Vô Tận Cường Hóa
Chương 244: Chia Để Trị (4)
“Arnold!" Tạ Vinh Quân hét lên cuồng loạn giống như phát bệnh tâm thần.
Gã tựa như một con gấu lớn điên cuồng, điên cuồng bơi trên biển, có điều dù gã hiện tại đã có sở trường bơi trụ cột, nhưng kỹ thuật bơi lặn của gã quá kém, tăng thêm 10% trên cơ sở là 10, lấy được con số tuyệt đối cũng không quá đáng là 1, bởi vậy muốn trong thời gian ngắn trở lại chiến trường, hết sức khó khăn.
Lúc này, hi vọng duy nhất của gã chính là ba tên viện binh gã lưu lại kia.
Không thể không nói, lúc trước quyết định này, là anh minh đấy. “Đội trưởng, ta ở đây." Arnold vẫn trả lời lạnh tanh như đá. “Mở ra Cổng Không Gian, ta để nó trong không gian công cộng, chúng ta muốn lui lại!" Tạ Vinh Quân kêu to. “Vì cái gì? Chúng ta còn chưa thua." Arnold rất không hiểu: “Sử dụng Cổng Không Gian trả giá quá lớn!" “Ta bị mang đi khỏi chiến trường!" “Ta biết, ta có thể nghe được chiến trường xảy ra chuyện gì, nhưng chiến đấu không phải chỉ dựa vào một mình ngươi a, lão đại. Bọn ta đang chạy tới." “Ngươi nói cái gì?" Tạ Vinh Quân chấn động: “Không… Không được đi qua, mau mở ra Cổng Không Gian, Thẩm Dịch sẽ không chỉ có một chiêu hậu thủ. Biện pháp hắn dùng để đối phó ta quá mạo hiểm, độ khó chấp hành quá lớn, xác xuất thành công quá thấp, cho nên hắn nhất định còn có đòn sát thủ khác! Hắn biết rõ chúng ta muốn tới, nhất định sẽ có rất nhiều chuẩn bị, hơn nữa chỉ riêng T-1000 và Kẻ Thu Gặt đã khó đối phó, ngươi đừng qua đấy! Ta cần ngươi mang những đội viên khác ra trước, đợi ta và các ngươi tụ hợp về sau, chúng ta lại giết qua! Không thể lại để hắn tiêu diệt từng bộ phận!" “Lão đại, lá gan của ngươi đã nhỏ đi." Arnold đáp trả đầy thuyết bằng giọng điệu lạnh như băng.
Truyền tin gián đoạn.
Tạ Vinh Quân như rơi vào hầm băng.
Không kỳ quái, theo hai lần chiến bại, uy vọng của gã trong đội Thứ Huyết kịch liệt hạ thấp, những người có thể khiêu chiến sự uy nghiêm gã tất sẽ ngoi lên. Gã sở dĩ lựa chọn Arnold thủ hộ đường lui, cũng là vì gã nhìn ra Arnold bất mãn với mình, cho nên không muốn cho Arnold ở bên người.
Sự thật chứng minh gã vẫn sai —— đối với loại người phản loạn, vô luận đặt hắn ở vị trí nào, đều là uy hiếp!
Đám Barbossa vẫn mải lo tự giết lẫn nhau, Sumbhajee vẫn đang khổ chiến với Lam Bình, thoạt nhìn ông ta đánh rất chuyên chú, một mực không quan tâm những chuyện khác phát sinh. Will Turner và Elizabeth thì đang đối phó Đồ Nguyên và Trần Dịch liên thủ, tương tự cũng đánh cho náo nhiệt, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng Elizabeth cười như chuông bạc. Jack Sparrow thì giao đấu với Pandora, bất quá hai người này có thể là hai kẻ duy nhất không chăm chú đánh trên cả chiến trường. Pandora lúc trước còn dư lực đi giúp Thú Vương, Jack Sparrow cũng là con mắt loạn chuyển, thỉnh thoảng nhìn mấy lão vua hải tặc tự giết lẫn nhau, hiển nhiên là đang động chủ ý cướp đoạt tín vật. Với hắn mà nói, chỉ có chuyện này mới là trọng yếu nhất. Còn mấy gã khách ngoại lai… Hắn chẳng thèm quan tâm.
Về phần Thẩm Dịch bên này, T-1000 và Kẻ Thu Gặt cũng không xuất hiện.
Cái trước là đòn sát thủ của Thẩm Dịch, dùng để đối phó Tạ Vinh Quân đấy, cái sau thì đồng dạng không thích hợp chiến trường bây giờ —— Kẻ Thu Gặt cần yêu cầu địa hình thủy chung quá cao. ‘Vampire sờ mó’ vung lên một mảnh quang ảnh xán lạn, xen lẫn đạn hỏa diễm bay tới Đế Vũ, Đế Vũ thì kêu to nhảy bổ tới Thẩm Dịch.
Ngươi đã muốn đối phó ta… ta liền đánh với một mình ngươi, xem xem rốt cục ai lợi hại hơn!
Thân hình Đế Vũ phóng vội tới Thẩm Dịch, đạn lửa công kích phảng phất giống như con mèo nhỏ gãi ngứa cho gã.
Lập tức Đế Vũ đã công đến, Thẩm Dịch thu súng ra quyền, tay trái Đế Vũ bị tay phải đối phương chụp lấy, Thẩm Dịch co cánh tay đánh tới Đế Vũ, Đế Vũ trở lưng bàn tay, lần nữa ngăn lại cú đánh khuỷu.
