Vợ Yêu Của Đại Ca Xã Hội Đen
Chương 92: Mưu kế
“Không lấy chồng?"
Vừa nghe Triển Thất trả lời xong, Văn Nhân Mạc đứng bật dậy, đi mấy bước đến trước mặt nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cô, cô lại dám nói không chịu gả cho anh.
“Tiểu Thất, chớ có tùy hứng, sao có thể nói không gả là sẽ không gả được chứ, không phải mới vừa rồi đã nhận lấy sính lễ rồi sao?"
Không riêng gì Văn Nhân Mạc gấp gáp mà Lâm Phong cũng rất gấp, nếu cô không gả thì những thứ đồ sính lễ này anh ta sẽ không lấy được, không chỉ vậy mà còn bị bồi thường gấp mười lần.
“Trước đây nghĩa phụ đã đính hôn cho tôi rồi thì làm sao tôi có thể làm trái được, nhưng tôi cũng không thể vô thanh vô tức gả đi như vậy được."
Triển Thất vừa nói chuyện vừa ai oán liếc nhìn Văn Nhân Mạc, Văn Nhân Mạc lập tức biết là cô có ý gì đó, mới vừa rồi đột nhiên nghe cô nói không chịu gả khiến anh thật sự kích động.
Sau khi nói xong, Triển Thất trở về khuê phòng của mình, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Văn Nhân Mạc, Lâm Phong và Nddlqdam Cung Phàm, không khí vẫn khẩn trương như cũ, Văn Nhân Mạc dùng ánh mắt sát khí giết người nhìn Lâm Phong.
“Đừng nhìn tôi, đây là ước định của phụ thân tôi và cha anh, tôi cũng chỉ là tới đón vợ chưa cưới của tôi mà thôi."
Nam Cung Phàm bất vi sở động, vẫn như trước tùy ý ngồi trên ghế salon uống nước trà.
“Lâm môn chủ, đây cuối cùng là xảy ra chuyện gì, mới vừa rồi anh đã thu nhận danh mục sính lễ của tôi rồi, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện một vị hôn phu nữa? Nếu cô ấy không thể gả cho tôi thì anh nghĩ giải quyết như thế nào?"
Văn Nhân Mạc liên tục hỏi ba vấn đề ép Lâm Phong một đầu đầy mồ hôi, nhưng lại không có cách nào phát tác ra được, chỉ có thể cười gượng làm lành nói: “Trầm đại soái yên tâm, cho tôi thời gian thêm mấy ngày nữa, tôi nhất định giải quyết ổn thỏa chuyện này."
“Người tới, khiêng những đồ này trở về. Lâm môn chủ, tôi cho anh 7 ngày, nếu như anh có thể giải quyết toàn bộ chuyện này, gả muội muội của anh cho tôi như vậy thì những sính lễ này tôi sẽ phụng hoàn lại gấp đôi, nếu như không thể, thì anh phải chuẩn bị bồi thường cho tôi gấp ddlqdmười lần, nếu không sẽ như thế nào chắc anh đã biết."
Văn Nhân Mạc cũng không muốn ép Lâm Phong gấp quá nên quẳng lại lời ngoan độc rồi sau đó sai người mang 99 rương sính lễ trở về, để lại cho anh ta thời gian để giải quyết.
Đưa mắt nhìn theo Văn Nhân Mạc rời đi, Lâm Phong không biết nói gì, lại thêm gấp đôi sính lễ, như vậy chẳng phải có bốn mươi rương quân hỏa? Vì vậy nói gì anh cũng muốn gả Triển Thất cho anh ta.
“Nam Cung môn chủ có mục đích gì cứ việc nói thẳng đi, tôi biết căn bản anh cũng không phải bởi vì yêu thích em gái tôi mới cưới, theo tôi được biết thì anh đã có phụ nữ trong lòng, tình yêu của hai người các anh cả bãi biển đều biết hết đấy."
“Lâm môn chủ nói đùa, anh biết tôi là đứa con hiếu thảo, lời phụ thân đã nói sao có thể làm trái được, cho nên hôm nay tôi mới có thể đến đây. Nếu như anh lo lắng Lôi Nam sẽ làm cho em gái anh chịu khổ thì yên tâm đi, tôi có thể đoạn tuyệt không lui tới với cô ấy nữa, cả đời chỉ cưới một mình em gái anh thôi."
