Vô Tính Phồn Diễn Thì Đại (Thời Đại Sinh Sản Vô Tính)
Chương 37

Vô Tính Phồn Diễn Thì Đại (Thời Đại Sinh Sản Vô Tính)

Chương 37

Liên tiếp mấy ngày, bọn họ đều không có việc gì nhiều để làm, chỉ phải xới đất, đem mảnh đất hoang hơn hai mươi, ba mươi năm chậm rãi chỉnh lại. Hiện tại cũng không có cây gì trồng, vì vậy mà bọn họ tỉ mỉ chậm rãi làm từng chút một. Trước tiên thử làm một hai mẫu, đợi tới thời điểm trồng thổ kim trứng.

Ở đây thổ kim trứng được xem là cây nông nghiệp có giá trị kinh tế nhất, một năm có thể trồng hai mùa. Một mùa gieo thu hoạch vào thời điểm cuối đông đầu xuân, giá cả sẽ tốt hơn một chút, nhưng sản lượng lại thấp hơn mùa còn lại. Dù sao sau đó khí trời sẽ trở lạnh, cây nông nghiệp sinh trưởng sẽ chậm hơn rất nhiều. Kỳ thực nếu như có lồng kính, sản lượng sẽ cao hơn một chút, nhưng nơi này lại không nói đến loại trồng khác vụ này, mọi người cho rằng vạn vật đều nên tuân theo tự nhiên, mọi người đều nói về sinh hoạt tự nhiên, vì vậy mà không ai ứng dụng kĩ thuật trồng từ ngàn năm trước.

Mấy ngày nay, khí trời dần dần chuyển lạnh, bầu trời đều mờ mịt, An Tâm nói cho Viên Hạo, đây là dấu hiệu của trời vào thu. Trời thu rất ngắn, mùa đông sẽ nhanh chóng đến đây. Trước mùa thu nên đêm toàn bộ cây trồng gieo xuống, để chúng nó có thể chậm rãi sinh trưởng, đầu năm sau sẽ có để ăn.

“Vậy bây giờ có thể gieo thổ kim trứng sao?" Hai mắt Viên Hạo lập tức tỏa sáng, hiện tại trên tay trừ bỏ có một chút tiền, cũng không tìm đâu ra đồ có thể đổi thành tiền, cậu đã sớm suy nghĩ nên trồng thổ kim trứng.

“Còn phải chờ thêm mấy ngày đi. A Vượng, mấy ngày nay khí trời thế nào?" An Tâm lắc lắc đầu, trái lại hỏi A Vượng. Phương diện trồng thổ kim trứng An Tâm thế nhưng lại là chuyên gia, An Bình cùng Viên Hạo chỉ có thể nghe hắn.

“Ngày mai sẽ có một trận mưa lớn, có thể sẽ kéo dài ba ngày." A Vượng đáp. Hắn cùng A Phúc cũng theo mọi người đào đất, hai người bọn họ không sợ mệt, vì vậy mà hầu hết mọi chuyện có thể giao cho bọn họ. Viên Hạo càng ngày càng cảm thấy khoản tiền này thật có giá trị.

“Thời tiết như vậy là được rồi, rất nhanh liền có thể trồng, chúng ta trước hết xem hạt giống đi." An Tâm quay đầu nhìn về phía Viên Hạo.

Viên Hạo dẫn hắn tiến vào không gian, An Tâm chọn một chút hạt giống ra, Viên Hạo nói: “Lưu lại một chút, anh cũng sẽ trồng ở trong này một chút, nhất định sẽ sinh trưởng tốt hơn bên ngoài nhiều."

“Được a. Nhưng mà em không biết khí hậu trong này như thế nào, không biết thời gian nào có thể trồng thổ kim trứng." An Tâm rõ ràng cảm thấy nhiệt độ trong không gian cao tầm mười độ, vì vậy mà hắn rất thông minh phát hiện ra vấn đề nhiệt độ ở nơi này.

“Không có chuyện gì. Chỉ có điều mùa cùng bên ngoài có chút không giống, nơi này cũng sẽ có mùa đông có tuyết." Viên Hạo cũng cảm thấy hiện tại khí hậu bên trong cùng với bên ngoài không giống nhau, cơ thể có chút không thích ứng được. Có lẽ là bởi vì xuyên không, khí hậu ở không gian vẫn còn ở thời điểm của cậu ở niên đại đó, không cùng với khí hậu ở nơi đây. Trước đây cậu không phát hiện ra vấn đề này, khí hậu trong không gian cùng bên ngoài không giống nhau. Bất quá đến thời điểm này liền không thể không nhận ra tình hình.

