Vô Tận Đan Điền
Chương 249: Máu nhuộm Lạc Thủy hà (Hạ)
- Chúng ta là người đứng đầu một thành, hi vọng Vân Vương đại nhân có thể mở một mặt lưới, chỉ cần ngươi hạ thủ lưu tình, ta nhất định sẽ hiến bảo vật trân quý nhất.
- Chúng ta biết sai rồi, chúng ta bị ma quỷ ám ảnh...
Thấy thiếu niên nhìn qua, lúc này thân thể đám người trong khoang thuyền chấn động run rẩy như cầy sấy.
- Bị ma quỷ ám ảnh? Ta là người chưa bao giờ lưu lại phiền toái bên người.
Hừ lạnh một tiếng, thân thể Nhiếp Vân hóa thành một đạo hào quang màu trắng, những nơi hào quang đi qua là đầu người rơi xuống đất.
Người trong khoang thuyền chính là thành chủ thống lĩnh của tám tòa thành chung quanh thành Lạc Thủy, mỗi người là tồn tại hô phong hoán vũ một phương, lúc này bọn họ biến thành thi thể trong tay Nhiếp Vân.
Trên hoa thuyền có tám đại thành chủ và tùy tùng của bọn họ, trên thuyền công lại có mấy trăm người, lúc này biến thành chiến trường tu la, vô số thi thể nằm trên bong thuyền, máu tươi từ trong thuyền chảy vào Lạc Thủy hà, từ đó mặt sông biến thành đỏ rực.
Loại tình huống này thẳng tới một giờ sau mới có người phát hiện, đồng thời có nhiều người chết trên thuyền hoa lớn như vậy, lập tức làm cả thành Lạc Thủy khủng hoảng, vô số người suy đoán đã xảy ra chuyện gì, có người hoài nghi là yêu nhân gây nên, cũng có người cho rằng là sống mái với nhau, bởi vì không có nhân chứng cho nên cuối không ai tra ra kết quả như thế nào.
Không đi quản những người khác nghĩ gì về việc này, Nhiếp Vân sớm cưỡi lên lưng Phong Lang Vương đi về hướng thành Thần Phong.
Lần này quay về thành Lạc Thủy không bao lâu nhưng hắn biết rõ hai người Dương Ngạn đã chết có liên qua tới thích khách công hội, từ đó xem như thu hoạch không nnhor.
Về phần đám người Trương Lạc chết đi, Nhiếp Vân căn bản không đặt trong lòng, dám đánh chủ ý lên thành Lạc Thủy, dám bức bách huynh đệ của mình, những người này nên nghĩ sẽ có kết cục như vậy.
Cường giả vi tôn, không có thực lực lại chọc vào người không thể chọc đó chính là muốn chết.
Rất nhanh Nhiếp Vân lại quay trở về thành Thần Phong, lần này cũng không có đi Vân Vương phủ, hắn trực tiếp bay thẳng về phía hoàng thành.
Trong ngự hoa viên của hoàng cung, hoàng đế đế quốc đang dựa vào ghế và xoa mi tâm.
Hô!
Đột nhiên trong hoa viên xuất hiện cơn gió quét qua chung quanh, một bóng người xuất hiện ngay trước mặt hắn.
- Người nào? Hộ giá!
- Không ngờ dám xông vào ngự hoa viên, muốn chết!
Bóng người vừa xuất hiện, lúc này vô số binh sĩ cầm binh khí trong ngự hoa viên xông tới, mỗi một người đều có thực lực Xuất Thể Cảnh đỉnh phong, cũng vây quanh tất cả con đường chung quanh.
Chỉ trong nháy mắt binh sĩ vây quanh nơi này, hoàng cung không hổ là nơi phòng ngự sâm nghiêm nhất của đế quốc.
- Vân Vương sẽ không đả thương ta, tất cả lui xuống đi.
Lúc này hoàng đế đế quốc cũng nhìn rõ hình dạng của người xuất hiện, khoát tay ngăn cản đám binh sĩ và bảo bọn họ lui xuống.
- Vâng!
Chúng hộ vệ đồng thời ứng một tiếng và lui về phía sau.
Cũng không phải hoàng đế đế quốc không sợ, mà là hắn phải cố gắng trấn định, những hộ vệ này nhìn như long tinh hổ mãnh nhưng đối với cường giả tuyệt thế như Nhiếp Vân lại không có chút tác dụng nào, thực muốn động thủ, đừng nói mấy trăm, cho dù có hơn vạn tên Xuất Thể Cảnh đỉnh phong vây quanh, đối phương muốn giết mình cũng chỉ nhắc tay là làm được.
