Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài
Chương 207
21207.
Ngay lúc này, cô gái đó từ trong lòng của Long Dạ Tước lùi lại vài bước, quay đầu không biết nhìn gì, đồng tử mắt của Tô Lạc Lạc mở to ra mấy phần, đó là Đơn Doanh người có gương mặt giống cô ta, cô ta tối nay cũng đến, cả người mặc bộ đầm dạ hội màu đen, rất là gợi cảm và mê hoặc.
Tô Lạc Lạc nhìn qua Long Dạ Tước, nhìn thấy anh mắt của Long Dạ Tước nghi hoặc trên khuôn mặt của Đơn Doanh, ánh mắt có một chút phức tạp khó hiểu.
Tô Lạc Lạc hướng theo bước chân của anh ta, lúc này dừng lại rồi, trong lòng cô như có một cây kim cực nhỏ, nhẹ nhàng mà gắm vào trong lòng ngực, không đau lắm, lại làm ngực cô thấy khó chịu.
Cô ta không biết vì sao, ở trước mặt của Đơn Doanh, cô chính là có một loại cảm giác tự ti.
Tinh thần của Tô Lạc Lạc đứng đờ ra, đúng lúc bị Long Dạ Tước nhìn thấy trong đám người, khi nhìn thấy cô đứng đó không động đậy, đôi mắt ảm đạm, anh nhanh chóng từ bên cạnh Đơn Doanh rời đi, nhanh chân đi về phía cô.
Tô Lạc Lạc phát giác anh ta đang đi qua, cô ta cũng không biết tinh thần không đúng này ở đâu ra nữa, cô quay đầu hướng đến chỗ ít người đi, dường như muốn tránh mặt anh ta.
“Lạc Lạc!" Phía sau, Long Dạ Tước giọng trầm gọi cô.
Tô Lạc Lạc không muốn để ý anh ta, cô một mạch đi vào sảnh ăn tự chọn, cô tìm thấy một vị trí gần cửa sổ tự mình ngồi xuống, Long Dạ Tước đi đến bên cạnh cô, nhìn thấy cô chống cằm, khuôn mặt nhỏ ngước sang bên ngoài cửa sổ, một biểu hiện giận dỗi, anh ta đột nhiên có chút vui, vừa có chút lo lắng.
Vui là, người con gái này cuối cùng cũng biết ghen với anh ta, mà lo lắng là, vừa rồi hình ảnh Đơn Doanh đụng vào trong lòng anh ta bị cô ấy thấy rồi, cô sẽ đa nghi.
“Anh tại sao không đi kiếm vị tiểu thư nhà giàu đó, theo tôi làm gì?" Lời mà Tô Lạc Lạc nói ra, quả nhiên rất chua chát, đến bản thân cô cũng sốc mấy giây.
Long Dạ Tước kéo một chiếc ghế bên cạnh cô ta ngồi xuống, híp mắt nhìn cô ta, “Bạn nữ đi cùng anh là ai, anh còn phân biệt không ra sao."
Tô Lạc Lạc tiếp tục không màng đến anh ta, hứ một tiếng, “Nói chung tối nay có người nhận nhằm tôi trở thành Đơn tiểu thư, đúng lúc, anh và Đơn tiểu thư thật sự ở cùng nhau, mới danh chính ngôn thuận là một đôi."
Long Dạ Tước không ngờ đến cô đã ăn một quả ghen lại nồng đến vậy, anh nhanh chóng đưa khuôn mặt ra nói, “Em vừa rồi nhìn thấy đều là sự hiểu lầm thôi, là có người phục vụ đụng vào cô ta, cô ta mới đụng vào anh thôi."
Tô Lạc Lạc đúng thật là không thấy được chuyện xảy ra trước đó, lúc cô nhìn thấy, Đơn Doanh đã ôm lấy anh rồi.
“Em nghĩ anh cũng rất thích bị cô ta ôm rồi, ánh mắt của anh nhìn cô ta không hề chớp một cái." Tô Lạc Lạc tiếp tục gân cổ lên mà oán niệm. Long Dạ Tước nháy nháy mắt, anh ta có nhìn Đơn Doanh lâu vậy sao? Nhưng mà chỉ có bản thân anh ta biết, anh ta tại sao lại nhìn Đơn Doanh, là vì anh muốn chứng minh một chút nghi ngờ trong lòng, anh than một hơi nói, “Anh nhìn cô ta, là vì anh đang nghĩ một chuyện, anh đang nghĩ, em và cô ta có phải là chị em sinh đôi."