“Ồ. Hiện tại nóng như thế, đến đông vẫn còn rất lâu đi." An Tâm hiếu kì hỏi. Hắn còn tưởng nơi này vĩnh viễn như vậy. Không có cái mua đông dài dằng dặc kia.

“Một năm có bốn mùa, gần như mỗi mùa đều bốn tháng, hiện tại là lúc nóng nhất, gần như có hơn một tháng nữa liền tới mùa thu." Viên Hạo hiện tại cũng chỉ có dựa theo cảm giác, không có thời gian so sánh, cậu cũng không có cách nào xác định chính xác mùa.

“Ồ. Khí hậu nơi đó cả các anh so với hiện tại thật tốt. Hiện tại một năm quy rằng có bốn mùa, nhưng mùa đông cùng mùa hạ dài, mùa xuân mùa thu đều rất ngắn, có lúc, căn bản không kịp cảm nhận được liền qua." An Tâm nói cho Viên Hạo, nơi này mua đông có tới bốn năm tháng, mùa hè có tới bốn năm tháng. Mà trời thu cùng mùa xuân chỉ có tầm hai tháng. Khí hậu như vậy, bất lợi cho rất nhiều cây nông nghiệp sinh trưởng, trên căn bản toàn bộ mùa đông, chỉ có thổ kim trứng có thể sinh trưởng, vì vậy mà lương thực tự nhiên mới quý giá như vậy.

“Lưu lại thổ kim trứng chúng ta chờ khí hậu nơi đây đến mùa thu liền gieo xuống, thử một chút, xem sản lượng thế nào?" Viên Hạo kì thực rất muốn nói, rau dưa có thể sinh trưởng vào mùa đông rất nhiều, chỉ tiếc mình không có mang tới, giống như cải trắng cải củ, hai thứ này đều là sinh trưởng vào mùa đông, hơn nữa sản lượng cũng rất cao. Giống như lúa mạch ở quê Viên Hạo, thời kì sinh trưởng cũng phải trải qua mùa đông. Qua mùa đông lúa mì so với lúa nước vụ xuân có vẻ phổ biến hơn một chút. Đương nhiên nơi phương bắc cực lạnh lại không thể trồng lúa mì vụ đông, chỉ có thể trồng vụ xuân. Viên Hạo đoán có lẽ là do từng địa phương, mùa đông có lẽ so với quê hương mình lạnh hơn rất nhiều, mới khiến cho phần lớn cây nông nghiệp đều không thể sinh trưởng.

“Được rồi, nếu như ở đây sinh trưởng so với ngoài tốt hơn, sau đó chúng ta lại có thêm chút đồ ăn a." An Tâm cũng cảm thấy rất tốt, hiện tại thiếu nhất chính là lương thực, coi như không bán, lưu lại cho mình ăn cũng rất tốt. Hắn gần đây ăn thứa ăn tự nhiên cũng nhiều hơn, hơn nữa những thực phẩm tự nhiên này đều trải qua Viên Hạo rán luộc chế biến các loại, vì vậy phá lệ rất ngon, An Tâm cùng An Bình ăn có chút không khống chế được, ăn cái dịch dinh dưỡng kia lại thành ra đặc biệt khó ăn. Viên Hạo cũng như vậy, gần đây trong tay cũng dư dả hơn nhiều, trước đây lại đói bụng quá lâu, vì vậy khi làm thức ăn thường xuyên đổi món, đổi cách làm, hiện tại ba người sinh hoạt so với đại phú hào còn xa xỉ hơn rất nhiều. Mỗi ngày ăn ngon, hơn nữa hiện tại lại là giường cao gối mềm, lại có người máy giúp đỡ, ba người trải qua đặc biệt thoải mái. Khuôn mặt vốn phấn nộn của An Tâm hiện tại lại càng thêm bóng loáng. Viên Hạo cũng không khỏi nhìn lâu hơn vài phần, tay nhịn không được véo mấy cái.

