Vô Thượng Niết Bàn
Chương 26: Lôi âm thú thập cấp
Hắn mới nghĩ đến đó thì bỗng nhiên trong không trung xuất hiện một đạo năng lượng ba động kịch liệt cùng tiếng rống cuồng bạo đột ngột vang lên như sấm rền trên trời.
Nghe thấy âm thanh ba động đó, Bạch Hàn Phong đứng phắt dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời xa xa, chính là nơi truyền ra năng lượng kinh hoàng đó, Hắn tò mò không biết ở nơi đó có cái gì mà kinh khủng như vậy. Hắn đi ra khỏi động khẩu, lò dò đi về phía đó. Khi còn cách đó một dặm, hắn không dám tiến lên nữa, hắn trèo lên một ngọn cây hướng mắt về phía đó. Những gì hắn nhìn thấy khiến cho hắn kinh ngạc không thôi.
Trên không trung đang lơ lửng một con cự đại yêu thú, Yêu thú này hình thể khổng lồ có hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một bộ lông màu đen, ánh nắng chiếu rọi làm quang hoa bắn ra tứ phía,. Đầu của Yêu thú là một đầu bích hổ sắc diện dữ tợn, nhãn đồng phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, trên đầu có một chiếc sừng giữa trán, không ngớt phát sáng lóng lánh, thân nó mọc ra một đôi cánh cũng màu đen, mỗi khi nó vỗ cánh, một luồng, uy áp kinh khủng phát ra khiến cây cối đổ rạp.
Cự đại Yêu thú đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm cho cách đó xa như vậy Bạch Hàn Phong vẫn cảm thấy tâm thần run rẩy.
"Đây chính là Lôi Âm Thú Vương thập cấp?"
Bạch Hàn Phong kinh hãi thì thào. Thập cấp yêu vương, tương tương với cường giả Linh Anh Trung Kỳ của tu tiên giả, nhất là yêu thú về lực lượng thân thể lại mạnh hơn con người một cấp, cho nên nếu như con yêu thú này nếu nó muốn nó có thể đi ngang nhân giới. Sau khi ngắm nhìn chán chê con lôi âm thú vương, Bạch Hàn Phong lại đem ánh mắt hướng về phía thân thể đang cùng Lôi Âm Thú Vương đối thị. Hắn muốn xem xem kẻ nào rảnh rỗi lại dám chạy đến đây vuốt râu hùm. Trên bầu trời, cực quang không ngớt ánh lên chiếu rọi mặt đất, lọt vào mắt của Bạch Hàn Phong là một cô nương và một chàng thanh niên, Thanh niên nhân kia tuổi có lẽ hơn hai mươi, vô cùng anh tuấn, y mặc đạo bào màu xanh lục, sau lưng là một đôi cánh vô cùng sặc sỡ. bên cạnh hắn thiếu nữ kia tuổi cũng tương tự như vậy, xinh đẹp tuyệt trần, nàng mặc một chiếc váy màu đỏ, trán nàng có một cái đồ đằng ngọn lửa, sau lưng nàng cũng mang một đôi cánh như thanh niên kia, uy áp từ phía hai người phát ra cũng không kém con lôi âm thú kia là mấy.Bạch Hàn Phong khó nhọc nuốt một miếng nước bọt, năng lượng uy áp truyền đến trên bầu trời làm cho chân hắn có chút run rẩy.
"Đây mới là cường giả chân chính?"
Trong miệng thì thào, sơ bộ kiến thức uy thế kinh khủng được sinh ra khi cường giả cấp bậc này chiến đấu,Bạch Hàn Phong cảm thấy vô cùng choáng ngợp, thế nhưng trong lòng hắn lại nhanh chóng dấy lên thắc mắc, cấm địa này chỉ cho dưới Linh Đan đi vào, cường giả bậc này lọt vào bằng cách nào đây. Hắn còn đang suy nghĩ thì lúc này trên bầu trời, nữ tử thân thể mềm mại đầy đặn kia, trong tay cầm một chuôi kiếm bộ dáng kì dị lại phát ra thanh sắc quang mang, mái tóc búi cao hình phượng hoàng, dung nhan xinh đẹp động lòng người bình tĩnh điềm nhiên, cũng không bởi vì bản thân đang đối mặt với một Yêu thú hách hách nổi danh trên đại lục mà có nhiều biến hoá. Sau lưng nữ nhân là thanh niên mặc thanh bào, hắn lạnh nhạt mà đứng đó khuôn mặt như Phan An, Tống Ngọc, lại lộ ra nét ung dung cùng cao quý của danh gia vọng tộng mà người thường không thể có được.
"Hai con Khổng tước các ngươi đã rình mò ở đây ba ngày rồi, các ngươi muốn gì?"
Trên bầu trời, cự đại Lôi Âm Thú dùng tiếng người quát to.
"Ta muốn xin ngươi Hồng Thạch Nhũ" Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lôi Âm Thú Vương, nữ nhân thần bí đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt mà thanh thúy êm tai truyền ra như trân châu lạc ngọc.
Nghe nàng nói mà Bạch Hàn Phong giật mình không nhỏ, Hóa ra hai người kia không phải nhân loại mà lại là Không tước, một loài linh thú có linh trí cực cao.
"Hồng Thạch Nhũ của bản vương ngươi tưởng là rau cải ngoài chợ hay sao, Nếu tộc Khổng tước các ngươi có thể mang Linh Thạch Hàn Bích Lộ đến đổi không biết chừng bản vương còn xem xét?"
Lôi Âm Thú Vương trào phúng nói.
"Hàn Bích Lộ thì tiểu tước không có, nhưng tiểu tước cũng có một vài thứ tốt, tin rằng Yêu vương sẽ thích thú." Nữ nhân thần bí tựa hồ cũng có chút kiêng kị lục giai Yêu thú, cho nên lời nói cũng không quá cường ngạnh.
"Ngươi có thể mang Hóa Thần Đan đến cho bản vương được không?" Nghe vậy. Lôi Âm Thú Vương nhất thời truyền ra tiếng cười to.
Nghe yêu cầu của Lôi Âm Thú Vương, nữ nhân Khổng tước tộc, lắc đầu nhẹ giọng nói:
"Hóa Thần Đan ăn vào có thể trực tiếp hóa thần, ngươi đòi hỏi cũng lớn đấy. Vốn muốn cùng ngươi trao đổi ngang hàng, nhưng nếu ngươi đã muốn như thế chúng ta áp dụng quy tắc cũ vậy."
"Được, được được, hôm nay nếu ngươi có thể thắng bản vương, Hồng Thạch Nhũ ngươi sẽ có"
Con yêu Lôi Âm Thú Vương lạnh lùng nói. Đôi nam nữ kia nghe vậy liền lấy pháp bảo ra rồi nói:
"Nếu đã như vậy, mời yêu vương tiếp chiêu!"
nữ nhân thần bí bàn tay trắng nâng nhẹ, trên tay nàng xuất hiện một chiếc lông khổng tước màu bạc, từ trên chiếc lông đó một vòng xoáy màu lam bay ra, lúc mới đầu chỉ có lớn chừng hai thước, song chỉ sau một lát nó đã tăng trưởng thần tốc, nháy mắt đã biến thành một cái vòi rồng đến vài chục trượng. lam sắc vòi rồng gào thét bạo xoáy, đại thụ không ngừng bị nhổ bật lên rồi bị gió lốc mạnh mẽ phá tan, vụn gỗ bay đầy trời.
“ Cũng có chút tiền vốn"
Nhìn cơn cuồng phong càng thêm khổng lồ, Lôi Âm Thú Vương quát một tiếng, hai cánh nó liên tục quạt trong không trung, từ miệng nó phát ra một tiếng rít trầm thấp. Theo tiếng rít gào, nên trời nhanh chóng chuyển thành màu đen như mực, từng tia lôi điện điên cuồng bổ xuống mặt đất, với nhiệt độ cao khủng khiếp, cho dù Bạch Hàn Phong cách xa hơi ngàn thước vẫn cảm thấy tâm thần chấn động.
"Không hổ là lôi âm thú khả năng điều khiển thiên lôi kinh người."
Bạch Hàn Phong vội vàng lùi lại mấy chục trượng nữa, đắng chát nói. Ngay lúc này cuộc chiến đã bắt đầu.
Trên bầu trời, cuồng phong do nữ không tước tạo ra liền mang theo tiếng gió rít cuồng bạo, điên cuồng cuốn hết tất cả mà hướng đến thập cấp yêu vương Lôi Âm Thú. Nơi gió lốc đi qua, rừng rậm phía dưới đều bị xé ra, không ít ma thú kinh hoảng nối đuôi từ đó chạy trốn. Nhìn thấy cảnh này,Bạch Hàn Phong không khỏi nuốt một miếng nước bọt.
“ Quá mạnh rồi"
Hắn âm thầm cảm khái. Nhìn gió lốc cuốn đến, Lôi Âm Thú vương phát ra một tiếng gầm rống, hai cánh rung lên, vô số đạo lôi điện trên nền trời gào rít mà đi hướng gió lốc mà đánh tới.. Hai luồng sức mạnh khổng lồ va chạm tại không trung, khoảnh khắc chạm vào nhau, không gian cơ hồ lâm vào tĩnh lặng.
"Oanh!" Một tiếng như sấm rền đột ngột nổ vang trên bầu trời.
Cuồng phong và lôi điện chạm vào nhau, điên cuồng phóng thích năng lượng kinh khủng
“Ầm.. Ầm.. Ầm"
Vô số tiếng nổ phát ra, một hồi sau khói bụi mới bắt đầu tiêu tán. Lúc này từ đằng xa Bạch Hàn Phong nhìn thấy nữ nhân khổng tước đang đứng yên trên không trung rốt cuộc cũng có động tác, chỉ thấy sau lưng hai cánh rung lên, lần này không phải một mà trên tay nàng xuất hiện mười tám chiếc lông màu bạc,, nhanh chóng hình thành mười tám tia chớp màu đỏ mang theo hỏa diễm ngập trời, Nam nhân Khổng tước kia lúc này cũng gia nhập cuộc chiến, hai tay hắn rung lên, mười ngón tay hắn xuất hiện mười sợi tơ màu đen, từ mười sợi này, chúng nhanh chóng biến hóa thành một tấm hắc võng, tấm hắc võng này tỏa ra hơi thở vô cùng hùng mạnh, thanh niên không tước chỉ tay một cái, nó lập tức từ trên không chụp xuống đầu thú vương.
"Cảng, cảng….." mười tám chiếc lông khổng tước bổ vào thân thể Lôi Âm Thú vương, giữa không trung liên tiếp vang lên những tiếng thanh thuý, song dù dù vậy thân thể của thú vương vẫn nguyên lành, không hề có lấy một vết xước. Không thèm để ý công kích của nữ khổng tước, Lôi Âm Thú vương gầm lên một tiếng nữa,. lúc này hắc võng vừa đến nới, nó lập tức dùng chiếc sừng ứng chiến, từ trên chiếc sừng một luồng tử hỏa phóng ra. Ngọn lửa màu tím không ngừng nhảy múa. Sức nóng của tử sắc hoả diễm làm cho nam thanh niên kia hơi hoảng hốt, hắn nhanh chóng bỏ đi sự không chế với hắc võng, há mồm phun ra một làn khói, làm khói bạc này nhanh chóng hóa thành một tấm thuẫn che chắn hắn:
“Phong tường"
Theo tiếng của hắn, lớp khói này lập tức đông đặc ngăn cản tử sắc hoả diễm. Nhìn thấy âm hỏa của mình công kích không có hiệu quả, Lôi Âm Thú vương liền vỗ cánh, nó nhanh chóng xuất hiện trước mắt nam thanh niên, tả chưởng bổ xuống tạo nên một cỗ quang mang cực kì diễm lệ, không khí nơi chưởng trảo đi qua dễ dàng bị xé rách, một tiếng rít bén nhọn chói tai vang vọng khắp trời. Nhìn thế công của Lôi Âm Thú vương, nữ nhân thần bí gương mặt có chút ngưng trọng, nàng quát lớn:
“Khổng Đề cẩn thận"
Hai cánh sau lưng nàng vỗ nhẹ, chớp mắt nàng đã đến trước mắt thập cấp yêu vương, nàng đưa tay lên không trung khoanh một vòng rồi nói nhỏ:
“Họa Địa Vi Lao"./.