Tô Lạc Lạc sắc mặt có chút sốc, lúc quay đầu nhìn Long Dạ Tước, tinh thần cô ta đã không còn giận dữ rồi, “Anh tại sao lại nghĩ như vậy?" “Vì hai người rất giống nhau, anh và em ở chung lâu vậy, đối với tướng mạo của em đã thuộc hết, mà thế giới này lại có người giống hệt như vậy, cũng không thể giống đến âm thanh, chiều cao, mà còn tuổi tác đều rất giống, bình thường người ta giống nhau, chỉ là khuôn mặt ngũ quan thôi, mà hai người, là bề ngoài và âm thanh đều giống hết."
Tô Lạc Lạc lắc đầu, kiên định nói, “Không thể nào, em đã tra qua dữ liệu nhà họ Đơn, bọn họ chỉ có cô con gái độc nhất là Đơn Doanh."
Long Dạ Tước chỉ cảm thấy cô quá đơn thuần, chỉ thấy bề ngoài sao có thể chứng minh điểm này? Cho dù bọn họ đã từng có con gái, không lẽ trong tư liệu của bọn họ sẽ hiển thị sao?
“Nếu như em muốn, bữa nào anh để Đơn lão gia và phu nhân gặp em, thì biết em có phải là con gái của họ không." Long Dạ Tước đồng ý giúp cô ta tìm kiếm thân phận.
Cả đời này Tô Lạc Lạc đều mang danh phận con gái riêng mà sống đến giờ, lúc này, cô thật sự đối với nhận người thân có chút ám ảnh, hơn nữa, cô đang nghĩ, năm đó mẹ nuôi là nhận nuôi bản thân sao? Cho dù bản thân và nhà họ Đơn có quan hệ, vậy lỡ như lại là con riêng của nhà họ Đơn thì sao?
Tô Lạc Lạc đã không muốn lần nữa chịu cảnh bị người khác chỉ bảo mà sống, lúc này, cô thoát ly nhà họ Tô, đã là nhẹ hết cả người, cô không muốn lần nữa có cái loại cảm giác lo lắng sợ hãi, cảm giác thân phận bị chất vấn.
Lỡ như cuộc sống của cô lại bị đảo lộn nữa thì sao?
“Không cần." Tô Lạc Lạc lắc đầu.
Mà chính ngay lúc này, chỉ thấy từ trong cửa sảnh có mấy thân hình gợi cảm mê người bước vào, với Đơn Doanh đi đầu, bọn họ đến bên này ăn tiệc tự chọn, Tô Lạc Lạc chính diện đối mặt cửa chính, cùng lúc Đơn Doanh đi vào, ánh mắt trực tiếp đụng vào nhau.
Tô Lạc Lạc mỗi lần nhìn Đơn Doanh đều có cảm giác kinh ngạc, tại vì giống đến làm cô ta nghi ngờ.
Mà Đơn Doanh đối với Tô Lạc Lạc giống cô ta ở điểm này, chỉ có bài xích và đáng ghét, ai cũng muốn trở thành người độc nhất vô nhị, ai lại muốn có người mô phỏng lại vẻ đẹp của cô ta chứ?
Long Dạ Tước không hề phát hiện Đơn Doanh đến, anh ta giọng trầm mà nói với Tô Lạc Lạc, “Đói chưa, có muốn ăn gì đó không?"
Tô Lạc Lạc không muốn cùng Đơn Doanh ở cùng một chỗ, cô ta lắc đầu nói, “Em không đói, chúng ta ra ngoài đi."
Long Dạ Tước lúc đó mới phát hiện ánh mắt cô nhìn sang hướng kế bên, có chút sáng láng, ánh mắt anh quét qua, đúng lúc cùng ánh mắt cười ý của Đơn Doanh nhìn qua đụng phải, Đơn Doanh lập tức tỏ ra nhiệt tình, vẫy tay với anh, “Anh Long, có muốn ăn chút gì không, ăn cùng chúng tôi á!"