Lâm Phong vạn vạn lần không ngờ Nam Cung Phàm sẽ nói như thế, tình yêu của anh ta và Lôi Nam đã trở thành giai thoại rồi, là anh hùng cứu mỹ nhân, rồi mỹ nhân lấy thân báo đáp, từ đó hai người ân ái lẫn nhau vô cùng, trong mắt họ chỉ hai người không có ai xen vào. Không chỉ vậy, Lôi Nam là em gái của Bạch Hổ môn Lôi Liệt, anh ta nói không muốn là có thể không cần người ta được sao?
“Nếu tôi đưa anh năm rương quân hỏa thì thế nào?"
Lâm Phong cắn răng nói ra con số này.
“Lâm môn chủ không cần phí tâm, tôi đã nói rồi, lần này tới đây là để cưới em gái của anh, tôi cho Lâm môn chủ 7 ngày, 7 ngày sau tôi sẽ phái người tới cưới lệnh muội, tôi biết anh cũng không nguyện ý phá hư quan hệ lâu năm trước giờ của chúng ta, cáo từ."
Nam Cung Phàm cũng không nguyện ý hao tổn cùng anh ta nữa, cũng giống như Văn Nhân Mạc quẳng lại câu nói rồi rời đi.
Lâm Phong chỉ có thể khóc không ra nước mắt, nhất định có cô dâu nhỏ thật tốt, không được, tất cả đều là nha đầu chết tiệt kia, mới vừa rồi rõ ràng có thể giải quyết tốt rồi, lại nhất định muốn náo lớn chuyện như vậy.
Nghĩ tới đây Lâm Phong liền tức giận đùng đùng chạy về phía hậu viện của Triển Thất.
“Cô cút ra đây cho tôi, mới vừa rồi thằng nào cho mày lá gan lại dám cự hôn."
“Là muốn tốt cho anh nên mới làm như vậy."
“Vì muốn tốt cho tôi, nếu vì tốt cho tôi thì phải gả cho Trầm đại soái. Bây giờ, cô lập tức thay quần áo rồi lăn đến phủ đại soái nói xin lỗi."
“Đại ca, anh nghĩ đi, hôm nay nếu tôi lấy thân phận này đến phủ đại soái, sau này Huyền Vũ môn tìm đến tất sẽ phát động chiến tranh, như vậy đến lúc đó đại soái nhất định trách những tội này lên đầu của anh, khi đó phải làm sao? Lại nói, hôm nay môn chủ Huyền Vũ môn tìm tới nhất định có mục đích khác, nếu không sao hôm qua không đến, hoặc là ba năm trước đây cũng không tìm đến mà lại ngay lúc đại soái đưa sính lễ đến mới đến? Hiện tại, phải biết mục đích của anh ta là gì, như vậy mới có thể để anh ta giải trừ hôn ước với tôi thì tôi lấy thân thanh bạch gả cho đại soái."
Triển Thất đã sớm đoán chắc Lâm Phong sẽ tới tìm cô cho nên đã chuẩn bị tốt một đống lớn lý do chờ anh ta.
Vốn Lâm Phong cảm thấy Nam Cung Phàm tới đây là giảo cục, nhất định anh ta đến không phải để gặp anh, bây giờ vừa nghe Triển Thất nói như thế càng cảm thấy anh ta có mưu đồ gì đó, hoàn toàn không ddlqdcó chú ý tới việc em gái mềm yếu ngốc nghếch như thế nào lại trở nên thông minh như vậy.
“Nhưng mặc kệ nói thế nào thì trước hết chúng ta phải trấn an đại soái yên tâm mới được."
“Đại ca yên tâm, sáng sớm ngày mai tôi liền đến phủ đại soái, cầu xin anh ta cho chút thời gian, đợi đến khi giải quyết xong chuyện này tôi sẽ gả đi."
“Bây giờ cô phải đi đi, lúc này cần dụ dỗ đàn ông, mau gọi Tiểu Hồng đến chuẩn bị để cô mặc đẹp một chút."
“Lúc này đại soái đang nổi nóng, nếu tôi đến anh ta nhất định không để ý, đợi đến ngày mai anh ta hết giận, tôi đi nói chuyện với anh ta một chút thì nhất định không có việc gì."
