Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim
Chương 14: Xem ra vẫn là nên dựa vào bản thân
Đại sư huynh nói tiếp, “Em nên biết, Mộ gia vốn là gia tộc hơn trăm năm ở nước Z, là nhà giàu bậc nhất, trên đường tùy tiện kéo một người, thì sẽ biết Mộ gia trâu bò bao nhiêu, Mộ Dạ Lê từ khi sinh ra đã ứng cử là người thừa kế đời tiếp theo Mộ gia, sinh ra liền bắt đầu bị người hại, bị biết bao nhiêu người truy đuổi, từ nhỏ đến lớn tin tức không đứt đoạn, tuyệt đối là nam thần quốc dân của nước Z, cả một đống fan, ra khỏi cửa thì như siêu sao cấp thiên vương, paparazzi, phóng viên, fan hâm mộ sóng sau xô sóng trước mà lên, rớt một cọng tóc cũng lên trang nhất, nếu mà bên ngoài biết anh ta đã kết hôn, em nhất định sẽ bị loạn đao chém chết, ai, cho nên em có thể gả cho nhân vật như vậy, cũng coi như là duyên, nghĩ lại, so với Thời Tuyên thì thật ra anh ta tốt hơn nhiều, em đã hết khổ đến hồi sung sướng rồi."
Nghe thấy tên Thời Tuyên, sắc mặt cô liền u ám.
Mắt trợn trắng, cô lắc lắc đầu không cần nghĩ đến những chuyện đó, cái đó vốn không liên quan đến cô.
Nhưng là, Mộ Dạ Lê trâu bò thiệt chứ.
Bản thể này đúng là dẫm phải phân chó mà.
“Ai, Đại sư huynh, tiền của em đâu?"
hiện tại cô quan tâm nhất là cái này.
“À, à, tiền của em hả, cái đó thì…không có."
“Cái gì!"
“Em đùng có vội, kho bạc của tổ chức, người bình thường không thể đến mở bừa được, chỉ có DNA của em mới có thể mở, bây giờ thân thể em còn chưa tìm ra, lấy đâu ra DNA, chúng ta muốn làm lại thìcũng mất rất nhiều thời gian, cho nên…… hiện tại em là người nghèo rồi, không có tiền."
Tôi đi chết đây~~~
Đầu Diệp Chanh giống như bị đánh
Qua loa cúp điện thoại
Cầu người không phải là chuyện Diệp Chanh cô làm.
cô biết, mọi chuyện đều phải dựa vào chính mình.
Lúc này, điện thoại lại lần nữa vang lên.
Diệp Chanh nhìn đến, điện thoại hiện lên tên người gọi là chị Quan Quan.
cô nghe điện thoại.
“Diệp Chanh, cô sao vậy, hôm nay muốn đến tham gia tuyển chọn người đẹp trang bìa cô không đến còn chưa tính, đã vậy còn chơi trò biến mất với tôi, đêm qua điều gọi cho cô nhưng mà cô vẫn luôn tắt máy."
Diệp Chanh lục lọi trí nhớ trong đầu, nhớ tới, cái gọi là người đẹp trang bìa là có ý gì.
Diệp Chanh bởi vì hâm mộ Diệp Tử đang là ngôi sao lớn, sống chết xin tiền cha già cho cô vào học trường điện ảnh.
hiện tại thì cô vẫn là sinh viên chưa tốt nghiệp, học tập cũng chẳng ra gì, tốt nghiệp là cả vấn đề.
Lúc trước bởi vì nhà trường muốn báo danh một người dự tuyển Người Đẹp Ảnh Bìa, cái chương trình này mổi danh cả nước, đăng kí báo danh, chỉ là giải trí nhưng thật ra là yêu cầu rất cao, chỉ tiêu ít ỏi nhờ quan hệ mới có thể trúng tuyển.
Diệp Chanh cố sống cố chết cũng lết đi đăng kí.