“Không cần đâu." Long Dạ Tước mở miệng từ chối, anh ta đứng dậy, vươn tay với Tô Lạc Lạc, ẩn ý muốn cô ta nắm qua, Tô Lạc Lạc sốc một chút, bàn tay ngọc ngà đặt vào lòng bàn tay anh ta, ngay lập tức bị anh ta nắm chặt, Tô Lạc Lạc cảm thấy kế bên có một đôi mắt sắc bén nhìn vào cô ta, không cần nhìn, cũng biết là ai!
Thật ra cô ta nhìn qua là biết, cô Đơn Doanh này cũng có ý đối với Long Dạ Tước, cô ta không nhìn bên đó, theo Long Dạ Tước ra ngoài.
Sau lưng, Đơn Doanh nhìn thân hình Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước rời khỏi, nụ cười trên mặt cô ta biến mất, mà thay vào đó là một khối bực tức, bằng cái gì Tô Lạc Lạc được Long Dạ Tước yêu thích, cô ta có khuôn mặt giống như đúc, lại khiến anh ấy lạnh lùng như vậy?
“Đơn Doanh, mình cả gan mà suy đoán, cậu đừng tức giận á! Mình cảm thấy người con gái đó giống như là chị em sinh đôi của cậu vậy đó, hai người quả thật rất giống."
“Im miệng! Ai nói chúng tôi giống nhau, giống chỗ nào? Đến cô ta cũng dám so với tôi sao?" Đơn Doanh biểu cảm chê bai.
Người con gái này lập tức cười ngượng một tiếng, giải thích nói, “Mình chỉ là suy đoán thôi! Cậu đừng tức giận chứ!"
“Sau này không được phép so sánh mình với cô ta, mình sắp tiếp nhận công ty của ba mình rồi, mình là đại tiểu thư của tập đoàn Đơn thị, cô ta là một người vô danh tiểu tốt làm sao mà so được?" “Đúng, sao mà so được với cậu? Chẳng qua là trước một bước được Long Dạ Tước để ý thôi! Nói không chừng, cảm giác tươi mới không còn nữa, trực tiếp bị đá ra." Xem thêm...
Ngay lúc này, cô gái đó từ trong lòng của Long Dạ Tước lùi lại vài bước, quay đầu không biết nhìn gì, đồng tử mắt của Tô Lạc Lạc mở to ra mấy phần, đó là Đơn Doanh người có gương mặt giống cô ta, cô ta tối nay cũng đến, cả người mặc bộ đầm dạ hội màu đen, rất là gợi cảm và mê hoặc.
Tô Lạc Lạc nhìn qua Long Dạ Tước, nhìn thấy anh mắt của Long Dạ Tước nghi hoặc trên khuôn mặt của Đơn Doanh, ánh mắt có một chút phức tạp khó hiểu.
Tô Lạc Lạc hướng theo bước chân của anh ta, lúc này dừng lại rồi, trong lòng cô như có một cây kim cực nhỏ, nhẹ nhàng mà gắm vào trong lòng ngực, không đau lắm, lại làm ngực cô thấy khó chịu.
Cô ta không biết vì sao, ở trước mặt của Đơn Doanh, cô chính là có một loại cảm giác tự ti.
Tinh thần của Tô Lạc Lạc đứng đờ ra, đúng lúc bị Long Dạ Tước nhìn thấy trong đám người, khi nhìn thấy cô đứng đó không động đậy, đôi mắt ảm đạm, anh nhanh chóng từ bên cạnh Đơn Doanh rời đi, nhanh chân đi về phía cô.
Tô Lạc Lạc phát giác anh ta đang đi qua, cô ta cũng không biết tinh thần không đúng này ở đâu ra nữa, cô quay đầu hướng đến chỗ ít người đi, dường như muốn tránh mặt anh ta.
“Lạc Lạc!" Phía sau, Long Dạ Tước giọng trầm gọi cô.
Tô Lạc Lạc không muốn để ý anh ta, cô một mạch đi vào sảnh ăn tự chọn, cô tìm thấy một vị trí gần cửa sổ tự mình ngồi xuống, Long Dạ Tước đi đến bên cạnh cô, nhìn thấy cô chống cằm, khuôn mặt nhỏ ngước sang bên ngoài cửa sổ, một biểu hiện giận dỗi, anh ta đột nhiên có chút vui, vừa có chút lo lắng.