“Được, vậy thì chờ đến ngày mai, nếu không dụ dỗ được đại soái thì cô không có ngày nào sống dễ chịu đâu."
“Môn chủ, Trương đại soái tới."
Lâm Phong vừa nghe Trương đại soái tới thì trên đầu lại rịt ra một tia mồ hôi lạnh, tất cả bọn họ đều không phải là người dễ chọc, bây giờ Trương đại soái tới nhất định là nghe được tin tức anh muốn gả Triển Thất đi.
“Sao đại soái lại tới đây, đệ vừa muốn qua phủ đi tìm huynh đây, đệ có chuyện quan trọng muốn nói chuyện với huynh."
Đúng là Trương đại soái vừa nghe được tin tức nên mới đến, người phụ nữ anh ta thích cư nhiên bị Lâm Phong gả đến cho kẻ thù đối đầu với anh ta sao anh ta có thể không tức giận, nhưng bây giờ lại thấy vẻ mặt trịnh trọng của Lâm Phong vậy chẳng lẽ thật sự có chuyện gì quan trọng sao?
“Nói đi, hôm nay đệ nhất định phải cho huynh một lời giải thích hợp lý nếu không đừng trách huynh không khách khí."
“Đại soái, huynh xem cái này một chút đi."
Đợi sau khi Trương đại soái ngồi xuống Lâm Phong lập tức cho anh ta xem danh sách phần sính lễ Văn Nhân Mạc để lại, không phải mấy thứ đơn giản, cả một trang giấy liền giới thiệu rõ ràng.
“20 rương quân hỏa? Ở đâu, sao đệ có được?"
“Đệ chính là muốn cùng huynh nói về sự kiện này, ngày hôm qua sau khi đại soái đi về đệ lập tức tính toán để Triển Thất thu thập xong sớm đưa qua cho huynh, nhưng mới sáng sớm nay Trầm Hạo Nhiên đã tới. Khi anh ta mang đến chút sính lễ đệ không chút suy nghĩ lập tức cự tuyệt anh ta, nhưng là vừa nghĩ đến 20 rương quân hỏa này có thể có lợi ích lớn hơn một người phụ nữ. Lần trước đại soái nói ở nước ngoài đám quân hỏa kia bị người khác phá hư đang rất cần thứ này, cho nên đệ chỉ muốn nhận lấy rồi tặng cho đại soái. Tiểu Thất dù xinh đẹp thế nào thì nhiều lắm cũng có thể tính là một công cụ ấm giường, nhưng nếu là có những thứ quân hỏa này thì là khác rồi."
“Chuyện này đệ làm rất đúng, nhanh đưa huynh đến xem hàng một chút."
Lúc này Trương đại soái đâu còn để ý đến chuyện tình của Triển Thất nữa, nếu thật sự có được những thứ quân hỏa kia thì có thể đánh hết cả bến Thượng Hải rồi, sau đó đoạt người trở về chẳng phải là được rồi sao.
“Ban đầu mọi thứ tiến hành rất tốt, ý định của đệ sau khi thu sính lễ phải đưa đến cho đại soái, nhưng là không ngờ lúc này Nam Cung Phàm lại xuất hiện, anh ta nói Tiểu Thất là vị hôn thê của anh ta cho nên đến muốn đệ gả Tiểu Thất cho anh ta, dưới cơn nóng giận Trầm đại soái liền mang hết sính lễ đi…"
Lâm Phong thêm dầu thêm mỡ nói lại chuyện một lần nữa, sau đó đẩy tất cả trách nhiệm lên người của Nam Cung Phàm.
“Khốn kiếp, anh ta đúng là luôn muốn gây chuyện với tôi, lần trước ở nước ngoài, có người nói đám quân hỏa kia là do Huyền Vũ môn động tay động chân, lần này thế nhưng còn tham dự vào."
“Lúc rời đi Trầm đại soái nói, chỉ cần có thể khiến Nam Cung Phàm từ hôn để Tiểu Thất gả cho anh ta thì sính lễ tăng gấp đôi."
“Thêm gấp đôi?"