“Làm gì vậy a?" An Tâm gỡ tay cậu ra.

“Ân, cảm giác thật tốt, mềm mềm nộn nộn, so với tiểu hài tử còn tốt hơn." Viên Hạo nở nụ cười, cậu nhớ lại trong tiểu khu nơi cậu công tác có Tiểu Bàn tử, hơn hai tuổi, thời điểm mỗi lần cậu kéo ống nước tưới cây, Tiểu Bàn tử kia liền thích theo cậu nghịch nước. Cậu mỗi lần đều xoa nắn khuôn mặt trắng trẻo non nớt của bé. Tiểu Bàn tử bị người khác nắn nhiều, cũng không để ý, ai bảo nó lớn lên cực kì đáng yêu a, mọi người đều yêu thích nó.

“Đi đi." An Tâm bất mãn, thừa dịp Viên Hạo cười lớn, lau lau mặt. Hai người giống như hài tử đùa giỡn nhau, Viên Hạo ít khi có thể thấy đứa nhỏ kia tức giận, nhất thời hưng phấn, hai người chơi đến nửa ngày.

Thời gian hai người ngốc hơi dài, hiện tại chính là thời điểm trọng yếu của lúa nước, không gian cũng có chừng mấy ngày không có mưa, lúa nước liền có chút khô cạn.

“An Tâm, chúng ta thả ít nước vào ruộng lúa nước đi." Viên Hạo vừa nói vừa hướng về ruộng.

Chỉ là dựa vào tay múc nước, từng thùng nước rót vào trong ruộng, hai người tới tới lui lui cũng không biết bao lâu, An Tâm nhìn trong ruộng mới hơi hơi trướng lên một chút nước, mệt đến thở dốc: “Viên Hạo, chúng ta sao không cho A Vượng cùng A Phúc đến làm công việc này a, không kỹ thuật gì, thuần túy là việc tốn sức."

Viên Hạo nhìn ruộng lúa trước mắt chỉ mới được một chút nước, thẳng lưng lên, vẫy vẫy tay, nói: “Tự mình làm quen rồi, quên mất có thể sai hai người bọn họ." Hiện tại chính là lúc nóng nhất, mặt trời cực kì chói mắt, nước rất nhanh liền bốc hơi hết, hai người lại vô cùng khát, vừa nghĩ tới có hai sức lao động vô cùng mạnh mẽ, lập tức đều không muốn làm nữa.

Viên Hạo uống một ngụm nước suối, lại dùng nước vuột mặt một cái, mới cảm thấy thoải mái hơn một chút. Nước suối cùng bị mặt trời làm cho nóng lên, toàn bộ không gian đều nóng, nhà kho nhỏ lúc trước bọn họ ở có lẽ là nơi nóng nhất, đi vào giống như vào trong nồi hấp vậy, làm cho bọn họ đến cả chỗ nghỉ chân cũng không có.

Trước tiên đến chỗ cây cam nghỉ chút đi." An Tâm nhìn một chút, toàn bộ không gian chỉ có nơi đó là hơi mát một chút.

“Haizzz, nên làm cho đám gà con chỗ che nắng, nóng như vậy, ngay cả chỗ râm mát đều không có." Viên Hạo nhìn đám gà con bé tí tụ tập hết ở chỗ cây cam,chỉ riêng một cây cam nhỏ này, thật sự không quá hữu dụng. Nếu như có thêm mấy cây nữa, không chỉ là gà có nơi để nghỉ ngơi, mọi người đi vào làm việc cũng có một nơi thoáng mát để nghỉ.

Nghĩ đến cây, Viên Hạo đột nhiên nhớ tớ nông trường của bọn họ có mấy cây nhỏ dinh dưỡng không đủ, thêm một thời gian nữa có lẽ sẽ chết, không bằng đem chúng nó vào đây. Mấy cây đó chắc chắn sẽ sinh trưởng tốt hơn bên ngoài kia, chờ chúng nó lớn hơn một chút, có thể cấy ghép ra bên ngoài, cây sau khi lớn lên đối với không gian cùng với hoàn cảnh bên ngoài đều có lợi.

“Đi thôi, chúng ta ra ngoài." Viên Hạo kéo An Tâm, không nói lời gì liền trở về nông trường.