- Vân Vương có thể tra ra cái gì? Chẳng lẽ không phải là yêu nhân gây nên sao?
Hộ vệ lui sạch sẽ, hoàng đế đế quốc đứng lên cười nói.
- Yêu nhân? Tin tức ta rời khỏi thành Thần Phong thành là ngươi truyền đi?
Nhiếp Vân đứng trước mặt đối phương, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang.
Nhìn thấy ánh mắt thiếu niên như vậy làm nội tâm hoàng đế đế quốc chấn động, hắn cảm giác toàn thân rét run.
- Vì sao Vân Vương lại nói lời này?
- Ta vừa rời khỏi thành Thần Phong đã bị yêu nhân mai phục, ngươi cho rằng mình không liên quan?
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói ra.
- Vừa ra khỏi thành đã bị yêu nhân mai phục? Chẳng... Chẳng lẽ yêu nhân đã bố trí tay mắt bên cạnh ta? Chuyện này ta nhất định sẽ hảo hảo tra, cũng cho Vân Vương đại nhân một câu trả lời.
Hoàng đế đế quốc vội vàng giải thích.
- Tra? Hừ!
Nhiếp Vân cười lạnh.
Lời này cũng chỉ thăm dò hắn mà thôi, tra ra cái gì chứ? Chỉ sợ tùy tiện tìm người đứng ra lừa gạt mình mà thôi.
- Vân Vương đại nhân xin tin tưởng thành ý của ta, ta nhất định sẽ tra việc này rõ ràng...
Thấy vẻ mặt thiếu niên như vậy, hoàng đế đế quốc biết rõ hắn không tin.
- Tra rõ ràng? Ngươi nói thật không?
Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm với hắn, đột nhiên hắn vung tay phải về phía trước.
Lạch cạch!
Hoàng đế đế quốc, đường đường là cường giả Khí Tông đỉnh phong nhưng hắn không kịp phản ứng, ngực của hắn lõm xuống và bay ra ngoài, hắn đụng vào thánh sơn trong hoa viên và đá vụn bắn tung toé.
- Vân Vương, ngươi...
Hoàng đế đế quốc giãy dụa bò ra khỏi đống đá vụn, tuy tổn thương không phải vô cùng nghiêm trọng nhưng đường đường hoàng đế cửu ngũ chí tôn bị người ta đánh bay không có tôn nghiêm như vậy cũng thật sự quá thật mất mặt.
- Ta muốn giết ngươi đơn giản như lúc giết một con kiến! Hiện tại hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời, nếu không cũng đừng cho rằng ta không dám giết ngươi.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn lên gương mặt hoàng đế đế quốc, lúc này hoàng đế cũng không dám nói nhảm nửa câu.
- Thích khách công hội phân hội tại Thần Phong đế quốc nằm ở nơi nào, có người nào, hội trưởng là ai?
Nhiếp Vân liên tục hỏi ba vấn đề.
- Thích khách công hội?
Hoàng đế đế quốc nghe cái tên này liền cảm thấy run rẩy vài lần.
- Vân Vương đại nhân nghĩ như thế nào mà hỏi về công hội này?
- Ngươi không cần biết nó như thế nào, chỉ nói cho ta biết những gì ta cần hỏi là được.
Nhiếp Vân khẽ nói.
Tuy trong nội tâm hoài nghi có phải hoàng đế đế quốc trước đó phái hai nhân yêu ám sát mình hay không nhưng không có chứng cớ xác thật cho nên Nhiếp Vân không có triệt để đẩy việc này cho hắn.
Một khi đẩy ra nhất định sẽ trực tiếp chống lại hoàng thất, mà thực lực Phong Dụ vũ lực cao nhất hoàng thất cho dù không bằng mình nhưng làm gia tộc thống nhất đế quốc nhiều năm, nhất định sẽ có không ít thủ đoạn che giấu, không phải vạn bất đắc dĩ tốt nhất không nên chọc ra.
Hơn nữa trước khi tìm rõ tung tích phụ mẫu đang ở nơi nào, cũng không thể quá mức lỗ mãng, vạn nhất bức đối phương chó cùng rứt giậu thì hoàn cảnh phụ mẫu của mình sẽ thê thảm.