Nghe thế trên mặt Trương đại soái lộ ra ánh mắt tham lam, nếu như có thể thêm gấp đôi…
Cho nên Lâm Phong nói những lời này với Trương đại soái là bởi vì coi như những thứ sính lễ anh ta thu nhận được cũng không thể gạt được Trương đại soái. Chuyện này một mình anh ta không có khả năng giải quyết được, tuy nói thế lực Huyền Vũ môn và Chu Tước môn không sai biệt lắm nhưng nếu như thực sự đánh nhau thì Huyền Vũ môn vẫn hơn một chút, cho nên phải trực tiếp nói hết ra vì nếu để Trương đại soái giải quyết thì rất dễ dàng.
Kế tiếp thì hai người liền mưu đồ bí mật làm thế nào để đối phó với Huyền Vũ môn, hoàn toàn không chú ý tới trên nóc nhà có hai người đang rình nghe hết.
Hai người đó chính là Triển Thất và Long Mai, những người này chính là những người cô muốn tiêu diệt, muốn đối phó với Huyền Vũ môn thế nào không liên quan đến cô, mặc kệ ai thắng ai thua đối với cô đều tốt, không những vậy cô còn rất cảm ơn Nam Cung Phàm đến gây rối loạn nữa.
“Đi, chuẩn bị ngày mai chúng ta dẫn cô đi ra ngoài để biết về bến Thượng Hải này lớn như thế nào."
Rất nhanh đến ngày thứ hai, sáng sớm Triển Thất còn chưa thức dậy đã bị người khác lôi từ trong chăn ra, người đến là Tiểu Hồng ddlqddo Lâm Phong phái đến trang điểm cho cô, đợi đến lúc cô hoàn toàn tỉnh táo thì cô đã bị nhét vào trong xe đưa đến phủ Trầm đại soái.
Cảm thấy trong xe có chút ngột ngạt cho nên cô tính mở cửa sổ ra hóng mát một chút, nhưng khi mở cửa sổ ra thì gió thổi vào làm cô rất lạnh. Cô cúi xuống xem xét thì liền ngớ ngẩn cả người, buổi sáng ngủ dậy cô không có chú ý họ mặc cho cô thứ gì, hiện tại mới phát hiện, bộ quần áo này có thể nói không mặc còn tốt hơn, da thịt lộ hết ra ngoài. Bây giờ mặc dù là tháng sáu, đã là mùa hè nhưng còn chưa có quá nóng, mà thân thể cô rất sợ lạnh, kéo cổ áo thấp xuống một chút thì lộ ra bộ ngực sữa, sau lưng một tấm vải cũng không có, phía dưới là váy xẻ tà cao đến bắp đùi, lộ ngực lộ lưng lộ cả đôi chân thon dài, mặc quần áo này nói đi xin lỗi, rõ ràng là bảo cô sắc dụ thì đúng hơn.
“Sao cô lại để tôi mặc thành như vậy?"
“Tôi còn tưởng rằng cô cố ý mặc như vậy đi xin lỗi lão đại đây này."
Long Mai nhịn không được trêu ghẹo cô, cô chính là cố ý không nói, cẩn thận ngắm nghía Triển Thất đợi xem Văn Nhân Mạc khi nhìn thấy Triển Thất như vậy cuối cùng sẽ có phản ứng gì.
Sau khi lái xe đưa Triển Thất đến cửa lập tức nói ra thân phận liền cho đi, đây chính là lần đầu tiên có người trực tiếp lái xe vào phủ đại soái, đợi khi xe đến tận bên trong mới dừng lại. Văn Nhân Mạc lập tức đến mở cửa xe đưa cô ra ngoài, nhưng vừa thấy người bên trong suýt chút nữa bật ngửa ra, cô thế nào mặc quần áo như vậy để đi gặp người khác chứ.
“Các anh cũng rời đi đi, anh cũng ra ngoài luôn, lát nữa Long Mai sẽ lái xe ra ngoài."
Văn Nhân Mạc cũng không ngay lập tức ôm Triển Thất xuống xe mà trước hết bắt đầu đuổi người, ngay cả tài xế cũng bị đuổi ra ngoài, chờ xác định ở hậu viện chỉ còn lại một mình anh là giống đực mới ôm Triển Thất ra khỏi xe.
Một đường bế cô đến trên giường, sau đó hung hăng trước ngực cô gặm mấy cái. Mặc dù bộ quần áo này nhìn rất chướng mắt, nhưng nếu chỉ mặc cho một mình anh nhìn thì anh rất nguyện ý.
“Em định dùng thân thể này đến để bồi tội sao?"
Vừa nghe Triển Thất trả lời xong, Văn Nhân Mạc đứng bật dậy, đi mấy bước đến trước mặt nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cô, cô lại dám nói không chịu gả cho anh.
“Tiểu Thất, chớ có tùy hứng, sao có thể nói không gả là sẽ không gả được chứ, không phải mới vừa rồi đã nhận lấy sính lễ rồi sao?"
Không riêng gì Văn Nhân Mạc gấp gáp mà Lâm Phong cũng rất gấp, nếu cô không gả thì những thứ đồ sính lễ này anh ta sẽ không lấy được, không chỉ vậy mà còn bị bồi thường gấp mười lần.
“Trước đây nghĩa phụ đã đính hôn cho tôi rồi thì làm sao tôi có thể làm trái được, nhưng tôi cũng không thể vô thanh vô tức gả đi như vậy được."
Triển Thất vừa nói chuyện vừa ai oán liếc nhìn Văn Nhân Mạc, Văn Nhân Mạc lập tức biết là cô có ý gì đó, mới vừa rồi đột nhiên nghe cô nói không chịu gả khiến anh thật sự kích động.
Sau khi nói xong, Triển Thất trở về khuê phòng của mình, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Văn Nhân Mạc, Lâm Phong và Nddlqdam Cung Phàm, không khí vẫn khẩn trương như cũ, Văn Nhân Mạc dùng ánh mắt sát khí giết người nhìn Lâm Phong.
“Đừng nhìn tôi, đây là ước định của phụ thân tôi và cha anh, tôi cũng chỉ là tới đón vợ chưa cưới của tôi mà thôi."
Nam Cung Phàm bất vi sở động, vẫn như trước tùy ý ngồi trên ghế salon uống nước trà.
“Lâm môn chủ, đây cuối cùng là xảy ra chuyện gì, mới vừa rồi anh đã thu nhận danh mục sính lễ của tôi rồi, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện một vị hôn phu nữa? Nếu cô ấy không thể gả cho tôi thì anh nghĩ giải quyết như thế nào?"
Văn Nhân Mạc liên tục hỏi ba vấn đề ép Lâm Phong một đầu đầy mồ hôi, nhưng lại không có cách nào phát tác ra được, chỉ có thể cười gượng làm lành nói: “Trầm đại soái yên tâm, cho tôi thời gian thêm mấy ngày nữa, tôi nhất định giải quyết ổn thỏa chuyện này."
“Người tới, khiêng những đồ này trở về. Lâm môn chủ, tôi cho anh 7 ngày, nếu như anh có thể giải quyết toàn bộ chuyện này, gả muội muội của anh cho tôi như vậy thì những sính lễ này tôi sẽ phụng hoàn lại gấp đôi, nếu như không thể, thì anh phải chuẩn bị bồi thường cho tôi gấp ddlqdmười lần, nếu không sẽ như thế nào chắc anh đã biết."
Văn Nhân Mạc cũng không muốn ép Lâm Phong gấp quá nên quẳng lại lời ngoan độc rồi sau đó sai người mang 99 rương sính lễ trở về, để lại cho anh ta thời gian để giải quyết.
Đưa mắt nhìn theo Văn Nhân Mạc rời đi, Lâm Phong không biết nói gì, lại thêm gấp đôi sính lễ, như vậy chẳng phải có bốn mươi rương quân hỏa? Vì vậy nói gì anh cũng muốn gả Triển Thất cho anh ta.
“Nam Cung môn chủ có mục đích gì cứ việc nói thẳng đi, tôi biết căn bản anh cũng không phải bởi vì yêu thích em gái tôi mới cưới, theo tôi được biết thì anh đã có phụ nữ trong lòng, tình yêu của hai người các anh cả bãi biển đều biết hết đấy."
“Lâm môn chủ nói đùa, anh biết tôi là đứa con hiếu thảo, lời phụ thân đã nói sao có thể làm trái được, cho nên hôm nay tôi mới có thể đến đây. Nếu như anh lo lắng Lôi Nam sẽ làm cho em gái anh chịu khổ thì yên tâm đi, tôi có thể đoạn tuyệt không lui tới với cô ấy nữa, cả đời chỉ cưới một mình em gái anh thôi."