Thẩm Dịch lên gối, Đế Vũ cũng lên gối đỡ lại, hai gối chạm vào nhau, Thẩm Dịch kêu lên một tiếng đau đớn, hiển nhiên đã ăn chút thiệt thòi, nhưng ngay sau đó hắn lại huých vai một cái, không nghĩ tới Đế Vũ xoay người né tránh, lật ngược khuỷu tay phản kích Thẩm Dịch.
Hai người đồng thời đánh trúng đối phương, trao đổi thương thế một cái, Đế Vũ hoàn toàn không có cảm giác, Thẩm Dịch lại hơi nhíu lông mày.
Sau đó ‘Vampire sờ mó’ nhanh chóng đâm chọc Đế Vũ, Đoạn Trường Nhận của Đế Vũ cũng đánh về phía khoảng không, không kém phần tinh chuẩn, phát ra tiếng “Khanh" thanh thúy… Hai người trong điện quang hỏa thạch giao thủ mấy chục lần, động tác mau lẹ, sát chiêu liên tục, ai cũng không sử dụng kỹ năng.
Thẩm Dịch là không có kỹ năng, mà Đế Vũ thì một mặt kỹ năng tiêu hao quá lớn, mặt khác tâm cao khí ngạo muốn so đấu kỹ xảo với Thẩm Dịch, bởi vậy không muốn sử dụng.
Trên thực tế kỹ xảo cận chiến của Đế Vũ hoàn toàn chính xác cao minh.
Nếu như nói Thẩm Dịch cận thân chiến đấu là liên miên bất tận, linh động phiêu dật, Tạ Vinh Quân là khí phách tung hoành, quét ngang một phương, như vậy Đế Vũ chính là mau lẹ nhanh chóng gọn gàng. Gã vừa có đặc điểm nhanh không ngớt của Thẩm Dịch, lại có vẻ đặc sắc cứng ngạnh từng quyền từng cước của Tạ Vinh Quân, hơn nữa động tác ra tay cực kỳ tinh tường, chẳng khác gì phong phạm thi đấu tiêu chuẩn cấp thế giới. Luận nhanh không kịp Thẩm Dịch, luận mạnh không bằng Tạ Vinh Quân, rồi lại bao gồm cả hai mặt.
Còn với Thẩm Dịch mà nói, tuy hắn không thua Đế Vũ về mặt kỹ xảo, nhưng trên các loại phương diện thuộc tính lực lượng, sở trường chiến đấu, hắn rõ ràng kém Đế Vũ cả mấy con phố.
Hai người đều am hiểu thiếp thân cận chiến, trên kỹ xảo đều chiếm không được tiện nghi, quyết phân thắng thua cũng chỉ có thể là lực lượng và phát huy.
Vì vậy đánh xuống mấy vòng, Thẩm Dịch bị đánh ngã liên tục, liền bên miệng đều chảy ra tơ máu. Tuy mỗi kích tổn thương cũng không nặng, nhưng góp gió thành bão, gộp lại cũng không nhẹ.
Đế Vũ hừ lạnh: “Vốn nghe nói ngươi mặc dù không có kỹ năng chiến đấu, nhưng kỹ xảo chiến đấu cũng không tệ lắm, dùng đòn công kích bình thường cũng có thể đánh bại mạo hiểm giả có kỹ năng chiến đấu bình thường, hiện tại xem ra ngươi cũng không gì hơn cái này a." Nói xong, hai ngón tay chọt tới, đâm về phía hai mắt Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch cười cười: “Học nghệ không tinh, về sau nhất định cố gắng gấp bội." Hắn bước dời bên cạnh một cái, tránh qua một chiêu công kích ác độc, nắm tay phải hung hăng đánh về phía Đế Vũ, Đế Vũ hồi quyền trở lại đón đỡ, dùng lực lượng của gã, lần đón đỡ này chẳng những có thể khiến Thẩm Dịch công kích thất bại, hơn nữa có thể tạo thành phản tổn thương cho hắn. Trên thực tế chiến đấu lúc trước vẫn luôn là như thế, mỗi một lần cứng ngạnh đều là Thẩm Dịch có hại chịu thiệt, trao đổi tổn thương càng là Thẩm Dịch chịu thiệt thòi lớn.
Không nghĩ tới tay phải Thẩm Dịch đột nhiên xuất hiện một khẩu súng lục ổ quay.
Lần biến hóa này vượt xa ngoài ý liệu Đế Vũ, chỉ thấy họng súng hiện lên ánh lửa, quyền trái của Đế Vũ nhất thời bị đánh ra một cái động lớn.
Súng lục tử vong!
NGAO!
Đế Vũ phát ra tiếng kêu la thống khổ.
Công kích này quá mức trí mạng, cắt lìa toàn bộ cả bốn ngón tay trái không nói, bởi vì động tác đấm móc ngang, nguyên cánh tay đối diện họng súng, cho nên viên đạn trực tiếp xuôi theo bàn tay lọt vào trong cánh tay, một mực xuyên qua đến khuỷu tay.
