Vô Tận Đan Điền
Chương 300: Chiến thắng Tâm Ma
Truyền thuyết, Cửu Tâm Yêu Quả Thụ sống thời gian càng lâu, càng thông linh tính, một khi có người công kích, nó liền có thể thông qua Cửu Tâm Liên câu thông trái tim người công kích! Thiên Địa vạn vật, đều muốn thập toàn thập mỹ, Cửu Tâm Liên, thiếu một chút liền hoàn mỹ, một khi câu thông trái tim người, phù hợp tự nhiên đại đạo, sức chống cự hơi yếu, thoáng một phát cũng sẽ bị đoạt xá thân thể, hồn phi phách tán!
Đương nhiên, loại câu thông trái tim nhân loại, đối với người tiến hành đoạt xá này, cũng không phải Cửu Tâm Yêu Quả Thụ bình thường có thể hoàn thành, ít nhất phải sống ba ngàn năm mới có thể, Linh Dược sống lâu như vậy đều có thể tự động đào tẩu, chớ nói chi là yêu thụ quả trời sinh cường đại rồi!
Chỉ sợ nếu không phải ở đây linh khí sung túc, lại là Yêu thánh lưu lại cổ khư, nó đã sớm đào tẩu rồi!
- Muốn đoạt xá ta? Bằng ngươi, nằm mơ!
Nhiếp Vân cắn chặt hàm răng.
Yêu thụ quả đoạt xá, tinh thần đâm thẳng vào óc, lúc này đã thành thế cỡi cọp, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể liều mạng.
Xì xì!
Tựa hồ cảm nhận được tinh thần lực của Nhiếp Vân tăng cường, nhánh cây rung rung, Nhiếp Vân cảm thấy có một thanh âm đâm thẳng trong óc, thanh âm này cũng không bén nhọn, ngược lại giống như tiếng trống thùng thùng rung động, trầm ổn đến cực điểm.
Nghe được thanh âm này, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy trái tim của mình không tự chủ được dựa theo tiết tấu của thanh âm nhảy lên, dần dần có chút không bị mình khống chế.
- Nguy rồi, một khi tần suất tim đập của ta cùng thanh âm này giống nhau, liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Biết rõ Cửu Tâm Yêu Quả Thụ đoạt xá đáng sợ, đốt ngón tay của Nhiếp Vân trở nên trắng bệch, trên trán gân xanh nhảy ra.
Yêu thụ quả Cửu Tâm Liên liên tiếp trái tim người công kích, chính là muốn thông qua thanh âm rung động để cho người mất đi năng lực khống chế, thành công đoạt xá, biến thành khôi lỗi...
- Ân? Khôi lỗi? Chẳng lẽ những khôi lỗi bên ngoài kia không phải Yêu thánh lưu lại, mà là yêu thụ này đoạt xá sinh ra sao?
Trong nội tâm đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Nhiếp Vân đã cảm thấy toàn thân lạnh như băng.
Ba khôi lỗi chiến đấu với đám người Thất hoàng tử, sau khi mất đi ý thức, thực lực cũng không dưới Tề Dương, lúc thanh tỉnh chỉ sợ mạnh hơn mình bây giờ mấy lần, cường giả Chí Tôn đỉnh phong lợi hại như vậy cũng bị yêu thụ biến thành khôi lỗi, đủ thấy yêu thụ cường đại!
- Ổn định, ổn định!
Vừa nghĩ tới người cường đại hơn mình cũng biến thành khôi lỗi, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy tâm linh thất thủ, âm thanh trái tim nhảy lên chậm rãi cộng hưởng.
Nhiếp Vân biết rõ một khi hoàn toàn nhất trí, mình là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong nội tâm hô to, tinh thần tập trung cao độ.
- Phải nghĩ biện pháp đào tẩu, ta là Tường Thủy sư, có được năng lực khống nước, cho dù hiện tại bị yêu thụ hạn chế, một khi ta đem hết toàn lực, nhất định có thể đào tẩu, còn hơn ở chỗ này chờ chết, hơn nữa, ta không thể chết được, một khi chết rồi, phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, đệ đệ làm sao bây giờ? Ai đi cứu bọn họ...
Trong nội tâm Nhiếp Vân bắt đầu sinh thoái ý.