- Thích khách công hội nằm ngay phía đông Lạc Định Sơn bên ngoài đế đô, là tiểu vêện có phong cách cổ xưa, bên trong có vô số thích khacshd dang ẩn nấp ám sát, nghe nói cường giả Chí Tôn cũng có thể ám sát.
- Chúng ta biết sai rồi, chúng ta bị ma quỷ ám ảnh...
Thấy thiếu niên nhìn qua, lúc này thân thể đám người trong khoang thuyền chấn động run rẩy như cầy sấy.
- Bị ma quỷ ám ảnh? Ta là người chưa bao giờ lưu lại phiền toái bên người.
Hừ lạnh một tiếng, thân thể Nhiếp Vân hóa thành một đạo hào quang màu trắng, những nơi hào quang đi qua là đầu người rơi xuống đất.
Người trong khoang thuyền chính là thành chủ thống lĩnh của tám tòa thành chung quanh thành Lạc Thủy, mỗi người là tồn tại hô phong hoán vũ một phương, lúc này bọn họ biến thành thi thể trong tay Nhiếp Vân.
Trên hoa thuyền có tám đại thành chủ và tùy tùng của bọn họ, trên thuyền công lại có mấy trăm người, lúc này biến thành chiến trường tu la, vô số thi thể nằm trên bong thuyền, máu tươi từ trong thuyền chảy vào Lạc Thủy hà, từ đó mặt sông biến thành đỏ rực.
Loại tình huống này thẳng tới một giờ sau mới có người phát hiện, đồng thời có nhiều người chết trên thuyền hoa lớn như vậy, lập tức làm cả thành Lạc Thủy khủng hoảng, vô số người suy đoán đã xảy ra chuyện gì, có người hoài nghi là yêu nhân gây nên, cũng có người cho rằng là sống mái với nhau, bởi vì không có nhân chứng cho nên cuối không ai tra ra kết quả như thế nào.
Không đi quản những người khác nghĩ gì về việc này, Nhiếp Vân sớm cưỡi lên lưng Phong Lang Vương đi về hướng thành Thần Phong.
Lần này quay về thành Lạc Thủy không bao lâu nhưng hắn biết rõ hai người Dương Ngạn đã chết có liên qua tới thích khách công hội, từ đó xem như thu hoạch không nnhor.
Về phần đám người Trương Lạc chết đi, Nhiếp Vân căn bản không đặt trong lòng, dám đánh chủ ý lên thành Lạc Thủy, dám bức bách huynh đệ của mình, những người này nên nghĩ sẽ có kết cục như vậy.
Cường giả vi tôn, không có thực lực lại chọc vào người không thể chọc đó chính là muốn chết.
Rất nhanh Nhiếp Vân lại quay trở về thành Thần Phong, lần này cũng không có đi Vân Vương phủ, hắn trực tiếp bay thẳng về phía hoàng thành.
Trong ngự hoa viên của hoàng cung, hoàng đế đế quốc đang dựa vào ghế và xoa mi tâm.
Hô!
Đột nhiên trong hoa viên xuất hiện cơn gió quét qua chung quanh, một bóng người xuất hiện ngay trước mặt hắn.
- Người nào? Hộ giá!
- Không ngờ dám xông vào ngự hoa viên, muốn chết!
Bóng người vừa xuất hiện, lúc này vô số binh sĩ cầm binh khí trong ngự hoa viên xông tới, mỗi một người đều có thực lực Xuất Thể Cảnh đỉnh phong, cũng vây quanh tất cả con đường chung quanh.
Chỉ trong nháy mắt binh sĩ vây quanh nơi này, hoàng cung không hổ là nơi phòng ngự sâm nghiêm nhất của đế quốc.
- Vân Vương sẽ không đả thương ta, tất cả lui xuống đi.
Lúc này hoàng đế đế quốc cũng nhìn rõ hình dạng của người xuất hiện, khoát tay ngăn cản đám binh sĩ và bảo bọn họ lui xuống.
- Vâng!
Chúng hộ vệ đồng thời ứng một tiếng và lui về phía sau.
Cũng không phải hoàng đế đế quốc không sợ, mà là hắn phải cố gắng trấn định, những hộ vệ này nhìn như long tinh hổ mãnh nhưng đối với cường giả tuyệt thế như Nhiếp Vân lại không có chút tác dụng nào, thực muốn động thủ, đừng nói mấy trăm, cho dù có hơn vạn tên Xuất Thể Cảnh đỉnh phong vây quanh, đối phương muốn giết mình cũng chỉ nhắc tay là làm được.
- Vân Vương có thể tra ra cái gì? Chẳng lẽ không phải là yêu nhân gây nên sao?