Toàn bộ cánh tay trái coi như phế bỏ. “Khốn kiếp! Hèn hạ!" Đế Vũ đau nhức thét dài. “Quá khen! Khách khí!" Thẩm Dịch hơi cười nhẹ. ‘Vampire sờ mó’ ném lên không trung, đột nhiên tay không chụp vào Đoạn Trường Nhận trong tay Đế Vũ, tay phải đồng thời mãnh kích. Đế Vũ không nghĩ tới Thẩm Dịch lại dám liều mạng như vậy, bị đau né tránh không kịp, Đoạn Trường Nhận bị Thẩm Dịch bắt lấy, máu tươi lập tức trào ra từ tay Thẩm Dịch. Đế Vũ kinh hãi, vội vàng kéo đao lui về phía sau. Hắn biết rõ đối phương có kỹ năng Cướp Đoạt, môt khi Đoạn Trường Nhận bị hắn cướp đi, chỉ cần sử dụng kỹ năng Cướp Đoạt, liền có tỷ lệ cướp đến tay rất lớn, Đế Vũ cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Loại tình huống này gã tình nguyện ăn Thẩm Dịch một quyền, không nghĩ tới tay phải Thẩm Dịch không đánh Đế Vũ, mà đột nhiên biến quyền thành trảo, một phát bắt được đầu vai Đế Vũ, đến lúc này, cánh tay trái Đế Vũ bị thương, vai trái bị quản chế, Đoạn Trường Nhận bên tay phải lại bị đối thủ liều mạng bị thương bắt lấy, trong nhất thời tiến thối lưỡng nan.
Vào lúc này Thẩm Dịch lại làm chuyện thứ ba.
Hắn in mặt vào ngực Đế Vũ.
Cú húc này chẳng khác gì tê giác húc voi, ngực Đế Vũ bị xỏ ra một lỗ máu thật dài.
Hóa ra ‘Vampire sờ mó’ cư nhiên bị Thẩm Dịch ngậm trong miệng đâm tới lồng ngực Đế Vũ. Đế Vũ cuối cùng là nhìn không thấy ‘Vampire sờ mó’ tồn tại, cho nên không nghĩ tới Thẩm Dịch ném dao găm vào miệng, càng không nghĩ tới một kích trí mạng của hắn vậy mà sẽ phát động bằng loại phương thức này.
Giờ phút này trước ngực Đế Vũ bị trát một đao hung ác, Thẩm Dịch còn rất ác độc lệch đầu đi một chút, kéo ra một vệt máu dài trước ngực, cũng may Đế Vũ có chuyển di chỗ hiểm, tuy vị trí trái tim bị thương, lại không bị ảnh hưởng thương tổn gấp bội, nhưng Đế Vũ biết rõ đây chỉ là vừa mới bắt đầu.
Thẩm Dịch quả nhiên lại cười lạnh, tiếp tục húc đầu tới.
Đấu pháp không khác gì mập mạp, lại càng thêm trí mạng. “Khốn nạn!" Đế Vũ kêu to, cánh tay trái bị thương đột nhiên bắn ra một đường cung huyết lệ.
Ám Dạ Cực Quang Trảm!
Kỹ năng huyết thống cuối cùng mà Đế Vũ còn dư lại trong thế giới nhiệm vụ lần này.
Một chiêu Ám Dạ Cực Quang Trảm đánh vào người Thẩm Dịch, bắn ra một vòng huyết quang.
Thẩm Dịch thu tay phải về, ấn xuống người mình một cái, thuật chữa bệnh đê hèn cư nhiên phát động, khôi phục 120 điểm sinh mệnh. Bất quá hắn vừa thu tay lại, nửa người trái của Đế Vũ rốt cuộc cũng tự do.
Gã liều lĩnh đập mạnh một nửa cánh tay trái vào nắm tay phải của Thẩm Dịch, đồng thời Đoạn Trường Nhận xoắn một phát, kỹ năng kèm theo vũ khí “Đâm liên tục" phát động.
Nếu lần này đánh trúng, chẳng những năm ngón tay Thẩm Dịch bị xoắn nát, hơn nữa tổn thương cũng sẽ gấp bội.
Nhưng Thẩm Dịch nhanh tay lẹ mắt, kịp thời buông tay, kỹ năng lần này của Đế Vũ hoàn toàn không thể phát ra ngoài. Đồng thời Thẩm Dịch há miệng phun một cái, ‘Vampire sờ mó’ trong miệng bay vụt Đế Vũ, lần thứ tư đâm vào lồng ngực Đế Vũ.
Đế Vũ kêu to ngã xuống, trong mắt tràn ngập kinh sợ.
Gã ngạc nhiên phát hiện, qua đợt giao đấu vừa rồi, Thẩm Dịch tạo thành tổn thương cho gã vậy mà vượt xa tưởng tượng.
Thế nhưng gã rõ ràng đã được Huyết Mạch Tương Liên bảo vệ a!
Bất quá qua trong giây lát gã đã thông suốt.
Hóa ra là vì tổn thương Thẩm Dịch gây ra cho gã quá thấp.
Lực lượng Thẩm Dịch trước mắt vẫn chưa tới 30 điểm, mà phương thức công kích cùng sở trường chiến đấu của hắn, đòn công kích bình thường phát huy lực lượng thậm chí còn không đến một nửa, cân nhắc đến lực phòng ngự của Đế Vũ, mỗi một quyền của Thẩm Dịch có thể tạo thành tổn thương kỳ thật đều vô cùng nhỏ.
Nhưng chính bởi vì thế, Huyết Mạch Tương Liên ngược lại không cách nào phát huy tác dụng.
Một đặc điểm cơ bản nhất của Huyết Mạch Tương Liên chính là, nếu có sáu người tiến hành Huyết Mạch Tương Liên cùng lúc, ít nhất phải có sáu điểm thương tổn mới có thể chia sẻ cho sáu người. Nếu như là tám điểm thương tổn, như vậy bản thân người chịu công kích phải gánh ba điểm, những người khác mỗi người một điểm. Nói cách khác, phàm là tổn thương không đủ phân phối bình quân, liền không cách nào tiến hành chuyển di.
