Vợ Yêu Hàng Tỉ: Chớ Chọc Bà Xã Của Tổng Giám Đốc
Quyển 1 - Chương 1: Bắt đầu một chuyện xưa tốt đẹp
Lần đầu tiên gặp mặt, hắn chỉ vào bộ ngực còn chưa lộ rõ của cô: "Cô xác định cơ thể của cô biết cái gì gọi là trổ mã sao?" Cô không chút khách khí cho hắn một cước.
Tiến vào nhà giàu sang quyền thế, chưa tới ba giờ, cô thành vị hôn thê của hắn, cháu dâu tương lai của tập đoàn Ngạo Thế.
Cũng may chưa bắt cô lập tức kết hôn, phải chờ một thời gian nữa!
Ngày đầu tiên tỉnh ngủ, hắn bò lên trên người của cô, bị cô cho một cước đá bay ra khỏi giường.
"Ngạo Dạ Phong, ai cho phép anh vào phòng tôi! Anh dám chiếm tiện nghi của tôi. . . . . ."
Ngạo Dạ Phong kêu thét lên một tiếng, bỏ tay ra, "Cô thấy dáng vẻ tôi giống như đang muốn chiếm tiện nghi của cô sao? Nói thật phụ nữ các người cũng một dạng như nhau thôi, quả nhiên đối với loại phụ nữ như cô vậy, chẳng có chút thú vị gì"
Trên người Ngạo Dạ Phong đang mặc một bộ đồ thể thao, hình như vừa mới chạy bộ trở về, dáng vẻ không hề biết thẹn.
"Anh, anh vừa mới. . . . . ."
Ngạo Dạ Phong xoay người đi ra ngoài, "Tôi chỉ muốn thử một chút thôi, muốn biết xem những người phụ nữ giống cô nằm ở phía dưới sẽ có cảm giác gì. Quả nhiên. . . . . . Không có cảm giác!"
Nhìn bóng dáng kia dần dần biến mất ở cửa ra vào, Nam Cung Thiến giơ quả đấm lên điên cuồng gào thét, "Ngạo —— Dạ —— Phong ——, tôi với anh không đội trời chung! Anh đi chết đi!"
Trong một buổi sáng tinh mơ, cả tòa nhà nghe thấy tiếng gào thét của Nam Cung Thiến.
Ông cụ Ngạo đang ngồi trước bàn ăn ở dưới lầu, cơ thể khẽ run lên, Thím Lưu đứng một bên chuẩn bị bữa ăn sáng khẽ mỉm cười, "Cổ họng của cô bé này ghê gớm thật."
Ông cụ Ngạo liếc mắt nhìn Thím Lưu một cái, hoàn toàn không suy xét nội dung lời nói của Nam Cung Thiến, "Cổ họng lớn thì có ích lợi gì."
Thím Lưu cười một tiếng, "Cổ họng lớn có nghĩa là sức lực của những người đó rất tốt, người phụ nữ như vậy, tương lai sẽ dễ sinh."
Ông cụ Ngạo gật đầu một cái, hài lòng cười cười, "Xem ra sau này gia tộc nhà họ Ngạo phải dựa vào nha đầu này để duy trì nòi giống rồi, ta không muốn chỉ có một chắt trai đâu mà càng nhiều càng tốt!" Nói xong cười ha ha lên.
. . . . . .
"Chỉ số IQ của người phụ nữ vừa rồi tỉ lệ nghịch với đôi giày cao gót của cô ta!" Ngạo Dạ Phong vừa xoay tay lái, vừa thản nhiên nói.
Nam Cung Thiến mừng rỡ, "Bình thường tôi đều đi giày thể thao đấy!"
Ngạo Dạ Phong không nghĩ tới cô sẽ nói một câu như vậy, quay đầu lại nhìn cô, đảo qua vùng ngực nhô lên của cô, "Ừ, chỉ số IQ của cô thực sự so với người phụ nữ kia cao hơn một chút, chỉ có điều. . . . . . Cũng giống ngực của cô, đều đều —— bằng phẳng!"
Một cước đá tới, "Ngạo Dạ Phong, chẳng lẽ anh không đổi sang loại phương thức bình luận khác về phụ nữ được sao?"