Lâm Phong vạn vạn lần không ngờ Nam Cung Phàm sẽ nói như thế, tình yêu của anh ta và Lôi Nam đã trở thành giai thoại rồi, là anh hùng cứu mỹ nhân, rồi mỹ nhân lấy thân báo đáp, từ đó hai người ân ái lẫn nhau vô cùng, trong mắt họ chỉ hai người không có ai xen vào. Không chỉ vậy, Lôi Nam là em gái của Bạch Hổ môn Lôi Liệt, anh ta nói không muốn là có thể không cần người ta được sao?
“Nếu tôi đưa anh năm rương quân hỏa thì thế nào?"
Lâm Phong cắn răng nói ra con số này.
“Lâm môn chủ không cần phí tâm, tôi đã nói rồi, lần này tới đây là để cưới em gái của anh, tôi cho Lâm môn chủ 7 ngày, 7 ngày sau tôi sẽ phái người tới cưới lệnh muội, tôi biết anh cũng không nguyện ý phá hư quan hệ lâu năm trước giờ của chúng ta, cáo từ."
Nam Cung Phàm cũng không nguyện ý hao tổn cùng anh ta nữa, cũng giống như Văn Nhân Mạc quẳng lại câu nói rồi rời đi.
Lâm Phong chỉ có thể khóc không ra nước mắt, nhất định có cô dâu nhỏ thật tốt, không được, tất cả đều là nha đầu chết tiệt kia, mới vừa rồi rõ ràng có thể giải quyết tốt rồi, lại nhất định muốn náo lớn chuyện như vậy.
Nghĩ tới đây Lâm Phong liền tức giận đùng đùng chạy về phía hậu viện của Triển Thất.
“Cô cút ra đây cho tôi, mới vừa rồi thằng nào cho mày lá gan lại dám cự hôn."
“Là muốn tốt cho anh nên mới làm như vậy."
“Vì muốn tốt cho tôi, nếu vì tốt cho tôi thì phải gả cho Trầm đại soái. Bây giờ, cô lập tức thay quần áo rồi lăn đến phủ đại soái nói xin lỗi."
“Đại ca, anh nghĩ đi, hôm nay nếu tôi lấy thân phận này đến phủ đại soái, sau này Huyền Vũ môn tìm đến tất sẽ phát động chiến tranh, như vậy đến lúc đó đại soái nhất định trách những tội này lên đầu của anh, khi đó phải làm sao? Lại nói, hôm nay môn chủ Huyền Vũ môn tìm tới nhất định có mục đích khác, nếu không sao hôm qua không đến, hoặc là ba năm trước đây cũng không tìm đến mà lại ngay lúc đại soái đưa sính lễ đến mới đến? Hiện tại, phải biết mục đích của anh ta là gì, như vậy mới có thể để anh ta giải trừ hôn ước với tôi thì tôi lấy thân thanh bạch gả cho đại soái."
Triển Thất đã sớm đoán chắc Lâm Phong sẽ tới tìm cô cho nên đã chuẩn bị tốt một đống lớn lý do chờ anh ta.
Vốn Lâm Phong cảm thấy Nam Cung Phàm tới đây là giảo cục, nhất định anh ta đến không phải để gặp anh, bây giờ vừa nghe Triển Thất nói như thế càng cảm thấy anh ta có mưu đồ gì đó, hoàn toàn không ddlqdcó chú ý tới việc em gái mềm yếu ngốc nghếch như thế nào lại trở nên thông minh như vậy.
“Nhưng mặc kệ nói thế nào thì trước hết chúng ta phải trấn an đại soái yên tâm mới được."
“Đại ca yên tâm, sáng sớm ngày mai tôi liền đến phủ đại soái, cầu xin anh ta cho chút thời gian, đợi đến khi giải quyết xong chuyện này tôi sẽ gả đi."
“Bây giờ cô phải đi đi, lúc này cần dụ dỗ đàn ông, mau gọi Tiểu Hồng đến chuẩn bị để cô mặc đẹp một chút."
“Lúc này đại soái đang nổi nóng, nếu tôi đến anh ta nhất định không để ý, đợi đến ngày mai anh ta hết giận, tôi đi nói chuyện với anh ta một chút thì nhất định không có việc gì."
“Được, vậy thì chờ đến ngày mai, nếu không dụ dỗ được đại soái thì cô không có ngày nào sống dễ chịu đâu."