Hộ vệ lui sạch sẽ, hoàng đế đế quốc đứng lên cười nói.
- Yêu nhân? Tin tức ta rời khỏi thành Thần Phong thành là ngươi truyền đi?
Nhiếp Vân đứng trước mặt đối phương, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang.
Nhìn thấy ánh mắt thiếu niên như vậy làm nội tâm hoàng đế đế quốc chấn động, hắn cảm giác toàn thân rét run.
- Vì sao Vân Vương lại nói lời này?
- Ta vừa rời khỏi thành Thần Phong đã bị yêu nhân mai phục, ngươi cho rằng mình không liên quan?
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói ra.
- Vừa ra khỏi thành đã bị yêu nhân mai phục? Chẳng... Chẳng lẽ yêu nhân đã bố trí tay mắt bên cạnh ta? Chuyện này ta nhất định sẽ hảo hảo tra, cũng cho Vân Vương đại nhân một câu trả lời.
Hoàng đế đế quốc vội vàng giải thích.
- Tra? Hừ!
Nhiếp Vân cười lạnh.
Lời này cũng chỉ thăm dò hắn mà thôi, tra ra cái gì chứ? Chỉ sợ tùy tiện tìm người đứng ra lừa gạt mình mà thôi.
- Vân Vương đại nhân xin tin tưởng thành ý của ta, ta nhất định sẽ tra việc này rõ ràng...
Thấy vẻ mặt thiếu niên như vậy, hoàng đế đế quốc biết rõ hắn không tin.
- Tra rõ ràng? Ngươi nói thật không?
Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm với hắn, đột nhiên hắn vung tay phải về phía trước.
Lạch cạch!
Hoàng đế đế quốc, đường đường là cường giả Khí Tông đỉnh phong nhưng hắn không kịp phản ứng, ngực của hắn lõm xuống và bay ra ngoài, hắn đụng vào thánh sơn trong hoa viên và đá vụn bắn tung toé.
- Vân Vương, ngươi...
Hoàng đế đế quốc giãy dụa bò ra khỏi đống đá vụn, tuy tổn thương không phải vô cùng nghiêm trọng nhưng đường đường hoàng đế cửu ngũ chí tôn bị người ta đánh bay không có tôn nghiêm như vậy cũng thật sự quá thật mất mặt.
- Ta muốn giết ngươi đơn giản như lúc giết một con kiến! Hiện tại hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời, nếu không cũng đừng cho rằng ta không dám giết ngươi.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn lên gương mặt hoàng đế đế quốc, lúc này hoàng đế cũng không dám nói nhảm nửa câu.
- Thích khách công hội phân hội tại Thần Phong đế quốc nằm ở nơi nào, có người nào, hội trưởng là ai?
Nhiếp Vân liên tục hỏi ba vấn đề.
- Thích khách công hội?
Hoàng đế đế quốc nghe cái tên này liền cảm thấy run rẩy vài lần.
- Vân Vương đại nhân nghĩ như thế nào mà hỏi về công hội này?
- Ngươi không cần biết nó như thế nào, chỉ nói cho ta biết những gì ta cần hỏi là được.
Nhiếp Vân khẽ nói.
Tuy trong nội tâm hoài nghi có phải hoàng đế đế quốc trước đó phái hai nhân yêu ám sát mình hay không nhưng không có chứng cớ xác thật cho nên Nhiếp Vân không có triệt để đẩy việc này cho hắn.
Một khi đẩy ra nhất định sẽ trực tiếp chống lại hoàng thất, mà thực lực Phong Dụ vũ lực cao nhất hoàng thất cho dù không bằng mình nhưng làm gia tộc thống nhất đế quốc nhiều năm, nhất định sẽ có không ít thủ đoạn che giấu, không phải vạn bất đắc dĩ tốt nhất không nên chọc ra.
Hơn nữa trước khi tìm rõ tung tích phụ mẫu đang ở nơi nào, cũng không thể quá mức lỗ mãng, vạn nhất bức đối phương chó cùng rứt giậu thì hoàn cảnh phụ mẫu của mình sẽ thê thảm.
- Thích khách công hội nằm ngay phía đông Lạc Định Sơn bên ngoài đế đô, là tiểu vêện có phong cách cổ xưa, bên trong có vô số thích khacshd dang ẩn nấp ám sát, nghe nói cường giả Chí Tôn cũng có thể ám sát.
Tác giả :
Hoành Tảo Thiên Nhai