Nếu như hiện tại buông tay, có lẽ còn có một đường sinh cơ, tiếp tục giằng co nữa, gây chuyện không tốt mình cũng sẽ bị yêu thụ triệt để biến thành khôi lỗi, cả ngày sinh hoạt ở trong nước biển âm trầm, không cách nào đi ra ngoài!
Mình thật muốn biến thành khôi lỗi, hết thảy đều xong đời, cha mẹ tỷ đệ không có người đi cứu, trọng sinh cũng sẽ không có ý nghĩa...
Còn có nàng, nếu mình chết rồi, chẳng phải ngay cả mặt nàng cũng không được gặp?
- Không được!
Ngay thời điểm tâm tư của Nhiếp Vân dao động, tần suất của trái tim cùng thanh âm truyền đến dần dần tiếp cận, đột nhiên nhớ tới một dung nhan xinh đẹp không dính trần thế, toàn thân rùng mình, trong nội tâm để lộ ra cường đại trước nay chưa có, trong mắt phóng ra hào quang kiên định không thể dao động.
- Kiếp trước ta cũng bởi vì không quả quyết, lúc phụ thân sắp chết cũng không có kêu lên một tiếng, làm hắn thương tiếc chung thân! Đệ đệ sắp chết mình cũng chưa nói ra lời tán dương, để cho hắn chết không nhắm mắt! Còn có nàng... Nếu để cho nàng sớm một chút biết rõ tâm ý của mình, cũng không trở thành nàng ở trước khi chết, phát ra tiếng thở dài như vậy... Ta không thể lui, một khi rút đi, cho dù trọng sinh, cũng không có bất kỳ ý nghĩa, còn không bằng chết rồi!
Răng rắc!
Trong lòng nghĩ thông suốt, Nhiếp Vân cảm thấy trong óc có động tĩnh, tinh thần lực như phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó, trong nháy mắt lần nữa bạo tăng!
Trên Chí Tôn cấp là Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, cảnh giới này đoạt Thiên Địa Tạo Hóa, cùng thiên là địch, hướng lên trời sống tạm bợ, nếu như một người trời sinh nhát gan, gặp chuyện chỉ biết lùi bước, thì như thế nào có thể Nghịch Thiên Cải Mệnh, trở thành người trên người?
Sau khi Nhiếp Vân sống lại, bằng vào kinh nghiệm là người của hai thế giới, thuận buồm xuôi gió, không có gặp được bất luận hiểm trở gì, kiếp trước lưu lại tính trơ lần nữa hiển hiện, nếu như tùy ý phát triển mà nói, đừng nói khôi phục độ cao của kiếp trước, còn có thể đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh hay không cũng khó nói!
Tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối!
Không đột phá gông cùm xiềng xích của tâm linh, như thế nào trèo đỉnh phong?
Đột phá tâm linh gông xiềng, khí tức trong Khí Hải của Nhiếp Vân quay cuồng, chỉ nháy mắt mấy ngàn viên linh thạch trong nạp vật đan điền vơ vét lấy được linh thạch liền biến thành tro bụi, lực lượng cả người giống như hỏa tiễn trực tiếp đạt tới Chí Tôn trung kỳ đỉnh phong!
Lực lượng chân khí đột phá, từ 500 Tượng lực trước kia, trực tiếp đạt đến hơn 2000 Tượng lực!
Chân khí đạt tới 2000 tượng, lực lượng cơ bắp phối hợp Đại Lực Đan điền có thể đánh ra 1000 tượng, nói cách khác hiện tại một kiếm của Nhiếp Vân ít nhất có thể đánh ra 3000 Tượng lực!
- PHÁ...
Cảm thụ lực lượng bạo tăng, Nhiếp Vân thở phào một tiếng, Huyền Ngọc chi kiếm đột nhiên kích phát!
Bành!
Cửu Tâm Yêu Quả Thụ nổ tung, một đồ vật hình dáng hoa sen đột ngột xuất hiện ở trước mắt.
- Cửu Tâm Liên!
Một kiếm đánh nát Cửu Tâm Yêu Quả Thụ, chứng kiến trước mắt xuất hiện một hoa sen do chín trái tim tạo thành, Nhiếp Vân biết rõ đồ vật mình muốn tìm đã có, tay phải đưa về phía trước, Tường Thủy khí tùy ý tràn ra, khống chế nước biển bao phủ nó kéo qua!