Nghe thấy âm thanh ba động đó, Bạch Hàn Phong đứng phắt dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời xa xa, chính là nơi truyền ra năng lượng kinh hoàng đó, Hắn tò mò không biết ở nơi đó có cái gì mà kinh khủng như vậy. Hắn đi ra khỏi động khẩu, lò dò đi về phía đó. Khi còn cách đó một dặm, hắn không dám tiến lên nữa, hắn trèo lên một ngọn cây hướng mắt về phía đó. Những gì hắn nhìn thấy khiến cho hắn kinh ngạc không thôi.
Trên không trung đang lơ lửng một con cự đại yêu thú, Yêu thú này hình thể khổng lồ có hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một bộ lông màu đen, ánh nắng chiếu rọi làm quang hoa bắn ra tứ phía,. Đầu của Yêu thú là một đầu bích hổ sắc diện dữ tợn, nhãn đồng phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, trên đầu có một chiếc sừng giữa trán, không ngớt phát sáng lóng lánh, thân nó mọc ra một đôi cánh cũng màu đen, mỗi khi nó vỗ cánh, một luồng, uy áp kinh khủng phát ra khiến cây cối đổ rạp.
Cự đại Yêu thú đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm cho cách đó xa như vậy Bạch Hàn Phong vẫn cảm thấy tâm thần run rẩy.
"Đây chính là Lôi Âm Thú Vương thập cấp?"
Bạch Hàn Phong kinh hãi thì thào. Thập cấp yêu vương, tương tương với cường giả Linh Anh Trung Kỳ của tu tiên giả, nhất là yêu thú về lực lượng thân thể lại mạnh hơn con người một cấp, cho nên nếu như con yêu thú này nếu nó muốn nó có thể đi ngang nhân giới. Sau khi ngắm nhìn chán chê con lôi âm thú vương, Bạch Hàn Phong lại đem ánh mắt hướng về phía thân thể đang cùng Lôi Âm Thú Vương đối thị. Hắn muốn xem xem kẻ nào rảnh rỗi lại dám chạy đến đây vuốt râu hùm. Trên bầu trời, cực quang không ngớt ánh lên chiếu rọi mặt đất, lọt vào mắt của Bạch Hàn Phong là một cô nương và một chàng thanh niên, Thanh niên nhân kia tuổi có lẽ hơn hai mươi, vô cùng anh tuấn, y mặc đạo bào màu xanh lục, sau lưng là một đôi cánh vô cùng sặc sỡ. bên cạnh hắn thiếu nữ kia tuổi cũng tương tự như vậy, xinh đẹp tuyệt trần, nàng mặc một chiếc váy màu đỏ, trán nàng có một cái đồ đằng ngọn lửa, sau lưng nàng cũng mang một đôi cánh như thanh niên kia, uy áp từ phía hai người phát ra cũng không kém con lôi âm thú kia là mấy.Bạch Hàn Phong khó nhọc nuốt một miếng nước bọt, năng lượng uy áp truyền đến trên bầu trời làm cho chân hắn có chút run rẩy.
"Đây mới là cường giả chân chính?"
Trong miệng thì thào, sơ bộ kiến thức uy thế kinh khủng được sinh ra khi cường giả cấp bậc này chiến đấu,Bạch Hàn Phong cảm thấy vô cùng choáng ngợp, thế nhưng trong lòng hắn lại nhanh chóng dấy lên thắc mắc, cấm địa này chỉ cho dưới Linh Đan đi vào, cường giả bậc này lọt vào bằng cách nào đây. Hắn còn đang suy nghĩ thì lúc này trên bầu trời, nữ tử thân thể mềm mại đầy đặn kia, trong tay cầm một chuôi kiếm bộ dáng kì dị lại phát ra thanh sắc quang mang, mái tóc búi cao hình phượng hoàng, dung nhan xinh đẹp động lòng người bình tĩnh điềm nhiên, cũng không bởi vì bản thân đang đối mặt với một Yêu thú hách hách nổi danh trên đại lục mà có nhiều biến hoá. Sau lưng nữ nhân là thanh niên mặc thanh bào, hắn lạnh nhạt mà đứng đó khuôn mặt như Phan An, Tống Ngọc, lại lộ ra nét ung dung cùng cao quý của danh gia vọng tộng mà người thường không thể có được.