“Môn chủ, Trương đại soái tới."
Lâm Phong vừa nghe Trương đại soái tới thì trên đầu lại rịt ra một tia mồ hôi lạnh, tất cả bọn họ đều không phải là người dễ chọc, bây giờ Trương đại soái tới nhất định là nghe được tin tức anh muốn gả Triển Thất đi.
“Sao đại soái lại tới đây, đệ vừa muốn qua phủ đi tìm huynh đây, đệ có chuyện quan trọng muốn nói chuyện với huynh."
Đúng là Trương đại soái vừa nghe được tin tức nên mới đến, người phụ nữ anh ta thích cư nhiên bị Lâm Phong gả đến cho kẻ thù đối đầu với anh ta sao anh ta có thể không tức giận, nhưng bây giờ lại thấy vẻ mặt trịnh trọng của Lâm Phong vậy chẳng lẽ thật sự có chuyện gì quan trọng sao?
“Nói đi, hôm nay đệ nhất định phải cho huynh một lời giải thích hợp lý nếu không đừng trách huynh không khách khí."
“Đại soái, huynh xem cái này một chút đi."
Đợi sau khi Trương đại soái ngồi xuống Lâm Phong lập tức cho anh ta xem danh sách phần sính lễ Văn Nhân Mạc để lại, không phải mấy thứ đơn giản, cả một trang giấy liền giới thiệu rõ ràng.
“20 rương quân hỏa? Ở đâu, sao đệ có được?"
“Đệ chính là muốn cùng huynh nói về sự kiện này, ngày hôm qua sau khi đại soái đi về đệ lập tức tính toán để Triển Thất thu thập xong sớm đưa qua cho huynh, nhưng mới sáng sớm nay Trầm Hạo Nhiên đã tới. Khi anh ta mang đến chút sính lễ đệ không chút suy nghĩ lập tức cự tuyệt anh ta, nhưng là vừa nghĩ đến 20 rương quân hỏa này có thể có lợi ích lớn hơn một người phụ nữ. Lần trước đại soái nói ở nước ngoài đám quân hỏa kia bị người khác phá hư đang rất cần thứ này, cho nên đệ chỉ muốn nhận lấy rồi tặng cho đại soái. Tiểu Thất dù xinh đẹp thế nào thì nhiều lắm cũng có thể tính là một công cụ ấm giường, nhưng nếu là có những thứ quân hỏa này thì là khác rồi."
“Chuyện này đệ làm rất đúng, nhanh đưa huynh đến xem hàng một chút."
Lúc này Trương đại soái đâu còn để ý đến chuyện tình của Triển Thất nữa, nếu thật sự có được những thứ quân hỏa kia thì có thể đánh hết cả bến Thượng Hải rồi, sau đó đoạt người trở về chẳng phải là được rồi sao.
“Ban đầu mọi thứ tiến hành rất tốt, ý định của đệ sau khi thu sính lễ phải đưa đến cho đại soái, nhưng là không ngờ lúc này Nam Cung Phàm lại xuất hiện, anh ta nói Tiểu Thất là vị hôn thê của anh ta cho nên đến muốn đệ gả Tiểu Thất cho anh ta, dưới cơn nóng giận Trầm đại soái liền mang hết sính lễ đi…"
Lâm Phong thêm dầu thêm mỡ nói lại chuyện một lần nữa, sau đó đẩy tất cả trách nhiệm lên người của Nam Cung Phàm.
“Khốn kiếp, anh ta đúng là luôn muốn gây chuyện với tôi, lần trước ở nước ngoài, có người nói đám quân hỏa kia là do Huyền Vũ môn động tay động chân, lần này thế nhưng còn tham dự vào."
“Lúc rời đi Trầm đại soái nói, chỉ cần có thể khiến Nam Cung Phàm từ hôn để Tiểu Thất gả cho anh ta thì sính lễ tăng gấp đôi."
“Thêm gấp đôi?"
Nghe thế trên mặt Trương đại soái lộ ra ánh mắt tham lam, nếu như có thể thêm gấp đôi…
Cho nên Lâm Phong nói những lời này với Trương đại soái là bởi vì coi như những thứ sính lễ anh ta thu nhận được cũng không thể gạt được Trương đại soái. Chuyện này một mình anh ta không có khả năng giải quyết được, tuy nói thế lực Huyền Vũ môn và Chu Tước môn không sai biệt lắm nhưng nếu như thực sự đánh nhau thì Huyền Vũ môn vẫn hơn một chút, cho nên phải trực tiếp nói hết ra vì nếu để Trương đại soái giải quyết thì rất dễ dàng.