- Người nào? Dám ở trước mặt ta ăn cắp yêu quả, đáng chết!
Vừa thu Cửu Tâm Liên vào nạp vật đan điền, Nhiếp Vân chợt nghe phía trên hét to, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bọn người Thất hoàng tử đang nổi giận đùng đùng lao lại.
Đương nhiên, loại câu thông trái tim nhân loại, đối với người tiến hành đoạt xá này, cũng không phải Cửu Tâm Yêu Quả Thụ bình thường có thể hoàn thành, ít nhất phải sống ba ngàn năm mới có thể, Linh Dược sống lâu như vậy đều có thể tự động đào tẩu, chớ nói chi là yêu thụ quả trời sinh cường đại rồi!
Chỉ sợ nếu không phải ở đây linh khí sung túc, lại là Yêu thánh lưu lại cổ khư, nó đã sớm đào tẩu rồi!
- Muốn đoạt xá ta? Bằng ngươi, nằm mơ!
Nhiếp Vân cắn chặt hàm răng.
Yêu thụ quả đoạt xá, tinh thần đâm thẳng vào óc, lúc này đã thành thế cỡi cọp, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể liều mạng.
Xì xì!
Tựa hồ cảm nhận được tinh thần lực của Nhiếp Vân tăng cường, nhánh cây rung rung, Nhiếp Vân cảm thấy có một thanh âm đâm thẳng trong óc, thanh âm này cũng không bén nhọn, ngược lại giống như tiếng trống thùng thùng rung động, trầm ổn đến cực điểm.
Nghe được thanh âm này, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy trái tim của mình không tự chủ được dựa theo tiết tấu của thanh âm nhảy lên, dần dần có chút không bị mình khống chế.
- Nguy rồi, một khi tần suất tim đập của ta cùng thanh âm này giống nhau, liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Biết rõ Cửu Tâm Yêu Quả Thụ đoạt xá đáng sợ, đốt ngón tay của Nhiếp Vân trở nên trắng bệch, trên trán gân xanh nhảy ra.
Yêu thụ quả Cửu Tâm Liên liên tiếp trái tim người công kích, chính là muốn thông qua thanh âm rung động để cho người mất đi năng lực khống chế, thành công đoạt xá, biến thành khôi lỗi...
- Ân? Khôi lỗi? Chẳng lẽ những khôi lỗi bên ngoài kia không phải Yêu thánh lưu lại, mà là yêu thụ này đoạt xá sinh ra sao?
Trong nội tâm đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Nhiếp Vân đã cảm thấy toàn thân lạnh như băng.
Ba khôi lỗi chiến đấu với đám người Thất hoàng tử, sau khi mất đi ý thức, thực lực cũng không dưới Tề Dương, lúc thanh tỉnh chỉ sợ mạnh hơn mình bây giờ mấy lần, cường giả Chí Tôn đỉnh phong lợi hại như vậy cũng bị yêu thụ biến thành khôi lỗi, đủ thấy yêu thụ cường đại!
- Ổn định, ổn định!
Vừa nghĩ tới người cường đại hơn mình cũng biến thành khôi lỗi, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy tâm linh thất thủ, âm thanh trái tim nhảy lên chậm rãi cộng hưởng.
Nhiếp Vân biết rõ một khi hoàn toàn nhất trí, mình là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong nội tâm hô to, tinh thần tập trung cao độ.
- Phải nghĩ biện pháp đào tẩu, ta là Tường Thủy sư, có được năng lực khống nước, cho dù hiện tại bị yêu thụ hạn chế, một khi ta đem hết toàn lực, nhất định có thể đào tẩu, còn hơn ở chỗ này chờ chết, hơn nữa, ta không thể chết được, một khi chết rồi, phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, đệ đệ làm sao bây giờ? Ai đi cứu bọn họ...
Trong nội tâm Nhiếp Vân bắt đầu sinh thoái ý.
Nếu như hiện tại buông tay, có lẽ còn có một đường sinh cơ, tiếp tục giằng co nữa, gây chuyện không tốt mình cũng sẽ bị yêu thụ triệt để biến thành khôi lỗi, cả ngày sinh hoạt ở trong nước biển âm trầm, không cách nào đi ra ngoài!
Mình thật muốn biến thành khôi lỗi, hết thảy đều xong đời, cha mẹ tỷ đệ không có người đi cứu, trọng sinh cũng sẽ không có ý nghĩa...