Ngoài ra tổn thương đặc hiệu cũng không cách nào chuyển nốt.
Thẩm Dịch gây tổn thương cho gã, tuyệt đối nhỏ hơn sáu, mà tổn thương từ súng lục tử vong tuy dời đi hơn nửa, nhưng tứ chi không trọn vẹn lại không cách nào chuyển di. ‘Vampire sờ mó’ lại là tổn thương đặc hiệu mạnh mẽ, bởi vậy Thẩm Dịch gây tổn thương cho Đế Vũ hơn phân nửa đều do bản thân gã gánh chịu, Huyết Mạch Tương Liên cơ hồ không cách nào phát huy tác dụng.
Ngoài ra còn có một một nguyên nhân trọng yếu, chính là Huyết Mạch Tương Liên tuy có thể chia sẻ tổn thương, nhưng không phải tránh tổn thương, nó có thể khiến công kích lên người mình bị phân tán đến từng thành viên khác, lại cũng sẽ chuyển dời tổn thương mà thành viên khác gặp phải đến người mình. Bởi vậy thời khắc này giao thủ với Thẩm Dịch, Đế Vũ ngạc nhiên phát hiện, chính mình không những không thể hưởng thụ được chỗ tốt của Huyết Mạch Tương Liên, ngược lại còn bị hại thảm, bởi vì phải thay những người khác chia sẻ tổn thương mà khiến tánh mạng của mình hạ thấp trên diện rộng… Vừa rồi đánh tới, rõ ràng chính gã chiếm thượng phong, vậy mà kẻ lâm vào nguy cơ mất mạng cũng là gã, việc này thực khiến người ta có chút… hết biết.
Gã rung động trong lòng, không khỏi nghĩ đến, Thẩm Dịch sẽ không tính toán luôn cả việc này rồi chứ?
Gã không biết đáp án, nhưng gã biết nếu mình không dùng thuốc ngay bây giờ thì tánh mạng khó bảo toàn. Chỉ là suy nghĩ một chút việc mình bị một kẻ không phải chuyên gia chiến đấu đánh cho buộc phải uống thuốc, phẫn nộ và cảm giác nhục nhã trong lòng gã liền tăng gấp bội.
Mắt thấy Đế Vũ nhanh chóng thối lui lấy thuốc, Thẩm Dịch lại đột nhiên cười lạnh thối lui.
Hắn căn bản không có ý truy kích Đế Vũ.
Đế Vũ ngẩn ngơ, theo thân hình Thẩm Dịch thối lui, ngạc nhiên chứng kiến xa xa trong góc tối, một vị quan quân trẻ tuổi mặc đồng phục Thế Chiến thứ hai cổ xưa, đang chống lấy một ống phóng rốc-két nhắm ngay chính mình. “Mịa nó!" Tim óc Đế Vũ đều mát lạnh, thấp giọng quát mắng một câu.
Họng súng rốc-két lóe lên hoa lửa, một quả đạn tên lửa gào thét bay vụt tới Đế Vũ.
OÀ..ÀNH!
Bên tai Thẩm Dịch rõ ràng nghe được thanh âm nhắc nhở dễ nghe: “Ngươi giết chết thành viên Đế Vũ của đội Thứ Huyết, đẳng cấp binh sĩ Ralph mà ngươi triệu hoán được tăng lên, đẳng cấp đề thăng thành cấp 6." “Ngươi có thể đạt được ba loại vật phẩm ngẫu nhiên, hoặc một vật phẩm chỉ định trên người đội viên này." “Tạm dừng chỉ định, sử dụng Cướp Đoạt." “Cướp Đoạt thành công, đạt được vật phẩm Đoạn Trường Nhận." “Lựa chọn ba loại vật phẩm ngẫu nhiên." “Ngươi đã lấy được hai bình thuốc khôi phục chiến đấu cỡ trung." “Ngươi đã lấy được một bình thuốc khôi phục phi chiến đấu cỡ trung." “Bởi vì vật phẩm tư nhân của đối phương chưa đủ, không còn vật phẩm có thể thu hoạch, cho nên ngươi đạt được một kiện vật phẩm ngẫu nhiên trong không gian công cộng của đoàn đội đối phương." “Đạt được vật phẩm: Cổng Không Gian." “Đạo cụ hi hữu cấp C Cổng Không Gian: chỉ định một nơi trong phạm vi 150 mét để thành lập cánh cổng không gian. Tất cả thành viên đoàn đội đều có thể thông qua Cổng Không Gian tiến hành truyền tống ngẫu nhiên trong phạm vi ngàn mét." “Nhắc nhở: bản đạo cụ không phải vật truyền tống an toàn, không bài trừ khả năng bị truyền tống vào bên trong vật thể nào đó, trước khi sử dụng phải cẩn thận quan sát hoàn cảnh quanh thân." “Sử dụng đạo cụ này cần tiêu hao chín ngàn điểm Huyết Tinh, toàn thuộc tính của người sử dụng vĩnh viễn giảm xuống một điểm." “Bố trí Cổng Không Gian cần {nhân số thành viên đội ngũ} x 1 giây. Trong đoạn thời gian này, người bố trí phải ở vào trạng thái bất động tuyệt đối." “Cổng Không Gian không thể trôi nổi, phải thành lập trên mặt đất cố định." “Số lần sử dụng: 1/1."