"Hai con Khổng tước các ngươi đã rình mò ở đây ba ngày rồi, các ngươi muốn gì?"
Trên bầu trời, cự đại Lôi Âm Thú dùng tiếng người quát to.
"Ta muốn xin ngươi Hồng Thạch Nhũ" Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lôi Âm Thú Vương, nữ nhân thần bí đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt mà thanh thúy êm tai truyền ra như trân châu lạc ngọc.
Nghe nàng nói mà Bạch Hàn Phong giật mình không nhỏ, Hóa ra hai người kia không phải nhân loại mà lại là Không tước, một loài linh thú có linh trí cực cao.
"Hồng Thạch Nhũ của bản vương ngươi tưởng là rau cải ngoài chợ hay sao, Nếu tộc Khổng tước các ngươi có thể mang Linh Thạch Hàn Bích Lộ đến đổi không biết chừng bản vương còn xem xét?"
Lôi Âm Thú Vương trào phúng nói.
"Hàn Bích Lộ thì tiểu tước không có, nhưng tiểu tước cũng có một vài thứ tốt, tin rằng Yêu vương sẽ thích thú." Nữ nhân thần bí tựa hồ cũng có chút kiêng kị lục giai Yêu thú, cho nên lời nói cũng không quá cường ngạnh.
"Ngươi có thể mang Hóa Thần Đan đến cho bản vương được không?" Nghe vậy. Lôi Âm Thú Vương nhất thời truyền ra tiếng cười to.
Nghe yêu cầu của Lôi Âm Thú Vương, nữ nhân Khổng tước tộc, lắc đầu nhẹ giọng nói:
"Hóa Thần Đan ăn vào có thể trực tiếp hóa thần, ngươi đòi hỏi cũng lớn đấy. Vốn muốn cùng ngươi trao đổi ngang hàng, nhưng nếu ngươi đã muốn như thế chúng ta áp dụng quy tắc cũ vậy."
"Được, được được, hôm nay nếu ngươi có thể thắng bản vương, Hồng Thạch Nhũ ngươi sẽ có"
Con yêu Lôi Âm Thú Vương lạnh lùng nói. Đôi nam nữ kia nghe vậy liền lấy pháp bảo ra rồi nói:
"Nếu đã như vậy, mời yêu vương tiếp chiêu!"
nữ nhân thần bí bàn tay trắng nâng nhẹ, trên tay nàng xuất hiện một chiếc lông khổng tước màu bạc, từ trên chiếc lông đó một vòng xoáy màu lam bay ra, lúc mới đầu chỉ có lớn chừng hai thước, song chỉ sau một lát nó đã tăng trưởng thần tốc, nháy mắt đã biến thành một cái vòi rồng đến vài chục trượng. lam sắc vòi rồng gào thét bạo xoáy, đại thụ không ngừng bị nhổ bật lên rồi bị gió lốc mạnh mẽ phá tan, vụn gỗ bay đầy trời.
“ Cũng có chút tiền vốn"
Nhìn cơn cuồng phong càng thêm khổng lồ, Lôi Âm Thú Vương quát một tiếng, hai cánh nó liên tục quạt trong không trung, từ miệng nó phát ra một tiếng rít trầm thấp. Theo tiếng rít gào, nên trời nhanh chóng chuyển thành màu đen như mực, từng tia lôi điện điên cuồng bổ xuống mặt đất, với nhiệt độ cao khủng khiếp, cho dù Bạch Hàn Phong cách xa hơi ngàn thước vẫn cảm thấy tâm thần chấn động.
"Không hổ là lôi âm thú khả năng điều khiển thiên lôi kinh người."
Bạch Hàn Phong vội vàng lùi lại mấy chục trượng nữa, đắng chát nói. Ngay lúc này cuộc chiến đã bắt đầu.