"Đổi, đương nhiên có thể đổi, lúc nào cũng chỉ dùng một loại tư thế thì nhàm chán tới cỡ nào!" Hắn nghiêng sát vào cô ép cô xuống.
Nam Cung Thiến cuống quít tránh né, "Tôi nói là phương thức, lỗ tai anh có vấn đề phải không, không phải tư thế."
"Thật ra thì, phương thức và tư thế theo tôi là cùng một ý!"
. . . . . .
Một ngày nào đó, có một người phụ nữ ôm cái bụng bự đi vào khu nhà cao cấp của họ Ngạo, muốn hắn chịu trách nhiệm!
Ngạo Dạ Phong miễn cưỡng ngồi trên ghế sa lon, sắc mặt lạnh lùng u ám khác thường, "Cút!"
Người phụ nữ kinh hãi, "Nhưng trong bụng tôi là máu mủ của nhà họ Ngạo các người!"
"Tôi nói cô biến, không nghe thấy sao? Thấy cô là phụ nữ có thai, nên đừng ép tôi tự mình động thủ đem cô vứt ra ngoài."
Nam Cung Thiến ngồi một bên bèn đứng lên, "Ngạo Dạ Phong, đây chính là con của anh!"
Ngạo Dạ Phong đứng dậy, kéo Nam Cung Thiến đi lên lầu, nhìn cũng không nhìn người phụ nữ kia một cái.
. . . . . .
Nam Cung Thiến, nữ, hai mươi mốt tuổi, cha là thủ trưởng binh đoàn đặc chủng của quân đội, từ nhỏ hi vọng con gái của mình có thể làm một người lính đặc chủng, trở thành niềm kiêu hãnh của cả gia tộc.
Nhưng khi vừa gia nhập quân đội, lại nhận được nhiệm vụ đầu tiên, chính là giả trang thành một học sinh trung học mười bảy tuổi lẫn vào đám con cái nhà giàu ở một trường cấp 3 để điều tra!
. . . . . .
Giáo viên chủ nghiệm lớp cô lại là một hot boy cô thầm mến trong suốt những năm học cấp 3!
Giống như cô đang thật sự trở lại thời học sinh, muốn chân chính yêu lại một lần nữa.
Tiến vào nhà giàu sang quyền thế, chưa tới ba giờ, cô thành vị hôn thê của hắn, cháu dâu tương lai của tập đoàn Ngạo Thế.
Cũng may chưa bắt cô lập tức kết hôn, phải chờ một thời gian nữa!
Ngày đầu tiên tỉnh ngủ, hắn bò lên trên người của cô, bị cô cho một cước đá bay ra khỏi giường.
"Ngạo Dạ Phong, ai cho phép anh vào phòng tôi! Anh dám chiếm tiện nghi của tôi. . . . . ."
Ngạo Dạ Phong kêu thét lên một tiếng, bỏ tay ra, "Cô thấy dáng vẻ tôi giống như đang muốn chiếm tiện nghi của cô sao? Nói thật phụ nữ các người cũng một dạng như nhau thôi, quả nhiên đối với loại phụ nữ như cô vậy, chẳng có chút thú vị gì"
Trên người Ngạo Dạ Phong đang mặc một bộ đồ thể thao, hình như vừa mới chạy bộ trở về, dáng vẻ không hề biết thẹn.
"Anh, anh vừa mới. . . . . ."
Ngạo Dạ Phong xoay người đi ra ngoài, "Tôi chỉ muốn thử một chút thôi, muốn biết xem những người phụ nữ giống cô nằm ở phía dưới sẽ có cảm giác gì. Quả nhiên. . . . . . Không có cảm giác!"
Nhìn bóng dáng kia dần dần biến mất ở cửa ra vào, Nam Cung Thiến giơ quả đấm lên điên cuồng gào thét, "Ngạo —— Dạ —— Phong ——, tôi với anh không đội trời chung! Anh đi chết đi!"
Trong một buổi sáng tinh mơ, cả tòa nhà nghe thấy tiếng gào thét của Nam Cung Thiến.