Gã tựa như một con gấu lớn điên cuồng, điên cuồng bơi trên biển, có điều dù gã hiện tại đã có sở trường bơi trụ cột, nhưng kỹ thuật bơi lặn của gã quá kém, tăng thêm 10% trên cơ sở là 10, lấy được con số tuyệt đối cũng không quá đáng là 1, bởi vậy muốn trong thời gian ngắn trở lại chiến trường, hết sức khó khăn.
Lúc này, hi vọng duy nhất của gã chính là ba tên viện binh gã lưu lại kia.
Không thể không nói, lúc trước quyết định này, là anh minh đấy. “Đội trưởng, ta ở đây." Arnold vẫn trả lời lạnh tanh như đá. “Mở ra Cổng Không Gian, ta để nó trong không gian công cộng, chúng ta muốn lui lại!" Tạ Vinh Quân kêu to. “Vì cái gì? Chúng ta còn chưa thua." Arnold rất không hiểu: “Sử dụng Cổng Không Gian trả giá quá lớn!" “Ta bị mang đi khỏi chiến trường!" “Ta biết, ta có thể nghe được chiến trường xảy ra chuyện gì, nhưng chiến đấu không phải chỉ dựa vào một mình ngươi a, lão đại. Bọn ta đang chạy tới." “Ngươi nói cái gì?" Tạ Vinh Quân chấn động: “Không… Không được đi qua, mau mở ra Cổng Không Gian, Thẩm Dịch sẽ không chỉ có một chiêu hậu thủ. Biện pháp hắn dùng để đối phó ta quá mạo hiểm, độ khó chấp hành quá lớn, xác xuất thành công quá thấp, cho nên hắn nhất định còn có đòn sát thủ khác! Hắn biết rõ chúng ta muốn tới, nhất định sẽ có rất nhiều chuẩn bị, hơn nữa chỉ riêng T-1000 và Kẻ Thu Gặt đã khó đối phó, ngươi đừng qua đấy! Ta cần ngươi mang những đội viên khác ra trước, đợi ta và các ngươi tụ hợp về sau, chúng ta lại giết qua! Không thể lại để hắn tiêu diệt từng bộ phận!" “Lão đại, lá gan của ngươi đã nhỏ đi." Arnold đáp trả đầy thuyết bằng giọng điệu lạnh như băng.
Truyền tin gián đoạn.
Tạ Vinh Quân như rơi vào hầm băng.
Không kỳ quái, theo hai lần chiến bại, uy vọng của gã trong đội Thứ Huyết kịch liệt hạ thấp, những người có thể khiêu chiến sự uy nghiêm gã tất sẽ ngoi lên. Gã sở dĩ lựa chọn Arnold thủ hộ đường lui, cũng là vì gã nhìn ra Arnold bất mãn với mình, cho nên không muốn cho Arnold ở bên người.
Sự thật chứng minh gã vẫn sai —— đối với loại người phản loạn, vô luận đặt hắn ở vị trí nào, đều là uy hiếp!
Đám Barbossa vẫn mải lo tự giết lẫn nhau, Sumbhajee vẫn đang khổ chiến với Lam Bình, thoạt nhìn ông ta đánh rất chuyên chú, một mực không quan tâm những chuyện khác phát sinh. Will Turner và Elizabeth thì đang đối phó Đồ Nguyên và Trần Dịch liên thủ, tương tự cũng đánh cho náo nhiệt, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng Elizabeth cười như chuông bạc. Jack Sparrow thì giao đấu với Pandora, bất quá hai người này có thể là hai kẻ duy nhất không chăm chú đánh trên cả chiến trường. Pandora lúc trước còn dư lực đi giúp Thú Vương, Jack Sparrow cũng là con mắt loạn chuyển, thỉnh thoảng nhìn mấy lão vua hải tặc tự giết lẫn nhau, hiển nhiên là đang động chủ ý cướp đoạt tín vật. Với hắn mà nói, chỉ có chuyện này mới là trọng yếu nhất. Còn mấy gã khách ngoại lai… Hắn chẳng thèm quan tâm.
Về phần Thẩm Dịch bên này, T-1000 và Kẻ Thu Gặt cũng không xuất hiện.
Cái trước là đòn sát thủ của Thẩm Dịch, dùng để đối phó Tạ Vinh Quân đấy, cái sau thì đồng dạng không thích hợp chiến trường bây giờ —— Kẻ Thu Gặt cần yêu cầu địa hình thủy chung quá cao. ‘Vampire sờ mó’ vung lên một mảnh quang ảnh xán lạn, xen lẫn đạn hỏa diễm bay tới Đế Vũ, Đế Vũ thì kêu to nhảy bổ tới Thẩm Dịch.
Ngươi đã muốn đối phó ta… ta liền đánh với một mình ngươi, xem xem rốt cục ai lợi hại hơn!
Thân hình Đế Vũ phóng vội tới Thẩm Dịch, đạn lửa công kích phảng phất giống như con mèo nhỏ gãi ngứa cho gã.
Lập tức Đế Vũ đã công đến, Thẩm Dịch thu súng ra quyền, tay trái Đế Vũ bị tay phải đối phương chụp lấy, Thẩm Dịch co cánh tay đánh tới Đế Vũ, Đế Vũ trở lưng bàn tay, lần nữa ngăn lại cú đánh khuỷu.