Vui là, người con gái này cuối cùng cũng biết ghen với anh ta, mà lo lắng là, vừa rồi hình ảnh Đơn Doanh đụng vào trong lòng anh ta bị cô ấy thấy rồi, cô sẽ đa nghi.
“Anh tại sao không đi kiếm vị tiểu thư nhà giàu đó, theo tôi làm gì?" Lời mà Tô Lạc Lạc nói ra, quả nhiên rất chua chát, đến bản thân cô cũng sốc mấy giây.
Long Dạ Tước kéo một chiếc ghế bên cạnh cô ta ngồi xuống, híp mắt nhìn cô ta, “Bạn nữ đi cùng anh là ai, anh còn phân biệt không ra sao."
Tô Lạc Lạc tiếp tục không màng đến anh ta, hứ một tiếng, “Nói chung tối nay có người nhận nhằm tôi trở thành Đơn tiểu thư, đúng lúc, anh và Đơn tiểu thư thật sự ở cùng nhau, mới danh chính ngôn thuận là một đôi."
Long Dạ Tước không ngờ đến cô đã ăn một quả ghen lại nồng đến vậy, anh nhanh chóng đưa khuôn mặt ra nói, “Em vừa rồi nhìn thấy đều là sự hiểu lầm thôi, là có người phục vụ đụng vào cô ta, cô ta mới đụng vào anh thôi."
Tô Lạc Lạc đúng thật là không thấy được chuyện xảy ra trước đó, lúc cô nhìn thấy, Đơn Doanh đã ôm lấy anh rồi.
“Em nghĩ anh cũng rất thích bị cô ta ôm rồi, ánh mắt của anh nhìn cô ta không hề chớp một cái." Tô Lạc Lạc tiếp tục gân cổ lên mà oán niệm. Long Dạ Tước nháy nháy mắt, anh ta có nhìn Đơn Doanh lâu vậy sao? Nhưng mà chỉ có bản thân anh ta biết, anh ta tại sao lại nhìn Đơn Doanh, là vì anh muốn chứng minh một chút nghi ngờ trong lòng, anh than một hơi nói, “Anh nhìn cô ta, là vì anh đang nghĩ một chuyện, anh đang nghĩ, em và cô ta có phải là chị em sinh đôi."
Tô Lạc Lạc sắc mặt có chút sốc, lúc quay đầu nhìn Long Dạ Tước, tinh thần cô ta đã không còn giận dữ rồi, “Anh tại sao lại nghĩ như vậy?" “Vì hai người rất giống nhau, anh và em ở chung lâu vậy, đối với tướng mạo của em đã thuộc hết, mà thế giới này lại có người giống hệt như vậy, cũng không thể giống đến âm thanh, chiều cao, mà còn tuổi tác đều rất giống, bình thường người ta giống nhau, chỉ là khuôn mặt ngũ quan thôi, mà hai người, là bề ngoài và âm thanh đều giống hết."
Tô Lạc Lạc lắc đầu, kiên định nói, “Không thể nào, em đã tra qua dữ liệu nhà họ Đơn, bọn họ chỉ có cô con gái độc nhất là Đơn Doanh."
Long Dạ Tước chỉ cảm thấy cô quá đơn thuần, chỉ thấy bề ngoài sao có thể chứng minh điểm này? Cho dù bọn họ đã từng có con gái, không lẽ trong tư liệu của bọn họ sẽ hiển thị sao?
“Nếu như em muốn, bữa nào anh để Đơn lão gia và phu nhân gặp em, thì biết em có phải là con gái của họ không." Long Dạ Tước đồng ý giúp cô ta tìm kiếm thân phận.
Cả đời này Tô Lạc Lạc đều mang danh phận con gái riêng mà sống đến giờ, lúc này, cô thật sự đối với nhận người thân có chút ám ảnh, hơn nữa, cô đang nghĩ, năm đó mẹ nuôi là nhận nuôi bản thân sao? Cho dù bản thân và nhà họ Đơn có quan hệ, vậy lỡ như lại là con riêng của nhà họ Đơn thì sao?