Ông cụ Ngạo đang ngồi trước bàn ăn ở dưới lầu, cơ thể khẽ run lên, Thím Lưu đứng một bên chuẩn bị bữa ăn sáng khẽ mỉm cười, "Cổ họng của cô bé này ghê gớm thật."
Ông cụ Ngạo liếc mắt nhìn Thím Lưu một cái, hoàn toàn không suy xét nội dung lời nói của Nam Cung Thiến, "Cổ họng lớn thì có ích lợi gì."
Thím Lưu cười một tiếng, "Cổ họng lớn có nghĩa là sức lực của những người đó rất tốt, người phụ nữ như vậy, tương lai sẽ dễ sinh."
Ông cụ Ngạo gật đầu một cái, hài lòng cười cười, "Xem ra sau này gia tộc nhà họ Ngạo phải dựa vào nha đầu này để duy trì nòi giống rồi, ta không muốn chỉ có một chắt trai đâu mà càng nhiều càng tốt!" Nói xong cười ha ha lên.
. . . . . .
"Chỉ số IQ của người phụ nữ vừa rồi tỉ lệ nghịch với đôi giày cao gót của cô ta!" Ngạo Dạ Phong vừa xoay tay lái, vừa thản nhiên nói.
Nam Cung Thiến mừng rỡ, "Bình thường tôi đều đi giày thể thao đấy!"
Ngạo Dạ Phong không nghĩ tới cô sẽ nói một câu như vậy, quay đầu lại nhìn cô, đảo qua vùng ngực nhô lên của cô, "Ừ, chỉ số IQ của cô thực sự so với người phụ nữ kia cao hơn một chút, chỉ có điều. . . . . . Cũng giống ngực của cô, đều đều —— bằng phẳng!"
Một cước đá tới, "Ngạo Dạ Phong, chẳng lẽ anh không đổi sang loại phương thức bình luận khác về phụ nữ được sao?"
"Đổi, đương nhiên có thể đổi, lúc nào cũng chỉ dùng một loại tư thế thì nhàm chán tới cỡ nào!" Hắn nghiêng sát vào cô ép cô xuống.
Nam Cung Thiến cuống quít tránh né, "Tôi nói là phương thức, lỗ tai anh có vấn đề phải không, không phải tư thế."
"Thật ra thì, phương thức và tư thế theo tôi là cùng một ý!"
. . . . . .
Một ngày nào đó, có một người phụ nữ ôm cái bụng bự đi vào khu nhà cao cấp của họ Ngạo, muốn hắn chịu trách nhiệm!
Ngạo Dạ Phong miễn cưỡng ngồi trên ghế sa lon, sắc mặt lạnh lùng u ám khác thường, "Cút!"
Người phụ nữ kinh hãi, "Nhưng trong bụng tôi là máu mủ của nhà họ Ngạo các người!"
"Tôi nói cô biến, không nghe thấy sao? Thấy cô là phụ nữ có thai, nên đừng ép tôi tự mình động thủ đem cô vứt ra ngoài."
Nam Cung Thiến ngồi một bên bèn đứng lên, "Ngạo Dạ Phong, đây chính là con của anh!"
Ngạo Dạ Phong đứng dậy, kéo Nam Cung Thiến đi lên lầu, nhìn cũng không nhìn người phụ nữ kia một cái.
. . . . . .
Nam Cung Thiến, nữ, hai mươi mốt tuổi, cha là thủ trưởng binh đoàn đặc chủng của quân đội, từ nhỏ hi vọng con gái của mình có thể làm một người lính đặc chủng, trở thành niềm kiêu hãnh của cả gia tộc.
Nhưng khi vừa gia nhập quân đội, lại nhận được nhiệm vụ đầu tiên, chính là giả trang thành một học sinh trung học mười bảy tuổi lẫn vào đám con cái nhà giàu ở một trường cấp 3 để điều tra!
. . . . . .
Giáo viên chủ nghiệm lớp cô lại là một hot boy cô thầm mến trong suốt những năm học cấp 3!
Giống như cô đang thật sự trở lại thời học sinh, muốn chân chính yêu lại một lần nữa.
Tác giả :
Trắc Nhĩ Linh Thính