Thẩm Dịch lên gối, Đế Vũ cũng lên gối đỡ lại, hai gối chạm vào nhau, Thẩm Dịch kêu lên một tiếng đau đớn, hiển nhiên đã ăn chút thiệt thòi, nhưng ngay sau đó hắn lại huých vai một cái, không nghĩ tới Đế Vũ xoay người né tránh, lật ngược khuỷu tay phản kích Thẩm Dịch.
Hai người đồng thời đánh trúng đối phương, trao đổi thương thế một cái, Đế Vũ hoàn toàn không có cảm giác, Thẩm Dịch lại hơi nhíu lông mày.
Sau đó ‘Vampire sờ mó’ nhanh chóng đâm chọc Đế Vũ, Đoạn Trường Nhận của Đế Vũ cũng đánh về phía khoảng không, không kém phần tinh chuẩn, phát ra tiếng “Khanh" thanh thúy… Hai người trong điện quang hỏa thạch giao thủ mấy chục lần, động tác mau lẹ, sát chiêu liên tục, ai cũng không sử dụng kỹ năng.
Thẩm Dịch là không có kỹ năng, mà Đế Vũ thì một mặt kỹ năng tiêu hao quá lớn, mặt khác tâm cao khí ngạo muốn so đấu kỹ xảo với Thẩm Dịch, bởi vậy không muốn sử dụng.
Trên thực tế kỹ xảo cận chiến của Đế Vũ hoàn toàn chính xác cao minh.
Nếu như nói Thẩm Dịch cận thân chiến đấu là liên miên bất tận, linh động phiêu dật, Tạ Vinh Quân là khí phách tung hoành, quét ngang một phương, như vậy Đế Vũ chính là mau lẹ nhanh chóng gọn gàng. Gã vừa có đặc điểm nhanh không ngớt của Thẩm Dịch, lại có vẻ đặc sắc cứng ngạnh từng quyền từng cước của Tạ Vinh Quân, hơn nữa động tác ra tay cực kỳ tinh tường, chẳng khác gì phong phạm thi đấu tiêu chuẩn cấp thế giới. Luận nhanh không kịp Thẩm Dịch, luận mạnh không bằng Tạ Vinh Quân, rồi lại bao gồm cả hai mặt.
Còn với Thẩm Dịch mà nói, tuy hắn không thua Đế Vũ về mặt kỹ xảo, nhưng trên các loại phương diện thuộc tính lực lượng, sở trường chiến đấu, hắn rõ ràng kém Đế Vũ cả mấy con phố.
Hai người đều am hiểu thiếp thân cận chiến, trên kỹ xảo đều chiếm không được tiện nghi, quyết phân thắng thua cũng chỉ có thể là lực lượng và phát huy.
Vì vậy đánh xuống mấy vòng, Thẩm Dịch bị đánh ngã liên tục, liền bên miệng đều chảy ra tơ máu. Tuy mỗi kích tổn thương cũng không nặng, nhưng góp gió thành bão, gộp lại cũng không nhẹ.
Đế Vũ hừ lạnh: “Vốn nghe nói ngươi mặc dù không có kỹ năng chiến đấu, nhưng kỹ xảo chiến đấu cũng không tệ lắm, dùng đòn công kích bình thường cũng có thể đánh bại mạo hiểm giả có kỹ năng chiến đấu bình thường, hiện tại xem ra ngươi cũng không gì hơn cái này a." Nói xong, hai ngón tay chọt tới, đâm về phía hai mắt Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch cười cười: “Học nghệ không tinh, về sau nhất định cố gắng gấp bội." Hắn bước dời bên cạnh một cái, tránh qua một chiêu công kích ác độc, nắm tay phải hung hăng đánh về phía Đế Vũ, Đế Vũ hồi quyền trở lại đón đỡ, dùng lực lượng của gã, lần đón đỡ này chẳng những có thể khiến Thẩm Dịch công kích thất bại, hơn nữa có thể tạo thành phản tổn thương cho hắn. Trên thực tế chiến đấu lúc trước vẫn luôn là như thế, mỗi một lần cứng ngạnh đều là Thẩm Dịch có hại chịu thiệt, trao đổi tổn thương càng là Thẩm Dịch chịu thiệt thòi lớn.
Không nghĩ tới tay phải Thẩm Dịch đột nhiên xuất hiện một khẩu súng lục ổ quay.
Lần biến hóa này vượt xa ngoài ý liệu Đế Vũ, chỉ thấy họng súng hiện lên ánh lửa, quyền trái của Đế Vũ nhất thời bị đánh ra một cái động lớn.
Súng lục tử vong!
NGAO!
Đế Vũ phát ra tiếng kêu la thống khổ.
Công kích này quá mức trí mạng, cắt lìa toàn bộ cả bốn ngón tay trái không nói, bởi vì động tác đấm móc ngang, nguyên cánh tay đối diện họng súng, cho nên viên đạn trực tiếp xuôi theo bàn tay lọt vào trong cánh tay, một mực xuyên qua đến khuỷu tay.