Còn có nàng, nếu mình chết rồi, chẳng phải ngay cả mặt nàng cũng không được gặp?
- Không được!
Ngay thời điểm tâm tư của Nhiếp Vân dao động, tần suất của trái tim cùng thanh âm truyền đến dần dần tiếp cận, đột nhiên nhớ tới một dung nhan xinh đẹp không dính trần thế, toàn thân rùng mình, trong nội tâm để lộ ra cường đại trước nay chưa có, trong mắt phóng ra hào quang kiên định không thể dao động.
- Kiếp trước ta cũng bởi vì không quả quyết, lúc phụ thân sắp chết cũng không có kêu lên một tiếng, làm hắn thương tiếc chung thân! Đệ đệ sắp chết mình cũng chưa nói ra lời tán dương, để cho hắn chết không nhắm mắt! Còn có nàng... Nếu để cho nàng sớm một chút biết rõ tâm ý của mình, cũng không trở thành nàng ở trước khi chết, phát ra tiếng thở dài như vậy... Ta không thể lui, một khi rút đi, cho dù trọng sinh, cũng không có bất kỳ ý nghĩa, còn không bằng chết rồi!
Răng rắc!
Trong lòng nghĩ thông suốt, Nhiếp Vân cảm thấy trong óc có động tĩnh, tinh thần lực như phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó, trong nháy mắt lần nữa bạo tăng!
Trên Chí Tôn cấp là Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, cảnh giới này đoạt Thiên Địa Tạo Hóa, cùng thiên là địch, hướng lên trời sống tạm bợ, nếu như một người trời sinh nhát gan, gặp chuyện chỉ biết lùi bước, thì như thế nào có thể Nghịch Thiên Cải Mệnh, trở thành người trên người?
Sau khi Nhiếp Vân sống lại, bằng vào kinh nghiệm là người của hai thế giới, thuận buồm xuôi gió, không có gặp được bất luận hiểm trở gì, kiếp trước lưu lại tính trơ lần nữa hiển hiện, nếu như tùy ý phát triển mà nói, đừng nói khôi phục độ cao của kiếp trước, còn có thể đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh hay không cũng khó nói!
Tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối!
Không đột phá gông cùm xiềng xích của tâm linh, như thế nào trèo đỉnh phong?
Đột phá tâm linh gông xiềng, khí tức trong Khí Hải của Nhiếp Vân quay cuồng, chỉ nháy mắt mấy ngàn viên linh thạch trong nạp vật đan điền vơ vét lấy được linh thạch liền biến thành tro bụi, lực lượng cả người giống như hỏa tiễn trực tiếp đạt tới Chí Tôn trung kỳ đỉnh phong!
Lực lượng chân khí đột phá, từ 500 Tượng lực trước kia, trực tiếp đạt đến hơn 2000 Tượng lực!
Chân khí đạt tới 2000 tượng, lực lượng cơ bắp phối hợp Đại Lực Đan điền có thể đánh ra 1000 tượng, nói cách khác hiện tại một kiếm của Nhiếp Vân ít nhất có thể đánh ra 3000 Tượng lực!
- PHÁ...
Cảm thụ lực lượng bạo tăng, Nhiếp Vân thở phào một tiếng, Huyền Ngọc chi kiếm đột nhiên kích phát!
Bành!
Cửu Tâm Yêu Quả Thụ nổ tung, một đồ vật hình dáng hoa sen đột ngột xuất hiện ở trước mắt.
- Cửu Tâm Liên!
Một kiếm đánh nát Cửu Tâm Yêu Quả Thụ, chứng kiến trước mắt xuất hiện một hoa sen do chín trái tim tạo thành, Nhiếp Vân biết rõ đồ vật mình muốn tìm đã có, tay phải đưa về phía trước, Tường Thủy khí tùy ý tràn ra, khống chế nước biển bao phủ nó kéo qua!
- Người nào? Dám ở trước mặt ta ăn cắp yêu quả, đáng chết!
Vừa thu Cửu Tâm Liên vào nạp vật đan điền, Nhiếp Vân chợt nghe phía trên hét to, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bọn người Thất hoàng tử đang nổi giận đùng đùng lao lại.
Tác giả :
Hoành Tảo Thiên Nhai