Tô Lạc Lạc đã không muốn lần nữa chịu cảnh bị người khác chỉ bảo mà sống, lúc này, cô thoát ly nhà họ Tô, đã là nhẹ hết cả người, cô không muốn lần nữa có cái loại cảm giác lo lắng sợ hãi, cảm giác thân phận bị chất vấn.
Lỡ như cuộc sống của cô lại bị đảo lộn nữa thì sao?
“Không cần." Tô Lạc Lạc lắc đầu.
Mà chính ngay lúc này, chỉ thấy từ trong cửa sảnh có mấy thân hình gợi cảm mê người bước vào, với Đơn Doanh đi đầu, bọn họ đến bên này ăn tiệc tự chọn, Tô Lạc Lạc chính diện đối mặt cửa chính, cùng lúc Đơn Doanh đi vào, ánh mắt trực tiếp đụng vào nhau.
Tô Lạc Lạc mỗi lần nhìn Đơn Doanh đều có cảm giác kinh ngạc, tại vì giống đến làm cô ta nghi ngờ.
Mà Đơn Doanh đối với Tô Lạc Lạc giống cô ta ở điểm này, chỉ có bài xích và đáng ghét, ai cũng muốn trở thành người độc nhất vô nhị, ai lại muốn có người mô phỏng lại vẻ đẹp của cô ta chứ?
Long Dạ Tước không hề phát hiện Đơn Doanh đến, anh ta giọng trầm mà nói với Tô Lạc Lạc, “Đói chưa, có muốn ăn gì đó không?"
Tô Lạc Lạc không muốn cùng Đơn Doanh ở cùng một chỗ, cô ta lắc đầu nói, “Em không đói, chúng ta ra ngoài đi."
Long Dạ Tước lúc đó mới phát hiện ánh mắt cô nhìn sang hướng kế bên, có chút sáng láng, ánh mắt anh quét qua, đúng lúc cùng ánh mắt cười ý của Đơn Doanh nhìn qua đụng phải, Đơn Doanh lập tức tỏ ra nhiệt tình, vẫy tay với anh, “Anh Long, có muốn ăn chút gì không, ăn cùng chúng tôi á!"
“Không cần đâu." Long Dạ Tước mở miệng từ chối, anh ta đứng dậy, vươn tay với Tô Lạc Lạc, ẩn ý muốn cô ta nắm qua, Tô Lạc Lạc sốc một chút, bàn tay ngọc ngà đặt vào lòng bàn tay anh ta, ngay lập tức bị anh ta nắm chặt, Tô Lạc Lạc cảm thấy kế bên có một đôi mắt sắc bén nhìn vào cô ta, không cần nhìn, cũng biết là ai!
Thật ra cô ta nhìn qua là biết, cô Đơn Doanh này cũng có ý đối với Long Dạ Tước, cô ta không nhìn bên đó, theo Long Dạ Tước ra ngoài.
Sau lưng, Đơn Doanh nhìn thân hình Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước rời khỏi, nụ cười trên mặt cô ta biến mất, mà thay vào đó là một khối bực tức, bằng cái gì Tô Lạc Lạc được Long Dạ Tước yêu thích, cô ta có khuôn mặt giống như đúc, lại khiến anh ấy lạnh lùng như vậy?
“Đơn Doanh, mình cả gan mà suy đoán, cậu đừng tức giận á! Mình cảm thấy người con gái đó giống như là chị em sinh đôi của cậu vậy đó, hai người quả thật rất giống."
“Im miệng! Ai nói chúng tôi giống nhau, giống chỗ nào? Đến cô ta cũng dám so với tôi sao?" Đơn Doanh biểu cảm chê bai.
Người con gái này lập tức cười ngượng một tiếng, giải thích nói, “Mình chỉ là suy đoán thôi! Cậu đừng tức giận chứ!"
“Sau này không được phép so sánh mình với cô ta, mình sắp tiếp nhận công ty của ba mình rồi, mình là đại tiểu thư của tập đoàn Đơn thị, cô ta là một người vô danh tiểu tốt làm sao mà so được?" “Đúng, sao mà so được với cậu? Chẳng qua là trước một bước được Long Dạ Tước để ý thôi! Nói không chừng, cảm giác tươi mới không còn nữa, trực tiếp bị đá ra." Xem thêm...
Tác giả :
Thượng Quan Nhiêu