Sỡ dĩ bản thể này không tham gia, bởi vì lúc ấy cô bỗng nhận được tin mình phải gả đến Mộ gia, vui sướng quá đỗi, quyết định đi làm mợ chủ, không cần theo con đường minh tinh gì nữa, cho nên cứ thế tắt máy suốt.
Diệp Chanh dừng một chút.
Trong điện thoại chị Quan vẫn nói, “Nếu cô không đến, thì tôi sẽ nhường cơ hội cho người khác."
Quan Quan muốn cúp máy.
“Ai, chị Quan Quan, đừng mà, tôi đi, tôi đi, tôi lập tức đến ngay."
Bản thể không thích nhưng cô thích à nha~~~
Bây giờ cô rất yêu tiền đó ~~`
Nghe thấy tên Thời Tuyên, sắc mặt cô liền u ám.
Mắt trợn trắng, cô lắc lắc đầu không cần nghĩ đến những chuyện đó, cái đó vốn không liên quan đến cô.
Nhưng là, Mộ Dạ Lê trâu bò thiệt chứ.
Bản thể này đúng là dẫm phải phân chó mà.
“Ai, Đại sư huynh, tiền của em đâu?"
hiện tại cô quan tâm nhất là cái này.
“À, à, tiền của em hả, cái đó thì…không có."
“Cái gì!"
“Em đùng có vội, kho bạc của tổ chức, người bình thường không thể đến mở bừa được, chỉ có DNA của em mới có thể mở, bây giờ thân thể em còn chưa tìm ra, lấy đâu ra DNA, chúng ta muốn làm lại thìcũng mất rất nhiều thời gian, cho nên…… hiện tại em là người nghèo rồi, không có tiền."
Tôi đi chết đây~~~
Đầu Diệp Chanh giống như bị đánh
Qua loa cúp điện thoại
Cầu người không phải là chuyện Diệp Chanh cô làm.
cô biết, mọi chuyện đều phải dựa vào chính mình.
Lúc này, điện thoại lại lần nữa vang lên.
Diệp Chanh nhìn đến, điện thoại hiện lên tên người gọi là chị Quan Quan.
cô nghe điện thoại.
“Diệp Chanh, cô sao vậy, hôm nay muốn đến tham gia tuyển chọn người đẹp trang bìa cô không đến còn chưa tính, đã vậy còn chơi trò biến mất với tôi, đêm qua điều gọi cho cô nhưng mà cô vẫn luôn tắt máy."
Diệp Chanh lục lọi trí nhớ trong đầu, nhớ tới, cái gọi là người đẹp trang bìa là có ý gì.
Diệp Chanh bởi vì hâm mộ Diệp Tử đang là ngôi sao lớn, sống chết xin tiền cha già cho cô vào học trường điện ảnh.
hiện tại thì cô vẫn là sinh viên chưa tốt nghiệp, học tập cũng chẳng ra gì, tốt nghiệp là cả vấn đề.
Lúc trước bởi vì nhà trường muốn báo danh một người dự tuyển Người Đẹp Ảnh Bìa, cái chương trình này mổi danh cả nước, đăng kí báo danh, chỉ là giải trí nhưng thật ra là yêu cầu rất cao, chỉ tiêu ít ỏi nhờ quan hệ mới có thể trúng tuyển.
Diệp Chanh cố sống cố chết cũng lết đi đăng kí.
Sỡ dĩ bản thể này không tham gia, bởi vì lúc ấy cô bỗng nhận được tin mình phải gả đến Mộ gia, vui sướng quá đỗi, quyết định đi làm mợ chủ, không cần theo con đường minh tinh gì nữa, cho nên cứ thế tắt máy suốt.
Diệp Chanh dừng một chút.
Trong điện thoại chị Quan vẫn nói, “Nếu cô không đến, thì tôi sẽ nhường cơ hội cho người khác."
Quan Quan muốn cúp máy.
“Ai, chị Quan Quan, đừng mà, tôi đi, tôi đi, tôi lập tức đến ngay."
Bản thể không thích nhưng cô thích à nha~~~
Bây giờ cô rất yêu tiền đó ~~`
Tác giả :
Mộc Y Y