Trên bầu trời, cuồng phong do nữ không tước tạo ra liền mang theo tiếng gió rít cuồng bạo, điên cuồng cuốn hết tất cả mà hướng đến thập cấp yêu vương Lôi Âm Thú. Nơi gió lốc đi qua, rừng rậm phía dưới đều bị xé ra, không ít ma thú kinh hoảng nối đuôi từ đó chạy trốn. Nhìn thấy cảnh này,Bạch Hàn Phong không khỏi nuốt một miếng nước bọt.
“ Quá mạnh rồi"
Hắn âm thầm cảm khái. Nhìn gió lốc cuốn đến, Lôi Âm Thú vương phát ra một tiếng gầm rống, hai cánh rung lên, vô số đạo lôi điện trên nền trời gào rít mà đi hướng gió lốc mà đánh tới.. Hai luồng sức mạnh khổng lồ va chạm tại không trung, khoảnh khắc chạm vào nhau, không gian cơ hồ lâm vào tĩnh lặng.
"Oanh!" Một tiếng như sấm rền đột ngột nổ vang trên bầu trời.
Cuồng phong và lôi điện chạm vào nhau, điên cuồng phóng thích năng lượng kinh khủng
“Ầm.. Ầm.. Ầm"
Vô số tiếng nổ phát ra, một hồi sau khói bụi mới bắt đầu tiêu tán. Lúc này từ đằng xa Bạch Hàn Phong nhìn thấy nữ nhân khổng tước đang đứng yên trên không trung rốt cuộc cũng có động tác, chỉ thấy sau lưng hai cánh rung lên, lần này không phải một mà trên tay nàng xuất hiện mười tám chiếc lông màu bạc,, nhanh chóng hình thành mười tám tia chớp màu đỏ mang theo hỏa diễm ngập trời, Nam nhân Khổng tước kia lúc này cũng gia nhập cuộc chiến, hai tay hắn rung lên, mười ngón tay hắn xuất hiện mười sợi tơ màu đen, từ mười sợi này, chúng nhanh chóng biến hóa thành một tấm hắc võng, tấm hắc võng này tỏa ra hơi thở vô cùng hùng mạnh, thanh niên không tước chỉ tay một cái, nó lập tức từ trên không chụp xuống đầu thú vương.
"Cảng, cảng….." mười tám chiếc lông khổng tước bổ vào thân thể Lôi Âm Thú vương, giữa không trung liên tiếp vang lên những tiếng thanh thuý, song dù dù vậy thân thể của thú vương vẫn nguyên lành, không hề có lấy một vết xước. Không thèm để ý công kích của nữ khổng tước, Lôi Âm Thú vương gầm lên một tiếng nữa,. lúc này hắc võng vừa đến nới, nó lập tức dùng chiếc sừng ứng chiến, từ trên chiếc sừng một luồng tử hỏa phóng ra. Ngọn lửa màu tím không ngừng nhảy múa. Sức nóng của tử sắc hoả diễm làm cho nam thanh niên kia hơi hoảng hốt, hắn nhanh chóng bỏ đi sự không chế với hắc võng, há mồm phun ra một làn khói, làm khói bạc này nhanh chóng hóa thành một tấm thuẫn che chắn hắn:
“Phong tường"
Theo tiếng của hắn, lớp khói này lập tức đông đặc ngăn cản tử sắc hoả diễm. Nhìn thấy âm hỏa của mình công kích không có hiệu quả, Lôi Âm Thú vương liền vỗ cánh, nó nhanh chóng xuất hiện trước mắt nam thanh niên, tả chưởng bổ xuống tạo nên một cỗ quang mang cực kì diễm lệ, không khí nơi chưởng trảo đi qua dễ dàng bị xé rách, một tiếng rít bén nhọn chói tai vang vọng khắp trời. Nhìn thế công của Lôi Âm Thú vương, nữ nhân thần bí gương mặt có chút ngưng trọng, nàng quát lớn:
“Khổng Đề cẩn thận"
Hai cánh sau lưng nàng vỗ nhẹ, chớp mắt nàng đã đến trước mắt thập cấp yêu vương, nàng đưa tay lên không trung khoanh một vòng rồi nói nhỏ:
“Họa Địa Vi Lao"./.
Tác giả :
Kẹo Chuối