Toàn bộ cánh tay trái coi như phế bỏ. “Khốn kiếp! Hèn hạ!" Đế Vũ đau nhức thét dài. “Quá khen! Khách khí!" Thẩm Dịch hơi cười nhẹ. ‘Vampire sờ mó’ ném lên không trung, đột nhiên tay không chụp vào Đoạn Trường Nhận trong tay Đế Vũ, tay phải đồng thời mãnh kích. Đế Vũ không nghĩ tới Thẩm Dịch lại dám liều mạng như vậy, bị đau né tránh không kịp, Đoạn Trường Nhận bị Thẩm Dịch bắt lấy, máu tươi lập tức trào ra từ tay Thẩm Dịch. Đế Vũ kinh hãi, vội vàng kéo đao lui về phía sau. Hắn biết rõ đối phương có kỹ năng Cướp Đoạt, môt khi Đoạn Trường Nhận bị hắn cướp đi, chỉ cần sử dụng kỹ năng Cướp Đoạt, liền có tỷ lệ cướp đến tay rất lớn, Đế Vũ cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Loại tình huống này gã tình nguyện ăn Thẩm Dịch một quyền, không nghĩ tới tay phải Thẩm Dịch không đánh Đế Vũ, mà đột nhiên biến quyền thành trảo, một phát bắt được đầu vai Đế Vũ, đến lúc này, cánh tay trái Đế Vũ bị thương, vai trái bị quản chế, Đoạn Trường Nhận bên tay phải lại bị đối thủ liều mạng bị thương bắt lấy, trong nhất thời tiến thối lưỡng nan.
Vào lúc này Thẩm Dịch lại làm chuyện thứ ba.
Hắn in mặt vào ngực Đế Vũ.
Cú húc này chẳng khác gì tê giác húc voi, ngực Đế Vũ bị xỏ ra một lỗ máu thật dài.
Hóa ra ‘Vampire sờ mó’ cư nhiên bị Thẩm Dịch ngậm trong miệng đâm tới lồng ngực Đế Vũ. Đế Vũ cuối cùng là nhìn không thấy ‘Vampire sờ mó’ tồn tại, cho nên không nghĩ tới Thẩm Dịch ném dao găm vào miệng, càng không nghĩ tới một kích trí mạng của hắn vậy mà sẽ phát động bằng loại phương thức này.
Giờ phút này trước ngực Đế Vũ bị trát một đao hung ác, Thẩm Dịch còn rất ác độc lệch đầu đi một chút, kéo ra một vệt máu dài trước ngực, cũng may Đế Vũ có chuyển di chỗ hiểm, tuy vị trí trái tim bị thương, lại không bị ảnh hưởng thương tổn gấp bội, nhưng Đế Vũ biết rõ đây chỉ là vừa mới bắt đầu.
Thẩm Dịch quả nhiên lại cười lạnh, tiếp tục húc đầu tới.
Đấu pháp không khác gì mập mạp, lại càng thêm trí mạng. “Khốn nạn!" Đế Vũ kêu to, cánh tay trái bị thương đột nhiên bắn ra một đường cung huyết lệ.
Ám Dạ Cực Quang Trảm!
Kỹ năng huyết thống cuối cùng mà Đế Vũ còn dư lại trong thế giới nhiệm vụ lần này.
Một chiêu Ám Dạ Cực Quang Trảm đánh vào người Thẩm Dịch, bắn ra một vòng huyết quang.
Thẩm Dịch thu tay phải về, ấn xuống người mình một cái, thuật chữa bệnh đê hèn cư nhiên phát động, khôi phục 120 điểm sinh mệnh. Bất quá hắn vừa thu tay lại, nửa người trái của Đế Vũ rốt cuộc cũng tự do.
Gã liều lĩnh đập mạnh một nửa cánh tay trái vào nắm tay phải của Thẩm Dịch, đồng thời Đoạn Trường Nhận xoắn một phát, kỹ năng kèm theo vũ khí “Đâm liên tục" phát động.
Nếu lần này đánh trúng, chẳng những năm ngón tay Thẩm Dịch bị xoắn nát, hơn nữa tổn thương cũng sẽ gấp bội.
Nhưng Thẩm Dịch nhanh tay lẹ mắt, kịp thời buông tay, kỹ năng lần này của Đế Vũ hoàn toàn không thể phát ra ngoài. Đồng thời Thẩm Dịch há miệng phun một cái, ‘Vampire sờ mó’ trong miệng bay vụt Đế Vũ, lần thứ tư đâm vào lồng ngực Đế Vũ.
Đế Vũ kêu to ngã xuống, trong mắt tràn ngập kinh sợ.
Gã ngạc nhiên phát hiện, qua đợt giao đấu vừa rồi, Thẩm Dịch tạo thành tổn thương cho gã vậy mà vượt xa tưởng tượng.
Thế nhưng gã rõ ràng đã được Huyết Mạch Tương Liên bảo vệ a!
Bất quá qua trong giây lát gã đã thông suốt.
Hóa ra là vì tổn thương Thẩm Dịch gây ra cho gã quá thấp.
Lực lượng Thẩm Dịch trước mắt vẫn chưa tới 30 điểm, mà phương thức công kích cùng sở trường chiến đấu của hắn, đòn công kích bình thường phát huy lực lượng thậm chí còn không đến một nửa, cân nhắc đến lực phòng ngự của Đế Vũ, mỗi một quyền của Thẩm Dịch có thể tạo thành tổn thương kỳ thật đều vô cùng nhỏ.
Nhưng chính bởi vì thế, Huyết Mạch Tương Liên ngược lại không cách nào phát huy tác dụng.
Một đặc điểm cơ bản nhất của Huyết Mạch Tương Liên chính là, nếu có sáu người tiến hành Huyết Mạch Tương Liên cùng lúc, ít nhất phải có sáu điểm thương tổn mới có thể chia sẻ cho sáu người. Nếu như là tám điểm thương tổn, như vậy bản thân người chịu công kích phải gánh ba điểm, những người khác mỗi người một điểm. Nói cách khác, phàm là tổn thương không đủ phân phối bình quân, liền không cách nào tiến hành chuyển di.