Kêu A Vượng cùng A Phúc mang thoe cái xẻng lớn, nói: “Chúng ta đào mấy gốc cây bên ngoài mang chúng đi vào."

“Cây, sợ là cấy ghép không tốt a." An Bình có chút bận tâm, cái cây kia thật vất vả sống sót, tuy rằng sinh trưởng không tốt lắm, nhưng tóm lại là đang chạm rãi sinh trưởng, nơi này không có ai quấy rầy, mấy cây kia cũng sẽ từ từ trưởng thành.

“Không sợ, trước hết cấy ghép ở nhà tôi." Viên Hạo cảm thấy không thành vấn đề, bởi vì chính cậu làm công việc này, cây lớn cấy ghép ở tiểu khi đều không cần yêu cầu gì quá khó. Chỉ cần bảo dưỡng, chăm sóc một chút, đại bộ phận sẽ bám rễ sinh chồi. Cậu bảo dưỡng một tiểu khu lớn như vậy, cây trồng thực sự chết cũng không có mấy cây, huống hồ hoàn cảnh trong không gian so với trong tiểu khu còn tốt hơn rất nhiều.

Dựa theo chỉ thị của Viên Hạo, A Vượng cùng A Phúc đào cây thì đào một phạm vi lớn, chủ yếu là không muốn làm tổn thương rễ, vì vậy mà đào rẽ lên còn đào theo cả một khối bùn đất to lớn, như vậy có thể nâng cao khả năng sống sót của cây.

Tổng cộng đào bốn cây, vẫn chưa đem toàn bộ cây đều lấy đi, để lưu lại mấy cây cho chúng nó tự mình sinh trưởng. Đào đi mấy cây này, đối với sự sinh trưởng của mấy cây còn lại mới có lợi, không có thực vật cùng chúng nó tranh chất dinh dưỡng, chúng nó có thể tốt hơn một chút.

“Muốn chuyển đến nơi nào?" Sau khi đi vào không gian, mọi người xem bốn cây này, không biết Viên Hạo muốn đem chúng nó tròng đến nơi nào.

“Nơi này đi." Viên Hạo chỉ chỉ chỗ nhà kho nhỏ, nơi này rất cần bóng cây, chờ cây này lớn rồi, đây sẽ là địa phương mát mẻ nhất, giống như nhà ở nông thôn vậy, nhà nào cũng đều trồng cây cạnh nhà. Những chỗ ruộng kia cũng không cần trồng cây làm gì.

“Các cậu đem hố đào sâu một chút." Viên Hạo chỉ huy A Phúc cùng A Vượng “Các ngươi đem động đào thêm một ít." Viên hạo chỉ huy A Vượng cùng A Phúc, hai người này ngược lại không bị mệt mỏi, hiện tại bọn cậu chỉ cần nói là được rồi. Chuyện xuất thể lực vẫn là nên để cho người máy làm, mọi người không nhất thiết làm khổ chính mình.

Đào hố cùng đắp thêm đất, không cần một canh giờ liền xong, tốc độ của A Vượng cùng A Phúc rất là tốt, Viên Hạo lại để cho bọn họ tưới chút nước vào cây, trời nóng như vậy, cây mới cấy ghép vẫn nên tưới thêm nhiều nước. Nếu như có thể, cậu sẽ giống như là đang bảo dưỡng mấy loại cây khó sống, cho chúng nó chút phân dinh dưỡng,trước kia cậu cũng hay làm như vậy, có một số cây thực sự là rất khó trồng, đặc biệt là nơi chúng nó sống hoàn cảnh không quá tốt, liền cần cung cấp thêm dinh dưỡng cho chúng sẽ làm cho chúng nó có thể tiếp tục sinh trưởng tốt hơn.

Nhìn cây mói được trồng xuống, tâm tình Viên Hạo liền tốt hơn, hiện tại quan trọng nhất chính là có thể làm cho chúng nó thuận lợi sinh trưởng, nếu như chúng nó sinh trưởng tốt, cậu sẽ đem cây bên ngoài từ từ chuyển vào, để cho bọn chúng nhanh chóng cao hơn một chút, cậu vẫn là yêu thích khung cảnh khắp nơi đều xanh tươi. ở nhà mình bốn phía trồng một số cây to, không chỉ có môi trường sẽ tốt hơn một chút, mà tâm tình người ta cũng sẽ tốt hơn.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại