
Cô lắc đầu: “Tôi không có việc gì, nếu không các người đưa vị tiên sinh này đi đi!"Tô Bắc mới vừa nói xong, Cố Niệm Thành lập tức lắc đầu.
Ra khỏi thang máy, anh tựa hồ khôi phục hơn nhiều.
Anh nói: “Không cần, tôi cũng không có vấn đề lớn!"Tô Bắc nhìn bộ dáng suy yếu của anh ta, nghĩ nghĩ, ở trong thang máy, Cố Niệm Thành kiên trì không cho chính mình nói chuyện anh có bệnh.
Cô liền không có lại nói cái gì với người đội cứu viện, dù sao chính mình chung quy cũng phải đi bệnh viện, liền thuận tiện đưa anh ta đi là được.
Tô Bắc đỡ Cố Niệm Thành xuống lầu.
Lúc hai người tới đại sảnh lầu một, Cố Niệm Thành đã khá hơn nhiều.
Tô Bắc mở miệng nói: “Tiên sinh, tôi nhìn dáng vẻ của anh vẫn là có chút suy yếu, nếu không tôi đưa anh đi bệnh viện kiểm tra một chút!"Cố Niệm Thành rút cánh tay từ trong tay Tô Bắc, trạng thái tinh thần cả người thoạt nhìn tốt hơn lúc vừa đi ra thang máy rất nhiều.
Anh ta khẽ cười, tươi cười vẫn là có chút suy yếu.
Anh ta nhàn nhạt nói: “Không cần, thân thể của tôi, chính tôi hiểu rõ, ngược lại tiểu thư, tôi thấy bộ dáng của cô thực sốt ruột, có phải có chuyện gì không?"Tô Bắc bất đắc dĩ lắc đầu: “Có một người rất quan trọng với tôi bị bệnh, hiện tại tôi cần thiết lập tức đi bệnh viện, nếu anh không thoải mái, tôi có thể thuận tiện đưa anh qua!"Cố Niệm Thành ngẩn người, hóa ra cô gấp như vậy, là bởi vì có người quen bị bệnh!Đôi mắt anh hơi chuyển, mở miệng nói: “Nếu gấp như vậy, vậy trực tiếp lái xe tôi đi, bây giờ là giờ tan tầm cao điểm, phỏng chừng rất khó đón được xe!"Tô Bắc nghĩ nghĩ, biểu tình ngưng trọng gật gật đầu: “Vậy cảm ơn tiên sinh!"Cố Niệm Thành cười lắc đầu: “Không có việc gì, chúng ta cũng coi như là cùng hoạn nạn!"Khóe miệng Tô Bắc hơi giơ lên, cười có chút miễn cưỡng.
Nếu đổi thành ngày thường, cô có thể còn sẽ thực nhàn nhã vui đùa hai câu với người đàn ông này.
Nhưng hiện tại cô hoàn toàn không có tâm tình này.
Tô Bắc và Cố Niệm Thành nhanh chóng tới gara ngầm.
Cố Niệm Thành chỉ vào một chiếc Maybach màu trắng, xoay người nói với Tô Bắc: “Chiếc đó chính là xe của tôi!"Tô Bắc không nhịn được giật mình, nhìn đối phương thêm vài lần.
Đây chính là Maybach kiểu mới nhất, người bình thường không có thân phận địa vị, là không lái nổi loại xe này.
Cố Niệm Thành tựa hồ nhận thấy được ánh mắt Tô Bắc, anh bất động thanh sắc mở cửa xe, nhanh chóng ngồi vào ghế điều khiển.
Tô Bắc cũng không có làm ra vẻ, cô mở cửa ghế lái phụ, trực tiếp ngồi vào.
Nhìn sắc mặt Cố Niệm Thành còn có chút tái nhợt, cô lo lắng hỏi: “Tiên sinh, anh không sao chứ? Nếu không, để tôi lái đi!"Cố Niệm Thành cười cười: “Không có việc gì, tôi đã khá hơn nhiều! Chiếc xe này, là trải qua cải tạo của tôi, người bình thường mới vừa lái, có thể không quá thích ứng, tôi nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện!"
.