Ngoài ra tổn thương đặc hiệu cũng không cách nào chuyển nốt.
Thẩm Dịch gây tổn thương cho gã, tuyệt đối nhỏ hơn sáu, mà tổn thương từ súng lục tử vong tuy dời đi hơn nửa, nhưng tứ chi không trọn vẹn lại không cách nào chuyển di. ‘Vampire sờ mó’ lại là tổn thương đặc hiệu mạnh mẽ, bởi vậy Thẩm Dịch gây tổn thương cho Đế Vũ hơn phân nửa đều do bản thân gã gánh chịu, Huyết Mạch Tương Liên cơ hồ không cách nào phát huy tác dụng.
Ngoài ra còn có một một nguyên nhân trọng yếu, chính là Huyết Mạch Tương Liên tuy có thể chia sẻ tổn thương, nhưng không phải tránh tổn thương, nó có thể khiến công kích lên người mình bị phân tán đến từng thành viên khác, lại cũng sẽ chuyển dời tổn thương mà thành viên khác gặp phải đến người mình. Bởi vậy thời khắc này giao thủ với Thẩm Dịch, Đế Vũ ngạc nhiên phát hiện, chính mình không những không thể hưởng thụ được chỗ tốt của Huyết Mạch Tương Liên, ngược lại còn bị hại thảm, bởi vì phải thay những người khác chia sẻ tổn thương mà khiến tánh mạng của mình hạ thấp trên diện rộng… Vừa rồi đánh tới, rõ ràng chính gã chiếm thượng phong, vậy mà kẻ lâm vào nguy cơ mất mạng cũng là gã, việc này thực khiến người ta có chút… hết biết.
Gã rung động trong lòng, không khỏi nghĩ đến, Thẩm Dịch sẽ không tính toán luôn cả việc này rồi chứ?
Gã không biết đáp án, nhưng gã biết nếu mình không dùng thuốc ngay bây giờ thì tánh mạng khó bảo toàn. Chỉ là suy nghĩ một chút việc mình bị một kẻ không phải chuyên gia chiến đấu đánh cho buộc phải uống thuốc, phẫn nộ và cảm giác nhục nhã trong lòng gã liền tăng gấp bội.
Mắt thấy Đế Vũ nhanh chóng thối lui lấy thuốc, Thẩm Dịch lại đột nhiên cười lạnh thối lui.
Hắn căn bản không có ý truy kích Đế Vũ.
Đế Vũ ngẩn ngơ, theo thân hình Thẩm Dịch thối lui, ngạc nhiên chứng kiến xa xa trong góc tối, một vị quan quân trẻ tuổi mặc đồng phục Thế Chiến thứ hai cổ xưa, đang chống lấy một ống phóng rốc-két nhắm ngay chính mình. “Mịa nó!" Tim óc Đế Vũ đều mát lạnh, thấp giọng quát mắng một câu.
Họng súng rốc-két lóe lên hoa lửa, một quả đạn tên lửa gào thét bay vụt tới Đế Vũ.
OÀ..ÀNH!
Bên tai Thẩm Dịch rõ ràng nghe được thanh âm nhắc nhở dễ nghe: “Ngươi giết chết thành viên Đế Vũ của đội Thứ Huyết, đẳng cấp binh sĩ Ralph mà ngươi triệu hoán được tăng lên, đẳng cấp đề thăng thành cấp 6." “Ngươi có thể đạt được ba loại vật phẩm ngẫu nhiên, hoặc một vật phẩm chỉ định trên người đội viên này." “Tạm dừng chỉ định, sử dụng Cướp Đoạt." “Cướp Đoạt thành công, đạt được vật phẩm Đoạn Trường Nhận." “Lựa chọn ba loại vật phẩm ngẫu nhiên." “Ngươi đã lấy được hai bình thuốc khôi phục chiến đấu cỡ trung." “Ngươi đã lấy được một bình thuốc khôi phục phi chiến đấu cỡ trung." “Bởi vì vật phẩm tư nhân của đối phương chưa đủ, không còn vật phẩm có thể thu hoạch, cho nên ngươi đạt được một kiện vật phẩm ngẫu nhiên trong không gian công cộng của đoàn đội đối phương." “Đạt được vật phẩm: Cổng Không Gian." “Đạo cụ hi hữu cấp C Cổng Không Gian: chỉ định một nơi trong phạm vi 150 mét để thành lập cánh cổng không gian. Tất cả thành viên đoàn đội đều có thể thông qua Cổng Không Gian tiến hành truyền tống ngẫu nhiên trong phạm vi ngàn mét." “Nhắc nhở: bản đạo cụ không phải vật truyền tống an toàn, không bài trừ khả năng bị truyền tống vào bên trong vật thể nào đó, trước khi sử dụng phải cẩn thận quan sát hoàn cảnh quanh thân." “Sử dụng đạo cụ này cần tiêu hao chín ngàn điểm Huyết Tinh, toàn thuộc tính của người sử dụng vĩnh viễn giảm xuống một điểm." “Bố trí Cổng Không Gian cần {nhân số thành viên đội ngũ} x 1 giây. Trong đoạn thời gian này, người bố trí phải ở vào trạng thái bất động tuyệt đối." “Cổng Không Gian không thể trôi nổi, phải thành lập trên mặt đất cố định." “Số lần sử dụng: 1/1."
Tác giả :
Trip