Kế tiếp thì hai người liền mưu đồ bí mật làm thế nào để đối phó với Huyền Vũ môn, hoàn toàn không chú ý tới trên nóc nhà có hai người đang rình nghe hết.
Hai người đó chính là Triển Thất và Long Mai, những người này chính là những người cô muốn tiêu diệt, muốn đối phó với Huyền Vũ môn thế nào không liên quan đến cô, mặc kệ ai thắng ai thua đối với cô đều tốt, không những vậy cô còn rất cảm ơn Nam Cung Phàm đến gây rối loạn nữa.
“Đi, chuẩn bị ngày mai chúng ta dẫn cô đi ra ngoài để biết về bến Thượng Hải này lớn như thế nào."
Rất nhanh đến ngày thứ hai, sáng sớm Triển Thất còn chưa thức dậy đã bị người khác lôi từ trong chăn ra, người đến là Tiểu Hồng ddlqddo Lâm Phong phái đến trang điểm cho cô, đợi đến lúc cô hoàn toàn tỉnh táo thì cô đã bị nhét vào trong xe đưa đến phủ Trầm đại soái.
Cảm thấy trong xe có chút ngột ngạt cho nên cô tính mở cửa sổ ra hóng mát một chút, nhưng khi mở cửa sổ ra thì gió thổi vào làm cô rất lạnh. Cô cúi xuống xem xét thì liền ngớ ngẩn cả người, buổi sáng ngủ dậy cô không có chú ý họ mặc cho cô thứ gì, hiện tại mới phát hiện, bộ quần áo này có thể nói không mặc còn tốt hơn, da thịt lộ hết ra ngoài. Bây giờ mặc dù là tháng sáu, đã là mùa hè nhưng còn chưa có quá nóng, mà thân thể cô rất sợ lạnh, kéo cổ áo thấp xuống một chút thì lộ ra bộ ngực sữa, sau lưng một tấm vải cũng không có, phía dưới là váy xẻ tà cao đến bắp đùi, lộ ngực lộ lưng lộ cả đôi chân thon dài, mặc quần áo này nói đi xin lỗi, rõ ràng là bảo cô sắc dụ thì đúng hơn.
“Sao cô lại để tôi mặc thành như vậy?"
“Tôi còn tưởng rằng cô cố ý mặc như vậy đi xin lỗi lão đại đây này."
Long Mai nhịn không được trêu ghẹo cô, cô chính là cố ý không nói, cẩn thận ngắm nghía Triển Thất đợi xem Văn Nhân Mạc khi nhìn thấy Triển Thất như vậy cuối cùng sẽ có phản ứng gì.
Sau khi lái xe đưa Triển Thất đến cửa lập tức nói ra thân phận liền cho đi, đây chính là lần đầu tiên có người trực tiếp lái xe vào phủ đại soái, đợi khi xe đến tận bên trong mới dừng lại. Văn Nhân Mạc lập tức đến mở cửa xe đưa cô ra ngoài, nhưng vừa thấy người bên trong suýt chút nữa bật ngửa ra, cô thế nào mặc quần áo như vậy để đi gặp người khác chứ.
“Các anh cũng rời đi đi, anh cũng ra ngoài luôn, lát nữa Long Mai sẽ lái xe ra ngoài."
Văn Nhân Mạc cũng không ngay lập tức ôm Triển Thất xuống xe mà trước hết bắt đầu đuổi người, ngay cả tài xế cũng bị đuổi ra ngoài, chờ xác định ở hậu viện chỉ còn lại một mình anh là giống đực mới ôm Triển Thất ra khỏi xe.
Một đường bế cô đến trên giường, sau đó hung hăng trước ngực cô gặm mấy cái. Mặc dù bộ quần áo này nhìn rất chướng mắt, nhưng nếu chỉ mặc cho một mình anh nhìn thì anh rất nguyện ý.
“Em định dùng thân thể này đến để bồi tội sao?"
Tác giả :
Mèo Lười Yêu Ngủ